Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 41: Cô nhớ anh!

/81


Cả đêm, Trần Nhược Vũ mất ngủ.

Ngày hôm sau, từ sáng sớm sắc mặt mẹ cô trông rất khó coi, cha cô đành lặng lẽ tìm cơ hội cùng Trần Nhược Vũ trở về phòng nói chuyện.

“ Con không muốn ở lại, chẳng lẽ còn muốn phiêu bạt ở đó sao? Tiểu Vũ, con phải suy nghĩ cẩn thận, ở ngoài so với gia đình, bên nào quan trọng hơn.”

“ Nếu con ở bên ngoài có công việc ổn định hoặc tìm được đối tượng kết hôn, cha mẹ sẽ không có ý kiến gì. Hiện giờ, công việc của con không ổn định, cũng không biết sẽ làm ở đó được bao lâu, lại không có tiền, tuổi con cũng không còn nhỏ, vài năm nữa con quay về đây sẽ rất khó tìm được công việc, tuổi càng lớn tìm đối tượng vừa mắt lại càng khó. Bây giờ, con ở ngoài có gặp ai, bạn bè như nào, vui chơi ở chốn nào, vừa hỏi đến tình hình của con, cha mẹ không biết nên trả lời ra sao.”

“ Mấy năm nữa, cha cũng về hưu lúc đó có muốn thu xếp một chỗ tốt cho con cũng không được. Sức khỏe của mẹ con lại như vậy, mỗi ngày đều lo lắng cho con, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, con cũng sẽ đau lòng. Cha biết, con từ nhỏ đã hiếu thuận, thế nhưng chuyện này sao con cứ suy nghĩ luẩn quẩn mãi thế?.”

“ Con ở ngoài không biết, mẹ con là người ưa sĩ diện nhưng vì chuyện của con, bà ấy có chạy đến gãy cả chân, bỏ cả sĩ diện cũng đi nhờ vả người khác giúp con tìm một đối tượng. Sau đó, mẹ con còn đích thân tự mình đi gặp người ta, nếu không tốt cũng không gọi con về. Mẹ con vì chuyện này ăn không ngon, ngủ không yên, bực bội sinh ra bệnh. Lần này vất vả lắm mới tìm được người vừa mắt, sợ bỏ lỡ cơ hội này, nên mới gọi con trở về gấp.”

“ Cho dù đối phương không hoàn toàn là tốt hẳn, nhưng gia cảnh và điều kiện của họ so với chúng ta cũng như nhau, cũng là người con có hiếu. Nghe nói ngoại hình cũng được, tình tình hiền lành. Bà ấy sợ con ở lại thành phố A không chịu về, vả lại con cũng đã gặp mặt Chu Triết rồi, cũng không ghét cậu ta. Hơn nữa, bên ấy cũng hài lòng với con, hai đứa có thể ở thành phố A một thời gian, sau đó cùng nhau trở về, như vậy có tốt hơn không?.”

Cha Trần nói xong, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, liền tức giận: “ Hôm qua, cha đã khuyên mẹ con, bảo bà ấy cũng không nên ép con quá, con gái đã lớn, nó sẽ tự biết tính toán. Nhưng việc này đúng là con không đúng, con nói xem, rốt cuộc con có vướng mắc gì ở thành phố A? Ở đó rốt cuộc có gì tốt?

Ở đây, cha cũng biết có xảy ra một số chuyện không vui, con và các bạn có mâu thuẫn, chuyện này cha cũng biết. Con và con trai lão Trương chia tay, chịu oan ức, chuyện này cha cũng biết. Thế nhưng, con người ở đời, có mấy ai không phải vượt qua đau khổ chứ? Gặp phải những chuyện này thì không muốn ở cùng cha mẹ. Con ở bên ngoài cũng chịu khôn ít vất vả, hà cớ gì phải tự làm khổ mình?.”

