Điều này… Từ Nhân nhíu chặt hai hàng lông mày hồi tưởng lại: Tại thời điểm thiếp thân hoài thai Tuyền nhi thì đã từng gặp qua Diệu Thiên Quỷ Đế
Cái gì? Sao nàng chưa bao giờ nói cho ta . Lâm Hiên còn chưa mở miệng mà nam tử nho nhã đã thất sắc kinh hãi kêu lên.
Nói ra cũng chỉ khiến chàng thêm lo lắng, mà thiếp vốn không làm sao. Từ Nhân quay sang trượng phu nói.
Là như thế nào?
Lâm Hiên cũng kinh ngạc, Diệu Thiên Quỷ Đế là nữ tử duy nhất trong tứ đại Quỷ Đế, hắn chưa từng gặp mặt, nghe nói đã mất tích trong trường đại chiến năm xưa.
Có lời đồn ả đã ngã xuống hoặc đang ẩn tại một nơi nào đó. Theo thời gian chúng nhân đã lãng quên vị Quỷ Đế từng oai phong một cõi này.
Lúc này trên mặt Lâm Hiên vẫn bình thản nhưng trong lòng cảm thấy có chút hứng thú.
Đó là chuyện của mười tám năm trước, khi sư diệt đang hoài thai Tuyền nhi, ta vốn là không đi lại nhiều. Hôm đó là ngày cúng tế gia huynh nên đã tới địa phương người ngã xuống tưởng nhớ, trong lúc đi thì có gặp một con Băng Nguyệt Hồ…
Băng Nguyệt Hồ Thần tình Lâm Hiên ngẩn ngơ, đây là một tiểu yêu thú cấp một rất đáng yêu, nhiều nữ tu mơ ước có một con để nuôi, thậm chí ngay cả tiên tử Nguyên Anh kỳ cũng không ngoại lệ.
Khóe miệng Lâm Hiên khẽ lộ nụ cười mỉm, trong đầu lại nghĩ đến tiểu hồ ly tham ăn Hương nhi. Hắn cần phải nỗ lực nhiều, với thiên tư nghịch thiên của tiểu nha đầu kia thì có khi ả còn tiến giai Ly Hợp kỳ trước hắn.
Sư điệt thấy nó thì yêu thích vô cùng định bắt về. Pháp lực của Băng Nguyệt Hồ không cao nhưng bản lĩnh chạy trốn lại rất cao cường, hơn nữa còn am hiểu độn thổ thuật cùng độn mộc thuật. Thiếp đuổi theo cả nửa ngày thì tới một hang động bí mật.
Tại đó ngươi đã gặp Diệu Thiên Quỷ Đế? Thanh âm Lâm Hiên vang lên.
Tuệ nhãn của sư thúc đúng là sáng như sao, tại đó thiếp nhìn thấy một bạch y nữ tử tóc tai rối bù, sắc mặt trắng như tờ giấy nhưng dung nhan vô cùng xinh đẹp. Có điều khiến ta toàn thân run rẩy là, đó chính là một trong tứ đại Quỷ Đế tung hoành U Châu mà thiếp đã thấy qua trong ngọc giản. Tuy lúc đó Diệu Thiên đang trọng thương nhưng muốn giết một tiểu tu sĩ vừa mới Ngưng Đan như thiếp thì không cần bao nhiêu sức lực. Nói tới đây vẻ mặt Từ Nhân dường như còn chưa hết sợ hãi, trống ngực lại đập nhanh hơn.
Sau đó thế nào? Lâm Hiên vẫn bất động thanh sắc.
Hai mắt Diệu Thiên nhắm nghiền không biết đang ngủ hay hôn mê, thiếp tuyệt không dám công kích ả liền lặng lẽ lui ra ngoài, có điều nghe thanh âm truyền vào tai: “Nếu đã đến thì đâu cần vội rời đi”
Thiếp thân sợ hãi chỉ có thể cắn răng tế ra pháp bảo chém tới. Quả thực thân thể Diệu Thiên không ổn, cử động vô cùng khó khăn, chỉ giơ một tay lên hóa thành một quỷ trảo bắt lấy pháp bảo của thiếp, rồi không biết ả thi triển ra bí thuật cổ quái gì mà khiến thiếp không thể động đậy thân thể.
Lâm Hiên nghe đến đây thì chân mày cau lại, kiến thức hắn hơn hẳn Từ Nhân, Diệu Thiên Quỷ Đế không giống như bị trọng thương mà là bị linh lực phản phệ, tẩu hỏa nhập ma do dụng phương pháp nguy hiểm nào đó để tiến giai trung kỳ.
Sư muội, sau đó thì sao? Thần tình nam tử nho nhã đầy khẩn trương, tuy rằng thê tử hiện đã không sao tình cảnh lúc đó cũng khiến hắn không rét mà run.
