Bố Y Quan Đạo

Chương 8 - Chủ Tịch Huyện Đi Thị Sát.

/1217




- Chào anh, chào anh, hoan nghênh chủ tịch huyện. Chủ tịch Lệ, anh trăm công ngàn việc mà còn dành thời gian đến thị sát trường đảng, tất cả thầy trò trường đảng chúng tôi rất kích động, các học viên lớp huấn luyện cán bộ thanh niên cũng đã tập hợp đông đủ.

Lý Dũng cười ha hả nói.

Vẻ mặt Lệ Cương trở nên có chút trì trệ, hắn khẽ liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân cũng bước về phía trước nói:

- Huyện trưởng Lệ, tất cả các học viên được xếp lớp trong ban huấn luyện cán bộ thanh niên đều là những sinh viên vừa mới tốt nghiệp, vì sợ bọn họ sẽ lo lắng và cuống cuồng tay chân, sợ bọn họ sẽ sai sót trong công tác tiếp đãi, cho nên... ....

- Cậu đấy, tôi chẳng qua chỉ tùy tiện đến xem xét chút tình hình, huy động nhân lực như vậy thì sẽ có những ảnh hưởng không tốt, bầu không khí đúng là quá mức náo nhiệt.

Lệ Cương giận dữ nói.

Trương Thanh Vân vội vàng cúi đầu không dám mở miệng nhưng trong lòng lại vui mừng nở hoa. Hắn biết rõ chẳng qua Lệ Cương chỉ nói ngoài miệng như vậy mà thôi, lãnh đạo đến thăm hỏi cán bộ thanh niên rõ ràng là chuyện lớn, nếu không phô trương thì sao có hương vị? Vì vậy khi tiếp thu ý chỉ của lãnh đạo thì nhất định phải dựa vào hiện tượng để xem xét bản chất, mà chính xác tiếp thu ý của lãnh đạo cũng thật sự là một thử thách để xác định tư tưởng chính trị có trưởng thành hay không.

Lý Dũng là lão hồ ly trên quan trường sao lại không hiểu những đạo lý này? Khi nhìn thấy Lệ Cương nói có chút tức giận nhưng vẻ mặt rõ ràng đang cười ha hả thì Lý Dũng đảo mắt nhìn chằm chằm Trương Thanh Vân, hắn thầm nghĩ:

- Đúng là hậu sinh khả úy, tiểu tử này không đơn giản.

Sau đó Lệ Cương không thể tránh được phải phát biểu trước toàn thể thanh niên cán bộ. Đám cán bộ này rõ ràng có rất nhiều người vừa mới tốt nghiệp đại học, rất nhiều người là lần đầu tiên nhìn thấy chủ tịch huyện vì vậy mà biểu hiện cực kỳ cao hứng và kích động. Bầu không khí hội trường lúc này cũng bùng lên những con sóng dồn dập, tâm cảnh của Lệ Cương cũng cực kỳ tốt đẹp.

Sau khi Lệ Cương phát biểu xong thì Trương Thanh Vân cũng biết biết điều mà không tiếp tục đứng sau lưng, lúc này có Lý Dũng đi theo, thân phận của hắn sao có thể chen vào? Cho nên hắn rất tự nhiên dung hợp vào trong đám cán bộ thanh niên bên dưới.

- Hiệu trưởng Lý, công tác huấn luyện cán bộ thanh niên trong huyện anh làm rất tốt! Tôi thấy bầu không khí của các học viên rất nhiệt liệt, rõ ràng không thể không nhắc đến công lao của mọi người.

Đây là câu nói khẳng định đầu tiên của Lệ Cương khi đi vào văn phòng của Lý Dũng.

Lý Dũng mặt mày hớn hở, vội vàng nói lời không dám. Hắn nói đây chính là sự coi trọng của các lãnh đạo, mình chẳng qua chỉ chấp hành mà thôi.

- Thế nào, anh là người tiếp xúc với nhiều cán bộ thanh niên nhất, anh thấy trong đợt huấn luyện lần này có người nào đáng được cân nhắc không?

