Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 119: Khủng bố Thúy Ma Điểu

/313


Nhưng hắn còn chưa từng nghe thúy ma điểu có quan hệ với Long tộc a, cũng không có huyết mạch của Long, chẳng lẽ triệu hồi có vấn đề?

Đương nhiên, Thúy Ma Điểu tuyệt đối không yếu. Với tri thức về hồn thú của Lam Hiên Vũ, hắn hoàn toàn có thể khẳng định, trong những hồn thú bọn hắn triệu hồi ra thì có thể nói đầu Thúy Ma Điểu này là cường đại nhất.

Nó có danh xưng là "hung điểu" trong thế giới hồn thú chính vì tính tình hung ác, ưa thích đánh chết những hồn thú khác bằng cách ăn tuỷ não, chẳng những tốc độ nhanh vô cùng, hơn nữa còn có lực công kích siêu cường, chuyên công kích thẳng đầu những sinh vật khác.

Lúc này, kim tường đang rơi xuống từ trên trời, dần hóa thành hào quang, trên trán hắn có một cái lỗ máu, hiển nhiên đã bị Thúy Ma Điểu đánh trúng đầu, căn bản là hai cánh Liệt Kim Điểu không thể đụng tới nó.

Đó chính là Thúy Ma Điểu a!

Gần như Thúy Ma Điểu là khắc tinh của tất cả những loại hồn thú phi hành, bởi vì khi nó lập tức bộc phát ra thì tốc độ cùng lực công kích sẽ cực đáng sợ.

Luận về phi hành quãng đường dài thì khẳng định Thúy Ma Điểu kém Thanh Bằng, nhưng muốn nói tới chạy nước rút trong cự ly ngắn thì gần như không có loại hồn thú phi hành nào có thể so với nó. Cho nên, chỉ nháy mắt sau nó đã tìm tới Lý Bằng Bân.

Ngay cả Liệt Kim Điểu cũng đỡ không nổi nó thì nói chi là Thanh Bằng. Ngay khi Lam Hiên Vũ vừa kinh ngạc thì Lý Bằng Bân cũng đã rơi xuống từ trên trời.

Bích quang lại lóe lên, Đường Nguyệt Cát chỉ kịp ném đoản ra ngoài. Nhưng cái đoản thương kia cũng lại rơi xuống trong luồng bích quang. Từ khi Thúy Ma Điểu xuất hiện đến khi nó đánh chết ba người, tổng thời gian cũng không quá dài, chỉ là hai lần thời gian hô hấp mà thôi.

Căn cứ theo hình thể và màu sắc của đầu Thúy Ma Điểu này, Lam Hiên Vũ miễn cưỡng có thể phân biệt ra, đây là một hồn thú trăm năm. Đồng dạng là trăm năm Hồn Thú, nhưng huyết thống bất đồng thì thực lực cũng là khác biệt như ngày đêm. Cho dù sáu người ở đây cùng liên thủ chỉ sợ cũng không phải đối thủ của nó.

Âu khi đánh chết Đường Nguyệt Cát, Thúy Ma Điểu quay lại, dùng ánh mắt hung ác mà nhìn về phía ba người Lam Hiên Vũ. Không cần nhắc nhở, Tiền Lỗi không chút do dự mà chấm dứt triệu hoán. Ngay thời khác hắn chấm dứt đó, Thúy Ma Điểu đã bay lên chuẩn bị tấn công. Thực sự là hung tính của gia hỏa này quá mạnh mẽ, ngay cả người triệu hồi cũng muốn công kích.

Hào quang lập loè, Triệu Hoán Chi Môn cùng Thúy Ma Điểu đồng thời biến mất. Tuy ba người Lam Hiên Vũ đã thắng nhưng cũng là một thân mồ hôi lạnh.

"Tại sao ngươi vẫn không đáng tin cậy như vậy hả? Ngươi không khống chế được nó?" Lưu Phong tức giận mà nói với Tiền Lỗi.

Tiền Lỗi cười khổ: "Ta cũng muốn khống chế nhưng thật sự là khống chế không nổi. Nó quá bưu hãn. Ý niệm của ta thoáng phóng ra đã có loại cảm giác bị đốt. May là nó vẫn là tiếp nhận được tín hiệu ta truyền tới, tiến công đối thủ trước. Khá lắm, thật sự là lợi hại."

