Một lát sau một tiếng xé gió truyền vào tai, chỉ thấy một đạo kinh hồng màu lam nhanh như chớp, mạnh mẽ xuyên qua cấm chế cấm không bay nhanh lại bên này.
Tốc độ độn quang kia rất nhanh, chỉ vài cái chợt hiện đã tới trước mặt đám người, quang hoa thu liễm hiện ra một lão giả mặc lam bào.
Từ linh áp trên người đối phương có thể dễ dàng đoán ra tu vị.
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ Sơ Kỳ!
Trên mặt Bạch Lộc Đồng Tử lộ vẻ vui mừng ôm quyền: Đinh huynh tới rồi, mau nhìn xem vật này có phải thượng cổ kỳ dược Trường Sinh đan trong truyền thuyết hay không?
Trên mặt các tu sĩ khác đều lộ ra vẻ sốt ruột, lão giả lam bào này là tông sư đan đạo nổi danh trong Yêu Linh Đảo, hơn nữa hiểu biết rất sâu rộng đối với thượng cổ đan dược, nhờ lão đánh giá chính là hợp ý.
Kỳ thật không cần Bạch Lộc Đồng Tử thúc giục, trong lòng Đinh lão này đã như lửa đốt, thân hình thoáng một cái đã tới trước mặt Lâm Hiên.
Lâm Hiên do dự một chút rồi đưa đan được trong tay cho lão, trước nhiều người như vậy, lão muốn cũng không có đảm lượng nuốt trôi.
Cầm lấy đan dược, vẻ mặt lam bào lão giả trở nên ngưng trọng. Trước tiên đưa tới trước mũi ngửi ngửi, sau đó đáy mắt đột nhiên phát ra tia sáng kỳ dị.
Tiếp theo tay trái lão vừa chuyển trong lòng bàn tay đã xuất hiện một cái viên châu lóng lánh.
Bách Thảo Châu!
Mấy lão quái phía dưới kiến thức rất sâu rộng, liếc mắt đã nhìn ra loại bảo bối này, trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ.
Hai tay lam bào lão giả kết pháp quyết rồi đánh ra. Bách Thảo Châu lưu chuyển phát ra một đạo hào quang bảy màu đem Trường Sinh đan bao phủ vào trong.
Thời gian một tuần trà trôi qua. Vẻ mặt lão giả càng ngày càng trở nên kích động. Sau cùng thở ra một hơi thật dài, có chút không đành lòng trả đan dược lại cho Lâm Hiên: Không sai, vị đạo hữu xuất ra quả thật chính là Trường Sinh đan, có thể gia tăng thọ nguyên.
Ố!
Đám người phía dưới nhất thời bắt đầu ồn ào. Mấy trăm ánh mắt đầy vẻ tham lam đều nhìn chằm chằm vào viên đan dược trong tay Lâm Hiên.
Hắn đã dự liệu sẵn điều này, vẻ mặt trấn định không chút thay đổi nói: Nếu vị tiền bối này đã giám định đan dược của tại hạ không phải giả, không biết vị đạo hữu nào có cực phẩm tinh thạch không, chỉ cần một viên thì có thể đổi lấy đan dược trong tay Lâm mỗ.
Nghe thấy Lâm Hiên nói vậy âm thanh xôn xao nhất thời lắng xuống, cả đám người lại nhìn nhau. Trường Sinh đan khiến bọn họ nuốt nước miếng nhưng cực phẩm tinh thạch cũng là vật nghịch thiên.
Cho dù là ở thời kỳ thượng cổ thì đây cũng là bảo vật không thể cầu, còn từ mấy vạn năm nay cũng không có nghe qua tung tích.
Trong lúc nhất thời không ai tiến lên.
Trong mắt Lâm Hiên hiện vẻ thất vọng. Nơi đây tập trung gần một nửa số cao thủ của Yêu Linh Đảo. Nếu không thể có được vật đó vậy muốn về Nhân giới thì hy vọng đã xa vời.
Không có đạo hữu nào nguyện ý trao đổi sao? Lâm Hiên trầm giọng nói.
Cực phẩm tinh thạch quả thật không có, đạo hữu có thể đổi lại một yêu cầu khác không?
Đúng vậy, chỉ cần không phải là vật phẩm nghịch thiên. Nếu như đạo hữu thiếu tinh thạch tại hạ nguyện ý xuất một trăm vạn mua lại. Một âm thanh khàn khàn vang lên không khỏi khiến các tu sĩ liếc mắt nhìn lại.
Một trăm vạn tinh thạch cũng là một số rất lớn đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ t, cơ hồ có thể so sánh với tài phú của một môn phái trung bình, người này thật đúng là tài đại khí thô.
Ánh mắt đám tu sĩ một lần nữa chăm chú nhìn chằm chằm nhìn phản ứng của Lâm Hiên.
Đa tạ hảo ý của tiến bối, nhưng ngoại trừ cực phẩm tinh thạch ta không đổi bất cứ vật gì khác Trên mặt Lâm Hiên tràn đầy kiên định. Mấy lão quái nghe xong không khỏi ngẩn ngơ, tiếp theo phần lớn đều lộ ra vẻ mặt vừa lo vừa mừng.
Mừng chính là Trường Sinh đan không có bị đổi đi, lo chính là thái độ của đối phương rất kiên quyết. Đương nhiên có rất nhiều kẻ đang hỏi thầm trong bụng, chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ sao lại muốn loại vật phẩm nghịch thiên này.
Không ít kẻ đã âm thầm ra quyết định, nếu lần này không giao dịch thành công, một khi ra khỏi Mang Sơn sẽ dùng thủ đoạn đoạt lấy.
Nếu chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ thì bọn họ có thể tùy ý chiếm đoạt, nhưng hiện tại chắc chắn đều đã có vô số lão quái nghĩ đến muốn tranh cướp cần phải cẩn thận.
Đám tu sĩ đều đang lòng mang quỷ kế Lâm Hiên trở thành một con dê béo, lúc này một thanh âm vang lên: Ngoại trừ cực phẩm tinh thạch ra ngươi thật sự không muốn trao đổi gì khác sao. Nếu lão phu nhận ngươi làm đồ đệ, cũng đáp ứng trợ giúp ngươi ngưng kết Nguyên Anh, điều kiện này ngươi tính sao?
Thanh âm ôn hòa nhưng khiến tim người đập thình thịch, không chỉ Lâm Hiên mà ngay cả các lão quái Nguyên Anh khác cũng đều trầm tĩnh lại. Trong ánh mắt cơ hồ mang theo một chút tia kính sợ nhìn về phía Hoàng Mi lão giả!
Nguyên Anh hậu kỳ!
Đây là lần thứ hai Lâm Hiên nhìn thấy đại tu sĩ trong truyền thuyết!
Mặc dù cùng là cảnh giới Nguyên Anh kỳ, nhưng hậu kỳ cùng sơ kỳ và trung kỳ lại khác biệt một trời một vực.
