"Vậy kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?" Tần Thời Vũ quay đầu nhìn Hoàng Dật hỏi.
"Kế tiếp, em đi đại bản doanh của Phong Chi Quốc Độ một chuyến." Hoàng Dật sờ sờ cằm, nói: "Hiện tại đại bản doanh của Phong Chi Quốc Độ là lúc trống nhất, người phụ trách canh giữ thành phố công hội, vừa lúc là người của chúng ta, chúng ta đi đem chỗ đó chiếm lĩnh. Bất quá anh không có kích hoạt truyền tống trận của thành phố gần đấy, hiện tại đi qua, phỏng chừng phải vài ngày mới có thể đến, em khai thông truyền tống trận của Linh Tiêu thành, chỗ đó cách thành phố công hội của Phong Chi Quốc Độ chỉ có nửa ngày lộ trình. Em truyền tống đi qua, chạy tới lãnh địa công hội của Phong Chi Quốc Độ, sau đó dùng cái này triệu hoán anh đi qua." Hoàng Dật nói xong, lấy ra một khối đá hình tròn bán trong suốt đưa cho Tần Thời Vũ.
Cái khối đá này tên là Triệu Hoán Chi Thạch, phát hiện trong trữ vật giới chỉ của tên cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân Hoàng Dật giết chết đêm nay, có thể trong phạm vi đại lục, triệu hoán một mục tiêu phe mình đi tới bên cạnh, tiết kiệm không ít thời gian đi đường.
"Được!" Tần Thời Vũ lập tức tiếp nhận khối đá, sau đó lập tức xoay người rời khỏi.
Đúng lúc này, Hoàng Dật thu được một tin tức, là người phụ trách tình báo dưới trướng của bộ phận hậu cần gửi tới, hắn là người của Tiểu Mê Đồ.
"Miểu Sát đại ca, hiện tại Băng Phong Thủy Hồn hạ lệnh, khiến cho một ngàn năm trăm vạn người phân tán ra, tìm kiếm đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân trong Thê Lương Sa Địa, hiện nay mà xem, bọn họ không có dấu hiệu rút về."
"Tốt, tôi đã biết! Tiếp tục giám sát bọn họ." Hoàng Dật trả lời một câu.
Kế tiếp, Hoàng Dật gửi tin tức cho đám người Tịch Dương, Vô Danh Thị, để cho bọn họ làm ra một ít an bài.
Hiện tại, Anh Hùng công hội đang ở thời khắc sinh tử tồn vong, đêm nay hắn tuy rằng đánh thắng một trận, nhưng đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân không có thương tổn đến căn cơ. Ngoài ra, còn có một ngàn năm trăm vạn kẻ địch phân tán các nơi, tùy thời ăn lén Anh Hùng công hội. Hắn phải làm ra bố trí tương ứng, bảo đảm cho Anh Hùng công hội.
Bất quá, hắn lo lắng nhất, vẫn là thánh địa Bán Thú Nhân, thánh địa ấy hắn vẫn nhìn không thấu, không biết có bao nhiêu cường đại, không biết kế tiếp bọn họ còn có thể phát ra mệnh lệnh thế nào.
Đó là kẻ địch cường đại nhất hắn gặp phải cho tới nay.
Kế tiếp, Hoàng Dật quyết định tự mình đi gặp một nhân vật, lý giải một chút tình huống của thánh địa Bán Thú Nhân.
Hắn lợi dụng kính bảo hộ của Oswald, thay đổi dáng dấp, sau đó rời khỏi đại sảnh thị chính, đi ra đường phố bên ngoài, đi đến hướng truyền tống trận.
"Miểu Sát thật lợi hại, ngay cả một trăm cường giả Thánh Vực đều đẩy lùi! Còn giết một nhóm! Không hổ là Sát Thần!"
"Lợi hại cái lông! Hắn cũng là một mãng phu, không biết ẩn nhẫn, chỉ biết hung mãnh nhất thời, lỡ như đem thánh địa Bán Thú Nhân chọc giận, bọn họ phái ra một gười cường giả Thiên Vực đến đây truy sát, Miểu Sát ngay cả chết như thế nào cũng không biết!"