Tiểu tổ Lam Hiên Vũ hai chiến hai thắng, tất cả đều nhờ vào triệu hoán của Tiền Lỗi. Hiện tại ai còn dám nói Tiền Lỗi không ra gì hay không đáng tin cậy nữa đây? Ở cùng Lam Hiên Vũ, trình độ triệu hoán của hắn quả thực đã vượt qua tuổi cùng tu vi của bọn hắn.

Cho dù vừa rồi là tổ của Lữ Thiên Tầm đi đối mặt với Thúy Ma Điểu cũng sẽ không có kết cục thứ hai. Thúy Ma Điểu trăm năm, ít nhất cũng phải là một hồn sư tứ hoàn mới có thể đánh được nó. Tương đối mà nói thì hồn kỹ trì hoán của Thường Kiếm Dật có lẽ sẽ có chút hiệu quả, chẳng qua hiện tại tu vi của hắn còn quá thấp nên cũng không khống chế nổi nó.

"Lại thắng thêm ba trận nữa là được rồi." Bởi vì đối thủ xuất hiện quá nhanh nên Tiền Lỗi không thể nghỉ ngơi, hồn lực vừa khôi phục lại trạng thái tốt nhất hắn liền lập tức ném ra triệu hoán kim tiền, lại một lần nữa triệu hoán.

Lúc này, các sư phụ đều ở bên ngoài mà xem bọn hắn, cả Ngân Thiên Phàm cùng Quý Hồng Bân cũng đã đến. Cuộc thi cuối kỳ này chính là thời khắc quan trọng nhất để kiểm nghiệm thành quả của các học viên, huống chi hôm nay vẫn là dùng đài thi đấu làm hình thức khảo hạch.

Khi những lão sư báo hình thức khảo hạch cho Ngân Thiên Phàm thì hắn không chút do dự mà đồng ý ngay lập tức. Hắn cũng muốn nhìn một chút xem thời gian qua đệ tử của hắn đã phát triển được bao nhiêu.

"Cái này của bọn hắn có tính là võ hồn dung hợp kỹ không đây?" Ngân Thiên Phàm quay sang hỏi Quý Hồng Bân bên người.

Thứ mọi người đều thấy chính là dưới sự trợ giúp của Lam Hiên Vũ, việc triệu hoán của Tiền Lỗi đã trở nên đáng tin cậy rồi, mỗi lần đều có thể triệu hồi ra một hồn thú cường đại, dễ dàng mà đánh tan đối thủ.

Quý Hồng Bân cau màu nói: "Khó mà nói. Hẳn là còn chưa tới trình độ võ hồn dung hợp kỹ. Bọn hắn đều mới chỉ là tu vi nhất hoàn, cho dù có Võ Hồn dung hợp kỹ cũng không dùng được. Ngươi có chú ý điểm nàu không, Lam Hiên Vũ tăng phúc không chỉ là Tiền Lỗi, mà còn có Lưu Phong? Lúc trước Lưu Phong tựa lưng vào hắn, dưới phụ trợ của hắn Bạch Long thương đã sinh ra băng thuộc tính, lúc này mới có thể hóa giải công kích của đối thủ một cách đơn giản như vậy. Từ ý nào đó mà nói thì Lam Hiên Vũ có thể tính là một loại phụ trợ, một hồn sư hệ phụ trợ cực mạnh.”

"Quan trọng là... hắn lại có thể phụ trợ cho hai võ hồn không liên quan đến võ hồn của bản thân hắn, cái này liệu có phải võ hồn của hắn có thể phụ trợ bất kì võ hồn gì hay không? Nếu vậy thì đây chính là một tồn tại cực khó lường. Hơn nữa, Lam Hiên Vũ còn không phải một hồn sự phụ trợ hệ thuần túy, mà khi còn ở phân viện thì hắn lại thuộc về khống chế hệ. Lực chiến đấu của hắn cũng không yếu, lại còn là song sinh võ hồn..."

Nói đến đây, chính Quý Hồng Bân cũng có loại cảm giác khiếp sợ, cứ như vậy mà xem thì thực đúng là đứa nhỏ Lam Hiên Vũ này được trời ưu ái quá mức a!

