Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 43: Lão tử nguyện ý.

/467


Thạch Thiên không biết là nên vui hay nên buồn, hắn đối với vị mỹ nữ thành thục xinh đẹp, điệu bộ phong tao này rất là có hứng thú, bất quá mỹ nữ này lại là chị của Hạng Kiều, nàng nếu biết địa chỉ của mình, ba cái tiểu mỹ nữ khó chơi kia cũng sẽ biết, nếu tìm tới cửa, cũng là rất phiền toái.

Không đợi Thạch Thiên mở miệng, Hạng Hồng đã nói trước: “Thạch Thiên, tôi chờ anh đã lâu”.

Thạch Thiên hỏi: “ Làm sao cô lại tìm được địa chỉ của tôi?”

Hộng Hồng cười ha ha nói: “ Hongkong nhỏ như vậy, có gì mà tôi lại không thể tìm được”.

Thạch Thiên còn không rõ ràng lắm về gia thế của Hạng gia, mà cũng không muốn biết, nhớ tới ngày đó cứu Hạng Kiều thì chỉ thấy Hạng Hồng mang theo sau mấy chục người tới, toàn những nhân vật trông như là xã hội đen. Xem ra, nhà các nàng tại Hong Kong cũng là có bối cảnh, nếu không đâu cần phải dẫn theo hơn hai trăm người đi đến quán rượu hưng sư vấn tội, đòi người như vậy. Không biết hiện tại, nàng lại tìm đến mình có chuyện gì, chẳng lẽ lại thay gia gia nàng đến mời mình liền hỏi: “Buổi sáng cô không phải là mới tìm tôi sao, tại sao giờ lại đến đây”.

Hạng Hồng giả vờ tức giận, dẩu môi cong lên, sẵng giọng: “ Hừ… Buổi sáng vừa mới nói chúng ta là bạn bè, nửa ngày không gặp, anh đã không muốn… Tới thăm anh một chút không được sao?”

Thạch Thiên ăn không tiêu được bộ dạng của nữ nhân này, hỏi: “ Nói đi, tìm tôi có chuyện gì, nếu còn muốn cảm tạ này nọ thì thôi đi, tôi xem như là không cần”.

Hạng Hồng nhìn Thạch Thiên liếc mắt một cái, nói: “Yên tâm đi, không phải ông nội muốn tôi tới tìm anh. Chỉ là tối hôm nay, tôi phải đi tham dự một buổi tiệc, nhưng không tìm được bạn trai, nhớ tới anh vừa tới Hong Kong, cũng nên đi làm quen một chút bằng hữu, cho nên tôi mới tới tìm anh. Không phải chúng ta đã là bạn bè rồi sao, anh sẽ không từ chối bằng hữu chứ”.

Thạch Thiên nghĩ ngợi, lão tử có lo lắng cái gì, lão tử ngại chính là phiền toái, cũng không phải là sợ hãi cái tiểu lão quỷ nhà ngươi. Buổi tối vốn muốn đi bar, đã có buổi tiệc như vậy, thế thì cũng tiện, tuỳ miệng hỏi: “Buổi tiệc gì đó ?”

Hạng Hồng nói: “Chỉ là một buổi gặp gỡ nho nhỏ của công ty tôi, có mấy người, có cả đại minh tinh cũng sẽ tới tham gia!”

Thạch Thiên ngạc nhiên nói: “Công ty gì của cô, còn có minh tinh tham gia sao?”

Hạng Hồng “biết” hắn là từ Phi Châu vừa trở về, không biết chuyện của Hạng gia cũng là bình thường, giải thích nói: “Là công ty điện ảnh, anh có thích xem phim không?”

Thạch Thiên vui vẻ nói: “Thì ra cô làm điện ảnh, tôi cũng thích thứ này, tôi luôn muốn tìm hiểu cái đồ chơi điện ảnh này làm như thế nào lại quay được hình như vậy, sau này cô có thể dẫn tôi đi xem được không?”

Hạng Hồng cười nói: “Nếu anh thích, đừng nói là đi xem, cho anh làm diễn viên cũng có thể”.

Thạch Thiên ha hả cười nói: “Diễn viên thì không nên, lão tử không muốn xuất hiện trước công chúng”.

Hạng Hồng kỳ quái nhìn Thạc Thiên, hỏi: “Chẳng lẽ anh không muốn làm minh tinh sao?”

Thanh Thiên vội lắc đầu nói: “Tại sao lão tử phải diễn trò cho người khác xem, tôi chỉ tò mò đối với cái đồ chơi này mà thôi”.

Hạng Hồng nói: “Vậy hôm nay anh có theo tôi đi tham gia dự tiệc không?”

Thạch Thiên gật đầu nói: “Cũng tốt, dù sao tối hôm nay lão tử cũng không có việc gì làm, nơi đó có gì ăn không? Lão tử cảm thấy cái bụng hơi đói”.