Dọc theo đường đi, Hoàng Dật nghe thấy được tiếng nói chuyện của người qua đường, hiện tại Long Đô đã tấp nập người, xem xong video vừa rồi, tất cả mọi người đều tới đây.
Kế tiếp, Hoàng Dật đi tới truyền tống trận, truyền tống tới Thiên Thai thành.
Sau đó, hắn trực tiếp hướng đi đến công hội đại sảnh của Thiên Thai thành.
"Tiên sinh, xin hỏi có cái gì có thể trợ giúp ngài sao?" Một người phục vụ lập tức hỏi.
"Mang tôi đi tìm Rafael tiên sinh, tôi là bạn của ông ấy." Hoàng Dật nói thẳng. Rafael cũng là NPC lúc trước trợ giúp hắn sáng tạo Anh Hùng công hội, còn tặng hắn hai chiến kỳ phụ.
"Tốt!" Phục vụ gật đầu, lập tức dẫn Hoàng Dật, đi tới phòng của Rafael.
Phục vụ vươn tay, nhẹ nhàng gõ gõ cánh cửa, cung kính nói: "Rafael đại nhân, có người tự xưng là bạn bè của ngài tìm ngài."
"Cho hắn vào đi!" Bên trong cánh cửa truyền đến âm thanh già nua của Rafael.
Ngay sau đó, tên phục vụ kia đẩy cửa ra, khiến cho Hoàng Dật đi vào, sau đó đóng cửa lại rời khỏi.
Lúc này, trong phòng có một ngọn đèn, một lão đầu tàn tật mang mắt kính thủy tinh, đang ngồi trên xe đẩy, ngồi trước bàn học cũ nát, nghiên cứu một quyển da dê cổ xưa.
Ánh sáng chập chờn chiếu vào trên mặt đầy nếp nhăn, tràn ngập cảm giác yên tĩnh, quyển da dê ố vàng trong tay, dưới ngọn đèn mờ nhạt tràn ngập khí tức lịch sử.
Người này chính là Rafael, người phụ trách cao nhất của công hội đại sảnh.
Lúc này, Rafael rốt cục quay đầu lại, con mắt vẩn đục nhìn chằm chằm Hoàng Dật, trên mặt hơi lộ ra một vẻ không giải thích được: "Xin hỏi cậu là?"
Hoàng Dật vươn tay, sờ sờ kính bảo hộ của Oswald, biến trở về hình dạng ban đầu.
"Hả? Cậu là Miểu Sát? !" Rafael hơi ngẩn ra, tựa như không dự liệu đến sẽ thấy Hoàng Dật tại giờ này phút này "Cậu không phải đang bị một trăm cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân truy sát sao? Sao trốn đến chổ của tôi được!"
"Còn nhớ rõ vài ngày trước tôi mua mấy trăm công hội Khế Ước thạch ở chổ ông không? Tôi làm ra một trăm thủ hộ giả Thánh Vực, bọn họ đứng ra, đem đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân cưỡng chế đuổi đi." Hoàng Dật lời ít mà ý nhiều nói.
"Ờ! Trời ạ! Một trăm thủ hộ giả! Cậu tìm đâu được nhiều thủ hộ giả như vậy?" Rafael kinh ngạc một tiếng, hiếu kỳ hỏi thăm.
"May mắn làm ra!" Hoàng Dật sơ lược, không nói tỉ mỉ, sau đó hắn chăm chú nhìn chằm chằm Rafael, nói: " Rafael tiên sinh tôn kính, tôi ngày hôm nay tới chỉ là muốn hỏi ông một vài sự tình. Tôi nhớ kỹ ngày tôi sáng tạo công hội, ông đã từng nói qua, ông lúc trẻ tuổi đã từng đi học tại học viện hoàng gia Osco, như vậy ông hẳn là tương đối lý giải đối với chuyện của Trung Ương đại lục?"
"Coi như có thể đi!" Rafael gật đầu "Cậu muốn hỏi cái gì?"
"Như vậy ông đối với thánh địa Bán Thú Nhân hẳn là cũng có một chút lý giải, thánh địa Bán Thú Nhân rốt cục có thực lực thế nào?" Hoàng Dật hỏi.
Rafael nghe được vấn đề này, nhìn chằm chằm Hoàng Dật, nói thẳng: "Bọn họ rất mạnh! Rất mạnh!"
