Kế lấy số ngàn long đang tụ tập ở phía sau cửa, sau khi lão long tiến vào Địa Linh giới chúng nó lấy thế phóng lao phải theo lao cũng lao thẳng xuống Địa Linh giới, đảo mắt một cái liền có mấy chục con tiến vào.
Liễu Vũ thấy thế, tâm nói: “Rồi xong.” Như thế này đánh làm sao?
Càng làm cho cô ngốc chính là, thế nhưng lại có nhiều rồng bị đánh hạ đi. Ở cô tưởng tượng, nhiều nhất chính là bị Thiên Long tộc đánh hội đồng, như cái này… lại giống như muốn cũng bọn hắn khai chiến.
Ảnh Đằng mà thánh xuất hiện ở trước mặt của lão long, thân hình thon dài kia càng dài thêm, giống như một con du long thật nhỏ đang vòng quanh thân sườn của lão long uốn lượn du tẩu, một miếng vảy kim sắc bị bóc bay ra, có máu tươi nhỏ giọt.
Cùng lúc đó, Cự Linh địa thánh và Khôi Hùng mà thánh cũng xuất hiện ngay giới môn, hai vị một trái một phải, đứng ở giới môn liền bắt đầu kéo. Bọn họ không giống như tiểu Kim Ô chưa đủ lông đủ cánh móng muốt chưa đủ chắc chắn, cùng lúc với bọn họ phát ra tiếng hô thật lớn, giới môn kia rất mau bị bọn họ moi xuống khỏi nơi được khảm.
Số Long tộc lao xuống tiến vào, quay đầu nhìn về phía hai vị mà thánh đột nhiên xuất hiện, chúng rất mau giết qua chỗ hai người họ.
Nhưng mà, ngay lúc giới môn bị moi xuống trong nháy mắt không gian cái khe cũng biến mất.
Có mấy con rồng đang lúc xuyên qua giới môn, nhưng theo với không gian cái khe bị biến mất, liền một tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kịp phát ra, một nửa thân hình của chúng nó bị tiệt không còn, chỉ một một nửa phần đầu mau chóng từ không trung rớt xuống.
Mặt đất, đột nhiên có một lực lượng đáng sợ phóng xuất ra tới.
Liễu Vũ từ bỏ suy nghĩ đây là tình huống như thế nào, loại chiến đấu cấp bậc đại lão này cô không thể trộn lẫn hợp phân, đi lên không chừng trở thành pháo hôi, thuần tặng mạng cho người. Các ngươi thích đánh như thế nào thì đánh đi!
Ý niệm này của cô chưa yên, bỗng nhiên mặt đất bắt đầu xuất hiện vật hình dạng rễ cây giống như sợi lông dài vèo vèo hiện lên, loại rễ này thật giống với loại ở trên người Vạn Pháp mà thánh. Theo những cái rễ này xuất hiện, hơi thở quỷ dị tràn ngập mở ra, giống như có đồ vật gì đó cực kì đáng sợ từ nền đất phóng xuất ra tới.
Liễu Vũ có cảm giác cả người lông tơ dựng đứng, liền động cũng không dám động.
Số nhánh rễ đó từ ngầm duỗi lên né đi động vật trên mặt đất, mọc ra cao tới mười mấy tầng lầu, trên không trung chim bay, trong bụi cỏ ong bướm bay được bị rơi xuống trên mặt đất.
Mấy chục con rồng của Thiên Long bay vào địa giới Địa Linh tộc giống như bị một cổ vô hình nào đó túm chặt, chúng nó liều mạng mà bay về hướng bầu trời, lại như không khống chế được mà rơi xuống dưới, thật mau trụy vào trong cánh rừng phía sau núi.
Một con Thiên Long dừng ở trên cây trong đỉnh núi cách không xa trước mặt Liễu Vũ, cả người nó bị treo ở trên cây, trên người nó phát ra Thiên Cương chi khí bỏng cháy đại thụ, theo nhánh cây bị đốt thành tro, nó rơi xuống trên mặt đất, bị nhánh rễ từ ngầm mọc lên bao lấy. Thiên Long liều mạng giãy giụa, nhưng những nhánh rễ bọc lên nó càng ngày càng nhiều, giữ chặt lấy tứ chi, đầu, đuôi, thân..
