BẬC THẦY THẺ SAO

Chương 66: Lần Đầu Gặp Gỡ

/123


Tạ Minh Triết gửi đi một tin tức cho Đường Mục Châu, ngữ khí mang theo lấy lòng rõ ràng: “Hắc hắc hắc, không nghĩ tới anh thông minh như vậy, cư nhiên từ một câu suy đoán của tui mà suy ra. Sư phụ đều nói cho anh rồi đi?”

Đường Mục Châu tức giận nói: “Đúng vậy, Chú Béo sư đệ!”

Tạ Minh Triết: “……”

Bị hắn gọi như vậy có chút quái dị, Tạ Minh Triết chỉ có thể đứng đắn nói: “Trước nói tốt, tương lai nếu là gặp mặt không thể động thủ đánh người, không phải tui cố ý lừa gạt anh, tui cũng không nghĩ tới Lâm thần nguyện ý thu tui làm đồ đệ.”

Đường Mục Châu trầm mặc một lát, tâm tình biệt nữu mà tiếp nhận sự thật chính mình nhiều ra một cái sư đệ, ngữ khí cũng bình tĩnh chút: “Lúc trước tôi muốn nhận chú làm đồ đệ, bởi vì chú không muốn gia nhập câu lạc bộ Phong Hoa cự tuyệt tôi, hiện giờ sư phụ tự mình thu chú, cũng coi như chú vận khí tốt. Đi theo hắn học cho tốt đi, đừng làm hắn thất vọng.”

Tạ Minh Triết nghiêm túc lên: “Yên tâm, nhất định tui sẽ học nghiêm túc.”

Cậu dừng một chút, nhịn không được tò mò hỏi: “Nhiều thêm một chú béo làm sư đệ, trong lòng Đường thần có phải rất ghét bỏ hay không?”

Đường Mục Châu bị hắn chọc cười, hòa nhã nói: “Sẽ không. Lúc trước nếu tôi nói qua muốn thu chú làm đồ đệ, chính là thực thưởng thức thiên phú của chú. Võng du không phải thế giới xem mặt, xem chính là thực lực. Mặc kệ chú trưởng thành dạng gì, chỉ cần có thể ở trên sân thi đấu chứng minh chính mình, chú đều được tán thành.”

Tạ Minh Triết chỉ nói giỡn, không nghĩ tới lời nói Đường Mục Châu còn rất có triết lý. Trải qua trong khoảng thời gian tiếp xúc này, hắn có thể cảm giác được Đường Mục Châu là người chí lớn, mở rộng chết tức thì thay đổi hiện trạng liên minh, tính thay đổi gia tăng chiến thuật, ánh mắt Đường Mục Châu nhìn xa hơn so với rất nhiều tuyển thủ tuổi trẻ. Hắn thật sự thực thích trò chơi này, cũng vẫn luôn nỗ lực ở đồ vật mà chính mình nhiệt tình yêu thương.

Cao thủ như vậy, đáng giá được người tôn kính.

Tạ Minh Triết cảm thấy chính mình xác thật thực may mắn, nhận Trần Thiên Lâm làm sư phụ, có vị sư huynh Đường Mục Châu này, còn có đồng đội Trần Tiêu cùng Trì Thanh, Oánh Oánh, mập mạp, Kim Dược bốn cái đồng bọn tận tâm tận lực quản lý hiệp hội.

bước chân cậu nhất định sẽ nhanh hơn, tranh thủ một ngày cũng đạt tới độ cao như Đường Mục Châu vậy.

Đường Mục Châu theo sát hỏi: “Phương pháp phá giải set thẻ của chú tôi có thể nói. Nhưng tôi cảm thấy, trực tiếp nói không bằng chính chú đi trải nghiệm thực chiến, hình thức ám bài đẳng cấp chuyên gia bộ set thẻ này của chú đánh không tốt, thực nhanh chú sẽ hiểu.”

