Lam Hiên Vũ đưa tay phải ra, Kim văn Lam Ngân Thảo vòng lại mà quấn lấy bàn tay của hắn. Lập tức, hắn cảm thấy toàn thân đều nóng lên, giống như huyết dịch trong cơ thể đang sôi trào, đồng thời, toàn thân hắn cũng hiện ra một tầng hào quang vàng rực.
Lam Hiên Vũ đem vươn tay phải đặt lên đầu vai Lưu Phong. Lưu Phong cũng thấy toàn thân nóng lên ngay sau đó, tinh khí thần toàn thân lập tức tăng lên.
Ra khỏi mô phỏng khoang thuyền, tất cả cảm giác đều trở nên chân thật, giờ này khắc này, Lưu Phong cảm thấy võ hồn của mình như bị đốt lên, thậm chí còn mang cho hắn một loại tâm tình cực kỳ vui mừng. Bạch Long thương hơi khẽ chấn động, hào quang trên thân thương rõ ràng trở nên mãnh liệt, đầu mũi thương bắn ra ba tấc thương mang.
Kỳ dị nhất là, nơi đầu rồng của Bạch Long thương có một biến hóa cực kỳ rõ ràng, mắt long đang mấp máy lại mở ra, một cảm giác người thương hòa một thể lập tức truyền khắp toàn thân, làm hắn cảm thấy mình tựa như thoát thai hoán cốt vậy.
"Tuyệt quá, ta cảm thấy toàn thân đều trở nên mạnh mẽ, đây quả thật là quá mỹ diệu a!" Lưu Phong nhìn Lam Hiên Vũ, hai mắt hắn trở nên vô cùng sáng ngời. Đột nhiên phát sinh biến hóa lớn như vậy, hắn không khỏi hưng phấn mà hô lên.
Lúc này Tiền Lỗi vì quá độ mỏi mệt đã ngủ thật say, nên cũng không có bị ảnh hưởng.
Lam Hiên Vũ thu tay phải, chính hắn cũng lặng yên cảm thụ biến hóa lúc trước một lát. Nhưng làm hắn kỳ quái là, mình cũng không có làm gì với Lưu Phong, chẳng qua là hai người có tiếp xúc mà thôi, hắn cũng không đem hồn lực bản thân hay khí huyết chi lực rót vào người Lưu Phong.
Cho nên mới nói, biến hóa này là do bản than Bạch Long thương sinh ra biến hóa, mà có vẻ như mình chỉ là một cái môi giới, chỉ là va chạm vào thân thể Lưu Phong, biến hóa này liền tự nhiên xuất hiện. Điều này thực là có chút kỳ diệu.
"Thử lại tay trái lần nữa." Lưu Phong kích động mà nói.
"Tốt!" Lam Hiên Vũ nâng tay trái, ngân văn Lam Ngân Thảo vòng lại bao trùm, sau đó hắn lại đặt lên vai Lưu Phong.
Lần này, cảm giác của Lưu Phong liền trở nên hoàn toàn bất đồng, hắn chỉ cảm thấy toàn thân mát lạnh. Ngay sau đó, Bạch long Thương trên tay phải hắn xuất hiện một tầng băng sương nhàn nhạt, đôi mắt rồng lại một lần nữa mở ra. Mà khác với trước đó là lần trước mắt rồng tỏa kim quang nhàn nhạt, còn lần này. Biến thành ngân quang.
Cổ tay Lưu Phong run lên, tầng băng sương trên Bạch Long thương phóng ra ra ngoài, làm nhiệt độ chung quanh hạ thấp rất nhiều. Đang ngủ say, Tiền Lỗi vô thức mà kéo chăn lên người, trùm kín luôn rồi.
"Ngươi giao phó cho ta Băng thuộc tính?" Lưu Phong ngơ ngác nhìn Lam Hiên Vũ.
Lam Hiên Vũ mở to đôi mắt vô tộià nhìn hắn, nghĩ thầm: Cái gì ta cũng không làm a, ta chỉ đụng phải ngươi một lát mà thôi.
Lưu Phong ngơ ngác nhìn Lam Hiên Vũ, Lam Hiên Vũ cũng nhìn Lưu Phong. Hai người trầm mặc một hồi, mãi đến khi Lưu Phong cảm thấy trong túc xá thật sự có chút lạnh, hắn mới kịp phản ứng.