Thanh âm của Du Thanh Vi ở trong thiên địa quanh quẩn: “Đệ tử Âm Dương Đạo Tông nghe lệnh, giới môn đã phong, tru diệt Thiên Long!”
Khôi Hùng mà thánh, Cư Linh địa thánh quay đầu liền hướng về phía Vạn Pháp mà thánh đang đánh thành một đoàn với lão long, nháy mắt trở thành ba đánh một.
Liễu Vũ cảm giác phía sau có dị, quay đầu liền thấy Trương Tịch Nhan. Nàng chân dẫm Thái Cực, nhánh rễ rậm rạp kia từ động tách ra nhường đường cho nàng, trang phục trên người được một dòng khí cuốn bay lên, cả người khí thế mười phần, còn mang theo một chút sát phạt chi khí lúc đánh nhau trở về.
Liễu Vũ thờ dài một hơi đồng thời lại thực tức giận, còn không rõ chính mình vì cái gì lại sinh khí, vì thế tiếp tục ngồi tại chỗ, không thèm để ý tới Trương đại lão.
Trương Tịch Nhan nhìn quanh một vòng bốn phía, hỏi: “Du Thanh Vi đâu?”
Liễu Vũ tâm nói: “Chị vẫn có rảnh đề quan tâm Du Thanh Vi?” Cô tức giận mà nói: “Đuổi theo du hồn tiểu mà thánh đang chạy.”
Hai mắt Trương Tịch Nhan đánh giá thấy Liễu Vũ tức giận không nhẹ, theo tầm mắt của cô hướng không nhìn, nói: “Giới môn đã phong, Thiên Cương chi khí Thiên tộc không có cách nào vào tới Địa Linh giới, số Thiên Long đó liền thành cá trong chậu, chiến cuộc đã định.”
Liễu Vũ hỏi: “Không thể mở một cánh cửa khác sau?”
Trương Tịch Nhan nói: “Nếu là Vu thần thụ tới, lúc đó tự nhiên muốn mở sẽ có thể mở, nhưng Thiên Long tộc không có thiên phú năng lực này.”
Nàng nhặt lên một cái nhánh rễ, nhanh chóng vẽ ra một cái sơ đồ pháp trận phác thảo, nói: “Đại trận là nguyên liệu chính tạo thành năng lượng để mở cửa, nó yêu cầu một lượng linh tinh rất lớn để khởi động, hoặc là xây dựng tại nơi có Âm Sát khí và Địa Linh khí cực kỳ nồng đạm sung túc nơi chí Âm ở Thiên Cương giới. Em có thể lý giải dựa theo mô hình xây dựng nhà máy thủy điện, phải chọn ở nơi có con sông thật lớn để xây một cái máy phát điện trung tâm, cuối cùng hình thành đại trận. Sau khi xây dựng được đại trận, cần phải xác định tọa độ phương vị, đem lực lượng của đại trận viễn trình phát ra tọa độ phương vị mạnh mẽ mở ra một cái thông đạo. Nhưng thông đạo này không thực sự ổn định, tùy thời có thể bị sụp, giới môn có tác dụng phòng ngừa ngăn chặn thông đạo bị sụp, cũng giống như thông đạo phía dưới lòng đất phải đặt ống thông dẫn hoặc ống thép đề cản lại nước bùn. Xây dựng công trình này so ra còn tốn chi phí hơn xây dựng một nhà máy phát điện.”
Nàng đốn hạ, nói: “Tiếp dẫn chi lực của Vu thần tương đương với đám tặc trộm mộ đào một cái động, lúc đào thành động đồng thời đem bùn đất xung quanh đầm lại, có thể bảo trì nhiều năm không bị sụp lún, cũng có thể mở ra một cái thông đạo tạm thời tính toán được thời gian sụp, còn có thể tùy lúc đào đất lấp lại, đem động đó che lại.”
Liễu Vũ “Nga” một tiếng. Nghĩ nghĩ, nói: “Cảm ơn Trương lão sư ha.” Ngài thật đúng là dụng tâm lương khổ, lúc này rồi còn không quên giảng bài. Cô trong lòng mạc danh mà thực khó chịu, vẫn là nhịn không được, hỏi một câu, “Có bị thương không?”