Tạ Minh Triết nói: “Được, chính tui đi thực chiến đây.” Không làm mà hưởng không thú vị, cậu cũng càng muốn chính mình tổng kết.

Sau khi kết thúc đối thoại cùng Đường Mục Châu, Tạ Minh Triết phát hiện Trì Thanh gửi đến trò chuyện riêng với hắn: “Tiểu Tạ, cái Kha Tiểu Kha kia nói là fans của em, hắn mới vừa gia nhập hiệp hội, thực lực cụ thể, bối cảnh còn chờ khảo sát, chị phân vài người theo hắn mang đi đánh đấu trường, nếu là biểu hiện tốt, quá mấy ngày lại cho hắn cái chức vụ, làm hắn chuyên môn phụ trách khía cạnh này.”

Tạ Minh Triết nhớ tới thiếu niên thích quỷ bài cơ linh, liền nói: “Chuyện hiệp hội chị Thanh nhìn làm đi, nhưng loại quyền hạn phó hội trưởng quản lý cao cấp này vẫn là không dễ dàng đề bạt, có rất nhiều ví dụ hiệp hội lớn giải tán, người này luôn miệng nói là fans của em, nhưng cũng không thể tin hoàn toàn.”

Trì Thanh nói: “Yên tâm, chị sẽ nhìn chằm chằm.”

***

Buổi tối hôm nay, Tạ Minh Triết không đi đánh đấu trường, mà là trở lại không gian cá nhân lật xem ghi hình thi đấu hôm trước, lấy góc nhìn của khán giả tổng kết kinh nghiệm. Đường Mục Châu nói set thẻ của cậu có bốn loại phương pháp phá giải, cậu cẩn thận nghiên cứu một phen, cũng đại khái nghĩ ra vài loại.

Hình thức minh bài bộ set thẻ này đặc biệt lợi hại, nhưng hình thức ám bài kỳ thật rất dễ dàng bị nhằm vào, còn chưa đủ hoàn thiện.

đa số người chơi đẳng cấp cấp thấp đều là nhanh chóng đối oanh, rất ít gặp được đại hậu kỳ tiết tấu chậm như set thẻ thổ hệ, thủy hệ. Nhưng cậu tin tưởng, ở trình độ phổ biến đẳng cấp chuyên gia thẻ sao tăng lên, cậu thực mau sẽ gặp được.

Kế tiếp cậu cần phải làm là đi đấu trường nhiều, chịu ngược vài lần nhìn xem ưu thế của set thẻ khác, lại phân tích khuyết điểm chính mình.

Tạ Minh Triết tổng kết thu hoạch cả ngày một chút, ở đúng 12 giờ offline.

Trần Tiêu đang ngồi ở trên ghế nằm như suy tư gì, thời điểm Tạ Minh Triết lên lầu vừa lúc đối với ánh mắt Trần Tiêu phát ngốc, hai người đều giật mình, Trần Tiêu nhanh chóng điều chỉnh biểu tình tốt, cười hỏi: “Hôm nay tình hình chiến đấu thế nào?”

Tạ Minh Triết nói: “Thắng liên tiếp 30 trận đánh tới sơ cấp chuyên gia, đặc biệt mệt.”

Trần Tiêu giơ ngón tay cái: “Có thể thắng liên tiếp 30 trận trực tiếp vọt tới chuyên gia cũng không thấy nhiều, em có thiên phú như vậy, lại mài giũa một đoạn thời gian, đi đánh thi đấu đại sư khẳng định có thể bắt được thành tích tốt.”

Tạ Minh Triết tò mò hỏi: “Anh Trần hiện tại anh đi đanh mà nói, không chỉ thắng liên tiếp 30 trận đi?”

Trần Tiêu nói: “Em không thể so với anh, năm đó anh đi theo anh trai chơi một đoạn thời gian rất dài, còn thiếu nữa qua một cái mùa giải tuyển thủ chuyên nghiệp.” Hắn tạm dừng hai giây, đột nhiên nói sang chuyện khác: “Đúng rồi Tiểu Tạ, giúp anh một cái được không?”

