Tốc Long nhanh chóng lướt qua trong Địa Long cốc, lao ra rừng rậm, đi qua thảo nguyên, vượt qua khe núi, tính cân đối của nó vô cùng tốt, Hoàng Dật ngồi ở trên cũng không sẽ cảm giác được xóc nảy, dường như ngồi ô tô.
Dần dần, đêm tối phủ xuống, trăng sáng sáng tỏ rọi ra tia sáng bạc, chiếu vào trong Địa Long cốc ngăn cách với nhân thế, nhưng không mang đến bất cứ cái gì có vẻ bình yên, ngược lại là một đêm nguy hiểm và lạnh lẽo.
Lúc này, Tốc Long đã mang theo Hoàng Dật đi tới một khu rừng hoàn toàn mới.
Cây cối trong khu rừng rõ ràng cao lớn hơn so với khu rừng trước đó một chút, khoảng cách giữa các cây cũng rất rộng, trên thân cây có thể thấy dấu vết của móng vuốt, móng vuốt rất lớn, không phải vuốt của Tốc Long có thể sánh bằng, hẳn là Địa Hành Long cường đại nào đó lưu lại. Ở chỗ sâu trong bóng đêm, cành cây lắc lắc, không biết gió thổi ban đêm hay là có Địa Hành Long đi qua chỗ đó. Bầu không khí trong cả khu rừng, làm cho người ta có chút sởn tóc gáy.
Mà Tốc Long sau khi chạy đến đây, rõ ràng khẩn trương lên một ít, đôi mắt cảnh giác nhìn động tĩnh bốn phía. Xem ra, ở đây cũng là chổ mà Địa Hành Long có lực công kích cường hãn thường lui tới, phỏng chừng có thể thấy Tấn Mãnh Long, Liêm Đao Long, Dị Đặc Long thậm chí là Bá Vương Long, Bạo Long.
"Chúng ta đi một vòng đi! Tốc độ chậm một chút, tao tới tìm mục tiêu." Hoàng Dật sờ sờ cái cổ của Tốc Long nói, sau đó thúc nó chạy tới.
Một người một rồng, cứ như thế giẫm ánh trăng loang lổ đi tới trong rừng rậm nguy cơ tứ phía, khu rừng này không biết lớn bao nhiêu, không biết lúc nào sẽ đột nhiên nhảy ra một con Địa Hành Long hung hãn.
"A? Vỏ trứng." Đi tới đi tới, Hoàng Dật bỗng nhiên phát hiện một ít vỏ trứng vụn dưới một thân cây, vỏ trứng còn mới, chưa bị biến đổi nhiều, màu của lòng đỏ bên trong cũng rất mới mẻ, rõ ràng là vừa rồi có Địa Hành Long mới dùng bữa ở chỗ này.
Hoàng Dật không khỏi cảnh giác nhìn bốn phía một chút, ở đây xuất hiện bất cứ một con Địa Hành Long nào đều là cực kỳ kinh khủng, không thể phớt lờ. Thế nhưng hắn nhìn nhìn, xung quanh cũng không có bất kỳ động tĩnh nào, chỉ có ánh trăng vắng vẻ.
"Rống!" Đúng lúc này, phương xa của rừng rậm truyền đến một tiếng rống, tiếng rống ấy tràn ngập khí tức cuồng phách, rung trời động đất. Hoàng Dật rõ ràng cảm giác được, Tốc Long sau khi nghe được âm thanh này, thân thể nhất thời run rẩy một chút, có vẻ kinh sợ không gì sánh được.
Hoàng Dật đưa tay sờ sờ đầu của nó, trấn an nó lại, với tốc độ của Tốc Long, hoàn toàn có thể tránh được Bá Vương Long, trừ phi là bị một bầy Bá Vương Long vây quanh, nhưng Bá Vương Long là Địa Hành Long sống một mình, có sự cạnh tranh giữa đồng loại, không thể xuất hiện theo bầy.
"Chúng ta đi qua xem!" Hai chân của Hoàng Dật kẹp bụng Tốc Long, thúc nó chạy tới hướng tiếng rống.