Trương Tịch Nhan tâm nói: “Nguyên lai em sinh khí là vì cái này.” Tâm tình của nàng tức khắc tốt lên, vừa định nói không trở ngại, nhưng lại đổi ý, nói: “Dưỡng dưỡng một chút thì tốt rồi, dù sao cũng là một con rồng tổ, ăn thẳng một cái tát trên người vẫn là rất đau, lúc ấy xương cốt đều bị chặt đứt, các khớp cũng bị nứt ra, cũng may năng lực tự chữa lành rất mạnh, không trở ngại.” Ăn ngay nói thật, không nghĩ cậy mạnh.
Liễu Vũ tức giận mà trợn mắt, “Ha Hả” hai tiếng, nói: “Cấp bậc chiến đấu thế này, chị còn đi lên cậy mạnh.” Cô đứng lên, cẩn thận đánh giá Trương Tịch Nhan. Trương đại lão từ trước đến nay đều diễn rất tốt, nàng nếu không muốn người khác nhìn ra được, lúc trước bị thương đến rơi vào trạng thái chết cứng trăm năm, chính là không để người khác nhìn ra được. Liễu Vũ không định làm khó nhãn lực của bản thân.
Trương Tịch Nhan giải thích nói: “Thiên Long tộc đánh Địa Linh giới là vì hai con bảo thuyền, mục tiêu chính là chị và Lê Vị. Du Thanh Vi không giao bảo thuyền, tương đương với việc khiêng giúp chúng ta ở tuyến đầu. Chị không thể ngồi yên là không làm gì.”
Liễu Vũ kêu lên: “Thiên Long tộc này có bệnh tâm thần sao, Vu tộc đều cẩu thành như vậy, bọn họ như thế nào còn không chịu thuận theo mà huống tha.”
Trương Tịch Nhan chỉ chỉ Thiên Nhãn giữa trán, nói: “Bởi vì cái này, bọn họ cần thiết nhổ cỏ tận gốc.”
Vì cái con mắt thứ ba được bán sỉ này sao? Liễu Vũ cảm thấy Thiên Long tộc đâu phải bị bệnh tâm thần nhẹ thôi không mà còn là loại rất rất nặng.
Trương Tịch Nhan nhìn đến biểu tình kia của Liễu Vũ, liền có thể đem ý tưởng trong lòng của cô đoán được bảy tám phần. Nàng nói: “Cái đầu vừa rồi mà em thấy, đã từng đánh đến Địa Linh giới thiếu chút nữa diệt giới, ở giữa trán của hắn cũng có một đạo Thiên Nhãn. Khi chị đánh nhau nếu mở ra Thiên Nhãn, thực lực tiêu thăng không thể lấy số bội có thể nói được, mà là vượt qua hạn chế về hình thái và chủng tộc. Thiên tộc đồn đại, người có Thiên Nhãn nhất định có thể thành thần.”
Liễu Vũ sờ sờ chỗ Thiên Nhãn ở trán Trương Tịch Nhan nói: “Nhìn không ra tới ha.” Biết có Thiên Nhãn là trâu bò, nhưng không nghĩ tới lại trâu bò tới vậy.
Xúc cảm nhẹ xoa từ ngón tay truyền đến, làm biểu tình Trương Tịch Nhan xẹt qua một chút khác thường, ánh mắt của nàng có điểm vi diệu mà nhìn mắt Liễu Vũ, tâm nói: “Em đừng sờ loạn được không.” Xúc cảm, cảm giác ở nơi này đều cực kỳ nhạy bén, lúc Liễu Vũ sờ lên trong nháy mắt, nàng có loại cảm giác như mở ra X quang đem trong ngoại của Liễu Vũ đều nhìn thấu, đối với tiểu tâm tư phức tạp kia của Liễu Vũ cùng cảm xúc của cô đều cảm giác được rất rõ ràng.
Tiền nhiệm gì đó, Liễu Vũ thật chỉ là ngoài miệng nói thôi, sâu trong nội tâm đã đối với nàng thật sự không nửa điểm khách khí.
Động tác qua mức thân mật, để lộ ra cái loại không khách khí này, cũng lúc trước Liễu Vũ hồi tưởng về hình ảnh thân mật của hai người có điểm hiệu quả như nhau, làm trái tim Trương Tịch Nhan có loại ảo giác bị dòng điện lập tức xẹt qua.
