Trần Triệu Dương đứng lên, nhìn về phía đám người Từ Hồng Nho.
“Cậu Trần, cậu có sao không?”, Từ Hồng Nho tiến lên, ánh mắt hiện lên vẻ kính nể.
Tuy trước đó, ông ta cũng kính trọng Trần Triệu Dương, nhưng đó chỉ là theo lễ nghĩa. Còn bây giờ, trong lòng ông ta lại bắt đầu kính nể chàng trai trẻ trước mắt này.
Có lẽ chàng trai trẻ này sẽ khiến thực lực của nhà họ Từ tăng lên một bậc.
“Trần Triệu Dương, anh có sao không?”, Từ Tịnh Nhã cũng đi tới, nhìn Trần Triệu Dương với vẻ mặt lo lăng.
Với đôi mắt đỏ hoe vừa rồi của Trần Triệu Dương, rõ ràng đã xảy ra chuyện. Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của anh, cô ta vẫn có chút lo lắng.
“Không sao. Lúc nãy, thực lực của tôi muốn đột phá, đã bị tôi áp chế lại rồi”, Trần Triệu Dương lắc đầu. Anh thầm nghĩ, sau này có thể tôi luyện thân thể theo cách này.
Nhưng anh lại nhanh chóng phủ nhận nó, tuy nó có tác dụng trong việc tôi luyện nhưng mức độ nguy hiểm lại rất lớn.
Nghe Trần Triệu Dương nói vậy, bố con nhà họ Từ thấy hơi khó hiểu.
Theo như họ biết, nếu như đột phá thì không phải thực lực của võ giả sẽ trở nên càng mạnh hay sao?
Tại sao phải áp chế chứ?
Nhưng Trần Triệu Dương không nói gì, bọn họ cũng không hỏi thêm.
Lúc này, đoàn xe của nhà họ Từ cũng chạy tới, mọi người trong nhà họ Từ thấy gia chủ mình không sao thì mới yên tâm.
Ban đầu, bọn họ thấy xe của gia chủ rời khỏi một cách điên cuồng nên thấy lo lắng.
Nay đã không có chuyện gì, đoàn xe lại khởi hành đi về hướng nhà họ Từ.
Nhà họ Từ không ở khu đô thị thành phố Vân Hải, mà là ở ngoại ô, cách hồ nước lúc nãy Trần Triệu Dương chạy tới không xa.
Nhìn thấy trang viên khổng lồ của nhà họ Từ, Trần Triệu Dương càng hiểu rõ hơn về thực lực của nhà họ Từ.
Xem ra, thực lực của nhà họ Từ rất mạnh. Nhưng anh vốn không biết sức mạnh của bọn họ không phải ở phương diện võ thuật mà là về thương nghiệp.
“Cậu Trần, con gái tôi sẽ đưa cậu đến chỗ nghỉ ngơi trước. Tôi đã kêu đầu bếp chuẩn bị bữa trưa rồi”, sau khi đón Trần Triệu Dương vào trang viên nhà họ Từ, Từ Hồng Nho bèn nói với anh.
“Gia chủ Từ khách sáo quá”, Trần Triệu Dương gật đầu. Anh đi theo Từ Tịnh Nhã tới biệt thự gia đình ở cạnh trang viên.
“Tôi không biết nhà cô lại giàu như thế, đúng là biết hưởng thụ mà”, nhìn thấy cảnh đẹp của trang viên nhà họ Từ, Trần Triệu Dương lên tiếng.
“Cậu Trần, cậu có sao không?”, Từ Hồng Nho tiến lên, ánh mắt hiện lên vẻ kính nể.
Tuy trước đó, ông ta cũng kính trọng Trần Triệu Dương, nhưng đó chỉ là theo lễ nghĩa. Còn bây giờ, trong lòng ông ta lại bắt đầu kính nể chàng trai trẻ trước mắt này.
Có lẽ chàng trai trẻ này sẽ khiến thực lực của nhà họ Từ tăng lên một bậc.
“Trần Triệu Dương, anh có sao không?”, Từ Tịnh Nhã cũng đi tới, nhìn Trần Triệu Dương với vẻ mặt lo lăng.
Với đôi mắt đỏ hoe vừa rồi của Trần Triệu Dương, rõ ràng đã xảy ra chuyện. Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của anh, cô ta vẫn có chút lo lắng.
“Không sao. Lúc nãy, thực lực của tôi muốn đột phá, đã bị tôi áp chế lại rồi”, Trần Triệu Dương lắc đầu. Anh thầm nghĩ, sau này có thể tôi luyện thân thể theo cách này.
Nhưng anh lại nhanh chóng phủ nhận nó, tuy nó có tác dụng trong việc tôi luyện nhưng mức độ nguy hiểm lại rất lớn.
Nghe Trần Triệu Dương nói vậy, bố con nhà họ Từ thấy hơi khó hiểu.
Theo như họ biết, nếu như đột phá thì không phải thực lực của võ giả sẽ trở nên càng mạnh hay sao?
Tại sao phải áp chế chứ?
Nhưng Trần Triệu Dương không nói gì, bọn họ cũng không hỏi thêm.
Lúc này, đoàn xe của nhà họ Từ cũng chạy tới, mọi người trong nhà họ Từ thấy gia chủ mình không sao thì mới yên tâm.
Ban đầu, bọn họ thấy xe của gia chủ rời khỏi một cách điên cuồng nên thấy lo lắng.
Nay đã không có chuyện gì, đoàn xe lại khởi hành đi về hướng nhà họ Từ.
Nhà họ Từ không ở khu đô thị thành phố Vân Hải, mà là ở ngoại ô, cách hồ nước lúc nãy Trần Triệu Dương chạy tới không xa.
Nhìn thấy trang viên khổng lồ của nhà họ Từ, Trần Triệu Dương càng hiểu rõ hơn về thực lực của nhà họ Từ.
Xem ra, thực lực của nhà họ Từ rất mạnh. Nhưng anh vốn không biết sức mạnh của bọn họ không phải ở phương diện võ thuật mà là về thương nghiệp.
“Cậu Trần, con gái tôi sẽ đưa cậu đến chỗ nghỉ ngơi trước. Tôi đã kêu đầu bếp chuẩn bị bữa trưa rồi”, sau khi đón Trần Triệu Dương vào trang viên nhà họ Từ, Từ Hồng Nho bèn nói với anh.
“Gia chủ Từ khách sáo quá”, Trần Triệu Dương gật đầu. Anh đi theo Từ Tịnh Nhã tới biệt thự gia đình ở cạnh trang viên.
“Tôi không biết nhà cô lại giàu như thế, đúng là biết hưởng thụ mà”, nhìn thấy cảnh đẹp của trang viên nhà họ Từ, Trần Triệu Dương lên tiếng.
/1385
|