Chỉ Đêm Nay Thôi, Chị Là Của Em Nhé

Chương 4

/10


Anh nghĩ, Hami đã biết em yêu thích cậu ấy rồi ? – Tashi vẫn tiếp tục nói.

- Nhưng…chị ấy vẫn chưa có sự lựa chọn cho mình. Chị ấy vẫn chưa trả lời câu hỏi của em.

- Thế em định thế nào ?

- Không định gì cả, quyền quyết định là của chị ấy.

- Tara, anh không nghĩ rằng Hami chưa có sự lựa chọn mà chỉ là cô ấy chưa nhận ra sự lựa chọn của mình mà thôi – Câu nói này Tashi chỉ nói thầm trong miệng rồi lẳng lặng bước ra ngoài.

Sáng hôm sau, tôi mới biết mình đang ở nhà của Tashi và đang sử dụng phòng của Tara.

- Hami, em vào được không ? – Tara đang đứng bên ngoài cửa phòng nói vọng vào.

- Uhm, Tara hả ? em vào đi.

- Chị khoẻ chưa ? tinh thần vẫn ổn chứ hả ?

- Ừ, chị ổn, chỉ còn hơi nhức đầu thôi, hìhì, em đừng lo, dù sao thì chị cũng không phải dạng con gái uỷ mị hễ chút là khóc đâu, cám ơn em, Tara.

- Về chuyện gì ? – Tara bổng quay mặt đi nhìn chổ khác sau khi hỏi lại tôi.

- Tashi đã nói với chị hết rồi, đêm hôm qua nếu không có em, em không đến kịp lúc thì chị không biết mình sẽ ra sao nữa, thật tình dù có nằm mơ chị cũng không nghĩ rằng mình sẽ rơi vào hoàn cảnh như vậy. nhưng không sao rồi, nhờ có em đấy.

- Lúc trước chị cũng từng cứu em 1 lần rồi, coi như huề nhau vậy – Tara nói mà không hề mình mặt tôi.

- Ừ, vậy huề nhé, hìhì – tôi không biết mình muốn gì nữa, tôi đang cố tỏ vẻ mình không sao và tôi cũng đang cố xua đi những gì Shynia đã nói cho tôi nghe vào tối hôm qua.

- Chị không có gì hỏi em sao ? – bây giờ thì Tara mới quay mặt lại nhìn tôi mà hỏi.

Tôi hỏi gì ư ? tôi không biết nên hỏi hay không, có nên biết đáp án không, nếu biết rồi thì sao ? tôi sẽ làm gì với nó, tôi không muốn biết đáp án, tôi sợ khi biết đáp án rồi thì tôi sẽ mất 1 cô em gái mà tôi muốn có từ trước đến giờ ( tuy là hiện giờ nhìn bề ngoài thì tôi giống em gái Tara hơn, vì tôi lùn hơn Tara mà, nhưng dù sao tôi vẫn lớn tuổi hơn Tara nên tôi phải là chị ), do đó thay vì là câu mà tôi muốn hỏi thì tôi lại hỏi câu khác.

- Ừ…shynia…shynia thế nào rồi ?

- Sáng sớm nay cậu ấy đã lên máy bay trở về Anh rồi, chị sẽ không còn bị như thế 1 lần nào nữa đâu – Tara nói chắc như đinh đóng cột vậy.

Thế là cái không khí im lặng bao trùm lấy cả 2 chúng tôi, tôi không biết nên nói gì nữa đây, tôi định lên tiếng trước để phá tan cái không khí im lặng này nó làm tôi bối rối lẫn khó chịu ít ra là đối với tôi, nhưng không đợi tôi lên tiếng Tara đã nói trước.

- Chị không còn gì để hỏi em sao ? – dường như Tara đang mong đợi 1 câu hỏi khác nào đó ở tôi thì phải ? nhưng…

- À…à hết rồi – tôi bắt đầu ấp úng, 1 câu nói cũng nói không xong.

- Thế à, vậy em ra ngoài đây, chị nghỉ ngơi đi.

- Khoan – tôi gọi với theo sau khi thấy nét buồn bã ẩn khuất sau đôi mắt đẹp của Tara đang tính bước ra khỏi phòng.

- Chuyện gì ? – đối diện với tôi là lưng của Tara vì cậu ấy không quay mặt lại sau khi nghe tôi bảo “khoan” mà chỉ hỏi lại trong tư thế hướng ra ngoài cửa.

- Chị rất thích em, chị yêu em như đứa em gái của chị vậy, khi nghe Tashi nói về chuyện của em, chị rất vui vì em yêu mến chị, chị hy vọng tình chị em chúng ta mãi mãi gắn bó nếu như có cơ hội chị muốn được làm người 1 nhà với em.

- Hami, em hiểu ý chị rồi, em ra ngoài đây – tiếng cửa phòng đóng lại.