Trương Tịch Nhan nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, lại nhanh chóng giải thích nói: “Ô Huyền chỉ có hai cái chân, nguyên bản được xem là Kim Ô trời sinh tàn tật, nhưng cũng bởi vì có Thiên Nhãn nên như vậy trở thành quá nữ Kim Ô tộc. Ở trán Du Thanh Vi cũng có một đạo, cũng là bẩm sinh liền có, nhưng đó là do ông nội của chị ấy nghịch thiên sửa mệnh đoạt tạo hóa ngàn năm tu hành của Địa Linh tộc Lộ Vô Quy mà có được. Chị có một đạo là có được sau khi tu luyện, nhưng tổ tiên tất nhiên cũng có liên hệ với một vị Vu thần. Canh Thần thiết kế Ô Huyền đối phó Lê Vị, làm Ô Huyền hận thấu Thiên Long tộc, Kim Ô tộc cùng Thiên Long tộc xung đột, đã đấu đá hơn một ngàn năm, đánh đến Thiên Long tộc Thiên Giới đều mau lập không đủ. Vu tộc cùng Thiên Long tộc chữ cũng không cần đề ra, hơn 7000 năm huyết hải thâm thù, mà Du Thanh Vi vẫn luôn giúp chúng ta.” Nàng nói xong, phát hiện Liễu Vũ khong nghe nàng nói chuyện, vẫn còn đang xoa xoa trên Thiên Nhãn của nàng, hỏi: “Em làm gì vậy?”
Liễu Vũ hỏi: “Thoạt nhìn có hố, vì cái gì sờ lên lại không có?”
Trương Tịch Nhan nhanh chóng giải thích, “Con mắt này không phải con mắt bình thường, mà là trong nguyên thần hồn phách nhiều ra thêm một một cái… Em có thể lý giải đây là một cái thiết bị chuyển hóa khí quan kết cấu, chứa đựng khí.”
Liễu Vũ cảm thấy sờ Thiên Nhãn sẽ nghiện. Ở thời điểm Trương đại lão không mở to mắt phóng xuất ra lực lượng đáng sợ, sẽ có loại cảm giác thần bí, có cảm giác giống như đang đặt mình bên trong vũ trụ thần kỳ, bên trong ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, làm người khác nhịn không được muốn nhìn trộm. Bất quá lý trí nói cho cô, cái này liên thông với đại não, thậm chí nối thẳng đến tư tưởng, thận trọng.
Tay cô bị Trương đại lão dời ra khỏi chỗ cái trán.
Liễu Vũ cảm thấy có điểm không đã ghiền, lại không tốt để tiếp tục sờ, cái này… sờ cái trán cùng sờ qua mặt, khác nhau không quá lớn, đều có hiềm nghi phi lễ, nhưng mấu chốt là xúc cảm còn thật tốt, sẽ nghiện, đại lão còn không cự tuyệt, thậm chí mơ hồ cảm xúc có điểm “Chị siêu thích em như vậy sờ chị”.
Cô thiếu chút nữa sát không được xe, cảm thấy nếu là đổi một chỗ khác, đối với đại lão làm chuyện quá mức, đại lão khẳng định đều sẽ không cự tuyệt.
Liễu Vũ đột nhiên ngượng ngùng. Cô như vậy một bên cự tuyệt đại lão, một bên nhịn không được tiện tay tới liêu, có điểm quá mức.
Cô khóe mắt dư quang thoáng thấy có hai thân ảnh xuất hiện ở cửa biệt thự. Một là Du Thanh Vi, một cái kia là tiểu du hồn phía trước cô gặp được, nhưng lúc này du hồn thoạt nhìn không giống du hồn, cảm giác kia thật giống như là dòng khí xung quanh cô ấy luân chuẩn, đi theo và nâng lên cô ấy. Liền nhìn đến như cô ấy tùy tiện một động tác đều có thể khiến cho dòng khí xung quanh biến hóa, thậm chí càng là lực lượng đáng sợ. Lại giống như, cô ấy đối với mấy thứ thiên nhiên ở Địa Linh giới có lực tương tác, cảm giác có thể không chế, lại giống như trời sinh dung nhập ở trong thế giới này.
Đừng nhìn nhỏ, khả năng này… lại là một đại lão tương lai.
Tâm tình Liễu Vũ có loại tư vị nói không nên lời, mọi người đều là đại lão, tất cả đều tiền đồ vô lượng, liền chỉ có cô tra, bản lĩnh tra, nhân phẩm cũng tra, cấu kết làm bậy, đòi nói cự tuyệt còn muốn được ăn cơm mềm. Tự biết xấu hổ rồi.