Sau đó, quay đầu nhìn ánh đèn chập chờn, buồn bã nói: "Trung Ương đại lục là khu vực trung tâm của thế giới, cũng là đại lục rộng lớn nhất trên thế giới, so sánh với Trung Ương đại lục, khối đại lục của chúng ta giống như là một đảo nhỏ cằn cỗi, không đáng nhắc tới. Thánh địa Bán Thú Nhân ở Trung Ương đại lục, là trung tâm quyền lực cao nhất của tất cả Bán Thú Nhân trên toàn thế giới. Cường giả Thánh Vực không cần nói, cậu cũng đã thấy, bọn họ tùy tiện liền phái ra một trăm cường giả Thánh Vực tới truy sát cậu, có thể thấy cường giả Thánh Vực của bọn họ có bao nhiêu. Tôi nói cho cậu một chút về cường giả Thiên Vực của bọn họ."
Rafael nói xong, dừng một chút, nói: " Đại lục của chúng ta, ngay cả một cường giả Thiên Vực cũng không có! Thế nhưng bên trong thánh địa Bán Thú Nhân, đã có ba mươi sáu vị cường giả Thiên Vực! Tùy tiện tới một người, có thể tung hoành ở đại lục. Tộc trưởng trong thánh địa Bán Thú Nhân, là một vị cường giả Thiên Vực đỉnh cấp cấp 295, gần đột phá đến trình tự Thần Vực. Phải biết rằng, cấp 300 cũng là Thần Vực hư vô mờ mịt, phàm là nhân vật đạt được cấp 300, sẽ trở thành bán thần! Hiệu trưởng của học viện hoàng gia Osco cũng là một vị bán thần! Cũng chính bởi vì vậy, học viện hoàng gia Osco, mới có thể là thế lực đứng đầu ở Trung Ương đại lục!"
"Ba mươi sáu vị cường giả Thiên Vực!" Hoàng Dật hít một hơi, bỗng nhiên cảm giác được một ngọn núi cao không cách nào vượt qua đứng sừng sững trước mặt của hắn. Cổ lực lượng này hắn tuyệt đối không cách nào lay động. Đây là một ngọn Thái Sơn, mà hắn chỉ là một cái trứng, Thái sơn áp trứng, đây là đối lập của lực lượng.
Hắn trước đó suy đoán qua thánh địa Bán Thú Nhân sẽ rất mạnh, nhưng không ngờ rằng mạnh tới nông nỗi này.
Giờ phút này, vui sướng của hắn khi đẩy lùi một trăm cường giả Thánh Vực không còn sót lại chút gì, còn lại chính là áp lực vô tận. Dù cho ba mươi sáu cường giả Thiên Vực tùy tiện tới một người, Anh Hùng công hội của hắn sẽ hóa thành cặn!
Mà tộc trưởng của thánh địa, càng cao tới cấp 295, cái này so với người mạnh nhất hắn gặp qua -- Rắn Chín Đầu. Hydra cấp 250, thú cưỡi của Pháp Thần, thuộc thời kỳ Tuyên Cổ còn mạnh hơn!
"Vậy bọn họ có bao nhiêu tỷ lệ, sẽ phái ra cường giả Thiên Vực tới truy sát tôi?" Hoàng Dật ổn định suy nghĩ, vẻ mặt ngưng trọng hỏi thăm.
"Cái này khó mà nói, phải xem thù hận của bọn họ đối với cậu sâu đậm, mâu thuẫn bình thường, bọn họ sẽ không đơn giản phái cường giả Thiên Vực ra tay, bởi vì Trung Ương đại lục cường giả rất nhiều, thánh địa của một trăm chủng tộc đều ở bên trong, mỗi một thánh địa đều không kém gì bọn họ, trong cạnh tranh với nhau. Cường giả Thiên Vực là lực lượng hạch tâm của từng thánh địa, tọa trấn các tòa thánh sơn của thánh địa, sẽ không đơn giản lộ diện."
Rafael nói xong, nhìn Hoàng Dật một chút, nói: "Lần trước cậu vũ nhục Man Văn, cái này đã chạm vào nghịch lân của thánh địa Bán Thú Nhân, nếu như cậu tiếp tục làm như vậy, khiến cho một trăm cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân cũng chịu nhục, vậy cậu hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cho nên tôi khuyên cậu tốt nhất không nên hạ sát thủ, khiến cho một trăm cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân toàn thân trở ra, bảo toàn một chút mặt mũi của bọn họ."
