Edit : Ly Nguyễn
Beta : Diệp Thảo
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, mọi người đều cảm thấy không biết phảilàm sao, ngoại trừ Mộ Chỉ Ly cùng với ba người Mộ Hàn Mặc vốn luôn quanh quẩn ởcăn bí mật ra thì những người khác, dù không cần mỗi ngày đều trở về, nhưngcách ít ngày cũng phải trở về. Bằng không một khi người khác không tìm ra bọn họthì nhất định sẽ lớn chuyện.- Sau khi huynh trở về sẽ lập tức nói mình phải bế quan, muộithấy có được hay không?
Hàn Như Liệt chau mày chậm rãi nói, hắn biết rõ tính tình củaChỉ Ly, tuyệt đối không có khả năng khi hắn trở về môn phái nàng sẽ tiến vàocăn cứ bí mật nghỉ ngơi, nhưng nếu để cho nàng một mình xông xáo ở Huyết Sắc ĐịaNgục thì hắn thật sự không yên lòng.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, trên mặt tràn đầy vẻ dịu dàng, mỉmcười ngọt ngào nói:
- Thử chút xem sao, cho dù không được thì muội cũng khôngngại, muội sẽ chú ý cẩn thận hơn mà.
Mọi người đi một mạch về phía trước, dọc đường cũng không gặpphải Huyết Nhân Hạt lần thứ hai. Trừ lần đó ra, bọn họ cũng không phát hiện bấtcứ con nào nữa. Kỳ lạ nhất chính là bọn họ di chuyển tại Huyết Sắc Địa Ngục nàylâu như vậy, nhưng ngoại trừ Huyết Nhân Hạt ra thì dường như bọn họ cũng khônggặp được bất cứ yêu thú nào khác cả, thậm chí không hề có sự tồn tại của bất cứsinh vật nào khác.
Huyết Sắc Địa Ngục này dường như chỉ tồn tại một loại sinhvật - Huyết Nhân Hạt mà thôi, những sinh vật khác dường như không tồn tại, quảthật là vô cùng lạ lùng.
- Môi trường chung quanh đây sao lại kỳ lạ như vậy, ngoạitrừ Huyết Nhân Hạt ra thì sợ rằng không có bất cứ yêu thú nào khác có thể sinhtồn ở nơi đây.
Mộ Dật Thần đánh giá hoàn cảnh xung quanh, sau đó chậm rãiphân tích.
Mọi người đều tán đồng gật đầu, ở tình huống như vậy ngoạitrừ lý do này thì bọn họ không thể nào tìm được lý do nào khác. Thế nhưng HànNhư Liệt lại lắc đầu, nói:
- Cũng không nhất định như vậy, nếu như những sinh vật kháckhông thể nào sinh tồn ở nơi đây thì tại sao những cây cối này có thể sống đếnbây giờ chứ? Tuy rằng những thực vật này đều biến thành huyết sắc, nghiễm nhiênkhông còn giống chủng loại trước kia chúng ta thường thấy, nhưng ít nhất bọnchúng đều còn sống.
Mộ Chỉ Ly tiếp tục phân tích:
- Đã có thực vật có thể sinh tồn nơi này, vậy thì cũng cónghĩa là những sinh vật khác có thể sinh tồn ở đây. Huyết Sắc Địa Ngục này quảthật cất giấu không ít bí mật.
Trước đây bọn họ nghe nói lúc lịch luyện sẽ không tránh khỏicó thể gặp rất nhiều nguy hiểm, nhưng trên cơ bản cũng không có người nào nóicho bọn họ biết đến nơi này sẽ gặp phải dạng nguy hiểm gì, mà tất cả môn phái ởBồng Lai Bí Cảnh cũng không hề giới thiệu về điểm này. Ngay cả Huyết Nhân Hạtcũng là bọn họ nghe đồn đãi mới biết được sơ lược, căn bản không có biết được đặcđiểm của bọn chúng, tất cả đều do bọn họ tự mình phát giác ra, quả nhiên bảnlĩnh của chúng hoàn toàn khác với những yêu thú khác.
Tầm mắt của mọi người xẹt qua hai người Hàn Như Liệt và MộChỉ Ly, sau khi nghe hai người phân tích, bọn họ chỉ cảm thấy những điều này dườngnhư cũng rất có đạo lý. Môi trường nơi này hoàn toàn khác với những nơi mà bọnhọ đã gặp trước đây, cho dù là nơi tường thành bằng sắt đá, rất nhiều cây cối đềuchết khô, nhưng lại tồn tại rất nhiều yêu thú khác thường.
- Dù sao có sự thách thức như vậy mới tốt, nếu như không cótính thách thức thì làm gì còn thú vị chứ?
Cung Tuấn Bân cười nói, nơi đáy mắt cũng hiện lên một tianghiêm túc, có thể nhận thấy được trong lòng hắn vô cùng quan tâm chuyện này.
Ba ngày sau.
Một mình Mộ Chỉ Ly hành tẩu giữa Huyết Sắc Địa Ngục, bangày này bọn họ cũng không hề gặp bất cứ nguy hiểm gì, chỉ là trên đường gặp mộtsố Huyết Nhân Hạt nhỏ bé, tất cả đều bị mọi người đồng lòng hợp lực tiêu diệt,trừ những cái đó ra cũng không từng phát sinh bất cứ chuyện gì khác.
Bọn người Hàn Như Liệt bị triệu hồi về Thiên Âm Môn, tạm thờikhông thể nào thoát thân được, bởi vì Thiên Âm Môn dường như gặp phải ngoại địchxâm phạm. Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong môn phái vô cùng căng thẳng.
Lúc Mộ Chỉ Ly nghe được tin tức này thì gần như nàng nghĩ tớiHắc Ám Lão Nhân đầu tiên. Ước chừng hơn nửa năm nay, Hắc Ám Lão Nhân cũng chưa từng xuất hiện. Nóikhông chừng hiện tại lão ta đã biết được Mộ Dật Thần ở Thiên Âm Môn nên mớiphái người đến thăm dò.
Dù sao thì ở Chủ Thế Giới này, người dám xâm nhập vào ThiênÂm Môn tuyệt đối rất hiếm thấy. Nhưng từ dáng vẻ chuẩn bị sẵn sàng đón địch củaThiên Âm Môn, nàng liền có thể đoán được chỗ mạnh mẽ của đối phương. Thiên MaMôn không thể nào động thủ với ThiênÂm Môn, vì thế nên ngoại trừ Hắc Ám Lão Nhân ra thì sợ là không còn người nàokhác có bản lĩnh đó.
Bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Hắc Ám Lão Nhân nên tâm trạngcủa bốn người Mộ Chỉ Ly đều thêm phần nặng nề. Lấy thực lực hôm nay của bọn họ,muốn đối phó với Hắc Ám Lão Nhân tuyệt đối là chuyện không thực tế. Tin rằng vớithực lực của Thiên Âm Môn muốn ngăn cản ngoại địch xâm phạm cũng phải là chuyệnkhó khăn. Trước mắt bọn họ chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Đến bây giờ Mộ Chỉ Ly cũng không biết sự tình đến tột cùngđã phát triển đến mức độ nào? Từ khi Mộ Dật Thần bọn họ trở về thì vẫn chưa từngtruyền đến tin tức gì, chắc hẳn bọn họ căn bản không thể nào tìm được cơ hội rờiđi được.
Còn ba người Hàn Dĩnh Nhi thì tạm thời quay trở về căn cứbí mật, nếu có nguy hiểm gì thì bọn họ sẽ trở ra ngay. Tu vi của ba người bọn họvẫn có sự chênh lệch nhất định với Mộ Chỉ Ly, cộng thêm Hàn Dĩnh Nhi không quenđược mới môi trường ở Huyết Sắc Địa Ngục, nên dưới đề nghị của Mộ Chỉ Ly, bọn họđã cùng nhau trở về căn cứ bí mật. Ở trong hoàn cảnh này, đơn độc hành tẩu thìngược lại nàng có thể ẩn núp tốt hơn.
Mộ Chỉ Ly đơn độc hành tẩu giữa Huyết Sắc Địa Ngục, cả ngườiphảng phất như đều sáp nhập vào trong đó, nếu không phải thấy nàng di chuyểnthì không cách nào nhận ra nàng. Những nơi nàng đi qua cũng không hề lưu lại dấuchân, cũng không hề lưu lại bất cứ vết tích nào.
Sắc mặc nàng trầm tĩnh mà nghiêm túc, một đôi mắt thôngminh cơ trí lóe lên tia sáng sắc bén. Ánh mắt liên tục đánh giá chung quanh,còn lỗ tai thì chú ý lắng nghe tất cả âm thanh xung quanh. Rất rõ ràng, một khicó âm thanh không bình thường vang lên, nàng tuyệt đối có thể phát hiện trướctiên.
Đột nhiên hai lỗ tai xinh đẹp của Mộ Chỉ Ly khẽ nhúc nhích,nàng nghe được phía trước truyền đến tiếng bước chân! Tiếng bước chân kia cũngkhông hề đông đúc, hẳn chỉ có hai người, mà phương hướng bọn họ đi tới chính lànơi nàng đang đứng!
Thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ động, nhón chân nhảy lên cành câycao, cả người bám vào nhánh cây, huyết sắc trên người nàng dường như đã cùng vớihuyết sắc trên cây hòa làm một thể.
Rất nhanh, hai đạo thân ảnh liền xuất hiện trong tầm mắt củaMộ Chỉ Ly. Căn cứ theo y phục mặt trên người hai thân ảnh kia, Mộ Chỉ Ly có thểđoán được đối phương chính là đệ tử của môn phái thứ ba của Ma Môn - Huyết KhấpMinh!
- Ta đã nói rồi, nơi này làm gì tiếng động nào, chỉ làngươi đa nghi thôi!
Bùi Ý - Một đệ tử của Huyết Khấp Minh cảm khái nói.
- Mọi người đều đi theo đội ngũ lớn, cho dù có tiếng độnggì cũng không thể nào nhỏ như vậy được, ngươi cho rằng có người ngu ngốc giốngnhư chúng ta, tách khỏi đội ngũ sao?
Tần Lai khẽ nhíu mày, trong mắt thoáng hiện lên vẻ nghi hoặc,nói:
- Vừa rồi, ta rõ ràng nghe được có một tiếng vang, ngươicũng biết thứ ta mẫn cảm nhất chính là âm thanh, theo lý thuyết sẽ không thểnào có chuyện nhầm lẫn được.
Mặc dù Tần Lai nói chắc chắn như đinh đóng cột, nhưng Bùi Ýlại lơ đễnh không để tâm, nói:
- Thôi đi, tất cả mọi người đều đi đến phía trước hết rồi, ởnơi này làm gì có âm thanh nào chứ? Ta thấy do ngươi không cam lòng, mặc kệngươi có bằng lòng hay không thì bây giờ chúng ta đều đã bị đuổi ra ngoài rồi.Ta thấy, chúng ta cứ quanh quẩn ở đây chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm. Nhưng nếunhư chúng ta đụng phải đệ tử của môn phái khác thì sợ rằng mệnh của hai chúngta sẽ khó giữ được, chi bằng chúng ta cứ đi ở vòng ngoài thôi, tuy rằng khôngcó thu hoạch gì, nhưng ít nhất có thể bảo vệ mạng sống!
- Ngươi làm sao có thể ôm loại tâm tư này chứ? Nếu nhưchúng ta cứ như vậy mà đi ra ngoài thì có khác gì một con rùa đen rúc đầu chứ?Ngươi đừng quên trưởng lão đã nói không thể làm mất thể diện của môn phái. Chodù chỉ có hai người chúng ta thì cũng đủ sức chém giết Huyết Nhân Hạt.
Bùi Ý cười trào phúng một tiếng trên mặt tràn đầy vẻ kinhthường, nói:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai hả? Tại Huyết Sắc Địa Ngụcnày, ngươi là người mạnh nhất trong số tất cả tu luyện giả đến đây lịch luyệnsao? Chỉ bằng hai người chúng ta thì sao có thể chém giết Huyết Nhân Hạt chứ? Mộtkhi bị một số lượng nhiều Huyết Nhân Hạt vâyquanh thì sợ rằng hài cốt cũng khó giữ được nữa là!
Mộ Chỉ Ly ở trên cây nghe cuộc trò chuyện của hai ngườiphía dưới, khóe miệng nhấc lên một độ cong. Đối với nàng mà nói, nàng thích nhấtchính là loại tu luyện giả lạc đàn này, muốn đối phó cũng không hề có khó khăngì.
Mộ Chỉ Ly vừa duỗi ngón tay trắng nõn ra, ngân châm liền xuấthiện trong tay của nàng, tiếp theo, ngân châm kia đột nhiên lấy tốc độ cựcnhanh bắn về phía hai người dưới đất.
Tần Lai đang bị những lời của Bùi Ý làm cho tức giận thở gấp,bên tai lại nghe thấy một tiếng xé gió, sắc mặt hắn hơi biến sắc, vội la lên:
- Cẩn thận!