Sau đó… ta không rõ lắm. Đối phương phát ra một đạo hào quang khiến ta lập tức hôn mê. Sau khi tỉnh lại không thấy bóng dáng của Diệu Thiên Quỷ Đế mà thân thể ta cũng không thương tổn. Vẻ mặt Từ Nhân đầy nghi ngờ, chuyện tình quỷ dị này đã theo nàng hơn mười tám năm.
Sao có thể như vậy? Dù biết thê tử mình nói thật song ánh mắt nam tử nho nhã vẫn lộ vẻ không thể tin.
Thì ra là thế, quả nhiên chứng thực tiên đoán của Lâm mỗ. Lâm Hiên nhấp một ngụm trà cười nhạt lên tiếng.
Sư thúc, người biết chuyện gì xảy ra sao?
Đâu có gì khó đoán, Diệu Thiên Quỷ Đế đã tẩu hỏa nhập ma, kỳ thật đã như tên mạnh hết đà, tuy có thể phong ấn ngươi nhưng lại không thể đoạt xá, nếu không thì sao ngươi còn sống mà đứng đây Lâm Hiên mỉm cười nói.
Vậy tại sao khi thiếp tỉnh lại thì không hề nhìn thấy Diệu Thiên Quỷ Đế, nhân quỷ khác đường sao ả không diệt sát thiếp cho rồi Từ Nhân có điều khó hiểu mở miệng.
Điều này thì cần cảm tạ nữ nhi của các ngươi.
Tuyền nhi!
Không sai, nếu năm đó không phải ngươi đang hoài thai thì Diệu Thiên sao có thể buông tha ngươi Lâm Hiên bình thản nói.
Sư thúc, đệ tử vẫn chưa hiểu
Lâm Hiên lắc đầu Sự tình này quá rõ ràng, pháp lực của Diệu Thiên khô kiệt nên rất nhanh sẽ tọa hóa, bất đắc dĩ ả đành phải thi triển ra Truyền Thừa Dung Hợp Thuật
Truyền Thừa Dung Hợp Thuật?
Đúng vậy, đây là một loại thần thông cổ xưa đã thất truyền mà Lâm mỗ đã xem qua trên điển tịch, thực ra nó cũng không có nhiều tác dụng. Chỉ cảnh giới Nguyên Anh kỳ mới có thể thi triển ra, nói đơn giản là ả đã đem Nguyên Anh phân chia sau đó nhập vào thai nhi trong bụng ngươi .
Nghe lời này sắc mặt phu thê Từ Nhân trắng bệch như giấy, Trịnh Tuyền cũng run rung giọng: Sư tổ, người nói Tuyền nhi…ta chính là Diệu Thiên Quỷ Đế chuyển thế sao?
Cũng không phải vậy Lâm Hiên nhìn qua thiếu nữ đang run run sắp ngã: Nói đến luân hồi thì rất hư vô mịt mờ, Diệu Thiên chỉ là một quỷ đế Nguyên Anh kỳ thì đâu có bản lĩnh hoán đổi phép tắc thiên địa. Thứ gọi là Truyền Thừa Dung Hợp Thuật này cũng không khác việc truyền công, chẳng qua là đem một đoạn ký ức không trọn vẹn cùng linh lực đặc thù truyền lại mà thôi.
Vậy ta không phải là Diệu Thiên sao? Trịnh Tuyền đáng thương đã ngồi hẳn xuống đất.
Lần này bộ dáng Lâm Hiên cũng trở lên trầm mặc: Bí thuật này ta cũng không hiểu lắm song so với luân hồi chuyển thế thì khác nhau rất lớn. Ngươi cùng Diệu Thiên có liên hệ hay không thì thật sự khó nói. Chỉ cần nhớ một câu. Ngươi vẫn là ngươi, vậy là đủ
Đúng vậy Tuyền nhi, cho dù con có phải là Diệu Thiên chuyển thế hay không thì vẫn là nhi nữ của ta Thấy nữ nhi sắc mặt lợt lạt, Từ Nhân vô cùng đau lòng, vội bước tới nâng nàng dậy.
Tuyền nhi, con là cốt nhục của phụ mẫu, chuyện liên hệ với Diệu Thiên vốn là đời trước. Nam tử nho nhã cũng vội lên tiếng.
Nghe phụ mẫu nói vậy thần sắc thiếu nữ mới hồng hào lên một chút, nàng nhào vào lòng mẫu thân òa khóc thật lớn.
Sư thúc, Tuyền nhi có Dị linh căn Âm thuộc tính là do Diệu Thiên thi triển Truyền Thừa Dung Hợp Thuật sao? Nam tử nho nhã không hổ là nhất môn chi chủ, trong chốc lát đã khôi phục sự bình tĩnh.
Đúng vậy Lâm Hiên gật đầu chậm rãi để chén trà trong tay xuống: Loại linh căn này không những vô cùng hiếm thấy mà còn liên quan đến âm hồn.
