Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đối mặt với đủ loại nghi ngờ và trào phúng, cô run run đứng đó, giống như tất cả mọi thứ xung quanh đều vặn vẹo! Giống như không gian thời gian thay đổi, gương mặt mọi người mặt vặn vẹo!
Cô điên cuồng chỉ vào mọi người: “Cút —— mấy người cút đi! Cút hết đi—— mau cút!”
Khách mời khó chịu không vui! Ai cũng cầm di động, đầu tiên là lên Weibo, WeChat.
Nháy mắt, hôn lễ của Chu Vân đột nhiên trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Dưới bình luận, antifan của Chu Vân còn có người hỏi: “Chị họ Lăng Vi của Chu Vân thật trâu bò! Thật muốn được cô ấy kí tên!”
“Đúng vậy! Chị họ của Lăng Vi rất đẹp a! Có khí chất mỹ nhân cổ điển, chị họ có quay phim không? Em chắc chắn sẽ là fan của chị nha!”
“Fan chị họ+1”
“Fan chị họ +10086! Cực thích kiểu con gái bạo lực như vậy!”
“Lầu trên, bạo lực em gái cậu ấy! Chị họ rõ ràng là đại mỹ nhân có khí chất, có nội hàm.”
Hôn lễ hiện trường, khách mời đi không còn một ai. Vương Hân Bình và Chu Xung cũng bị người mang đi.
Chu Vân ôm tim, hơn nửa ngày cũng không lấy lại tinh thần. May là, Lục Thiên Minh còn ở bên cạnh cô.
Cô đã đánh mất thanh danh, mất hết mặt mũi, nhưng, tốt xấu gì lúc này, cô cũng có được Lục Thiên Minh! Ít nhất còn có thể gặp may có được một nửa tài sản Lục gia.
Chu Vân nhìn về phía Lục Thiên Minh, ủy khuất hít mũi, đột nhiên... Cô nhìn thấy Lục Thiên Minh cười quỷ dị, sau đó, thanh âm lạnh lùng ở bên tai cô nói một câu: “Lễ vật kết hôn này, thích không?”
Chu Vân rùng mình! Cả người như bị dội nước đá, run rẩy.
“Tất cả chuyện này... Đều là anh sắp đặt?” Cô vẫn nghĩ là Lăng Vi!
Lục Thiên Minh lạnh lùng nói: “Ai sắp đặt không quan trọng, quan trọng là … ai tới nhận lấy kết quả này.”
Mặt Chu Vân nháy mắt trắng bệch, chỉ cảm thấy máu trong thân thể đều chảy ngược!
Lục Thiên Minh làm ra vẻ săn sóc lại gần bên cô, thanh âm quỷ mỵ khẽ vang lên bên tai cô: “Vui không? Nếu còn chưa đủ, phía sau còn có màn hay hơn nữa kìa.”
Chân Chu Vân mềm nhũn, đặt mông ngồi dưới đất.
Nhìn Lục Thiên Minh như nhìn thấy quỷ: “Tên biến thái này! Anh đối xử với tôi như vậy?”
Lục Thiên Minh ngồi xuống, như cười như không nhìn cô: “Tôi đối với cô như thế nào cơ?”
“Anh ——”
Lục Thiên Minh tốt bụng nhắc nhở cô: “Là ai muốn công bố chuyện của tôi ra trước? Mẹ cô có được đoạn video kia, mấy người còn giở trò gì? Chu Vân, cô chẳng lẽ lại nghĩ trên thế giới này chỉ có người cho cô hãm hại, người đó cũng không thể phản kháng đấy chứ? Anna là bạn gái cũ của tôi, cô không biết à? Cô công khai video của tôi và cô ấy là có ý gì?”
Anh ta nắm chặt cằm cô ta: “Chính cô nhìn lại dáng vẻ kia của cô đi! Cô ngủ với bao nhiêu thằng rồi? Hả?!”
