CHƯƠNG 24
Mặt Tần Phỉ Tuyết đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn ánh mắt Thẩm Hạo.
Tên này, rõ ràng chính là đang quyến rũ nàng.
"Dì, mặt dì đỏ như vậy, có phải không thoải mái không?"
Thẩm Hạo cố ý thổi một hơi vào bên tai Tần Phỉ Tuyết.
“Không có, có thể là do thời tiết quá nóng đi" Tần Phỉ Tuyết lắc đầu, sau đó chuyển đề tài, "Con đỡ hơn một chút nào không, dì ngừng được chưa?"
"Còn chưa đâụ”
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Tần Phỉ Tuyết vẻ mặt nghi hoặc.
Thẩm Hạo suy nghĩ một chút, trông mong nói, "Dì, hay là dì thổi thổi cho con"
Thổi... Thổi thổi
Nghe hắ nói lạc, cái tên tiểu tử thối không biết xấu hổ, để cho mình dùng tay giúp hắn còn không thỏa mãn, thế nhưng còn muốn mình dùng miệng giúp hắn thổi.
Lại nghĩ đến tên này tối hôm đó muốn nữ nhi dùng miệng hỗ trợ, nữ nhi đánh chết cũng không muốn, hiện tại liền đem chủ ý đánh lên người mẹ vợ.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, lớn như vậy, cũng không biết cái miệng nhỏ nhắn của mình có thể nhét vừa được hay không.
Cho dù miễn cưỡng nhét xuống, chỉ sợ muốn dùng miệng, cũng rấtkhông dễ dàng đi,
Ngay tại thời điểm tɾong đầu nàng hiện lên những ý niệm này, Thẩm Hạo thở dài, "Ai, quên đi, để cho con đau chết đi, nhờ dì thổi vài hơi mà dì cũng không muốn."
Lời này làm cho Tần Phỉ Tuyết xấu hổ đến thiếu chút nữa tìm một khe hở chui vào, ý tứ của Tiểu Hạo, là để cho mình thổi khí, cũng không phải để cho mình dùng miệng với hắn a.
Tần Phỉ Tuyết ơi là Tần Phỉ Tuyết, ngươi là ma quỷ mà, thế nhưng lại nghĩ đến khẩu giao cho con rể.
Kỳ thật Thẩm Hạo đích xác không có ý đó, bởi vì hắn cảm thấy mẹ vợ khẳng định sẽ không đáp ứng, chỉ là đơn thuần muốn trải nghiệm cảm giác mẹ vợ thổi hơi nóng vào chỗ kia của hắn mà thôi.
Dưới tình thế cấp bách, Tần Phỉ Tuyết thốt ra, "Thổi, dì giúp con thổi. "
Nói xong, nàng ấy liền cúi đầu xuống, cách quần, hướng về phía bộ vị nóng bỏng của Thẩm Hạo, nhẹ nhàng thổi một hơi.
Đôi môi đỏ hồng kia nhẹ nhàng bĩu lên, hai bên trên má còn có một lúm đồng tiền nông cạn, thoạt nhìn thập phần mê người.
"Dì, dì dùng sức một chút, con không cảm giác được gì cả. "Thẩm Hạo cố ý ưỡn thắt lưng mình, chỗ đó trực tiếp đụng phải đôi môi đỏ mọng của mẹ vợ.
"A..." Tần Phỉ Tuyết the0 bản năng dời miệng, một giây sau, nàng liền hối hận, sao mình lại không nhân cơ hội nếm thử bảo bối kia chứ.
"Dì, thổi như vậy cũng không cảm giác được, con cởi quần ra đây. "
Nói xong, Thẩm Hạo liền chuẩn bị cởi quần, nhưng Tần Phỉ Tuyết vội vàng nắm lấy tay hắn, liên tục lắc đầu, "Đừng, dừng tay "
Vẻn vẹn chỉ là như vậy, nàng ấy cũng đã sắp không khống chế được bản thân, nếu thật sự để cho chỗ kia của Thẩm Hạo bại lộ trước mắt mình, nàng ấy thật sự lo lắng mình sẽ không khống chế được mà làm ra hành động quá đáng.
"Dì..dì hơi mệt mỏi, dì đi tắm rồi nghỉ ngơi đây.” Nói xong, nàng rút tay ra, đứng dậy trở về phòng ngủ.
Sau khi trở lại phòng ngủ, Tần Phỉ Tuyết ngồi trên giường, giơ ngón tay lên đặt ở chóp mũi, dùng sức ngửi ngửi, giữa ngón tay còn lưu lại hơi thở nam nhân đặc hữu ở hạ thân Thẩm Hạo, mùi này, làm cho phía dưới nàng ngứa đến kỳ cục.
Nàng chậm rãi đặt tay xuống phía dưới mình, nương the0 mùi này, ảo tưởng đây chính là thứ của Thẩm Hạo, đang cùng mình thân mật tiếp xúc.
Tần Phỉ Tuyết nhanh chóng cởi quần đùi vướng tay vướng ͼhân, lại kéo quần lót sang một bên, sau đó vong tình thủ dâm, giờ khắc này, nàng chỉ muốn thỏa mãn mình.
Bên ngoài, Thẩm Hạo nhìn mẹ vợ đóng chặt cửa phòng, buồn bực muốn chết, vị mẹ vợ mê người này, thật sự là một yêu tinh, mỗi lần đều ở thời điểm mình khó chịu nhất lại chơi trò tuột xích ý bỏ ngang , chờ đến lúc nào nàng khống chế không được nữa, nhất định phải đem nàng giáo huấn mới được.
Cho dù mạo hiểm chia tay Trần Tư Tư, cũng không tiếc.
Đương nhiên, loại ý niệm này hắn cũng chỉ dám ngẫm tɾong đầu mà thôi.
Nhìn hạ thân phồng lên thành cái lều cao lớn, Thẩm Hạo bất đắc dĩ lắc đầu, vào phòng tắm tắm rửa sach sẽ, liền nhắm mắt đi ngủ.
Mà sau khi xong việc, Tần Phỉ Tuyết ở trên giường tê liệt tɾong chốc lát, đột nhiên ngửi thấy mùi mồ hôi phát ra từ trên người mình, mới nhớ tới mình còn chưa tắm rửa, vì thế cầm bộ đồ ngủ lén lút mở cửa, liếc mắt ra ngoài một cái, phát hiện Thẩm Hạo đã không còn ở phòng khách, mới thật cẩn thận chạy vào phòng tắm.
/609
|