Cha Trần một hơi giáo huấn Trần Nhược Vũ không lên tiếng. Nhưng nghe được đến đây, cô không kiềm chế được, liền biện minh: “ Cha, con ở thành phố A không phải chịu khổ, hai người đừng suy nghĩ nhiều. Con sống rất tốt, làm việc cũng rất vui vẻ, không phải dạng ăn nói khép nép, cúi mình để sống, khách hàng của con rất nhiều người đã trở thành bạn của con, con vừa có thể kiếm tiền mà cuộc sống cũng rất thoải mái. Ở đó, có có rất nhiều bạn tốt ...” Cô nói đến đây, bỗng nhiên nghĩ tới Mạnh Cổ, cô lại thấy hơi buồn.

“ Chẳng lẽ ở đây con không có bạn hay sao? Ở đây không có việc làm vừa ý hay sao? Ở đây còn có cha mẹ con đấy!.” Cha Trần cũng bắt đầu tức giận.

“ Cha, con hiểu ý của cha, con biết cha mẹ rất quan tâm đến con. Nhưng xin cha mẹ cũng hiểu cho con, con thực sự thích ở đó, ở đó con rất vui vẻ.”

Cha Trần không trả lời. Ông nhìn cô nửa ngày, giọng nói có phần kiên quyết: “ Dù sao cha mẹ cũng đã quyết định như vậy, con nên suy nghĩ cẩn thận. Không nói đến chuyện đấy nữa, thằng nhóc Chu Triết kia không tốt sao? Con không thích? Cha nói này, con đừng vì chiều theo ý mẹ của con mà miễn cưỡng, nếu con cảm thấy được, thì nên nắm lấy cơ hội. Cha mẹ vĩnh viễn ở đây, không chạy đi đâu cả, nhưng người đàn ông tốt rất khó tìm, mất người này chưa chắc sẽ có người khác tốt hơn.”

Cha Trần tận tình khuyên bảo, ông nói xong cũng đi ra ngoài.

Trần Nhược Vũ ngồi ngẩn người ở trong phòng một lúc lâu, cuối cùng cô quyết định đi ra ngoài một lúc.

Cô tìm tới bạn tốt của mình là Dương Dương. Lúc cô mất tích, Dương Dương đã gọi điện nhờ người tìm kiếm cô, cuối cùng cô ấy phải nhờ tới Cao Ngữ Lam, rồi sau đó mới tìm được cô.

Lần đó, Trần Nhược Vũ cũng chỉ gọi điện báo bình an và cảm ơn Dương Dương, lần này cô trở về, đúng là nên gặp mặt một lần, từ từ tâm sự.

Dương Dương nhìn thấy Trần Nhược Vũ vô cùng vui mừng, hai người hàn huyên đủ thứ trên trời. Dương Dương nói với Trần Nhược Vũ, Tề Na quá khoe khoang, quá kiêu ngạo, hiện tại nhiều bạn học cũ cũng cảm thấy khó chịu, chuyện năm xưa Cao Ngữ Lam bắt cá hai tay, hẳn là có điểm gì đó mờ ám. Cô ấy cảm thấy Trần Nhược Vũ vì chuyện này cũng bị tẩy chay, cảm thấy oan ức thay cô.

“ Nhược Vũ, bạn trở về đây đi, chuyện như này việc gì phải trốn. Tề Na nói muốn tụ tập bạn học cũ, không biết cô ta lại muốn làm cái gì. Chúng ta cũng nên đem chân tướng sự việc đưa ra ánh sáng, trả lại sự công bằng cho người khác. Chuyện qua lâu như vậy, bạn chịu không ít oan ức, trở về đi.”

“ Nhưng mình không cảm thấy thế.” Trần Nhược Vũ hơi mơ màng về cảm giác của mình: “ Thời điểm đó, đúng là mình rất khổ sở. Nhưng hiện tại mình đã khá hơn nhiều, đừng lo lắng cho mình.”

Dương Dương nhìn cô, ánh mắt ấy khiến cho Trần Nhược Vũ dở khóc dở cười, cô lại nhấn mạnh một lần nữa: “ Thật đó, mình sống rất tốt.”

