Bình An Trọng Sinh

Chương 220 - Lễ Tốt Nghiệp

/300


Edit: Khánh Linh

Đỗ Hiểu Mị quả thật không biết tại sao ả lại phải rời khỏi Tập đoàn Phương thị một cách chật vật như vậy. Ả chỉ phải tội với mỗi bà xã kia của Bí thư Trần thôi chứ có phải nhân vật tai to mặt lớn nào đâu. Dù tay Bí thư Trần kia có ghê gớm đến thế nào thì cũng chỉ là một nhân vật được coi là có tiếng ở Thành phố P thôi chứ, đến Thành phố G thì cũng chẳng là cái đinh gỉ gì.

Thế vì sao mà cuối cùng chuyện lại bị huyên náo lên lớn như vậy? Kinh động đến cả Thành phố G bên này?

Chuyện này không chỉ mỗi mình Đỗ Hiểu Mị không hiểu, mà ngay cả Lê Thiên Thần cũng cảm thấy giật mình. Đây là tình huống mà hắn hoàn toàn không có bất cứ một sự chuẩn bị nào, ngay cả cơ hội để cứu vãn hắn cũng không có. Đỗ Hiểu Mị bị khai trừ ra khỏi công ty đối với hắn mà nói là thiếu mất một viên đại tướng đắc lực, còn đối với những việc mà sắp tới hắn sẽ phải làm gần như là một tổn thất vô cùng to lớn.

Đáng tiếc chỉ có thể phải đành chịu như vậy.

Lê Thiên Thần sau đó có phái người đến Thành phố P để điều tra chi tiết, mới biết được hóa ra Đỗ Hiểu Mị đã bị người ta gài bẫy cho lọt vào. Trợ lý bên cạnh Bí thư Trần không biết đã bị người nào mua chuộc từ lâu, ngày đó lúc Đỗ Hiểu Mị đi tìm Bí thư Trần, anh ta xoay người ra ngoài thì liền gọi điện thoại ngay cho Trần phu nhân.

Nhân vật mấu chốt nhất lại là vị Trần phu nhân bề ngoài vô cùng bình thường này. Cha bà ta là lãnh đạo trên Tỉnh, chức vụ còn không thấp chút nào. Không thể có chuyện Đỗ Hiểu Mị không điều tra trước xem bối cảnh gia đình Bí thư Trần là như thế nào, nhưng hình như đã có người cố ý giấu giếm chi tiết, hoàn toàn không thuyết minh rõ thân thế của Trần phu nhân. Nếu Đỗ Hiểu Mị biết trước về gia thế của Trần phu nhân thì cho dù lúc đó phải cắn nát răng, ả cũng sẽ không đắc tội với cái người phụ nữ to béo kia!

Nhưng tất cả những chuyện này đến tột cùng là do người nào thao túng đằng sau vậy? Lê Thiên Thần tra xét thật lâu cũng không điều tra ra người đứng sau lưng kia là ai. Đỗ Hiểu Mị hoài nghi là công ty đối thủ ở Thành phố P, nhưng Lê Thiên Thần lại cảm thấy nhất định là mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy. Nhưng đáng tiếc là lại không tra ra được là ai, cuối cùng cũng không giải quyết được gì.

Mà lúc này danh tiếng xấu của Đỗ Hiểu Mị đã lan xa trong ngành, không có công ty nào đồng ý thuê ả, chỉ còn cách là tìm việc trong ngành nghề khác.

“Họ nói em làm việc thủ đoạn khiến không người nào có thể chấp nhận, sẽ bại hoại danh tiếng công ty họ. Đúng là nói bậy nói bạ!” Đỗ Hiểu Mị tức khí đùng đùng đi tới đi lui trong phòng khách, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, đôi tay vung vẩy đấm mạnh trên không trung, lớn tiếng tố cáo với Lê Thiên Thần đang ngồi ở ghế sa lon đối diện xem tin tức trên TV, “Nhất định là có người nào đó đang giở trò sau lưng. Nhất định như thế!”

Lê Thiên Thần đã bị cô ả quấy rầy cả tiếng đồng hồ, nói tới nói lui đều là trù ẻo mắng mỏ những công ty mà mấy ngày nay ả tới phỏng vấn, những công ty đó vì thấy được những tin tức bất lợi của ả mà từ chối không thuê ả làm việc, “Đúng là có người giở trò sau lưng, nhưng chúng ta không biết là người nào.”

“Còn có thể là ai? Nhất định là Phương Bình An!” Đỗ Hiểu Mị rú rít, “Cái con oắt thối đó, nhất định chính là nó!”

