Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mặt Chu Vân nóng bừng, nhiều nhà truyền thông như vậy, ngôi sao trong giới cũng đều đang nhìn vào cô!
Cô còn mặc áo cưới! Làm ra vẻ mặt hạnh phúc muốn lập gia đình, nếu chú rể lỡ hẹn thì quá mất mặt?!
9: 18 phút, mục sư đi về phía Chu Vân: “Phu nhân, thời gian tuyên thệ đã tới...”
Chu Vân buồn bực rống lên: “Tôi không biết chắc?! Còn cần ông phải nói!”
Mục sư biến sắc, hiển nhiên chưa từng bị người rống như vậy!
Mấy cái camera xung quanh tất cả đều chĩa về phía Chu Vân, cô ta vội vàng ngọt ngào cười, nói với mục sư: “Thật xin lỗi, vừa rồi tôi nôn nóng quá.”
Mục sư sắc mặt không tốt, nhưng không nói gì.
Lăng Vi ở bên cạnh nhìn thấy, nghĩ thầm: “Lục Thiên Minh không đến mới tốt... Cho cô đẹp mặt!”
“A —— Ngài Lục đã tới!”
“Chú rể Lục, chúc mừng chúc mừng!”
“Chúc mừng chúc mừng!”
Chu Vân vừa nghe thấy vậy, tảng đá lớn trong lòng rơi ầm xuống đất!
Ngài Lục của cô, thật đúng là... Ngàn hô vạn gọi mới xuất hiện! Cha mẹ Lục Thiên Minh cũng tới. Chẳng qua sắc mặt không tốt lắm.
“Thiên Minh ——” Chu Vân đi về phía anh ta, nhăn nhó căn môi, làm nũng nói: “Anh đấy... Anh thật đúng là, thắt nơ thôi mà cũng lâu như vậy. Hại em đứng đây chờ một mình...”
Nói xong còn bĩu môi.
Người xung quanh cười vang.
Lục Thiên Minh không có biểu cảm, không cười, cũng không tức giận.
Chu Vân lén thở phào một hơi. Mặc kệ thế nào, hôm nay hôn lễ này nhất định phải được tổ chức.
Cô gật đầu khách khí với mục sư: “Tuyên thệ bắt đầu đi, vất vả ngài!”
Mục sư gật gật đầu, nâng tay ý bảo nhạc công chơi đàn dương cầm sư có thể diễn tấu. Nghệ sĩ chơi piano đó là nhạc công nổi tiếng khắp thế giới—— Daniel.
Ngón tay Daniel chạm vào bàn phím: “Hôn lễ khúc quân hành” lập tức vang lên.
Tiếp theo, một loạt bóng bay đủ màu sắc được thả lên trời.
Lễ đường trải một tấm màn chiếu lớn, trên đó chiếu lên ảnh chụp hôn lễ của bọn họ.
Khách mời bên dưới khe khẽ nói nhỏ, Lăng Vi đang khó chịu, đột nhiên cảm giác có một đôi tay đỡ lấy thắt lưng cô!
Hơi thở và cảm giác quen thuộc kia... Là Diệp Đình.
Cô quay đầu lại, chỉ thấy anh nháy mắt cười với mình.
“Trò hay bắt đầu rồi, xem cẩn thận nha.”
Lăng Vi dõi theo anh, chỉ thấy anh vẻ mặt tà khí. Tim cô bỗng đập thình thịch. Chồng cô quả nhiên đẹp trai không ai bằng!
Lúc này, chợt nghe xung quanh truyền đến tiếng hét chói tai!
“Trên màn hình là gì vậy?” Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn.
Màn che lớn được kéo lên, ở đây tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy hình ảnh trên đó!
Lăng Vi ngẩng đầu, liền nhìn thấy... trên màn hình đang trình diễn... Một cô gái vô cùng phong tao đẩy ngã một chàng trai!
“Cô gái kia là ai?” Có người kinh hô một tiếng: “Có phải... Chu Vân?!”
“Là Chu Vân! Đúng là cô ta!”
Hiện trường xuất hiện một mảnh hỗn loạn! Đột nhiên lại có người hỏi: “Vậy chàng trai trong đó là ai? Là Lục Thiên Minh sao?”
“Hình như không phải! Cái kia cái kia cái kia... là đạo diễn của chúng ta phải không?”
“Là đạo diễn Khương!”
Có một nữ ngôi sao đột nhiên hét lên một tiếng: “Thật sự là đạo diễn của chúng ta!”
“Trời ơi! Chu Vân cũng quá không biết xấu hổ rồi?”
Chu Vân hoảng sợ quay đầu lại, vừa rồi cô ta đưa lưng về phía màn hình lớn, không nhìn thấy bên trên đang chiếu cái gì!
Nhưng nghe thấy người xung quanh nói bậy, cô lập tức xanh mét mặt.
Cô mở to mắt, quay đầu lại nhìn về phía màn hình, chỉ thấy trên màn hình lại thay đổi hình ảnh!
Vẫn là một nam một nữ liều chết quấn lấy nhau, ánh mắt cô đanh lại, lập tức nhận ra nhân vật nữ trong đó là cô!
Mà người kia là một nhà sản xuất khá nổi danh!