"Rống!" Đúng lúc này, tiếng rống đó lần thứ hai vang lên, bất quá lần này lại mơ hồ có vẻ có cảm giác kinh hãi. Tựa hồ là gặp phải đối thủ lợi hại hơn!
Dần dần, Hoàng Dật cưỡi Tốc Long leo lên một đỉnh núi nhỏ, nhìn xuống phía dưới.
"Rầm!" Trong rừng rậm bên dưới, có thể thấy được rừng rậm phía trước đang có cây cối bị đụng ngã rất rõ ràng, mơ hồ có thể thấy hình dạng của một con cự thú, đang mãnh liệt trùng kích đến đây, tất cả cây cối ngăn trở dọc theo đường đi đều bị phá hủy!
Mà phía sau của cự thú, thì lại là rất nhiều cây cối đang không ngừng run, dường như một cuộn sóng, bất quá không thấy rõ cái này là vật gì.
Từ hình ảnh này, có thể suy đoán rõ ràng, phía trước hẳn là một con Địa Hành Long cường hãn, nhưng phía sau có một đám gì đó đang đuổi theo nó.
"Rống!" Đúng lúc này, con cự thú phía trước vọt tới phía dưới đỉnh núi, mà khu vực phía trước vừa vặn không có cây cối, con cự thú hoàn toàn hiện ra.
Hoàng Dật nương ánh trăng ngưng thần nhìn, nhất thời nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của con cự thú kia!
Đây cũng là một con Địa Hành Long, bất quá lại hoàn toàn ngược lại với Tốc Long, nó tràn ngập khí tức cuồng phách, thân cao chừng sáu bảy mét, hình thể cực lớn, không biết nặng bao nhiêu, cơ thể không phải từng khối từng khối cơ bắp thịt, mà là từng cục từng cục, hai chân sau tráng kiện dường như hai thạch trụ, giẫm xuống, thì mặt đất đều phải run lên.
Mà kinh khủng nhất, vẫn là đầu của nó, thân thể của nó lúc đầu đã rất lớn, mà đầu của nó chiếm một phần ba thân thể, nhìn qua vô cùng khoa trương, hình như toàn bộ thân thể chính là vì chống đỡ cái đầu to lớn ấy.
Trên cái đầu to lớn, là cái miệng khổng lồ, hàm răng bên trong dường như từng thanh kiếm nhọn, cắm đầy khoang miệng to, không biết lực cắn có bao nhiêu cường đại, cho dù là phần xương cứng nhất, bị cái miệng khổng lồ này cắn xé, đều phải vỡ thành mảnh nhỏ. Chỉ là cái miệng khổng lồ này, đã đủ để cho nó trở thành tồn tại cao nhất trong Địa Hành Long, đây là một cổ máy nghiềng, cắn kẻ nào, kẻ đó sẽ biến thành thịt nát.
Hoàng Dật nhìn thấy loại hình ảnh này, hầu như trong nháy mắt nghĩ tới Bá Vương Long, chỉ có loại Địa Hành Long này, mới có thể xứng với tên Bá Vương Long, đây là vương giả trong Địa Hành Long, vua trong vua!
Bất quá nhìn kỹ sẽ phát hiện, lớp da trên người của con Bá Vương Long này tràn ngập nếp uốn, hàm răng cũng bị mài mòn rất nhiều, trong hai mắt tràn ngập tang thương, hiển nhiên là một con Bá Vương Long tuổi già, không còn sự hung mãnh năm đó. Hơn nữa trên người nó cũng đầy thương tích, từng vết thương nhìn thấy mà giật mình mở ra, máu thịt không rõ, máu tươi chảy xuống, rơi khắp cả đường.
Hoàng Dật tràn ngập nghi hoặc, cho dù là Bá Vương Long già, cũng không phải Địa Hành Long bình thường có thể đối phó, rốt cục là vật gì, mới có thể đem con Bá Vương Long này bức thành như vậy, thậm chí khiến cho nó liều lĩnh điên cuồng chạy trốn?
"Vù! Vù! Vù!" Đúng lúc này, đám truy kích phía sau rốt cục từ trong rừng rậm vọt ra, hiện ra thân hình!