Lên tiếng là vị Hoàng Mi chân nhân thân là đệ nhất cao thủ Yêu Linh Đảo, là đại tu sĩ duy nhất Nhân tộc nhưng không phải trưởng lão một đại môn phái nào mà là tán tu.
Hơn nữa lão này thích độc lai độc vãng, vô số môn phái đưa ra điều kiện hậu đãi nhưng lão không chút do dự cự tuyệt.
Các tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác cho dù là cô tịch thì cũng sẽ có vài tên đệ tử, còn vị đại tu sĩ này lại chưa từng thu đồ đệ.
Cho dù là tu chất Thánh linh căn cũng đừng mở tưởng có thể lọt vào trong mắt lão, người này tựa hồ căn bản không cần truyền thừa công pháp. Dự định sau này tọa hóa, đem bản lĩnh thông thiên mang xuống U Minh Địa phủ.
Lời vừa rồi của lão khiến đám người nghe xong không khỏi cực kỳ hoảng sợ, nhất là tu tiên giả Ngưng Đan kỳ lại càng thèm muốn đến đỏ cả mắt.
Tiên đạo gian nan, hy vọng ngưng kết Nguyên Anh lại càng xa vời tới cực điểm. Nhưng nếu được một vị đại tu sĩ bồi tài thì tình huống lại có khác. Thành công không dám nói là mười phần thì cũng rất cao rồi. Huống chi là với thân phận đồ đệ duy nhất của Hoàng Mi chân nhân cũng khiến người vô cùng hâm mộ rồi.
Vị đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ này lại đưa ra một điều kiện hậu đãi như vậy, xem ra nhất định phải đạt được Trường Sinh đan. Nghe nói lão đã hơn chín trăm tuổi, thời gian đã không còn nhiều lắm, cơ may thấy có khả năng gia tăng thọ nguyên khẳng định sẽ không buông tha.
Như vậy ắt hẳn tu sĩ kia sẽ đồng ý, các tu sĩ phía dưới đều có suy nghĩ như vậy. Bọn họ không biết Lâm Hiên muốn đổi lấy cực phẩm tinh thạch làm gì nhưng hy vọng kết Anh vô cùng hấp dẫn khiến người khó có thể kháng cự lại được.
Nhìn vào Trường Sinh đan sắp rơi vào trong tay Hoàng Mi chân nhân, các lão quái cũng không thể làm gì khác hơn là yên lặng đem tham niệm trong lòng thu hồi, có ai mà dám tranh chấp với lão.
Đạo hữu cảm thấy đề nghị của lão phu như thế nào, có ta trợ giúp. Ít nhất ngươi có năm phần kết thành Nguyên Anh. Âm thanh của Hoàng Mi chân nhân tràn ngập hấp dẫn.
Điều này khiến Lâm Hiên cũng có chút động tâm nhưng rất nhanh liền đem ý niệm này quẳng đi. Bản thân hắn có rất nhiều bí mật, nếu bái Hoàng Mi chân nhân làm sư tôn vậy quả thật chính là tìm chết. Huống chi dù không có lão quái này thì dựa vào dược lực của Thiên Trần đan Lâm Hiên tin tưởng vẫn có thể thuận lợi Kết Anh. Có điều hiện tại nếu mở miệng cự tuyệt thì có chút không ổn, dù sao cũng không nên đắc tội với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.
Đáng ghét, không nghĩ tới loại hội giao dịch cấp bậc như thế này vậy mà không có tung tích của cực phẩm tinh thạch, Lâm Hiên đang còn phân vân thì đột nhiên một tràng cười ha hả truyền vào tai đám tu sĩ.
Trường Sinh đan, không nghĩ tới thế gian thật sự có vật bảo này, Bổn vương rất muốn.
Âm thanh vừa dứt bầu trời đột nhiên trở nên âm trầm. Từng đạo tia chớp to cỡ cánh tay như ngân xà đang múa loạn vô cùng chói mắt.
Oành!
Mặt đất một trận run rẩy chỉ thấy lam quang chợt lóe tiếp sau đó là một âm thanh cực lớn như tiếng ngọc vỡ truyền đến.
Trong lòng Lâm Hiên vô cùng hoảng sợ, hiển nhiên là đang có người dùng đại thần thông, mạnh mẽ đột phá cấm chế bao phủ tiểu đảo này, không biết là ai to gan lớn mật dám đến Mang Sơn đại hội quấy rối.
Chỉ thấy phía xa bay tới một đám mây đen thùi, sắc mặt Bạch Lộc Đồng Tử khó coi quay sang hạ giọng phân phó với vài tên chấp sự Ngưng Đan kỳ bên cạnh vài câu. Những tu sĩ này liền gật đầu liền hóa thành những đạo kinh hồng màu sắc khác nhau bay tới gần thăm dò.
Không ổn, tức khí này mặc dù có ẩn dấu nhưng không phải là tu sĩ của Nhân Tộc, nhanh ra lệnh cho mấy tên đệ tử kia quay lại. Đinh lão vừa mới giám định Trường Sinh đan đột nhiên như nhớ ra cái gì sắc mặt đại biến.
Nhưng mà đã trễ, đám mây đen cuồn cuồn kia đột nhiên biến thành màu xanh biếc quỷ dị, yêu khí đáng sợ phóng ra, vài tên tu sĩ Ngưng Đan kỳ tránh né không kịp toàn bộ liền bị đám yêu vân màu xanh biếc nuốt hết.
Là Độc Giao Vương, lão quái vật đó tại sao lại đến Mang Sơn đại hội. Chẳng lẽ yêu tộc muốn khiêu chiến cùng chúng ta? Bạch Lộc Đồng Tử nhìn chằm chằm yêu vân thì sắc mặt chợt xanh chợt trắng, không chỉ mình hắn mà những lão quái vật ở đây đều rúng động. Cho dù là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ như Hoàng Mi chân nhân mà sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Thậm chí có người toàn thân pháp lực lưu chuyển hoặc mang bổn mạng pháp bảo tế ra, dường như một lời không hợp sẽ lập tức động thủ.
Ha ha, chư vị đạo hữu không cần khẩn trương như vậy, Bổn vương tới đây cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn tham gia hội đấu giá của Nhân Tộc các ngươi mà thôi.
Tốc độ đám mây kia cực nhanh thoáng một cái, đã ngừng trên bầu trời hòn tiểu đảo này. Sau khi yêu vụ tản ra hết một gã yêu tộc thân hình cao lớn xuất hiện trong tầm mắt.
Hóa Hình hậu kỳ!
Hai mắt Lâm Hiên nheo lại, linh áp trên người đối phương vô cùng kinh người, so với đại tu sĩ Hoàng Mi chân nhân còn muốn hơn một bậc.
Hình dáng là một gã thân người đầu giao cao gần hai thước, cả người cơ thịt nổi vồng vô cùng hùng tráng.
Ở đây có gần hai trăm lão quái Nguyên Anh kỳ nhưng người này lại coi như không nhìn thấy, thản nhiên tiến lên phía trước.
Với thần thông của Lâm Hiên cũng bị linh áp của đối phương khiến đầu không ngẩng lên được, thần sắc hắn trở nên e ngại như sợ đối phương sẽ ra tay.
