Hiện nay yêu binh này đã được Kim sa điện chủ chọn dùng chân tinh Tiên Thiên kim hành, chế luyện sa hành chân tinh Tiên Thiên. Đây có thể tổ hợp các loại đạo pháp kim hệ, sa hệ, thôi diễn ra đạo pháp vô cùng tuyệt phẩm này, bao gồm huyền diệu biến ảo của tất cả đạo pháp căn bản.
Vốn dày đặc hỗn độn hàng ngàn hàng vạn đạo pháp tuyện phẩm tứ đẳng hạ trung thượng tuyệt lưỡng hành kim sa, thông qua sự chỉnh hợp của Kim Sa Kỳ thư, chuyển biến thành mười phần đạo pháp tuyệt phẩm.
Tuy rằng chỉ là mười phần, nhưng những đạo pháp này, lại có thể thay thế phần lớn các đạo pháp căn bản.
Nói trắng ra tác dụng của Kim Sa Kỳ thư này chính là tinh giảm đạo số lượng đạo pháp xuống, cô đọng thành một vài đạo pháp.
Điều này có ích lợi gì?
Thoạt nhìn, hiệu quả vô cùng lớn mạnh. Nhưng toàn bộ các Ngự yêu sư đều biết, thời kỳ trước linh quang yêu vật có túng quẫn. Nhưng sau đó, kỳ Linh Yêu, kỳ Kiếp Yêu, linh quang lại có vẻ đầy đủ hơn.
Cứ như vậy, sử dụng đạo pháp tinh luyện lúc này mới thực sự có lợi. Nhưng những điểm tốt của nó rất có hạn. Chiến lực Yêu vật tăng lên cũng không rõ ràng. Ngược lại linh quang yêu vật xuống tới không còn gì, thậm chí sẽ làm một vài Ngự yêu sư thấy lãng phí.
Dựa theo suy nghĩ của Kim sa điện chủ, cứ phát triển như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày Kim Sa Kỳ thư sẽ xây dựng ra một đạo pháp có thể địch nổi Hóa Đạo.
Nhưng hiện tại, hắn lo lắng là dư thừa. Hóa Đạo Chi Pháp truyền một nửa ra Tinh Châu. Thậm chí bộ sách còn chia làm hơn mười phần. Căn bản không đủ khả năng để lo lắng.
- Thật là vô vị, đáng tiếc bỏ công bỏ sức lại chẳng được gì.
Sở Vân không thể nói thêm. Hơn nữa càng cảm thấy đáng tiếc cho chân tinh Tiên Thiên hai hành kim, sa.
Nếu như có hai phần chân tinh Tiên Thiên này, hắn cho thêm vào Phi Lai Phong và Trấn Yêu Tháp, có thể khiến uy lực của Kim đức chân thân, Thổ đức chân thân phát huy tới một cảnh giới khác. Nhất là Kim đức chân thân, uy lực của nó có thể đạt tới tuyệt đỉnh, chống lại được tất cả đả kích của đạo pháp kim hành. Căn bản không cần tìm kiếm thiên tài địa bảo kim hành khác.
Chờ một lát! Trong này không phải đã nói, trung tâm Di tích Cổ Thành, có tồn tại Hóa Đạo Chi Pháp hay sao? Hơn nữa còn là Hóa Đạo Chi Pháp hoàn chỉnh?”
Sở Vân liền run rẩy. Trong giây lát, hắn ý thức được điểm này.
…
Rống…
Một tiếng thê lương thảm thiết. Cuối cùng, một con Thiết Kiềm Hạt biến dị lớn như trâu, ngã vào hỏa lực của mọi người, sau đó hóa thành một khối yêu tinh sáng loáng.
Các tướng sĩ Đôn Hoàng đều lau mồ hôi trên trán, thở phào một cái.
- Quả thực bên trong Cổ Thành còn nguy hiểm hơn nhiều so với bên ngoài. Con Thiết Kiềm Hạt có tu vi Linh Yêu đủ bốn nghìn năm. Lại là yêu thú biến dị, sức chiến đấu của nó mạnh hơn so với Thiết Kiềm Hạt bình thường chí ít là hai tầng!
- Cũng may là đánh bại được nó. Cứ như vậy, hẳn con đường này đã thông suốt.
- Phải cẩn thận, Thiết Kiềm Hạt là yêu thú sống thành đàn, không thể sơ ý.
