Khóe miệng Yến Thiếu Ngu khẽ nhếch, cong đuôi mắt dài lên, nhìn về phía cô: “Đi tham dự tiệc?”
“Hôm nay tất cả quan viên của thành phố Hoài Hải đều sẽ đi, bao gồm Tống Lâm, Bạch Kính và các lãnh đạo cấp cao khác. Chuyện nhà họ Yến gặp khó khăn chắc chắn có liên quan đến Tống Lâm, khó đảm bảo đêm nay sẽ liên hôn thành công. Bọn họ sẽ không đề cập đến chuyện có liên quan đến nhà họ Yến, đi nghe thử cũng không có hại.”
“Trùng hợp hôm nay anh cũng rảnh, chúng ta cùng đi đi.”
Cố Tiểu Tây nói đâu ra đấy, Yến Thiếu Ngu nghe xong, gương mặt cương quyết cũng hơi dịu lại.
Anh kéo tay Cố Tiểu Tây đi về phía ô tô treo bảng hiệu quân đội: “Em nói đúng, nghe thử cũng không có hại.”
Nếu như chỉ có mình anh, tuyệt đối sẽ không có hứng thú tham gia bữa tiệc quan chức cao cấp gì đó. Với anh mà nói, chỉ cần không ngừng tăng cường thực lực, lấy được chiến công để leo lên trên, chờ leo đến một độ cao nhất định, tất cả yêu ma quỷ quái đều sẽ lộ ra dấu vết.
Trên thực tế, anh cũng không hy vọng Cố Tiểu Tây dính líu đến chuyện nhà họ Yến, quá nguy hiểm.
Nhưng thấy từng câu từng chữ cô nói đều suy nghĩ cho anh, thậm chí không tiếc xâm nhập vào hang hổ, loại cảm giác này khó có thể hình dung, giống như một dòng nước ấm tràn vào tim phổi, mang đến một cảm giác thoải mái khó có thể bỏ qua, làm cho anh không đành lòng từ chối.
Hai người lên xe, Yến Thiếu Ngu đạp chân ga, chạy về phía đại viện của thành ủy.
Trên xe, Cố Tiểu Tây cũng không rảnh rỗi, hễ rảnh là lại muốn hỏi những chuyện của Yến Thiếu Ngu.
Cô nghiêng mắt nhìn anh, nhẹ giọng nói: “Anh ở bộ đội không ai nhằm vào anh chứ? Bạn cùng phòng thì sao? Bạn cùng phòng thế nào?”
Yến Thiếu Ngu suy nghĩ một chút, nói: “Hạ Lam Chương, anh ấy ở cùng ký túc xá với anh.”
Nghe vậy, Cố Tiểu Tây có chút ngạc nhiên, cô chỉ biết Hạ Lam Chương với Yến Thiếu Ngu là chiến hữu có quan hệ cực kỳ tốt nhưng không biết hai người bọn họ còn là bạn cùng phòng. Chẳng qua kiếp này có cô ở đây, không biết quan hệ của hai người có thể giống như kiếp trước hay không nữa.
Cô khẽ ho một tiếng, hỏi: “Anh ấy không nhằm vào anh chứ? Chắc là không đâu, tính tình Hạ Lam Chương cũng khá ôn hòa.”
Tính tình của Hạ Lam Chương không giống như một chày gỗ dễ mất khống chế, hơn nữa cô đã từ chối anh ấy rất rõ ràng, cũng không dính líu đến quan hệ mập mờ gì, hai người bọn họ vẫn xem như bạn bè, không đến mức đâm sau lưng, đối phó với Yến Thiếu Ngu chứ?
Đối với lời nói của Cố Tiểu Tây, Yến Thiếu Ngu yên lặng một lát, quay đầu nhìn cô, rồi lại dời ánh mắt đi.
Tuy anh không lên tiếng, nhưng Cố Tiểu Tây lại lập tức nhận ra là anh đang ghen, không khỏi bật cười: “Em và anh ấy đã biết nhau thời gian dài, giúp em không ít việc, xem như hiểu rõ, nhưng lúc trước anh ấy đã tỏ tình với em, em cũng từ chối rồi.”
