Edit | beta: Tề Tuyết Đồng
Sau khi người đàn ông lái xe đi, An Dịch thu dọn xong hành lý cũng chuẩn bị về, nếu đã ly hôn vậy thân phận của cô đã hoàn toàn thay đổi, không còn là con riêng của vợ nữa, nói cách khác cô có thể làm người yêu anh.
Điều đầu tiên Chu Hậu Đông làm khi về quân đội là xử lý chuyện của Cốc Liên, đâu thể buông tha cô ả đã đâm anh một nhát dễ thế được.
Cốc Liên đã sớm bị chính quyền tạm giam, chờ tuyên án, Chu Hậu Đông là người bị hại tất nhiên sẽ có mặt tại phiên toà.
Khi kết án, cuối cùng Cốc Liên phải chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình, cô bị phán hai năm tù vì tội cố ý gây thương tích, hai năm đang tốt đẹp lại phải trôi qua trong tù, vừa đáng thương lại đáng hận.
Chu Hậu Đông không có chút xíu thương hại nào, anh không nhìn Cốc Liên lấy một lần, thậm chí khi bị áp giải đi, Cốc Liên gọi anh, anh cũng không đáp lời, người phụ nữ đáng giận này không xứng được tha thứ.
Khi An Dịch biết được hình phạt của Cốc Liên từ người đàn ông, cô chỉ “Ừ” một tiếng đơn giản, cô chưa bao giờ quan tâm tới những người râu ria, có lẽ cuộc đời này chỉ có anh là khiến cô nhớ nhung trong lòng mỗi ngày.
Cuộc sống học múa rất nhàm chán, cũng may ngày nào An Dịch cũng nhận được cuộc gọi từ quân đội của anh, cô vui hơn nhiều, hai người vỗ về tâm hồn nhau, nói vài câu ấm lòng hay video sex với nhau, cuộc sống thường ngày không thể tốt hơn.
Để có thể đứng ngang hàng với anh, An Dịch càng giữ vững lòng tin học múa của mình, ngày nào cô cũng chăm chỉ luyện tập, về cơ bản có thể nắm chắc được những động tác múa Quách Tuyên dạy, nhưng cùng với đó cũng ít liên lạc với người đàn ông lại, hơn nữa khi Quách Tuyên thông báo tháng này phải tham gia cuộc thi múa ba lê toàn quốc, nhiệm vụ của cô càng nặng hơn, một tuần nhiều nhất cũng chỉ nói chuyện điện thoại với anh được một lần.
Cô gái liên lạc với anh một tuần một lần, Chu Hậu Đông cũng không cảm thấy cô phớt lờ anh, trái lại khi nghe cô nói muốn tham gia cuộc thi múa ba lê, anh còn cổ vũ cô, đương nhiên không thể thiếu lời ngon tiếng ngọt.
An Dịch nhận ra miệng lưỡi người đàn ông ngày càng trơn tru, gọi một cuộc điện thoại lại nói mấy lời cợt nhả đó, khiến cô mặt đỏ tai hồng.
Có lẽ cũng do thân phận của hai người đã thay đổi, không còn sự cấm kỵ nữa. Về mặt tình cảm, có sự to gan và nhiệt tình hơn.
Cách ngày thi chỉ còn nửa tháng, cô tăng cường luyện tập, ngày nào cũng ba điểm một đường (1), cường độ cuộc sống kiểu này tuy cao nhưng trôi qua thật sự phong phú, chớp mắt cái đã đến ngày thi.
(1) Ba điểm một đường (三点一线): Là quy tắc cuộc sống của sinh viên: lớp học – căn tin – ký túc xá. Cụm từ này cũng được áp dụng cho cuộc sống của nhân viên văn phòng: nhà – cơ quan – quán ăn.
Hôm cuộc thi diễn ra, Chu Hậu Đông xin nghỉ, anh chuẩn bị cho cô một sự bất ngờ, nhưng dù có tăng tốc thì anh vẫn đến muộn, khi lái xe đến nơi, cô gái đã thi và nhận giấy khen xong từ lâu.