...
Đã ba ngày sau khi phát hiện Kim Sa cung.
Sau khi dọn sạch Kim Sa cung, đoàn người theo đề nghị của Sở Vân, xuất phát về phía bên trong Cổ Thành. Trong thành còn nguy hiểm hơn nhiều so với bên ngoài thành. Yêu vật sống ở đây nhiều không đếm xuể. Trong đó vô số Đại Yêu, càng không ít Linh Yêu, còn có rất nhiều yêu thú tộc đàn.
Càng đi về phía trước lại càng gian nan, nhưng ý chí chiến đấu của mọi người cũng không giảm chút nào.
Nhờ có lệnh bài thông hành, không phụ sự mong đợi của mọi người, có thể mở đại trận hộ cung. Trong mấy ngày nay, đoàn người Sở Vân thu hoạch cực kỳ phong phú. Đủ loại thiên tài địa bảo, những thứ được bảo tồn tốt nhất chính là trứng yêu thú quý hiếm, hạt giống yêu thực, yêu binh chủng loại phong ấn bảo tồn. Còn lại nhiều nhất là ngọc giản đạo pháp.
Ở đây quả thực là biển đạo pháp.
Sở Vân từng một lần hoài nghi, có phải mọi người sống ở đây góp nhặt toàn bộ đạo pháp Tinh Châu hay không.
Tại Kim Sa cung, mọi người thu thập được phần lớn đạo pháp thuộc tính kim, sa. Tới Cung điện trong thành cũng có các trọng điểm. Ngoại trừ ngũ hành cơ bản cùng với thuộc tính diễn sinh, còn có kiếm pháp, đao pháp, các loại đạo pháp quyền, các loại đạo pháp trảo, thậm chí cả đạo pháp quý hiếm cực kỳ vô giá về không gian, thời gian cũng có không ít.
Nếu như nói Kim Sa cung chỉ là món ăn sáng khai vị, như vậy không thể nghi ngờ những cung điện này trong thành chính là bữa tiệc lớn thịnh soạn.
Thu hoạch càng lớn, mọi người càng thấy hiếu kỳ với nơi đây.
Vị Thành chủ thần bí kia tự xưng là Trẫm là kiêu ngạo tự cao tự đại, hay thực sự là một trong tứ đế trong lịch sử?
Suy cho cùng, ở đây đã xảy ra biến cố gì? Vì sao lại trở thành tử thành?
Kim sa điện chủ bị triệu tập để xây dựng Hóa Đạo Thiên bích. Vậy cuối cùng nó có được hoàn thành hay không? Vì sao Kim sa điện không trở về Kim sa điện? Đã chết, hay là đã thoát khỏi đây?
Hóa Đạo Chi Pháp lưu truyền ra bên ngoài, là do bàn tay của ai, làm vậy là có mục đích gì?
Tất cả nghi hoặc cứ ngổn ngang trong lòng Sở Vân, khiến hắn cảm thấy không thể chờ đợi được, muốn thâm nhập đến tháp cao trung ương, tìm ra những biến động cuối cùng.
Di tích Cổ Thành vô cùng rộng lớn, chia làm ba phần lớn Trung tâm, trong thành, ngoài thành. Trung tâm là một tòa tháp cao, muôn vàn khí thế, giống như cột trụ chống trời.
Trong thành phân làm ba mươi sáu cung. Ngoài thành có bảy mươi hai điện. Tổ hợp lại theo bố cục Thiên cương Địa sát, thể hiện tài năng to lớn của người xây dựng ra nó, có khí phách bao trùm cả đất trời.
Càng đi sâu vào trung tâm, càng có cảm giác khó khăn chồng chất, bước đi nguy nan.
Yêu thú và yêu thực trong thành có tu vi phải cao hơn so với ngoài thành mấy đẳng cấp.
Có thể thường xuyên nhìn thấy Linh Yêu hai nghìn năm, ba ngàn năm. Linh Yêu năm nghìn năm, sáu nghìn năm cũng không thiếu. Thậm chí là Linh Yêu đỉnh phong, đám người Sở Vân cũng đã chém chết ba con.
Tất cả Yêu vật trong Cổ Thành đều biến dị vô cùng mạnh mẽ. Sau khi bị đánh bại, chúng biến thành thành yêu tinh, căn bản không thể sử dụng. May mà có lệnh bài thông hành, có thể mở hộ cung đại trận, mới khiến chuyến đi này của đám người Sở Vân không tệ.
