Cô Bé Em Thua Rồi

Chương 93 - Chương 61

/93


Part 2

Thi Dạ Diễm vì muốn cho hai bảo bối nhà mình có một môi trường sống an ổn, rửa tay gác kiếm từ từ rửa sạch cái xấu xa mà buôn bán ngay thẳng. Tiền vĩnh viễn kiếm không hết, huống chi anh còn có trợ thủ đắc lực Bách Vĩ và Tiểu Thủy như thế, bao gồm cả đám tâm phúc đi theo anh từ nhà họ Thi ra, anh - ông chủ này cũng thăng quan tiến chức thuận lợi hơn so với người khác. Hiện giờ Thi Dạ Diễm đã hoàn toàn thoát khỏi ánh hào quang của cái danh nhị thiếu gia nhà họ Thi, trong cái vòng lẩn quẩn phức tạp ở Bắc Mỹ này vẫn thuận buồm xuôi gió, thêm năm xưa ở Á Âu tích lũy được một chút sức mạnh, anh nghiễm nhiên trở thành một thế lực mới không thể khinh thường.

Ngày hôm nay trời yên biển lặng so với cảnh tàn sát khốc liệt trước kia đúng là quý giá như thế, không dễ gì có được. Cho nên, có lẽ… Anh không phải nên cảm ơn chuyện kia và người anh trai đã tranh đấu với anh gần nửa cuộc đời?

Không phải anh ta độc ác, không phải anh ta bức bách, hiện tại Thi Dạ Diễm cũng không biết sẽ gặp qua dạng cuộc sống gì. Mặc dù cách làm của Thi Dạ Triêu có chút cực đoan, lại làm cho anh thấy rõ quyền lợi và người yêu, cuối cùng cái nào mới khiến anh không còn cách gì buông tha việc kia.

Trước đây khi anh còn trẻ, tính khí anh quá mạnh mẽ, tranh đấu tàn nhẫn, chỉ biết một lòng tranh đoạt cướp lấy, không biết chọn lọc. Là phát súng kia của Thi Dạ Triêu đã hoàn toàn thức tỉnh anh. Anh mất đi sự lạnh lẽo hung ác, quyền lực xấu xí, cũng như có thể lấy được tình cảm chân thành làm ấm áp toàn bộ mạng sống anh.

Có chuyện rất thú vị, hai anh em nhà họ Thi từ trước tới nay “thủy hỏa bất dung”, mà Thi Dạ Triêu lại cùng chung sống không tệ với Thi Duy Ân. Nhìn ra Thi Dạ Triêu rất thương yêu Thi Duy Ân. San Francisco và Miami là địa bàn của Thi Dạ Diễm, anh thường đưa vợ và con gái đi lại giữa hai nơi này, mà Thi Dạ Triêu lại cũng thường “rất đúng dịp” đi quang qua hai thành phố này “rất thuận tiện” thăm Thi Duy Ân.

Ngày thứ hai nửa đêm Thi Dạ Diễm và Du Nguyệt Như “yêu đương vụng trộm”, Thi Dạ Triêu lại không mời mà tới nhà của Thi Dạ Diễm ở Miami đưa tin.

Buổi chiều, anh từ công ty trở về sớm, vừa vào cửa liền trông thấy Du Nguyệt Như ngồi xếp bằng ở trước cửa sổ sát đất nhìn phong cảnh bên ngoài nặng nề lo lắng.

“Phụ nữ đăm chiêu ủ dột sẽ mau già nhanh, cười một cái nào.” Thi Dạ Diễm ôm cô vào trong ngực giày xéo, Du Nguyệt Như chặn lại sự vuốt ve của anh, chỉ ra bên ngoài, “Anh xem.”

Thi Dạ Diễm nhìn theo hướng cô chỉ, trên thảm cỏ trong vườn hoa, Thi Dạ Triêu và Thi Duy Ân một lớn một nhỏ ngồi trên đất, phía trước không biết đang chơi cái gì. Thỉnh thoảng Thi Duy Ân lăn lộn ôm bụng cười, nhìn qua rất vui vẻ. Đôi mắt anh khẽ híp lại, lại cúi đầu hôn lên trán Du Nguyệt Như. “Nhìn thấy, như thế nào?”