Vậy bây giờ phải làm sao, chẳng lẽ Tuyền nhi không còn cách nào bước trên tu tiên đạo?
Linh căn này rất ưu tú song yêu cầu công pháp cực cao. Nếu hợp thì sẽ tiến triển thần tốc, còn không dù có linh dược phụ trợ thì thành tựu cũng rất hữu hạn. Lâm Hiên chậm rãi giải thích.
Vậy theo sư thúc thì Tuyền nhi nên tu luyện công pháp nào? Từ Nhân vội vàng mở miệng, là mẫu thân nàng đương nhiên quan tâm đến nữ nhi của mình.
Linh căn Âm thuộc tính đương nhiên chỉ có thể tu luyện quỷ đạo. Hơn nữa bởi trên người tiểu nha đâu này âm khí dày dặc nên công pháp tầm thường không hữu dụng, cần phải có công pháp cực phẩm, càng gần giống âm hồn càng tốt Lâm Hiên chậm rãi giải thích.
Công pháp quỷ đạo? Hai phu thê ngẩn ngơ bốn mắt nhìn nhau. Cả hai đều tu luyện đạo gia huyền công chính tông nhưng nữ nhi có tu luyện quỷ đạo thì cũng không mâu thuẫn gì. Có điều công pháp quỷ đạo cực phẩm thì quả là khó kiếm do lưu phái quỷ tu đều ít ỏi vô cùng.
Lúc này hai phu thê kéo nữ nhi đến bái tạ: Đa tạ sư thúc đã điểm hóa chúng đệ tử khỏi bến mê .
Ngươi có công pháp tu luyện thích hợp cho nha đầu này chưa? Lại thấy Lâm Hiên nhướng mày mở miệng.
Khởi bẩm sư thúc, chưa có Nam tử nho nhã lắc đầu cười khổ: Cực phẩm công pháp quỷ đạo còn khó tìm hơn cổ bảo rất nhiều, đệ tử đành tùy theo thiên mệnh, chỉ mong Tuyền nhi sẽ gặp được cơ duyên.
Nói tới đây giọng hắn trở nên nghẹn ngào, nếu không gặp cơ duyên thì nữ nhi ngay cả Trúc Cơ cũng không thành, thọ nguyên cũng không đến trăm năm.
Ngươi không cần thương tâm. Lâm mỗ thực ra biết một người am hiểu về thần thông quỷ đạo, đủ để làm sư phó nha đầu kia. Lâm Hiên lên tiếng an ủi.
Lúc này phu thê hai người nửa mừng nửa lo liếc nhau khom người quỳ xuống: Đa tạ ân điển của sư thúc, không biết vị tiền bối đó đang ở đâu, liệu có chịu nhận tiểu nữ làm đồ đệ không?
Xa thì tận chân trời mà gần ngay trước mắt
Sao…
Từ Nhân ngẩn ngơ vẻ mặt có chút cổ quái. Trong đại điện này đâu còn người khác, hay sư thúc muốn nhận Tuyền nhi làm đồ đệ. Song điều này không có khả năng, tu tiên giả Nguyên Anh trung kỳ nếu có thu đồ đệ thì ít nhất cũng là từ cảnh giới giả đan trở lên. Thần tình nam tử nho nhã cũng mê hoặc song không dám nhiều lời.
Chỉ thấy bạch quang chợt lóe, một thiếu nữ mỹ miều xuất hiện trước mắt. Có điều vẻ mặt Nguyệt nhi đầy thấp thỏm bất an, thiếu gia muốn nàng thu tiểu nha đầu trước mặt làm đồ đệ, Làm sư phó là thế nào?
Chỉ thấy ngón tay như búp thông mùa xuân trắng nõn của nàng khẽ di di trên cằm, ánh mắt đánh giá Trịnh Tuyền trước mặt.
Nguyệt nhi thần bí hiện ra khiến phu thê Từ Nhân hoảng sợ, thiếu nữ này nhan sắc khuynh thành song thân thể nồng đậm âm khí, rõ ràng không phải nhân tộc. Tu vị cũng không kém đã đến Ngưng Đan kỳ đỉnh phong.
Phu thê họ Trịnh cũng không dám vọng động, thiếu nữ này được Lâm Hiên gọi ra chắc chắn sẽ không có vấn đề.
Nguyệt nhi theo ta đã nhiều năm, tu luyện bí thuật hàng đầu của quỷ đạo nên dư sức làm sư phó của Tuyền nhi, không biết ý phu thê các ngươi thế nào? Nhìn biểu hiện của Nguyệt nhi Lâm Hiên không khỏi cười thầm song đành ra vẻ nghiêm trang nói.
Sư thúc nói quá rồi, Nguyệt đạo hữu không chê đã là phúc khí của tiểu nữ. Tuyền Nhi, sao còn đứng ngây ra đó, còn mau bái kiến sư phó
Vâng! Không hiểu sao thấy Nguyệt nhi là âm hồn mà trong lòng Trịnh Tuyền vẫn sinh ra hảo cảm chuyển thân quỳ xuống: Đệ tử tham kiến sư tôn .