Đổi là những người khác, căn bản không có bất kỳ lợi ích gì, ngược lại còn tổn hao chiến lực. Chỉ cần không ngu xuẩn, đều lựa chọn ở ngoài thành tìm kiếm cơ hội. Ở đây, Sa Nhãn Đôn Hoàng mở ra quá nhiều thứ, nhưng trong thành hiếm có dấu vết của con người.
Ngay khi đám người Sở Vân hướng vào phía trong thành thăm dò, có một đội đi theo xa xa phía sau bọn họ.
- Kết quả thế nào?
- Phát hiện đám người Tiểu Bá Vương và Đôn Hoàng vương thất kia đã thâm nhập vào trong thành.
- Hừ! Nhất định là bọn họ, nhất định là bọn họ ra tay!
Sắc mặt Thái thượng trưởng lão Thiên Sát bang tái lại, vừa giận vừa hận.
- Ta đã nói vì sao Tiểu Bá Vương lại nhượng bộ như vậy tại Thanh Dương Cung, lựa chọn Thiên tinh đan. Thì ra đã sớm có chủ ý, trộm toàn bộ đan dược trở về. Thủ đoạn hay, tâm cơ tốt!
- Trưởng lão, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ? Miếng lệnh bài thông hành kia là do chúng ta dốc hết sức lực mới có được. Hiện nay đám người Tiểu Bá Vương không chỉ trộm lệnh bài, dọc đường còn cướp đoạt bí mật trong Cung điện, quả thực đánh cắp của chúng ta!
- Tuyệt đối không thể buông tha cho bọn họ được!
- Tuy rằng hắn là Tiểu Bá Vương, nhưng đây cũng không phải Chư Tinh Quần Đảo. Hắn thực sự xem Thiên Sát bang chúng ta là quả hồng mềm, có thể tùy ý khi dễ vuốt ve sao?
Một đám tinh nhuệ Thiên Sát bang, tức giận, kêu la lên.
- Yên lặng cả đi!
Thái thượng trưởng lão tức giận quát một tiếng. Nhất thời, tất cả mọi người liền ngậm miệng lại. Hắn sầm mặt, đầu lông mày nhăn lại, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Nhất định phải trả thù. Nhưng thực lực của đám trộm này thực sự không thể khinh thường. Để đối phó với bọn họ, phải hợp tung liên hoành. Đi liên lạc với Tể tướng Thiết Sơn, còn có Yến Vương Kiếm phủ, Khổ Đà Tự, Cửu U thành. Truyền tin tức về lệnh bài thông hành ra ngoài, không sợ bọn họ không đến!
Để đối phó với Sở Vân, Thái thượng trưởng lão bất chấp mọi giá. Vốn lệnh bài thông hành là của bọn họ. Trước giờ bọn họ vẫn làm tốt công tác giữ bí mật. Giấu kín đến nay, rốt cục đợi được Sa Nhãn Đôn Hoàng mở ra. Mới thử một chút, mở ra được Thanh Dương Cung.
Giờ khắc đó, Thái thượng trưởng lão vui mừng tới cỡ nào, thiếu chút nữa muốn rơi lệ. Chỉ cần tiếp tục thăm dò như vậy, Thiên Sát bang rời khỏi cảnh khốn quẫn như hiện nay, vùng dậy trở thành môn phái siêu nhất lưu.
Nhưng thật không ngờ!
Tên trời tru đất diệt Sở Vân!
Không ngờ hắn lại trộm mất lệnh bài thông hành, thật đáng thương cho mình còn cầm lệnh bài kia chưa nóng tay, nó đã rơi vào trong tay bọn đạo chích.
Phẫn nộ và cừu hận của thái thượng trưởng lão, quả thực là nghìn vạn nước sống cũng rửa không hết!
Một ngày nữa đã qua. Sa Nhãn Đôn Hoàng đã mở ra được năm ngày. Cuối cùng đám người Sở Vân sau một chặng đường gian nan vất vả cũng đi tới khu vực trung tâm Cổ Thành.
Thăm dò lại có tiến triển mới.
Bọn họ đi tới Hỏa Ly cung. Đây là nơi nghiên cứu đạo pháp hệ hỏa. Quy mô còn lớn hơn Kim Sa cung gấp mấy lần.