“Em không thích Thi Dạ Triêu, anh có biết hay không anh ta vậy mà lại đưa một con rắn cho Tiểu Trà Diệp chơi!” Du Nguyệt Như ở trong ngực anh buồn bực đấm tới đấm lui. “Làm sao Tiểu Trà Diệp có thể thích đồ vật ghê tởm kia chứ, anh nói với con bé đi!”

Du Nguyệt Như từng bị Thi Dạ Triêu cầm vật kia hù dọa qua, may mà khi đó có Thi Dạ Diễm ở đấy, nếu không cô không điên cũng sẽ bị điên mất thôi.

Thi Dạ Diễm biết Du Nguyệt Như rất ghét Thi Dạ Triêu, anh cũng không còn biện pháp nào. Thật ra tình cảm của anh đối với Thi Dạ Triêu rất mâu thuẫn, hai người hung ác đấu đá thậm chí có khi muốn tính mạng của đối phương, nhưng chung quy vào lúc cuối cùng chợt thu tay lại. Bọn họ chưa từng giống như anh em của những gia đình khác, trong lòng anh không phải không có tiếc nuối.

Cuộc sống bây giờ ít nhiều làm phai mờ một chút tính hung ác trên người Thi Dạ Diễm. Từ khi anh rời khỏi nhà họ Thi đã bắt đầu không còn là kẻ thù của Thi Dạ Triêu, hai người ngầm hiểu với nhau không nhắc tới chuyện đã qua, mà những mối hận kia dù sao vẫn đã xảy ra, cho dù là ai cũng không thể quên.

Thi Dạ Diễm vòng chặt cánh tay ôm cô, ánh mắt nhìn ra xa. “Tiểu Trà Diệp thích thì cứ để cho con bé chơi, con gái cũng không thể quá yếu đuối, Thi Dạ Triêu sẽ không làm tổn thương con bé.” Lời của anh khiến Du Nguyệt Như oán giận, “Em không khỏi suy nghĩ con gái lớn lên cùng những động vật máu lạnh của Thi Dạ Triêu, liệu tương lai làm sao có người con trai muốn lấy con bé? Loại người khác loài như anh trai anh cũng không thường có, anh ta có thể hạ độc thủ với anh, không dám đảm bảo ngày nào đó mất hứng gây bất lợi cho con gái em.”

Thi Dạ Diễm không nhịn được thấp giọng cười, “Hai người đàn ông ở trong nhà em đâu? Bọn họ không đấu đá sao?”

“Anh nói Thái Tử và Triệt hả?” Bên môi Du Nguyệt Như nhếch lên thoáng chút vẻ tự hào. “Thái Từ thì không nói, kiêu ngạo ương bướng tiếng xấu vang dội còn muốn hơn anh, Triệt đối với ai cũng kín kẽ hơn các anh, không màn danh lợi, khi còn bé em cũng cho là sau này nó sẽ tranh giành với Thái Tử, không ngờ đã nhiều năm như vậy, nó vẫn còn dáng vẻ kia.”

Thi Dạ Diễm không lên tiếng, cứ như vậy ôm cô. Du Nguyệt Như nhìn thấy được anh đang trầm mặc, xoay người ôm eo của anh tiến vào trong ngực anh. “Mỗi đứa trẻ trong mỗi gia đình đều không giống nhau, nếu như không phải vì lời di ngôn của Tập Diên, Triệt căn bản không muốn trở lại nhà Hoàng Phủ, em ấy tâm cao khí ngạo như thế cũng là mang thân phận con riêng. Hiện giờ, bởi vì muốn đoạn tuyệt với Cosmo và Nhan Loan Loan mà quyết liệt tự lập địa vị, đối với em ấy mà nói chưa chắc đã là chuyện không tốt.” Du Nguyệt Như hôn một cái lên cổ anh, âm thanh mềm mại tinh tế, giống như một dòng suối chảy vào tim anh.

“Giữa mỗi anh em đối với nhau nhất định có một thứ gì đó dẫn dắt bọn họ, chỉ là phần lớn thời gian bị rất nhiều nhân tố bên ngoài che mất

/93

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status