Anh ôm một bó hoa hồng lớn đứng ở ngoài, sự chú ý của người qua đường đều tập trung vào Chu Hậu Đông, anh lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho cô gái, chưa đến năm phút, cô đã chạy vội ra.
An Dịch vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, cô không ngờ người đàn ông sẽ đến, cô chạy tới, nhảy xuống bậc thang, rồi ôm lấy anh một cách kích động.
Chu Hậu Đông cũng rất kích động, mấy tháng không gặp, anh nhớ cô gái vô cùng, anh siết chặt eo cô, vì dùng lực quá lớn nên hoa hồng bị gãy mất mấy bông.
“Sao anh không nói trước với em là anh sẽ đến.” An Dịch rúc vào lòng người đàn ông, trong giọng nói chứa đựng sự vui sướng.
Chu Hậu Đông vuốt nhẹ lưng cô gái: “Không phải muốn cho em bất ngờ sao.”
“Đồ xấu xa.” An Dịch rúc trong lòng anh, rất là lệ thuộc.
Hai người ôm nhau một lúc lâu mới buông ra, lúc này An Dịch nắm bàn tay to của anh, cô nói: “Anh qua đây cùng em.”
Chu Hậu Đông đi theo cô gái, tới cửa nhà vệ sinh công cộng ở đây rồi mới dừng lại, gương mặt cô gái tràn ngập nét rung động, ngại ngùng nắm tay anh, sau đó anh nghe thấy cô nói: “Ông xã, phía dưới của em ngứa quá, anh phải thoả mãn em.”
Chu Hậu Đông nắm ngược lại cổ tay cô, anh kéo cô vào WC nam, đi đến gian cuối cùng, cửa còn chưa kịp mở, anh đã kích động ôm cô, hôn lên môi cô một cách lỗ mãng, hoa hồng cầm trong tay rơi xuống đất.
“Ưm…” An Dịch nhớ nụ hôn của người đàn ông, cô há miệng để anh đưa lưỡi vào, quấn quít ma sát với nhau, tất cả những nhớ nhung trong mấy tháng nay đều được trút hết vào giờ phút này, hai người cặm gắn nhau, nước miếng chảy ra từ miệng, lực hôn quá mạnh nên không kịp hít thở, miệng cũng bị rách chảy máu.
Chu Hậu Đông mút mạnh miệng cô gái, lúc này mới buông ra, anh đè cô dưới háng, sờ bờ môi sưng đỏ của cô và nói: “Tự lấy ra liếm đi.”
An Dịch cầm dây lưng người đàn ông, cuống cuồng muốn cởi ra, nhưng một lúc lâu sau vẫn không lấy gậy thịt ra được.
“Em ngốc chết đi được!” Chu Hậu Đông đành phải tự cởi dây lưng ra.
An Dịch phối hợp há miệng liếm đũng quần người đàn ông, cây gậy thịt to bự vẫn chưa được thả ra nhưng lưỡi cô đã cảm nhận được sự to dài của nó, trong quần lót màu đen đậm phồng lên một cục lớn, quy đầu cũng sắp vọt ra.
“Đệt!” Chu Hậu Đông ưỡn háng húc gậy thịt cứng ma sát với cái miệng nhỏ của cô gái, giữa mũi thoang thoảng mùi tanh, nhưng anh không ngửi thấy.
An Dịch kéo quần lót xuống, thanh kiếm cương cứng bắn phọt ra, chuôi thân tím đen to dài mập mạp, nằm ngang trên mặt cô, rất dữ tợn đáng sợ, cô nuốt nước miếng rồi há miệng ngậm quy đầu tròn trịa.
Có lẽ do tắm vào tối qua nên gậy thịt của người đàn ông có mùi xà phòng, cô mở to miệng nuốt sâu hơn.