Được…được, không cần đa lễ, ngươi đứng lên đi. Nguyệt nhi ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay chắp sau lưng. Thân là trưởng bối không thể không giữ hình tượng. Song nàng làm vậy lại khiến người khác không khỏi buồn cười, không chỉ Lâm Hiên mà phu thê Từ Nhân cũng cố mà nhịn cười trong lòng.
Nguyệt nhi lần đầu thu đồ đệ, bên ngoài còn chút non trẻ song ra tay lại cực kỳ hào phóng. Tài phú của Lâm Hiên rất nhiều mà hai người tuy hai mà một. Nguyệt nhi khẽ phất ngọc thủ, quang hoa tán ra trước mặt đám người hiện ra vài món bảo vật.
Hai chiếc bình ngọc và một chiếc khăn gấm, còn thêm mấy thanh phi đao mỏng hình lá liễu.
Là nhi nữ của môn chủ Thiên Tuyền Môn thì Trịnh Tuyền không thiếu đan dược song Nguyệt nhi sao có thể đám này coi thường thiếu gia, hai bình kia đều là thượng phẩm đan dược.
Đừng nói là Trịnh Tuyền mà ngay cả hai phu thê Từ Nhân cũng đưa mắt nhìn nhau, thượng phẩm đan cho dù là ở Linh Động kỳ cũng chỉ có trong truyền thuyết. Một lần tùy tiện đưa ra hai bình. Cái này dù là đại tu sĩ xuất thủ cũng không hơn được.
Thật sự là tri nhân bất tri diện. Đừng xem tiểu cô nương này non nớt nhưng ra tay thì hào phóng vô cùng.
Trình Tuyền thì mừng đến kinh hãi, khăn gấm và phi đao thì đều là cực phẩm Linh Khí, nhất là bộ phi đao kia gồm năm chiếc là một bộ linh khí mẫu tử linh thông, dùng mẫu đao có thể thao túng bốn thanh tử đao khác nên không cần thần thức mạnh. Uy lực tuy không bằng pháp bảo nhưng chính là cực phẩm trong cực phẩm linh khí.
Nửa canh giờ sau. Lâm Hiên rời khỏi Tiên Vân Điện trở về động phủ.
Lần này khá hài lòng, hắn đã đưa ra danh sách các loại độc thảo bào chế Độc Long Trà để tu sĩ Thiên Tuyền Môn đi thu thập. Năm tầng công pháp đầu của Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết lấy việc luyện thể làm chủ đạo, tuy hắn có Yêu Nhãn Xá Lợi phụ trợ nhưng nếu không có đan dược thích hợp thì tu luyện rất gian nan.
Thiếu gia, sao lại để ta thu Trịnh Tuyền làm đồ đệ. Nếu quản giáo không tốt chẳng phải làm mất uy phong của ngươi sao? Nguyệt nhi khẽ mở lời, lúc này lại thấp thỏm không yên.
Nha đầu ngốc, mất uy phong cái gì chứ. Với tu vị Ngưng Đan kỳ đỉnh phong của nàng dạy một tiểu nữ tử nhập môn thì không phải là dễ như trở bàn tay sao Lâm Hiên cười ha hả an ủi.
Tiểu tỳ sợ làm không tốt
Tư chất của Trịnh Tuyền rất tốt, lại được truyền thừa một phần của Diệu Thiên. Tu luyện Huyền Ma đại pháp sẽ tiến triển cực nhanh, chỉ cần nàng chỉ điểm thêm một chút là được. Nếu có gì khó khăn thì không phải vẫn còn ta sao?
Hà, thiếu gia đã nói như vậy thì tốt quá Nguyệt nhi thì mở to hai mắt vui vẻ ra mặt: Song ta vẫn chưa rõ thu nhận nha đầu này thì có gì tốt
Thiên Tuyền Môn với ta chỉ là sự kết hợp lợi ích song phương. Ta lại không thể ở đây lâu, nếu rời đi thì sự khống chế sẽ giảm nhiều, để nàng thu Trịnh Tuyền làm đồ đệ thì quan hệ thêm thắt chặt, huống chi tư chất nha đầu kia rất tốt, say này rất có thể là một trợ thủ đắc lực.
Ta rõ rồi, tiểu tỳ sẽ làm một sư phụ thật tốt.
Được, để xem Nguyệt nhi ngoan ngoãn của ta dạy đồ đệ thế nào . Lâm Hiên mỉm cười.
Thật là ghét, thiếu gia lại trêu người ta Nguyệt nhi đỏ mặt song lúc này đã có người gọi nàng là sư phụ nên rất vui vẻ cười cười không thôi.
