Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 401: Hương diễm thôi nã (3)

/750


Điểm này, hắn biết mình so với Lâm Thương Lan từ nhỏ đã đọc thuộc binh thư, hơn nữa biểu hiện ưu tú trong học viện quân sự, tốt nghiệp với vị trí thứ nhất, đúng là khác nhau một trời một vực.

"Không cần khiêm nhường" Lâm Thương Lan xua xua tay, cơ thể ngồi trên ghế cũng thẳng tắp, nói: "Ông nội cũng từng nhắc tới cậu, rất tán thưởng cậu. Tôi cũng thấy quả thật cậu xứng đáng bốn chữ lời bình "Tiềm long tại uyên" (rồng tiềm ẩn trong nước sâu)

Lâm lão gia tử từng nhắc tới mình, còn nói mình là tiềm long tại uyên?

Trong lòng Diệp Thu cả kinh, không biết là mừng hay là lo.

Lâm Bảo Nhi bên cạnh nghe thấy điều này, khuôn mặt lập tức vui như bông hoa, vẻ mặt hưng phấn hỏi: "
Anh, ông nội thật sự nhắc tới Diệp Thu?"

Lâm Thương Lan gật đầu, biểu hiện của em gái hình như có chút không ổn, lẽ nào, cô cũng yêu người này rồi?

Lâm Thương Lan nhíu nhíu mày hắn biết bên cạnh người này có không ít phụ nữ. Mà người chung tình như Lâm Thương Lan tất nhiên không hi vọng tiểu công chúa của Lâm gia, em gái cưng của mình yêu một người đàn ông bay bướm như vậy.

Mặc dù năng lực hắn xuất chúng. "Quá tốt rồi" Lâm Bảo Nhi vỗ tay, nói: "Lần này, Diệp Thu tới nhà chúng ta cầu hôn, em không cần lo lắng anh ấy bị ông bắn chết rồi".

"
Cầu hôn?" Sắc mặt Lâm Thương Lan sầm xuống, mày cũng nhíu lại.

Diệp Thu thầm kêu e là hỏng rồi, lần đầu gặp mặt nói chuyện với Lâm Thương Lan vốn không tệ, nếu bị Lâm Bảo Nhi làm rối lên như vậy, Lâm Thương Lan không quyết đấu tại chỗ với mình đã là nể mặt mình rồi.

Diệp Thu cười nói: "
Bảo Nhi nói đùa thôi"

Lúc nói, lại nháy mắt với Lâm Bảo Nhi, Lâm Bảo Nhi cũng coi như phối hợp, không nhắc tới vấn đề nhạy cảm này nữa.

Lâm Thương Lan cũng cảm thấy chuyện này khả năng thấp không hỏi thêm, lại nói vài câu với Diệp Thu, lúc này mới đi ăn cơm.

"
Em còn định nói với anh trai anh là chồng chưa cưới cơ" Lâm Bảo Nhi đợi sau khi anh trai cô đi khỏi, nhỏ tiếng nói bên tai Diệp Thu.

"
Nếu em không muốn anh chết thảm đầu đường trước khi tới nhà em cầu hôn, thì hãy giấu anh trai em kế hoạch của chúng ta trước đã" Diệp Thu trừng mắt với Lâm Bảo Nhi một cái, nghiêm túc dặn dò.

Hắn đã đắc tội với Nam Mộ Dung, không thể đắc tội với Bắc Kiều Phong nữa. Thời gian này e là không thể sống được rồi, nhanh thu dọn mà tránh đi mới được.

"
Uh, em nghe anh" Lâm Bảo Nhi ngoan ngoãn gật đầu, giống như cô vợ mới vậy.

Diệp Thu bị hấp dẫn vẻ đẹp con gái lúc cô nói chuyện lộ ra bừng tỉnh lại, sau đó vội vàng dời ánh mắt đi.

Ma nữ này!.

Vào thi đấu vòng hai tổng cộng có 12 trận, buổi sáng đấu sáu trận, chiều sáu trận.

Trận đầu tiên buổi chiều là đội trưởng Giang Yến Tử của tiểu đội Tử La Lan và đội trưởng Ngân Ly của tiểu đội Cuồng Phong. Quyết đấu của hai đội trưởng đại mỹ nữ, tất nhiến là tiêu điểm của mọi người.