B.A
Liễu Vũ thấy thế, tâm nói: “Rồi xong.” Như thế này đánh làm sao?
Càng làm cho cô ngốc chính là, thế nhưng lại có nhiều rồng bị đánh hạ đi. Ở cô tưởng tượng, nhiều nhất chính là bị Thiên Long tộc đánh hội đồng, như cái này… lại giống như muốn cũng bọn hắn khai chiến.
Ảnh Đằng mà thánh xuất hiện ở trước mặt của lão long, thân hình thon dài kia càng dài thêm, giống như một con du long thật nhỏ đang vòng quanh thân sườn của lão long uốn lượn du tẩu, một miếng vảy kim sắc bị bóc bay ra, có máu tươi nhỏ giọt.
Cùng lúc đó, Cự Linh địa thánh và Khôi Hùng mà thánh cũng xuất hiện ngay giới môn, hai vị một trái một phải, đứng ở giới môn liền bắt đầu kéo. Bọn họ không giống như tiểu Kim Ô chưa đủ lông đủ cánh móng muốt chưa đủ chắc chắn, cùng lúc với bọn họ phát ra tiếng hô thật lớn, giới môn kia rất mau bị bọn họ moi xuống khỏi nơi được khảm.
Số Long tộc lao xuống tiến vào, quay đầu nhìn về phía hai vị mà thánh đột nhiên xuất hiện, chúng rất mau giết qua chỗ hai người họ.
Nhưng mà, ngay lúc giới môn bị moi xuống trong nháy mắt không gian cái khe cũng biến mất.
Có mấy con rồng đang lúc xuyên qua giới môn, nhưng theo với không gian cái khe bị biến mất, liền một tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kịp phát ra, một nửa thân hình của chúng nó bị tiệt không còn, chỉ một một nửa phần đầu mau chóng từ không trung rớt xuống.
Mặt đất, đột nhiên có một lực lượng đáng sợ phóng xuất ra tới.
Liễu Vũ từ bỏ suy nghĩ đây là tình huống như thế nào, loại chiến đấu cấp bậc đại lão này cô không thể trộn lẫn hợp phân, đi lên không chừng trở thành pháo hôi, thuần tặng mạng cho người. Các ngươi thích đánh như thế nào thì đánh đi!
Ý niệm này của cô chưa yên, bỗng nhiên mặt đất bắt đầu xuất hiện vật hình dạng rễ cây giống như sợi lông dài vèo vèo hiện lên, loại rễ này thật giống với loại ở trên người Vạn Pháp mà thánh. Theo những cái rễ này xuất hiện, hơi thở quỷ dị tràn ngập mở ra, giống như có đồ vật gì đó cực kì đáng sợ từ nền đất phóng xuất ra tới.
Liễu Vũ có cảm giác cả người lông tơ dựng đứng, liền động cũng không dám động.
Số nhánh rễ đó từ ngầm duỗi lên né đi động vật trên mặt đất, mọc ra cao tới mười mấy tầng lầu, trên không trung chim bay, trong bụi cỏ ong bướm bay được bị rơi xuống trên mặt đất.
Mấy chục con rồng của Thiên Long bay vào địa giới Địa Linh tộc giống như bị một cổ vô hình nào đó túm chặt, chúng nó liều mạng mà bay về hướng bầu trời, lại như không khống chế được mà rơi xuống dưới, thật mau trụy vào trong cánh rừng phía sau núi.
Một con Thiên Long dừng ở trên cây trong đỉnh núi cách không xa trước mặt Liễu Vũ, cả người nó bị treo ở trên cây, trên người nó phát ra Thiên Cương chi khí bỏng cháy đại thụ, theo nhánh cây bị đốt thành tro, nó rơi xuống trên mặt đất, bị nhánh rễ từ ngầm mọc lên bao lấy. Thiên Long liều mạng giãy giụa, nhưng những nhánh rễ bọc lên nó càng ngày càng nhiều, giữ chặt lấy tứ chi, đầu, đuôi, thân..
Thanh âm của Du Thanh Vi ở trong thiên địa quanh quẩn: “Đệ tử Âm Dương Đạo Tông nghe lệnh, giới môn đã phong, tru diệt Thiên Long!”