Đây cũng là một loại Địa Hành Long, bất quá là một bầy, hình thể của chúng nó chỉ bình thường, không lớn như Bá Vương Long, nhưng lại cường tráng hơn so với Tốc Long, thân thể của chúng nó đồng thời tràn ngập cảm giác lực lượng và cảm giác tốc độ, chính là Tấn Mãnh Long mà Hoàng Dật quen thuộc!
Hoàng Dật tại tầng 60 của Chúng Thần chi tháp cũng đã nhìn thấy qua Tấn Mãnh Long, bất quá đó là hình thức 1 người, thực lực bị suy yếu, hơn nữa đẳng cấp của nó cũng không cao như Tấn Mãnh Long dã ngoại, thực lực của hai bên căn bản không cách nào so sánh. Tấn Mãnh Long chân chính, lực công kích gần với Bá Vương Long và Bạo Long, mà tốc độ lại gần với Tốc Long, Dược Long, thực lực cực kỳ cường đại.
Càng làm cho người ta kinh khủng chính là, chúng nó có thể cùng nhau đi săn, có đôi khi là một mình, có đôi khi lại là một bầy, có lúc thậm chí có thể thấy hơn mười con Tấn Mãnh Long cùng nhau đi săn.
Bất quá trong bầy Tấn Mãnh Long này, cũng có một vài con bị thương, hành động cũng không lưu loát. Từ tình cảnh trước mắt mà xem, những Tấn Mãnh Long này hiển nhiên là đang cũng nhau đi săn, chúng nó đem mục tiêu nhắm ngay con Bá Vương Long già này, Bá Vương Long không địch lại, sau đó điên cuồng chạy trốn, một đường chạy trốn tới đây.
"Rống!" Lúc này, con Bá Vương Long kia phỏng chừng là chạy không nổi, xoay thân, ra sức rống một tiếng hướng đám Tấn Mãnh Long kia, tiếng rống tràn ngập uy hiếp, nhưng âm thanh đã có chút khàn khàn trầm thấp, hỗn loạn một tia già cõi, nghe vào bi tráng không gì sánh được.
Lúc này, ánh trăng chiếu vào trên người già cõi của nó, vẽ ra đường viền mông lung. Năm đó khi nó còn trẻ, có thể là vương giả của khu vực này, cắn giết qua vô số Địa Hành Long, hoành hành rừng rậm, mỗi một buổi sáng, cả khu rừng đều có thể nghe tiếng của nó. Chỉ là năm tháng vô tình, nó chung quy cũng sẽ già đi, cuối cùng tại một buổi tối, bị đàn Tấn Mãnh Long đuổi giết, đến thời khắc sinh tử tồn vong.
Hoàng Dật ở trên núi cao, cũng không có suy nghĩ xuống dưới nhúng tay vào trận chiến này, chút thực lực của hắn hiện nay xông lên cũng là đi chịu chết, ngay cả dư âm chiến đấu đều không đối phó nổi, mà thả ra tội phạm trong Anh Hùng ngục giam lại không thích hợp, ở đây không phải địa hình phong bế.
"Vù!" Đúng lúc này, đám Tấn Mãnh Long kia rốt cục không chịu nổi, cấp tốc vọt tới, hơn mười con Tấn Mãnh Long nhảy lên cao, dường như là khiêu vũ ở dưới ánh trăng, tất cả đều dương nanh múa vuốt đánh về phía Bá Vương Long.
"Vụt!" Cái đuôi tráng kiện của Bá Vương Long quất qua, lập tức đem một con Tấn Mãnh Long từ lâu bị thương quất bay ra, con Tấn Mãnh Long đó đụng vào vài cây thụ, trượt một khoảng rất xa trên mặt đất mới dừng lại, sống chết không rõ.
Sau đó, Bá Vương Long lại mở miệng, cấp tốc cắn một con Tấn Mãnh Long bị thương khác, thoáng cái đem nó cắn thành một đống thịt nát, chết đến không thể chết.
Bất quá cái này cũng là lần phản công cuối cùng của nó trước khi chết, Tấn Mãnh Long xung quanh, có vài con đã nhào lên trên người nó, hung hăng cắn xé. Tràng diện máu tanh bạo lực, vài con Tấn Mãnh Long dường như treo trên thân của Bá Vương Long, vô luận Bá Vương Long hất như thế nào đều không thể làm rơi chúng nó.
