Sở Vân đáp. Hôm nay hắn đã có Tinh Tuyết Túy Ngọc, Thiên Cương Băng Tinh ở trong tay, đủ để đề thăng tư chất của Túy Tuyết Đao lên hàng tuyệt phẩm. Chiến lực
cấp Linh Yêu, kinh nghiệm hai kiếp người, hắn chưa từng có được qua. Trong nội tâm tự nhiên là phi thường chờ mong.
- Uhm, truyền thừa của tam đại viện chủ Tinh Hải Long cung còn bị ngươi phá giải từng cái một. Sự tình nhỏ nhặt này, đối với Sở huynh nhất định sẽ dễ dàng như là trở lòng bàn tay.
Kim Bích Hàm gật gật đầu, tin tưởng mười phần vào Sở Vân. Nhưng đúng lúc này, dị biến nổi lên!
- Thì ra là thế! Hồng Thường Tiên Tử lại chính là Phi Hổ, thực sự là một bí văn kinh thiên!
Ánh lửa bắn ra, hóa thành một tấm võng bằng lửa khổng lồ, thoáng cái đã bao phủ hai người Sở Vân cùng Kim Bích Hàm còn chưa kịp phản ứng lại. Lão Tổ Viêm gia cười ha hả, lăng không hiện ra thân hình.
- Lão Tổ Viêm Gia, ngươi không ngờ dám lẻn vào Thư Gia Đảo?
Kim Bích Hàm khiếp sợ hô.
Sở Vân liều mạng dãy dụa, tấm võng bằng lửa càng ngày càng thu hẹp lại, sắp trói chặt được hắn.
- Giãy dụa vô ích! Tâm Diễm Bút của lão phu chính là đẳng cấp Linh Yêu! Ah ha ha ha.
Trong mắt Lão Tổ Viêm gia tinh mang bùng lên, huy động Tâm Diễm Bút, nét bút như rồng bay phượng múa, lăng không kéo theo một đám hỏa quyển. Hỏa quyển chụp xuống, nhanh chóng khóa chặt miệng tiên nang của hai người Sở Vân. Vì thế, cho dù Sở Vân giãy giụa nhằm thoát khỏi sự trói buộc của võng lửa, cũng không có cách nào mở ra tiên nang, lấy ra yêu vật để tác chiến.
- Binh pháp từng viết: trong thực có hư, hư trước thực sau. Các ngươi sẽ không ngờ lão phu sẽ ở Thư Gia Đảo chờ các ngươi?
Lão Tổ Viêm Gia cúi xuống nhìn, khí thế cuồng ngạo, hừng hực như liệt hỏa.
- Nếu như ngươi cho rằng nếu bắt được ta liền có thể thắng trận thì quả thực là si tâm vọng tưởng rồi, lão già mắc dịch!
Ngữ khí Sở Vân đạm mạc, tựa hồ không đếm xỉa gì đến hoàn cảnh trước mặt, dường như không phải là bản thân hắn sắp bị hãm vào cảnh tù đày vậy. Thế cục càng hiểm ác, hắn càng phải tỉnh táo.
- Oắt con, nhanh quỳ xuống, dập đầu tạ tội với ta!
Lão Tổ Viêm gia cười một tiếng dữ tợn, vô cùng chán ghét ánh mắt gặp nguy không loạn của Sở Vân.
- Ngươi cứ ở đó nằm mơ đi!
Sở Vân cười lạnh.
- To gan lắm! Trước tiên ta giết bằng hữu của ngươi đã!
Lão Tổ Viêm gia cười ha hả, Tâm Diễm Bút lập tức hướng mi tâm Kim Bích Hàm điểm tới.
- Dừng tay!
Sở Vân trợn mắt hét.
- Đường đường là Lão Tổ Viêm Gia, sao lại có thể hèn hạ như vậy! Thực sự là mất mặt cho Thượng cổ ngũ tộc!
- Lão phu đã sớm nói, ta làm việc từ trước đến nay chưa từng kiêng nể gì cả. Nếu ngươi ngoan ngoãn dập đầu tạ tội, ta có thể tạm thời buông ta cho hắn.
Lão Tổ Viêm gia thích thú nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Sở Vân, phiền muộn trong nội tâm đã giảm đi hơn nửa.
- Hừ! Cái võng rách này sao vây khốn được ta, Sở Vân gắng chịu đựng! Ta trở về tìm viện binh!
Kim Bích Hàm rơi vào đường cùng, đành phải lật lá bài tẩy của bản thân --- Kim Thiền Y, đạo pháp tuyệt phẩm.
Lập tức kim quang lóe lên, nàng biến mất tại chỗ, chỉ lưu lại một đạo hư ảnh kim thiền. Võng lửa trói buộc lấy hư ảnh, căn bản là không có bất cứ tác dụng gì.
- Gì? Đạo pháp tuyệt phẩm Kim Thiền thoát xác?