"Hiên Vũ, ngươi thật là thật lợi hại." Hắn nói tự đáy lòng.
Lam Hiên Vũ gãi gãi đầu: "thực sự là ta cũng không có làm gì a. Có phải do võ hồn chúng ta phù hợp?"
Lưu Phong cười khổ nói: "Không biết a! Trước kia người tiếp xúc cùng người khác có xuất hiện loại tình huống này không?"
Lam Hiên Vũ nói: "Đã từng làm suy yếu võ hồn người ta, nhưng tăng cường là không có đấy."
Lưu Phong nói: "Đó chính là do chúng ta đặc biệt có duyên. Ngươi có thể tăng phúc ta, cũng có thể làm cho Tiền Lỗi triệu hoán trở nên đáng tin cậy, nói không chừng ba người chúng ta thật là đặc biệt có duyên phận đây."
Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại một lát, nói: "Hiên Vũ, về sau phòng 333 chúng ta do ngươi cầm đầu."
"Hả?" Lam Hiên Vũ sững sờ.
Lưu Phong nói: "Mỗi cái phòng ngủ đều có phòng ngủ dài. Trước kia Phòng chúng ta vẫn luôn không có, một là bởi vì người không có ở cùng, cái khác cũng là vì hai bọn ta luôn bị áp đáy...”
"Hiện tại ngươi đã đến rồi, tất cả đã không còn giống vậy. Có điều, việc ngươi có thể tăng phúc cho hai bọn ta thì chúng ta vẫn nên giấu một chút, chớ nói cùng lão sư hay những người khác. Hừ, đợi đến lúc thi giữa kì, đến lúc đó, để bọn chúng nhìn thấy sự lợi hại của chúng ta! Những ngày này chúng ta sẽ nắm chặt thời gian luyện tập, để quen thuộc phương thức chiến đấu."
Đối với đệ tử lớp thiếu niên năng động mà nói, chuyện trọng yếu nhất tiếp tới chính là lựa chọn chương trình học chức nghiệp phụ.
Phòng số 333, Lưu Phong chọn song giáp lưu, Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi tức thì chọn trụ cột lái chiến hạm cùng Đấu Khải, tạm thời buông bỏ Cơ Giáp.
Sau khi Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi báo danh thì bọn hắn mới phát hiện, lựa chọn lái chiến hạm trụ cột cũng chỉ có hai người bọn họ. Tuyệt đại đa số đệ tử lớp thiếu niên năng động đều lựa chọn song giáp lưu, Đấu Khải và Cơ Giáp.
"Lợi hại a, tên mập mạp, nghe nói ngươi lựa chọn trụ cột lái chiến hạm, tốt đấy, tốt đấy." Đó là một ngày mới, trước khi đi học, Kim Tường rất chủ động mà đến trước mặt Tiền Lỗi, hắn có chút trào phúng mà nói.
Tiền Lỗi trợn trắng mắt lên: "Liên quan cái quái gì đến ngươi? Tinh thần lực của ta cao, ngộ tính tốt, có được không?"
Kim Tường gật gật đầu: "Cũng thế thôi. Phương diện chiến đấu ngươi cũng không có gì dùng, đoán chừng đến lúc thi giữa kỳ ngươi sẽ bị đào thải thôi, về sau chủ tu lái chiến hạm cũng là lực chọn rất tốt."
"Ta bị loại bỏ? Tiểu tử, ta..." Tiền Lỗi giận dữ, nhịn không được muốn trả lời lại một cách mỉa mai, nhưng lại bị Lưu Phong kéo một chút.
"Ngươi kéo ta làm cái gì?" Tiền Lỗi tức giận mà nhìn về phía tên bạn cùng phòng này.
Lưu Phong tức thì lấy đôi mắt hàm thâm ý nhìn về phía Tiền Lỗi mà lắc đầu, Tiền Lỗi lập tức hiểu, hắn suy nghĩ tới việc biến hóa gần đây một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Kim Tường: "Chờ tới lúc thi giữa kỳ rồi xem, đến lúc đó đừng khóc."
Kim Tường trừng mắt: "Khiêu khích có phải hay không? Một mình đấu?"
Tiền Lỗi liếc mắt: "Ngươi có phải tên ngu hay không vậy? Ài, đến giờ đi học rồi, lão sư cũng sắp tới. Hôm nay là khóa học của quý lão sư... A Quý lão sư đã đến."