Nhất thời, máu tươi trên thân của Bá Vương Long bắn ra, từng khối thịt bị cắn xé ra!
Hoàng Dật bỗng nhiên cảm giác được Tốc Long càng không ngừng run rẩy, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm trận chiến, có vẻ sợ hãi không gì sánh được.
"Ầm ầm!" Ngay tại lúc này, một con Tấn Mãnh Long bỗng nhiên tản ra một đạo thiểm điện, chiếu sáng bầu trời đêm, hung hăng bổ vào trên người Bá Vương Long!
Thân thể cao lớn của Bá Vương Long run lên, sau đó thì không nhúc nhích, dường như bị mất cảm giác.
Lúc này, hơn mười đầu Tấn Mãnh Long lập tức nắm cơ hội, đem Bá Vương Long hợp lực đẩy ngã xuống, sau đó nhào lên, cấp tốc bao phủ nó.
"Rống!" Lúc này, Bá Vương Long đã hoàn toàn nhìn không thấy, chỉ có một tiếng rống thảm liệt vang ra, vang vọng khắp rừng rậm, dường như là tiếng rống cuối cùng trong sinh mệnh của nó. Sau đó nó hoàn toàn im luôn, chỉ còn lại tiếng cắn xé và tiếng nhai nuốt của bầy Tấn Mãnh Long, từ phía dưới truyền đến.
" Tấn Mãnh Long có ma pháp lôi hệ?" Lúc này, trong đầu Hoàng Dật vẫn là một đạo thiểm điện kinh diễm vừa rồi, chiêu này là hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, một con Tấn Mãnh Long công kích vật lý, vậy mà có năng lực lôi điện! Con Tấn Mãnh Long này rất có khả năng là biến dị, không chỉ có thực lực của Tấn Mãnh Long, còn có năng lực công kích ma pháp lôi hệ, quả thật là Địa Hành Long hoàn mỹ!
Cái này nhất thời khiến cho Hoàng Dật thay đổi suy nghĩ rời đi, loại Địa Hành Long một trong một vạn này, là nhất định không thể bỏ qua!
Dần dần, đêm tối phủ xuống, trăng sáng sáng tỏ rọi ra tia sáng bạc, chiếu vào trong Địa Long cốc ngăn cách với nhân thế, nhưng không mang đến bất cứ cái gì có vẻ bình yên, ngược lại là một đêm nguy hiểm và lạnh lẽo.
Lúc này, Tốc Long đã mang theo Hoàng Dật đi tới một khu rừng hoàn toàn mới.
Cây cối trong khu rừng rõ ràng cao lớn hơn so với khu rừng trước đó một chút, khoảng cách giữa các cây cũng rất rộng, trên thân cây có thể thấy dấu vết của móng vuốt, móng vuốt rất lớn, không phải vuốt của Tốc Long có thể sánh bằng, hẳn là Địa Hành Long cường đại nào đó lưu lại. Ở chỗ sâu trong bóng đêm, cành cây lắc lắc, không biết gió thổi ban đêm hay là có Địa Hành Long đi qua chỗ đó. Bầu không khí trong cả khu rừng, làm cho người ta có chút sởn tóc gáy.
Mà Tốc Long sau khi chạy đến đây, rõ ràng khẩn trương lên một ít, đôi mắt cảnh giác nhìn động tĩnh bốn phía. Xem ra, ở đây cũng là chổ mà Địa Hành Long có lực công kích cường hãn thường lui tới, phỏng chừng có thể thấy Tấn Mãnh Long, Liêm Đao Long, Dị Đặc Long thậm chí là Bá Vương Long, Bạo Long.
"Chúng ta đi một vòng đi! Tốc độ chậm một chút, tao tới tìm mục tiêu." Hoàng Dật sờ sờ cái cổ của Tốc Long nói, sau đó thúc nó chạy tới.
Một người một rồng, cứ như thế giẫm ánh trăng loang lổ đi tới trong rừng rậm nguy cơ tứ phía, khu rừng này không biết lớn bao nhiêu, không biết lúc nào sẽ đột nhiên nhảy ra một con Địa Hành Long hung hãn.