Độc Giao Vương, ngươi muốn làm gì?
Hoàng Mi chân nhân là đại tu sĩ Nhân tộc, về tình về lý cũng không thể ngồi im được, cũng không thấy cước bộ của lão như thế nào, thoáng một cái đã tiến lên che trước mặt Lâm Hiên.
Ơ, Súc địa thuật mà lại khá là thuần thục. Xem ra sau lần chân nhân làm thủ hạ bại tướng dưới tay bổn vương đã rút được kinh nghiệm. Tu vị cũng đã lên không ít. Sao vậy, lại muốn động thủ cùng ta sao? Ngữ khí của Độc Giao Vương có vẻ châm chọc .
Lời này vừa nói ra bên dưới liền xôn xao song không người nào dám nghi ngờ Độc Giao Vương khoác lác.
Thần thông của yêu thú hóa Hình kỳ so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ cùng cấp còn cao hơn một bậc. Độc Giao Vương tuy không phải man hoang kỳ thú nhưng cũng có xem như thiên địa linh tộc, tu vị hiển nhiên cao hơn so với các yêu thú bình thường.
Huống chi cho dù là hậu kỳ cũng có sai biệt, Hoàng Mi chân nhân mới vừa tiến giai hậu kỳ, còn đối phương là hậu kỳ đỉnh phong nên có khác biệt rất lớn.
Độc Giao Vương, lão phu thừa nhận ta đánh không lại ngươi nhưng ở nơi này có nhiều đồng đạo Nguyên Anh kỳ. Ngươi cho rằng mình có thể đơn thân địch tất cả sao? Hoàng Mi chân nhân vẻ mặt bình thản, không biết nội tâm lão đang suy tính cái gì.
Hoàng Mi đạo hữu đang uy hiếp ta sao. Không sai, Bổn vương đương nhiên không thể chống lại các ngươi. Nhưng chỉ có mình ngươi là hậu kỳ, nơi này lại không phải là tuyệt địa, nếu như ta muốn rời đi thì vẫn nắm chắc. Các ngươi nếu dám làm vậy không sợ vạn yêu trả thù sao. Đừng quên ta là giao long nhất tộc có thể ra lệnh cho vô số yêu linh. Không phải Bổn vương khinh thường nhân tộc các ngươi nhưng nếu xảy ra đại chiến, sợ rằng một thành phần thắng của các ngươi cũng không có
Đám tu sĩ nhất thời im lặng, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Yêu Linh Đảo chính là thánh địa của yêu tộc, thực lực yêu thú hiển nhiên hơn xa nhân tộc.
Chư vị đạo hữu cần gì phải bày ra bộ mặt cự tuyệt người ngoài ngàn dặm như vậy, Bổn vương nói rồi, ta lần này đến đây là muốn tham gia đấu giá, tuyệt không có ý khác.
Chúng tu sĩ bán tín bán nghi nhưng đối phương nói đã nói đến nước này, cũng không người nào muốn gây sự với đại yêu thú Hóa Hình hậu kỳ, đối địch cùng giao Long Nhất tộc là chuyện ngu ngốc.
Hoàng Mi chân nhân do dự rồi cuối cùng vẻ mặt cũng hòa hoãn lại.
Về phần mấy tu sĩ Ngưng Đan kỳ mới bị diệt cũng chỉ có thể xem vận mạng bọn họ không tốt mà thôi.
Nhân tộc có thể giết yêu thú thì yêu tộc cũng có thể giết tu sĩ. Muốn báo thù đầu tiên phải có thực lực, không có ai đồng tình với kẻ yếu không biết lượng sức mình.
Bạch Lộc Đồng Tử là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đương nhiên hiểu rõ đạo lý này, cho dù trong đó đám tu sĩ vừa ngã xuống có đồ tôn của hắn nhưng cũng đành ngậm miệng đem quả đắng nuốt vào.
Trên mặt hắn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: Đạo hữu nếu là tới tham gia đấu giá, cũng được. Khách từ phương xa, xin mời an tọa.
Có điều vẻ mặt của Độc Giao Vương lại đầy kiêu ngạo, xem lời nói của hắn như gió thoảng qua tai, chậm rãi đi lên tới trước mặt Lâm Hiên.
Linh áp phô thiên cái địa khiến quần tu cảm giác hít thở không thông, Lâm Hiên thầm kêu khổ nhưng vẫn ra cắn răng chống đỡ.
Không tệ, chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ mà có đảm lượng như thế, Bổn Vương hỏi ngươi có nguyện ý trao đổi đan dược này với ta không? Độc Giao Vương thản nhiên mở miệng.
Đạo hữu có ý gì đây, Giao Long nhất tộc ngươi sống còn lâu hơn so với tu sĩ chúng ta gấp mấy lần, huống chi đan dược này chưa chắc đã hữu dụng với ngươi. Ngươi làm như vậy là có ý muốn phá chúng ta sao? Sắc mặt Hoàng Mi chân nhân trầm xuống một lần nữa chắn phía trước.
Đối với lão yêu này lão dù có vài phần kiêng kỵ nhưng cũng không thể buông tha cho Trường Sinh đan.
Hắc hắc, Hoàng Mi đạo hữu nói vậy là sai rồi, nếu là giao dịch thì phải xem ngươi có khả năng không, chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi mua được còn Bổn vương lại không thể sao. Về phần Trường Sinh đan này quả thật không thể gia tăng thọ nguyên cho yêu tộc chúng ta, nhưng lão phu mua về hiển nhiên là có mục đích khác, chẳng lẽ lão phu việc gì cũng phải bẩm cáo cho ngươi sao?
Hoàng Mi chân nhân vô cùng tức giận nhưng cũng không muốn trở mặt với lão yêu này, do dự một chút: Được!Nếu Độc huynh đã nói như vậy lão phu cũng không còn gì bàn. Bất quá ngươi có thể xuất ra cực phẩm tinh thạch lão phu sẽ không lắm lời nữa. Còn nếu Độc huynh không có thì không cần tiếp tục gây rối nữa, để cho lão phu nhận lấy món giao dịch của người này.
Hảo, Bổn vương đáp ứng.
Thấy Độc Giao Vương dứt khoát như vậy Hoàng Mi chân nhân trong lòng không khỏi có chút bất an, chẳng lẽ đối phương thật sự có.
Không có khả năng, bảo vật này từ hơn mười vạn năm trước đã tuyệt tích. Cho dù lão yêu này là tộc trưởng của Giao long nhất tộc cũng tuyệt không có loại vật nghịch thiên này.
Thấy hai lão quái vật đều quyết tâm tranh giành Trường Sinh đan trong tay mình, Lâm Hiên có chút vui mừng, như vậy cũng không sợ sẽ phải đắc tội với bên nào.
Khác với Hoàng Mi chân nhân, Lâm Hiên rất tinh tế thăm dò qua lời nói và sắc mặt lão yêu không giống như hư trương thanh thế. Có lẽ thật sự khiến đám người ở đây ngạc nhiên.