“Xít! Thật biết mút, cái động dâm đãng đó của em, sớm muộn gì ông đây cũng bị em ép khô.” Chu Hậu Đông dựa vào tường, anh ngửa mặt đè đầu cô thở dốc, cảm giác sảng khoái vì được liếm lan ra khắp người, phần bụng căng cứng, lộ ra cả cơ liên sườn.
“Ưm… Rất nhớ dương vật lớn của ông xã…” An Dịch đã biết nói mấy lời cợt nhả dưới sự dạy dỗ của người đàn ông, nhưng cô nói vào lúc này, vô hình chung đang đổ thêm dầu vào lửa.
“Đồ dâm đãng nứng sảng, ông xã muốn đâm cái miệng nhỏ của em không khép lại được.” Chu Hậu Đông nói được thì làm được, anh ưỡn eo thọc vào rút ra, quy đầu đâm rất sâu.
“Ưm…” An Dịch lập tức cảm nhận được sức lực của người đàn ông, khoang miệng bị gậy thịt nhét đầy, căng ra cực hạn, quy đầu to bự gần như đâm đến tận cuống họng, toàn bộ tuyến tiền liệt dịch tiết ra từ lỗ tiểu đều dính vào chỗ sâu nhất, cô nuốt “Ừng ực” hết xuống.
“Ưm… Tiểu Dịch… Em ngậm khiến ông xã phê quá, quy đầu như muốn tan ra.” Vòng eo cường tráng của Chu Hậu Đông đong đưa trước sau, bờ mông rắn chắc căng cứng, anh nắm tóc cô gái, đè vào háng, cây gậy thịt liên tục deepthroat (2), miệng nhỏ bị đâm bung, lượng lớn nước bọt chảy ra.
(2) Deepthroat: “Deep” tạm dịch có nghĩa là sâu thăm thẳm. “Throat” được dịch chính xác trong từ điển Anh – Việt là cổ họng. Từ này dùng để ám chỉ hành vi quan hệ tình dục bằng miệng mà người nữ sẽ ngậm, nuốt toàn bộ dương vật từ quy đầu đến tận gốc vào sâu bên trong cổ họng để mang lại khoái cảm cực đại cho người đàn ông.
“Ưm… Không… Lớn quá…” An Dịch không chịu nổi việc người đàn ông đâm sâu đến cổ họng, cái miệng nhỏ đỏ bừng vì bị nhồi nhét, quy đầu đâm chọc cuống họng, cô trợn trắng mắt, nước bọt chảy ra từ miệng nhỏ giọt xuống đất, người đàn ông dùng sức quá mạnh, phần háng va đập vào cằm, lông mu dày đặc cọ sát khiến da cô đỏ lên.
Chu Hậu Đông đâm chọc cái miệng nhỏ của cô gái như đang chịch, anh gầm lên một cách thô bạo, gậy thịt to mập chọc cắm trong miệng cô, khoang miệng bị đâm bung đầy mùi tanh, cô trợn trắng mắt, không chịu nổi nữa bèn ôm vòng eo cường tráng của người đàn ông.
“Đệt! A! Cái miệng nhỏ muốn hút chết tôi hả!” Miệng cô gái mềm mại nhiều nước, Chu Hậu Đông bị mút đến nỗi nơi đó căng phồng, anh đè đầu cô gái đâm sâu đến cổ họng, chọc hơn mười phút, anh không nhịn nổi nữa, hai viên tinh hoàn lớn thít chặt, báo trước cho việc xuất tinh.
“Ưm…” Cảm nhận được gậy thịt đang căng phồng, An Dịch kẹp chặt cái miệng nhỏ.
“Con mẹ nó, cái động dâm đãng hút tinh, ông đây bắn hết cho em.” Quy đầu Chu Hậu Đông đặt ở vách khoang miệng, anh gầm một tiếng, tiết ra tinh dịch nhịn gần ba tháng, bắn khoảng nửa phút mới dừng lại.