Song, lời nhắc nhở của Tần Lai không thể nào nhanh hơn ngânchâm của Mộ Chỉ Ly, khi hắn vừa dứt lời thì Bùi Ý đã không thể khống chế nổimình mà ngã xổng xoài trên mặt đất, sống chết không rõ.
- Người nào ở đây, mau đi ra!
Tần Lai tức giận nói.
Thân hình Mộ Chỉ Ly nhảy một cái, liền xuất hiện ở trước mặtcủa Tần Lai, trên mặt nàng mang theo một nụ cười thản nhiên, dáng vẻ vô hại,hoàn toàn khác với dáng vẻ lúc nàng hạ thủ.
- Quả nhiên có người.
Tần Lai chậm rãi nói, hắn đã nói trước đó hắn đã nghe đượctiếng động là sự thật, nhưng mà hắn lại bị mấy câu nói của Bùi Ý làm ảnh hưởngđến phán đoán của mình. Hay nói đúng hơn là hắn vẫn thiếu lòng tin vào năng lựccủa mình.
Nếu như hắn có đủ tự tin thì bọn họ sẽ không dễ dàng bịcông kích như vậy, mặc dù trong lòng hắn suy nghĩ ngàn vạn lý do nhưng trongtrên mặt Tần Lai lại cực kỳ bình tĩnh. Ánh mắt của hắn không ngừng đánh giá MộChỉ Ly, đứng quan sát một lúc, chân mày hắn không kềm được mà nhướng lên.
Cô nương này mặc một bộ y phục dính máu, giống hệt màu sắccủa Huyết Sắc Địa Ngục, căn bản không thể nào phân biệt được nàng là người củamôn phái nào. Trong lúc bất đắc dĩ đó, Tần Lai lại có chút khâm phục nàng,không ngờ cô nương nhỏ bé này lại có thể dùng thủ đoạn như vậy để dẫn dụ ngườikhác đến nơi này, quả thật là khiến người khác mở rộng tầm mắt.
- Thính lực của ngươi rất nhạy bén.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.Trước đây, nàng phát ra vài tiếng động cực kỳ nhỏ, người thường không thể nghethấy, nàng vốn nghĩ chắc chắn sẽ không có người nào biết được sự tồn tại củanàng, nhưng không ngờ Tần Lai lại có thể nghe được.
- Ngươi là đệ tử của môn phái nào? Ngươi cũng bị lạc đànsao? Ta cũng bị lạc đàn, nếu như chúng ta phát sinh tranh chấp thì chắc chắn sẽdẫn người khác đến, chi bằng chúng ta coi như không có chuyện gì đi, thế nào?
Tần Lai chậm rãi lên tiếng, dáng vẻ trầm tĩnh kia khiến chongười ta không nhìn ra được suy nghĩ trong lòng của hắn.
Nghe vậy, độ cong trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly sâu thêm vài phần,trong miệng nàng truyền ra giọng nói trong trẻo lạnh lùng:
- Nếu như ta đã động thủ rồi thì ngươi cho rằng ta có thể bỏqua cho ngươi sao?
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, sắc mặt Tần Lai hơi biến sắc. Một khắcsau, mênh mông thiên lực dao động liền từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, tay phảinắm lấy vũ khí. Thấy Mộ Chỉ Ly hồi lâu không hề nhúc nhích, Tần Lai không nhịnđược có chút nghi ngờ, song khi hắn chứng kiến đôi mắt của Mộ Chỉ Ly, trong mắthắn hiện lên tia khiếp sợ nồng nặc!
Đó là một đôi tròng mắt tràn ngập tia máu, vô cùng quỷ dị,chỉ nhìn đôi tròng mắt này, hắn liền đánh mất vài phần dũng khí. Nương theo mộttia máu tiến vào trong mắt Tần Lai, hắn không nhịn được mà hét thảm thiết mộttiếng, con ngươi mắt màu đen nhanh chóng bị huyết sắc bao trùm, cảm giác đau đớnkịch liệt truyền đến đại não của hắn.
- Bây giờ, ngươi đã bị ta khống chế, ta khuyên ngươi tốt nhấtnên ngoan ngoãn nghe lời của ta. Một khi có tâm tư khác, sẽ lập tức tan thànhmây khói.
Giọng nói của Mộ Chỉ Ly vang dội trong đầu của Tần Lai, chỉthấy nàng vung cánh tay lên, cả người Tần Lai liền biến mất tại chỗ, phảng phấtnhư hắn chưa từng xuất hiện ở đây vậy.
Sau khi giải quyết xong Tần Lai, lúc này Mộ Chỉ Ly mới đi đếntrước mặt của Bùi Ý. Trước đó, nàng cũng không giết chết Bùi Ý mà chỉ khiến hắnrơi vào hôn mê mà thôi. Khi đối phương hôn mê, cũng là lúc thích hợp nhất đểnàng thi triển Nhiếp Hồn Đại Pháp.
Sau khi thi triển xong pháp quyết trên người của Bùi Ý, BùiÝ cũng biến mất tại Huyết Sắc Địa Ngục. Cùng lúc đó, tại căn cứ bí mật cũng xuấthiện thêm hai thân ảnh, Mộ Chỉ Ly đã đem tin tức thông báo cho đám người Mộ HànMặc biết, hai người này trước tiên giao cho bọn họ xử lý.
Mộ Hàn Mặc phát hiện tại căn cứ bí mật đột nhiên xuất hiệnthêm hai người, trong mắt không tránh khỏi thoáng hiện lên một tia kinh ngạc. Đợiđến khi hắn nghe truyền âm của Mộ Chỉ Ly mới hiểu rõ lý do. Bọn họ đã chính thứcbắt đầu thực hiện kế hoạch bồi dưỡng nhân tài, mà hai người trước mắt này chínhlà người được bọn họ chọn đầu tiên.
Tần Lai kinh ngạc nhìn hình ảnh trước mắt, hắn chỉ vừa thấyMộ Chỉ Ly vung tay lên thì bản thân hắn đã xuất hiện ở một nơi xa lạ. Chẳng lẽMộ Chỉ Ly vậy mà lại có bản lĩnh cao cao cường đến như vậy sao? Một mình nàngta có thể đơn độc rời khỏi Huyết Sắc Địa Ngục, đi đến một hòn đảo khác sao?
Lúc này, Bùi Ý cũng dần dần tỉnh lại, chầm chậm mở mắt ra,khi hắn nhìn thấy hình ảnh trước mắt đã không còn là một mảng huyết sắc thìtrong mắt hắn không kềm được mà thoáng xuất hiện vẻ nghi hoặc, kinh ngạc thốtlên:
- Đây là nơi nào? Không phải chúng ta đang ở trong Huyết SắcĐịa Ngục sao?
