Bàn Long

Chương 662: Thắng thua

/809


Long ngâm ảnh hưởng đến linh hồn, căn bản không thể ảnh hưởng tới Xích Nham lĩnh chủ.
Nhưng ...
Thiên phú thần thông Long ngâm biến thái nhất là ảnh hưởng tới thời gian. Bất kể tu luyện loại pháp tắc nào, đều không thể làm cho tốc độ của thời gian thay đổi, chỉ có nghịch thiên thiên phú thần thông mới có thể. Thiên phú thần thông là pháp tắc siêu việt, tồn tại đặc thù! Thiên phú thần thông của Thanh Long nhất tộc có khả năng thay đổi thời gian. Vị trí linh hồn của Xích Nham lĩnh chủ, tốc độ của thời gian bắt đầu thay đổi!
"Hưu!"
Lâm Lôi thi triển thiên phú thần thông Long ngâm, đồng thời cả người giống như một đạo ánh sáng bắn nhanh tới, trong tay cầm Lưu Ảnh thần kiếm, không một chút lưu tình, trực tiếp đâm cực nhanh vào giữa lông mày của Xích Nham lĩnh chủ.
Một kiếm cực mạnh - Viên không liệt!
"Bồng!" Giữa lông mày của Xích Nham lĩnh chủ mi tâm xuất hiện lỗ thủng, Lưu Ảnh thần kiếm đã xuyên đâm thẳng linh hồn!
Yên tĩnh! Sững sờ!
Trên bầu trời, hư ảnh Thanh Long khổng lồ còn chưa tiêu tán. Trên mặt đất, hơn một ức (một trăm nghìn) người nhìn Thanh Long khổng lồ xuất hiện, trong lòng sợ hãi. Lúc Lưu Ảnh thần kiếm của Lâm Lôi đâm vào giữa lông mày của Xích Nham lĩnh chủ, phía dưới tất cả mọi người đang xem cuộc chiến, nhất thời đều sửng sốt.
"Xích Nham lĩnh chủ đã chết sao?"
Mặc dù không nhìn thấy Lưu Ảnh thần kiếm, nhưng ở phía dưới yếu nhất cũng là thượng vị thần, quan sát trong thời gian dài, cũng có thể đoán được Lâm Lôi trong tay có một thanh kiếm vô hình. Nhìn tư thế của Lâm Lôi, bọn họ đoán được vô ảnh kiếm đã đâm vào giữa lông mày của Xích Nham lĩnh chủ.
Do tốc độ của thời gian chậm lại, Xích Nham lĩnh chủ chỉ cảm thấy mình chưa kịp có phản ứng thì Lưu Ảnh thần kiếm đã đâm vào giữa lông mày của hắn. Xích Nham lĩnh chủ có cảm giác tốc độ công kích của Lâm Lôi dường như nhanh hơn mười, hai mươi lần. Loại tốc độ này, căn bản làm cho hắn không cách nào phản ứng được.
Lưu Ảnh thần kiếm đâm thẳng vào trong óc của hắn.
Một chiếc lồng bảo vệ màu đen nhánh đang bảo vệ linh hồn của Xích Nham lĩnh chủ. Đúng là Xích Nham lĩnh chủ có linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Dựa vào linh hồn phòng ngự chủ thần khí, Xích Nham lĩnh chủ mới có thể ngồi yên ổn trên vị trí Cửu U lĩnh chủ.
Nhưng linh hồn phòng ngự chủ thần khí chỉ có thể phòng ngự linh hồn công kích
Giống như ...
Linh hồn công kích có thể xuyên qua sự trở ngại của thân thể và sự tồn tại của vật chất mà trực tiếp công kích trực tiếp tấn công linh hồn. Nếu như có linh hồn phòng ngự thần khí thì nó có thể ngăn cản lại được.
Có cùng đạo lý ...
Vật chất công kích không thể phòng ngự linh hồn, nếu có người nói dùng linh hồn công kích để ngăn cản vật chất công kích, đó là nói đùa.
