Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em

Q.2 - Chương 31 - Chương 31

/119


Hai vợ chồng Mạc Đông Lăng cùng Thư Mật Nhi mặc dù đã quyết định sinh sống tại Bắc Kinh, nhưng hai người thỉnh thoảng cũng phải đi công tác xa, một hồi đến Luân Đôn, một chốc lại sang Italy...

Thư Mật Nhi nguyên bản muốn mang con trai đi cùng, thế nhưng con lớn hiện tại cũng đã học tiểu học, không thể tùy tiện trốn học được, ông xã Mạc Đông Lăng lại nói muốn cái gì mà hưởng thụ thế giới hai người, kiên quyết không cho phép cô mang con trai theo.

Lại càng thừa dịp lúc cô còn đang say mộng liền bắt cóc cô, may mà hai đứa con trai đều cực kỳ ngoan ngoãn, không ầm ĩ không nháo loạn, cùng ông nội bà nội ở chung thật sự hòa hợp.

Nửa tháng sau, hai vợ chồng từ Italy trở về, vừa mới bước chân vào cửa, con trai nhỏ liền như một trận gió xoáy càn quét tới, ôm đùi mẹ “Oa oa” khóc lớn.

“Hạo Hạo, làm sao thế?” Thư Mật Nhi đau lòng ôm con trai nhỏ ôn nhu dỗ dành hỏi.

“Anh trai nói mẹ không thích bọn con rồi.” Hai mắt Mạc Thừa Hạo đẫm lệ mông lung mím môi khóc ròng nói, thanh âm mềm dẻo đáng yêu, thật sự là khiến người ta mủn lòng.

Thư Mật Nhi kinh ngạc, “Làm sao có thể a? Anh trai là đang lừa gạt con.”

Một bên mặt Mạc Thừa Hạo vẫn còn đang đầm đìa nước mắt, một bên hít hít cái mũi,giọng nói có chút thút thít: “Vậy cha mẹ vì sao lại rời đi? Anh trai nói mẹ đi tạo em gái nhỏ, khi có em gái nhỏ rồi thì mẹ sẽ không thích bọn con nữa, hu hu...”

Thư Mật Nhi vẻ mặt đầy hắc tuyến, Mạc Mạc nhà cô đúng là trưởng thành sớm a! Vẫn còn chưa đầy 8 tuổi!Uhm! Thế mà đã biết được nhiều như vậy rồi a?

“Con ngoan, con là tâm can bảo bối của cha mẹ, cha mẹ làm sao có thể không thích con được chứ. Đừng nghe anh trai con nói bậy, không có cái gì mà em gái nhỏ đâu, cha mẹ chỉ có hai người các con thôi.”

“Thật vậy ạ?” Mạc Thừa Hạo mở to đôi mắt nhìn mẹ, khóe mắt vẫn còn vương nước mắt.

“Uh`m, thật sự.” Thư Mật Nhi gật đầu.

Mạc Thừa Hạo lúc này mới nín khóc mỉm cười, cậu bé cũng chỉ là con nít thôi! Ai mà chả muốn được dỗ dành.

Sau khi trấn an con trai nhỏ xong, Thư Mật Nhi liền đi tìm ông xã, đem chuyện nghiêm trọng này tính nói lại một lần, hi vọng anh có thể hảo hảo mà nói chuyện cùng với con trai lớn.Càng phải răn dạy cho đứa nhỏ biết về sau không được nói với em trai chuyện sinh em gái nhỏ, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của hai đứa nhỏ.

Mạc Đông Lăng đổ mồ hôi hột, “Bà xã, em suy nghĩ quá nhiều.”

“Em mặc kệ, anh phải nghe theo em, nếu không từ lần sau đi đâu em cũng sẽ mang theo Hạo Hạo, buổi tối cũng sẽ cùng đứa nhỏ đi ngủ, cho anh ngủ sàn nhà!” Thư Mật Nhi uy hiếp nói.

“Bà xã, đừng vậy mà!” Mạc Đông Lăng ai oán.

“Hừ! Chính xác mà nói dạy bảo con trai là trách nhiệm của anh, con trai mà đi theo con đường lệch lạc, em liền... Ly hôn với anh!” Thư Mật Nhi thở phì phì không hề không đắn đo nói.

Trong lòng Mạc Đông Lăng thầm nghĩ: Xú tiểu tử! Mới có 3 ngày mà đã cưỡi lên đầu lão cha con rồi! Cứ nhìn xem cha con thu thập con như thế nào!

Vì thế, đêm nay, Mạc Đông Lăng cùng con trai lớn nói chuyện suốt mấy giờ liền, Thư Mật Nhi mang theo con trai nhỏ trốn ở ngoài cửa nghe lén.

Nhưng mà, đều do này phòng này kỹ thuật cách âm thật quá tốt, cái gì cũng đều không nghe được.