Hai người lại bắt đầu ngồi xuống đả tọa. Muốn tiến xa trên tu tiên đạo nhất định phải trả giá bằng sự vất vả.
Cái gì? Sao nàng chưa bao giờ nói cho ta . Lâm Hiên còn chưa mở miệng mà nam tử nho nhã đã thất sắc kinh hãi kêu lên.
Nói ra cũng chỉ khiến chàng thêm lo lắng, mà thiếp vốn không làm sao. Từ Nhân quay sang trượng phu nói.
Là như thế nào?
Lâm Hiên cũng kinh ngạc, Diệu Thiên Quỷ Đế là nữ tử duy nhất trong tứ đại Quỷ Đế, hắn chưa từng gặp mặt, nghe nói đã mất tích trong trường đại chiến năm xưa.
Có lời đồn ả đã ngã xuống hoặc đang ẩn tại một nơi nào đó. Theo thời gian chúng nhân đã lãng quên vị Quỷ Đế từng oai phong một cõi này.
Lúc này trên mặt Lâm Hiên vẫn bình thản nhưng trong lòng cảm thấy có chút hứng thú.
Đó là chuyện của mười tám năm trước, khi sư diệt đang hoài thai Tuyền nhi, ta vốn là không đi lại nhiều. Hôm đó là ngày cúng tế gia huynh nên đã tới địa phương người ngã xuống tưởng nhớ, trong lúc đi thì có gặp một con Băng Nguyệt Hồ…
Băng Nguyệt Hồ Thần tình Lâm Hiên ngẩn ngơ, đây là một tiểu yêu thú cấp một rất đáng yêu, nhiều nữ tu mơ ước có một con để nuôi, thậm chí ngay cả tiên tử Nguyên Anh kỳ cũng không ngoại lệ.
Khóe miệng Lâm Hiên khẽ lộ nụ cười mỉm, trong đầu lại nghĩ đến tiểu hồ ly tham ăn Hương nhi. Hắn cần phải nỗ lực nhiều, với thiên tư nghịch thiên của tiểu nha đầu kia thì có khi ả còn tiến giai Ly Hợp kỳ trước hắn.
Sư điệt thấy nó thì yêu thích vô cùng định bắt về. Pháp lực của Băng Nguyệt Hồ không cao nhưng bản lĩnh chạy trốn lại rất cao cường, hơn nữa còn am hiểu độn thổ thuật cùng độn mộc thuật. Thiếp đuổi theo cả nửa ngày thì tới một hang động bí mật.
Tại đó ngươi đã gặp Diệu Thiên Quỷ Đế? Thanh âm Lâm Hiên vang lên.
Tuệ nhãn của sư thúc đúng là sáng như sao, tại đó thiếp nhìn thấy một bạch y nữ tử tóc tai rối bù, sắc mặt trắng như tờ giấy nhưng dung nhan vô cùng xinh đẹp. Có điều khiến ta toàn thân run rẩy là, đó chính là một trong tứ đại Quỷ Đế tung hoành U Châu mà thiếp đã thấy qua trong ngọc giản. Tuy lúc đó Diệu Thiên đang trọng thương nhưng muốn giết một tiểu tu sĩ vừa mới Ngưng Đan như thiếp thì không cần bao nhiêu sức lực. Nói tới đây vẻ mặt Từ Nhân dường như còn chưa hết sợ hãi, trống ngực lại đập nhanh hơn.
Sau đó thế nào? Lâm Hiên vẫn bất động thanh sắc.
Hai mắt Diệu Thiên nhắm nghiền không biết đang ngủ hay hôn mê, thiếp tuyệt không dám công kích ả liền lặng lẽ lui ra ngoài, có điều nghe thanh âm truyền vào tai: “Nếu đã đến thì đâu cần vội rời đi”
Thiếp thân sợ hãi chỉ có thể cắn răng tế ra pháp bảo chém tới. Quả thực thân thể Diệu Thiên không ổn, cử động vô cùng khó khăn, chỉ giơ một tay lên hóa thành một quỷ trảo bắt lấy pháp bảo của thiếp, rồi không biết ả thi triển ra bí thuật cổ quái gì mà khiến thiếp không thể động đậy thân thể.
Lâm Hiên nghe đến đây thì chân mày cau lại, kiến thức hắn hơn hẳn Từ Nhân, Diệu Thiên Quỷ Đế không giống như bị trọng thương mà là bị linh lực phản phệ, tẩu hỏa nhập ma do dụng phương pháp nguy hiểm nào đó để tiến giai trung kỳ.
Sư muội, sau đó thì sao? Thần tình nam tử nho nhã đầy khẩn trương, tuy rằng thê tử hiện đã không sao tình cảnh lúc đó cũng khiến hắn không rét mà run.