Lý Dũng trở nên sững sờ, đây chính là một vấn đề rất mẫn cảm, hắn cũng không thể trả lời trong phút chốc được. Một vị giáo viên trường đảng đứng bên cạnh Lý Dũng cũng không suy xét quá nhiều, khi thấy Lý Dũng không nói thì lập tức mở miệng:

- Có, Trương Thanh Vân là một cán bộ rất có năng lực trong ban huấn luyện cán bộ thanh niên. Tiểu tử này rất chăm chỉ, chịu khó, lý luận thực tế và bản lĩnh đều rất vững, rõ ràng rất đáng được cân nhắc.

Lý Dũng nghe thấy như vậy mà gương mặt khẽ biến đổi, hắn thầm mắng lão giáo viên nhiều chuyện, vấn đề này mà tùy tiện trả lời được sao? Trương Thanh Vân xuất sắc thì Vương Hiểu Cương sẽ không ưu tú à? Đây rõ ràng là một vấn đề có thể đắc tội với người, nhưng nếu đã đến nước này thì Lý Dũng cũng chỉ biết tiếp tục nói theo mà thôi.

- À, rất tốt! Quốc hội vẫn luôn nhấn mạnh công tác trẻ hóa cán bộ, nếu xét trên phương diện bồi dưỡng cán bộ thanh niên thì huyện ta có lẽ đã đi đầu, tôi cảm thấy rất vui mừng!

Lệ Cương cười nói, nhưng hắn lại lập tức chuyển chủ đề:

- Nhưng vấn đề bồi dưỡng và đề bạt cán bộ thanh niên cũng không thể làm ở mặt ngoài mà phải liên tục quán triệt phương châm và chính sách của trung ương đảng, phải làm sao cho công tác được hoàn thiện. Đồng thời tôi cũng nghe được vài lời đồn đãi, nghe nói vấn đề đề bạt cán bộ ở Ung Bình vẫn còn tồn tại rất nhiều vấn đề.

- Vấn đề này chúng ta phải cực kỳ coi trọng, phải có những hành động đả kích hệ tư tưởng sai lầm, để cho phương diện đề bạt cán bộ được công khai minh bạch. Những bước tiến trên phương diện này phải nhanh và mạnh, dù sao thì cũng phải để cho hai thế hệ cán bộ già trẻ giao hòa vào nhau, đây chính là phương châm cơ bản nhất của đảng.

Lý Dũng vừa nghe thấy những lời này thì lập tức nghĩ đến tình cảnh Trương Thanh Vân và Lệ Cương cùng xuống xe, gương mặt hắn biến đổi vài lượt. Những lời nói của Lệ huyện trưởng đều có thâm ý, đây là ám hiệu muốn đề bạt Trương Thanh Vân sao? Hay muốn cảnh báo cho phòng tổ chức cán bộ? Chẳng lẽ Lệ huyện trưởng cảm thấy có gì đó không ổn trên mặt bổ nhiệm nhân sự?

Lý Dũng nghĩ đến đây thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trong huyện chia bè kết phái hắn biết rất rõ. Trước khi huyện trưởng Lệ đến nhận chức thì phó chủ tịch huyện Vũ Đức Chi đã động tay động chân trên rất nhiều mặt nhân sự, đồng thời những chuyện này mình cũng có tham dự, chẳng lẽ huyện trưởng Lệ đang thầm cảnh báo chính mình sao?

Lý Dũng cũng biết khá rõ về bối cảnh của Lệ Cương, người này không phải là đèn cạn dầu, vì vậy mà tâm tình Lý Dũng lúc này rất rối loạn, phải liên tục gật đầu xưng vâng.

Lệ Cương giống như căn bản không thèm quan tâm đến những biểu cảm khác thường của Lý Dũng. Sau đó hắn chỉ tùy tiện hàn huyên vài câu, nói vài lời không nặng chẳng nhẹ, lúc này trời cũng đã chuyển tối và muốn quay trở về. Lý Dũng sao có thể đồng ý như vậy được, hắn lập tức cố gắng dùng hết sức giữ Lệ Cương ở lại dùng cơm.

Mà Lệ Cương cũng rất kiên quyết, hắn thoái thác rằng mình đi mà chưa kịp để lại bất kỳ lời nhắn nào, sợ văn phòng huyện ủy sẽ lo lắng. Hắn đơn giản từ chối lời mời dùng cơm của Lý Dũng rồi nghênh ngang lên xe rời đi, chỉ để lại một mình Lý Dũng đứng ngơ ngẩn xuất thần.