Nghe thấy ba chữ "Quý lão sư", sắc mặt Kim Tường lập tức đại biến, lập tức quay người nhảy về chỗ ngồi của mình. Nhưng sau khi hắn ngồi xuống mới phát hiện, bục giảng làm gì có lão sư, căn bản là còn chưa tới.
Ngay khi hắn chuẩn bị phát tác thì cửa phòng học mở ra, một gã trung niên cao gầy bước vào.
Khi người trung niên này đi vào phòng học, toàn bộ phòng học lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, không ai còn dám nói chuyện.
Dù sao Lam Hiên Vũ cũng vừa tới không lâu, hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy vị lão sư này, nhịn không được đụng đụng Tiền Lỗi bên người: "Cái này là cái khóa gì kia mà? Vị lão sư này là dạy gì đó?"
Gầm đây ba người họ chỉ cần có chút thời gian liền đi mô phỏng khoang thuyền huấn luyện, quả thực quá chăm chỉ, thế nên lịch đi học Lam Hiên Vũ cũng không có quá chú ý.
Tiền Lỗi hạ giọng nói: "Đây là lão sư Quý Hồng Bân, hắn chính là một cái Đại Ma Vương a! Trước kia..."
"Tiền Lỗi, đứng dậy." Đúng lúc này, gã lão sư kia đột nhiên trầm giọng quát.
Tiền Lỗi rùng mình một cái rồi vội vàng đứng lên: "Quý lão sư tốt chứ."
Lúc này Lam Hiên Vũ mới chú ý tới tướng mạo của vị lão sư này.
Vị lão sư vừa cao vừa gầy này nhìn qua hơn bốn mươi tuổi, tóc hai mai đã có hơi trắng, đôi mắt có chút lõm sâu nhưng sáng ngời. Hắn đứng ở nơi đó, toàn thân tựa như một cây lao thẳng tắp, không giận mà uy.
"Ngươi mới vừa nói gì, lặp lại một lần nữa." Quý Hồng Bân thản nhiên nói.
"Quý lão sư tốt." Tiền Lỗi nhanh chặn lại nói.
"Không phải câu này, là câu ngươi nói cùng đồng học bên người kia." sắc mặt Quý Hồng Bân không thay đổi, hắn vẫn bình tĩnh mà nói
Lam Hiên Vũ đem vươn tay phải đặt lên đầu vai Lưu Phong. Lưu Phong cũng thấy toàn thân nóng lên ngay sau đó, tinh khí thần toàn thân lập tức tăng lên.
Ra khỏi mô phỏng khoang thuyền, tất cả cảm giác đều trở nên chân thật, giờ này khắc này, Lưu Phong cảm thấy võ hồn của mình như bị đốt lên, thậm chí còn mang cho hắn một loại tâm tình cực kỳ vui mừng. Bạch Long thương hơi khẽ chấn động, hào quang trên thân thương rõ ràng trở nên mãnh liệt, đầu mũi thương bắn ra ba tấc thương mang.
Kỳ dị nhất là, nơi đầu rồng của Bạch Long thương có một biến hóa cực kỳ rõ ràng, mắt long đang mấp máy lại mở ra, một cảm giác người thương hòa một thể lập tức truyền khắp toàn thân, làm hắn cảm thấy mình tựa như thoát thai hoán cốt vậy.
"Tuyệt quá, ta cảm thấy toàn thân đều trở nên mạnh mẽ, đây quả thật là quá mỹ diệu a!" Lưu Phong nhìn Lam Hiên Vũ, hai mắt hắn trở nên vô cùng sáng ngời. Đột nhiên phát sinh biến hóa lớn như vậy, hắn không khỏi hưng phấn mà hô lên.
Lúc này Tiền Lỗi vì quá độ mỏi mệt đã ngủ thật say, nên cũng không có bị ảnh hưởng.
Lam Hiên Vũ thu tay phải, chính hắn cũng lặng yên cảm thụ biến hóa lúc trước một lát. Nhưng làm hắn kỳ quái là, mình cũng không có làm gì với Lưu Phong, chẳng qua là hai người có tiếp xúc mà thôi, hắn cũng không đem hồn lực bản thân hay khí huyết chi lực rót vào người Lưu Phong.