Hạng Hồng nhíu mày nói: “Anh lúc nào cũng luôn mồm “ lão tử, lão tử” suốt ngày, bỏ cái tật đó đi có được không, bằng vào tuổi anh mà cứ như vậy, làm cho người khác nghe rất kỳ quái”.

Vậy mà Thạch Thiên nói: “Lão tử thích thế, cô không thích nghe thì có thể không nghe”.

Hạng Hồng tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi, nghĩ thầm, khó trách Tam muội lại chịu thiệt thòi ở trong tay hắn, quả nhiên so với Tam muội còn muốn ngang ngạnh hơn, không muốn nói chuyện đạo lý. Kỳ quái chính là, bản thân mình không biết từ lúc nào, lại cũng không cảm thấy chán ghét người này, ngược lại, dường như hắn có một loại thẳng thắn hiếm có, trong hoàn cảnh xã hội bây giờ, có mấy người có thể được như hắn, chỉ cần bản thân mình thích, không quản người khác nhìn sao, nghĩ như thế nào. Bất quá, hắn hiện tại tâm tính cũng giống như một tiểu hài tử, có lẽ tương lai bước vào trong xã hội, hắn sẽ hiểu biết hơn.

Thạch Thiên thấy Hạng Hồng nhìn mình, lúc thì nghiến răng nghiến lợi, lúc lại ngẩn ngơ, vẻ mặt quái dị, thúc dục nói: “Có đi hay không, lão tử thật sự đói bụng”.

Hạng Hồng lấy lại bình tĩnh, nhìn Thạch Thiên mặc một bộ quần áo thể thao màu vàng, tóc tai tán loạn, dưới chân còn đi một đôi dép lê, “phì” cười nói “Anh không trở về nhà thay đổi quần áo sao?”

Thạch Thiên nói: “Thay quần áo gì chứ, như này không phải rất thoải mái sao”.

Hạng Hồng thở dài một cái nói: “Vậy… vậy lên xe thôi.”

Hôm nay mở bữa tiệc nho nhỏ này là vì Hạng Hồng muốn thử Thạch Thiên, xem hắn đối với nữ nhân có đặc biệt hứng thú hay không, cũng không có mời bao nhiêu người, chỉ có một ít thân tín ở trong công ty, cũng an bài cho hai cái diễn viên mới, cấp cho Thạch Thiên tiếp xúc, cho nên cũng không quan trọng gì, tùy ý hắn ăn mặc.

Nếu không phải ngày đó chứng kiến thân thủ của Thạch Thiên, Hạng Hồng thực khó có thể tưởng tượng chính mình sẽ đi tìm hiểu nhược điểm của một gã học sinh trung học, lại còn đặc biệt tổ chức một cái buổi tiệc nho nhỏ vì hắn, cũng chuẩn bị thi triển mỹ nhân kế. Vì muốn câu dẫn Thạch Thiên, lại còn phải đáp ứng các nàng, ai có thể thành công câu dẫn Thạch Thiên lên giường, thì cho các nàng một cơ hội làm nữ diễn viên chính.

Hiện tại trời cũng đã tối dần, HongKong, đại bộ phận đường xá đều phi thường đông đúc, chiếc Ferrari của Hạng Hồng có thể thoải mái kéo tới hai trăm mã lực. Nhưng ở trên đường cái cũng chỉ có thể chậm rãi đi theo dòng xe, đi được một chút lại phải ngừng một chút, thập phần thong thả, nếu không phải không biết địa điểm ở nơi nào, Thạch Thiên đã sớm xuống xe chạy bộ đi rồi.

Ngồi bên trong, vô cùng buồn chán, Thạch Thiên đành phải nghiêng mắt thưởng thức Hạng Hồng ngồi bên cạnh, chủ yếu là thưởng thức bộ ngực của nàng. Buổi sáng đã nhìn chính diện, chỉ có thể thấy hai toà núi đôi cao ngất hoà làm một khối, hiện tại với góc độ này, vừa vặn lại có thể chứng kiến những đường cong duyên dáng bên trong, theo mỗi lần chiếc xe khựng lại, cả bộ ngực cao ngất đó không ngừng run rẩy lên một cái. Quả nhiên bên trong không mặc nội y, mơ hồ có thể nhìn thấy, điểm nhỏ nổi lên, không ngờ lại là màu hồng phấn.

Hai ngày không đụng chạm tới nữ nhân, nhất thời trong lòng Thạch Thiên sinh ra một cỗ nhiệt khí, cân nhắc có nên tìm cơ hội thu thập nàng hay không, nhưng lại nhớ tới câu nói vừa rồi của Hạng Hồng “ HongKong nhỏ như vậy, không có gì là ta không thể tìm được” Lại lo lắng, loại nữ nhân này rất phiền toái, so với xử nữ còn đáng sợ hơn, trốn cũng không có chỗ trốn.

Tự hỏi nửa ngày, cuối cùng quyết định: Lão tử ở HongKong chơi cho đã, rồi thu thập nàng cũng không muộn…


/467

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status