Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 538: Chẳng lẽ ta là thiên tài võ học
/2489
|
Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Ánh mắt Diệp Oản Oản đầy kinh ngạc, đánh giá lấy hai tay của mình, trong đầu có chút hỗn loạn.
“Oản Oản tiểu thư… Cái này…”
Dưới đài vài tên ám vệ, trố mắt nhìn nhau, không thể tin tưởng được. Thân là ám vệ Tư gia, mỗi một người đều là tinh anh, tự nhiên có thể nhìn ra, Diệp Oản Oản ra tay dứt khoát quả quyết.
Nếu như, trong tay Diệp Oản Oản có nhiều hơn một cây chủy thủ, chỉ sợ, Thập Nhất đã sớm chết mấy chục lần rồi…
Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, thật giống như gặp quỷ vậy.
Hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo với kỹ xảo võ học của mình, nhưng ở trước mặt Diệp Oản Oản ngay cả một chiêu cũng khó mà ngăn cản lại!
Vô luận tốc độ xuất thủ của hắn cực nhanh như thế nào đi nữa, Diệp Oản Oản chung quy lại vẫn trước hắn một bước nhìn ra sơ hở, góc độ càng cực kỳ xảo quyệt, không cách nào đánh giá.
“Anh có phải hay không… Cố ý để cho tôi…” sau một hồi, Diệp Oản Oản nhìn về phía Thập Nhất, mặt đầy nghi ngờ lên tiếng.
Thập Nhất chính là ám vệ Tư gia, là phân đội trưởng tiểu đội Ám Nhất, thực lực đương nhiên không cần nhiều lời.
Tự biết bản thân mình là loại người như thế nào nên Diệp Oản Oản chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đánh được người khác, hôm nay cô mới vừa tiếp xúc với kỹ xảo cận chiến, nhưng mỗi lần đều có thể đem Thập Nhất đánh ngã…
Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khóe miệng hơi hơi co rút, nhưng á khẩu không trả lời được.
Mới đầu, đúng như Diệp Oản Oản nói, Thập Nhất quả thực không tích cực, cố ý để cho cô thắng, thẳng đến sau đó, Thập Nhất dĩ nhiên dụng hết toàn lực, nhưng mỗi lần vẫn là đánh không lại một chiêu của Diệp Oản Oản.
Vô luận là tốc độ cùng lực đạo, thậm chí còn thời cơ ra tay, Diệp Oản Oản tất cả đều vừa đúng, phảng phất như đã trải qua tính toán tỉ mỉ, khống chế hết thảy tiên cơ, để cho Thập Nhất vĩnh viễn nằm ở trạng thái bị động, không có sức đánh trả.
“Oản Oản tiểu thư, ngài thật là thâm tàng bất lộ…” Rất lâu sau đó, Thập Nhất nói như thế.
Giờ phút này, mặt Diệp Oản Oản đầy vẻ hồ nghi, nhìn biểu tình của Thập Nhất, dường như cũng không có tin tưởng vào chính mình nữa.
Chẳng lẽ, cô chính là người trong truyền thuyết xương cốt kinh kỳ, trong một vạn người có một thiên tài tuyệt thế???
“Huấn luyện viên Thập Nhất… Anh không muốn tổn thương tôi nên không dụng hết toàn lực ra tay với tôi.” Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, trong đầu từ đầu đến cuối không cách nào quên chuyện lúc trước trong nháy mắt lạc vào tâm cảnh cực kỳ cổ quái này, phảng phất chính mình tiến vào trong trạng thái huyền diệu khó giải thích nào đó, tâm tĩnh như mặt nước phẳng lặng, thân thể có thể làm ra ứng đối.
“Được…” Thập Nhất chợt một chưởng hướng về Diệp Oản Oản tiến tới.
Theo chưởng pháp mà Thập Nhất đưa ra, Diệp Oản Oản không cảm nhận được uy hiếp, lại lần nữa tiến vào trong tâm cảnh huyền diệu, mắt lạnh đánh giá lấy hết thảy.
