Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Chương 35: Để Trẫm thành toàn cho các ngươi, Trẫm làm sao có thể cam tâm từ bỏ

/124


Giờ phút này không khí bên trong Hoàng cung tựa hồ như có một cơn bão táp tiến vào trước phút yên tĩnh, thủ vệ trong cung so với dĩ vãng nhiều hơn rất nhiều, ngẫu nhiên gặp được vài người trong cung cũng mang một bộ dạng hoang mang rối loạn, trong lúc nhất thời mỗi người trong cung đều cảm thấy bất an, chỉ sợ nạn ôn dịch này sẽ hại đến mình.

Tử Điệp lẳng lặng đi theo phía sau Lạc Hàn trong lòng thì đang suy nghĩ mỗi người trong cung đều sợ thành như vậy xem ra lần ôn dịch này thực nghiêm trọng, nếu áp dụng biện pháp chế ngự trễ sẽ không thể khống chế, một khi lan tràn thì hậu quả sẽ không tưởng nổi. Ở hiện đại lớn lên nàng biết rõ ôn dịch này đối với y học cổ đại còn không phát triển thì mang ý nghĩa gì, đó chính là một khi bị lây bệnh chỉ có thể mệnh về Tây Thiên, nghĩ đến đây lông mày Tử Điệp không khỏi co rút nhanh.

Trong lòng Lạc Hàn cũng đang suy nghĩ chuyện này, trong đầu không ngừng tự hỏi nên xử lý chuyện này như thế nào, Lạc Hàn biết rõ đạo lý dân chúng chính là quốc chi căn bản( dân chúng là gốc của đất nước) hắn nghĩ sẽ đem hết khả năng đem phạm vi ôn dịch khống chế đến mức nhỏ nhất, vừa rồi cùng Tử Điệp ngươi tình ta nồng hoàn toàn bị chuyện này cắt đứt, nhưng nghĩ đến bộ dạng thẹn thùng của Tử Điệp Lạc Hàn vẫn lộ ra một chút mỉm cười thản nhiên, trong mỉm cười lại bí mật mang theo thõa mãn tràn ra khóe miệng.

Lạc Hàn quay đầu xem lại phát hiện mình vừa rồi bởi vì suy nghĩ quá nhập thần cho nên bỏ rơi Tử Điệp một đoạn thật xa, Lạc Hàn rõ ràng thấy khóe miệng Tử Điệp bất mãn nhếch lên, bộ dáng rất là đáng yêu, xa xa Tử Điệp cũng thấy Lạc Hàn đang đợi nàng liền làm một bộ dạng cái gì cũng không có thấy tiếp tục chậm rãi đi trên con đường của mình, trong lòng lại suy nghĩ : tuyệt không biết thông cảm người ta, đi nhanh như vậy ta chạy chậm còn theo không kịp, nhưng nghĩ đến Lạc Hàn ưu quốc ưu dân nên cái gì cũng không giận nỗi .

Đi đến trước mặt Lạc Hàn nàng cố ý làm bộ tức giận không thèm nhìn Lạc Hàn, Lạc Hàn cười lắc lắc đầu sủng nịch thay Tử Điệp sửa lại những sợi tóc hỗn độn, cười nói:

“Đừng nóng giận , ta không phải đã dừng lại chờ ngươi đi sao, đi nhanh đi, có lẽ Hoàng huynh đã chờ đến không kiên nhẫn rồi” .

“Chỉ biết ngươi sẽ thay Hoàng huynh ngươi suy nghĩ, cũng không ngẫm lại ta” Tử Điệp quyệt miệng cố ý nói.

Lạc Hàn biết Tử Điệp là cố ý nói như vậy nên cũng không nói thêm gì, cầm lấy tay Tử Điệp liền hướng Ngự thư phòng đi đến, Tử Điệp buông tha giãy dụa tùy ý tay Lạc Hàn cứ nắm tay của mình như vậy, nhìn một đôi tay nắm chặt Tử Điệp thật hy vọng con đường này cứ dài mãi không có cuối.