Tần Lai nhìn thấy Bùi Ý tỉnh lại thì không cầm lòng được màlên tiếng hỏi:
- Bùi Ý à!Ngươi thế nào rồi? Không có chuyện gì chứ?
- Vừa rồi ta bịgì? Dường như ta đột nhiên hôn mê.
Bùi Ý nghi ngờhỏi, hồi tưởng lại lúc ấy hắn đang cùng với Tần Lai tranh chấp kế tiếp nên làmcái gì thì sau đó hắn chẳng biết thế nào mà hôn mê bất tỉnh, sau khi tỉnh dậy lạithấy mình đang ở một nơi xa lạ.
- Chúng ta bịngười khác công kích, xem ra tâm thần của ta và ngươi đều bị khống chế. Về phầnnơi này là nơi nào thì ta cũng không biết.
Tần Lai trầmgiọng nói, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, song thái độ này chỉ duy trì trong chốclát mà thôi, bởi vì mạng của hắn đã không còn nằm trong tay của hắn nữa rồi, loạicảm giác này cũng không phải là cảm giác khó chịu bình thường.
Trong lúc TầnLai và Bùi Ý nói chuyện, ba người Mộ Hàn Mặc đã đứng trước mặt hai người....
Thiên Âm Môn.
Lúc này, bầukhông khí tại Thiên Âm Môn vô cùng căng thẳng, Hàn Như Liệt ở Chế Giáp Phường vốnlà một đệ tử cực kỳ được xem trọng, hiện tại Thiên Âm Môn xảy ra việc, hắnđương nhiên không thể trốn tránh được rồi
Ngày hôm qua,Thiên Âm Môn đột nhiên xuất một vài đệ tử lạ mặt, nếu như không phải có một vàiđệ tử phát hiện báo cáo lên thì nói không chừng bọn họ đã lẻn vào tất cả cácnơi trong Thiên Âm Môn rồi. Điều khiến cho lòng người phát lãnh chính là bất kểdùng thủ đoạn gì thì những người này cũng không chịu nói ra thân phận của mìnhcùng với mục đích đến đây, cuối cùng tất cả bọn chúng đều tự sát mà chết.
Trong lúc nhấtthời, tất cả đệ tử Thiên Âm Môn đều âm thầm suy đoán những tu luyện giả này làdo thế lực nào phái tới. Tuy số lượng không nhiều, nhưng thực lực người nàocũng vô cùng cường hãn.
Măc dù ở BồngLai Bí Cảnh này, thế lực có thực lực như vậy cũng không nhiều, đối tượng mọingười hoài nghi đầu tiên chính là Thiên Ma Tông. Dù sao thì ở Bồng Lai Bí Cảnhnày, kẻ có thực lực như vậy chỉ có mình Thiên Ma Tông mà thôi, hơn nữa từ trướccho tới nay Thiên Ma Tông cùng với Thiên Âm Tông luôn ở trong tình thế đối đầu,ngày thường cũng có không ít xung đột.
Nhưng mà chư vịchưởng môn cùng với trưởng lão đều nhận định những người này tuyệt đối không thểlà Thiên Ma Tông được, tuy Thiên Ma Tông cùng với Thiên Âm Tông đã phá vỡ quanhệ từ lâu nhưng đối phương đều hiểu rõ thực lực của nhau.
Nếu như nhữngngười này là đệ tử Thiên Ma Tông thì bọn họ ngược lại không khẩn trương, chínhbởi vì không biết những người này thuộc thế lực nào mới khiến cho bọn họ lo lắngnhư vậy. Chốn Bồng Lai Tiên Cảnh này lúc nào lại xuất hiện một cổ thế lực mạnhmẽ như vậy? Hơn nữa tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng nghe nói qua, điều này đãcó chút kinh khủng rồi.
Lúc này, HànNhư Liệt đang cùng đám chấp sự Chế Giáp Phường cùng nhau tuần tra toàn bộ ChếGiáp Phường, xem thử coi còn kẻ lai lịch bất minh nào xâm nhập hay không.
Đồng thời, haingười Mộ Dật Thần và Thiên Nhi cũng đang làm chuyện giống như vậy. Dù cho CungTuấn Bân cũng không cần phải tiến hành tuần tra, những cũng phải đợi chờ đámngười kia tuần tra. Nếu như không giải thích được lý do mất tích thì rất có thểsẽ bị hoài nghi, khiến hắn cảm thất bất đắc dĩ.
Tâm tình của MộDật Thần bây giờ có thể nói là phá lệ trầm tĩnh, những người khác không biếtnhưng hắn lại biết tất cả nguyên do đều bởi vì hắn mà ra. Chắc chắn những tuluyện giả kia lẻn vào từng bộ phận của Thiên Âm Môn là bởi vì muốn tìm xem hắnđang ở nơi nào, chẳng qua lúc đó vừa may hắn đang ở Huyết Sắc Địa Ngục, màkhông ở Thiên Âm Môn.
Thiên Nhi nhìnbiểu tình ngưng trọng đó của Mộ Dật Thần thì không cầm lòng được mà lên tiếng:
- Dật Thần à!Trước tiên đừng có vội vàng. Lần này, kế hoạch của bọn chúng đã thất bại, ThiênÂm Môn đã tăng cường tuần tra, chắc chắn trong khoảng thời gian ngắn, bọn chúngsẽ không thể nào trở lại đây được.
Nghe vậy, Mộ DậtThần lại lắc lắc đầu, nói:
- Huynh khôngphải lo lắng mình gặp phải nguy hiểm, chỉ cảm thấy cảm giác làm rùa đen rút đầuquả thật cực kỳ khó chịu!
Hắn nên đi rangoài cùng những thuộc hạ mà Hắc Ám Lão Nhân phái tới đánh nhau một trận, chứkhông phải ở chỗ này khoanh tay chờ chết như vậy.
Thiên Nhi đi đếnbên cạnh Mộ Dật Thần, tay trái vỗ lên bờ vai của Mộ Dật Thần, dịu dàng nói:
- Dật Thần à!Nhịn một thời gian nữa đi. Lấy thực lực hôm nay củachúng ta so với thời điểm đốiphó với bọn họ còn một khoảng cách nhất định. Chi bằng trước tiên chúng ta nênnhân cơ hội nâng cao thực lực của mình trước. Nên đối mặt thì sớm muộn gì chúngta cũng phải đối mặt.