"A? Vỏ trứng." Đi tới đi tới, Hoàng Dật bỗng nhiên phát hiện một ít vỏ trứng vụn dưới một thân cây, vỏ trứng còn mới, chưa bị biến đổi nhiều, màu của lòng đỏ bên trong cũng rất mới mẻ, rõ ràng là vừa rồi có Địa Hành Long mới dùng bữa ở chỗ này.
Hoàng Dật không khỏi cảnh giác nhìn bốn phía một chút, ở đây xuất hiện bất cứ một con Địa Hành Long nào đều là cực kỳ kinh khủng, không thể phớt lờ. Thế nhưng hắn nhìn nhìn, xung quanh cũng không có bất kỳ động tĩnh nào, chỉ có ánh trăng vắng vẻ.
"Rống!" Đúng lúc này, phương xa của rừng rậm truyền đến một tiếng rống, tiếng rống ấy tràn ngập khí tức cuồng phách, rung trời động đất. Hoàng Dật rõ ràng cảm giác được, Tốc Long sau khi nghe được âm thanh này, thân thể nhất thời run rẩy một chút, có vẻ kinh sợ không gì sánh được.
Hoàng Dật đưa tay sờ sờ đầu của nó, trấn an nó lại, với tốc độ của Tốc Long, hoàn toàn có thể tránh được Bá Vương Long, trừ phi là bị một bầy Bá Vương Long vây quanh, nhưng Bá Vương Long là Địa Hành Long sống một mình, có sự cạnh tranh giữa đồng loại, không thể xuất hiện theo bầy.
"Chúng ta đi qua xem!" Hai chân của Hoàng Dật kẹp bụng Tốc Long, thúc nó chạy tới hướng tiếng rống.
"Rống!" Đúng lúc này, tiếng rống đó lần thứ hai vang lên, bất quá lần này lại mơ hồ có vẻ có cảm giác kinh hãi. Tựa hồ là gặp phải đối thủ lợi hại hơn!
Dần dần, Hoàng Dật cưỡi Tốc Long leo lên một đỉnh núi nhỏ, nhìn xuống phía dưới.
"Rầm!" Trong rừng rậm bên dưới, có thể thấy được rừng rậm phía trước đang có cây cối bị đụng ngã rất rõ ràng, mơ hồ có thể thấy hình dạng của một con cự thú, đang mãnh liệt trùng kích đến đây, tất cả cây cối ngăn trở dọc theo đường đi đều bị phá hủy!
Mà phía sau của cự thú, thì lại là rất nhiều cây cối đang không ngừng run, dường như một cuộn sóng, bất quá không thấy rõ cái này là vật gì.
Từ hình ảnh này, có thể suy đoán rõ ràng, phía trước hẳn là một con Địa Hành Long cường hãn, nhưng phía sau có một đám gì đó đang đuổi theo nó.
"Rống!" Đúng lúc này, con cự thú phía trước vọt tới phía dưới đỉnh núi, mà khu vực phía trước vừa vặn không có cây cối, con cự thú hoàn toàn hiện ra.
Hoàng Dật nương ánh trăng ngưng thần nhìn, nhất thời nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của con cự thú kia!
Đây cũng là một con Địa Hành Long, bất quá lại hoàn toàn ngược lại với Tốc Long, nó tràn ngập khí tức cuồng phách, thân cao chừng sáu bảy mét, hình thể cực lớn, không biết nặng bao nhiêu, cơ thể không phải từng khối từng khối cơ bắp thịt, mà là từng cục từng cục, hai chân sau tráng kiện dường như hai thạch trụ, giẫm xuống, thì mặt đất đều phải run lên.
Mà kinh khủng nhất, vẫn là đầu của nó, thân thể của nó lúc đầu đã rất lớn, mà đầu của nó chiếm một phần ba thân thể, nhìn qua vô cùng khoa trương, hình như toàn bộ thân thể chính là vì chống đỡ cái đầu to lớn ấy.
