Sau khi An Ôn nhận được điện thoại, hỏa tốc chạy tới.
Khi bà thấy trên giường bệnh một gương mặt tái nhợt, vóc người gầy yếu càng làm cho bà đau lòng không dứt.
“Tĩnh Thi, làm sao con lại ngu như vậy?” bà nắm lấy tay Lãnh Tĩnh Thi, đau lòng nói.
Cô nhẹ nhàng mở mắt ra, thanh âm mềm yếu vô lực, nhẹ nhàng kêu: “Mẹ… Mẹ đã đến rồi.”
Liếc mắt nhìn một cái, nước mắt của cô liền ào ào tuôn rơi.
“Mẹ ở đây, không cần lo lắng, Khải một hồi sẽ đến! Có mẹ ở đây, mẹ nhất định sẽ giúp con làm chủ!” An Ôn cam kết nhìn cô, rất bảo đảm nói.
“Mẹ, Khải không quan tâm con… Anh ấy không quan tâm con nữa, con nên làm gì bây giờ… Trừ cái chết con không thể nghĩ tới chuyện gì khác… Tại sao muốn cứu sống con? Tại sao?” Nháy mắt một cái, nước mắt liền chảy tràn, thật làm cho đau lòng người khác.
“Nha đầu ngốc, đừng khó chịu, thân thể của con vẫn còn chưa khôi phục, không thể thương tâm như vậy được, mẹ vẫn đang chờ được bồng cháu đây, mau nín khóc đi!” Bà đưa tay ra lau nước mắt cô đang chảy ra.
“Mẹ… Làm sao lại đối với con tốt như vậy? Con thật sự là không biết muốn lấy gì hồi báo mẹ đây?”Cô nhu nhược trong thanh âm lộ ra một cỗ ủy khuất cùng cảm động.
“Làm con dâu của mẹ chính là hồi báo tốt nhất, sau đó sinh cho mẹ một đống tôn tử mập mạp đáng yêu!” Bà yêu thương khuyên nhủ.
“Nhưng là… Nhưng là Khải yêu Tiểu Mễ…Anh ấy nói muốn chia tay với con, sẽ không kết hôn với con nữa… Ô ô…” Cô nức nở khóc, hai mắt bắt đầu sưng đỏ, bộ dáng ủy khuất vẫn lộ ra xinh đẹp.
“Yên tâm, còn có mẹ ở đây, chỉ cần mẹ còn sống một ngày, con chính là con dâu của nhà họ Lâm chúng ta, Tô Tiểu Mễ kia cũng đừng mơ tưởng bước vào cửa nhà họ Lâm.” Bà âm độc nói, đúng là loại người âm hồn bất tán, chỉ cần vừa nghe đến tên của cô, đầu của bà liền bắt đầu đau.
“Nhưng mẹ, Khải thích cô ấy… Chỉ cần cô ấy vẫn còn đó, Khải cũng sẽ không cùng con ở chung một chỗ…”
“Đàn ông chính là thích đồ mới mẻ, sự mới mẻ qua đi, hắn tự nhiên sẽ biết ai mới là người thích hợp nhất với hắn, mẹ nhất định sẽ đứng về phía con, giúp con giành lại nó mà!”
“Dạ… Mẹ, mẹ thật tốt!”Cô điềm nhiên nói, miễn cưỡng hướng về phía bà cười, lại làm cho người ta cảm thấy đầy chua xót.
*********
An Ôn nổi giận đùng đùng đi tới phòng làm việc Lâm Khải, lại phát hiện Tô Tiểu Mễ cũng đang đứng trước bàn làm việc của con mình, hai người thân mật trò chuyện với nhau, hình ảnh này càng làm cho bà thêm nổi giận.
Bà khóa trái cửa, vẻ mặt như đưa đám, nhìn về phía hai người.
“Khải, con bây giờ nói rõ ràng cho mẹ, con rốt cuộc có cưới Tĩnh Thi hay không? Mẹ muốn con nói trước mặt người phụ nữ này!” Bà ra lệnh.