Điểm có vấn đề duy nhất chính là hồn lực của hắn tăng lên quá chậm chạp. Dưới tình huống những đồng học khác đều đã đạt đến mười tám cấp, vậy mà hắn lại mới vừa vặn tấn thăng đến mười sáu cấp. Hồn lực tu luyện chậm chạp như vậy thì càng về sau chênh lệch sẽ càng lớn, cái này đã không thể không khiến người lo lắng.

Ngân Thiên Phàm khẽ gật đầu: "Đứ nhỏ này, thật đúng là không bình thường, tinh thần lực của hắn đã trên hai trăm rồi, đây cũng đã vượt quá dự liệu của ta. Không tệ, không tệ."

Quý Hồng Bân nói: "Ngươi cũng không nên cao hứng quá sớm, có thể là vì võ hồn của đứa nhỏ này quá đặc thù nên tốc độ tăng hồn lực mới chậm chạp như vậy, Chúng ta còn phải tiếp tục quan sát mới được. Nếu không thì thiên phú có tốt mà không có hồn lực ủng hộ cũng không thể trở thành cường giả."

Ngân Thiên Phàm nhún vai: "Có liên quan gì đây? Ta đặt kỳ vọng vào hắn cũng không phải là nằm ở phương diện chiến đấu cá nhân,mà là kế thừa y bát của ta a! Lực chiến đấu cá nhân có cường thịnh hơn nữa cũng có thể so với một chi hạm đội Vũ Trụ sao?"

Quý Hồng Bân mắt hàm thâm ý mà nhìn hắn: "Ngươi đem lời này tới nơi đó mà nói, thử xem có ai phản bác ngươi hay không." Hắn vừa nói vừa giơ ngón tay chỉ chỉ phía trên.

Ngân Thiên Phàm nói: "Ta nói là dưới tình huống bình thường. Mà tinh thần lực của Hiên Vũ lại tăng lên nhanh như vậy, ta đoán chỉ tối đa mười hai tuổi là hắn có thể đạt đến Linh Hải Cảnh. Đến lúc đó là ta đã có thể bắt đầu dạy hắn tri thức về chiến hạm rồi, đợi đến lúc hắn hai mươi tuổi thì rất có thể hắn sẽ có tư cách trở thành một vị hạm trưởng rồi. Cứ dựa theo cái tốc độ phát triển này thì cũng chỉ ba mươi tuổi là hắn có thể trở thành quan chỉ huy của một chi hạm đội. Nếu hắn có thể thi đậu nơi đó thì khoảng thời gian này thậm chí còn được rút ngắn rất nhiều. Quan trọng nhất là tố chất tâm lý của đứa nhỏ này rất tốt, năng lực chống đỡ mạnh mẽ, ta rất hài lòng về phương diện này của hắn. Hắn tuổi còn nhỏ mà đã thể hiện ra được thiên phú không giống bình thường."

Quý Hồng Bân liếc mắt nhìn hắn, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười hiếm thấy: "Mập mạp, chúng ta thương lượng một chuyện được không?"

Ngân Thiên Phàm cũng cười, nhưng lại là cười tủm tỉm, nhìn qua thập phần hòa ái, hắn nói: "Lão Quý a! Thứ ngươi muốn là muốn cho hắn biến thành học trò của ngươi phải không, lời này cũng không cần nói đâu."

Quý Hồng Bân tức giận nói: "Ngươi thật sự là con hồ ly giảo hoạt. Đứa nhỏ này đi theo ngươi sẽ chỉ biết lãng phí thiên phú. Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra võ hồn của hắn đặc thù đến cỡ nào sao? Hắn hoàn toàn có năng lực trở thành một vị cường giả cực hạn, thậm chí là lãnh tụ hạch tâm của một tiểu đội cường giả cực hạn. Phương diện này ngươi có thể dạy hắn không?"

Ngân Thiên Phàm cười lớn một tiếng: "Mặc kệ, dù sao hiện tại hắn cũng là đệ tử của ta, hắn gọi ta là sư phụ đấy. Trước đó ngươi làm gì, sao ngươi không thu hắn làm đồ đệ từ sớm đi?"

"Ta..." Quý Hồng Bân phát hiện, trong việc tranh cãi này thì dù thế nào mình cũng không phải đối thủ của Ngân Thiên Phàm. Lúc trước hắn chính là một đời ma Hồ a!

/313

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status