Có linh hồn phòng ngự chủ thần khí có bản chất chống lại linh hồn công kích. Vật chất công kích tấn công, dù là có linh hồn phòng ngự chủ thần khí cũng không có tác dụng. Lưu Ảnh thần kiếm trực tiếp xuyên qua linh hồn phòng ngự chủ thần khí mà linh hồn phòng ngự chủ thần khí cũng không tổn thương chút nào.
Không hề va chạm với nhau.
Mặc dù tốc độ của thời gian chậm lại, nhưng Xích Nham lĩnh chủ vẫn biết thần kiếm của Lâm Lôi đã đâm vào óc của mình. Hắn biết sắp tới thời khắc tử vong. Nhưng tốc độ của hắn chậm như vậy, căn bản không cách nào đỡ được. Cách duy nhất có thể làm là -
"Oanh!"
Thần phân thân trong linh hồn hải dương đang cầm trong tay một giọt tử vong chủ thần lực. Lập tức, giọt chủ thần lực được sử dụng! Chủ thần lực thực đáng sợ, dựa theo đại địa pháp tắc huyền ảo, hình thành vô số đao ảnh, điên cuồng đỡ Lưu Ảnh thần kiếm của Lâm Lôi! Lúc này Xích Nham lĩnh chủ giống như mất trí.
Hắn chỉ biết là - phải ngăn trở!
Do vậy hắn sử dụng tuyệt chiêu cực mạnh kết hợp với chủ thần lực để chống lại Lưu Ảnh thần kiếm.
"Oanh long long!"
Đâm một kiếm, nhưng Lâm Lôi lại cảm giác được trong đầu Xích Nham lĩnh chủ có một cổ lực lượng mạnh mẽ đánh lên thân của Lưu Ảnh thần. Hơn nữa, mỗi lần chống lại vô cùng cường đại và đáng sợ. Cả người Lâm Lôi không khỏi chấn động, phải lùi thời. Đồng thời. Lâm Lôi giật mình nhìn về phía Xích Nham lĩnh chủ.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Lâm Lôi thấy khó hiểu.
"Ông" vầng sáng tử vong cường đại từ Xích Nham lĩnh chủ tràn ra bên ngoài thân, những vết thương trên người trong nháy mắt được chữa trị.
Hai mắt Xích Nham lĩnh chủ đột nhiên sáng lên, căm tức nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi!"
Chủ thần lực cường đại bao trùm toàn thân, huyền ảo thi triển rõ ràng cường đại lên nhiều.
Hắc thạch không gian tác dụng đối với hắn ảnh hưởng cũng giảm đi rất nhiều.
"Hỗn đản." Có kinh nghiệm trải qua rất nhiều lần sinh tử, Xích Nham lĩnh chủ phẫn nộ và muốn chém giết đến cùng.
"Còn muốn tiếp tục nữa sao?" Âm thanh của Lâm Lôi vang lên.
"Sao?" Thân thể của Xích Nham lĩnh chủ không khỏi chấn động, đứng tại chỗ.
mặc dù, vầng sáng màu đen mênh mông bên ngoài thân do sử dụng chủ thần lực, thực lực của hắn thực sự tăng lên một bước dài, đủ để giết chết đích Lâm Lôi. Nhưng ... sau một lúc thì lại giết không chết được Lâm Lôi. Bởi vì trong tay Lâm Lôi đang lơ lửng một giọt thổ màu vàng - đại địa chủ thần lực!
"Còn muốn tiếp tục không?" Âm thanh của Lâm Lôi lại nhắc lại.
Xích Nham lĩnh chủ nhìn chằm chằm chủ thần lực trong tay Lâm Lôi, cảm thấy không cam lòng.
Nếu lúc trước mình tấn công ngay, kết quả đã được xác định!
Đại địa pháp tắc cường giả sử dụng đại địa chủ thần lực mà thực lực thi triển là cực mạnh.
