Chí Tôn

Q.5 - Chương 4 - Yêu Ta (Hạ)

/1102


Sở Vân đưa ra quyết định.

Thiết Ngao chết, cũng không đơn giản. Bất luận là tình cảm hoài niệm đối với một người, hay lo lắng cho đại cục chính trị hiện nay, Sở Vân đều có lý do chính đáng để đi tham gia lễ tang của hắn.

Khi lại một lần nữa nhìn thấy Thiết Ngao, người đã từng long hành hổ bộ, một vị vương giả trẻ tuổi có tài trí mưu lược kiệt xuất hùng mạnh trong thiên hạ, người trước kia đã chỉ huy thiên quân vạn mã, một dũng tướng chiến đấu rất anh dũng, người dưới từng một mình uống rượu dưới ánh trăng, tiến lui đều mang phong thái tuấn kiệt hào hùng, lúc này đây lại nằm quan tài nặng nề, tối đen.

Vẻ mặt hắn ốm yếu xanh xao, sắc mặt tái nhợt, trên trán dường như còn tích tụ ai oán nồng đậm. Ở xung quanh, tiếng khóc của người thân hắn không ngừng vang lên. Có rất ít binh tướng cũ của Thiết gia ở trên linh đường, dường như vẫn còn có thể thấy được sức

hấp dẫn trước đây của Thiết Ngao.

Tiếng than khóc đau thương nhất là Trữ Y Y. Nàng cũng đã sớm trở thành vợ của Thiết Ngao, hiện nay bụng tròn, cổ cao, rõ ràng là đang mang thai, gian nan quỳ trên mặt đất, tiếng khóc khe khẽ đầy ai oán, như hoa đào gặp mưa, khiến người ta thương tiếc.

- Các ngươi đều ra ngoài đi, trước khi chết phu quân có nói mấy câu, bảo ta phải nói lại với Thiếu đảo chủ.

Bỗng nhiên, nàng đứng lên, đuổi mọi người ra ngoài.

- Thiếu chủ...

Binh sĩ thân cận đành nhìn về phía Sở Vân xin chỉ thị.

Sở Vân ngẩng đầu đứng thẳng, phất tay về phía sau:

- Lẽ nào các ngươi còn sợ một người đàn bà có thể làm điều gì bất lợi cho ta hay sao? Đều ra ngoài cả đi.

Tất cả mọi người lui ra ngoài, khép cửa lại. Trong khoảnh khắc, trong linh đường to như vậy, chỉ còn lại có ba người. Một người nằm ở trong quan tài, hai người yên lặng đứng đối diện nhau.

- Nói đi.

Sở Vân nói.

- Ta lừa gạt bọn họ. Thật sự không hề có lời trăn trối nào dành cho Thiếu đảo chủ ngươi.

Trữ Y Y nhìn thẳng vào Sở Vân nói. Hai mắt nàng đỏ bừng, khuôn mặt lạnh giá như băng tuyết, vẫn còn dấu nước mắt, điềm đạm đáng yêu.

- Ừ?

Sắc mặt Sở Vân trầm xuống.

- Chỉ là, trước khi phu quân chết thực sự có nói nhiều chuyện.

Trữ Y Y vừa nói, vừa di chuyển bước chân, tiếp tới gần Sở Vân.

- Nói cái gì?

- Hắn ngửa đầu hô to một tiếng: Đã sinh Vân sao còn sinh Ngao.

Trữ Y Y sắp tới gần Sở Vân, lời nói còn chưa dứt, nàng thừa dịp Sở Vân sửng sốt sau khi nghe điều đó chợt nhào đến, ôm cổ Sở Vân!

- Yêu ta!

Nàng ngửa mặt, lẩm bẩm bên tai Sở Vân.

Thân thể Trữ Y Y mềm mại kề sát trong ngực Sở Vân, bộ ngực mềm mại, phối hợp với dung nhan xinh đẹp như tiên của nàng, ánh mắt gợi tình thầm kín, có thể khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải nhiệt huyết sôi trào.