Mộ Dật Thần vỗmột quyền lên tường, lực đạo to lớn tạo thành một lỗ thủng cực lớn trên tường,nắm đấm tay lại hoàn hảo không tổn hao gì, có thể thấy được lực đạo mạnh đến cỡnào!
- Huynh biếtmà, bây giờ còn chưa phải lúc, huynh sẽ không quá kích động đâu. Chẳng qua saukhi biết được sự tình, không nén nổi cảm giác bùi ngùi trong lòng mà thôi.
Sắc mặt Mộ DậtThần dần dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh, quay đầu sang, dùng ánh mắt thâm tìnhnhìn Thiên Nhi, mỉm cười nói.
Phát hiện ra sựthay đổi của Mộ Dật Thần, sắc mặt Thiên Nhi cũng sáng lạn thêm vài phần, mỉm cườinói:
- Huynh có thểnghĩ thông suốt như vậy là tốt rồi. À! Vừa rồi chấp sự đến tìm chúng ta, bảochúng ta cùng đi tuần tra.
- Vậy bây giờchúng ta lập tức lên đường đi.
Sau khi Mộ ChỉLy xử lý xong hai người Tần Lai và Bùi Ý thì tiếp tục đi về phía trước, căn cứtheo nội dung trò chuyện của Bùi Ý và Tần Lai thì chắn hẳn bọn mới cùng người củaHuyết Khấp Minh tách ra không bao lâu, như vậy thì đội ngũ của Huyết Khấp Minhhẳn ở phía trước, cách nơi này cũng không quá xa.
Nghĩ đến đây, Mộ Chỉ Ly cũng một mạch chạy tớiphía trước, nhưng mà nhịp chân phá lệ giảm bớt vài phần. Nếu như tồn tại mộtngười giống như Tần Lai thì chắc chắn có thể xuất hiện người thứ hai, người thứba. Dù xác xuất xảy ra là rất nhỏ, nhưng nàng tuyệt đối không để cho khả năngnho nhỏ đó xuất hiện nữa.
Beta : Diệp Thảo
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, mọi người đều cảm thấy không biết phảilàm sao, ngoại trừ Mộ Chỉ Ly cùng với ba người Mộ Hàn Mặc vốn luôn quanh quẩn ởcăn bí mật ra thì những người khác, dù không cần mỗi ngày đều trở về, nhưngcách ít ngày cũng phải trở về. Bằng không một khi người khác không tìm ra bọn họthì nhất định sẽ lớn chuyện.- Sau khi huynh trở về sẽ lập tức nói mình phải bế quan, muộithấy có được hay không?
Hàn Như Liệt chau mày chậm rãi nói, hắn biết rõ tính tình củaChỉ Ly, tuyệt đối không có khả năng khi hắn trở về môn phái nàng sẽ tiến vàocăn cứ bí mật nghỉ ngơi, nhưng nếu để cho nàng một mình xông xáo ở Huyết Sắc ĐịaNgục thì hắn thật sự không yên lòng.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, trên mặt tràn đầy vẻ dịu dàng, mỉmcười ngọt ngào nói:
- Thử chút xem sao, cho dù không được thì muội cũng khôngngại, muội sẽ chú ý cẩn thận hơn mà.
Mọi người đi một mạch về phía trước, dọc đường cũng không gặpphải Huyết Nhân Hạt lần thứ hai. Trừ lần đó ra, bọn họ cũng không phát hiện bấtcứ con nào nữa. Kỳ lạ nhất chính là bọn họ di chuyển tại Huyết Sắc Địa Ngục nàylâu như vậy, nhưng ngoại trừ Huyết Nhân Hạt ra thì dường như bọn họ cũng khônggặp được bất cứ yêu thú nào khác cả, thậm chí không hề có sự tồn tại của bất cứsinh vật nào khác.
Huyết Sắc Địa Ngục này dường như chỉ tồn tại một loại sinhvật - Huyết Nhân Hạt mà thôi, những sinh vật khác dường như không tồn tại, quảthật là vô cùng lạ lùng.
- Môi trường chung quanh đây sao lại kỳ lạ như vậy, ngoạitrừ Huyết Nhân Hạt ra thì sợ rằng không có bất cứ yêu thú nào khác có thể sinhtồn ở nơi đây.
Mộ Dật Thần đánh giá hoàn cảnh xung quanh, sau đó chậm rãiphân tích.
Mọi người đều tán đồng gật đầu, ở tình huống như vậy ngoạitrừ lý do này thì bọn họ không thể nào tìm được lý do nào khác. Thế nhưng HànNhư Liệt lại lắc đầu, nói:
- Cũng không nhất định như vậy, nếu như những sinh vật kháckhông thể nào sinh tồn ở nơi đây thì tại sao những cây cối này có thể sống đếnbây giờ chứ? Tuy rằng những thực vật này đều biến thành huyết sắc, nghiễm nhiênkhông còn giống chủng loại trước kia chúng ta thường thấy, nhưng ít nhất bọnchúng đều còn sống.
Mộ Chỉ Ly tiếp tục phân tích:
- Đã có thực vật có thể sinh tồn nơi này, vậy thì cũng cónghĩa là những sinh vật khác có thể sinh tồn ở đây. Huyết Sắc Địa Ngục này quảthật cất giấu không ít bí mật.
Trước đây bọn họ nghe nói lúc lịch luyện sẽ không tránh khỏicó thể gặp rất nhiều nguy hiểm, nhưng trên cơ bản cũng không có người nào nóicho bọn họ biết đến nơi này sẽ gặp phải dạng nguy hiểm gì, mà tất cả môn phái ởBồng Lai Bí Cảnh cũng không hề giới thiệu về điểm này. Ngay cả Huyết Nhân Hạtcũng là bọn họ nghe đồn đãi mới biết được sơ lược, căn bản không có biết được đặcđiểm của bọn chúng, tất cả đều do bọn họ tự mình phát giác ra, quả nhiên bảnlĩnh của chúng hoàn toàn khác với những yêu thú khác.
Tầm mắt của mọi người xẹt qua hai người Hàn Như Liệt và MộChỉ Ly, sau khi nghe hai người phân tích, bọn họ chỉ cảm thấy những điều này dườngnhư cũng rất có đạo lý. Môi trường nơi này hoàn toàn khác với những nơi mà bọnhọ đã gặp trước đây, cho dù là nơi tường thành bằng sắt đá, rất nhiều cây cối đềuchết khô, nhưng lại tồn tại rất nhiều yêu thú khác thường.
- Dù sao có sự thách thức như vậy mới tốt, nếu như không cótính thách thức thì làm gì còn thú vị chứ?
Cung Tuấn Bân cười nói, nơi đáy mắt cũng hiện lên một tianghiêm túc, có thể nhận thấy được trong lòng hắn vô cùng quan tâm chuyện này.