"Thế nhưng tôi đã hạ sát thủ!" Hoàng Dật lắc đầu cười khổ "Đám thủ hộ giả của tôi, đã giết chết mười sáu tên cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân."
"A! Cậu sao có thể lỗ mãng như thế chứ?" Rafael nhìn chằm chằm Hoàng Dật, vỗ đùi, dường như đang nhìn một đứa nhỏ bướng bỉnh "Cậu lúc này nguy hiểm rồi! Kế tiếp nhìn thánh địa Bán Thú Nhân sẽ phát sinh lửa giận thế nào, nếu như bọn họ giận không thể át, đó là nhất định sẽ phái ra cường giả Thiên Vực tới truy sát cậu. Kế tiếp, cậu chỉ có một đường quỳ xuống xin lỗi, ngoan ngoãn khiến cho đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân đem cậu giết chết, không nên nỗ lực phản kháng, như vậy mới có thể giữ được Anh Hùng công hội phía sau cậu, bằng không ngay cả Anh Hùng công hội cũng sẽ bị hủy diệt. Cậu muốn cho một mình cậu chết, hay là cho cậu và mười triệu người của Anh Hùng công hội cùng chết?"
"Tôi không sai, tôi vì sao phải xin lỗi?" Hoàng Dật lắc đầu nói.
"Bởi vì tại trước mặt lực lượng tuyệt đối, cậu phải cúi đầu, dù cho ngươi không sai!" Rafael dùng giọng điệu giáo dục nói "Trên thế giới này, có đôi khi không có phân đúng sai, nếu như nhất định phải nói, vậy đúng sai cũng là mạnh yếu chi phân, kẻ mạnh vĩnh viễn là đúng, người yếu vĩnh viễn là sai. Cậu hiện tại trong thế yếu tuyệt đối, như vậy cậu cũng là sai! Cậu phải quỳ xuống xin lỗi, đây là biện pháp duy nhất!"
"Kế tiếp, em đi đại bản doanh của Phong Chi Quốc Độ một chuyến." Hoàng Dật sờ sờ cằm, nói: "Hiện tại đại bản doanh của Phong Chi Quốc Độ là lúc trống nhất, người phụ trách canh giữ thành phố công hội, vừa lúc là người của chúng ta, chúng ta đi đem chỗ đó chiếm lĩnh. Bất quá anh không có kích hoạt truyền tống trận của thành phố gần đấy, hiện tại đi qua, phỏng chừng phải vài ngày mới có thể đến, em khai thông truyền tống trận của Linh Tiêu thành, chỗ đó cách thành phố công hội của Phong Chi Quốc Độ chỉ có nửa ngày lộ trình. Em truyền tống đi qua, chạy tới lãnh địa công hội của Phong Chi Quốc Độ, sau đó dùng cái này triệu hoán anh đi qua." Hoàng Dật nói xong, lấy ra một khối đá hình tròn bán trong suốt đưa cho Tần Thời Vũ.
Cái khối đá này tên là Triệu Hoán Chi Thạch, phát hiện trong trữ vật giới chỉ của tên cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân Hoàng Dật giết chết đêm nay, có thể trong phạm vi đại lục, triệu hoán một mục tiêu phe mình đi tới bên cạnh, tiết kiệm không ít thời gian đi đường.
"Được!" Tần Thời Vũ lập tức tiếp nhận khối đá, sau đó lập tức xoay người rời khỏi.
Đúng lúc này, Hoàng Dật thu được một tin tức, là người phụ trách tình báo dưới trướng của bộ phận hậu cần gửi tới, hắn là người của Tiểu Mê Đồ.
"Miểu Sát đại ca, hiện tại Băng Phong Thủy Hồn hạ lệnh, khiến cho một ngàn năm trăm vạn người phân tán ra, tìm kiếm đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân trong Thê Lương Sa Địa, hiện nay mà xem, bọn họ không có dấu hiệu rút về."
"Tốt, tôi đã biết! Tiếp tục giám sát bọn họ." Hoàng Dật trả lời một câu.