Trên cái đầu to lớn, là cái miệng khổng lồ, hàm răng bên trong dường như từng thanh kiếm nhọn, cắm đầy khoang miệng to, không biết lực cắn có bao nhiêu cường đại, cho dù là phần xương cứng nhất, bị cái miệng khổng lồ này cắn xé, đều phải vỡ thành mảnh nhỏ. Chỉ là cái miệng khổng lồ này, đã đủ để cho nó trở thành tồn tại cao nhất trong Địa Hành Long, đây là một cổ máy nghiềng, cắn kẻ nào, kẻ đó sẽ biến thành thịt nát.
Hoàng Dật nhìn thấy loại hình ảnh này, hầu như trong nháy mắt nghĩ tới Bá Vương Long, chỉ có loại Địa Hành Long này, mới có thể xứng với tên Bá Vương Long, đây là vương giả trong Địa Hành Long, vua trong vua!
Bất quá nhìn kỹ sẽ phát hiện, lớp da trên người của con Bá Vương Long này tràn ngập nếp uốn, hàm răng cũng bị mài mòn rất nhiều, trong hai mắt tràn ngập tang thương, hiển nhiên là một con Bá Vương Long tuổi già, không còn sự hung mãnh năm đó. Hơn nữa trên người nó cũng đầy thương tích, từng vết thương nhìn thấy mà giật mình mở ra, máu thịt không rõ, máu tươi chảy xuống, rơi khắp cả đường.
Hoàng Dật tràn ngập nghi hoặc, cho dù là Bá Vương Long già, cũng không phải Địa Hành Long bình thường có thể đối phó, rốt cục là vật gì, mới có thể đem con Bá Vương Long này bức thành như vậy, thậm chí khiến cho nó liều lĩnh điên cuồng chạy trốn?
"Vù! Vù! Vù!" Đúng lúc này, đám truy kích phía sau rốt cục từ trong rừng rậm vọt ra, hiện ra thân hình!
Đây cũng là một loại Địa Hành Long, bất quá là một bầy, hình thể của chúng nó chỉ bình thường, không lớn như Bá Vương Long, nhưng lại cường tráng hơn so với Tốc Long, thân thể của chúng nó đồng thời tràn ngập cảm giác lực lượng và cảm giác tốc độ, chính là Tấn Mãnh Long mà Hoàng Dật quen thuộc!
Hoàng Dật tại tầng 60 của Chúng Thần chi tháp cũng đã nhìn thấy qua Tấn Mãnh Long, bất quá đó là hình thức 1 người, thực lực bị suy yếu, hơn nữa đẳng cấp của nó cũng không cao như Tấn Mãnh Long dã ngoại, thực lực của hai bên căn bản không cách nào so sánh. Tấn Mãnh Long chân chính, lực công kích gần với Bá Vương Long và Bạo Long, mà tốc độ lại gần với Tốc Long, Dược Long, thực lực cực kỳ cường đại.
Càng làm cho người ta kinh khủng chính là, chúng nó có thể cùng nhau đi săn, có đôi khi là một mình, có đôi khi lại là một bầy, có lúc thậm chí có thể thấy hơn mười con Tấn Mãnh Long cùng nhau đi săn.
Bất quá trong bầy Tấn Mãnh Long này, cũng có một vài con bị thương, hành động cũng không lưu loát. Từ tình cảnh trước mắt mà xem, những Tấn Mãnh Long này hiển nhiên là đang cũng nhau đi săn, chúng nó đem mục tiêu nhắm ngay con Bá Vương Long già này, Bá Vương Long không địch lại, sau đó điên cuồng chạy trốn, một đường chạy trốn tới đây.
"Rống!" Lúc này, con Bá Vương Long kia phỏng chừng là chạy không nổi, xoay thân, ra sức rống một tiếng hướng đám Tấn Mãnh Long kia, tiếng rống tràn ngập uy hiếp, nhưng âm thanh đã có chút khàn khàn trầm thấp, hỗn loạn một tia già cõi, nghe vào bi tráng không gì sánh được.