Ba ngày sau.
Một mình Mộ Chỉ Ly hành tẩu giữa Huyết Sắc Địa Ngục, bangày này bọn họ cũng không hề gặp bất cứ nguy hiểm gì, chỉ là trên đường gặp mộtsố Huyết Nhân Hạt nhỏ bé, tất cả đều bị mọi người đồng lòng hợp lực tiêu diệt,trừ những cái đó ra cũng không từng phát sinh bất cứ chuyện gì khác.
Bọn người Hàn Như Liệt bị triệu hồi về Thiên Âm Môn, tạm thờikhông thể nào thoát thân được, bởi vì Thiên Âm Môn dường như gặp phải ngoại địchxâm phạm. Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong môn phái vô cùng căng thẳng.
Lúc Mộ Chỉ Ly nghe được tin tức này thì gần như nàng nghĩ tớiHắc Ám Lão Nhân đầu tiên. Ước chừng hơn nửa năm nay, Hắc Ám Lão Nhân cũng chưa từng xuất hiện. Nóikhông chừng hiện tại lão ta đã biết được Mộ Dật Thần ở Thiên Âm Môn nên mớiphái người đến thăm dò.
Dù sao thì ở Chủ Thế Giới này, người dám xâm nhập vào ThiênÂm Môn tuyệt đối rất hiếm thấy. Nhưng từ dáng vẻ chuẩn bị sẵn sàng đón địch củaThiên Âm Môn, nàng liền có thể đoán được chỗ mạnh mẽ của đối phương. Thiên MaMôn không thể nào động thủ với ThiênÂm Môn, vì thế nên ngoại trừ Hắc Ám Lão Nhân ra thì sợ là không còn người nàokhác có bản lĩnh đó.
Bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Hắc Ám Lão Nhân nên tâm trạngcủa bốn người Mộ Chỉ Ly đều thêm phần nặng nề. Lấy thực lực hôm nay của bọn họ,muốn đối phó với Hắc Ám Lão Nhân tuyệt đối là chuyện không thực tế. Tin rằng vớithực lực của Thiên Âm Môn muốn ngăn cản ngoại địch xâm phạm cũng phải là chuyệnkhó khăn. Trước mắt bọn họ chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Đến bây giờ Mộ Chỉ Ly cũng không biết sự tình đến tột cùngđã phát triển đến mức độ nào? Từ khi Mộ Dật Thần bọn họ trở về thì vẫn chưa từngtruyền đến tin tức gì, chắc hẳn bọn họ căn bản không thể nào tìm được cơ hội rờiđi được.
Còn ba người Hàn Dĩnh Nhi thì tạm thời quay trở về căn cứbí mật, nếu có nguy hiểm gì thì bọn họ sẽ trở ra ngay. Tu vi của ba người bọn họvẫn có sự chênh lệch nhất định với Mộ Chỉ Ly, cộng thêm Hàn Dĩnh Nhi không quenđược mới môi trường ở Huyết Sắc Địa Ngục, nên dưới đề nghị của Mộ Chỉ Ly, bọn họđã cùng nhau trở về căn cứ bí mật. Ở trong hoàn cảnh này, đơn độc hành tẩu thìngược lại nàng có thể ẩn núp tốt hơn.
Mộ Chỉ Ly đơn độc hành tẩu giữa Huyết Sắc Địa Ngục, cả ngườiphảng phất như đều sáp nhập vào trong đó, nếu không phải thấy nàng di chuyểnthì không cách nào nhận ra nàng. Những nơi nàng đi qua cũng không hề lưu lại dấuchân, cũng không hề lưu lại bất cứ vết tích nào.
Sắc mặc nàng trầm tĩnh mà nghiêm túc, một đôi mắt thôngminh cơ trí lóe lên tia sáng sắc bén. Ánh mắt liên tục đánh giá chung quanh,còn lỗ tai thì chú ý lắng nghe tất cả âm thanh xung quanh. Rất rõ ràng, một khicó âm thanh không bình thường vang lên, nàng tuyệt đối có thể phát hiện trướctiên.
Đột nhiên hai lỗ tai xinh đẹp của Mộ Chỉ Ly khẽ nhúc nhích,nàng nghe được phía trước truyền đến tiếng bước chân! Tiếng bước chân kia cũngkhông hề đông đúc, hẳn chỉ có hai người, mà phương hướng bọn họ đi tới chính lànơi nàng đang đứng!
Thân hình Mộ Chỉ Ly khẽ động, nhón chân nhảy lên cành câycao, cả người bám vào nhánh cây, huyết sắc trên người nàng dường như đã cùng vớihuyết sắc trên cây hòa làm một thể.
Rất nhanh, hai đạo thân ảnh liền xuất hiện trong tầm mắt củaMộ Chỉ Ly. Căn cứ theo y phục mặt trên người hai thân ảnh kia, Mộ Chỉ Ly có thểđoán được đối phương chính là đệ tử của môn phái thứ ba của Ma Môn - Huyết KhấpMinh!
- Ta đã nói rồi, nơi này làm gì tiếng động nào, chỉ làngươi đa nghi thôi!
Bùi Ý - Một đệ tử của Huyết Khấp Minh cảm khái nói.
- Mọi người đều đi theo đội ngũ lớn, cho dù có tiếng độnggì cũng không thể nào nhỏ như vậy được, ngươi cho rằng có người ngu ngốc giốngnhư chúng ta, tách khỏi đội ngũ sao?
Tần Lai khẽ nhíu mày, trong mắt thoáng hiện lên vẻ nghi hoặc,nói:
- Vừa rồi, ta rõ ràng nghe được có một tiếng vang, ngươicũng biết thứ ta mẫn cảm nhất chính là âm thanh, theo lý thuyết sẽ không thểnào có chuyện nhầm lẫn được.
Mặc dù Tần Lai nói chắc chắn như đinh đóng cột, nhưng Bùi Ýlại lơ đễnh không để tâm, nói:
- Thôi đi, tất cả mọi người đều đi đến phía trước hết rồi, ởnơi này làm gì có âm thanh nào chứ? Ta thấy do ngươi không cam lòng, mặc kệngươi có bằng lòng hay không thì bây giờ chúng ta đều đã bị đuổi ra ngoài rồi.Ta thấy, chúng ta cứ quanh quẩn ở đây chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm. Nhưng nếunhư chúng ta đụng phải đệ tử của môn phái khác thì sợ rằng mệnh của hai chúngta sẽ khó giữ được, chi bằng chúng ta cứ đi ở vòng ngoài thôi, tuy rằng khôngcó thu hoạch gì, nhưng ít nhất có thể bảo vệ mạng sống!