Miệng nhỏ của An Dịch đâu chứa hết được tinh dịch, cái miệng bị đâm bung không khép lại được, khi người đàn ông rút thanh kiếm ra, tinh dịch nhân tiện chảy xuống người dọc theo cằm.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Sau khi người đàn ông lái xe đi, An Dịch thu dọn xong hành lý cũng chuẩn bị về, nếu đã ly hôn vậy thân phận của cô đã hoàn toàn thay đổi, không còn là con riêng của vợ nữa, nói cách khác cô có thể làm người yêu anh.
Điều đầu tiên Chu Hậu Đông làm khi về quân đội là xử lý chuyện của Cốc Liên, đâu thể buông tha cô ả đã đâm anh một nhát dễ thế được.
Cốc Liên đã sớm bị chính quyền tạm giam, chờ tuyên án, Chu Hậu Đông là người bị hại tất nhiên sẽ có mặt tại phiên toà.
Khi kết án, cuối cùng Cốc Liên phải chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình, cô bị phán hai năm tù vì tội cố ý gây thương tích, hai năm đang tốt đẹp lại phải trôi qua trong tù, vừa đáng thương lại đáng hận.
Chu Hậu Đông không có chút xíu thương hại nào, anh không nhìn Cốc Liên lấy một lần, thậm chí khi bị áp giải đi, Cốc Liên gọi anh, anh cũng không đáp lời, người phụ nữ đáng giận này không xứng được tha thứ.
Khi An Dịch biết được hình phạt của Cốc Liên từ người đàn ông, cô chỉ “Ừ” một tiếng đơn giản, cô chưa bao giờ quan tâm tới những người râu ria, có lẽ cuộc đời này chỉ có anh là khiến cô nhớ nhung trong lòng mỗi ngày.
Cuộc sống học múa rất nhàm chán, cũng may ngày nào An Dịch cũng nhận được cuộc gọi từ quân đội của anh, cô vui hơn nhiều, hai người vỗ về tâm hồn nhau, nói vài câu ấm lòng hay video sex với nhau, cuộc sống thường ngày không thể tốt hơn.
Để có thể đứng ngang hàng với anh, An Dịch càng giữ vững lòng tin học múa của mình, ngày nào cô cũng chăm chỉ luyện tập, về cơ bản có thể nắm chắc được những động tác múa Quách Tuyên dạy, nhưng cùng với đó cũng ít liên lạc với người đàn ông lại, hơn nữa khi Quách Tuyên thông báo tháng này phải tham gia cuộc thi múa ba lê toàn quốc, nhiệm vụ của cô càng nặng hơn, một tuần nhiều nhất cũng chỉ nói chuyện điện thoại với anh được một lần.
Cô gái liên lạc với anh một tuần một lần, Chu Hậu Đông cũng không cảm thấy cô phớt lờ anh, trái lại khi nghe cô nói muốn tham gia cuộc thi múa ba lê, anh còn cổ vũ cô, đương nhiên không thể thiếu lời ngon tiếng ngọt.
An Dịch nhận ra miệng lưỡi người đàn ông ngày càng trơn tru, gọi một cuộc điện thoại lại nói mấy lời cợt nhả đó, khiến cô mặt đỏ tai hồng.
Có lẽ cũng do thân phận của hai người đã thay đổi, không còn sự cấm kỵ nữa. Về mặt tình cảm, có sự to gan và nhiệt tình hơn.
Cách ngày thi chỉ còn nửa tháng, cô tăng cường luyện tập, ngày nào cũng ba điểm một đường (1), cường độ cuộc sống kiểu này tuy cao nhưng trôi qua thật sự phong phú, chớp mắt cái đã đến ngày thi.
(1) Ba điểm một đường (三点一线): Là quy tắc cuộc sống của sinh viên: lớp học – căn tin – ký túc xá. Cụm từ này cũng được áp dụng cho cuộc sống của nhân viên văn phòng: nhà – cơ quan – quán ăn.
Hôm cuộc thi diễn ra, Chu Hậu Đông xin nghỉ, anh chuẩn bị cho cô một sự bất ngờ, nhưng dù có tăng tốc thì anh vẫn đến muộn, khi lái xe đến nơi, cô gái đã thi và nhận giấy khen xong từ lâu.