Yến Thiếu Ngu nhíu mày, tỏ tình sao?
Anh chỉ nhìn ra tâm tư của Hạ Lam Chương, nhưng không ngờ anh ấy còn hành động.
Cố Tiểu Tây suy nghĩ một lát, nói: “Mặc dù Hạ Lam Chương là công tử nhà giàu, nhưng tính tình cũng gần giống với Tống Kim An, đơn thuần, dễ dàng tin tưởng người khác, là người có thể âm thầm hi sinh, đương nhiên điểm này cần tự anh xác nhận.”
Cô cũng không dám chắc kiếp này Hạ Lam Chương có vì yêu mà sinh hận hay không, vẫn phải nói rõ ràng với anh.
“Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, tuy nói hiện tại thời cuộc ổn định, nhưng ở một số nơi vẫn khó tránh khỏi việc cần vận dụng vũ lực để trấn áp, anh cần một số người có thể tin tưởng. Làm hành hiệp cô độc, rất dễ dàng bị người theo dõi, hai tay khó địch lại bốn tay.”
“Thiếu Ngu, em biết anh muốn cái gì, nhưng em chỉ hy vọng anh bình an, bình an sống sót, nên em sẽ giúp anh.”
Cố Tiểu Tây đưa tay, nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay đang nắm tay lái của Yến Thiếu Ngu.
Kiếp này cô sống lại, chính vì muốn người nhà có thể bình an vui vẻ, trải qua cuộc sống đầy đủ sung túc. Hiện giờ mọi thứ đều đã bước vào quỹ đạo, duy chỉ có Yến Thiếu Ngu, anh vẫn cứ xông pha một mình, cũng may cô tìm được con đường mới, có thể sóng vai cùng với anh.
Cô không hy vọng sẽ để lại tiếc nuối, cũng hy vọng cả đời này Yến Thiếu Ngu có thể thoải mái một chút, không cần gánh vác quá nhiều nữa.
“Hôm nay tất cả quan viên của thành phố Hoài Hải đều sẽ đi, bao gồm Tống Lâm, Bạch Kính và các lãnh đạo cấp cao khác. Chuyện nhà họ Yến gặp khó khăn chắc chắn có liên quan đến Tống Lâm, khó đảm bảo đêm nay sẽ liên hôn thành công. Bọn họ sẽ không đề cập đến chuyện có liên quan đến nhà họ Yến, đi nghe thử cũng không có hại.”
“Trùng hợp hôm nay anh cũng rảnh, chúng ta cùng đi đi.”
Cố Tiểu Tây nói đâu ra đấy, Yến Thiếu Ngu nghe xong, gương mặt cương quyết cũng hơi dịu lại.
Anh kéo tay Cố Tiểu Tây đi về phía ô tô treo bảng hiệu quân đội: “Em nói đúng, nghe thử cũng không có hại.”
Nếu như chỉ có mình anh, tuyệt đối sẽ không có hứng thú tham gia bữa tiệc quan chức cao cấp gì đó. Với anh mà nói, chỉ cần không ngừng tăng cường thực lực, lấy được chiến công để leo lên trên, chờ leo đến một độ cao nhất định, tất cả yêu ma quỷ quái đều sẽ lộ ra dấu vết.
Trên thực tế, anh cũng không hy vọng Cố Tiểu Tây dính líu đến chuyện nhà họ Yến, quá nguy hiểm.
Nhưng thấy từng câu từng chữ cô nói đều suy nghĩ cho anh, thậm chí không tiếc xâm nhập vào hang hổ, loại cảm giác này khó có thể hình dung, giống như một dòng nước ấm tràn vào tim phổi, mang đến một cảm giác thoải mái khó có thể bỏ qua, làm cho anh không đành lòng từ chối.
Hai người lên xe, Yến Thiếu Ngu đạp chân ga, chạy về phía đại viện của thành ủy.
