Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 426: Quỳ!!! (2)

/1906


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trong phòng khách lớn như vậy rơi vào yên tĩnh quỷ dị. Chân Chu Vân đột nhiên mềm nũn! Cô ta nghe thấy tiếng nước chảy, nghe thấy tiếng gió, nghe thấy tiếng tim đập của mình, ‘Ầm’ một cái quỵ xuống đất.

Lăng Trí mặt lạnh như sương, hỏi cô ta: “Cô họ gì?”

Chu Vân ngước mắt ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy khiếp sợ! Cô không nghĩ đến Lăng Trí sẽ hỏi câu hỏi như vậy! Càng không nghĩ đến, Lăng Trí nói chuyện sẽ có khí thế như thế này!

Chu Vân cũng đã nhìn thấy xã hội, nhưng không biết tại sao… đột nhiên có một áp lực ép khiến cô ta không ngẩng đầu lên được, không mở được miệng.

Cô liếc mắt nhìn Chu Xung đang thương tích đầu mình, lại len lén liếc mắt nhìn về phía Lăng Trí đang ngồi trên ghế thái sư.

Trong đầu cô ta hoàn toàn tê dại! Nhận Chu Xung, không biết thế lực sau lưng Lăng Trí có khiến cô ta thân bại danh liệt hay không? Nhận Lăng Trí, vạn nhất chuyện này không thành, cô ta còn phải nhờ vào Chu Xung nuôi…

“Bành…” Lăng Trí dột nhiên vỗ lên lưng ghế! “Cô họ gì?”

“Cha, con họ Lăng!” Nói xong liền ‘bụp bụp bụp’ dập đầu với Lăng Trí mấy cái. Chu Xung ngẩng đầu nhìn cô ta, hung thần ác sắt mắng: “Chu Vân! Đồ tiện nhân cô! Ông mày nuôi cô mười mấy năm! Cô lại trở mặt không chịu nhận người thân!”

‘Bụp…’ Chân Dũng nhấc chân đạp bay Chu Xung: “Có phần của ông nói chuyện sao?”

Chu Vân bị dọa sợ kinh hoảng thất thố, đùng đầu gối đi đến bên cạnh Lăng Trí, trong mắt đầy hoảng sợ nói: “Cha, con sai rồi! Con họ Lăng, con gọi là Lăng Vân! Là con hỗn đản! Con không nên động thủ đánh cha! Con biết lỗi rồi…”

Lăng Trí đứng lên, đi đến bên người Lăng Vi: “Nhận sai với chị cô!”

Lăng Vân ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên tia máu đỏ, cô ta nhìn chăm chú vào Lăng Vi, hận không thể nói ra câu nào.

Lăng Trí tức giận nói: “Bác trai cô, bác gái cô qua đời, mặc dù chân tướng không rõ, nhưng có thể là mẹ cô xúi giục người phá hư xe của bọn họ! Cô luôn miệng mắng chị cô là bạch nhãn lang! Cô mới là bạch nhãn lang! Sau khi bác trai bác gái cô qua đời, tất cả sản nghiệp của bọn họ là tôi sang tên cho các người! Là Lăng Trí tôi vô năng! Tôi bị mù mắt! Bị mẹ cô lừa gạt! Làm hại anh chị tôi bị mất mạng, còn táng gia bại sản! Còn nuôi ra một đứa con gái bất hiếu như cô!”

Lăng Trí càng nói càng giận, nổi gân xanh nói: “Tôi Lăng Trí vô phương dạy con gái! Hôm nay người làm cha nh tôi phải dậy dỗ thật tốt đồ không có liêm sỉ nhà cô!” Lăng Trí siết chặt thước trong tay, giận dữ chỉ vào Lăng vân: “Thước thứ nhất: Cô ăn của người ta, uống của người ta! Còn không biết cảm ơn! Còn nhục mạ ân nhân của mình! Thước đầu tiên của tôi đánh cô không có tôn ti!” Lăng Trí chợt giơ tay lên, ‘ba’ một thước hung hăng quất vào lưng Lăng Vân! ‘A…’ Lăng Vân đau nằm rạp lên đất. Cô đâu đớn nước mắt chảy ra, muốn chạy, nhưng xung quanh có ba mấy tên vệ sĩ áo đen! Chạy thế nào? Cô ta sợ cả người run rẩy, sau lưng đau đớn, quần áo dính vào lưng, đại khái là có máu chảy ra.

Lăng Trí cầm thước tức giận chỉ, căn răng nói: “Thước thứ hai: Tôi là cha cô! Cô động thủ đánh tôi! Tôi đánh cô tội bất hiếu!” Lăng Trí tức giận vung thước, lại ‘ba’ một tiếng đánh vào lưng Lăng Vân. ‘A…’ Lăng Vân điên cuồng rống lên!

“Thước thứ ba: Cô mất trí cố tình tìm người muốn lấy mạng tôi vào chị cô!”

‘Ba…’ thước quất vào lưng Lăng Vân vang dội!

‘A…’ thật là đau! Lăng Vân nước mắt chảy ra như suối trào! Cô ta muốn tránh, muốn chạy trốn, nhưng trong nháy mắt bị người ta ấn xuống. Cô ta kêu thảm thiết, trong lòng sợ hãi đến cực điểm!!!

Lăng Trí cắn răng tức giận nói: “Nhận sai với chị cô!”

“Chị, em sai rồi!” Lăng Vân cắn răng nói, sau đó bò đến bên cạnh Lăng Vi, cúi đầu xuống, chịu đứng khuất nhục, quỳ trước Lăng Vi.

Trong lồng ngực Lăng Vi nhiệt huyết sôi trào! Tay Lăng Trí cầm thước đi đến trước Lăng Vân chỉ một cái: “Lăng gia tôi nuôi ra một thứ bại hoại như cô!”

Konina nhìn thấy sợ mất hết hồn vía! Bây giờ là xã hội gì? Còn có người sử dụng gia pháp đánh người… còn đánh ác như vậy… còn đánh chính là một đại minh tinh…

Một nhà này, thật sự không sợ chuyện gì!

Bọn họ không sợ Chu Chỉ Vân trả thù sao? Dẫu sao, vị đại nhân vật kia để ý được một lần, không quản được cả đời! Lần này ra tay giúp Lăng Trí, lần sau thì sao? Sẽ không sợ Chu Chỉ Vân trả thù sao?

/1906

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status