Trước đó, bọn họ cũng tìm qua không ít cung điện. Nhưng không phải điện chủ cũng có thói quen ghi chép lại mọi việc.
Vốn dày đặc hỗn độn hàng ngàn hàng vạn đạo pháp tuyện phẩm tứ đẳng hạ trung thượng tuyệt lưỡng hành kim sa, thông qua sự chỉnh hợp của Kim Sa Kỳ thư, chuyển biến thành mười phần đạo pháp tuyệt phẩm.
Tuy rằng chỉ là mười phần, nhưng những đạo pháp này, lại có thể thay thế phần lớn các đạo pháp căn bản.
Nói trắng ra tác dụng của Kim Sa Kỳ thư này chính là tinh giảm đạo số lượng đạo pháp xuống, cô đọng thành một vài đạo pháp.
Điều này có ích lợi gì?
Thoạt nhìn, hiệu quả vô cùng lớn mạnh. Nhưng toàn bộ các Ngự yêu sư đều biết, thời kỳ trước linh quang yêu vật có túng quẫn. Nhưng sau đó, kỳ Linh Yêu, kỳ Kiếp Yêu, linh quang lại có vẻ đầy đủ hơn.
Cứ như vậy, sử dụng đạo pháp tinh luyện lúc này mới thực sự có lợi. Nhưng những điểm tốt của nó rất có hạn. Chiến lực Yêu vật tăng lên cũng không rõ ràng. Ngược lại linh quang yêu vật xuống tới không còn gì, thậm chí sẽ làm một vài Ngự yêu sư thấy lãng phí.
Dựa theo suy nghĩ của Kim sa điện chủ, cứ phát triển như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày Kim Sa Kỳ thư sẽ xây dựng ra một đạo pháp có thể địch nổi Hóa Đạo.
Nhưng hiện tại, hắn lo lắng là dư thừa. Hóa Đạo Chi Pháp truyền một nửa ra Tinh Châu. Thậm chí bộ sách còn chia làm hơn mười phần. Căn bản không đủ khả năng để lo lắng.
- Thật là vô vị, đáng tiếc bỏ công bỏ sức lại chẳng được gì.
Sở Vân không thể nói thêm. Hơn nữa càng cảm thấy đáng tiếc cho chân tinh Tiên Thiên hai hành kim, sa.
Nếu như có hai phần chân tinh Tiên Thiên này, hắn cho thêm vào Phi Lai Phong và Trấn Yêu Tháp, có thể khiến uy lực của Kim đức chân thân, Thổ đức chân thân phát huy tới một cảnh giới khác. Nhất là Kim đức chân thân, uy lực của nó có thể đạt tới tuyệt đỉnh, chống lại được tất cả đả kích của đạo pháp kim hành. Căn bản không cần tìm kiếm thiên tài địa bảo kim hành khác.
Chờ một lát! Trong này không phải đã nói, trung tâm Di tích Cổ Thành, có tồn tại Hóa Đạo Chi Pháp hay sao? Hơn nữa còn là Hóa Đạo Chi Pháp hoàn chỉnh?”
Sở Vân liền run rẩy. Trong giây lát, hắn ý thức được điểm này.
…
Rống…
Một tiếng thê lương thảm thiết. Cuối cùng, một con Thiết Kiềm Hạt biến dị lớn như trâu, ngã vào hỏa lực của mọi người, sau đó hóa thành một khối yêu tinh sáng loáng.
Các tướng sĩ Đôn Hoàng đều lau mồ hôi trên trán, thở phào một cái.
- Quả thực bên trong Cổ Thành còn nguy hiểm hơn nhiều so với bên ngoài. Con Thiết Kiềm Hạt có tu vi Linh Yêu đủ bốn nghìn năm. Lại là yêu thú biến dị, sức chiến đấu của nó mạnh hơn so với Thiết Kiềm Hạt bình thường chí ít là hai tầng!
- Cũng may là đánh bại được nó. Cứ như vậy, hẳn con đường này đã thông suốt.
- Phải cẩn thận, Thiết Kiềm Hạt là yêu thú sống thành đàn, không thể sơ ý.
...
Đã ba ngày sau khi phát hiện Kim Sa cung.