Cho nên mới nói, biến hóa này là do bản than Bạch Long thương sinh ra biến hóa, mà có vẻ như mình chỉ là một cái môi giới, chỉ là va chạm vào thân thể Lưu Phong, biến hóa này liền tự nhiên xuất hiện. Điều này thực là có chút kỳ diệu.
"Thử lại tay trái lần nữa." Lưu Phong kích động mà nói.
"Tốt!" Lam Hiên Vũ nâng tay trái, ngân văn Lam Ngân Thảo vòng lại bao trùm, sau đó hắn lại đặt lên vai Lưu Phong.
Lần này, cảm giác của Lưu Phong liền trở nên hoàn toàn bất đồng, hắn chỉ cảm thấy toàn thân mát lạnh. Ngay sau đó, Bạch long Thương trên tay phải hắn xuất hiện một tầng băng sương nhàn nhạt, đôi mắt rồng lại một lần nữa mở ra. Mà khác với trước đó là lần trước mắt rồng tỏa kim quang nhàn nhạt, còn lần này. Biến thành ngân quang.
Cổ tay Lưu Phong run lên, tầng băng sương trên Bạch Long thương phóng ra ra ngoài, làm nhiệt độ chung quanh hạ thấp rất nhiều. Đang ngủ say, Tiền Lỗi vô thức mà kéo chăn lên người, trùm kín luôn rồi.
"Ngươi giao phó cho ta Băng thuộc tính?" Lưu Phong ngơ ngác nhìn Lam Hiên Vũ.
Lam Hiên Vũ mở to đôi mắt vô tộià nhìn hắn, nghĩ thầm: Cái gì ta cũng không làm a, ta chỉ đụng phải ngươi một lát mà thôi.
Lưu Phong ngơ ngác nhìn Lam Hiên Vũ, Lam Hiên Vũ cũng nhìn Lưu Phong. Hai người trầm mặc một hồi, mãi đến khi Lưu Phong cảm thấy trong túc xá thật sự có chút lạnh, hắn mới kịp phản ứng.
"Hiên Vũ, ngươi thật là thật lợi hại." Hắn nói tự đáy lòng.
Lam Hiên Vũ gãi gãi đầu: "thực sự là ta cũng không có làm gì a. Có phải do võ hồn chúng ta phù hợp?"
Lưu Phong cười khổ nói: "Không biết a! Trước kia người tiếp xúc cùng người khác có xuất hiện loại tình huống này không?"
Lam Hiên Vũ nói: "Đã từng làm suy yếu võ hồn người ta, nhưng tăng cường là không có đấy."
Lưu Phong nói: "Đó chính là do chúng ta đặc biệt có duyên. Ngươi có thể tăng phúc ta, cũng có thể làm cho Tiền Lỗi triệu hoán trở nên đáng tin cậy, nói không chừng ba người chúng ta thật là đặc biệt có duyên phận đây."
Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại một lát, nói: "Hiên Vũ, về sau phòng 333 chúng ta do ngươi cầm đầu."
"Hả?" Lam Hiên Vũ sững sờ.
Lưu Phong nói: "Mỗi cái phòng ngủ đều có phòng ngủ dài. Trước kia Phòng chúng ta vẫn luôn không có, một là bởi vì người không có ở cùng, cái khác cũng là vì hai bọn ta luôn bị áp đáy...”
"Hiện tại ngươi đã đến rồi, tất cả đã không còn giống vậy. Có điều, việc ngươi có thể tăng phúc cho hai bọn ta thì chúng ta vẫn nên giấu một chút, chớ nói cùng lão sư hay những người khác. Hừ, đợi đến lúc thi giữa kì, đến lúc đó, để bọn chúng nhìn thấy sự lợi hại của chúng ta! Những ngày này chúng ta sẽ nắm chặt thời gian luyện tập, để quen thuộc phương thức chiến đấu."
Đối với đệ tử lớp thiếu niên năng động mà nói, chuyện trọng yếu nhất tiếp tới chính là lựa chọn chương trình học chức nghiệp phụ.
Phòng số 333, Lưu Phong chọn song giáp lưu, Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi tức thì chọn trụ cột lái chiến hạm cùng Đấu Khải, tạm thời buông bỏ Cơ Giáp.