“Mẹ lại ở đây náo cái gì? Con đã nói rồi, chuyện tình cảm, tự con sẽ xử lý, mẹ có thể không can thiệp nữa được không?” Hắn nhìn An Ôn nổi giận, trong lòng hắn cũng không chịu nổi.
“Nếu mẹ không can thiệp, Tĩnh Thi sẽ chết! Hai người lại còn ở đây tình chàng ý thiếp, đi bệnh viện xem một chút đi, xem hiện tại Tĩnh Thi ra sao?”
“Mẹ, chuyện tình cảm thì không cách nào miễn cưỡng, chính cô ấy tự tìm tới cái chết, có bác sĩ ở đó, cô ấy không thể chết được đâu.”Lâm Khải lạnh giọng trả lời mẹ, về mặt tình cảm, hắn ghét nhất bị người khác khống chế, lấy cái chết tới bức bách, Lâm Khải hắn sẽ phải cưới cô? Thật là một cái thiên đại chuyện cười, một chút lòng thương hại đối với Lãnh Tĩnh Thi cuối cùng cũng dần dần biến mất.
“Làm sao con lại có thể máu lạnh như vậy? Tĩnh Thi là bởi vì con mới như vậy, hiện tại mọi người trên toàn thế giới này đều biết con bé muốn gả cho con. Mà con bây giờ lại muốn tuyên bố hủy bỏ hôn lễ, con bé còn có mặt mũi nào nhìn mọi người đây? Huống chi nó yêu con đến phát điên, không giống người phụ nữ này, chịu ở chung một chỗ với con chẳng qua là vì tiền của con mà thôi!” Bà hung hăng nhìn chằm chằm Tô Tiểu Mễ.
Tô Tiểu Mễ từ trong ánh mắt của bà đọc được mối thù sâu đậm, loại thù này làm cho cô sợ. Gả cho Lâm Khải tức là phải ở cùng người phụ nữ này? Chỉ nghĩ đến thôi mà đã thấy khiếp đảm…
“Con muốn cưới người phụ nữ con yêu, tuyệt không thể cưới người phụ nữ lấy cái chết ra uy hiếp con.”
“Con rốt cuộc muốn như thế nào mới tin tưởng người phụ nữ trước mắt con là lòng dạ hiểm độc, chỉ có Tĩnh Thi là toàn tâm toàn ý đối với con? Cũng là toàn tâm toàn ý đối với mẹ…”
“Mẹ, Lãnh Tĩnh Thi là loại phụ nữ gì mẹ căn bản cũng không rõ đâu. Hiện tại con cho mẹ biết, chuyện giữa Dung Khoa cùng Thái Hoa chính là do cô ấy tiết lộ giá khởi điểm sau đó giá họa cho Tiểu Mễ, còn có đứa bé trong bụng của cô ấy cũng là do chính tay cô một lòng bày ra, bởi vì đó đã là thai chết!” Lâm Khải thật sự không muốn nhịn nữa, cũng không muốn mẹ của mình còn bị Lãnh Tĩnh Thi lừa xoay mòng mòng.
An Ôn nghe xong, con ngươi từ từ phóng đại, chuyện này đối với bà mà nói quá mức không thể tin được. Nhưng coi là như vậy, bà cũng không nguyện ý tiếp nhận Tô Tiểu Mễ, từ lần đầu tiên thấy cô, bà liền ghét cô rồi.
“Mẹ bất kể con nghe lời đồn quỷ quái này ở đâu, Tĩnh Thi đối với mẹ rất tốt, mà cô ta…lại cầm cà phê hắt vào người mẹ, mắng mẹ là bà già, mẹ không thể tiếp nhận một người phụ nữ có tư cách thấp như vậy!”An Ôn âm ngoan nói.
Tô Tiểu Mễ hoàn toàn không ngờ rằng, An Ôn nói láo trắng trợn mà còn dám lớn tiếng như thế.
“Em chưa từng làm chuyện như vậy!” Bất kể Lâm Khải có tin hay không, Tô Tiểu Mễ cũng giải thích.
Cặp mắt hai người phụ nữ đồng thời nhìn về hắn, không biết Lâm Khải cuối cùng sẽ tin tưởng ai?