Tay anh dùng sức xoay mặt cô sang một bên: “Cô bẩn như thế, tôi nhìn cô một cái cũng cảm thấy thật ghê tởm!!”
Chu Vân ác độc phi một cái: “Ghê tởm hay không anh cứ chậm rãi mà chịu đựng đi! Hừ —— tôi với anh đã đăng ký kết hôn rồi, anh muốn ly hôn không dễ dàng như vậy đâu!”
“Phải không?” Lục Thiên Minh đứng lên, đem giấy chứng nhận đăng ký kết hôn trên đài cầm lấy.
Mở ra.
Ngồi xuống trước mặt cô, đặt trước mắt cô ta, như cười như không nói nói: “Mua ở quán ven đường tốn 50 đồng, cô có cần gọi điện kiểm chứng không?”
Chu Vân hoảng sợ mở to mắt, nhìn anh như nhìn thấy quỷ!
“Lục Thiên Minh...”
Môi Chu Vân run run, ánh mắt hung ác nham hiểm, cả người cũng sắp hỏng mất!
Lục Thiên Minh khóe miệng khẽ nhếch, âm lãnh nhìn chằm chằm cô ta hừ một tiếng: “Chu Vân! Lúc hai ta chia tay, tôi có làm gì cô không? Tôi đối với cô mà nói, là nể phần tình cảm trước kia của chúng ta, tôi không truy cứu chuyện cha cô đã làm với Lục gia chúng tôi, tôi giao cho cô cái gì? Là yêu! Là khoan dung! Cô lại cho tôi cái gì? Là lừa gạt! Là phản bội!”
Giọng anh đột nhiên mang theo vài phần lệ khí: “Cô tự chủ trương muốn tổ chức hôn lễ! Cô lấy chuyện của tôi ra uy hiếp tôi! Cô cho người cưỡng ép ba mình, bắt cóc anh trai ruột của cô! Chuyện này đều là những chuyện mà một “con người” có thể làm được sao? Chu Vân! Cô không xứng làm người!”
Đối mặt với đủ loại nghi ngờ và trào phúng, cô run run đứng đó, giống như tất cả mọi thứ xung quanh đều vặn vẹo! Giống như không gian thời gian thay đổi, gương mặt mọi người mặt vặn vẹo!
Cô điên cuồng chỉ vào mọi người: “Cút —— mấy người cút đi! Cút hết đi—— mau cút!”
Khách mời khó chịu không vui! Ai cũng cầm di động, đầu tiên là lên Weibo, WeChat.
Nháy mắt, hôn lễ của Chu Vân đột nhiên trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Dưới bình luận, antifan của Chu Vân còn có người hỏi: “Chị họ Lăng Vi của Chu Vân thật trâu bò! Thật muốn được cô ấy kí tên!”
“Đúng vậy! Chị họ của Lăng Vi rất đẹp a! Có khí chất mỹ nhân cổ điển, chị họ có quay phim không? Em chắc chắn sẽ là fan của chị nha!”
“Fan chị họ+1”
“Fan chị họ +10086! Cực thích kiểu con gái bạo lực như vậy!”
“Lầu trên, bạo lực em gái cậu ấy! Chị họ rõ ràng là đại mỹ nhân có khí chất, có nội hàm.”
Hôn lễ hiện trường, khách mời đi không còn một ai. Vương Hân Bình và Chu Xung cũng bị người mang đi.
Chu Vân ôm tim, hơn nửa ngày cũng không lấy lại tinh thần. May là, Lục Thiên Minh còn ở bên cạnh cô.
Cô đã đánh mất thanh danh, mất hết mặt mũi, nhưng, tốt xấu gì lúc này, cô cũng có được Lục Thiên Minh! Ít nhất còn có thể gặp may có được một nửa tài sản Lục gia.
Chu Vân nhìn về phía Lục Thiên Minh, ủy khuất hít mũi, đột nhiên... Cô nhìn thấy Lục Thiên Minh cười quỷ dị, sau đó, thanh âm lạnh lùng ở bên tai cô nói một câu: “Lễ vật kết hôn này, thích không?”