Mặt Chu Vân nóng bừng, nhiều nhà truyền thông như vậy, ngôi sao trong giới cũng đều đang nhìn vào cô!
Cô còn mặc áo cưới! Làm ra vẻ mặt hạnh phúc muốn lập gia đình, nếu chú rể lỡ hẹn thì quá mất mặt?!
9: 18 phút, mục sư đi về phía Chu Vân: “Phu nhân, thời gian tuyên thệ đã tới...”
Chu Vân buồn bực rống lên: “Tôi không biết chắc?! Còn cần ông phải nói!”
Mục sư biến sắc, hiển nhiên chưa từng bị người rống như vậy!
Mấy cái camera xung quanh tất cả đều chĩa về phía Chu Vân, cô ta vội vàng ngọt ngào cười, nói với mục sư: “Thật xin lỗi, vừa rồi tôi nôn nóng quá.”
Mục sư sắc mặt không tốt, nhưng không nói gì.
Lăng Vi ở bên cạnh nhìn thấy, nghĩ thầm: “Lục Thiên Minh không đến mới tốt... Cho cô đẹp mặt!”
“A —— Ngài Lục đã tới!”
“Chú rể Lục, chúc mừng chúc mừng!”
“Chúc mừng chúc mừng!”
Chu Vân vừa nghe thấy vậy, tảng đá lớn trong lòng rơi ầm xuống đất!
Ngài Lục của cô, thật đúng là... Ngàn hô vạn gọi mới xuất hiện! Cha mẹ Lục Thiên Minh cũng tới. Chẳng qua sắc mặt không tốt lắm.
“Thiên Minh ——” Chu Vân đi về phía anh ta, nhăn nhó căn môi, làm nũng nói: “Anh đấy... Anh thật đúng là, thắt nơ thôi mà cũng lâu như vậy. Hại em đứng đây chờ một mình...”
Nói xong còn bĩu môi.
Người xung quanh cười vang.
Lục Thiên Minh không có biểu cảm, không cười, cũng không tức giận.
Chu Vân lén thở phào một hơi. Mặc kệ thế nào, hôm nay hôn lễ này nhất định phải được tổ chức.
Cô gật đầu khách khí với mục sư: “Tuyên thệ bắt đầu đi, vất vả ngài!”
Mục sư gật gật đầu, nâng tay ý bảo nhạc công chơi đàn dương cầm sư có thể diễn tấu. Nghệ sĩ chơi piano đó là nhạc công nổi tiếng khắp thế giới—— Daniel.
Ngón tay Daniel chạm vào bàn phím: “Hôn lễ khúc quân hành” lập tức vang lên.
Tiếp theo, một loạt bóng bay đủ màu sắc được thả lên trời.
Lễ đường trải một tấm màn chiếu lớn, trên đó chiếu lên ảnh chụp hôn lễ của bọn họ.
Khách mời bên dưới khe khẽ nói nhỏ, Lăng Vi đang khó chịu, đột nhiên cảm giác có một đôi tay đỡ lấy thắt lưng cô!
Hơi thở và cảm giác quen thuộc kia... Là Diệp Đình.
Cô quay đầu lại, chỉ thấy anh nháy mắt cười với mình.
“Trò hay bắt đầu rồi, xem cẩn thận nha.”
Lăng Vi dõi theo anh, chỉ thấy anh vẻ mặt tà khí. Tim cô bỗng đập thình thịch. Chồng cô quả nhiên đẹp trai không ai bằng!
Lúc này, chợt nghe xung quanh truyền đến tiếng hét chói tai!
“Trên màn hình là gì vậy?” Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn.
Màn che lớn được kéo lên, ở đây tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy hình ảnh trên đó!
Lăng Vi ngẩng đầu, liền nhìn thấy... trên màn hình đang trình diễn... Một cô gái vô cùng phong tao đẩy ngã một chàng trai!
“Cô gái kia là ai?” Có người kinh hô một tiếng: “Có phải... Chu Vân?!”
“Là Chu Vân! Đúng là cô ta!”
Hiện trường xuất hiện một mảnh hỗn loạn! Đột nhiên lại có người hỏi: “Vậy chàng trai trong đó là ai? Là Lục Thiên Minh sao?”
“Hình như không phải! Cái kia cái kia cái kia... là đạo diễn của chúng ta phải không?”
“Là đạo diễn Khương!”
Có một nữ ngôi sao đột nhiên hét lên một tiếng: “Thật sự là đạo diễn của chúng ta!”
“Trời ơi! Chu Vân cũng quá không biết xấu hổ rồi?”
Chu Vân hoảng sợ quay đầu lại, vừa rồi cô ta đưa lưng về phía màn hình lớn, không nhìn thấy bên trên đang chiếu cái gì!
Nhưng nghe thấy người xung quanh nói bậy, cô lập tức xanh mét mặt.
Cô mở to mắt, quay đầu lại nhìn về phía màn hình, chỉ thấy trên màn hình lại thay đổi hình ảnh!
Vẫn là một nam một nữ liều chết quấn lấy nhau, ánh mắt cô đanh lại, lập tức nhận ra nhân vật nữ trong đó là cô!
Mà người kia là một nhà sản xuất khá nổi danh!
/1906
|