Tạ Minh Triết nghi hoặc: “Giúp cái gì?”

Trần Tiêu vuốt mũi tựa hồ có chút ngượng ngùng, một lát sau mới ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói: “Ba ngày sau là sinh nhật anh trai anh, anh muốn chúc mừng sinh nhật ảnh một chút, nhưng giữa huynh đệ chúng ta, ách…… Có chút hiểu lầm như vậy, anh đi một mình mà nói, có khả năng ảnh sẽ không cao hứng……”

Tạ Minh Triết đã đoán được Trần ca muốn nói gì, quả nhiên, ngay sau đó Trần Tiêu liền nhìn về phía Tạ Minh Triết, ánh mắt thành khẩn: “Anh trai rất thích tiểu đồ đệ là em, cho nên anh muốn em đi một chuyến với anh, rút ra chút thời gian, chúng ta cùng nhau mua quà sinh nhật cho hắn, thừa dịp thời điểm hắn cao hứng, lại khuyên hắn trở về ở.”

Một người hắn khuyên, sợ Trần Thiên Lâm sẽ phản cảm rốt cuộc sau khi uống say hắn từng ôm ca ca lại hôn lại gặm còn thông báo. Nhưng có Tiểu Tạ ra mặt thì không giống, hắn cũng tìm được xuống bậc thang…… Phòng hắn thu thập đặc biệt chỉnh tề, ngóng trông ca ca có thể dọn lại đây ở.

Tạ Minh Triết rất sảng khoái nói: “Không thành vấn đề. Sinh nhật sư phụ vốn dĩ em cũng nên đi, cũng không biết ảnh thích cái gì? Em muốn đưa một kiện lễ vật tốt.”

Trần Tiêu cười rộ, ánh mắt phiếm một tia ôn nhu: “Hắn a, cái khác không hứng thú, chỉ thích các loại thực vật. Trước kia mỗi năm thời điểm sinh nhật, anh liền tích cóp tiền tiêu vặt mua thực vật cho hắn, kỳ thật trên giàn hoa thực vật mọng nước trong phòng này, có mấy bồn chính là anh mua quà sinh nhật cho hắn.”

Tạ Minh Triết dở khóc dở cười: “Ảnh yêu thực vật như vậy? Năm nay vẫn là đưa thực vật sao?”

Trần Tiêu nghĩ nghĩ nói: “Anh đã chuẩn bị tốt. Em nếu học qua mỹ thuật, không bằng đưa bức tranh cho hắn đi, chính mình vẽ tương đối có ý nghĩa kỷ niệm.”

Tạ Minh Triết cảm thấy rất có đạo lý, liền gật gật đầu: “Ừm, em đây quay đầu ngẫm lại vẽ cái gì!”

Trở lại phòng ngủ cậu liền cân nhắc chuyện này, vẽ cái gì tốt nhỉ? Vẽ một thân cây làm quà sinh nhật cho người ta có chút kỳ quái, vẽ mẫu đơn lại quá diễm lệ, tính cách sư phụ hẳn là càng thích hoa cỏ thanh nhã một chút.

Đúng rồi, bốn kiện một bộ mai, lan, trúc, cúc!

Trước kia văn nhân mặc khách yêu nhất chính là cái này, rất nhiều người ở thư phòng treo một bộ mai lan trúc cúc, xưng là “Tứ quân tử” trong các loài hoa, hàn mai nở rộ trong tuyết tượng trưng chí hướng cao khiết bất khuất; không cốc u lan tượng trưng thanh nhã đạm bạc danh lợi; còn lại là cây trúc tiêu sái khiêm khiêm quân tử; hoa cúc tượng trưng cho ẩn sĩ thế ngoại cao nhân.

Cùng cảm giác đặc thù của sư phụ cũng tương đối phù hợp?