Ban đầu, trong lòng Sở Vân rung động, sau đó cả kinh, đẩy nàng ra:

- Hả? Ngươi đang giả vờ sao?

- Ta phải giả vờ. Nếu không tuyên bố ta đang mang trong người đứa con của hắn, tình cảnh của ta sẽ càng thêm khó khăn.

Trữ Y Y ai oán nhìn Sở Vân, nàng bỗng nhiên cởi bỏ xiêm y ở bên ngoài, lộ ra cái yếm lụa màu hồng nhạt, hai cánh tay trắng như tuyết, xương quai xanh nhỏ nhắn, bờ vai mềm mại như nước, cùng với phần eo tròn trịa, mềm mại như bông.

- Hiện tại trong linh đường này, căn bản là không có những người khác. Ta chỉ cần ngươi giúp ta mang thai. Ta vẫn còn nguyên vẹn, Thiết Ngao hắn chỉ chăm lo việc nước, hầu như chỉ sinh hoạt tại thư phòng, căn bản không có chạm tới ta dù chỉ một đầu ngón tay. Nếu như ngươi không hài lòng khi thấy đứa con không mang họ mình, vậy sau này người có thể để hắn nhận thức ngươi làm nghĩa phụ, đổi thành họ Sở. Van cầu ngươi, cho ta một con đường sống.

Nàng thấp giọng cầu xin, giọng nói mềm nhẹ ai oán, hình như là chim nhỏ lảnh lót hót trong khi cánh đang run rẩy.

Nàng chậm rãi đến gần Sở Vân, tựa đầu vào trong ngực hắn. Khi tựa đầu vào trong ngực rộng lớn của Sở Vân, hai cánh tay ôm lấy thắt lưng Sở Vân, cố gắng ôm chặt lấy hắn.

Đây là một loại kích thích khác, ngay lúc trời còn sáng như vậy, trên linh đường, Trữ Y Y cởi bỏ hết chỉ còn lại cái yếm, chủ động yêu thương nhung nhớ, thì thầm cầu xin lòng thương hại của Sở Vân.

Sở Vân cúi đầu nhìn xuống phía dưới, có thể thấy lỗ tai non mềm trắng như bạch ngọc của Trữ Y Y. Mái tóc đen bóng cuốn theo kiểu quả phụ Long thành, thắt lưng mềm mại nhỏ nhắn, cặp mông tuyệt vời như vậy.

Sở Vân yếu ớt thở dài, dang hai tay, ôm nàng vào trong ngực. Sau đó...

Sau đó, hắn nhẹ nhàng mà vỗ vỗ phía sau lưng của nàng, lại một lần nữa nhẹ nhàng đẩy nàng ra. Hắn nhặt y phục trên mặt lên, phủ lên người nàng.

- Ta sẽ cho nàng đường sống. Ta sẽ cho mỗi người sống trên Chư Tinh Quần Đảo một đường sống. Chỉ là không phải đưa cho nàng, bằng cách này.

Sở Vân chăm chú nhìn Trữ Y Y, lấy giọng điệu đầy khoan dung khuyến khích nói.

- Trữ Y Y, ta biết nàng có tài năng về mặt thương nghiệp. So với trưởng tộc Trữ gia, chỉ có hơn chứ không kém. Hiện nay Chư Tinh Quần Đảo trăm năm hoang phế cần phát triển hưng thịnh, đang cần nhân tài như nàng vậy.

- Cần gì cứ nhất định phải dựa vào cánh tay của nam nhân? Tự mình nắm giữ số phận của chính mình, mới là tự do chân chính. Ta cho nàng một con đường, nàng sẽ trở thành một quan viên nhỏ. Cái này cũng không phải là ta vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp, mà là nàng thật sự có tư cách này. Nỗ lực lên, dựa vào chính bản thân nàng, của chính mình, mới là tự do chân chính.

/1102

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status