“Mẹ, cha chắc không phải ở bên trong đánh anh trai chứ?” Anh bạn nhỏ Mạc Thừa Hạo nháy mắt to nghi ngờ hỏi.

Thư Mật Nhi kinh hãi, lập tức bình tĩnh trở lại, “Hẳn là không.”

“Thật là, rốt cuộc thì bọn họ đang làm gì a?” Mạc Thừa Hạo khó hiểu nghiêng đầu cắn cắn ngón tay.

“Nói chuyện phiếm.” Thư Mật Nhi cũng không biết ông xã sẽ nói với con trai những gì.

“Tán gẫu cái gì ạ?” Mạc Thừa Hạo phồng má rất giống một cái bánh bao đáng yêu.

“Mẹ không biết.” Thư Mật Nhi lắc đầu.

Cuối cùng, hai mẹ con đều chống đỡ không nối liền trở về phòng ngủ, Thư Mật Nhi một bên gật gù muốn ngủ, một bên lại cảnh cáo mình, nhất định không thể ngủ, tuyệt đối không thể ngủ,cô phải đợi ông xã về phòng rồi mới ngủ.

Chờ cô tỉnh lại lần nữa thì đã là sáng sớm ngày hôm sau rồi.

“A!” Thư Mật Nhi sau khi nhìn thời gian liền một tiếng thét chói tai, cô như thế nào lại ngủ thiếp đi chứ?

“Bà xã, em càng ngày càng giống sư tử Hà Đông rồi.” Mạc Đông Lăng lật người lại, lầu bầu lầm bầm.

Thư Mật Nhi ra sức lắc lắc ông xã còn đang mông lung, “Anh tối hôm qua đã cùng Mạc Mạc nói những gì? Như thế nào lại lâu vậy?”

“Chuyện đàn ông với nhau, phụ nữ không nên xen vào.” Mạc Đông Lăng lờ cô đi.

“Em là người phụ nữ duy nhất trong nhà, em tự thấy mình có quyền!” Thư Mật Nhi không thuận theo.

“Mẹ anh cũng là phụ nữ.”

“Ông xã tốt, nhanh nói cho em biết đi!”

Cứng rắn không được chỉ có thể chuyển sang mềm, làm nũng vẫn luôn là thế mạnh của cô, không sợ ông xã không nghe, nhưng lần này có vẻ như ông xã cực kỳ quyết tâm, liền nhất quyết không nói cho cô biết.

“Em đi hỏi con trai.” Cô xốc chăn lên xuống giường.

Mạc Đông Lăng tiếp tục vùi đầu đi ngủ, nghĩ thầm: Con trai lại càng không có khả năng nói cho em biết, đây là bí mật của hai cha con chúng ta.

Quả nhiên, Mạc Thừa Diệp giữ vững trận địa, một chữ cũng không chịu tiết lộ, lần này Thư Mật Nhi thật sự không còn cách nào khác, đành một người ngồi trong phòng sinh hờn dỗi.

Mạc Thừa Hạo giống như chim nhỏ bổ nhào vào trên người mẹ, “Mẹ, Hạo Hạo cùng người chơi đùa, mẹ không nên tức giận.”

Thân thể nho nhỏ leo lên trên người Mật Nhi, cái miệng nhỏ tại trên mặt cô hôn bẹp một cái, mắt to chớp chớp làm nũng với cô..

“Thật sự là con ngoan của mẹ.” Thư Mật Nhi trong lòng thậm cảm thấy vui mừng, vẫn là con trai nhỏ tri kỷ a!*****

Mùa xuân năm tiếp theo, Lương Chân Chân sinh hạ một bé trai, tên gọi ở nhà là Nhốn Nháo, thật sự là bởi vì lúc ở trong bụng mẹ, thằng nhóc này vô cùng nghịch ngợm.

Nhốn Nháo đầy tháng, Mạc Đông Lăng mang theo một nhà bốn người tới thăm.

Cùng đi còn có cha mẹ Thư, vốn là bảy đứa nhỏ tụ hội liền biến thành tám đứa, tuy Jeremy là người mới gia nhập, nhưng vì là anh em với Mạc Thừa Diệp cùng Niếp Niếp, nên mọi người rất nhanh liền làm quen, tụ tập ở một chỗ líu rít không thôi.

Mạc Thừa Hạo vô cùng hưng phấn, nhìn thấy thật nhiều anh chị, còn có bé gái sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với cậu- Quan Dịch Ưu.

Nhạc Nhạc nâng quai hàm hỏi Niếp Niếp, “Trong bụng mẹ chị không có em gái nhỏ hay em trai nhỏ sao?”

Niếp Niếp lắc đầu, “Không có.”

“Vì sao lại như thế?”

“Chị cũng không biết.”