“Phanh!”
Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản cánh tay phải dương ra, biến chưởng thành quyền, một cái chớp mắt, đụng vào cằm của Thập Nhất.
Mà Thập Nhất đưa ra một chưởng, tuy là nhanh, nhưng lại không nhanh bằng Diệp Oản Oản, chưởng vẫn còn đang nửa đường, không thể gần đến người của Diệp Oản Oản, cả người cũng đã bị Diệp Oản Oản đánh bay ra ngoài.
Cái chiêu này đối với tất cả những người tập võ mà nói vạn phần gian khổ, khó như lên trời, nhưng Diệp Oản Oản liền có thể đối phó dường như cũng không khó khăn lắm…
“Ồ… Chẳng lẽ tôi thật sự là thiên tài võ học?” Diệp Oản Oản thu quyền lại, trong lòng không khỏi tự nhận có chút cổ quái.
Năm đó cô chỉ cảm thấy trí nhớ của mình có ngộ tính cao, bất quá chỉ là lý luận suông, năng lực thực chiến cực kém, hôm nay nghiêm túc huấn luyện một phen, lại phát hiện mình đối với võ học lại có thiên phú như vậy.
“Huấn luyện viên Thập Nhất… Tôi cảm thấy… Tôi còn có thể nhanh hơn… Anh tiếp tục đi.” Diệp Oản Oản thấy Thập Nhất bò dậy, lập tức mở miệng nói.
Nghe Diệp Oản Oản lời ấy xong, đầu của Thập Nhất rung như trống lắc, vẻ mặt đưa đám nói: “Oản Oản tiểu thư… Không dám… Thật không dám…”
“Không có việc gì… Chúng ta thử một lần nữa…” Diệp Oản Oản tận tình khuyên bảo.
“Oản Oản tiểu thư… Thử lại mấy lần nữa thì ngay cả mạng sống của tôi cũng không còn mất…” Thập Nhất sưng mặt sưng mũi, lại không nguyện ý muốn cùng Diệp Oản Oản so chiêu nữa.
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Ánh mắt Diệp Oản Oản đầy kinh ngạc, đánh giá lấy hai tay của mình, trong đầu có chút hỗn loạn.
“Oản Oản tiểu thư… Cái này…”
Dưới đài vài tên ám vệ, trố mắt nhìn nhau, không thể tin tưởng được. Thân là ám vệ Tư gia, mỗi một người đều là tinh anh, tự nhiên có thể nhìn ra, Diệp Oản Oản ra tay dứt khoát quả quyết.
Nếu như, trong tay Diệp Oản Oản có nhiều hơn một cây chủy thủ, chỉ sợ, Thập Nhất đã sớm chết mấy chục lần rồi…
Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, thật giống như gặp quỷ vậy.
Hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo với kỹ xảo võ học của mình, nhưng ở trước mặt Diệp Oản Oản ngay cả một chiêu cũng khó mà ngăn cản lại!
Vô luận tốc độ xuất thủ của hắn cực nhanh như thế nào đi nữa, Diệp Oản Oản chung quy lại vẫn trước hắn một bước nhìn ra sơ hở, góc độ càng cực kỳ xảo quyệt, không cách nào đánh giá.
“Anh có phải hay không… Cố ý để cho tôi…” sau một hồi, Diệp Oản Oản nhìn về phía Thập Nhất, mặt đầy nghi ngờ lên tiếng.
Thập Nhất chính là ám vệ Tư gia, là phân đội trưởng tiểu đội Ám Nhất, thực lực đương nhiên không cần nhiều lời.
Tự biết bản thân mình là loại người như thế nào nên Diệp Oản Oản chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đánh được người khác, hôm nay cô mới vừa tiếp xúc với kỹ xảo cận chiến, nhưng mỗi lần đều có thể đem Thập Nhất đánh ngã…
Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khóe miệng hơi hơi co rút, nhưng á khẩu không trả lời được.