Phải có cực phẩm tinh thạch mới có thể quay trở lại Nhân giới!
Về phần các tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác đương nhiên lúc này tham niệm về Trường Sinh đan đan đều đã bị đánh văng ra khỏi đầu từ lâu.
Trước ánh mắt của đám tu sĩ, Độc Giao Vương vươn tay ra nhẹ vỗ vào túi trữ vật bên hông, ngân quang chợt lóe rồi một viên tiểu thạch cỡ quả trứng gà xuất hiện trong lòng bàn tay.
Đám người đều trừng lớn mắt ra nhưng rất nhanh vẻ mặt liền trở nên cổ quái.
Ha ha, Độc giao đạo hữu đang nói chơi sao, vật trong tay ngươi bất quá chỉ là một viên hạ phẩm tinh thạch hỏa thuộc tính mà thôi. Cái gì mà cực phẩm? Ngươi cho rằng chúng ta ở đây đều bị mù hay sao? Hoàng Mi chân nhân vuốt vuốt chòm râu, khóe miệng hiện ý cười đầy châm biếm.
Giao huynh dù sao cũng được xem là nhân vật đỉnh danh của Yêu Linh Đảo, sao có thể làm ra những trò mất thân phận như vậy được? Bạch Lộc Đồng Tử ở một bên khẽ cười, mở miệng châm chọc lão quái vật độc ác này. Trong lòng hắn tự nhiên rất là hận tên sát nhân này, có cơ hội phải chiếm một chút tiện nghi.
Các lão quái Nguyên Anh kỳ khác nhìn cũng có chút hả hê nở nụ cười, bọn họ hiển nhiên là đứng về bên phía Hoàng Mi chân nhân.
Đối mặt với sự châm chọc, sắc mặt Độc Giao Vương không chút thay đổi, giơ tinh thạch trong lòng bàn tay ra, từ đầu ngón tay nhẹ nhàng phóng ra một đạo kiếm quang bắn vào khối tinh thạch.
Một vết nứt xuất hiện, mới đầu chỉ như một sợi chỉ nhưng rất nhanh liền lan ra bốn mặt.
Ơ đây là...
Từ trong cái khe có thể thấy hồng quang lóe ra, ngay sau đó một cỗ linh khí kinh người bắn ra.
Vẻ mặt của Hoàng Mi chân nhân trở nên ngưng trọng mà hai mắt của Lâm Hiên lại mở lớn hết mức, nhất thời trống ngực đập thình thịch.
Tốc độ lan tràn của vết nứt ngày càng nhanh cuối cùng bề ngoài của tinh thạch cũng vỡ vụn ra. Bên trong xuất hiện một tinh thể nhỏ màu đỏ ở trong lòng bàn tay của Độc Giao Vương.
Cho dù hai người cách xa nhau mấy trượng nhưng Lâm Hiên vẫn cảm ứng được linh lực không chỉ cường đại mà còn thuần khiết vô cùng.
Đây, đây là...
Hoàng Mi chân nhân trợn mắt há mồm, không nghĩ tới đối phương thật sự có thể xuất ra cực phẩm tinh thạch trong truyền thuyết.
Những người khác vẻ mặt cũng kinh ngạc không kém, lần đại hội này quả thật là cao trào. Liên tiếp xuất hiện nhiều vật đã tuyệt tích hoặc chỉ có trong truyền thuyết.
Thấy sự kinh ngạc của đối phương, Độc Giao Vương lộ ra một chút đắc ý, thân hình hắn vừa chuyển, không biết thế nào đã vô tung vô ảnh xuất hiện phía sau Hoàng Mi chân nhân, thản nhiên liếc nhìn Lâm Hiên một cái: Như thế nào? Ta đã xuất ra cực phẩm tinh thạch, đạo hữu có bằng lòng trao đổi không?
Đương nhiên là có thể, chỉ là trước đó có thể cho vãn bối nhìn kỹ một chút được không? Lâm Hiên vân vê cằm, sự tình trọng đại như thế hắn đương nhiên phải cẩn thận một chút.
Được.
Độc Giao Vương không chút do dự trực tiếp đem khối tinh thạch màu đỏ bỏ vào trong tay Lâm Hiên. Chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ đương nhiên hắn không có gì phải lo lắng.
Lâm Hiên vội vàng tiếp nhận cẩn thận tỉ mỉ quan sát. Chỉ thấy tinh thạch này thể tích nhỏ hơn so với bình thường. Ngoài mặt có một tầng hồng quang chuyển động xung quanh, cầm trong tay vô cùng ấm áp.
Rõ ràng chỉ là một khối tinh thạch nhỏ như vậy nhưng linh lực lại giống như nước trong đại dương bao la vậy.
Cổ tay Lâm Hiên rung lên, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một đạo hỏa diễm đem tinh thạch bao lại. Sự tình quỷ dị đột nhiên phát sinh, hỏa diễm dường như tìm thấy nơi phát tiết vậy liền dễ dàng bị tinh thạch hút lấy.
Lâm Hiên vô cùng vui mừng đánh vài đạo pháp lực ra xung quanh, chỉ thấy không khí vốn đang trong suốt đột nhiên lăn tăn giống như gợn sóng, sau đó xuất hiện vô số quang điểm.
Quang điểm vừa xuất hiện, tinh thạch trong lòng tay Lâm Hiên liền rung lên đem chúng hút vào.
Có thể tự thu thiên địa linh lực quả nhiên chính là cực phẩm tinh thạch, được giao dịch này vãn bối nhận.
Lâm Hiên từ bên trong lấy ra một cái hộp gỗ màu đen đem tinh thạch cẩn thận bỏ vào, lại lấy ra một tấm phù triện cấm chế dán lên đó sau đó mới bỏ vào trong túi trữ vật.
Mà Độc Giao Vương ở một bên cũng không ngăn cản Lâm Hiên, lúc này mới thản nhiên mở miệng: Ngươi đã lấy tinh thạch của ta, vậy còn Trường Sinh đan!
Lâm Hiên vừa nãy đã đem đan dược thu lại, cổ tay vừa chuyển trong lòng bàn tay liền xuất hiện một viên thố cổ kỳ đan trắng noãn như tuyết.
Vô số ánh mắt nóng bỏng lại tập trung nhìn lên. Độc Giao Vương cười ngạo nghễ búng ngón tay một cái. Một tia sáng màu xanh biếc xuất hiện cuồn cuộn thổi tới Trường Sinh đan.
Nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên, đáy mắt Hoàng Mi chân nhân đột nhiên xuất hiện một tia quyết tuyệt. Tay áo bào phất một cái, một đạo ánh sáng vàng mỹ lệ bắn nhanh vào hậu tâm Độc Giao Vương.
Lúc này dù là Hóa hình hậu kỳ yêu thú cũng phản ứng không kịp, huống chi hắn căn bản không ngờ đối phương dám mạo hiểm chuyện làm ra cái chuyện gan to bằng trời thế này.