Anh ôm một bó hoa hồng lớn đứng ở ngoài, sự chú ý của người qua đường đều tập trung vào Chu Hậu Đông, anh lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho cô gái, chưa đến năm phút, cô đã chạy vội ra.
An Dịch vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, cô không ngờ người đàn ông sẽ đến, cô chạy tới, nhảy xuống bậc thang, rồi ôm lấy anh một cách kích động.
Chu Hậu Đông cũng rất kích động, mấy tháng không gặp, anh nhớ cô gái vô cùng, anh siết chặt eo cô, vì dùng lực quá lớn nên hoa hồng bị gãy mất mấy bông.
“Sao anh không nói trước với em là anh sẽ đến.” An Dịch rúc vào lòng người đàn ông, trong giọng nói chứa đựng sự vui sướng.
Chu Hậu Đông vuốt nhẹ lưng cô gái: “Không phải muốn cho em bất ngờ sao.”
“Đồ xấu xa.” An Dịch rúc trong lòng anh, rất là lệ thuộc.
Hai người ôm nhau một lúc lâu mới buông ra, lúc này An Dịch nắm bàn tay to của anh, cô nói: “Anh qua đây cùng em.”
Chu Hậu Đông đi theo cô gái, tới cửa nhà vệ sinh công cộng ở đây rồi mới dừng lại, gương mặt cô gái tràn ngập nét rung động, ngại ngùng nắm tay anh, sau đó anh nghe thấy cô nói: “Ông xã, phía dưới của em ngứa quá, anh phải thoả mãn em.”
Chu Hậu Đông nắm ngược lại cổ tay cô, anh kéo cô vào WC nam, đi đến gian cuối cùng, cửa còn chưa kịp mở, anh đã kích động ôm cô, hôn lên môi cô một cách lỗ mãng, hoa hồng cầm trong tay rơi xuống đất.
“Ưm…” An Dịch nhớ nụ hôn của người đàn ông, cô há miệng để anh đưa lưỡi vào, quấn quít ma sát với nhau, tất cả những nhớ nhung trong mấy tháng nay đều được trút hết vào giờ phút này, hai người cặm gắn nhau, nước miếng chảy ra từ miệng, lực hôn quá mạnh nên không kịp hít thở, miệng cũng bị rách chảy máu.
Chu Hậu Đông mút mạnh miệng cô gái, lúc này mới buông ra, anh đè cô dưới háng, sờ bờ môi sưng đỏ của cô và nói: “Tự lấy ra liếm đi.”
An Dịch cầm dây lưng người đàn ông, cuống cuồng muốn cởi ra, nhưng một lúc lâu sau vẫn không lấy gậy thịt ra được.
“Em ngốc chết đi được!” Chu Hậu Đông đành phải tự cởi dây lưng ra.
An Dịch phối hợp há miệng liếm đũng quần người đàn ông, cây gậy thịt to bự vẫn chưa được thả ra nhưng lưỡi cô đã cảm nhận được sự to dài của nó, trong quần lót màu đen đậm phồng lên một cục lớn, quy đầu cũng sắp vọt ra.
“Đệt!” Chu Hậu Đông ưỡn háng húc gậy thịt cứng ma sát với cái miệng nhỏ của cô gái, giữa mũi thoang thoảng mùi tanh, nhưng anh không ngửi thấy.
An Dịch kéo quần lót xuống, thanh kiếm cương cứng bắn phọt ra, chuôi thân tím đen to dài mập mạp, nằm ngang trên mặt cô, rất dữ tợn đáng sợ, cô nuốt nước miếng rồi há miệng ngậm quy đầu tròn trịa.
Có lẽ do tắm vào tối qua nên gậy thịt của người đàn ông có mùi xà phòng, cô mở to miệng nuốt sâu hơn.
“Xít! Thật biết mút, cái động dâm đãng đó của em, sớm muộn gì ông đây cũng bị em ép khô.” Chu Hậu Đông dựa vào tường, anh ngửa mặt đè đầu cô thở dốc, cảm giác sảng khoái vì được liếm lan ra khắp người, phần bụng căng cứng, lộ ra cả cơ liên sườn.