Sau đó… ta không rõ lắm. Đối phương phát ra một đạo hào quang khiến ta lập tức hôn mê. Sau khi tỉnh lại không thấy bóng dáng của Diệu Thiên Quỷ Đế mà thân thể ta cũng không thương tổn. Vẻ mặt Từ Nhân đầy nghi ngờ, chuyện tình quỷ dị này đã theo nàng hơn mười tám năm.
Sao có thể như vậy? Dù biết thê tử mình nói thật song ánh mắt nam tử nho nhã vẫn lộ vẻ không thể tin.
Thì ra là thế, quả nhiên chứng thực tiên đoán của Lâm mỗ. Lâm Hiên nhấp một ngụm trà cười nhạt lên tiếng.
Sư thúc, người biết chuyện gì xảy ra sao?
Đâu có gì khó đoán, Diệu Thiên Quỷ Đế đã tẩu hỏa nhập ma, kỳ thật đã như tên mạnh hết đà, tuy có thể phong ấn ngươi nhưng lại không thể đoạt xá, nếu không thì sao ngươi còn sống mà đứng đây Lâm Hiên mỉm cười nói.
Vậy tại sao khi thiếp tỉnh lại thì không hề nhìn thấy Diệu Thiên Quỷ Đế, nhân quỷ khác đường sao ả không diệt sát thiếp cho rồi Từ Nhân có điều khó hiểu mở miệng.
Điều này thì cần cảm tạ nữ nhi của các ngươi.
Tuyền nhi!
Không sai, nếu năm đó không phải ngươi đang hoài thai thì Diệu Thiên sao có thể buông tha ngươi Lâm Hiên bình thản nói.
Sư thúc, đệ tử vẫn chưa hiểu
Lâm Hiên lắc đầu Sự tình này quá rõ ràng, pháp lực của Diệu Thiên khô kiệt nên rất nhanh sẽ tọa hóa, bất đắc dĩ ả đành phải thi triển ra Truyền Thừa Dung Hợp Thuật
Truyền Thừa Dung Hợp Thuật?
Đúng vậy, đây là một loại thần thông cổ xưa đã thất truyền mà Lâm mỗ đã xem qua trên điển tịch, thực ra nó cũng không có nhiều tác dụng. Chỉ cảnh giới Nguyên Anh kỳ mới có thể thi triển ra, nói đơn giản là ả đã đem Nguyên Anh phân chia sau đó nhập vào thai nhi trong bụng ngươi .
Nghe lời này sắc mặt phu thê Từ Nhân trắng bệch như giấy, Trịnh Tuyền cũng run rung giọng: Sư tổ, người nói Tuyền nhi…ta chính là Diệu Thiên Quỷ Đế chuyển thế sao?
Cũng không phải vậy Lâm Hiên nhìn qua thiếu nữ đang run run sắp ngã: Nói đến luân hồi thì rất hư vô mịt mờ, Diệu Thiên chỉ là một quỷ đế Nguyên Anh kỳ thì đâu có bản lĩnh hoán đổi phép tắc thiên địa. Thứ gọi là Truyền Thừa Dung Hợp Thuật này cũng không khác việc truyền công, chẳng qua là đem một đoạn ký ức không trọn vẹn cùng linh lực đặc thù truyền lại mà thôi.
Vậy ta không phải là Diệu Thiên sao? Trịnh Tuyền đáng thương đã ngồi hẳn xuống đất.
Lần này bộ dáng Lâm Hiên cũng trở lên trầm mặc: Bí thuật này ta cũng không hiểu lắm song so với luân hồi chuyển thế thì khác nhau rất lớn. Ngươi cùng Diệu Thiên có liên hệ hay không thì thật sự khó nói. Chỉ cần nhớ một câu. Ngươi vẫn là ngươi, vậy là đủ
Đúng vậy Tuyền nhi, cho dù con có phải là Diệu Thiên chuyển thế hay không thì vẫn là nhi nữ của ta Thấy nữ nhi sắc mặt lợt lạt, Từ Nhân vô cùng đau lòng, vội bước tới nâng nàng dậy.
Tuyền nhi, con là cốt nhục của phụ mẫu, chuyện liên hệ với Diệu Thiên vốn là đời trước. Nam tử nho nhã cũng vội lên tiếng.
Nghe phụ mẫu nói vậy thần sắc thiếu nữ mới hồng hào lên một chút, nàng nhào vào lòng mẫu thân òa khóc thật lớn.
Sư thúc, Tuyền nhi có Dị linh căn Âm thuộc tính là do Diệu Thiên thi triển Truyền Thừa Dung Hợp Thuật sao? Nam tử nho nhã không hổ là nhất môn chi chủ, trong chốc lát đã khôi phục sự bình tĩnh.
Đúng vậy Lâm Hiên gật đầu chậm rãi để chén trà trong tay xuống: Loại linh căn này không những vô cùng hiếm thấy mà còn liên quan đến âm hồn.
Vậy bây giờ phải làm sao, chẳng lẽ Tuyền nhi không còn cách nào bước trên tu tiên đạo?