- Ngươi làm sao có thể ôm loại tâm tư này chứ? Nếu nhưchúng ta cứ như vậy mà đi ra ngoài thì có khác gì một con rùa đen rúc đầu chứ?Ngươi đừng quên trưởng lão đã nói không thể làm mất thể diện của môn phái. Chodù chỉ có hai người chúng ta thì cũng đủ sức chém giết Huyết Nhân Hạt.
Bùi Ý cười trào phúng một tiếng trên mặt tràn đầy vẻ kinhthường, nói:
- Ngươi cho rằng ngươi là ai hả? Tại Huyết Sắc Địa Ngụcnày, ngươi là người mạnh nhất trong số tất cả tu luyện giả đến đây lịch luyệnsao? Chỉ bằng hai người chúng ta thì sao có thể chém giết Huyết Nhân Hạt chứ? Mộtkhi bị một số lượng nhiều Huyết Nhân Hạt vâyquanh thì sợ rằng hài cốt cũng khó giữ được nữa là!
Mộ Chỉ Ly ở trên cây nghe cuộc trò chuyện của hai ngườiphía dưới, khóe miệng nhấc lên một độ cong. Đối với nàng mà nói, nàng thích nhấtchính là loại tu luyện giả lạc đàn này, muốn đối phó cũng không hề có khó khăngì.
Mộ Chỉ Ly vừa duỗi ngón tay trắng nõn ra, ngân châm liền xuấthiện trong tay của nàng, tiếp theo, ngân châm kia đột nhiên lấy tốc độ cựcnhanh bắn về phía hai người dưới đất.
Tần Lai đang bị những lời của Bùi Ý làm cho tức giận thở gấp,bên tai lại nghe thấy một tiếng xé gió, sắc mặt hắn hơi biến sắc, vội la lên:
- Cẩn thận!
Song, lời nhắc nhở của Tần Lai không thể nào nhanh hơn ngânchâm của Mộ Chỉ Ly, khi hắn vừa dứt lời thì Bùi Ý đã không thể khống chế nổimình mà ngã xổng xoài trên mặt đất, sống chết không rõ.
- Người nào ở đây, mau đi ra!
Tần Lai tức giận nói.
Thân hình Mộ Chỉ Ly nhảy một cái, liền xuất hiện ở trước mặtcủa Tần Lai, trên mặt nàng mang theo một nụ cười thản nhiên, dáng vẻ vô hại,hoàn toàn khác với dáng vẻ lúc nàng hạ thủ.
- Quả nhiên có người.
Tần Lai chậm rãi nói, hắn đã nói trước đó hắn đã nghe đượctiếng động là sự thật, nhưng mà hắn lại bị mấy câu nói của Bùi Ý làm ảnh hưởngđến phán đoán của mình. Hay nói đúng hơn là hắn vẫn thiếu lòng tin vào năng lựccủa mình.
Nếu như hắn có đủ tự tin thì bọn họ sẽ không dễ dàng bịcông kích như vậy, mặc dù trong lòng hắn suy nghĩ ngàn vạn lý do nhưng trongtrên mặt Tần Lai lại cực kỳ bình tĩnh. Ánh mắt của hắn không ngừng đánh giá MộChỉ Ly, đứng quan sát một lúc, chân mày hắn không kềm được mà nhướng lên.
Cô nương này mặc một bộ y phục dính máu, giống hệt màu sắccủa Huyết Sắc Địa Ngục, căn bản không thể nào phân biệt được nàng là người củamôn phái nào. Trong lúc bất đắc dĩ đó, Tần Lai lại có chút khâm phục nàng,không ngờ cô nương nhỏ bé này lại có thể dùng thủ đoạn như vậy để dẫn dụ ngườikhác đến nơi này, quả thật là khiến người khác mở rộng tầm mắt.
- Thính lực của ngươi rất nhạy bén.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.Trước đây, nàng phát ra vài tiếng động cực kỳ nhỏ, người thường không thể nghethấy, nàng vốn nghĩ chắc chắn sẽ không có người nào biết được sự tồn tại củanàng, nhưng không ngờ Tần Lai lại có thể nghe được.
- Ngươi là đệ tử của môn phái nào? Ngươi cũng bị lạc đànsao? Ta cũng bị lạc đàn, nếu như chúng ta phát sinh tranh chấp thì chắc chắn sẽdẫn người khác đến, chi bằng chúng ta coi như không có chuyện gì đi, thế nào?
Tần Lai chậm rãi lên tiếng, dáng vẻ trầm tĩnh kia khiến chongười ta không nhìn ra được suy nghĩ trong lòng của hắn.
Nghe vậy, độ cong trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly sâu thêm vài phần,trong miệng nàng truyền ra giọng nói trong trẻo lạnh lùng:
- Nếu như ta đã động thủ rồi thì ngươi cho rằng ta có thể bỏqua cho ngươi sao?
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, sắc mặt Tần Lai hơi biến sắc. Một khắcsau, mênh mông thiên lực dao động liền từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, tay phảinắm lấy vũ khí. Thấy Mộ Chỉ Ly hồi lâu không hề nhúc nhích, Tần Lai không nhịnđược có chút nghi ngờ, song khi hắn chứng kiến đôi mắt của Mộ Chỉ Ly, trong mắthắn hiện lên tia khiếp sợ nồng nặc!
Đó là một đôi tròng mắt tràn ngập tia máu, vô cùng quỷ dị,chỉ nhìn đôi tròng mắt này, hắn liền đánh mất vài phần dũng khí. Nương theo mộttia máu tiến vào trong mắt Tần Lai, hắn không nhịn được mà hét thảm thiết mộttiếng, con ngươi mắt màu đen nhanh chóng bị huyết sắc bao trùm, cảm giác đau đớnkịch liệt truyền đến đại não của hắn.
- Bây giờ, ngươi đã bị ta khống chế, ta khuyên ngươi tốt nhấtnên ngoan ngoãn nghe lời của ta. Một khi có tâm tư khác, sẽ lập tức tan thànhmây khói.
Giọng nói của Mộ Chỉ Ly vang dội trong đầu của Tần Lai, chỉthấy nàng vung cánh tay lên, cả người Tần Lai liền biến mất tại chỗ, phảng phấtnhư hắn chưa từng xuất hiện ở đây vậy.
Sau khi giải quyết xong Tần Lai, lúc này Mộ Chỉ Ly mới đi đếntrước mặt của Bùi Ý. Trước đó, nàng cũng không giết chết Bùi Ý mà chỉ khiến hắnrơi vào hôn mê mà thôi. Khi đối phương hôn mê, cũng là lúc thích hợp nhất đểnàng thi triển Nhiếp Hồn Đại Pháp.