Ngươi…
Độc Giao Vương chỉ kịp thốt lên một chữ đã bị tia sáng vàng kích trúng, bùng một tiếng văng ra xa mấy trượng.
Tốc độ độn quang kia rất nhanh, chỉ vài cái chợt hiện đã tới trước mặt đám người, quang hoa thu liễm hiện ra một lão giả mặc lam bào.
Từ linh áp trên người đối phương có thể dễ dàng đoán ra tu vị.
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ Sơ Kỳ!
Trên mặt Bạch Lộc Đồng Tử lộ vẻ vui mừng ôm quyền: Đinh huynh tới rồi, mau nhìn xem vật này có phải thượng cổ kỳ dược Trường Sinh đan trong truyền thuyết hay không?
Trên mặt các tu sĩ khác đều lộ ra vẻ sốt ruột, lão giả lam bào này là tông sư đan đạo nổi danh trong Yêu Linh Đảo, hơn nữa hiểu biết rất sâu rộng đối với thượng cổ đan dược, nhờ lão đánh giá chính là hợp ý.
Kỳ thật không cần Bạch Lộc Đồng Tử thúc giục, trong lòng Đinh lão này đã như lửa đốt, thân hình thoáng một cái đã tới trước mặt Lâm Hiên.
Lâm Hiên do dự một chút rồi đưa đan được trong tay cho lão, trước nhiều người như vậy, lão muốn cũng không có đảm lượng nuốt trôi.
Cầm lấy đan dược, vẻ mặt lam bào lão giả trở nên ngưng trọng. Trước tiên đưa tới trước mũi ngửi ngửi, sau đó đáy mắt đột nhiên phát ra tia sáng kỳ dị.
Tiếp theo tay trái lão vừa chuyển trong lòng bàn tay đã xuất hiện một cái viên châu lóng lánh.
Bách Thảo Châu!
Mấy lão quái phía dưới kiến thức rất sâu rộng, liếc mắt đã nhìn ra loại bảo bối này, trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ.
Hai tay lam bào lão giả kết pháp quyết rồi đánh ra. Bách Thảo Châu lưu chuyển phát ra một đạo hào quang bảy màu đem Trường Sinh đan bao phủ vào trong.
Thời gian một tuần trà trôi qua. Vẻ mặt lão giả càng ngày càng trở nên kích động. Sau cùng thở ra một hơi thật dài, có chút không đành lòng trả đan dược lại cho Lâm Hiên: Không sai, vị đạo hữu xuất ra quả thật chính là Trường Sinh đan, có thể gia tăng thọ nguyên.
Ố!
Đám người phía dưới nhất thời bắt đầu ồn ào. Mấy trăm ánh mắt đầy vẻ tham lam đều nhìn chằm chằm vào viên đan dược trong tay Lâm Hiên.
Hắn đã dự liệu sẵn điều này, vẻ mặt trấn định không chút thay đổi nói: Nếu vị tiền bối này đã giám định đan dược của tại hạ không phải giả, không biết vị đạo hữu nào có cực phẩm tinh thạch không, chỉ cần một viên thì có thể đổi lấy đan dược trong tay Lâm mỗ.
Nghe thấy Lâm Hiên nói vậy âm thanh xôn xao nhất thời lắng xuống, cả đám người lại nhìn nhau. Trường Sinh đan khiến bọn họ nuốt nước miếng nhưng cực phẩm tinh thạch cũng là vật nghịch thiên.
Cho dù là ở thời kỳ thượng cổ thì đây cũng là bảo vật không thể cầu, còn từ mấy vạn năm nay cũng không có nghe qua tung tích.
Trong lúc nhất thời không ai tiến lên.
Trong mắt Lâm Hiên hiện vẻ thất vọng. Nơi đây tập trung gần một nửa số cao thủ của Yêu Linh Đảo. Nếu không thể có được vật đó vậy muốn về Nhân giới thì hy vọng đã xa vời.
Không có đạo hữu nào nguyện ý trao đổi sao? Lâm Hiên trầm giọng nói.
Cực phẩm tinh thạch quả thật không có, đạo hữu có thể đổi lại một yêu cầu khác không?
Đúng vậy, chỉ cần không phải là vật phẩm nghịch thiên. Nếu như đạo hữu thiếu tinh thạch tại hạ nguyện ý xuất một trăm vạn mua lại. Một âm thanh khàn khàn vang lên không khỏi khiến các tu sĩ liếc mắt nhìn lại.
Một trăm vạn tinh thạch cũng là một số rất lớn đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ t, cơ hồ có thể so sánh với tài phú của một môn phái trung bình, người này thật đúng là tài đại khí thô.
Ánh mắt đám tu sĩ một lần nữa chăm chú nhìn chằm chằm nhìn phản ứng của Lâm Hiên.
Đa tạ hảo ý của tiến bối, nhưng ngoại trừ cực phẩm tinh thạch ta không đổi bất cứ vật gì khác Trên mặt Lâm Hiên tràn đầy kiên định. Mấy lão quái nghe xong không khỏi ngẩn ngơ, tiếp theo phần lớn đều lộ ra vẻ mặt vừa lo vừa mừng.
Mừng chính là Trường Sinh đan không có bị đổi đi, lo chính là thái độ của đối phương rất kiên quyết. Đương nhiên có rất nhiều kẻ đang hỏi thầm trong bụng, chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ sao lại muốn loại vật phẩm nghịch thiên này.
Không ít kẻ đã âm thầm ra quyết định, nếu lần này không giao dịch thành công, một khi ra khỏi Mang Sơn sẽ dùng thủ đoạn đoạt lấy.
Nếu chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ thì bọn họ có thể tùy ý chiếm đoạt, nhưng hiện tại chắc chắn đều đã có vô số lão quái nghĩ đến muốn tranh cướp cần phải cẩn thận.
Đám tu sĩ đều đang lòng mang quỷ kế Lâm Hiên trở thành một con dê béo, lúc này một thanh âm vang lên: Ngoại trừ cực phẩm tinh thạch ra ngươi thật sự không muốn trao đổi gì khác sao. Nếu lão phu nhận ngươi làm đồ đệ, cũng đáp ứng trợ giúp ngươi ngưng kết Nguyên Anh, điều kiện này ngươi tính sao?
Thanh âm ôn hòa nhưng khiến tim người đập thình thịch, không chỉ Lâm Hiên mà ngay cả các lão quái Nguyên Anh khác cũng đều trầm tĩnh lại. Trong ánh mắt cơ hồ mang theo một chút tia kính sợ nhìn về phía Hoàng Mi lão giả!
Nguyên Anh hậu kỳ!
Đây là lần thứ hai Lâm Hiên nhìn thấy đại tu sĩ trong truyền thuyết!
Mặc dù cùng là cảnh giới Nguyên Anh kỳ, nhưng hậu kỳ cùng sơ kỳ và trung kỳ lại khác biệt một trời một vực.
Lên tiếng là vị Hoàng Mi chân nhân thân là đệ nhất cao thủ Yêu Linh Đảo, là đại tu sĩ duy nhất Nhân tộc nhưng không phải trưởng lão một đại môn phái nào mà là tán tu.