Nghĩ chủ ý, sáng tinh mơ ngày kế Tạ Minh Triết liền cùng Trần Tiêu cùng lái xe đi ra ngoài, Trần Tiêu đi vườn cây đã sớm đặt hàng bồn cảnh, một cây tùng loại cây nhỏ, thân cây uốn lượn tạo hình rất độc đáo, lá thông xanh biếc dưới ánh sáng chiếu xuống tản ra ánh sáng nhu hòa.

Một chậu này vậy mà mười ngàn tinh tệ.

Tạ Minh Triết có chút nghi hoặc, cây tùng quý như vậy sao? Thời đại Địa cầu loại bồn cảnh cao 1 mét này cũng chỉ mấy trăm đồng tiền, chủng loại tốt một chút mấy ngàn khối, mười nhàn cũng quá khoa trương.

Đại khái là chủng loại quý báu, rất khó tìm.

Thế giới này đừng nói văn hóa không giống nhau, chủng loại thực vật, động vật cũng cùng thời đại địa cầu không quá giống nhau. Mai, lan, trúc, cúc ở thế giới này có sao? Tạ Minh Triết nghĩ đến đây, lập tức lấy ra quang não tìm tòi tư liệu trên mạng, quả nhiên là có, chủng loại còn rất nhiều, quang hoa lan có mười mấy loại, chẳng qua, tổ hợp bốn loại thực vật này cũng không có cách nói “Tứ quân tử”, xem ra là văn hóa tương quan thất lạc.

Trong lòng cậu đột nhiên có cái suy nghĩ ——không phải tháng sau anh Trần phải làm tẻ thực vật sao? Có thể làm một bộ thực vật liên động tứ quân tử hay không, hoặc là dựa theo đặc tính bốn loại thực vật này giao cho tứ quân tử với kỹ năng hoàn toàn mới?

Về sau chờ thời điểm Trần Tiêu làm thẻ thực vật lại cùng anh Trần tham thảo một chút.

Tạ Minh Triết sợ chính mình vội quên mất, dứt khoát mở ở bản ghi nhớ quang não, ghi nhớ “Sự kiện nhắc nhở”, sau đó liền đi theo anh Trần đi vẽ tranh trung tâm, mua một chồng tranh vẽ, giấy cùng với nguyên bộ bút vẽ, thuốc màu.

Từ nhỏ đến lớn cậu vẫn luôn học mỹ thuật, mấy thứ này đương nhiên đều có, đáng tiếc tất cả đều là nhất tiện nghi hóa, thuốc màu còn có loại hương vị gay mũi. Hiện giờ trong tay có tiền, đương nhiên phải dùng tài liệu tốt, vẽ ra cũng sẽ so trước kia mỹ quan hơn.

Ở trong game làm thẻ chỉ cần dùng đến tinh thần lực, đối người có cơ sở mỹ thuật như cậu mà nói vẽ thẻ bài rất đơn giản, nhưng vẽ tranh trong hiện thực lại có chút khó khăn, ngón tay không có linh hoạt như nguyên chủ, không cẩn thận liền sai tuyến vứt bỏ vài tờ giấy, luyện lại mới được.

Cũng may cậu có được ký ức hoàn chỉnh rõ ràng, hơn nữa ký ức tứ chi, luyện một giờ xúc cảm liền chậm rãi đã trở lại.

Đám người Trì Thanh thấy cậu đột nhiên vẽ hoa cỏ, đều có chút khiếp sợ. Mập mạp trực tiếp hỏi tới: “Tiểu Tạ, cậu là muốn đổi nghề làm thẻ thực vật sao?”

Tạ Minh Triết giải thích nói: “Tặng quà sinh nhật cho người, tự tay chính mình vẽ sẽ tương đối có thành ý.”

Mọi người đều rất tò mò, Trần Tiêu liền đem vài người kéo đến phòng khách, đơn giản giải thích Trần Thiên Lâm thu Tiểu Tạ làm đồ đệ sự, hơn nữa trước tiên nói chuyện cùng mọi người, nói qua đoạn thời gian Trần Thiên Lâm sẽ chuyển đến ở cùng nhau.