Khôi Hùng mà thánh, Cư Linh địa thánh quay đầu liền hướng về phía Vạn Pháp mà thánh đang đánh thành một đoàn với lão long, nháy mắt trở thành ba đánh một.
Liễu Vũ cảm giác phía sau có dị, quay đầu liền thấy Trương Tịch Nhan. Nàng chân dẫm Thái Cực, nhánh rễ rậm rạp kia từ động tách ra nhường đường cho nàng, trang phục trên người được một dòng khí cuốn bay lên, cả người khí thế mười phần, còn mang theo một chút sát phạt chi khí lúc đánh nhau trở về.
Liễu Vũ thờ dài một hơi đồng thời lại thực tức giận, còn không rõ chính mình vì cái gì lại sinh khí, vì thế tiếp tục ngồi tại chỗ, không thèm để ý tới Trương đại lão.
Trương Tịch Nhan nhìn quanh một vòng bốn phía, hỏi: “Du Thanh Vi đâu?”
Liễu Vũ tâm nói: “Chị vẫn có rảnh đề quan tâm Du Thanh Vi?” Cô tức giận mà nói: “Đuổi theo du hồn tiểu mà thánh đang chạy.”
Hai mắt Trương Tịch Nhan đánh giá thấy Liễu Vũ tức giận không nhẹ, theo tầm mắt của cô hướng không nhìn, nói: “Giới môn đã phong, Thiên Cương chi khí Thiên tộc không có cách nào vào tới Địa Linh giới, số Thiên Long đó liền thành cá trong chậu, chiến cuộc đã định.”
Liễu Vũ hỏi: “Không thể mở một cánh cửa khác sau?”
Trương Tịch Nhan nói: “Nếu là Vu thần thụ tới, lúc đó tự nhiên muốn mở sẽ có thể mở, nhưng Thiên Long tộc không có thiên phú năng lực này.”
Nàng nhặt lên một cái nhánh rễ, nhanh chóng vẽ ra một cái sơ đồ pháp trận phác thảo, nói: “Đại trận là nguyên liệu chính tạo thành năng lượng để mở cửa, nó yêu cầu một lượng linh tinh rất lớn để khởi động, hoặc là xây dựng tại nơi có Âm Sát khí và Địa Linh khí cực kỳ nồng đạm sung túc nơi chí Âm ở Thiên Cương giới. Em có thể lý giải dựa theo mô hình xây dựng nhà máy thủy điện, phải chọn ở nơi có con sông thật lớn để xây một cái máy phát điện trung tâm, cuối cùng hình thành đại trận. Sau khi xây dựng được đại trận, cần phải xác định tọa độ phương vị, đem lực lượng của đại trận viễn trình phát ra tọa độ phương vị mạnh mẽ mở ra một cái thông đạo. Nhưng thông đạo này không thực sự ổn định, tùy thời có thể bị sụp, giới môn có tác dụng phòng ngừa ngăn chặn thông đạo bị sụp, cũng giống như thông đạo phía dưới lòng đất phải đặt ống thông dẫn hoặc ống thép đề cản lại nước bùn. Xây dựng công trình này so ra còn tốn chi phí hơn xây dựng một nhà máy phát điện.”
Nàng đốn hạ, nói: “Tiếp dẫn chi lực của Vu thần tương đương với đám tặc trộm mộ đào một cái động, lúc đào thành động đồng thời đem bùn đất xung quanh đầm lại, có thể bảo trì nhiều năm không bị sụp lún, cũng có thể mở ra một cái thông đạo tạm thời tính toán được thời gian sụp, còn có thể tùy lúc đào đất lấp lại, đem động đó che lại.”
Liễu Vũ “Nga” một tiếng. Nghĩ nghĩ, nói: “Cảm ơn Trương lão sư ha.” Ngài thật đúng là dụng tâm lương khổ, lúc này rồi còn không quên giảng bài. Cô trong lòng mạc danh mà thực khó chịu, vẫn là nhịn không được, hỏi một câu, “Có bị thương không?”
Trương Tịch Nhan tâm nói: “Nguyên lai em sinh khí là vì cái này.” Tâm tình của nàng tức khắc tốt lên, vừa định nói không trở ngại, nhưng lại đổi ý, nói: “Dưỡng dưỡng một chút thì tốt rồi, dù sao cũng là một con rồng tổ, ăn thẳng một cái tát trên người vẫn là rất đau, lúc ấy xương cốt đều bị chặt đứt, các khớp cũng bị nứt ra, cũng may năng lực tự chữa lành rất mạnh, không trở ngại.” Ăn ngay nói thật, không nghĩ cậy mạnh.