“Mẹ, Tiểu Mễ sẽ là đối tượng kết hôn của con, con hi vọng cuộc sống sau này, hai người cũng có thể thử tìm hiểu lẫn nhau, mà không nhằm vào cấu xé đối phương, bởi vì chúng ta là người một nhà!” Đầu Lâm Khải vô cùng đau, một là người yêu, một là mẹ, ở vào trong hoàn cảnh như vậy, hắn đứng ở bên nào bên kia cũng sẽ đau.
“Người một nhà? Hừ! Không có cửa đâu!”An Ôn tuyệt tình trả lời.
Lâm Khải sau khi nghe giọng nói của mẹ, trong lòng có chút khó chịu, đặc biệt là thay Tiểu Mễ khổ sở. Hắn dùng một tay ra sức kéo, ôm cô vào trong ngực mình, hướng về phía An Ôn nói: “Mẹ, con hiện tại nói cho mẹ biết, con muốn cưới người phụ nữ này!”
Tô Tiểu Mễ vốn là còn muốn tránh thoát ra khỏi ngực của hắn, nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt kiên định cùng dũng khí của hắn, trong lòng cô là từng hồi ấm áp tràn tới.
“Con… Hai người…”An Ôn có chút nổi dóa nhìn hai người “Khải, con nếu như chọn Tô Tiểu Mễ, vậy ta cùng con đoạn tuyệt quan hệ!”
An Ôn không tiếc lấy chuyện đoạn tuyệt mẹ con tới uy hiếp Lâm Khải, giận đến sập cửa đi ra, đoán chừng cả phòng làm việc cũng sẽ truyền tin đi, mà Tô Tiểu Mễ cũng thấy lúng túng, muốn an ổn tiếp tục ở chung đúng là một chuyện làm người ta thống khổ.
Ở bên trong một văn phòng khác, Thôi Viên Viên hé miệng cười yếu ớt, cái này, nên nhân cơ hội hạ thủ, thành công hoặc là không thành công, đều ở lần đánh cuộc này, bất quá cô cho tới bây giờ đều là chỉ cho phép mình thắng mà không thua!
Khi bà thấy trên giường bệnh một gương mặt tái nhợt, vóc người gầy yếu càng làm cho bà đau lòng không dứt.
“Tĩnh Thi, làm sao con lại ngu như vậy?” bà nắm lấy tay Lãnh Tĩnh Thi, đau lòng nói.
Cô nhẹ nhàng mở mắt ra, thanh âm mềm yếu vô lực, nhẹ nhàng kêu: “Mẹ… Mẹ đã đến rồi.”
Liếc mắt nhìn một cái, nước mắt của cô liền ào ào tuôn rơi.
“Mẹ ở đây, không cần lo lắng, Khải một hồi sẽ đến! Có mẹ ở đây, mẹ nhất định sẽ giúp con làm chủ!” An Ôn cam kết nhìn cô, rất bảo đảm nói.
“Mẹ, Khải không quan tâm con… Anh ấy không quan tâm con nữa, con nên làm gì bây giờ… Trừ cái chết con không thể nghĩ tới chuyện gì khác… Tại sao muốn cứu sống con? Tại sao?” Nháy mắt một cái, nước mắt liền chảy tràn, thật làm cho đau lòng người khác.
“Nha đầu ngốc, đừng khó chịu, thân thể của con vẫn còn chưa khôi phục, không thể thương tâm như vậy được, mẹ vẫn đang chờ được bồng cháu đây, mau nín khóc đi!” Bà đưa tay ra lau nước mắt cô đang chảy ra.
“Mẹ… Làm sao lại đối với con tốt như vậy? Con thật sự là không biết muốn lấy gì hồi báo mẹ đây?”Cô nhu nhược trong thanh âm lộ ra một cỗ ủy khuất cùng cảm động.
“Làm con dâu của mẹ chính là hồi báo tốt nhất, sau đó sinh cho mẹ một đống tôn tử mập mạp đáng yêu!” Bà yêu thương khuyên nhủ.