Dương Dương thở dài một hơi, ôm cô: “ Nhược Vũ, có nhiều lúc bạn cứ cố tỏ ra mình kiên cường che đậy sự yếu đuối của mình, ở đó thì có gì tốt? Nếu không vui, thì bạn trở về đây đi, thật đó. Mọi người đều rất nhớ bạn.”

Trần Nhược Vũ mang theo tâm trạng buồn bực về nhà.

Vì sao mọi người cứ bảo cô về nhà thế? Vì sao lại cứ nghĩ cô rất thảm vậy nhỉ? Cô thực sự không hề thảm, cô sống rất tốt. Sao mọi người lại không tin?

Mà cô vì sao cứ cứng đầu đến như vậy hay do cô quá bài xích với việc phải trở về. Nói cho cùng, cô rất thích thành phố A.

Đi vào khu nhà, vừa nâng mắt, nhìn thấy Trương Tử Xuân cùng một người phụ nữ mang bầu đang đi dạo. Nhắc đến người đàn ông này, cô lại thấy buồn, anh ta yêu cầu chia tay với cô. Hiện giờ, anh ta kết hôn rồi sao?

Trần Nhược Vũ thoáng ngạc nhiên, mở to mắt nhìn hai người trước mắt. Ngẫm lại, có thể cha mẹ cô sợ cô buồn nên mới không nói cho cô biết. Có lẽ, mọi người nghĩ rằng cô bỏ nhà đi là để trị vết thương lòng.

Lúc này, ở trong khu nhà có một bác gái đi ra, cùng Trần Nhược Vũ nói nhỏ: “ Tiểu Vũ à, cháu xem, con trai nhà lão Trương đã kết hôn, còn cháu nữa, cũng mau xem có đối tượng nào đó, rồi triển khai ngay. Vợ nó rất là khó hiểu, người gì mà không thích nói chuyện, không hoạt bát bằng cháu đâu, cho nên cháu đừng quá buồn.”

Trần Nhược Vũ nhìn bác gái, bác này đang suy nghĩ cái gì vậy?

Cô không trả lời, chỉ mỉm cười đáp lại rồi đi lên lầu.

Cô muốn trở về thành phố A, rất muốn trở về.

Thật vất vả mới sống đến buổi chiều, Chu Triết gọi điện cho cô, nói sẽ tới đón cô. Ban đầu, cha và mẹ cô còn tỏ ra không được vui, cho đến khi thấy Chu Triết tới đón cô trở về thành phố A, mới tươi cười ra mặt.

Đến khi hai người chuẩn bị rời đi, hai người còn tặng cho Chu Triết một đống hoa quả, nói là mang về nhà ăn dần. Ân cần quan tâm, ý đẹp lời hay. Trần Nhược Vũ thấy hơi khó xử, chẳng nói nên lời.

Xe lăn bánh trên đường cao tốc, lúc này cô mới thở phào một hơi.

Ở nhà đúng là một nơi vô cùng kì quái. Rất muốn trở về nhưng lại rất muốn trốn tránh. Rốt cuộc là vấn đề nằm ở đâu?

“ Anh Chu, vì sao anh lại quyết định trở về thành phố C?.”

“ Nên về thì phải về.” Chu Triết cười cười: “ Cha mẹ tôi ở đấy, nhà tôi ở đấy. Tôi ở thành phố A không có nhà, chỉ có phấn đấu. Cho nên, khi phấn đấu được, thì nên về nhà.”

Trần Nhược Vũ sa vào dòng suy nghĩ sâu xa.

Cô ở thành phố A cũng không có nhà, chỉ có phấn đấu.

Nhưng cô không muốn trở về, nhưng không trở về liệu có được không?

Mọi người hỏi cô, ở thành phố A có gì tốt, khiến cô nhất quyết đòi ở lại.

Cô không thể trả lời được.

Trong đầu cô hiện ra khuôn mặt của Mạnh Cổ, bỗng nhiên cô rất rất nhớ anh!

/81

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status