Không sử dụng chủ thần lực, Lâm Lôi dựa vào hai đại tuyệt chiêu: hắc thạch không gian và thiên phú thần thông đã chiếm được ưu thế.
Nếu Lâm Lôi sử dụng chủ thần lực và Xích Nham lĩnh chủ sử dụng tử vong chủ thần lực thì kết quả đã rất rõ ràng - Ưu thế của Lâm Lôi lại tăng lên. Đến lúc đó, Xích Nham lĩnh chủ chắc chắn phải chết, không còn nghi ngờ gì nữa!
"A" Xích Nham lĩnh chủ đột nhiên ngửa mặt lên trời, gào lên.
Tử vong thần lực cuồng ngạo bộc phát về bốn phương tám hướng, một cổ lực lượng cường đại làm cho không gian xung quanh xuất hiện rất nhiều khe. Khí tức cường đại làm vô số người đang ở phía dưới xem cuộc chiến kinh hãi. Mọi người xem cuộc chiến này, vẫn không biết kế quả của chiến đấu sẽ thế nào.
"Ta nhận thua!" Một âm thanh vang lên.
Lâm Lôi nở nụ cười.
Điều này, hắn đã đoán đúng từ trước, tiếp tục chiến đấu mà sử dụng chủ thần lực, Lâm Lôi có mười phần nắm chắc giết chết đối phương. Như vậy mình cũng chỉ giết được đối phương nhưng lại tổn thất một giọt đại địa chủ thần lực duy nhất. Thực không đáng giá. Có lẽ đối phương có linh hồn phòng ngự chủ thần khí.
Dù có lấy kiện linh hồn phòng ngự chủ thần khí thì về sau Chủ thần cũng biết và lấy lại.
Cho nên, Lâm Lôi cũng không muốn tiếp tục chiến đấu, giữ lại một giọt đại địa chủ thần lực duy nhất này.
Một giọt đại địa chủ thần lực duy nhất này có được là do Tứ thần thú gia tộc ban cho. Lúc trước Tứ thần thú gia tộc và Ba phân tranh, mình vi cứu Gia Duy trưởng lão tiêu hao một giọt đại địa chủ thần lực. Sau khi cuộc phân tranh chấm dứt, gia tộc tất nhiên bổ xung một giọt cho Lâm Lôi, coi như là cảm kích Bối Lỗ Đặc trợ giúp Tứ thần thú gia tộc.
"Lâm Lôi." Xích Nham lĩnh chủ nhìn Lâm Lôi: "Ta đã nói thực, đánh trân này, ta rất không cam lòng! Nói về pháp tắc huyền ảo, ngươi so với ta còn kém xa. Ta thấy ngươi mới dung hợp ba loại hoặc là bốn loại huyền ảo mà thôi." Ánh mắt của Xích Nham lĩnh chủ có khả năng phán đoán qua mỗi chiêu công kích của Lâm Lôi có ẩn chứa pháp tắc huyền ảo nào.
"Ta thừa nhận điểm này." Lâm Lôi gật đầu nói.
"Nhưng ngươi có tuyệt chiêu thiên phú của Lôi Tư Tinh, lại có thiên phú thần thông của Thanh Long nhất tộc. Phối hợp lại, pháp tắc lĩnh ngộ của ngươi hoàn toàn không yêu." Xích Nham lĩnh chủ cười tự giễu.
Một người nhưng lại có hai đại thiên phú tuyệt chiêu.
"Thiên phú tuyệt chiêu của Lôi Tư Tinh, trong vô số vị diện, ta biết rằng chỉ có một mình hắn biết." Xích Nham lĩnh chủ thở dài nói: "Thiên phú tuyệt chiêu của hắn có thể không ngừng biến ảo phương hướng dẫn lực, thực sự làm cho rất nhiều người hâm mộ. Nếu cận chiến một đấu một, người có khả năng vượt qua hắn cơ hồ không có."