Mọi người mặt đầy khiếp sợ, hoàn toàn không nghĩ tới, anh trai Trần Tiêu cư nhiên là Trần Thiên Lâm đại danh đỉnh đỉnh ……

Nhìn bộ dáng mập mạp trợn mắt há hốc mồm, Trần Tiêu dở khóc dở cười: “Như thế nào? Đều cho rằng anh trai anh qua đời à?”

Mập mạp vò đầu cười hắc hắc: “Anh có bộ dáng bi thương, hình như là anh trai anh đã…… Phi phi, em không nói bậy, Lâm thần còn tốt tốt, Lâm thần sẽ gia nhập đoàn đội chúng ta, quả thực không thể tin được!”

Trì Oánh Oánh cũng thực kích động: “Thật không nghĩ đến cao thủ anh Trần muốn tìm cư nhiên là anh ấy, trước kia em vẫn là fan trung thành của ảnh.”

Trì Thanh bình tĩnh mà nói: “Anh ấy cùng nhiều người chúng ta cùng nhau ở như vậy có thể thói quen gì không?”

Trần Tiêu nhẹ nhàng cong khóe môi, nói: “Anh trai của anh tính tình kỳ thật rất hiền hoà, một chút cũng không làm giá, đặc biệt ở chung tốt, các em không cần có áp lực, lại đây anh ấy ở phòng ngủ chính lầu hai. Hắn tương đối thích an tĩnh, ngày thường chúng ta hoạt động ở dưới lầu, đừng đi quấy rầy hắn là được.”

Mọi người sôi nổi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Trên lầu, Tạ Minh Triết còn đang chuyên tâm vẽ tranh, cậu trước đánh mấy tấm sơ đồ phác thảo, nhìn vừa lòng mới bắt đầu vẽ.

Kết quả vẽ một buổi trưa, chỉ hoàn thành một tấm hoa lan đồ 80%, vẽ tranh trong hiện thực xác thật khó, khó quá nhiều so trong game dùng tinh thần lực, cậu vẽ mới vài đường mà tay sắp rút gân luôn rồi, nghi tới hai ngày chính là sinh nhật sư phụ, Tạ Minh Triết đành phải căng da đầu tiếp tục vẽ tranh.

Ngày kế Tạ Minh Triết không đăng nhập trò chơi, vội vàng chuẩn bị lễ vật, cũng may lúc sau cảm giác vẽ tranh trở về càng vẽ càng luyện quen, đến rạng sáng, cậu mới đem bốn tấm mai lan trúc cúc toàn bộ hoàn công.

Trần Tiêu nhìn bộ dáng nghiêm túc của cậu, trong lòng rất cảm khái, gia hỏa này chẳng những thông minh, còn thực hiểu được cảm ơn. Không giống người nào đó, ngoài miệng nói anh em tốt trên thực tế lại là bạch nhãn lang. Tạ Minh Triết là cái loại người chỉ cần ngươi đối hắn tốt, hắn liền ghi tạc trong lòng gấp mười lần báo đáp, tâm tư rất đơn thuần.

Trần Tiêu đi đến bên người Tạ Minh Triết, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: “Ngươi vẽ thật xinh đẹp, anh trai anh nhất định sẽ thích. Bất quá, vì cái gì vẽ bốn tấm?”

Tạ Minh Triết vò đầu cười: “Bốn tấm vừa lúc đủ một bộ! Buổi sáng ngày mai đi đóng khung, tới kịp không?”

Trần Tiêu nói: “Hoàn toàn tới kịp, buổi sáng anh mang cậu đi.”

***

Buổi sáng ngày kế, Trần Tiêu cùng Tạ Minh Triết cùng nhau đi vào cao ốc tranh vẽ, tìm một cửa hàng chuyên môn bồi tranh chữ, bốn bức tranh này xứng với khung gỗ đàn màu sắc trang nhã, song song bốn bức tranh lập tức trở nên cao lớn lên, Tạ Minh Triết đều cảm thấy không tồi.

