Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 194

/229


Chương 194

"Thật vậy không?" Tiểu Bồ Đào nửa tin nửa ngờ nhìn Tiêu Nhã Hinh, hy vong cô có thể cho mình câu trả lời.

Tiêu Nhã Hinh bị Đào Dục Huyên bóp một cái, vốn có loại xúc động muốn nổi điên, nhưng vừa nghe cậu bé gián tiếp khen mình xinh đẹp, vì vậy liền nhịn xuống, cười khan hai tiếng, nói với Tiểu Bồ Đào: "Phải phải, cho nên để cho anh hai của em sờ nhiều một chút."

... ...... ......

Âm thanh bọn trẻ nói chuyện vui vẻ truyền vào tai của Đào Du Du, khiến cô cảm thấy thế giới này bừng sáng lên.

Tất cả mọi lo lắng khủng hoảng của đêm qua, đều trở nên tốt đẹp khiến người ta cảm thấy vui vẻ.

Xoay người xuống giường, cô đi đến bên giường của Tiểu Bồ Đào, mỉm cười ngồi xuống giường, vuốt ve gương mặt tròn trịa của cô bé rồi nói: "Cục cưng, buổi sáng tốt làm. Tay con còn đau không?"

"Mẹ, buổi sáng tốt lành. Anh hai nói đứa bé dũng cảm sẽ không sợ đau, Tiểu Bồ Đào dũng cảm nhất, một chút cũng không đau...." Tiểu Bồ Đào vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Đào Du Du, trong mắt cô bé hoàn toàn không thấy ám ảnh bởi sự việc xảy ra vào đêm qua.

Có lẽ theo cô bé, đêm qua chỉ là trò chơi.

Đào Du Du thầm thở dài, lúc trước cô chuyện tối hôm qua có thể tạo thành bóng ma trong tâm hồn yếu ớt của bọn trẻ, nhưng mà không nghĩ tới, tâm trạng của ba đứa nhỏ còn vững chắc hơn cả quả tạ, bộ dạng hoàn toàn không hề có một chút nào gọi là đả kích, có thể nhận thấy con bé thật dũng cảm, thật sự làm cho người lớn là cô đây cảm thấy tự ti.

"Mẹ, chú ở phòng bệnh bên cạnh đâu rồi? Mẹ không đi xem chú ấy một chút sao?" Đào Dục Huyên chợt quay đầu, nhắc nhở Đào Du Du.

Đột nhiên nhớ tới hôm qua Vũ Văn Vĩ Thần cũng bị trúng đạn, hơn nữa nếu không phải nhờ anh ra tay cứu giúp, có lẽ không chỉ có cô hy sinh lừng lẫy, sau này có thể Tiểu Bồ Đào cũng gặp nguy hiểm.

Lần này anh lại dùng mạng của mình để đổi lấy 2 mạng cho cô, mà mỗi lần như vậy hầu như anh đều đánh cược với số mạng để cứu cô, vì vậy, cô còn thiếu nợ anh rất nhiều.

"Các con ở lại chơi với em gái, mẹ đi xem chú ấy thế nào." Đào Du Du nói xong, đứng dậy, xoa đầu nhỏ của Đào Dục Huyên, căn dặn một tiếng, sau đó xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Vì đây là bệnh viện công lập, nên điều kiện không xa hoa bằng bệnh bệnh viện tư nhân, tuy đã cố gắp sắp xếp phòng bệnh cao cấp nhất, nhưng hoàn cảnh không tính là quá tốt.

Đào Du Du đến phòng bệnh bên cạnh, từ cửa sổ nhìn vào, chỉ thấy Vũ Văn Vĩ Thần nhắm nghiền hai mắt, vẫn còn ở trạng thái hôn mê.

Không đi vào quấy rầy anh, cô chỉ ngồi xuống bên cạnh Hồ Ứng, bắt đầu trò chuyện cùng anh ta: "Hôm nay bác sĩ có đến thăm Tổng Thống không? Nói thế nào?"

"Ừ, đã đến rồi, chỉ cần đợi Tổng Thống tỉnh lại là có thể chuyển viện, ở đầy có nhiều người lộn xộn, chỗ ở cũng không được an toàn." Hồ Ứng trả lời Đào Du Du.

"Những người ngày hôm qua đã bắt được chưa? Rốt cuộc là do ai làm?" Đây là nghi vấn lớn nhất trong lòng Đào Du Du, thông qua cuộc điện thoại của Thác Ngọc Mộ Dã, Đào Du Du biết được có người muốn trà trộn vào bữa tiệc để ám sát Vũ Văn Vĩ Thần, nhưng cô vẫn không hiểu, vì sao Vũ Văn Vĩ Thần không xuất hiện, những sát thủ kia lại ra tay.