“Vậy chị không muốn có một em trai để sai bảo sao?” Nhạc Nhạc lại hỏi.

“Đương nhiên là muốn a! Cha cũng muốn, chỉ là mẹ không chịu, nói là sinh Bảo Bảo rất đau.”

“A? Chúng ta đều là tê tê dại dại mà từ trong bụng mẹ đi ra a, làm sao có thể đau được?” Nhạc Nhạc kinh ngạc.

“Trên bụng lại không có cái lỗ nào, vậy chúng ta đi ra từ nơi nào a?” Niếp Niếp ngưng mi làm ra vẻ suy nghĩ.

“Nơi này a!” Nhạc Nhạc hưng phấn chỉ chỉ cái rốn bé tẹo.

Niếp Niếp vẫn cảm thấy khả năng này là không lớn, “Quá nhỏ.”

“Để em đi hỏi mẹ.” Nhạc Nhạc nhảy xuống ghế chuẩn bị đi hỏi mẹ.

Niếp Niếp giữ chặt bả vai bé, “Dì sẽ không nói cho em đâu, chị cảm thấy vấn đề này vẫn là tự chúng ta đi tìm câu trả lời thôi.”

Nhạc Nhạc nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Niếp Niếp nói cũng có đạo lý, thế là hai người lại ngồi một chỗ líu ra líu rít với nhau.

Hai đứa nhỏ cá tính một cái phúc hắc thông minh một cái thẳng thắn mơ hồ, sở dĩ có thể chơi với nhau đến cùng cũng là có điểm chung, tựa như mẹ hai đứa Úy Hợp Hợp cùng Lương Chân Chân vậy.

Mạc Thừa Diệp biểu tình không hờn giận, cậu vốn cho là lần này tới đây, Nhạc Nhạc sẽ vui vẻ chạy tới chạy lui phía sau mông cậu, kết quả là anh họ Jeremy đến đã thu hút toàn bộ sự chú ý của cậu.

Bên lỗ tai cậu luôn là những câu đối thoại như thế này:

“Anh họ Jeremy, anh về sau sẽ là thủ lĩnh hắc bang sao?” Nhạc Nhạc hưng phấn hỏi.

“Uh`m.”

“Kia về sau nếu có người muốn bắt nạt em, anh sẽ đuổi mấy tên bại hoại ấy giúp em chứ?”

“Đương nhiên rồi.”

“Thật tốt quá! Em rốt cục cũng tìm được một chỗ dựa vững chắc rồi!” Nhạc Nhạc phi thường vui vẻ nói.

...

Tình huống như vậy vẫn duy trì cho đến khi bọn nhỏ trưởng thành......

Một ngày nào đó, của một năm nào đó.....

Mạc Thừa Diệp gọi điện thoại cho Nhạc Nhạc, “Khi nào thì trở về?”

【 Ngày mai. 】

Giọng nói của Nhạc Nhạc ở đầu bên kia điện thoại tràn đầy sức sống, cô vẫn luôn tôn sùng tự do, cuộc sống tùy tâm sở dục. Người ở bên ngoài có thể cho rằng, hành vi của cô có chút kỳ quặc, rõ ràng là một Thiên Kim Đại Tiểu Thư nhận lấy muôn vàn yêu thương sủng ái, nhưng lại thích chăm sóc những động vật nhỏ đáng thương, lại còn kêu gọi toàn thế giới thành lập hiệp hội bảo vệ động vật.

Đằng Cận Tư vì con gái bảo bối, cố ý thành lập lên Cơ Kim Hội, như vậy, cô lại càng như cá gặp nước.

“Vài giờ nữa xuống máy bay, anh đi đón em.”

Khóe môi Mạc Thừa Diệp lộ ra ý vười cưng chiều, anh vẫn luôn thích cô gái đơn thuần thiện lương, không hề có tính khí kiêu ngạo của một thiên kim tiểu thư này.

【 Không cần, em gặp được anh Jeremy ở Thụy Sĩ, anh ấy sẽ cùng em trở về. 】 Nhạc Nhạc không chút tâm cơ nói.

Mạc Thừa Diệp hít một hơi thật sâu, anh bỗng nhiên có một loại xúc động muốn đánh người.

“Được, vậy hai người trở về an toàn.”

【 uh`m. 】

Mãi đến khi gác điện thoại một giây kia, giọng nói Nhạc Nhạc vẫn đều vui vẻ như vậy, trong lòng Mạc Thừa Diệp ẩn nhẫn lửa giận, vị hôn thê của anh cũng không khỏi quá đơn thuần rồi!

Xem ra lần này cô ấy trở về, phải thức tỉnh cô ấy thôi, để cho cô ấy hiểu rõ rốt cuộc người trong lòng mình là ai

【 hoàn 】

/119

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status