Tuy hoạ sĩ còn có chút non nớt, nhưng trước mắt hắn có thể phát huy ra trình độ tốt nhất rồi.

lễ vật Trần Tiêu cũng rất dụng tâm, xem xét nghe nói bồn cây tùng này tương đương trân quý, đặc biệt khó tìm, là hắn tìm trang viên gần trường hoa thu mua giá cao, đợi nửa năm mới đến, có thể thấy được hắn đối sinh nhật anh trai có bao nhiêu coi trọng.

Hai người mang theo lễ vật, hưng phấn mà đi tìm Trần Thiên Lâm.

Cùng thời gian, cửa nhà Trần Thiên Lâm bị gõ vang.

Trần Thiên Lâm từ trong màn hình thấy mặt mỉm cười của đối phương, có chút kinh ngạc mở cửa: “Sao ngươi lại tới đây?”

Người tới đúng là Đường Mục Châu, trong tay mang theo hộp quà tinh xảo, giọng nói trầm thấp ôn nhu: “Sinh nhật sư phụ, ngày quan trọng như vậy đương nhiên con phải đến.” Hắn đem hộp quà đưa cho Trần Thiên Lâm, “ Lễ vật cho sư phụ.”

Trần Thiên Lâm trong lòng hơi cảm động, tiếp nhận hộp quà, nhìn thanh niên trước mặt trường thân ngọc lập nói: “Không nghĩ tới ngươi còn nhớ rõ sinh nhật của tôi, chính tôi đều đã quên.”

Đường Mục Châu mỉm cười: “Sinh nhật sư phụ em viết trọng điểm bị quên, năm trước vốn định tới đây, lúc ấy đúng lúc an bài thi đấu không có biện pháp. Năm nay tốt không có thi đấu, em làm câu lạc bộ thỉnh giả.”

Trần Thiên Lâm dẫn hắn đến phòng khách ngồi xuống, phân phó người máy đổ nước, xoay người nhìn hắn bên cạnh trên sô pha, hỏi: “Ngươi không tham gia thi đấu cá nhân sao?”

Đường Mục Châu nghiêm trang nói: “Mùa giải trước mới vừa lấy quán quân, luôn đi theo tân nhân đoạt cúp cũng không tốt lắm.”

Trần Thiên Lâm nhẹ nhàng cười rộ: “Ngươi như thế nào ngữ khí một bộ lão tiền bối?”

Đường Mục Châu nói: “Đồ đệ của em đều lấy qua giải thưởng tân nhân, em cũng coi như liên minh lão tuyển thủ đi.”

Thầy trò hai người liếc nhau, trong lòng đều cảm khái, 5 năm thời gian qua thật là nhanh, Trần Thiên Lâm đều có đồ tôn, vẫn là đồ tôn cái lấy giải thưởng Tân nhân xuất sắc nhất. Hắn có chút tò mò: “Thẩm An vội thi đấu sao?”

Đường Mục Châu nói: “Tiểu gia hỏa rất tích cực, muốn đi thi đấu cá nhân lấy cái cúp. Bất quá em phỏng chừng rất khó, cao thủ mùa giải này dự thi rất nhiều, tuy rằng đại thần lâu đời chưa báo danh, nhưng một thế hệ tuổi trẻ, Diệp Trúc, Sơn Lam thực lực đều đặc biệt mạnh, bất quá em cổ vũ Tiểu An đi rèn luyện nhiều, tuổi tác hắn còn quá nhỏ.”

Trần Thiên Lâm không biết nói cái gì mới tốt.

Cái đồ đệ này là một tay anh mang ra tới, lúc sau trải qua 5 năm lắng đọng lại, hiện giờ Đường Mục Châu sớm đã không phải thiếu niên sắc bén lúc trước kia 50 thắng liên tiếp ở thi đấu cá nhân, hắn càng thêm nội liễm, càng thêm ổn trọng, cũng càng thêm đại khí thong dong.