Linh căn này rất ưu tú song yêu cầu công pháp cực cao. Nếu hợp thì sẽ tiến triển thần tốc, còn không dù có linh dược phụ trợ thì thành tựu cũng rất hữu hạn. Lâm Hiên chậm rãi giải thích.
Vậy theo sư thúc thì Tuyền nhi nên tu luyện công pháp nào? Từ Nhân vội vàng mở miệng, là mẫu thân nàng đương nhiên quan tâm đến nữ nhi của mình.
Linh căn Âm thuộc tính đương nhiên chỉ có thể tu luyện quỷ đạo. Hơn nữa bởi trên người tiểu nha đâu này âm khí dày dặc nên công pháp tầm thường không hữu dụng, cần phải có công pháp cực phẩm, càng gần giống âm hồn càng tốt Lâm Hiên chậm rãi giải thích.
Công pháp quỷ đạo? Hai phu thê ngẩn ngơ bốn mắt nhìn nhau. Cả hai đều tu luyện đạo gia huyền công chính tông nhưng nữ nhi có tu luyện quỷ đạo thì cũng không mâu thuẫn gì. Có điều công pháp quỷ đạo cực phẩm thì quả là khó kiếm do lưu phái quỷ tu đều ít ỏi vô cùng.
Lúc này hai phu thê kéo nữ nhi đến bái tạ: Đa tạ sư thúc đã điểm hóa chúng đệ tử khỏi bến mê .
Ngươi có công pháp tu luyện thích hợp cho nha đầu này chưa? Lại thấy Lâm Hiên nhướng mày mở miệng.
Khởi bẩm sư thúc, chưa có Nam tử nho nhã lắc đầu cười khổ: Cực phẩm công pháp quỷ đạo còn khó tìm hơn cổ bảo rất nhiều, đệ tử đành tùy theo thiên mệnh, chỉ mong Tuyền nhi sẽ gặp được cơ duyên.
Nói tới đây giọng hắn trở nên nghẹn ngào, nếu không gặp cơ duyên thì nữ nhi ngay cả Trúc Cơ cũng không thành, thọ nguyên cũng không đến trăm năm.
Ngươi không cần thương tâm. Lâm mỗ thực ra biết một người am hiểu về thần thông quỷ đạo, đủ để làm sư phó nha đầu kia. Lâm Hiên lên tiếng an ủi.
Lúc này phu thê hai người nửa mừng nửa lo liếc nhau khom người quỳ xuống: Đa tạ ân điển của sư thúc, không biết vị tiền bối đó đang ở đâu, liệu có chịu nhận tiểu nữ làm đồ đệ không?
Xa thì tận chân trời mà gần ngay trước mắt
Sao…
Từ Nhân ngẩn ngơ vẻ mặt có chút cổ quái. Trong đại điện này đâu còn người khác, hay sư thúc muốn nhận Tuyền nhi làm đồ đệ. Song điều này không có khả năng, tu tiên giả Nguyên Anh trung kỳ nếu có thu đồ đệ thì ít nhất cũng là từ cảnh giới giả đan trở lên. Thần tình nam tử nho nhã cũng mê hoặc song không dám nhiều lời.
Chỉ thấy bạch quang chợt lóe, một thiếu nữ mỹ miều xuất hiện trước mắt. Có điều vẻ mặt Nguyệt nhi đầy thấp thỏm bất an, thiếu gia muốn nàng thu tiểu nha đầu trước mặt làm đồ đệ, Làm sư phó là thế nào?
Chỉ thấy ngón tay như búp thông mùa xuân trắng nõn của nàng khẽ di di trên cằm, ánh mắt đánh giá Trịnh Tuyền trước mặt.
Nguyệt nhi thần bí hiện ra khiến phu thê Từ Nhân hoảng sợ, thiếu nữ này nhan sắc khuynh thành song thân thể nồng đậm âm khí, rõ ràng không phải nhân tộc. Tu vị cũng không kém đã đến Ngưng Đan kỳ đỉnh phong.
Phu thê họ Trịnh cũng không dám vọng động, thiếu nữ này được Lâm Hiên gọi ra chắc chắn sẽ không có vấn đề.
Nguyệt nhi theo ta đã nhiều năm, tu luyện bí thuật hàng đầu của quỷ đạo nên dư sức làm sư phó của Tuyền nhi, không biết ý phu thê các ngươi thế nào? Nhìn biểu hiện của Nguyệt nhi Lâm Hiên không khỏi cười thầm song đành ra vẻ nghiêm trang nói.
Sư thúc nói quá rồi, Nguyệt đạo hữu không chê đã là phúc khí của tiểu nữ. Tuyền Nhi, sao còn đứng ngây ra đó, còn mau bái kiến sư phó
Vâng! Không hiểu sao thấy Nguyệt nhi là âm hồn mà trong lòng Trịnh Tuyền vẫn sinh ra hảo cảm chuyển thân quỳ xuống: Đệ tử tham kiến sư tôn .