"Đã bắt được rồi, cô yên tâm đi, vài ngày sau cô sẽ biết được đáp án, yên tâm, bây giờ mới bắt đầu, không có bất kỳ người nào có thể uy hiếp được sự an toàn của cô và người nhà của cô đâu. Thác Ngọc Mộ Dã đã thu xếp việc giải quyết tốt hậu quả ở biệt thự nhà họ Ngô rồi, hơn nữa có những vệ sĩ của nghị viên Ngô, nên tất cả đều bị khống chế."

"Vậy được rồi, nếu là như vậy, tôi không hỏi nhiều, dù sao tôi biết quá nhiều việc cũng không có ích gì." Đào Du Du biết rõ, Hồ Ứng không nói chân tướng sự việc cho cô biết, nhất định là có nguyên nhân, vì vậy cũng không hỏi nữa.

"Ừ, nhưng........Còn có một việc tôi muốn nói cho cô biết, cô.... .....Có lẽ phải chuẩn bị tâm lý ... ..." Do dự một hồi, Hồ Ứng chậm rãi mở miệng.

"Chuyện gì vậy?" Đào Du Du nghe anh ta nói hơi do dự, lập tức hỏi.

Cúi đầu trầm mặc một lát, Hồ Ứng chậm rãi mở miệng nói: "Phân nhân đã biết chuyện Tổng Thống trúng đạn, có lẽ buổi chiều sẽ về nước, đến lúc đó bà ấy nhất định muốn biết rõ nguyên nhân ngài Tổng Thống trúng đạn, cô......phải chuẩn bị tâm lý, nếu như phu nhân có trách tội cô, hy vọng cô không cần để trong lòng."

"Thì ra là chuyện này, anh yên tâm đi, tôi sẽ không để ý đâu, hơn nữa, Tổng Thống vì cứu tôi mà bị thương, cho dù phu nhân có trách tội tôi thì cũng là chuyện thường, vì vậy tôi sẽ không để trong lòng." Đào Du Du nói như thế, nhưng trong đầu lại hiện lên vẻ mặt nghiêm túc của Ngả Cầm Thị, dường như cô có thể cảm nhận được trực tiếp mắng chửi cô một trận.

"Được rồi, cô không cần canh chừng ở đây, đi bồi Tiểu Bồ Đào đi, nếu Tổng Thống tỉnh lại, tôi lập tức thông báo cho cô. Đêm qua cô cũng quá sợ hãi rồi, nghỉ ngơi nhiều một chút, không cần lo lắng bên này." Hồ Ứng nhìn thấy Đào Du Du như vậy, thì không khỏi lo lắng buổi chiều có thể sẽ xảy ra tình huống kia, anh ta cười cười với cô, bảo cô trở về phòng với bọn trẻ.

Đào Du Du nhẹ nhàng gật đầu, sau đó xoay người đi về phòng bệnh của mình.

... ...... ...... ...

Buổi chiều, cuối cùng Vũ Văn Vĩ Thần cũng từ trong hôn mê tỉnh lại, sau khi bác sĩ làm kiểm tra toàn diện cho anh, ý bảo có thể chuyển viện được rồi.

Dù sao anh chỉ bị thương trên cánh tay, cũng không bị ảnh hưởng đều đầu óc hoặc mấy bộ phận quan trọng kia, vì vậy không có vấn đề gì quá lớn.

Ngược lại Tiểu Bồ Đào thì hơi nghiêm trọng một chút, cô bé bị thương trên bả vai, viên đạn bị bắn xuyên qua ngăn tủ trúng vào, cho nên cũng không sâu, nhưng cô bé còn quá nhỏ, hơn nữa lại mất quá nhiều máu, vì vậy cơ thể còn rất yếu, Vũ Văn Vĩ Thần lo lắng điều kiện chữa bệnh ở đây vẫn có hạn, vì vậy để Tiểu Bồ Đào chuyển viện cùng một chỗ với anh, hưởng thụ đãi ngộ giống như anh.

Đào Du Du cảm thấy được sủng ái mà lo sợ đối với quyết định này của Vũ Văn Vĩ Thần, trên thực tế, Tiểu Bồ Đào bị thương như thế ở lại bệnh viện này điều trị cũng không thành vấn đề, nhưng Hồ Ứng biết rõ tâm tư của Vũ Văn Vĩ Thần, anh làm sao có thể để con gái của mình ở lại chỗ này, vì vậy Đào Du Du còn chưa kịp phản ứng, đã làm thủ tục chuyển viện cho Tiểu Bồ Đào.

Một giờ chiều, Vũ Văn Vĩ Thần và Tiểu Bồ Đào được chuyển đến bệnh viện Đệ Nhất ở thành phố Định Khôn, bác sĩ của bệnh viện này chuyên phụ trách chữa bệnh cho người lãnh đạo quốc gia, an ninh nghiêm ngặt, người bình thường không thể đến gần.


/229

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status