Sau khi dọn sạch Kim Sa cung, đoàn người theo đề nghị của Sở Vân, xuất phát về phía bên trong Cổ Thành. Trong thành còn nguy hiểm hơn nhiều so với bên ngoài thành. Yêu vật sống ở đây nhiều không đếm xuể. Trong đó vô số Đại Yêu, càng không ít Linh Yêu, còn có rất nhiều yêu thú tộc đàn.
Càng đi về phía trước lại càng gian nan, nhưng ý chí chiến đấu của mọi người cũng không giảm chút nào.
Nhờ có lệnh bài thông hành, không phụ sự mong đợi của mọi người, có thể mở đại trận hộ cung. Trong mấy ngày nay, đoàn người Sở Vân thu hoạch cực kỳ phong phú. Đủ loại thiên tài địa bảo, những thứ được bảo tồn tốt nhất chính là trứng yêu thú quý hiếm, hạt giống yêu thực, yêu binh chủng loại phong ấn bảo tồn. Còn lại nhiều nhất là ngọc giản đạo pháp.
Ở đây quả thực là biển đạo pháp.
Sở Vân từng một lần hoài nghi, có phải mọi người sống ở đây góp nhặt toàn bộ đạo pháp Tinh Châu hay không.
Tại Kim Sa cung, mọi người thu thập được phần lớn đạo pháp thuộc tính kim, sa. Tới Cung điện trong thành cũng có các trọng điểm. Ngoại trừ ngũ hành cơ bản cùng với thuộc tính diễn sinh, còn có kiếm pháp, đao pháp, các loại đạo pháp quyền, các loại đạo pháp trảo, thậm chí cả đạo pháp quý hiếm cực kỳ vô giá về không gian, thời gian cũng có không ít.
Nếu như nói Kim Sa cung chỉ là món ăn sáng khai vị, như vậy không thể nghi ngờ những cung điện này trong thành chính là bữa tiệc lớn thịnh soạn.
Thu hoạch càng lớn, mọi người càng thấy hiếu kỳ với nơi đây.
Vị Thành chủ thần bí kia tự xưng là Trẫm là kiêu ngạo tự cao tự đại, hay thực sự là một trong tứ đế trong lịch sử?
Suy cho cùng, ở đây đã xảy ra biến cố gì? Vì sao lại trở thành tử thành?
Kim sa điện chủ bị triệu tập để xây dựng Hóa Đạo Thiên bích. Vậy cuối cùng nó có được hoàn thành hay không? Vì sao Kim sa điện không trở về Kim sa điện? Đã chết, hay là đã thoát khỏi đây?
Hóa Đạo Chi Pháp lưu truyền ra bên ngoài, là do bàn tay của ai, làm vậy là có mục đích gì?
Tất cả nghi hoặc cứ ngổn ngang trong lòng Sở Vân, khiến hắn cảm thấy không thể chờ đợi được, muốn thâm nhập đến tháp cao trung ương, tìm ra những biến động cuối cùng.
Di tích Cổ Thành vô cùng rộng lớn, chia làm ba phần lớn Trung tâm, trong thành, ngoài thành. Trung tâm là một tòa tháp cao, muôn vàn khí thế, giống như cột trụ chống trời.
Trong thành phân làm ba mươi sáu cung. Ngoài thành có bảy mươi hai điện. Tổ hợp lại theo bố cục Thiên cương Địa sát, thể hiện tài năng to lớn của người xây dựng ra nó, có khí phách bao trùm cả đất trời.
Càng đi sâu vào trung tâm, càng có cảm giác khó khăn chồng chất, bước đi nguy nan.
Yêu thú và yêu thực trong thành có tu vi phải cao hơn so với ngoài thành mấy đẳng cấp.
Có thể thường xuyên nhìn thấy Linh Yêu hai nghìn năm, ba ngàn năm. Linh Yêu năm nghìn năm, sáu nghìn năm cũng không thiếu. Thậm chí là Linh Yêu đỉnh phong, đám người Sở Vân cũng đã chém chết ba con.
Tất cả Yêu vật trong Cổ Thành đều biến dị vô cùng mạnh mẽ. Sau khi bị đánh bại, chúng biến thành thành yêu tinh, căn bản không thể sử dụng. May mà có lệnh bài thông hành, có thể mở hộ cung đại trận, mới khiến chuyến đi này của đám người Sở Vân không tệ.