Trương Thanh Vân về đến nhà không được bao lâu thì nhận được điện thoại của Lý Dũng, khi nói điện thoại Lý Dũng rất khách khí, hắn tỏ vẻ muốn tìm Trương Thanh Vân tâm tình. Tâm niệm Trương Thanh Vân lập tức biến đổi, chẳng lẽ đã có tin tức gì rồi sao?

Khi Trương Thanh Vân mặc quần áo chỉnh tề thì Lý Dũng đã đánh xe đến dưới lầu chờ đợi. Theo phán đoán của Trương Thanh Vân thì người này chắc chắn gặp trắc trở gì đó trước mặt huyện trưởng Lệ, nếu không sao lại khách khí với một cán bộ xã như vậy?

Sau khi Trương Thanh Vân lên xe thì Lý Dũng lập tức phân phó lái xe chạy đến Kim Sắc Thế Kỷ. Khi đã vào trong một gian phòng yên tĩnh của Kim Sắc Thế Kỷ thì Trương Thanh Vân lập tức phát hiện Lý Dũng chỉ mời duy nhất chính mình mà thôi.

- Nâng ly, Tiểu Trương, không nên khách khí! Cậu đến trường đảng học tập đã hơn một tháng, dạo này tôi cũng quá bề bộn công việc, vì vậy cũng không thể sắp xếp được thời gian tâm tình với nhau.

Lý Dũng nâng chén rượu lên nói với giọng điệu rất nhiệt tình.

Trương Thanh Vân vội vàng đứng thẳng người cùng cụng ly với Lý Dũng, trong lòng hắn có chút nghi ngờ, Lý Dũng có chút biểu hiện khác thường. Người này rõ ràng thuộc phòng tổ chức cán bộ, hôm nay chủ tịch huyện đến khảo sá thì hắn phải đến tâm tình với trưởng phòng tổ chức Lưu Vạn Hòa mới đúng, sao lại tìm mình tâm sự? Xem ra phòng tổ chức cũng không liên hệ với nhau quá mức chặt chẽ.

- Đâu dám, đâu dám, hiệu trưởng Lý quá khách khí, lẽ ra học trò phải đến mời người mới đúng, ngài xem...Nếu như vậy thì làm học trò cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng.

Trương Thanh Vân nói có chút hỗ thẹn.

- Không, không, Tiểu Trương, hôm nay đến đây ăn cơm rau dưa, trước hết là mượn cơ hội tâm sự, thứ hai là muốn cảm tạ cậu đã thông báo cho tôi biết, nếu không sợ rằng hôm nay huyện trưởng Lệ đến khảo sát sẽ cảm thấy rất thất vọng.

Lý Dũng thở dài một hơi nói.

Quả nhiên là có gì đó bị đánh động.

Trương Thanh Vân thầm nghĩ trong lòng, lúc này hắn cũng cố gắng phán đoán ngọn nguồn sự việc, đồng thời cũng càng thêm bội phục với Lệ Cương. Chỉ cần tùy tiện khảo sát một lần mà đã làm kẻ khác phải rối loạn tâm tư, nói cách khác, nếu trong lòng không có quỷ thì rối loạn được sao?

- Hiệu trưởng Lý, hôm nay chẳng qua chỉ trùng hợp mà thôi, khi tôi đi đến dưới chân núi thì gặp xe huyện trưởng Lệ. Huyện trưởng vừa nghe nói tôi là cán bộ đang học tập ở ban huấn luyện thanh niên thì lập tức bắt lên đi cùng đến trạm thủy điện phía tây. Lúc đó tôi đã cân nhắc, không sợ thất thoát những cái lớn mà chỉ sợ chuyện không may, vì vậy mới đường đột gọi điện thoại báo trước cho ngài, không ngờ cuối cùng cũng có tác dụng.

Trương Thanh Vân mỉm cười nói, hắn nói ra quá trình mình cùng đi với huyện trưởng Lệ, mục đích của hắn chính là tìm kiếm xem trong lòng Lý Dũng có bao nhiêu con bài tẩy.

Vẻ mặt Lý Dũng khẽ biến đổi nhưng cũng lập tức khôi phục lại bình thường rất nhanh. Những lời nói của Trương Thanh Vân làm lòng hắn trầm xuống, lời nói khó phân biệt thật giả, nếu như tất cả đều là thật thì tiểu tử này không biết đã mang đến phiền toái cho mình sao?


/1217

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status