Lúc này, ánh trăng chiếu vào trên người già cõi của nó, vẽ ra đường viền mông lung. Năm đó khi nó còn trẻ, có thể là vương giả của khu vực này, cắn giết qua vô số Địa Hành Long, hoành hành rừng rậm, mỗi một buổi sáng, cả khu rừng đều có thể nghe tiếng của nó. Chỉ là năm tháng vô tình, nó chung quy cũng sẽ già đi, cuối cùng tại một buổi tối, bị đàn Tấn Mãnh Long đuổi giết, đến thời khắc sinh tử tồn vong.
Hoàng Dật ở trên núi cao, cũng không có suy nghĩ xuống dưới nhúng tay vào trận chiến này, chút thực lực của hắn hiện nay xông lên cũng là đi chịu chết, ngay cả dư âm chiến đấu đều không đối phó nổi, mà thả ra tội phạm trong Anh Hùng ngục giam lại không thích hợp, ở đây không phải địa hình phong bế.
"Vù!" Đúng lúc này, đám Tấn Mãnh Long kia rốt cục không chịu nổi, cấp tốc vọt tới, hơn mười con Tấn Mãnh Long nhảy lên cao, dường như là khiêu vũ ở dưới ánh trăng, tất cả đều dương nanh múa vuốt đánh về phía Bá Vương Long.
"Vụt!" Cái đuôi tráng kiện của Bá Vương Long quất qua, lập tức đem một con Tấn Mãnh Long từ lâu bị thương quất bay ra, con Tấn Mãnh Long đó đụng vào vài cây thụ, trượt một khoảng rất xa trên mặt đất mới dừng lại, sống chết không rõ.
Sau đó, Bá Vương Long lại mở miệng, cấp tốc cắn một con Tấn Mãnh Long bị thương khác, thoáng cái đem nó cắn thành một đống thịt nát, chết đến không thể chết.
Bất quá cái này cũng là lần phản công cuối cùng của nó trước khi chết, Tấn Mãnh Long xung quanh, có vài con đã nhào lên trên người nó, hung hăng cắn xé. Tràng diện máu tanh bạo lực, vài con Tấn Mãnh Long dường như treo trên thân của Bá Vương Long, vô luận Bá Vương Long hất như thế nào đều không thể làm rơi chúng nó.
Nhất thời, máu tươi trên thân của Bá Vương Long bắn ra, từng khối thịt bị cắn xé ra!
Hoàng Dật bỗng nhiên cảm giác được Tốc Long càng không ngừng run rẩy, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm trận chiến, có vẻ sợ hãi không gì sánh được.
"Ầm ầm!" Ngay tại lúc này, một con Tấn Mãnh Long bỗng nhiên tản ra một đạo thiểm điện, chiếu sáng bầu trời đêm, hung hăng bổ vào trên người Bá Vương Long!
Thân thể cao lớn của Bá Vương Long run lên, sau đó thì không nhúc nhích, dường như bị mất cảm giác.
Lúc này, hơn mười đầu Tấn Mãnh Long lập tức nắm cơ hội, đem Bá Vương Long hợp lực đẩy ngã xuống, sau đó nhào lên, cấp tốc bao phủ nó.
"Rống!" Lúc này, Bá Vương Long đã hoàn toàn nhìn không thấy, chỉ có một tiếng rống thảm liệt vang ra, vang vọng khắp rừng rậm, dường như là tiếng rống cuối cùng trong sinh mệnh của nó. Sau đó nó hoàn toàn im luôn, chỉ còn lại tiếng cắn xé và tiếng nhai nuốt của bầy Tấn Mãnh Long, từ phía dưới truyền đến.
" Tấn Mãnh Long có ma pháp lôi hệ?" Lúc này, trong đầu Hoàng Dật vẫn là một đạo thiểm điện kinh diễm vừa rồi, chiêu này là hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, một con Tấn Mãnh Long công kích vật lý, vậy mà có năng lực lôi điện! Con Tấn Mãnh Long này rất có khả năng là biến dị, không chỉ có thực lực của Tấn Mãnh Long, còn có năng lực công kích ma pháp lôi hệ, quả thật là Địa Hành Long hoàn mỹ!
Cái này nhất thời khiến cho Hoàng Dật thay đổi suy nghĩ rời đi, loại Địa Hành Long một trong một vạn này, là nhất định không thể bỏ qua!
/399
|