Biến hóa này nằm ngoài dự kiến của Lão Tổ Viêm Gia, lúc lão muốn ngăn cản, kim thiền đã biến mất vô ảnh vô tung.
- Tiểu tử giảo hoạt, át chủ bài quả nhiên là không thiếu! Đi!
Lão Tổ Viêm gia hừ lạnh một tiếng, chợt nhấc Sở Vân lên, hóa thành một đạo hỏa hồng bay thẳng lên trời, nhanh chóng biến mất.
Không lâu sau, trên Thư Gia Đảo vang vọng một tiếng rồng ngâm kinh thiên.
Thương Lam Hải Long hóa thành nguyên hình, mang theo Thư Thiên Hào, bay vút lên trời, hướng về phương hướng đạo hỏa hồng biến mất đuổi theo sau. Mắt thấy hết thảy, sắc mặt Sở Vân trở nên vô cùng kém.
- Xem ra trong nội tâm Thư Thiên Hào, phân lượng của ngươi rất nặng! Đáng tiếc Chư Tinh Mãnh Hổ quả là vô mưu, đơn giản đã rơi vào bẫy của lão phu!
Lão Tổ Viêm gia cũng không rời đi, một tay nhấc Sở Vân, đứng ở bên trong một khu rừng rậm trên Thư Gia Đảo, đắc ý cười to. Đạo hỏa hồng vừa lúc nãy chỉ là kế che mắt của lão, dụ Thư Thiên Hào đuổi theo. Còn bản thân lão vẫn lưu lại ở trên Thư Gia Đảo.
Sở Vân trầm mặc không nói, âm thầm điều động linh quang bên trong cơ thể, ý đồ triệu hồi ra linh thú. Kết quả võng lửa quan thân lập tức xiết chặt, hắn không khỏi rên lên một tiếng, hiện lên thần sắc đau đớn.
- Đừng cố vùng vẫy, đây chính là chênh lệch thực lực. Không có chiến lực cấp Linh Yêu, đừng mơ có thể xé rách tấm võng lửa này của lão phu? Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, lão phu sẽ nới nỏng ra, lưu cái mạng nhỏ của ngươi lại.
Lão Tổ Viêm Gia cười một tiếng dữ tợn, mang theo Sở Vân tiến sâu vào bên trong rừng rậm. Lão đi tới nơi nào, yêu thú nơi đó lập tức thối lui. Tâm Diễm Bút trong tay Lão Tổ Viêm Gia có đẳng cấp Linh Yêu, mà mà yêu thú có tu vi cao nhất trong rừng rậm trên Thư Gia Đảo, bất quá chỉ là đẳng cấp Đại Yêu, hoàn toàn bị giai vị áp chế.
Lão Tổ Viêm Gia không ngừng di chuyển, không lâu sau đã đi đến miệng núi lửa vô danh khi xưa Sở Vân ấp trứng Thiên Hồ, sau đó thả người nhảy xuống. Sở Vân lạnh sống lưng, trái tim gần như vọt lên tận cổ. Đến khi gần đụng phải nham thạch đang nóng chảy, Lão Tổ Viêm Gia chợt triệu hồi Hôi Tẫn Mã, chở hai người bay vào một ngã rẽ bên trên vách núi. Từ ngã rẽ đi xuống, Thiếu Chủ Viêm Gia dẫn theo một đám tinh nhuệ Viêm Gia, xuất hiện ở trước mặt Sở Vân.
- Thuộc hạ cung nghênh lão tổ khải hoàn trở về!
- Lão tổ thần uy, ra tay một lần lập tức thành công! Sở Vân đụng phải lão tổ, không khác gì chuột nhắt gặp phải đại miêu!
- Sở Vân, ngươi cũng có ngày hôm nay! Lão tổ, dứt khoát giết hắn đi, lấy đầu của hắn để tế cờ!
Có người mặt mày dự tợn, nhìn Sở Vân không chút hảo ý.
- Thằng nhãi này vẫn còn có chút tác dụng. Giữ cái mạng nhỏ của hắn lại, khiến Thư Thiên Hào ném chuột sợ vỡ bình càng có giá trị hơn!
Lão Tổ Viêm Gia nhìn thoáng qua Sở Vân, cười lạnh nói.
- Tiên nang!
Ánh mắt Thiếu Chủ Viêm Gia sáng người, toát ra ngọn lửa tham lam, nghĩ đến tuyệt phẩm yêu vật của Sở Vân, lập tức vung tay hướng tới tiên nang bên hông Sở Vân.
- A... Đau quá!
Bất quá một giây sau, hắn giống như là bị điện giật, lập tức rút tay về.
- Hừ hừ! Biết rõ kết cục khi liều lĩnh động thủ?
Lão Tổ Viêm Gia hừ lạnh một tiếng, giáo huấn nói:
- Võng lửa của lão phu chủ có thể trói buộc hành động của hắn. Tôn nhi, tình tình của ngươi phải sửa lại ngay, sao lại nôn nóng như vậy?
/1102
|