Trên xe, Cố Tiểu Tây cũng không rảnh rỗi, hễ rảnh là lại muốn hỏi những chuyện của Yến Thiếu Ngu.
Cô nghiêng mắt nhìn anh, nhẹ giọng nói: “Anh ở bộ đội không ai nhằm vào anh chứ? Bạn cùng phòng thì sao? Bạn cùng phòng thế nào?”
Yến Thiếu Ngu suy nghĩ một chút, nói: “Hạ Lam Chương, anh ấy ở cùng ký túc xá với anh.”
Nghe vậy, Cố Tiểu Tây có chút ngạc nhiên, cô chỉ biết Hạ Lam Chương với Yến Thiếu Ngu là chiến hữu có quan hệ cực kỳ tốt nhưng không biết hai người bọn họ còn là bạn cùng phòng. Chẳng qua kiếp này có cô ở đây, không biết quan hệ của hai người có thể giống như kiếp trước hay không nữa.
Cô khẽ ho một tiếng, hỏi: “Anh ấy không nhằm vào anh chứ? Chắc là không đâu, tính tình Hạ Lam Chương cũng khá ôn hòa.”
Tính tình của Hạ Lam Chương không giống như một chày gỗ dễ mất khống chế, hơn nữa cô đã từ chối anh ấy rất rõ ràng, cũng không dính líu đến quan hệ mập mờ gì, hai người bọn họ vẫn xem như bạn bè, không đến mức đâm sau lưng, đối phó với Yến Thiếu Ngu chứ?
Đối với lời nói của Cố Tiểu Tây, Yến Thiếu Ngu yên lặng một lát, quay đầu nhìn cô, rồi lại dời ánh mắt đi.
Tuy anh không lên tiếng, nhưng Cố Tiểu Tây lại lập tức nhận ra là anh đang ghen, không khỏi bật cười: “Em và anh ấy đã biết nhau thời gian dài, giúp em không ít việc, xem như hiểu rõ, nhưng lúc trước anh ấy đã tỏ tình với em, em cũng từ chối rồi.”
Yến Thiếu Ngu nhíu mày, tỏ tình sao?
Anh chỉ nhìn ra tâm tư của Hạ Lam Chương, nhưng không ngờ anh ấy còn hành động.
Cố Tiểu Tây suy nghĩ một lát, nói: “Mặc dù Hạ Lam Chương là công tử nhà giàu, nhưng tính tình cũng gần giống với Tống Kim An, đơn thuần, dễ dàng tin tưởng người khác, là người có thể âm thầm hi sinh, đương nhiên điểm này cần tự anh xác nhận.”
Cô cũng không dám chắc kiếp này Hạ Lam Chương có vì yêu mà sinh hận hay không, vẫn phải nói rõ ràng với anh.
“Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, tuy nói hiện tại thời cuộc ổn định, nhưng ở một số nơi vẫn khó tránh khỏi việc cần vận dụng vũ lực để trấn áp, anh cần một số người có thể tin tưởng. Làm hành hiệp cô độc, rất dễ dàng bị người theo dõi, hai tay khó địch lại bốn tay.”
“Thiếu Ngu, em biết anh muốn cái gì, nhưng em chỉ hy vọng anh bình an, bình an sống sót, nên em sẽ giúp anh.”
Cố Tiểu Tây đưa tay, nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay đang nắm tay lái của Yến Thiếu Ngu.
Kiếp này cô sống lại, chính vì muốn người nhà có thể bình an vui vẻ, trải qua cuộc sống đầy đủ sung túc. Hiện giờ mọi thứ đều đã bước vào quỹ đạo, duy chỉ có Yến Thiếu Ngu, anh vẫn cứ xông pha một mình, cũng may cô tìm được con đường mới, có thể sóng vai cùng với anh.
Cô không hy vọng sẽ để lại tiếc nuối, cũng hy vọng cả đời này Yến Thiếu Ngu có thể thoải mái một chút, không cần gánh vác quá nhiều nữa.
/1150
|