“Là cô ta thì thế nào, chúng ta không có chứng cớ.” Lê Thiên Thần không nhịn được quật lại. Hắn cũng hoài nghi là Bình An, nhưng rồi lại cảm thấy không thể. Với tâm tư đơn thuần của Bình An thì làm sao có thể thiết kế cạm bẫy sâu xa với bọn họ như vậy được?

“Vậy bây giờ phải làm sao đây?” Đỗ Hiểu Mị ngồi xuống đối diện Lê Thiên Thần, tức giận hỏi.

“Em trước tiên cứ nghỉ ngơi mấy ngày đã. Chờ chuyện này qua rồi thì lại đi phỏng vấn ở công ty khác ngành nghề thôi.” Lê Thiên Thần suy nghĩ một chút rồi nói.

“Khác ngành nghề?” Đỗ Hiểu Mị hét lên một tiếng, thấy sắc mặt Lê Thiên Thần chìm xuống mới tỉnh táo lại, “Thiên Thần, em không muốn rời khỏi ngành này đâu, làm như vậy thì tất cả những cố gắng trước giờ của em sẽ trở thành uổng phí. Em không muốn bắt đầu lại tất cả từ đầu, vả lại còn có việc chúng ta làm ở Thành phố S... em làm sao còn tiếp tục được nữa?”

Lê Thiên Thần đè bả vai ả lại, “Mấy chuyện kia của chúng ta phải tạm ngừng lại thôi. Hiện tại nhất định là đang có người nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của chúng ta. Nếu chúng ta không làm việc cẩn thận mà để lộ ra cái gì, chúng tôi cũng xong đời.”

“Vậy... Vậy Liên Kiến Ba nói thế nào?” Đỗ Hiểu Mị hỏi.

“Anh ta cũng chẳng nói gì, chỉ bảo là nói em đừng vọng động nữa.” Lê Thiên Thần oán giận liếc Đỗ Hiểu Mị một cái. Vốn đang tính là ả có thể tiếp tục chuyện của bọn họ ở Thành phố P, kết quả ả lại bị ly khai khỏi nơi đó, “Ba anh ta ngược lại bắt đầu không vừa ý rồi. Nhưng dù sao vẫn còn có anh, rồi cũng giao cho anh thôi.”

“Em hiểu rồi!” Đỗ Hiểu Mị nhỏ giọng, trong lòng tự nhủ nhất định phải tỉnh táo. Ả cô đã không thể công tác tại Phương thị nữa, không nên huyên náo đến cuối cùng ngay cả cơ hội làm việc tại Thành phố G cũng mất luôn.

Mặc dù ngoài miệng thì đồng ý như vậy, nhưng thật ra trong thâm tâm Đỗ Hiểu Mị vẫn canh cánh khôn nguôi. Ả nhất định sẽ tra ra xem rốt cuộc là ai gài bẫy sau lưng ả mới được!

Trong lúc Đỗ Hiểu Mị đang tìm việc làm khắp nơi, Bình An lại vô cùng vui vẻ đi dự buổi lễ tốt nghiệp.

Đã có hai năm Bình An không tới trường đi học thường xuyên, gần như đều là tự học rồi đến dự thi cuối khóa. Bởi vì cô là tình huống đặc biệt nên trường học cũng cho cô tốt nghiệp. Hôm nay đáng lẽ ra cô không cần phải tới trường học, nhưng buổi lễ tốt nghiệp là đại biểu cho màn nhung khép lại cho một giai đoạn cuộc sống và bắt đầu một giai đoạn khác, cô nhất định phải tới tham dự. Huống chi cô cũng rất muốn tụ họp lại cùng các bạn cũ một chút.

Tống Tiếu Tiếu chạy từ thành phố H về. Ký túc xá bọn họ có bốn người hiện đã đến đủ ba, chỉ còn thiếu Vi Úy Úy là chưa tới.

Khắp nơi trong sân trường đều có các sinh viên súng sính trong áo mão tốt nghiệp đứng túm năm tụm ba chụp hình, có người ôm nhau chúc phúc lẫn nhau, có người còn chưa bắt đầu nói ‘hẹn gặp lại’ đã rơi lệ không dứt, có những người tay trong tay lẳng lặng nhìn nhau, có người thì đang chụp hình lưu niệm với các giáo viên...

Sau ngày hôm nay, mọi người thật sự sẽ đường ai nấy đi rồi. Bọn họ đều đến đây từ khắp mọi miền đất nước, nơi mà họ muốn đi trong tương lai cũng trải rộng bốn phương, cơ hội có thể gặp lại nhau thật sự rất ít ỏi.