Người có thể tới đều tới rồi, những người quấn băng vẫn được đồng đội dìu tới ghế khán giả, chính là để nhìn phong thái lúc hai đại mỹ nữ đánh nhau.

Dung mạo cùng xinh đẹp hấp dẫn, thân hình cùng lồi lõm tinh tế, ngực đầy mông cong, vòng eo nhỏ không có chút mỡ thừa. Hơn nữa hai người cùng mặc đồ quân dụng có hiệu quả thị lực mãnh liệt, chân đi giày da, một vẻ cân quắc không thua anh khí của phái mày râu tự nhiên lộ ra. Chỉ là lặng lẽ đứng trên sàn thi đấu, khiến người xem trên khán đài không ngừng vang lên tiếng nuốt nước bọt.

Hai cô cũng quan sát lẫn nhau, chiến ý hiện lên trong mắt.

Keng!

Tiếng chuông vang lên, thi đấu chính thức bắt đầu.

Hai người không giống thi đấu của đàn ông, sau khi tiếng chuông vang lên, liền vội vàng xông lên. Hai người vẫn đứng ở chỗ cũ, giống như chưa từng nghe thấy tín hiệu bắt đầu.

Đột nhiên, hai người chuyển động rồi. Tĩnh như xả nữ, động nhanh như thỏ, mà hai người xuất chiêu tàn nhẫn xảo trá càng là quỷ thần khó dò.

Trận đấu của hai người có thể nói là quyết đấu hoa lệ nhất, sướng bụng vui mắt nhất cuộc thi lần này, mọi người đều chìm đắm trên cơ thể nhảy lên dịch chuyển của hai người phụ nữ phong vận hấp dẫn và trên vòng eo làm ra các các động tác xoay bất quy tắc này. Tiếng quát của hai cô càng là thứ âm nhạc êm tai nhất thế gian, từng tiếng rót vào tai, khiến khớp xương tê dại.

Bộp!

Cơ thể hai người đan chéo nhau, một chưởng của Giang Yến Tử in trên bả vai Ngân Ly, còn Ngân Ly cũng đập một chưởng trên ngực Giang Yến Tử.

Đây là giao phong lần thứ tư của hai người, mỗi lần đều là cục diện cả hai bên cùng thương tổn. Trước ngực và sau lưng Giang Yến Tử trúng bốn chưởng của Ngân Ly, trên người Ngân Ly cũng vết thương chi chít.

Lực lượng tương quan.

Hai người đều cố gắng muốn đánh ngã đối phương, nhưng đối thủ luôn ra tuyệt chiêu hóa giải khốn cảnh.

Cuộc chiến giằng co nửa tiếng đồng hồ, vẫn chưa có ý kết thúc.

Kệ cho những khán giả nhiệt huyết đã không đành lòng nhìn hai đại mỹ nhân hủy hoại nhau nữa, giám khảo trên bàn trọng tài cũng bắt đầu phân vân, suy nghĩ xem có nên phán hòa không.

Nhưng hai người phụ nữ này lại không có ý định hòa, bọn họ, hôm nay nhất định phải phân thắng bại.

Nếu phụ nữ trở nên cố chấp, đó chính là điều không thể thay đổi.
"Đòn cuối cùng" Mắt phượng xinh đẹp của Giang Yến Tử nhìn Ngân Ly, lạnh lùng nói.

"
Cầu cũng không được" Ngân Ly cười gật đầu.

Tốc độ của hai cô lần nữa nhanh chóng khởi động, khoảng cách ba mét lóe lên rồi biến mất.

Cơ thể lần nữa đan chéo, sau đó xuất chiêu.

Choang!

Cơ thể Ngân Ly ngã bay ra ngoài, lúc cô đánh nhau với Giang Yến Tử, phần bụng bị Giang Yến Tử đá một cái.

Cú đá này của Giang Yến Tử là học của Diệp Thu, thường xuyên thấy hắn dùng chiêu này đối phó với đội viên của tiểu đội Tử La Lan, khiến bọn họ đau tới chết đi sống lại. Hôm nay lại trở nên nhạy cảm. Giang Yến Tử cũng học theo thế nấy mà thể hiện ra ngoài.

Không ngờ có được hiệu quả ngoài dự liệu.