Chu Vân rùng mình! Cả người như bị dội nước đá, run rẩy.
“Tất cả chuyện này... Đều là anh sắp đặt?” Cô vẫn nghĩ là Lăng Vi!
Lục Thiên Minh lạnh lùng nói: “Ai sắp đặt không quan trọng, quan trọng là … ai tới nhận lấy kết quả này.”
Mặt Chu Vân nháy mắt trắng bệch, chỉ cảm thấy máu trong thân thể đều chảy ngược!
Lục Thiên Minh làm ra vẻ săn sóc lại gần bên cô, thanh âm quỷ mỵ khẽ vang lên bên tai cô: “Vui không? Nếu còn chưa đủ, phía sau còn có màn hay hơn nữa kìa.”
Chân Chu Vân mềm nhũn, đặt mông ngồi dưới đất.
Nhìn Lục Thiên Minh như nhìn thấy quỷ: “Tên biến thái này! Anh đối xử với tôi như vậy?”
Lục Thiên Minh ngồi xuống, như cười như không nhìn cô: “Tôi đối với cô như thế nào cơ?”
“Anh ——”
Lục Thiên Minh tốt bụng nhắc nhở cô: “Là ai muốn công bố chuyện của tôi ra trước? Mẹ cô có được đoạn video kia, mấy người còn giở trò gì? Chu Vân, cô chẳng lẽ lại nghĩ trên thế giới này chỉ có người cho cô hãm hại, người đó cũng không thể phản kháng đấy chứ? Anna là bạn gái cũ của tôi, cô không biết à? Cô công khai video của tôi và cô ấy là có ý gì?”
Anh ta nắm chặt cằm cô ta: “Chính cô nhìn lại dáng vẻ kia của cô đi! Cô ngủ với bao nhiêu thằng rồi? Hả?!”
Tay anh dùng sức xoay mặt cô sang một bên: “Cô bẩn như thế, tôi nhìn cô một cái cũng cảm thấy thật ghê tởm!!”
Chu Vân ác độc phi một cái: “Ghê tởm hay không anh cứ chậm rãi mà chịu đựng đi! Hừ —— tôi với anh đã đăng ký kết hôn rồi, anh muốn ly hôn không dễ dàng như vậy đâu!”
“Phải không?” Lục Thiên Minh đứng lên, đem giấy chứng nhận đăng ký kết hôn trên đài cầm lấy.
Mở ra.
Ngồi xuống trước mặt cô, đặt trước mắt cô ta, như cười như không nói nói: “Mua ở quán ven đường tốn 50 đồng, cô có cần gọi điện kiểm chứng không?”
Chu Vân hoảng sợ mở to mắt, nhìn anh như nhìn thấy quỷ!
“Lục Thiên Minh...”
Môi Chu Vân run run, ánh mắt hung ác nham hiểm, cả người cũng sắp hỏng mất!
Lục Thiên Minh khóe miệng khẽ nhếch, âm lãnh nhìn chằm chằm cô ta hừ một tiếng: “Chu Vân! Lúc hai ta chia tay, tôi có làm gì cô không? Tôi đối với cô mà nói, là nể phần tình cảm trước kia của chúng ta, tôi không truy cứu chuyện cha cô đã làm với Lục gia chúng tôi, tôi giao cho cô cái gì? Là yêu! Là khoan dung! Cô lại cho tôi cái gì? Là lừa gạt! Là phản bội!”
Giọng anh đột nhiên mang theo vài phần lệ khí: “Cô tự chủ trương muốn tổ chức hôn lễ! Cô lấy chuyện của tôi ra uy hiếp tôi! Cô cho người cưỡng ép ba mình, bắt cóc anh trai ruột của cô! Chuyện này đều là những chuyện mà một “con người” có thể làm được sao? Chu Vân! Cô không xứng làm người!”
/1906
|