Hắn là thủ tịch bài thủ câu lạc bộ Phong Hoa, hắn dựa lực bản thân chấn hưng toàn bộ set thẻ mộc hệ, hắn còn toàn lực mở rộng lưu thông bài chết tức thì, đồ đệ như vậy, cũng đủ làm Trần Thiên Lâm kiêu ngạo.

So trong trí nhớ thanh niên phong độ nhẹ nhàng, dung mạo nẩy nở càng thêm anh tuấn, nếu không phải mặt mày còn có tươi cười quen thuộc, Trần Thiên Lâm thiếu chút nữa không dám nhận.

5 năm, đủ để cho một người thoát thai hoán cốt.

Mà hiện giờ Đường Mục Châu, đã hoàn toàn xứng đôi với cái xưng hô “Đường thần” này.

Trần Thiên Lâm cảm khái, liền nghe Đường Mục Châu mỉm cười nói: “Về Chú Béo, vị sư đệ mới này của em, sư phụ không tính toán giới thiệu sao?”

Đúng lúc này ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa, mặt phóng đại Trần Tiêu ở trong màn hình, nói: “Anh, là em cùng Tiểu Tạ.”

Trần Thiên Lâm hơi hơi mỉm cười, quay đầu lại xem Đường Mục Châu: “Xem ra không cần tôi giới thiệu, sư đệ ngươi hôm nay cũng tới.”

“Ồ?” Đường Mục Châu nhẹ nhàng nhướn mi, từ trên sô pha đứng lên, tự mình đi mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Trần Tiêu thấy nam nhân trước mặt, rõ ràng giật mình: “Làm sao ngươi lại ở đây?”

Đường Mục Châu mỉm cười vươn tay: “Đã lâu không thấy.”

Trần Tiêu thần sắc phức tạp mà bắt tay với hắn: “Đúng là đã lâu không gặp.”

Tạ Minh Triết có chút nghi hoặc mà từ phía sau Trần Tiêu thò đầu ra, vừa lúc ánh mắt giao nhau với người đàn ông xa lạ.

Người đàn ông trước mặt vô cùng trẻ tuổi, thân cao vượt qua 1m85, mày kiếm lãng mục, dung mạo anh tuấn. Người đàn ông mặc một thân tây trang hưu nhàn, người bình thường mặc tây trang màu này rất khó, nhưng mặc trên người hắn, cùng khí chất phong độ nhẹ nhàng hoàn mỹ mà dung hợp với nhau.

Trên mặt hắn mang theo mỉm cười, khóe môi nhẹ giương lên, nhưng không làm người cảm thấy tuỳ tiện, ngược lại như là vương tử ôn nhu thân thiết, hơn nữa giọng nói trầm thấp mà giàu từ tính, quả thực là đối tượng mối tình đầu hoàn mỹ của rất nhiều cô gái.

Chỉ là, khi đối với đôi mắt sáng ngời của Tạ Minh Triết, mỉm cười trên mặt nam nhân bỗng dưng cứng đờ, khóe miệng nhẹ nhàng run rẩy một chút, hiển nhiên nội tâm cực kỳ chấn động. Trên mặt hắn rõ ràng là thần sắc không dám tin cùng phức tạp, nhìn Tạ Minh Triết thấp giọng hỏi: “Ngươi chính là đồ đệ sư phụ mới thu …… Chú Béo?”

Tạ Minh Triết ngẩn người: “Anh gọi là sư phụ? Chẳng lẽ anh là…… Đường thần?”

Đường Mục Châu: “…………”

Tạ Minh Triết: “…………”

Cái này đúng là xấu hổ!

Chú Béo không mập, cũng không phải chú, mà là cái thiếu niên đẹp trai 18 tuổi.

***

editor: cuối cũng cũng gặp ngoài đời thực rồi *tung bông*

/123

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status