Mới đầu, đúng như Diệp Oản Oản nói, Thập Nhất quả thực không tích cực, cố ý để cho cô thắng, thẳng đến sau đó, Thập Nhất dĩ nhiên dụng hết toàn lực, nhưng mỗi lần vẫn là đánh không lại một chiêu của Diệp Oản Oản.
Vô luận là tốc độ cùng lực đạo, thậm chí còn thời cơ ra tay, Diệp Oản Oản tất cả đều vừa đúng, phảng phất như đã trải qua tính toán tỉ mỉ, khống chế hết thảy tiên cơ, để cho Thập Nhất vĩnh viễn nằm ở trạng thái bị động, không có sức đánh trả.
“Oản Oản tiểu thư, ngài thật là thâm tàng bất lộ…” Rất lâu sau đó, Thập Nhất nói như thế.
Giờ phút này, mặt Diệp Oản Oản đầy vẻ hồ nghi, nhìn biểu tình của Thập Nhất, dường như cũng không có tin tưởng vào chính mình nữa.
Chẳng lẽ, cô chính là người trong truyền thuyết xương cốt kinh kỳ, trong một vạn người có một thiên tài tuyệt thế???
“Huấn luyện viên Thập Nhất… Anh không muốn tổn thương tôi nên không dụng hết toàn lực ra tay với tôi.” Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, trong đầu từ đầu đến cuối không cách nào quên chuyện lúc trước trong nháy mắt lạc vào tâm cảnh cực kỳ cổ quái này, phảng phất chính mình tiến vào trong trạng thái huyền diệu khó giải thích nào đó, tâm tĩnh như mặt nước phẳng lặng, thân thể có thể làm ra ứng đối.
“Được…” Thập Nhất chợt một chưởng hướng về Diệp Oản Oản tiến tới.
Theo chưởng pháp mà Thập Nhất đưa ra, Diệp Oản Oản không cảm nhận được uy hiếp, lại lần nữa tiến vào trong tâm cảnh huyền diệu, mắt lạnh đánh giá lấy hết thảy.
“Phanh!”
Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản cánh tay phải dương ra, biến chưởng thành quyền, một cái chớp mắt, đụng vào cằm của Thập Nhất.
Mà Thập Nhất đưa ra một chưởng, tuy là nhanh, nhưng lại không nhanh bằng Diệp Oản Oản, chưởng vẫn còn đang nửa đường, không thể gần đến người của Diệp Oản Oản, cả người cũng đã bị Diệp Oản Oản đánh bay ra ngoài.
Cái chiêu này đối với tất cả những người tập võ mà nói vạn phần gian khổ, khó như lên trời, nhưng Diệp Oản Oản liền có thể đối phó dường như cũng không khó khăn lắm…
“Ồ… Chẳng lẽ tôi thật sự là thiên tài võ học?” Diệp Oản Oản thu quyền lại, trong lòng không khỏi tự nhận có chút cổ quái.
Năm đó cô chỉ cảm thấy trí nhớ của mình có ngộ tính cao, bất quá chỉ là lý luận suông, năng lực thực chiến cực kém, hôm nay nghiêm túc huấn luyện một phen, lại phát hiện mình đối với võ học lại có thiên phú như vậy.
“Huấn luyện viên Thập Nhất… Tôi cảm thấy… Tôi còn có thể nhanh hơn… Anh tiếp tục đi.” Diệp Oản Oản thấy Thập Nhất bò dậy, lập tức mở miệng nói.
Nghe Diệp Oản Oản lời ấy xong, đầu của Thập Nhất rung như trống lắc, vẻ mặt đưa đám nói: “Oản Oản tiểu thư… Không dám… Thật không dám…”
“Không có việc gì… Chúng ta thử một lần nữa…” Diệp Oản Oản tận tình khuyên bảo.
“Oản Oản tiểu thư… Thử lại mấy lần nữa thì ngay cả mạng sống của tôi cũng không còn mất…” Thập Nhất sưng mặt sưng mũi, lại không nguyện ý muốn cùng Diệp Oản Oản so chiêu nữa.
/2489
|