Liễu Vũ tức giận mà trợn mắt, “Ha Hả” hai tiếng, nói: “Cấp bậc chiến đấu thế này, chị còn đi lên cậy mạnh.” Cô đứng lên, cẩn thận đánh giá Trương Tịch Nhan. Trương đại lão từ trước đến nay đều diễn rất tốt, nàng nếu không muốn người khác nhìn ra được, lúc trước bị thương đến rơi vào trạng thái chết cứng trăm năm, chính là không để người khác nhìn ra được. Liễu Vũ không định làm khó nhãn lực của bản thân.
Trương Tịch Nhan giải thích nói: “Thiên Long tộc đánh Địa Linh giới là vì hai con bảo thuyền, mục tiêu chính là chị và Lê Vị. Du Thanh Vi không giao bảo thuyền, tương đương với việc khiêng giúp chúng ta ở tuyến đầu. Chị không thể ngồi yên là không làm gì.”
Liễu Vũ kêu lên: “Thiên Long tộc này có bệnh tâm thần sao, Vu tộc đều cẩu thành như vậy, bọn họ như thế nào còn không chịu thuận theo mà huống tha.”
Trương Tịch Nhan chỉ chỉ Thiên Nhãn giữa trán, nói: “Bởi vì cái này, bọn họ cần thiết nhổ cỏ tận gốc.”
Vì cái con mắt thứ ba được bán sỉ này sao? Liễu Vũ cảm thấy Thiên Long tộc đâu phải bị bệnh tâm thần nhẹ thôi không mà còn là loại rất rất nặng.
Trương Tịch Nhan nhìn đến biểu tình kia của Liễu Vũ, liền có thể đem ý tưởng trong lòng của cô đoán được bảy tám phần. Nàng nói: “Cái đầu vừa rồi mà em thấy, đã từng đánh đến Địa Linh giới thiếu chút nữa diệt giới, ở giữa trán của hắn cũng có một đạo Thiên Nhãn. Khi chị đánh nhau nếu mở ra Thiên Nhãn, thực lực tiêu thăng không thể lấy số bội có thể nói được, mà là vượt qua hạn chế về hình thái và chủng tộc. Thiên tộc đồn đại, người có Thiên Nhãn nhất định có thể thành thần.”
Liễu Vũ sờ sờ chỗ Thiên Nhãn ở trán Trương Tịch Nhan nói: “Nhìn không ra tới ha.” Biết có Thiên Nhãn là trâu bò, nhưng không nghĩ tới lại trâu bò tới vậy.
Xúc cảm nhẹ xoa từ ngón tay truyền đến, làm biểu tình Trương Tịch Nhan xẹt qua một chút khác thường, ánh mắt của nàng có điểm vi diệu mà nhìn mắt Liễu Vũ, tâm nói: “Em đừng sờ loạn được không.” Xúc cảm, cảm giác ở nơi này đều cực kỳ nhạy bén, lúc Liễu Vũ sờ lên trong nháy mắt, nàng có loại cảm giác như mở ra X quang đem trong ngoại của Liễu Vũ đều nhìn thấu, đối với tiểu tâm tư phức tạp kia của Liễu Vũ cùng cảm xúc của cô đều cảm giác được rất rõ ràng.
Tiền nhiệm gì đó, Liễu Vũ thật chỉ là ngoài miệng nói thôi, sâu trong nội tâm đã đối với nàng thật sự không nửa điểm khách khí.
Động tác qua mức thân mật, để lộ ra cái loại không khách khí này, cũng lúc trước Liễu Vũ hồi tưởng về hình ảnh thân mật của hai người có điểm hiệu quả như nhau, làm trái tim Trương Tịch Nhan có loại ảo giác bị dòng điện lập tức xẹt qua.