Được…được, không cần đa lễ, ngươi đứng lên đi. Nguyệt nhi ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay chắp sau lưng. Thân là trưởng bối không thể không giữ hình tượng. Song nàng làm vậy lại khiến người khác không khỏi buồn cười, không chỉ Lâm Hiên mà phu thê Từ Nhân cũng cố mà nhịn cười trong lòng.
Nguyệt nhi lần đầu thu đồ đệ, bên ngoài còn chút non trẻ song ra tay lại cực kỳ hào phóng. Tài phú của Lâm Hiên rất nhiều mà hai người tuy hai mà một. Nguyệt nhi khẽ phất ngọc thủ, quang hoa tán ra trước mặt đám người hiện ra vài món bảo vật.
Hai chiếc bình ngọc và một chiếc khăn gấm, còn thêm mấy thanh phi đao mỏng hình lá liễu.
Là nhi nữ của môn chủ Thiên Tuyền Môn thì Trịnh Tuyền không thiếu đan dược song Nguyệt nhi sao có thể đám này coi thường thiếu gia, hai bình kia đều là thượng phẩm đan dược.
Đừng nói là Trịnh Tuyền mà ngay cả hai phu thê Từ Nhân cũng đưa mắt nhìn nhau, thượng phẩm đan cho dù là ở Linh Động kỳ cũng chỉ có trong truyền thuyết. Một lần tùy tiện đưa ra hai bình. Cái này dù là đại tu sĩ xuất thủ cũng không hơn được.
Thật sự là tri nhân bất tri diện. Đừng xem tiểu cô nương này non nớt nhưng ra tay thì hào phóng vô cùng.
Trình Tuyền thì mừng đến kinh hãi, khăn gấm và phi đao thì đều là cực phẩm Linh Khí, nhất là bộ phi đao kia gồm năm chiếc là một bộ linh khí mẫu tử linh thông, dùng mẫu đao có thể thao túng bốn thanh tử đao khác nên không cần thần thức mạnh. Uy lực tuy không bằng pháp bảo nhưng chính là cực phẩm trong cực phẩm linh khí.
Nửa canh giờ sau. Lâm Hiên rời khỏi Tiên Vân Điện trở về động phủ.
Lần này khá hài lòng, hắn đã đưa ra danh sách các loại độc thảo bào chế Độc Long Trà để tu sĩ Thiên Tuyền Môn đi thu thập. Năm tầng công pháp đầu của Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết lấy việc luyện thể làm chủ đạo, tuy hắn có Yêu Nhãn Xá Lợi phụ trợ nhưng nếu không có đan dược thích hợp thì tu luyện rất gian nan.
Thiếu gia, sao lại để ta thu Trịnh Tuyền làm đồ đệ. Nếu quản giáo không tốt chẳng phải làm mất uy phong của ngươi sao? Nguyệt nhi khẽ mở lời, lúc này lại thấp thỏm không yên.
Nha đầu ngốc, mất uy phong cái gì chứ. Với tu vị Ngưng Đan kỳ đỉnh phong của nàng dạy một tiểu nữ tử nhập môn thì không phải là dễ như trở bàn tay sao Lâm Hiên cười ha hả an ủi.
Tiểu tỳ sợ làm không tốt
Tư chất của Trịnh Tuyền rất tốt, lại được truyền thừa một phần của Diệu Thiên. Tu luyện Huyền Ma đại pháp sẽ tiến triển cực nhanh, chỉ cần nàng chỉ điểm thêm một chút là được. Nếu có gì khó khăn thì không phải vẫn còn ta sao?
Hà, thiếu gia đã nói như vậy thì tốt quá Nguyệt nhi thì mở to hai mắt vui vẻ ra mặt: Song ta vẫn chưa rõ thu nhận nha đầu này thì có gì tốt
Thiên Tuyền Môn với ta chỉ là sự kết hợp lợi ích song phương. Ta lại không thể ở đây lâu, nếu rời đi thì sự khống chế sẽ giảm nhiều, để nàng thu Trịnh Tuyền làm đồ đệ thì quan hệ thêm thắt chặt, huống chi tư chất nha đầu kia rất tốt, say này rất có thể là một trợ thủ đắc lực.
Ta rõ rồi, tiểu tỳ sẽ làm một sư phụ thật tốt.
Được, để xem Nguyệt nhi ngoan ngoãn của ta dạy đồ đệ thế nào . Lâm Hiên mỉm cười.
Thật là ghét, thiếu gia lại trêu người ta Nguyệt nhi đỏ mặt song lúc này đã có người gọi nàng là sư phụ nên rất vui vẻ cười cười không thôi.
Hai người lại bắt đầu ngồi xuống đả tọa. Muốn tiến xa trên tu tiên đạo nhất định phải trả giá bằng sự vất vả.
/2355
|