Kế tiếp, Hoàng Dật gửi tin tức cho đám người Tịch Dương, Vô Danh Thị, để cho bọn họ làm ra một ít an bài.
Hiện tại, Anh Hùng công hội đang ở thời khắc sinh tử tồn vong, đêm nay hắn tuy rằng đánh thắng một trận, nhưng đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân không có thương tổn đến căn cơ. Ngoài ra, còn có một ngàn năm trăm vạn kẻ địch phân tán các nơi, tùy thời ăn lén Anh Hùng công hội. Hắn phải làm ra bố trí tương ứng, bảo đảm cho Anh Hùng công hội.
Bất quá, hắn lo lắng nhất, vẫn là thánh địa Bán Thú Nhân, thánh địa ấy hắn vẫn nhìn không thấu, không biết có bao nhiêu cường đại, không biết kế tiếp bọn họ còn có thể phát ra mệnh lệnh thế nào.
Đó là kẻ địch cường đại nhất hắn gặp phải cho tới nay.
Kế tiếp, Hoàng Dật quyết định tự mình đi gặp một nhân vật, lý giải một chút tình huống của thánh địa Bán Thú Nhân.
Hắn lợi dụng kính bảo hộ của Oswald, thay đổi dáng dấp, sau đó rời khỏi đại sảnh thị chính, đi ra đường phố bên ngoài, đi đến hướng truyền tống trận.
"Miểu Sát thật lợi hại, ngay cả một trăm cường giả Thánh Vực đều đẩy lùi! Còn giết một nhóm! Không hổ là Sát Thần!"
"Lợi hại cái lông! Hắn cũng là một mãng phu, không biết ẩn nhẫn, chỉ biết hung mãnh nhất thời, lỡ như đem thánh địa Bán Thú Nhân chọc giận, bọn họ phái ra một gười cường giả Thiên Vực đến đây truy sát, Miểu Sát ngay cả chết như thế nào cũng không biết!"
Dọc theo đường đi, Hoàng Dật nghe thấy được tiếng nói chuyện của người qua đường, hiện tại Long Đô đã tấp nập người, xem xong video vừa rồi, tất cả mọi người đều tới đây.
Kế tiếp, Hoàng Dật đi tới truyền tống trận, truyền tống tới Thiên Thai thành.
Sau đó, hắn trực tiếp hướng đi đến công hội đại sảnh của Thiên Thai thành.
"Tiên sinh, xin hỏi có cái gì có thể trợ giúp ngài sao?" Một người phục vụ lập tức hỏi.
"Mang tôi đi tìm Rafael tiên sinh, tôi là bạn của ông ấy." Hoàng Dật nói thẳng. Rafael cũng là NPC lúc trước trợ giúp hắn sáng tạo Anh Hùng công hội, còn tặng hắn hai chiến kỳ phụ.
"Tốt!" Phục vụ gật đầu, lập tức dẫn Hoàng Dật, đi tới phòng của Rafael.
Phục vụ vươn tay, nhẹ nhàng gõ gõ cánh cửa, cung kính nói: "Rafael đại nhân, có người tự xưng là bạn bè của ngài tìm ngài."
"Cho hắn vào đi!" Bên trong cánh cửa truyền đến âm thanh già nua của Rafael.
Ngay sau đó, tên phục vụ kia đẩy cửa ra, khiến cho Hoàng Dật đi vào, sau đó đóng cửa lại rời khỏi.
Lúc này, trong phòng có một ngọn đèn, một lão đầu tàn tật mang mắt kính thủy tinh, đang ngồi trên xe đẩy, ngồi trước bàn học cũ nát, nghiên cứu một quyển da dê cổ xưa.
Ánh sáng chập chờn chiếu vào trên mặt đầy nếp nhăn, tràn ngập cảm giác yên tĩnh, quyển da dê ố vàng trong tay, dưới ngọn đèn mờ nhạt tràn ngập khí tức lịch sử.
Người này chính là Rafael, người phụ trách cao nhất của công hội đại sảnh.
Lúc này, Rafael rốt cục quay đầu lại, con mắt vẩn đục nhìn chằm chằm Hoàng Dật, trên mặt hơi lộ ra một vẻ không giải thích được: "Xin hỏi cậu là?"