Phong Lạc Hiên giờ phút này đứng ở phía trước hành lang Ngự thư phòng , rất xa liền nhìn thấy hai người bọn họ, nhất cử nhất động của bọn họ đều rơi vào trong mắt hắn, mặc dù hắn không nhìn thấy chi tiết, nhưng là hắn có thể tưởng được ánh mắt đầy nhu tình của Lạc Hàn cùng Tử Điệp đối Lạc Hàn một mảnh thâm tình, từ xa xa thấy Tử Điệp tựa như một con bướm kề sát ở trên người Lạc Hàn, Phong Lạc Hiên nắm chặt quyền, trong lòng âm thầm thề chờ trận này ôn dịch lắng xuống hắn nhất định phải có được Tử Điệp, hắn không tin Tử Điệp đối hắn không có một chút hảo cảm, trong miệng thì thào nói:

“Tử Điệp, nếu ngươi đối ta có hảo cảm cho dù là một chút ta cũng sẽ không buông tay, nếu hận có thể cho ngươi nhớ kỹ ta, ta đây cam tâm tình nguyện cho ngươi hận ta, chỉ cần để cho ta có thể thấy ngươi là được” .

Tử Điệp trong lòng cực kì bài xích tiến cung , nàng sợ nhìn thấy ánh mắt như muốn xâm chiếm mình của Phong Lạc Hiên, nàng không thích cái loại bá đạo này, nàng chỉ biết là mình muốn chính loại đạm bạc trên người Lạc Hàn, cuộc sống bình thường. Nhưng là nàng cũng biết Phong Lạc Hiên là sẽ không đơn giản thành toàn bọn họ như vậy.

Tử Điệp biết kỳ thật Lạc Hàn cũng là biết ý đồ của Phong Lạc Hiên, chính là ở trước mặt Lạc Hàn Tử Điệp cũng không chủ động đi nói chuyện này, nàng không muốn bởi vì mình mà gây khó khăn cho Lạc Hàn, nàng cầu nguyện mặt ngoài bình tĩnh này có thể liên tục kéo dài càng lâu càng tốt, như vậy nàng có thể vì đường lui của mình an bài thêm nhiều chút, sau đó chậm rãi rời khỏi tầm nhìn của Phong Lạc Hiên, nàng nghĩ nói cho Lạc Hàn biết mình hiện tại không muốn lấy chồng, trước mắt bọn họ cũng không có cái biến hóa lớn gì, nhiều nhất chính là sâu kín tranh đoạt, Tử Điệp muốn chính là không đem chuyện này biểu lộ ra trước mặt thì tốt rồi.

Tử Điệp cùng Lạc Hàn đi vào đường nhỏ đến Ngự thư phòng, ngẩng đầu liền thấy Phong Lạc Hiên trên cao nhìn xuống đang nhìn bọn họ, Lạc Hàn cái gì cũng chưa nói vẫn như cũ cầm lấy tay Tử Điệp không buông, còn Tử Điệp thì bả đầu lại càng thấp thêm một chút.

“Tử Điệp, trước mặt Hoàng thượng về vấn đề dân chạy nạn ngươi tốt nhất trước hết cái gì cũng không cần nói, chỉ nghe hai người chúng ta thảo luận, nếu Hoàng Thượng nhất định để cho ngươi nói một chút về cái nhìn của mình, ngươi liền cân nhắc nặng nhẹ mà nói, nhớ kỹ không cần gây nhiều chú ý, nếu không lấy tính cách Hoàng Thượng sẽ không bao giờ nữa tha cho ngươi, chúng ta vốn không có đường lui , biết không?” Lạc Hàn có điểm ưu thương đối Tử Điệp nói.

“Yên tâm đi, ta biết ta nên làm cái gì bây giờ, ai cũng không thể chia rẽ chúng ta, trừ phi ta chết” Tử Điệp bình tĩnh đối Lạc Hàn nói.

Lạc Hàn nhìn nhìn ánh mắt kiên định của Tử Điệp, nắm chặt tay Tử Điệp hướng Ngự thư phòng đi đến.


/124

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status