Lâm Lôi gật đầu. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Ta thua, thua bởi hai đại tuyệt chiêu, ta cũng không còn lời gì để nói." Xích Nham lĩnh chủ thở dài nói.
Lâm Lôi lạnh nhạt cười.
Hắn nhìn ra được, Xích Nham lĩnh chủ rất không cam lòng. Nhưng không cam lòng, thì có thể làm gì? Thiên phú thần thông vẫn là thực lực. Như Bối Bối ... căn bản là không dung hợp được huyền ảo. Nhưng một khi thi triển thiên phú thần thông phệ thần, có bao nhiêu người có khả năng ngăn cản?
Không có biện pháp để chống lại thiên phú này!
Lâm Lôi có hai đại thiên phú, hơn nữa bây giờ huyền ảo lĩnh ngộ còn ít. Nhờ vậy ... tiềm lực của Lâm Lôi còn cao hơn nữa! Tiềm lực Xích Nham lĩnh chủ rất thấp.
"Xích Nham lĩnh chủ, ngươi nên công khai tuyên bố một chút đi." Lâm Lôi cười nhạt nói.
Vừa rồi, hai người chấm dứt chiến đấu, sau đó là đối thoại đều cách ly âm thanh, không để cho nhưng người phía dưới nghe được.
"Tốt thôi." Xích Nham lĩnh chủ gật đầu.
Xích Nham lĩnh chủ phủ nhìn vô số ở người phía dưới, lạnh lùng nói: "Cuộc chiến đã chấm dứt, từ hôm nay trở đi, Lâm Lôi là tân Xích Nham lĩnh chủ." Nói xong ... hắn liền hóa thành một đạo ánh sáng màu đen, trực tiếp bay về phía tây, hiển nhiên là rời Xích Nham lĩnh.
Yên tĩnh!
Vô số người đang xem cuộc chiến ở phía dưới, đầu tiên là trong nháy mắt im lặng, sau đó ồn ảo hắn lên. Kỳ thực lúc trước nhìn thấy Lâm Lôi xuất ra một kiếm xuyên vào giữa lông mày của Xích Nham lĩnh chủ, bọn họ cũng đoán ra một chút. Bây giờ Xích Nham lĩnh chủ vừa công khai một tuyên bố, kết quả đã xác minh, không còn nghi ngờ gì nữa.
"Lâm Lôi!" Lập tức có người hoan hô lên.
"Lâm Lôi!" tiếng hoan hô phảng phất như lây nhau, phía dưới vô số người hoan hô lên. Bọn họ đều, biết -
Vừa có môt kỳ tích mới xuất hiện!
Đánh bại Xích Nham lĩnh chủ, Lâm Lôi, tân Xích Nham lĩnh chủ đã xuất hiện!
"Sưu!" Bối Bối bay lên trời.
Trực tiếp bay đến bên cạnh Lâm Lôi, hưng phấn nhìn Lâm Lôi: "lão Đại, ngươi thành công rồi! ha ha, Cửu U lĩnh chủ, địa ngục phủ chủ, luyện ngục thống lĩnh đều giống nhau." Lâm Lôi nhìn vố số người ở phía dưới đang hoan hô, cũng không khỏi có một cảm giác như là hoảng hốt.
Sẽ nhớ kỹ - Lúc tới mới tới địa ngục, tránh ở Hắc Long bộ lạc. Sau đó run sợ khi tham gia ác ma khảo hạch,
"Tiến vào vị diện chiến trường." Lâm Lôi cười.
"Vâng." Bối Bối cũng cười
Lúc này, ở trên không, Lâm Lôi, Bối Bối hai huynh đệ căn bản không phát hiện ra một người quen biết đang trong hơn ức người ở phía dưới.
Ao bào trắng, tóc dài màu đen, lông mày màu đỏ!
Hắn mỉm cười nhìn, phía trên đích Lâm Lôi và Bối Bối. Người này năm xưa đã chỉ điểm cho Lâm Lôi là siêu cấp cường giả - Thanh Hỏa!