Trong chuyện đánh nhau thế này, một người phụ nữ dù có thiên phú, cũng không bằng một người đàn ông. Vì sự chống đỡ đàn ông tạo ra là ngắn gọn hữu hiệu, hơn nữa lại khiến người ta khó lòng phòng bị.

Ví dụ chiêu này gọi là công phu tuyệt chiêu lên gối.

Mà cơ thể Giang Yến Tử cũng lung lay muốn ngã. Cô vì dụ địch trúng kế, cố ý lộ ra sơ hở để Ngân Ly phát hiện. Ngực cô lại bị Ngân Ly đánh một chưởng, bây giờ thương càng thương thêm.

Một lát sau, Ngân Ly vẫn không thể bò dậy.

Trọng tài tuyên bố, Giang Yến Tử thắng.

Tiểu đội bác sỹ vẫn túc trực bên cạnh vội vàng xông lên, một bác sỹ nam đang chỉ huy y tá, lúc sắp kéo Giang Yến Tử tới cáng thương khiêng đi, Diệp Thu đột nhiên từ trên ghế khán giả nhảy xuống, nhanh chóng xông lên sàn thi đấu, đẩy bác sỹ ra định đích thân mình lên giúp, nói: "Bệnh nhân này giao cho tôi xử lý".

"
Anh? Anh biết xử lý? Vị tuyển thủ này, xin đừng cản trở công việc của chúng tôi, trì hoãn việc chữa trị của người bệnh, tới lúc đó ai tới gánh chịu trách nhiệm??" Nam bác sỹ đeo kính rất khó chịu nói, hắn mặc dù là nhân viên y tế, nhưng vẫn luôn bên cạnh theo dõi trận đấu của hai người phụ nữ này. Quả thực vô cùng yêu thích dung mạo và biểu hiện cao siêu của Giang Yến Tử.

Nếu có thể để cô trở thành người bệnh của mình, sau đó dưới ý thuật cao siêu của mình làm cho cô hồi phục như cũ, dưới sự che chở tỉ mỉ của mình, hai người dần dần nảy sinh tình cảm……

Đương nhiên, tạm thời vị nam bác sỹ này vẫn không hiểu tính cách của Giang Yến Tử lắm. Không biết suy nghĩ rất ngố rất ngây thơ này của mình không thể áp dụng với Giang Yến Tử . Nhưng hắn chỉ biết, có một người đàn ông muốn cướp người bệnh mình thích đi.

Cái này được sao?

Giết người là quân nhân, cứu người là bác sỹ.

Không ai có thể chuyên nghiệp hơn bọn họ.

"Anh có thể đảm bảo cô ấy bao lâu thì hồi phục?" Diệp Thu hỏi.

"
Khoảng…. bây giờ vẫn chưa thể xác định được. Nhưng theo mức độ thương tổn biểu hiện ra trên cơ thể cơ ấy, chắc cần một tuần. việc này vẫn cần kiểm tra chẩn đoán lại.Nếu nội tạng chịu tổn hại gì, thời gian trị liệu có thể dài hơn" Bác sỹ nói.

Hắn hi vọng thời gian điều trị càng lâu càng tốt, cho tới khi Giang Yến Tử yêu hắn.

"
Ngày mai cô ấy phải đứng ở đây thi đấu tiếp" Diệp Thu lạnh lùng nhìn vị bác sỹ này một cái, chỉ chỉ sàn đấu nói.

"
Anh….người bệnh đã bị thương thành thế này rồi, sao còn có thể thi đấu được?" Nam bác sỹ lớn tiếng nói. Hắn rất đau lòng với thương tổn của Giang Yến Tử, cũng tức giận với biểu hiện máu lạnh của Diệp Thu.

"
Đỡ tôi xuống" Giang Yến Tử nói với Diệp Thu, cô không có tâm trạng để ý tới bác sỹ kia.

Diệp Thu đi tới ôm eo Giang Yến Tử, đỡ cô đứng dậy từ trên sàn đấu. Giang Yến Tử bước chân lảo đảo, cả người đều dựa vào vai Diệp Thu.

Yến Thanh Phong ngồi trên bàn giám khảo như ngồi trên đống kim, sắc mặt vô cùng xám xịt.