Ba người Bình An sau khi chụp ảnh lưu niệm cùng các giáo viên xong cũng sóng vai đếm bước trong sân trường. Nhìn xung quanh thấy những hình ảnh như thế, trong lòng các cô cũng rất cảm động. Ngày mai Tống Tiếu Tiếu sẽ phải về lại thành phố H; Kỷ Túy Ý mặc dù hay công tác tại Duy An nhưng quê quán dù sao cũng không ở nơi này, cũng không biết lúc nào thì phải đối mặt với sự ly biệt.

“Úy Úy hình như không tới trường ha.” Tống Tiếu Tiếu lấy điện thoại di động ra, nhắn tin cho Vi Úy Úy, nhưng cho tới bây giờ cô vẫn chưa trả lời.

Kỷ Túy Ý bĩu môi, “Cậu ấy có tới cũng sẽ không đi tìm tụi mình.”

Tống Tiếu Tiếu nhìn Bình An, nhỏ giọng hỏi, “Úy Úy vẫn còn làm việc ở Nghiêm thị hả? Tớ có khuyên cậu ấy, tiếc là cậu ấy nghe không lọt lỗ tai.”

“Chúng ta cũng không có quyền ngăn cản cậu ấy tìm việc tại bất kỳ chỗ nào cậu ấy thích.” Bình An cười nói, “Tớ hiểu các cậu đang lo lắng điều gì. Thật ra thì cũng không cần phải lo đâu. Úy Úy cũng không phải là công tác kề cận với Nghiêm Túc, mà cho dù cậu ấy có làm việc bên cạnh Nghiêm Túc đi chăng nữa cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Cô sẽ không cho Vi Úy Úy cơ hội này, Nghiêm Túc cũng vậy.

Kỷ Túy Ý cắm cảu, “Cậu ấy tới Nghiêm thị không phải là muốn có thể làm việc bên cạnh Nghiêm Túc đó sao. Giờ cậu ấy bị điều đến chi nhánh công ty rồi, đừng nói là ở cạnh Nghiêm Túc, ngay cả muốn nhìn thấy cũng khó nữa là. Tớ cũng chẳng hiểu cậu ấy có mưu đồ gì nữa.”

“Cái cậu Úy Úy chết dầm này, sao mà cố chấp thế. Đúng là nhìn không ra.” Tống Tiếu Tiếu thở dài nói.

Kiếp trước, lúc tâm trạng cô xuống thấp trầm trọng, vẫn luôn có Úy Úy ở cạnh bên cô. Lúc đó, Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu đều không ở Thành phố G, chỉ có Úy Úy là ở lại thành phố này làm việc. Cô thật sự rất quý trọng tình hữu nghị của mình và Úy Úy trong kiếp trước.

Cô không muốn kiếp này hai người các cô ngay cả bạn cũng không làm được.

“Không phải cậu ấy luẩn quẩn không mở, mà là cậu ấy quá thoáng ấy chứ, ngay cả người đàn ông của bạn tốt mà cũng dám mơ ước.” Kỷ Túy Ý còn tức vì Vi Úy Úy cứng đầu.

“A, Úy Úy!” Tống Tiếu Tiếu kinh ngạc nhìn Vi Úy Úy đứng không xa phía trước các cô, nở nụ cười, “Tới hồi nào thế? Bọn tớ đợi cậu rất lâu rồi đấy.”

Vi Úy Úy xụ mặt, ánh mắt tối tăm xa vắng, “Các cậu mà chờ tớ cái gì? Tớ thấy có người còn ước gì tớ không xuất hiện nữa kìa.”

“Cậu nói kiểu gì thế?” Kỷ Túy Ý tức giận hỏi.

“Úy Úy, chúng tớ thật sự đang đợi cậu tới chụp hình mà. Bốn người chúng ta khó lắm mới gặp lại nhau, đừng nói những chuyện không vui chứ, được không?” Tống Tiếu Tiếu vội vàng nháy mắt ra dấu với Kỷ Túy Ý, khuyên Vi Úy Úy.

Bình An cũng cười nói, “Úy Úy, chúng ta cùng đi chụp hình đi.” Nói xong, đưa tay muốn cầm tay Vi Úy Úy.

Vi Úy Úy mặt không thay đổi để cho Bình An cầm. Bốn người đi về hướng sân thể dục.