"Xem ra Bối Lỗ Đặc đã làm chuyện này, thực lực của Lâm Lôi so với ta tưởng tượng còn cao một chút. ta cũng không cần đợi ở nơi này ... nga, vị diện chiến tranh bây giờ đang ở diễn ra. xem ra phải nghĩ biện pháp tiến vào vị diện chiến trường để nhìn." Thanh Hỏa lúc này xoay người đi ra ngoài.
Thân ảnh của rất chân thực, chỉ là đi chấm đất, nhưng giống như ảo ảnh.
Một người dễ dàng đi ra khỏi đám người dày đặc hơn ức nhân, cả người hóa thành ảo ảnh màu lửa hồng, chỉ quang điểm màu lửa hồng chợt lóe, cả người biến mất ở phía chân trời.
Nói về tốc độ - còn nhanh hơn so với với người mà Lâm Lôi kinh hãi - Xích Nham lĩnh chủ.
Xích Nham lĩnh chủ phủ đệ, từ hôm nay trở đi, nơi này là phủ đệ của Lâm Lôi.
"Lĩnh chủ đại nhân." Cam Mặc Lôi cung kính nói.
Cam Mặc Lôi cảm thấy thế sự vô thường. Thời gian trước, hắn còn dẫn theo Lâm Lôi tới đây để bái kiến Xích Nham lĩnh chủ. Đảo mắt ... Lâm Lôi lại thành Xích Nham lĩnh chủ. Đương nhiên bây giờ hắn cũng biết ... trên thực tế Lâm Lôi là Thanh Long một tộc trưởng lão.
Lâm Lôi nhìn thoáng qua Cam Mặc Lôi, nhân tiện nói: "Cam Mặc Lôi, ta hỏi ngươi, ta muốn vào vị diện chiến trường, phải chuẩn bị vật phẩm nào để chứng minh thân phận của ta không?"
"Không cần." Cam Mặc Lôi lập tức cười nói: "Lĩnh chủ Đại nhân yên tâm, ngươi đánh nguyên lĩnh chủ và trở thành tân lĩnh chủ. Tin tức này sẽ ở trong vòng một ngày, các đại lĩnh chủ phủ đệ của cả Cửu U vực đều sẽ biết. Đồng thời, Tin tức của ngươi, sẽ truyền tới Diễm Cốt sơn."
Lâm Lôi gật đầu.
"Chỉ cần lĩnh chủ đại nhân ngươi tới, bọn họ tự sẽ nhận ra đại nhân. Nếu không được ... lĩnh chủ đại nhân chỉ cần triển lộ một chút vô ảnh thần kiếm đã trở thành truyền thuyết." Cam Mặc Lôi cười nói.
"Trong vòng một ngày sao?" Lâm Lôi gật đầu.
"Bối Bối." Lâm Lôi quay đầu nhìn lại.
"Sao?" Lúc này, Bối Bối đang ngồi trên ghế, ăn một ít thủy quả đặc sản của Minh Giới: "Có chuyện gì vậy, lão Đại?"
"Trong vòng một ngày, Diễm Cốt Sơn sẽ có tư liệu về ta. ngươi nói xem lúc nào chúng ta xuất phát?" Lâm Lôi cười hỏi.
"Một ngày?" Bối Bối nhảy dựng lên, "Nhanh thực, bay đến Diễm Cốt Sơn cần một khoảng thời gian. Lão Đại, nhanh đi mau, lập tức xuất phát!"
"Lập tức sao?" Lâm Lôi sửng sốt, nở nụ cười.
Cam Mặc Lôi cũng có chút giật mình.
"Được rồi." Bối Bối lập tức quay đầu nhìn về phía Cam Mặc Lôi, phân phó nói: "Cam Mặc Lôi, hãy chuẩn bị cho ta một chút thủy qua này để ta mang theo."
"Ách ... vâng!" Cam Mặc Lôi đáp.
 

/809

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status