Hoàng Dật vươn tay, sờ sờ kính bảo hộ của Oswald, biến trở về hình dạng ban đầu.
"Hả? Cậu là Miểu Sát? !" Rafael hơi ngẩn ra, tựa như không dự liệu đến sẽ thấy Hoàng Dật tại giờ này phút này "Cậu không phải đang bị một trăm cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân truy sát sao? Sao trốn đến chổ của tôi được!"
"Còn nhớ rõ vài ngày trước tôi mua mấy trăm công hội Khế Ước thạch ở chổ ông không? Tôi làm ra một trăm thủ hộ giả Thánh Vực, bọn họ đứng ra, đem đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân cưỡng chế đuổi đi." Hoàng Dật lời ít mà ý nhiều nói.
"Ờ! Trời ạ! Một trăm thủ hộ giả! Cậu tìm đâu được nhiều thủ hộ giả như vậy?" Rafael kinh ngạc một tiếng, hiếu kỳ hỏi thăm.
"May mắn làm ra!" Hoàng Dật sơ lược, không nói tỉ mỉ, sau đó hắn chăm chú nhìn chằm chằm Rafael, nói: " Rafael tiên sinh tôn kính, tôi ngày hôm nay tới chỉ là muốn hỏi ông một vài sự tình. Tôi nhớ kỹ ngày tôi sáng tạo công hội, ông đã từng nói qua, ông lúc trẻ tuổi đã từng đi học tại học viện hoàng gia Osco, như vậy ông hẳn là tương đối lý giải đối với chuyện của Trung Ương đại lục?"
"Coi như có thể đi!" Rafael gật đầu "Cậu muốn hỏi cái gì?"
"Như vậy ông đối với thánh địa Bán Thú Nhân hẳn là cũng có một chút lý giải, thánh địa Bán Thú Nhân rốt cục có thực lực thế nào?" Hoàng Dật hỏi.
Rafael nghe được vấn đề này, nhìn chằm chằm Hoàng Dật, nói thẳng: "Bọn họ rất mạnh! Rất mạnh!"
Sau đó, quay đầu nhìn ánh đèn chập chờn, buồn bã nói: "Trung Ương đại lục là khu vực trung tâm của thế giới, cũng là đại lục rộng lớn nhất trên thế giới, so sánh với Trung Ương đại lục, khối đại lục của chúng ta giống như là một đảo nhỏ cằn cỗi, không đáng nhắc tới. Thánh địa Bán Thú Nhân ở Trung Ương đại lục, là trung tâm quyền lực cao nhất của tất cả Bán Thú Nhân trên toàn thế giới. Cường giả Thánh Vực không cần nói, cậu cũng đã thấy, bọn họ tùy tiện liền phái ra một trăm cường giả Thánh Vực tới truy sát cậu, có thể thấy cường giả Thánh Vực của bọn họ có bao nhiêu. Tôi nói cho cậu một chút về cường giả Thiên Vực của bọn họ."
Rafael nói xong, dừng một chút, nói: " Đại lục của chúng ta, ngay cả một cường giả Thiên Vực cũng không có! Thế nhưng bên trong thánh địa Bán Thú Nhân, đã có ba mươi sáu vị cường giả Thiên Vực! Tùy tiện tới một người, có thể tung hoành ở đại lục. Tộc trưởng trong thánh địa Bán Thú Nhân, là một vị cường giả Thiên Vực đỉnh cấp cấp 295, gần đột phá đến trình tự Thần Vực. Phải biết rằng, cấp 300 cũng là Thần Vực hư vô mờ mịt, phàm là nhân vật đạt được cấp 300, sẽ trở thành bán thần! Hiệu trưởng của học viện hoàng gia Osco cũng là một vị bán thần! Cũng chính bởi vì vậy, học viện hoàng gia Osco, mới có thể là thế lực đứng đầu ở Trung Ương đại lục!"
"Ba mươi sáu vị cường giả Thiên Vực!" Hoàng Dật hít một hơi, bỗng nhiên cảm giác được một ngọn núi cao không cách nào vượt qua đứng sừng sững trước mặt của hắn. Cổ lực lượng này hắn tuyệt đối không cách nào lay động. Đây là một ngọn Thái Sơn, mà hắn chỉ là một cái trứng, Thái sơn áp trứng, đây là đối lập của lực lượng.