Trương Tịch Nhan nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, lại nhanh chóng giải thích nói: “Ô Huyền chỉ có hai cái chân, nguyên bản được xem là Kim Ô trời sinh tàn tật, nhưng cũng bởi vì có Thiên Nhãn nên như vậy trở thành quá nữ Kim Ô tộc. Ở trán Du Thanh Vi cũng có một đạo, cũng là bẩm sinh liền có, nhưng đó là do ông nội của chị ấy nghịch thiên sửa mệnh đoạt tạo hóa ngàn năm tu hành của Địa Linh tộc Lộ Vô Quy mà có được. Chị có một đạo là có được sau khi tu luyện, nhưng tổ tiên tất nhiên cũng có liên hệ với một vị Vu thần. Canh Thần thiết kế Ô Huyền đối phó Lê Vị, làm Ô Huyền hận thấu Thiên Long tộc, Kim Ô tộc cùng Thiên Long tộc xung đột, đã đấu đá hơn một ngàn năm, đánh đến Thiên Long tộc Thiên Giới đều mau lập không đủ. Vu tộc cùng Thiên Long tộc chữ cũng không cần đề ra, hơn 7000 năm huyết hải thâm thù, mà Du Thanh Vi vẫn luôn giúp chúng ta.” Nàng nói xong, phát hiện Liễu Vũ khong nghe nàng nói chuyện, vẫn còn đang xoa xoa trên Thiên Nhãn của nàng, hỏi: “Em làm gì vậy?”
Liễu Vũ hỏi: “Thoạt nhìn có hố, vì cái gì sờ lên lại không có?”
Trương Tịch Nhan nhanh chóng giải thích, “Con mắt này không phải con mắt bình thường, mà là trong nguyên thần hồn phách nhiều ra thêm một một cái… Em có thể lý giải đây là một cái thiết bị chuyển hóa khí quan kết cấu, chứa đựng khí.”
Liễu Vũ cảm thấy sờ Thiên Nhãn sẽ nghiện. Ở thời điểm Trương đại lão không mở to mắt phóng xuất ra lực lượng đáng sợ, sẽ có loại cảm giác thần bí, có cảm giác giống như đang đặt mình bên trong vũ trụ thần kỳ, bên trong ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, làm người khác nhịn không được muốn nhìn trộm. Bất quá lý trí nói cho cô, cái này liên thông với đại não, thậm chí nối thẳng đến tư tưởng, thận trọng.
Tay cô bị Trương đại lão dời ra khỏi chỗ cái trán.
Liễu Vũ cảm thấy có điểm không đã ghiền, lại không tốt để tiếp tục sờ, cái này… sờ cái trán cùng sờ qua mặt, khác nhau không quá lớn, đều có hiềm nghi phi lễ, nhưng mấu chốt là xúc cảm còn thật tốt, sẽ nghiện, đại lão còn không cự tuyệt, thậm chí mơ hồ cảm xúc có điểm “Chị siêu thích em như vậy sờ chị”.
Cô thiếu chút nữa sát không được xe, cảm thấy nếu là đổi một chỗ khác, đối với đại lão làm chuyện quá mức, đại lão khẳng định đều sẽ không cự tuyệt.
Liễu Vũ đột nhiên ngượng ngùng. Cô như vậy một bên cự tuyệt đại lão, một bên nhịn không được tiện tay tới liêu, có điểm quá mức.
Cô khóe mắt dư quang thoáng thấy có hai thân ảnh xuất hiện ở cửa biệt thự. Một là Du Thanh Vi, một cái kia là tiểu du hồn phía trước cô gặp được, nhưng lúc này du hồn thoạt nhìn không giống du hồn, cảm giác kia thật giống như là dòng khí xung quanh cô ấy luân chuẩn, đi theo và nâng lên cô ấy. Liền nhìn đến như cô ấy tùy tiện một động tác đều có thể khiến cho dòng khí xung quanh biến hóa, thậm chí càng là lực lượng đáng sợ. Lại giống như, cô ấy đối với mấy thứ thiên nhiên ở Địa Linh giới có lực tương tác, cảm giác có thể không chế, lại giống như trời sinh dung nhập ở trong thế giới này.
Đừng nhìn nhỏ, khả năng này… lại là một đại lão tương lai.
Tâm tình Liễu Vũ có loại tư vị nói không nên lời, mọi người đều là đại lão, tất cả đều tiền đồ vô lượng, liền chỉ có cô tra, bản lĩnh tra, nhân phẩm cũng tra, cấu kết làm bậy, đòi nói cự tuyệt còn muốn được ăn cơm mềm. Tự biết xấu hổ rồi.
B.A
/168
|