Cá Nhỏ Ăn Lươn Lớn

Chương 19 - Chương 19

/40


Càng đi càng vắng lặng.

Chỗ này, thật sự chó không gảy phân, chim không đẻ trứng, muốn gặp người sống, soi gương nhìn.

Nhớ lại tiên cảnh Liêu Huy miêu tả trước khi đi: ấm áp hợp lòng người, dân phong thật thà chất phác, cẩn thận kinh doanh, có thể xây dựng thế ngoại đào nguyên…… Tất cả mọi người Tuyên Phủ đều cảm thấy khác hoàn toàn với miêu tả.

Tuyên Thống hỏi nha dịch đi đâu.

Nha dịch đỡ cánh tay, run lẩy bẩy nói: “Huyện Nam Lan.”

Lông mày Tuyên Thống nhướng lên: “Không phải huyện Vĩnh Thọ sao?”

Bọn nha dịch như nghe được tiếng cánh tay của mình không ngừng vang lên “rắc rắc rắc rắc rắc rắc”, sắc mặt đau khổ nói: “Đây là quyết định của quan gia, tiểu nhân làm chủ được cái này sao?” Vì để hắn tin tưởng, còn cố ý lấy công văn ra.

Tuyên Thống nhận lấy nhìn một chút, không nói nữa.

Bọn nha dịch thở phào nhẹ nhõm, nhịn đau, tăng nhanh tốc độ đi đường.

Chỗ trên xe ngựa có hạn, Đoan Tĩnh và Tuyên Ngưng đành dựa vào đôi chân để chạy.

Phong cảnh bên đường không đẹp, nàng đành nhìn về phía Tuyên Ngưng.

Lúc đầu Tuyên Ngưng còn có thể làm ra vẻ như không thèm để ý, nhưng được một lúc lâu, Tuyên Xung cũng nháy mắt ra hiệu ám chỉ cho mình, không thể cứ tiếp tục làm như không thấy được. Hắn nghiêng đầu đi, ra vẻ tức giận hỏi: “Ngươi không thể nhìn thứ khác sao?”

Đoan Tĩnh nói: “Không thể. Cái khác không đẹp bằng ngươi.” Thật ra thì, đây là hai câu, hai ý nghĩa. Không thể là chỉ Tuyên Tịnh, cái khác là chỉ người và vật khác trừ Tuyên Tịnh.

Tuyên Ngưng mở cờ trong bụng, hai gò má nghiêm túc căng ra cố gắng đè nén khiến khóe miệng không ngừng giật giật.

Đoan Tĩnh nhìn lại hắn, hắn liền len lén nhìn lại Đoan Tĩnh.

Nàng nhìn hắn, hắn nhìn nàng, nàng nhìn hắn, hắn nhìn nàng…………. Sau đó, đã đến huyện Nam Lan.

Tấm biển bằng gỗ ghi huyện Nam Lan quanh năm dãi nắm dầm mưa, đã sớm mục nát kinh khủng, chữ “Lan” còn có thể nhận ra, chữ “Nam” còn sót lại mỗi chữ “thập” nhỏ bé trên đầu, nửa người dưới không cánh mà bay.*

*Chữ Nam viết trong tiếng Trung là: 南, chữ thập (số 10) viết là: 十

Mấy nha dịch thấy bọn họ dừng bước không đi, trong lòng lo lắng, cánh tay đỡ tấm biển gỗ, kính cẩn lễ phép nói: “Nơi này chính là huyện Nam Lan. Nổi tiếng gần xa, nổi tiếng gần xa.”

Là nghèo “nổi tiếng gần xa” thôi.

Uyển thị xuống xe, ánh mắt như nước nhẹ nhàng lưới qua tấm biển gỗ rồi quay lại nhìn mặt Tuyên Thống.

Đối phương đang nhìn hắn, trong mắt ẩn chứa áy náy. Đại tiểu thư xinh đẹp tuyệt trần, sống trong nhung lụa, trong nháy mắt trở thành nông phụ, nàng không oán không trách, lòng hắn không yên.

Ngược lại Tuyên Ngưng thoải mái hơn nhiều, có lẽ do Đoan Tĩnh lộ ra sức sống quá kiên cường, khiến hắn hoàn toàn không nghĩ ra trên đời này có chỗ nào nàng không sống nổi, không sống tốt.

Quả nhiên, Đoan Tĩnh nhìn thoáng qua tấm biển, ghi nhớ tên huyện, rồi gương mẫu đi vào bên trong đầu tiên.

Vốn tưởng rằng đường đến hoang vù, ai biết ở cuối còn hoang vắng hơn.

Đường phố không có một bóng người, nhà hai bên đường lúc thò ra lúc thụt vào, lúc to lúc nhỏ, lúc thẳng lúc nghiêng, xếp không thẳng hàng, giống như từng trải qua trận chiến nhưng không có ai sửa lại. Đi được mấy trượng vẫn không gặp được ai, ngẫu nhiên nghe thấy mấy tiếng chó sủa, không kịp xác định rõ phương hướng, đã biến mất sau những ngôi nhà cũ không khác nào nhà ma.

Tuyên Tịnh thiếu kiên nhẫn: “Đây là thôn ma sao?”

Bọn nha dịch sợ hết hồn: “Dĩ nhiên không phải, ngàn vạn lần không thể nói như vậy! Ngộ nhỡ đắc tội với bọn họ.... ...... .....”

Tuyên Tịnh hỏi: “Đắc tội với ai?”

Bọn nha dịch không hẹn mà cùng ngậm miệng.

Tuyên Tịnh hắng giọng gọi: “Tẩu tử*!”

*Tẩu tử: chị dâu

Chỉ trong nháy mắt Đoan Tĩnh đã xuất hiện giữa bọn họ.

Bọn nha dịch: “... ...... ......”

Huyện Nam Lan vốn là thôn Nam Lan, người dân trong thôn am hiểu đan cành liễu, là vùng có chút nổi tiếng của Lĩnh Tây. Sau này, Lĩnh Tây sảy ra xung đột với Thương Lan ở biên cảnh, Thương Lan ngang nhiên xuất binh, chiếm ba thành ở biên giới Lĩnh Tây, khiến cho vùng sát biên giới lùi tới thôn Nam Lan.

Vì đề phòng Thương Lan, Nam Lan từ thôn thăng lên huyện, xây dựng tường thành. Vậy mà, tường thành còn chưa kịp xây xong, Thương Lan đã phái người đánh lén. Trong một đêm, người dân trong thôn bị tàn sát gần như không còn ai.

Để tránh Lĩnh Tây lại gặp kiếp


/40

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status