Hắn trước đó suy đoán qua thánh địa Bán Thú Nhân sẽ rất mạnh, nhưng không ngờ rằng mạnh tới nông nỗi này.
Giờ phút này, vui sướng của hắn khi đẩy lùi một trăm cường giả Thánh Vực không còn sót lại chút gì, còn lại chính là áp lực vô tận. Dù cho ba mươi sáu cường giả Thiên Vực tùy tiện tới một người, Anh Hùng công hội của hắn sẽ hóa thành cặn!
Mà tộc trưởng của thánh địa, càng cao tới cấp 295, cái này so với người mạnh nhất hắn gặp qua -- Rắn Chín Đầu. Hydra cấp 250, thú cưỡi của Pháp Thần, thuộc thời kỳ Tuyên Cổ còn mạnh hơn!
"Vậy bọn họ có bao nhiêu tỷ lệ, sẽ phái ra cường giả Thiên Vực tới truy sát tôi?" Hoàng Dật ổn định suy nghĩ, vẻ mặt ngưng trọng hỏi thăm.
"Cái này khó mà nói, phải xem thù hận của bọn họ đối với cậu sâu đậm, mâu thuẫn bình thường, bọn họ sẽ không đơn giản phái cường giả Thiên Vực ra tay, bởi vì Trung Ương đại lục cường giả rất nhiều, thánh địa của một trăm chủng tộc đều ở bên trong, mỗi một thánh địa đều không kém gì bọn họ, trong cạnh tranh với nhau. Cường giả Thiên Vực là lực lượng hạch tâm của từng thánh địa, tọa trấn các tòa thánh sơn của thánh địa, sẽ không đơn giản lộ diện."
Rafael nói xong, nhìn Hoàng Dật một chút, nói: "Lần trước cậu vũ nhục Man Văn, cái này đã chạm vào nghịch lân của thánh địa Bán Thú Nhân, nếu như cậu tiếp tục làm như vậy, khiến cho một trăm cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân cũng chịu nhục, vậy cậu hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cho nên tôi khuyên cậu tốt nhất không nên hạ sát thủ, khiến cho một trăm cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân toàn thân trở ra, bảo toàn một chút mặt mũi của bọn họ."
"Thế nhưng tôi đã hạ sát thủ!" Hoàng Dật lắc đầu cười khổ "Đám thủ hộ giả của tôi, đã giết chết mười sáu tên cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân."
"A! Cậu sao có thể lỗ mãng như thế chứ?" Rafael nhìn chằm chằm Hoàng Dật, vỗ đùi, dường như đang nhìn một đứa nhỏ bướng bỉnh "Cậu lúc này nguy hiểm rồi! Kế tiếp nhìn thánh địa Bán Thú Nhân sẽ phát sinh lửa giận thế nào, nếu như bọn họ giận không thể át, đó là nhất định sẽ phái ra cường giả Thiên Vực tới truy sát cậu. Kế tiếp, cậu chỉ có một đường quỳ xuống xin lỗi, ngoan ngoãn khiến cho đám cường giả Thánh Vực Bán Thú Nhân đem cậu giết chết, không nên nỗ lực phản kháng, như vậy mới có thể giữ được Anh Hùng công hội phía sau cậu, bằng không ngay cả Anh Hùng công hội cũng sẽ bị hủy diệt. Cậu muốn cho một mình cậu chết, hay là cho cậu và mười triệu người của Anh Hùng công hội cùng chết?"
"Tôi không sai, tôi vì sao phải xin lỗi?" Hoàng Dật lắc đầu nói.
"Bởi vì tại trước mặt lực lượng tuyệt đối, cậu phải cúi đầu, dù cho ngươi không sai!" Rafael dùng giọng điệu giáo dục nói "Trên thế giới này, có đôi khi không có phân đúng sai, nếu như nhất định phải nói, vậy đúng sai cũng là mạnh yếu chi phân, kẻ mạnh vĩnh viễn là đúng, người yếu vĩnh viễn là sai. Cậu hiện tại trong thế yếu tuyệt đối, như vậy cậu cũng là sai! Cậu phải quỳ xuống xin lỗi, đây là biện pháp duy nhất!"
/399
|