“Nhưng là… Nhưng là Khải yêu Tiểu Mễ…Anh ấy nói muốn chia tay với con, sẽ không kết hôn với con nữa… Ô ô…” Cô nức nở khóc, hai mắt bắt đầu sưng đỏ, bộ dáng ủy khuất vẫn lộ ra xinh đẹp.
“Yên tâm, còn có mẹ ở đây, chỉ cần mẹ còn sống một ngày, con chính là con dâu của nhà họ Lâm chúng ta, Tô Tiểu Mễ kia cũng đừng mơ tưởng bước vào cửa nhà họ Lâm.” Bà âm độc nói, đúng là loại người âm hồn bất tán, chỉ cần vừa nghe đến tên của cô, đầu của bà liền bắt đầu đau.
“Nhưng mẹ, Khải thích cô ấy… Chỉ cần cô ấy vẫn còn đó, Khải cũng sẽ không cùng con ở chung một chỗ…”
“Đàn ông chính là thích đồ mới mẻ, sự mới mẻ qua đi, hắn tự nhiên sẽ biết ai mới là người thích hợp nhất với hắn, mẹ nhất định sẽ đứng về phía con, giúp con giành lại nó mà!”
“Dạ… Mẹ, mẹ thật tốt!”Cô điềm nhiên nói, miễn cưỡng hướng về phía bà cười, lại làm cho người ta cảm thấy đầy chua xót.
*********
An Ôn nổi giận đùng đùng đi tới phòng làm việc Lâm Khải, lại phát hiện Tô Tiểu Mễ cũng đang đứng trước bàn làm việc của con mình, hai người thân mật trò chuyện với nhau, hình ảnh này càng làm cho bà thêm nổi giận.
Bà khóa trái cửa, vẻ mặt như đưa đám, nhìn về phía hai người.
“Khải, con bây giờ nói rõ ràng cho mẹ, con rốt cuộc có cưới Tĩnh Thi hay không? Mẹ muốn con nói trước mặt người phụ nữ này!” Bà ra lệnh.
“Mẹ lại ở đây náo cái gì? Con đã nói rồi, chuyện tình cảm, tự con sẽ xử lý, mẹ có thể không can thiệp nữa được không?” Hắn nhìn An Ôn nổi giận, trong lòng hắn cũng không chịu nổi.
“Nếu mẹ không can thiệp, Tĩnh Thi sẽ chết! Hai người lại còn ở đây tình chàng ý thiếp, đi bệnh viện xem một chút đi, xem hiện tại Tĩnh Thi ra sao?”
“Mẹ, chuyện tình cảm thì không cách nào miễn cưỡng, chính cô ấy tự tìm tới cái chết, có bác sĩ ở đó, cô ấy không thể chết được đâu.”Lâm Khải lạnh giọng trả lời mẹ, về mặt tình cảm, hắn ghét nhất bị người khác khống chế, lấy cái chết tới bức bách, Lâm Khải hắn sẽ phải cưới cô? Thật là một cái thiên đại chuyện cười, một chút lòng thương hại đối với Lãnh Tĩnh Thi cuối cùng cũng dần dần biến mất.
“Làm sao con lại có thể máu lạnh như vậy? Tĩnh Thi là bởi vì con mới như vậy, hiện tại mọi người trên toàn thế giới này đều biết con bé muốn gả cho con. Mà con bây giờ lại muốn tuyên bố hủy bỏ hôn lễ, con bé còn có mặt mũi nào nhìn mọi người đây? Huống chi nó yêu con đến phát điên, không giống người phụ nữ này, chịu ở chung một chỗ với con chẳng qua là vì tiền của con mà thôi!” Bà hung hăng nhìn chằm chằm Tô Tiểu Mễ.
Tô Tiểu Mễ từ trong ánh mắt của bà đọc được mối thù sâu đậm, loại thù này làm cho cô sợ. Gả cho Lâm Khải tức là phải ở cùng người phụ nữ này? Chỉ nghĩ đến thôi mà đã thấy khiếp đảm…
“Con muốn cưới người phụ nữ con yêu, tuyệt không thể cưới người phụ nữ lấy cái chết ra uy hiếp con.”