Tống Tiếu Tiếu lôi Kỷ Túy Ý đi ở phía sau. Kỷ Túy Ý thầm thì, “Có ý gì vậy, cậu xem vẻ mặt cậu ấy kìa, giống như tớ thiếu nợ cậu ấy năm triệu tệ vậy. Tóm lại là giờ ai đuối lý đây? Bình An trước giờ là người tốt nên không muốn làm gì hết, giống Thánh mẫu Maria vậy.”

“Vậy cậu muốn Bình An phải làm gì bây giờ? Hiện tại, Úy Úy chỉ là vào Nghiêm thị làm việc mà thôi, hơn nữa cậu ấy cũng có làm cái gì đâu mà cậu lại muốn Bình An kêu Nghiêm thị đuổi việc cậu ấy, để cậu ấy không còn ở lại Thành phố G được? Cậu cảm thấy Bình An là người như vậy sao?” Tống Tiếu Tiếu nhỏ giọng nói.

Kỷ Túy Ý hừ hừ, “Dù sao cứ thấy Úy Úy như vậy là tớ phát giận!”

Đi tới sân thể dục, Vi Úy Úy lại biểu hiện không được cao hứng cho lắm. Cô nhìn Bình An, muốn nói gì đó lại thôi. Cho đến sau khi chụp hình xong cô mới đột nhiên mở miệng, “Bình An, có phải cậu nói Nghiêm Túc điều tớ đến chi nhánh công ty Nghiêm thị hay không, có phải cậu buộc anh ấy phải tránh tớ ra hay không?”

“Giỡn à, người ta là hôn phu của Bình An, cậu đúc kết kiểu vớ vẩn gì thế.” Kỷ Túy Ý vừa nghe Vi Úy Úy nói ra những lời này liền không nén giận được nữa mà la lên.

Bình An kéo tay Kỷ Túy Ý, cau mày nhìn Vi Úy Úy, cuối cùng bụng cũng bốc hỏa, “Úy Úy, cậu cảm thấy tớ là hạng người như vậy sao?”

Vi Úy Úy cắn cắn môi, “Tớ thích Nghiêm Túc, nhưng tớ chưa bao giờ nghĩ tới việc có thể... có thể xảy ra chuyện gì với anh ấy. Vì sao các cậu cứ coi tớ là kẻ đã phạm tội ác tày đình không thể dung tha vậy?”

“Úy Úy, cậu phải học được cách dứt bỏ. Cho dù cậu có thể công tác ở Nghiêm thị thì sao đây? Nghiêm Túc vốn không có khả năng thích cậu, hơn nữa, Nghiêm Túc là hôn phu của Bình An, cậu cảm thấy làm như vậy là thích hợp à?” Tống Tiếu Tiếu khuyên lơn.

Không thể trốn tránh mãi mà không thẳng thắn đối mặt với vấn đề tồn tại giữa cô và Vi Úy Úy, Bình An chưa lúc nào hiểu rõ ràng sự việc như giờ khắc này. Giữa cô và Vi Úy Úy đã không thể nào giữ được tình cảm thâm hậu giống như kiếp trước nữa. Mặc dù rất đau lòng, nhưng nếu như cứ tiếp tục không quả quyết thì chỉ sợ hậu quả càng khó tưởng tượng.

Cô bình tĩnh nhìn Vi Úy Úy, “Úy Úy, tớ không thể ngăn cản những phụ nữ khác yêu thích người đàn ông của tớ, nhưng nếu có người phụ nữ nào cố gắng muốn cướp anh ấy từ trong tay tớ, tớ sẽ không tiếc tất cả. Cho dù là cậu, tớ cũng sẽ không nể mặt mà nương tay đâu. Cậu đừng làm ra vẻ đáng thương trước mặt bọn tớ. Cậu có cái gì để uất ức đây? Không ai cưỡng ép cậu đi thích Nghiêm Túc cả, anh ấy cũng chưa bao giờ thuộc về cậu. Cậu đau lòng, cậu thương tâm, cậu bi lụy vì tình đều là do cậu tự chuốc lấy phiền. Ngay cả hình dạng cậu thế nào Nghiêm Túc cũng không biết, tớ cũng hoàn toàn không lo lắng cậu tiếp cận anh ấy. Tớ nói nhiều như vậy với cậu là muốn cho cậu suy nghĩ thật kỹ thôi.”

Vi Úy Úy rưng rưng nước mắt nhìn Bình An, cắn răng, xoay người chạy ra khỏi sân thể dục.

Bình An và hai cô bạn tốt nhìn lẫn nhau, mỗi người đều bất lực thở dài trong lòng.

/300

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status