Hắn bắt đầu hối hận sao lại đồng ý làm chức giám khảo này chứ. Nếu là một đội viên tham gia thi đấu, mình cũng có thể không cần kiêng kỵ ánh mắt của người khác mà nhảy tới đỡ Giang Yến Tử không?

Diệp Thu, sao người lại muốn tới thế giới này

Thi đấu vẫn còn tiếp tục, Diệp Thu dìu Giang Yến Tử đi tới phòng mình.

"Sau lưng và trước ngực cô đều bị thương, tích tụ không ít máu đọng. Nếu không thể nhanh chóng bài trừ máu động ra ngoài cơ thể, ngày mai cho dù cô miễn cưỡng ra thi đấu, kết quả cũng có thể tưởng tượng tới. Bác sỹ đó nói cần một tuần, chúng ta lại không thể đợi lâu như vậy. Cho nên, bây giờ tôi phải giúp cô ép máu đọng trong người cô ra ngoài" Diệp Thu vừa dùng thẻ mở cửa phòng, vừa giải thích.

"
Tôi tin cậu" Sắc mặt Giang Yến Tử tái nhợt nói.Cơ thể cô đã mất lực, trên người không còn chút khí lực nào.

Lần trước ở trong rừng rậm, chính là Diệp Thu dùng đầu mũi tên giúp cô khoét sạch thịt thối rữa trên mông, cô rất có lòng tin với y thuật của Diệp Thu.

Diệp Thu xoay người khóa của phòng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Giang Yến Tử nói: "Cô cần phải cởi quần áo xuống".

Cởi quần áo?

Giang Yến Tử sửng sốt.

Trên người cô chỉ mặc một chiếc áo T-shirt ngắn tay và một chiếc áo lót, nếu cởi áo xuống, vậy không phải người trần đứng trước mặt người đàn ông này sao?

Hắn chính là con trai của người đàn ông mà mình yêu sâu đậm.

Làm như vậy, có……

Diệp Thu biết cô đang phân vẫn điều gì, đó cũng là chỗ Diệp Thu khó xử.

"Cô hắn là biết, chúng ta không có nhiều lựa chọn, trừ phi, cô muốn bỏ qua trận đấu ngày mai" Diệp Thu nói.

Bỏ thi đấu?

Không thể nào. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com

Là một quân nhân, trong từ điển đời cô không có chữ từ bỏ này.

Cô là đội trưởng tiểu đội Tử La Lan, cô phải gánh vác vinh dự của Tử La Lan.

Bây giờ, người của tiểu đội Tử La Lan có thể vào thi đấu vòng ba tạm thời chỉ có hai, chính là cô và Diệp Thu.

Nếu cô bỏ đi một người, cũng chính là bỏ đi một điểm hoặc càng nhiều điểm hơn. Như vậy, cũng tất ảnh hưởng tới thành tích thứ hạng của cả tiểu đội.

Diệp Thu nói đúng, bọn họ không có lựa chọn nào tốt hơn.

Giang Yến Tử lạng lẽ gật đầu.

Trước mặt Diệp Thu, thản nhiên cở áo T-shirt trên người xuống.

Màu da trắng noãn như tuyết, lộ ra làn da không tỳ vết.

Thân hình gày gò mà rắn chắc, vòng eo và bên ngoài có vẻ giống nhau, bằng phẳng như gương, bên trên không hề có thịt thừa.Cái rốn tròn đỏ như hạt ngọc giống hạt thủy ngân rơi trên mặt gương bằng phẳng, tản mát ra màu đỏ ửng. Mặc dù yên lặng không nhúc nhích, nhưng thu hút toàn bộ tinh thần Diệp Thu.

Bộ ngực đầy đặn, một chiếc áo lót đường viền hoa màu tím không thể bao lấy toàn bộ chúng được, lộ ra bộ ngưc căng đầy trắng nõn.

Dưới bộ ngực có mấy vết máu đọng màu tím, đây thuộc về nội thương, tất phải bài trừ máu đọng ra ngoài.

"Áo lọt cũng phải cởi" Diệp Thu nuốt nước bọt nói.

Mặc dù lúc hắn đối diện với người phụ nữ này có cảm giác tội lỗi, nhưng, trong lòng vẫn không khỏi bay lượn.

Có một cô gái thông minh từng nói thế này: Đàn ông, thật ra chính là động vật suy nghĩ với nửa thân dưới.

/750

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status