Đổi là những người khác, căn bản không có bất kỳ lợi ích gì, ngược lại còn tổn hao chiến lực. Chỉ cần không ngu xuẩn, đều lựa chọn ở ngoài thành tìm kiếm cơ hội. Ở đây, Sa Nhãn Đôn Hoàng mở ra quá nhiều thứ, nhưng trong thành hiếm có dấu vết của con người.
Ngay khi đám người Sở Vân hướng vào phía trong thành thăm dò, có một đội đi theo xa xa phía sau bọn họ.
- Kết quả thế nào?
- Phát hiện đám người Tiểu Bá Vương và Đôn Hoàng vương thất kia đã thâm nhập vào trong thành.
- Hừ! Nhất định là bọn họ, nhất định là bọn họ ra tay!
Sắc mặt Thái thượng trưởng lão Thiên Sát bang tái lại, vừa giận vừa hận.
- Ta đã nói vì sao Tiểu Bá Vương lại nhượng bộ như vậy tại Thanh Dương Cung, lựa chọn Thiên tinh đan. Thì ra đã sớm có chủ ý, trộm toàn bộ đan dược trở về. Thủ đoạn hay, tâm cơ tốt!
- Trưởng lão, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ? Miếng lệnh bài thông hành kia là do chúng ta dốc hết sức lực mới có được. Hiện nay đám người Tiểu Bá Vương không chỉ trộm lệnh bài, dọc đường còn cướp đoạt bí mật trong Cung điện, quả thực đánh cắp của chúng ta!
- Tuyệt đối không thể buông tha cho bọn họ được!
- Tuy rằng hắn là Tiểu Bá Vương, nhưng đây cũng không phải Chư Tinh Quần Đảo. Hắn thực sự xem Thiên Sát bang chúng ta là quả hồng mềm, có thể tùy ý khi dễ vuốt ve sao?
Một đám tinh nhuệ Thiên Sát bang, tức giận, kêu la lên.
- Yên lặng cả đi!
Thái thượng trưởng lão tức giận quát một tiếng. Nhất thời, tất cả mọi người liền ngậm miệng lại. Hắn sầm mặt, đầu lông mày nhăn lại, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Nhất định phải trả thù. Nhưng thực lực của đám trộm này thực sự không thể khinh thường. Để đối phó với bọn họ, phải hợp tung liên hoành. Đi liên lạc với Tể tướng Thiết Sơn, còn có Yến Vương Kiếm phủ, Khổ Đà Tự, Cửu U thành. Truyền tin tức về lệnh bài thông hành ra ngoài, không sợ bọn họ không đến!
Để đối phó với Sở Vân, Thái thượng trưởng lão bất chấp mọi giá. Vốn lệnh bài thông hành là của bọn họ. Trước giờ bọn họ vẫn làm tốt công tác giữ bí mật. Giấu kín đến nay, rốt cục đợi được Sa Nhãn Đôn Hoàng mở ra. Mới thử một chút, mở ra được Thanh Dương Cung.
Giờ khắc đó, Thái thượng trưởng lão vui mừng tới cỡ nào, thiếu chút nữa muốn rơi lệ. Chỉ cần tiếp tục thăm dò như vậy, Thiên Sát bang rời khỏi cảnh khốn quẫn như hiện nay, vùng dậy trở thành môn phái siêu nhất lưu.
Nhưng thật không ngờ!
Tên trời tru đất diệt Sở Vân!
Không ngờ hắn lại trộm mất lệnh bài thông hành, thật đáng thương cho mình còn cầm lệnh bài kia chưa nóng tay, nó đã rơi vào trong tay bọn đạo chích.
Phẫn nộ và cừu hận của thái thượng trưởng lão, quả thực là nghìn vạn nước sống cũng rửa không hết!
Một ngày nữa đã qua. Sa Nhãn Đôn Hoàng đã mở ra được năm ngày. Cuối cùng đám người Sở Vân sau một chặng đường gian nan vất vả cũng đi tới khu vực trung tâm Cổ Thành.
Thăm dò lại có tiến triển mới.
Bọn họ đi tới Hỏa Ly cung. Đây là nơi nghiên cứu đạo pháp hệ hỏa. Quy mô còn lớn hơn Kim Sa cung gấp mấy lần.
Trước đó, bọn họ cũng tìm qua không ít cung điện. Nhưng không phải điện chủ cũng có thói quen ghi chép lại mọi việc.
/1102
|