“Ưm… Rất nhớ dương vật lớn của ông xã…” An Dịch đã biết nói mấy lời cợt nhả dưới sự dạy dỗ của người đàn ông, nhưng cô nói vào lúc này, vô hình chung đang đổ thêm dầu vào lửa.
“Đồ dâm đãng nứng sảng, ông xã muốn đâm cái miệng nhỏ của em không khép lại được.” Chu Hậu Đông nói được thì làm được, anh ưỡn eo thọc vào rút ra, quy đầu đâm rất sâu.
“Ưm…” An Dịch lập tức cảm nhận được sức lực của người đàn ông, khoang miệng bị gậy thịt nhét đầy, căng ra cực hạn, quy đầu to bự gần như đâm đến tận cuống họng, toàn bộ tuyến tiền liệt dịch tiết ra từ lỗ tiểu đều dính vào chỗ sâu nhất, cô nuốt “Ừng ực” hết xuống.
“Ưm… Tiểu Dịch… Em ngậm khiến ông xã phê quá, quy đầu như muốn tan ra.” Vòng eo cường tráng của Chu Hậu Đông đong đưa trước sau, bờ mông rắn chắc căng cứng, anh nắm tóc cô gái, đè vào háng, cây gậy thịt liên tục deepthroat (2), miệng nhỏ bị đâm bung, lượng lớn nước bọt chảy ra.
(2) Deepthroat: “Deep” tạm dịch có nghĩa là sâu thăm thẳm. “Throat” được dịch chính xác trong từ điển Anh – Việt là cổ họng. Từ này dùng để ám chỉ hành vi quan hệ tình dục bằng miệng mà người nữ sẽ ngậm, nuốt toàn bộ dương vật từ quy đầu đến tận gốc vào sâu bên trong cổ họng để mang lại khoái cảm cực đại cho người đàn ông.
“Ưm… Không… Lớn quá…” An Dịch không chịu nổi việc người đàn ông đâm sâu đến cổ họng, cái miệng nhỏ đỏ bừng vì bị nhồi nhét, quy đầu đâm chọc cuống họng, cô trợn trắng mắt, nước bọt chảy ra từ miệng nhỏ giọt xuống đất, người đàn ông dùng sức quá mạnh, phần háng va đập vào cằm, lông mu dày đặc cọ sát khiến da cô đỏ lên.
Chu Hậu Đông đâm chọc cái miệng nhỏ của cô gái như đang chịch, anh gầm lên một cách thô bạo, gậy thịt to mập chọc cắm trong miệng cô, khoang miệng bị đâm bung đầy mùi tanh, cô trợn trắng mắt, không chịu nổi nữa bèn ôm vòng eo cường tráng của người đàn ông.
“Đệt! A! Cái miệng nhỏ muốn hút chết tôi hả!” Miệng cô gái mềm mại nhiều nước, Chu Hậu Đông bị mút đến nỗi nơi đó căng phồng, anh đè đầu cô gái đâm sâu đến cổ họng, chọc hơn mười phút, anh không nhịn nổi nữa, hai viên tinh hoàn lớn thít chặt, báo trước cho việc xuất tinh.
“Ưm…” Cảm nhận được gậy thịt đang căng phồng, An Dịch kẹp chặt cái miệng nhỏ.
“Con mẹ nó, cái động dâm đãng hút tinh, ông đây bắn hết cho em.” Quy đầu Chu Hậu Đông đặt ở vách khoang miệng, anh gầm một tiếng, tiết ra tinh dịch nhịn gần ba tháng, bắn khoảng nửa phút mới dừng lại.
Miệng nhỏ của An Dịch đâu chứa hết được tinh dịch, cái miệng bị đâm bung không khép lại được, khi người đàn ông rút thanh kiếm ra, tinh dịch nhân tiện chảy xuống người dọc theo cằm.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
/50
|