Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế

Chương 89 - Chương 63.2

/136


Nghe những lời này làm Cận Hi bị nghẹn. Tuy trong lòng khó chịu, nhưng cậu hiểu lời này của Sở Thanh nói không sai, hiện tại cậu chỉ là cậu chủ, là chủ nhà tương lai, dù sao cũng là tương lai mà không phải là hiện tại. Nhưng Sở Thanh dã là chủ nhà họ Sở, chuyện này không chỉ cậu mà tất cả mọi người đều biết.

Tuy lúc Sở Thanh làm lễ tiếp nhận không có nhiều người tham gia, nhưng cũng không ít.

“Được rồi, chuyện tôi muốn không bao lâu thì tôi có thể biết, mặc dù tôi tình nguyện không muốn biết. Dù sao tôi không nghĩ sẽ về nhà, sau khi trở về liền mất tự do.” Cận Hi tuy quan tâm dòng họ nhưng trong lòng sự tự do vẫn quan trọng hơn. Cho nên cậu mới chọn ngành giải trí, mới trón được thời gian dài như vậy.

“Người nhà của cậu thật đáng thương, lại bị cậu bỏ rơi.”

“Không phải cậu cũng vậy, nếu muốn về nhà sao cậu lại làm trễ nãi thời gian như vậy.” Cận Hi đáp lại một cách mỉa mai, nhưng lại không muốn vì những lời này làm Sở Thanh khó chịu.

Bên cạnh, Mặc Phỉ nghe vậy mày nhăn lại, sắc mặt nhìn Cận Hi không cón hiền hòa nữa. Vào lúc Cận Hi đang không hiểu vì chuyện gì không khí bỗng ngột ngạt, Mặc Phỉ mở miệng, ”A Thanh bị rơi vào trong nước, cậu không suy nghĩ một chút là ai đẩy à, không, phải nói rằng, cậu cảm thấy sau khi A Thanh chết đi, ai là người được lợi nhất.”

Nghe nói như vậy Cận Hi sững sờ, sau đó sắc mặt trở nên khó coi. Hiện tại cậu đã hiểu vì sao Sở Thanh không gấp gáp trở về nhà, hoá ra là như vậy , trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho tốt.

“Tôi đối với những người nhà kia cho đến bây giờ cũng không có tình cảm gì, cùng so đo với những người đó, không bằng thân cận với trưởng lão trong dòng họ.” Trong trí nhớ của Sở Thanh, trưởng lão trong dòng họ đối với cô rất tốt, chính vì vậy Sở Thanh vô cùng ngạc nhiên, tại sao đối với người khác dòng họ cũng không tốt như vậy.

Tất cả mọi người đều cho rằng chuyện này gần kết thúc, nhưng sau đó lại có chuyển biến làm mị người không chấp nhận nổi, đây là ý gì, Khổng Phàm Vũ không phải đối đầu với Cận Hi à. Vậy sao bây giờ lại đi theo bên cạnh Cận Hi vừa nói vừa cười, có phải hay không có chút quá giả dối rồi?

Nhưng Cận Hi cũng là người thông minh, đều nói không đánh người mặt tươi cười. Tuy Cận Hi không thể nào thích Khổng Phàm Vũ, nhưng sẽ không làm không khí căng thẳng, như vậy sẽ làm căn cứ mất đoàn kết. Ngoài mặt có một số việc phải cho qua, nếu không nhà họ Khổng sẽ kiếm cớ.

Khổng Phàm Vũ tuy vẫn bên cạnh Cận Hi, nhưng ánh mắt luôn nhìn trên người Sở Thanh. Thật ra ban đầu mục đích của cậu tôi là Sở Thanh, tuy Dạ Lan đã nói người thiếu niên này là nhân vật không đơn giản. Thế nhưng cậu không nhìn ra Sở Thanh có cái gì bất thường, nếu như là nói người thanh niên bên cạnh Sở Thanh thì cậu có thể tin được.

Cận Hi dĩ nhiên biết mục đích của Khổng Phàm Vũ, nhưng lại không để ý. Sở Thanh là ai, làm sao có thể sẽ bị người này chiếm tiện nghi. Nếu như Khổng Phàm Vũ thật làm cái gì, không bị Sở Thanh giết chết cũng sẽ bị người bên cạnh cô, Mặc Phỉ giết chết.

Vì vậy mặc kệ là Cận Hi hay mọi người trong đội ngũ đều không ngăn trở Khổng Phàm Vũ. Thậm chí lúc cậu tôi đến quấy rầy, mọi người đều tò ra hoan nghênh. Đều này làm Khổng Phàm Vũ cảm thấy vui vẻ, hừ, biết cậu là Dị Năng Giả, cho nên bây giờ sợ cậu tôi chứ?

Nhưng Dạ Lan cảm thấy chuyện không phải như vậy, ngược lại cảm giác có loại nguy cơ không nói ra được. Hình như mặc dù mọi người nhìn rất ôn hòa, phía sau lại tỏ ra không có ý tốt.

Sau hay ngày cùng đi, Dạ Lan rốt cuộc có chút không kềm được, thừa dịp bóng đêm muốn vào lều Sở Thanh để thăm dò. Thật ra có một điểm làm cho Dạ Lan giật mình, rõ ràng Sở Thanh chẳng qua là người ngoài mà thôi. Nhưng Cận Hi lại muốn cùng Sở Thanh và người thanh niên kia cùng lều, nếu như nói là lấy lòng người thanh niên kia thì không giống.

Dạ Lan trong lòng cảm giác nguy cơ, ông muốn giết chết Sở Thanh. Ông đoán mọi người đều đã ngủ, liền đi đến lều Sở Thanh. Lúc chuẩn bị vào giết cậu tôi, lại phát hiện trong lều có nhiều người. Không những có Cận Hi mà còn có vài cô gái ở bên trong. Mọi người đều vui vẻ làm Dạ Lan thay đổi chủ ý, rời đi. Sở Thanh người này không thể giết, mặc dù không biết thân phận của cậu tôi. Nhưng có thể làm cho người nhà họ Cận như vậy, tuyệt đối không phải là người của dòng họ nhỏ.

“Sao lại đi, thật là không thú vị, tôi cho là ông tôi sẽ đến để giết tôi chứ.” Sở Thanh cảm thấy người đã đi, bĩu môi khinh thường. Thật ra trong thời gian này mọi cử động của Dạ Lan đều ở trong mắt của mọi người, chỉ là cô có chút kiêng kị thực lục của Dạ Lan.

Tuy cô đã cũng cố Dị Năng Giả, nhưng ông tôi đã đến cấp ba sơ kỳ nên khó đối phó. Cũng cố Dị Năng Giả đến cấp ba là cấp bậc cao. Mặc dù nguyên tố hệ dị năng có thể tạo thành tổn thương nhất định, nhưng hiệu quả không tốt, nhất là khiêu chiến vượt cấp.

Bởi vì này thời gian qua hấp thu quá nhiều năng lượng, nên Sở Thanh chẳng những không có lên cấp, ngược lại năng lượng trong cơ thể có lúc không dùng được, cho nên bây giờ sức chiến đấu của Sở Thanh có chút bất tiện.

“ Không phải là không thú vị, phải nói ông tôi là người thông minh, biết xem xét thời thế, hôm nay nếu như ông tôi dám đi vào động thủ, như vậy làm cho nhà họ Cận và nhà họ Lôi có lý do động thủ. Cậu nên biết mọi người không thích lén lút, ba đã sớm muốn trừ đi một vài thứ.” Chỉ tiếc vẫn luôn


/136

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status