Tôi không biết bản thân mình muốn gì nữa, từ trước tới nay tôi chưa hề biết cảm giác yêu thích 1 ai đó à như thế nào cả, tôi không biết tình cảm của tôi đối với Tara là gì ? tôi chỉ biết hiện giờ tôi yêu quý Tara, tôi muốn mang lại tình yêu thương cho Tara, thứ tình cảm mà Tara đã thiếu thốn từ khi còn nhỏ với tư cách như 1 người chị trong gia đình ít nhất là bây giờ. Vì vậy tôi cần phải hành động thôi.

Đâu đó bên ngoài phòng cũng có người đang đứng dựa tường, khuôn mặt đăm đăm nhìn bức tường đối diện – “ dù không biểt sự lựa chọn của em là thế nào nhưng xin em đừng làm như không biết gì về tình cảm của tôi dành cho em, Hami ”.

CHAP 8

Thế là đã hơn 1 tháng kể từ ngày xảy ra vụ việc đó và Shynia trở về Anh thì tôi rất ít khi gặp Tara cả Tashi cũng vậy, dạo gần đây cậu ấy cứ ở phòng thí nghiệm y học suốt. Àh, ngày mai là đến valentine rồi, đối với tôi ngày này chẳng có ý nghĩa gì đăc biệt cả, hay là tại tôi chưa có người yêu nhỉ…không sao tôi không quan tâm đến nó. Đơn giản, nó chỉ là ngày tôi có thể tặng quà cho những người nào tôi yêu quý, bao gồm gia đình, bạn bè mà bạn bè thân thì tôi mới tặng nhé. Tôi đã chuẩn bị đâu đấy hết rồi, chỉ chờ mai là đem đi tặng thôi.

Sáng hôm sau, tôi đến tặng Tashi trước, vì cùng khu học mà, chỉ khác khoa thôi, tôi biết thế nào cậu ấy cũng ở phòng thí nghiệm và chỉ có 1 mình cậu ấy thôi, ai đâu mà siêng như cậu ấy chứ, vừa mở cửa phòng ra, thì:

- Woa……, Tashi ơi, tớ không ngờ cậu lại được tặng nhiều quà đến vậy mà toàn là socola không nữa – tôi vừa nói vừa xem hết hộp quà này rồi hộp khác, tất cả đều là socola, chúng chất đầy cả 1 cái bàn.

- Nếu cậu thích, tớ cho cậu hết.

- Ây da…sao mà lạnh lùng thế, dù gì cũng là tấm lòng của người ta mà, mà cậu và Tara sao mà giống nhau thế, ỷ mình đẹp được nhiều người chú ý rồi chảnh hả? Tôi bắt đầu trêu chọc Tashi.

- Cậu đừng có đến đây mà trêu chọc tớ nhé, kiếm tớ có gì không ?

- Tớ tính qua đây tặng quà valentine cho cậu nhưng chắc cậu nhận rồi cũng sẽ đem cho ngừơi khác giống như đống quà kia thôi thà tớ không tặng cho cậu còn hơn, đỡ phải đau lòng – tôi nói giã lã rồi vờ bỏ đi không ngờ Tashi nắm tay tôi lại làm tôi hết hồn, tại hành động nhanh qua mà:

- Ai nói là tớ sẽ làm vậy với quà của cậu, đâu đưa đây – hình như Tashi rất muốn quà của tôi thì phải.

- Cậu làm tớ hết hồn đó, nè…nói vậy chứ làm sao mà không tặng cho cậu được chứ – tôi thấy Tashi lấy quà tôi đưa bỏ vào cái túi áo bul trắng đang măc trên người thay vì là để chung với đống quà bừa bộn kia, nói sao nhỉ ? tôi cảm thấy vui vì hành động đó rồi tôi khẽ cười, nụ cười đó không qua khỏi mắt của Tashi.

- Hami, cậu cười gì vậy ? Tashi hỏi ngay làm tôi hơi lúng túng.

- À…không có gì, mà Tashi này, tớ hỏi thiệt cậu nhé, cậu phải trả lời thành thật đó.

- Cậu muốn hỏi gì, chuyện liện quan tới Tara àh ?

- Àh không, không phải, sao lúc nào tớ hỏi cậu cái gì là cậu cũng nhác tới Tara thế, giồng như mọi chuyện tớ hỏi cậu đều có liên quan tới Tara không vậy.

- Không, đó chỉ là…- tashi ngập ngừng không nói hết câu mà mặt cũng không nhìn tôi nữa, sau đó thì quay lại nói tiếp.

- Thế cậu muốn hỏi gì ?

- ừm, tớ muốn hỏi..mà nó hơi kỳ cục, ý tớ là cậu có thích tớ không ? – tôi hỏi tỉnh bơ không hề đỏ mặt mắc cỡ gì cả, chác tôi hơi vô duyên nhỉ. Còn Tashi thì thôi khỏi nói, sau khi nghe tôi hỏi, mắt cậu ấy nhìn tôi như con nai vàng ngơ ngác


/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status