Sau khi Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi báo danh thì bọn hắn mới phát hiện, lựa chọn lái chiến hạm trụ cột cũng chỉ có hai người bọn họ. Tuyệt đại đa số đệ tử lớp thiếu niên năng động đều lựa chọn song giáp lưu, Đấu Khải và Cơ Giáp.
"Lợi hại a, tên mập mạp, nghe nói ngươi lựa chọn trụ cột lái chiến hạm, tốt đấy, tốt đấy." Đó là một ngày mới, trước khi đi học, Kim Tường rất chủ động mà đến trước mặt Tiền Lỗi, hắn có chút trào phúng mà nói.
Tiền Lỗi trợn trắng mắt lên: "Liên quan cái quái gì đến ngươi? Tinh thần lực của ta cao, ngộ tính tốt, có được không?"
Kim Tường gật gật đầu: "Cũng thế thôi. Phương diện chiến đấu ngươi cũng không có gì dùng, đoán chừng đến lúc thi giữa kỳ ngươi sẽ bị đào thải thôi, về sau chủ tu lái chiến hạm cũng là lực chọn rất tốt."
"Ta bị loại bỏ? Tiểu tử, ta..." Tiền Lỗi giận dữ, nhịn không được muốn trả lời lại một cách mỉa mai, nhưng lại bị Lưu Phong kéo một chút.
"Ngươi kéo ta làm cái gì?" Tiền Lỗi tức giận mà nhìn về phía tên bạn cùng phòng này.
Lưu Phong tức thì lấy đôi mắt hàm thâm ý nhìn về phía Tiền Lỗi mà lắc đầu, Tiền Lỗi lập tức hiểu, hắn suy nghĩ tới việc biến hóa gần đây một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Kim Tường: "Chờ tới lúc thi giữa kỳ rồi xem, đến lúc đó đừng khóc."
Kim Tường trừng mắt: "Khiêu khích có phải hay không? Một mình đấu?"
Tiền Lỗi liếc mắt: "Ngươi có phải tên ngu hay không vậy? Ài, đến giờ đi học rồi, lão sư cũng sắp tới. Hôm nay là khóa học của quý lão sư... A Quý lão sư đã đến."
Nghe thấy ba chữ "Quý lão sư", sắc mặt Kim Tường lập tức đại biến, lập tức quay người nhảy về chỗ ngồi của mình. Nhưng sau khi hắn ngồi xuống mới phát hiện, bục giảng làm gì có lão sư, căn bản là còn chưa tới.
Ngay khi hắn chuẩn bị phát tác thì cửa phòng học mở ra, một gã trung niên cao gầy bước vào.
Khi người trung niên này đi vào phòng học, toàn bộ phòng học lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, không ai còn dám nói chuyện.
Dù sao Lam Hiên Vũ cũng vừa tới không lâu, hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy vị lão sư này, nhịn không được đụng đụng Tiền Lỗi bên người: "Cái này là cái khóa gì kia mà? Vị lão sư này là dạy gì đó?"
Gầm đây ba người họ chỉ cần có chút thời gian liền đi mô phỏng khoang thuyền huấn luyện, quả thực quá chăm chỉ, thế nên lịch đi học Lam Hiên Vũ cũng không có quá chú ý.
Tiền Lỗi hạ giọng nói: "Đây là lão sư Quý Hồng Bân, hắn chính là một cái Đại Ma Vương a! Trước kia..."
"Tiền Lỗi, đứng dậy." Đúng lúc này, gã lão sư kia đột nhiên trầm giọng quát.
Tiền Lỗi rùng mình một cái rồi vội vàng đứng lên: "Quý lão sư tốt chứ."
Lúc này Lam Hiên Vũ mới chú ý tới tướng mạo của vị lão sư này.
Vị lão sư vừa cao vừa gầy này nhìn qua hơn bốn mươi tuổi, tóc hai mai đã có hơi trắng, đôi mắt có chút lõm sâu nhưng sáng ngời. Hắn đứng ở nơi đó, toàn thân tựa như một cây lao thẳng tắp, không giận mà uy.
"Ngươi mới vừa nói gì, lặp lại một lần nữa." Quý Hồng Bân thản nhiên nói.
"Quý lão sư tốt." Tiền Lỗi nhanh chặn lại nói.
"Không phải câu này, là câu ngươi nói cùng đồng học bên người kia." sắc mặt Quý Hồng Bân không thay đổi, hắn vẫn bình tĩnh mà nói
/313
|