Hơn nữa lão này thích độc lai độc vãng, vô số môn phái đưa ra điều kiện hậu đãi nhưng lão không chút do dự cự tuyệt.
Các tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác cho dù là cô tịch thì cũng sẽ có vài tên đệ tử, còn vị đại tu sĩ này lại chưa từng thu đồ đệ.
Cho dù là tu chất Thánh linh căn cũng đừng mở tưởng có thể lọt vào trong mắt lão, người này tựa hồ căn bản không cần truyền thừa công pháp. Dự định sau này tọa hóa, đem bản lĩnh thông thiên mang xuống U Minh Địa phủ.
Lời vừa rồi của lão khiến đám người nghe xong không khỏi cực kỳ hoảng sợ, nhất là tu tiên giả Ngưng Đan kỳ lại càng thèm muốn đến đỏ cả mắt.
Tiên đạo gian nan, hy vọng ngưng kết Nguyên Anh lại càng xa vời tới cực điểm. Nhưng nếu được một vị đại tu sĩ bồi tài thì tình huống lại có khác. Thành công không dám nói là mười phần thì cũng rất cao rồi. Huống chi là với thân phận đồ đệ duy nhất của Hoàng Mi chân nhân cũng khiến người vô cùng hâm mộ rồi.
Vị đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ này lại đưa ra một điều kiện hậu đãi như vậy, xem ra nhất định phải đạt được Trường Sinh đan. Nghe nói lão đã hơn chín trăm tuổi, thời gian đã không còn nhiều lắm, cơ may thấy có khả năng gia tăng thọ nguyên khẳng định sẽ không buông tha.
Như vậy ắt hẳn tu sĩ kia sẽ đồng ý, các tu sĩ phía dưới đều có suy nghĩ như vậy. Bọn họ không biết Lâm Hiên muốn đổi lấy cực phẩm tinh thạch làm gì nhưng hy vọng kết Anh vô cùng hấp dẫn khiến người khó có thể kháng cự lại được.
Nhìn vào Trường Sinh đan sắp rơi vào trong tay Hoàng Mi chân nhân, các lão quái cũng không thể làm gì khác hơn là yên lặng đem tham niệm trong lòng thu hồi, có ai mà dám tranh chấp với lão.
Đạo hữu cảm thấy đề nghị của lão phu như thế nào, có ta trợ giúp. Ít nhất ngươi có năm phần kết thành Nguyên Anh. Âm thanh của Hoàng Mi chân nhân tràn ngập hấp dẫn.
Điều này khiến Lâm Hiên cũng có chút động tâm nhưng rất nhanh liền đem ý niệm này quẳng đi. Bản thân hắn có rất nhiều bí mật, nếu bái Hoàng Mi chân nhân làm sư tôn vậy quả thật chính là tìm chết. Huống chi dù không có lão quái này thì dựa vào dược lực của Thiên Trần đan Lâm Hiên tin tưởng vẫn có thể thuận lợi Kết Anh. Có điều hiện tại nếu mở miệng cự tuyệt thì có chút không ổn, dù sao cũng không nên đắc tội với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.
Đáng ghét, không nghĩ tới loại hội giao dịch cấp bậc như thế này vậy mà không có tung tích của cực phẩm tinh thạch, Lâm Hiên đang còn phân vân thì đột nhiên một tràng cười ha hả truyền vào tai đám tu sĩ.
Trường Sinh đan, không nghĩ tới thế gian thật sự có vật bảo này, Bổn vương rất muốn.
Âm thanh vừa dứt bầu trời đột nhiên trở nên âm trầm. Từng đạo tia chớp to cỡ cánh tay như ngân xà đang múa loạn vô cùng chói mắt.
Oành!
Mặt đất một trận run rẩy chỉ thấy lam quang chợt lóe tiếp sau đó là một âm thanh cực lớn như tiếng ngọc vỡ truyền đến.
Trong lòng Lâm Hiên vô cùng hoảng sợ, hiển nhiên là đang có người dùng đại thần thông, mạnh mẽ đột phá cấm chế bao phủ tiểu đảo này, không biết là ai to gan lớn mật dám đến Mang Sơn đại hội quấy rối.
Chỉ thấy phía xa bay tới một đám mây đen thùi, sắc mặt Bạch Lộc Đồng Tử khó coi quay sang hạ giọng phân phó với vài tên chấp sự Ngưng Đan kỳ bên cạnh vài câu. Những tu sĩ này liền gật đầu liền hóa thành những đạo kinh hồng màu sắc khác nhau bay tới gần thăm dò.
Không ổn, tức khí này mặc dù có ẩn dấu nhưng không phải là tu sĩ của Nhân Tộc, nhanh ra lệnh cho mấy tên đệ tử kia quay lại. Đinh lão vừa mới giám định Trường Sinh đan đột nhiên như nhớ ra cái gì sắc mặt đại biến.
Nhưng mà đã trễ, đám mây đen cuồn cuồn kia đột nhiên biến thành màu xanh biếc quỷ dị, yêu khí đáng sợ phóng ra, vài tên tu sĩ Ngưng Đan kỳ tránh né không kịp toàn bộ liền bị đám yêu vân màu xanh biếc nuốt hết.
Là Độc Giao Vương, lão quái vật đó tại sao lại đến Mang Sơn đại hội. Chẳng lẽ yêu tộc muốn khiêu chiến cùng chúng ta? Bạch Lộc Đồng Tử nhìn chằm chằm yêu vân thì sắc mặt chợt xanh chợt trắng, không chỉ mình hắn mà những lão quái vật ở đây đều rúng động. Cho dù là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ như Hoàng Mi chân nhân mà sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Thậm chí có người toàn thân pháp lực lưu chuyển hoặc mang bổn mạng pháp bảo tế ra, dường như một lời không hợp sẽ lập tức động thủ.
Ha ha, chư vị đạo hữu không cần khẩn trương như vậy, Bổn vương tới đây cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn tham gia hội đấu giá của Nhân Tộc các ngươi mà thôi.
Tốc độ đám mây kia cực nhanh thoáng một cái, đã ngừng trên bầu trời hòn tiểu đảo này. Sau khi yêu vụ tản ra hết một gã yêu tộc thân hình cao lớn xuất hiện trong tầm mắt.
Hóa Hình hậu kỳ!
Hai mắt Lâm Hiên nheo lại, linh áp trên người đối phương vô cùng kinh người, so với đại tu sĩ Hoàng Mi chân nhân còn muốn hơn một bậc.
Hình dáng là một gã thân người đầu giao cao gần hai thước, cả người cơ thịt nổi vồng vô cùng hùng tráng.
Ở đây có gần hai trăm lão quái Nguyên Anh kỳ nhưng người này lại coi như không nhìn thấy, thản nhiên tiến lên phía trước.
Với thần thông của Lâm Hiên cũng bị linh áp của đối phương khiến đầu không ngẩng lên được, thần sắc hắn trở nên e ngại như sợ đối phương sẽ ra tay.
Độc Giao Vương, ngươi muốn làm gì?