“Con rốt cuộc muốn như thế nào mới tin tưởng người phụ nữ trước mắt con là lòng dạ hiểm độc, chỉ có Tĩnh Thi là toàn tâm toàn ý đối với con? Cũng là toàn tâm toàn ý đối với mẹ…”
“Mẹ, Lãnh Tĩnh Thi là loại phụ nữ gì mẹ căn bản cũng không rõ đâu. Hiện tại con cho mẹ biết, chuyện giữa Dung Khoa cùng Thái Hoa chính là do cô ấy tiết lộ giá khởi điểm sau đó giá họa cho Tiểu Mễ, còn có đứa bé trong bụng của cô ấy cũng là do chính tay cô một lòng bày ra, bởi vì đó đã là thai chết!” Lâm Khải thật sự không muốn nhịn nữa, cũng không muốn mẹ của mình còn bị Lãnh Tĩnh Thi lừa xoay mòng mòng.
An Ôn nghe xong, con ngươi từ từ phóng đại, chuyện này đối với bà mà nói quá mức không thể tin được. Nhưng coi là như vậy, bà cũng không nguyện ý tiếp nhận Tô Tiểu Mễ, từ lần đầu tiên thấy cô, bà liền ghét cô rồi.
“Mẹ bất kể con nghe lời đồn quỷ quái này ở đâu, Tĩnh Thi đối với mẹ rất tốt, mà cô ta…lại cầm cà phê hắt vào người mẹ, mắng mẹ là bà già, mẹ không thể tiếp nhận một người phụ nữ có tư cách thấp như vậy!”An Ôn âm ngoan nói.
Tô Tiểu Mễ hoàn toàn không ngờ rằng, An Ôn nói láo trắng trợn mà còn dám lớn tiếng như thế.
“Em chưa từng làm chuyện như vậy!” Bất kể Lâm Khải có tin hay không, Tô Tiểu Mễ cũng giải thích.
Cặp mắt hai người phụ nữ đồng thời nhìn về hắn, không biết Lâm Khải cuối cùng sẽ tin tưởng ai?
“Mẹ, Tiểu Mễ sẽ là đối tượng kết hôn của con, con hi vọng cuộc sống sau này, hai người cũng có thể thử tìm hiểu lẫn nhau, mà không nhằm vào cấu xé đối phương, bởi vì chúng ta là người một nhà!” Đầu Lâm Khải vô cùng đau, một là người yêu, một là mẹ, ở vào trong hoàn cảnh như vậy, hắn đứng ở bên nào bên kia cũng sẽ đau.
“Người một nhà? Hừ! Không có cửa đâu!”An Ôn tuyệt tình trả lời.
Lâm Khải sau khi nghe giọng nói của mẹ, trong lòng có chút khó chịu, đặc biệt là thay Tiểu Mễ khổ sở. Hắn dùng một tay ra sức kéo, ôm cô vào trong ngực mình, hướng về phía An Ôn nói: “Mẹ, con hiện tại nói cho mẹ biết, con muốn cưới người phụ nữ này!”
Tô Tiểu Mễ vốn là còn muốn tránh thoát ra khỏi ngực của hắn, nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt kiên định cùng dũng khí của hắn, trong lòng cô là từng hồi ấm áp tràn tới.
“Con… Hai người…”An Ôn có chút nổi dóa nhìn hai người “Khải, con nếu như chọn Tô Tiểu Mễ, vậy ta cùng con đoạn tuyệt quan hệ!”
An Ôn không tiếc lấy chuyện đoạn tuyệt mẹ con tới uy hiếp Lâm Khải, giận đến sập cửa đi ra, đoán chừng cả phòng làm việc cũng sẽ truyền tin đi, mà Tô Tiểu Mễ cũng thấy lúng túng, muốn an ổn tiếp tục ở chung đúng là một chuyện làm người ta thống khổ.
Ở bên trong một văn phòng khác, Thôi Viên Viên hé miệng cười yếu ớt, cái này, nên nhân cơ hội hạ thủ, thành công hoặc là không thành công, đều ở lần đánh cuộc này, bất quá cô cho tới bây giờ đều là chỉ cho phép mình thắng mà không thua!
/201
|