Hoàng Mi chân nhân là đại tu sĩ Nhân tộc, về tình về lý cũng không thể ngồi im được, cũng không thấy cước bộ của lão như thế nào, thoáng một cái đã tiến lên che trước mặt Lâm Hiên.
Ơ, Súc địa thuật mà lại khá là thuần thục. Xem ra sau lần chân nhân làm thủ hạ bại tướng dưới tay bổn vương đã rút được kinh nghiệm. Tu vị cũng đã lên không ít. Sao vậy, lại muốn động thủ cùng ta sao? Ngữ khí của Độc Giao Vương có vẻ châm chọc .
Lời này vừa nói ra bên dưới liền xôn xao song không người nào dám nghi ngờ Độc Giao Vương khoác lác.
Thần thông của yêu thú hóa Hình kỳ so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ cùng cấp còn cao hơn một bậc. Độc Giao Vương tuy không phải man hoang kỳ thú nhưng cũng có xem như thiên địa linh tộc, tu vị hiển nhiên cao hơn so với các yêu thú bình thường.
Huống chi cho dù là hậu kỳ cũng có sai biệt, Hoàng Mi chân nhân mới vừa tiến giai hậu kỳ, còn đối phương là hậu kỳ đỉnh phong nên có khác biệt rất lớn.
Độc Giao Vương, lão phu thừa nhận ta đánh không lại ngươi nhưng ở nơi này có nhiều đồng đạo Nguyên Anh kỳ. Ngươi cho rằng mình có thể đơn thân địch tất cả sao? Hoàng Mi chân nhân vẻ mặt bình thản, không biết nội tâm lão đang suy tính cái gì.
Hoàng Mi đạo hữu đang uy hiếp ta sao. Không sai, Bổn vương đương nhiên không thể chống lại các ngươi. Nhưng chỉ có mình ngươi là hậu kỳ, nơi này lại không phải là tuyệt địa, nếu như ta muốn rời đi thì vẫn nắm chắc. Các ngươi nếu dám làm vậy không sợ vạn yêu trả thù sao. Đừng quên ta là giao long nhất tộc có thể ra lệnh cho vô số yêu linh. Không phải Bổn vương khinh thường nhân tộc các ngươi nhưng nếu xảy ra đại chiến, sợ rằng một thành phần thắng của các ngươi cũng không có
Đám tu sĩ nhất thời im lặng, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Yêu Linh Đảo chính là thánh địa của yêu tộc, thực lực yêu thú hiển nhiên hơn xa nhân tộc.
Chư vị đạo hữu cần gì phải bày ra bộ mặt cự tuyệt người ngoài ngàn dặm như vậy, Bổn vương nói rồi, ta lần này đến đây là muốn tham gia đấu giá, tuyệt không có ý khác.
Chúng tu sĩ bán tín bán nghi nhưng đối phương nói đã nói đến nước này, cũng không người nào muốn gây sự với đại yêu thú Hóa Hình hậu kỳ, đối địch cùng giao Long Nhất tộc là chuyện ngu ngốc.
Hoàng Mi chân nhân do dự rồi cuối cùng vẻ mặt cũng hòa hoãn lại.
Về phần mấy tu sĩ Ngưng Đan kỳ mới bị diệt cũng chỉ có thể xem vận mạng bọn họ không tốt mà thôi.
Nhân tộc có thể giết yêu thú thì yêu tộc cũng có thể giết tu sĩ. Muốn báo thù đầu tiên phải có thực lực, không có ai đồng tình với kẻ yếu không biết lượng sức mình.
Bạch Lộc Đồng Tử là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đương nhiên hiểu rõ đạo lý này, cho dù trong đó đám tu sĩ vừa ngã xuống có đồ tôn của hắn nhưng cũng đành ngậm miệng đem quả đắng nuốt vào.
Trên mặt hắn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: Đạo hữu nếu là tới tham gia đấu giá, cũng được. Khách từ phương xa, xin mời an tọa.
Có điều vẻ mặt của Độc Giao Vương lại đầy kiêu ngạo, xem lời nói của hắn như gió thoảng qua tai, chậm rãi đi lên tới trước mặt Lâm Hiên.
Linh áp phô thiên cái địa khiến quần tu cảm giác hít thở không thông, Lâm Hiên thầm kêu khổ nhưng vẫn ra cắn răng chống đỡ.
Không tệ, chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ mà có đảm lượng như thế, Bổn Vương hỏi ngươi có nguyện ý trao đổi đan dược này với ta không? Độc Giao Vương thản nhiên mở miệng.
Đạo hữu có ý gì đây, Giao Long nhất tộc ngươi sống còn lâu hơn so với tu sĩ chúng ta gấp mấy lần, huống chi đan dược này chưa chắc đã hữu dụng với ngươi. Ngươi làm như vậy là có ý muốn phá chúng ta sao? Sắc mặt Hoàng Mi chân nhân trầm xuống một lần nữa chắn phía trước.
Đối với lão yêu này lão dù có vài phần kiêng kỵ nhưng cũng không thể buông tha cho Trường Sinh đan.
Hắc hắc, Hoàng Mi đạo hữu nói vậy là sai rồi, nếu là giao dịch thì phải xem ngươi có khả năng không, chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi mua được còn Bổn vương lại không thể sao. Về phần Trường Sinh đan này quả thật không thể gia tăng thọ nguyên cho yêu tộc chúng ta, nhưng lão phu mua về hiển nhiên là có mục đích khác, chẳng lẽ lão phu việc gì cũng phải bẩm cáo cho ngươi sao?
Hoàng Mi chân nhân vô cùng tức giận nhưng cũng không muốn trở mặt với lão yêu này, do dự một chút: Được!Nếu Độc huynh đã nói như vậy lão phu cũng không còn gì bàn. Bất quá ngươi có thể xuất ra cực phẩm tinh thạch lão phu sẽ không lắm lời nữa. Còn nếu Độc huynh không có thì không cần tiếp tục gây rối nữa, để cho lão phu nhận lấy món giao dịch của người này.
Hảo, Bổn vương đáp ứng.
Thấy Độc Giao Vương dứt khoát như vậy Hoàng Mi chân nhân trong lòng không khỏi có chút bất an, chẳng lẽ đối phương thật sự có.
Không có khả năng, bảo vật này từ hơn mười vạn năm trước đã tuyệt tích. Cho dù lão yêu này là tộc trưởng của Giao long nhất tộc cũng tuyệt không có loại vật nghịch thiên này.
Thấy hai lão quái vật đều quyết tâm tranh giành Trường Sinh đan trong tay mình, Lâm Hiên có chút vui mừng, như vậy cũng không sợ sẽ phải đắc tội với bên nào.
Khác với Hoàng Mi chân nhân, Lâm Hiên rất tinh tế thăm dò qua lời nói và sắc mặt lão yêu không giống như hư trương thanh thế. Có lẽ thật sự khiến đám người ở đây ngạc nhiên.
Phải có cực phẩm tinh thạch mới có thể quay trở lại Nhân giới!
Về phần các tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác đương nhiên lúc này tham niệm về Trường Sinh đan đan đều đã bị đánh văng ra khỏi đầu từ lâu.
Trước ánh mắt của đám tu sĩ, Độc Giao Vương vươn tay ra nhẹ vỗ vào túi trữ vật bên hông, ngân quang chợt lóe rồi một viên tiểu thạch cỡ quả trứng gà xuất hiện trong lòng bàn tay.
Đám người đều trừng lớn mắt ra nhưng rất nhanh vẻ mặt liền trở nên cổ quái.
Ha ha, Độc giao đạo hữu đang nói chơi sao, vật trong tay ngươi bất quá chỉ là một viên hạ phẩm tinh thạch hỏa thuộc tính mà thôi. Cái gì mà cực phẩm? Ngươi cho rằng chúng ta ở đây đều bị mù hay sao? Hoàng Mi chân nhân vuốt vuốt chòm râu, khóe miệng hiện ý cười đầy châm biếm.
Giao huynh dù sao cũng được xem là nhân vật đỉnh danh của Yêu Linh Đảo, sao có thể làm ra những trò mất thân phận như vậy được? Bạch Lộc Đồng Tử ở một bên khẽ cười, mở miệng châm chọc lão quái vật độc ác này. Trong lòng hắn tự nhiên rất là hận tên sát nhân này, có cơ hội phải chiếm một chút tiện nghi.
Các lão quái Nguyên Anh kỳ khác nhìn cũng có chút hả hê nở nụ cười, bọn họ hiển nhiên là đứng về bên phía Hoàng Mi chân nhân.
Đối mặt với sự châm chọc, sắc mặt Độc Giao Vương không chút thay đổi, giơ tinh thạch trong lòng bàn tay ra, từ đầu ngón tay nhẹ nhàng phóng ra một đạo kiếm quang bắn vào khối tinh thạch.
Một vết nứt xuất hiện, mới đầu chỉ như một sợi chỉ nhưng rất nhanh liền lan ra bốn mặt.
Ơ đây là...
Từ trong cái khe có thể thấy hồng quang lóe ra, ngay sau đó một cỗ linh khí kinh người bắn ra.
Vẻ mặt của Hoàng Mi chân nhân trở nên ngưng trọng mà hai mắt của Lâm Hiên lại mở lớn hết mức, nhất thời trống ngực đập thình thịch.
Tốc độ lan tràn của vết nứt ngày càng nhanh cuối cùng bề ngoài của tinh thạch cũng vỡ vụn ra. Bên trong xuất hiện một tinh thể nhỏ màu đỏ ở trong lòng bàn tay của Độc Giao Vương.
Cho dù hai người cách xa nhau mấy trượng nhưng Lâm Hiên vẫn cảm ứng được linh lực không chỉ cường đại mà còn thuần khiết vô cùng.
Đây, đây là...
Hoàng Mi chân nhân trợn mắt há mồm, không nghĩ tới đối phương thật sự có thể xuất ra cực phẩm tinh thạch trong truyền thuyết.
Những người khác vẻ mặt cũng kinh ngạc không kém, lần đại hội này quả thật là cao trào. Liên tiếp xuất hiện nhiều vật đã tuyệt tích hoặc chỉ có trong truyền thuyết.
Thấy sự kinh ngạc của đối phương, Độc Giao Vương lộ ra một chút đắc ý, thân hình hắn vừa chuyển, không biết thế nào đã vô tung vô ảnh xuất hiện phía sau Hoàng Mi chân nhân, thản nhiên liếc nhìn Lâm Hiên một cái: Như thế nào? Ta đã xuất ra cực phẩm tinh thạch, đạo hữu có bằng lòng trao đổi không?
Đương nhiên là có thể, chỉ là trước đó có thể cho vãn bối nhìn kỹ một chút được không? Lâm Hiên vân vê cằm, sự tình trọng đại như thế hắn đương nhiên phải cẩn thận một chút.
Được.
Độc Giao Vương không chút do dự trực tiếp đem khối tinh thạch màu đỏ bỏ vào trong tay Lâm Hiên. Chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ đương nhiên hắn không có gì phải lo lắng.
Lâm Hiên vội vàng tiếp nhận cẩn thận tỉ mỉ quan sát. Chỉ thấy tinh thạch này thể tích nhỏ hơn so với bình thường. Ngoài mặt có một tầng hồng quang chuyển động xung quanh, cầm trong tay vô cùng ấm áp.
Rõ ràng chỉ là một khối tinh thạch nhỏ như vậy nhưng linh lực lại giống như nước trong đại dương bao la vậy.
Cổ tay Lâm Hiên rung lên, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một đạo hỏa diễm đem tinh thạch bao lại. Sự tình quỷ dị đột nhiên phát sinh, hỏa diễm dường như tìm thấy nơi phát tiết vậy liền dễ dàng bị tinh thạch hút lấy.
Lâm Hiên vô cùng vui mừng đánh vài đạo pháp lực ra xung quanh, chỉ thấy không khí vốn đang trong suốt đột nhiên lăn tăn giống như gợn sóng, sau đó xuất hiện vô số quang điểm.
Quang điểm vừa xuất hiện, tinh thạch trong lòng tay Lâm Hiên liền rung lên đem chúng hút vào.
Có thể tự thu thiên địa linh lực quả nhiên chính là cực phẩm tinh thạch, được giao dịch này vãn bối nhận.
Lâm Hiên từ bên trong lấy ra một cái hộp gỗ màu đen đem tinh thạch cẩn thận bỏ vào, lại lấy ra một tấm phù triện cấm chế dán lên đó sau đó mới bỏ vào trong túi trữ vật.
Mà Độc Giao Vương ở một bên cũng không ngăn cản Lâm Hiên, lúc này mới thản nhiên mở miệng: Ngươi đã lấy tinh thạch của ta, vậy còn Trường Sinh đan!
Lâm Hiên vừa nãy đã đem đan dược thu lại, cổ tay vừa chuyển trong lòng bàn tay liền xuất hiện một viên thố cổ kỳ đan trắng noãn như tuyết.
Vô số ánh mắt nóng bỏng lại tập trung nhìn lên. Độc Giao Vương cười ngạo nghễ búng ngón tay một cái. Một tia sáng màu xanh biếc xuất hiện cuồn cuộn thổi tới Trường Sinh đan.
Nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên, đáy mắt Hoàng Mi chân nhân đột nhiên xuất hiện một tia quyết tuyệt. Tay áo bào phất một cái, một đạo ánh sáng vàng mỹ lệ bắn nhanh vào hậu tâm Độc Giao Vương.
Lúc này dù là Hóa hình hậu kỳ yêu thú cũng phản ứng không kịp, huống chi hắn căn bản không ngờ đối phương dám mạo hiểm chuyện làm ra cái chuyện gan to bằng trời thế này.
Ngươi…
Độc Giao Vương chỉ kịp thốt lên một chữ đã bị tia sáng vàng kích trúng, bùng một tiếng văng ra xa mấy trượng.
/2355
|