Sau khi thi triển xong pháp quyết trên người của Bùi Ý, BùiÝ cũng biến mất tại Huyết Sắc Địa Ngục. Cùng lúc đó, tại căn cứ bí mật cũng xuấthiện thêm hai thân ảnh, Mộ Chỉ Ly đã đem tin tức thông báo cho đám người Mộ HànMặc biết, hai người này trước tiên giao cho bọn họ xử lý.
Mộ Hàn Mặc phát hiện tại căn cứ bí mật đột nhiên xuất hiệnthêm hai người, trong mắt không tránh khỏi thoáng hiện lên một tia kinh ngạc. Đợiđến khi hắn nghe truyền âm của Mộ Chỉ Ly mới hiểu rõ lý do. Bọn họ đã chính thứcbắt đầu thực hiện kế hoạch bồi dưỡng nhân tài, mà hai người trước mắt này chínhlà người được bọn họ chọn đầu tiên.
Tần Lai kinh ngạc nhìn hình ảnh trước mắt, hắn chỉ vừa thấyMộ Chỉ Ly vung tay lên thì bản thân hắn đã xuất hiện ở một nơi xa lạ. Chẳng lẽMộ Chỉ Ly vậy mà lại có bản lĩnh cao cao cường đến như vậy sao? Một mình nàngta có thể đơn độc rời khỏi Huyết Sắc Địa Ngục, đi đến một hòn đảo khác sao?
Lúc này, Bùi Ý cũng dần dần tỉnh lại, chầm chậm mở mắt ra,khi hắn nhìn thấy hình ảnh trước mắt đã không còn là một mảng huyết sắc thìtrong mắt hắn không kềm được mà thoáng xuất hiện vẻ nghi hoặc, kinh ngạc thốtlên:
- Đây là nơi nào? Không phải chúng ta đang ở trong Huyết SắcĐịa Ngục sao?
Tần Lai nhìn thấy Bùi Ý tỉnh lại thì không cầm lòng được màlên tiếng hỏi:
- Bùi Ý à!Ngươi thế nào rồi? Không có chuyện gì chứ?
- Vừa rồi ta bịgì? Dường như ta đột nhiên hôn mê.
Bùi Ý nghi ngờhỏi, hồi tưởng lại lúc ấy hắn đang cùng với Tần Lai tranh chấp kế tiếp nên làmcái gì thì sau đó hắn chẳng biết thế nào mà hôn mê bất tỉnh, sau khi tỉnh dậy lạithấy mình đang ở một nơi xa lạ.
- Chúng ta bịngười khác công kích, xem ra tâm thần của ta và ngươi đều bị khống chế. Về phầnnơi này là nơi nào thì ta cũng không biết.
Tần Lai trầmgiọng nói, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, song thái độ này chỉ duy trì trong chốclát mà thôi, bởi vì mạng của hắn đã không còn nằm trong tay của hắn nữa rồi, loạicảm giác này cũng không phải là cảm giác khó chịu bình thường.
Trong lúc TầnLai và Bùi Ý nói chuyện, ba người Mộ Hàn Mặc đã đứng trước mặt hai người....
Thiên Âm Môn.
Lúc này, bầukhông khí tại Thiên Âm Môn vô cùng căng thẳng, Hàn Như Liệt ở Chế Giáp Phường vốnlà một đệ tử cực kỳ được xem trọng, hiện tại Thiên Âm Môn xảy ra việc, hắnđương nhiên không thể trốn tránh được rồi
Ngày hôm qua,Thiên Âm Môn đột nhiên xuất một vài đệ tử lạ mặt, nếu như không phải có một vàiđệ tử phát hiện báo cáo lên thì nói không chừng bọn họ đã lẻn vào tất cả cácnơi trong Thiên Âm Môn rồi. Điều khiến cho lòng người phát lãnh chính là bất kểdùng thủ đoạn gì thì những người này cũng không chịu nói ra thân phận của mìnhcùng với mục đích đến đây, cuối cùng tất cả bọn chúng đều tự sát mà chết.
Trong lúc nhấtthời, tất cả đệ tử Thiên Âm Môn đều âm thầm suy đoán những tu luyện giả này làdo thế lực nào phái tới. Tuy số lượng không nhiều, nhưng thực lực người nàocũng vô cùng cường hãn.
Măc dù ở BồngLai Bí Cảnh này, thế lực có thực lực như vậy cũng không nhiều, đối tượng mọingười hoài nghi đầu tiên chính là Thiên Ma Tông. Dù sao thì ở Bồng Lai Bí Cảnhnày, kẻ có thực lực như vậy chỉ có mình Thiên Ma Tông mà thôi, hơn nữa từ trướccho tới nay Thiên Ma Tông cùng với Thiên Âm Tông luôn ở trong tình thế đối đầu,ngày thường cũng có không ít xung đột.
Nhưng mà chư vịchưởng môn cùng với trưởng lão đều nhận định những người này tuyệt đối không thểlà Thiên Ma Tông được, tuy Thiên Ma Tông cùng với Thiên Âm Tông đã phá vỡ quanhệ từ lâu nhưng đối phương đều hiểu rõ thực lực của nhau.
Nếu như nhữngngười này là đệ tử Thiên Ma Tông thì bọn họ ngược lại không khẩn trương, chínhbởi vì không biết những người này thuộc thế lực nào mới khiến cho bọn họ lo lắngnhư vậy. Chốn Bồng Lai Tiên Cảnh này lúc nào lại xuất hiện một cổ thế lực mạnhmẽ như vậy? Hơn nữa tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng nghe nói qua, điều này đãcó chút kinh khủng rồi.
Lúc này, HànNhư Liệt đang cùng đám chấp sự Chế Giáp Phường cùng nhau tuần tra toàn bộ ChếGiáp Phường, xem thử coi còn kẻ lai lịch bất minh nào xâm nhập hay không.
Đồng thời, haingười Mộ Dật Thần và Thiên Nhi cũng đang làm chuyện giống như vậy. Dù cho CungTuấn Bân cũng không cần phải tiến hành tuần tra, những cũng phải đợi chờ đámngười kia tuần tra. Nếu như không giải thích được lý do mất tích thì rất có thểsẽ bị hoài nghi, khiến hắn cảm thất bất đắc dĩ.
Tâm tình của MộDật Thần bây giờ có thể nói là phá lệ trầm tĩnh, những người khác không biếtnhưng hắn lại biết tất cả nguyên do đều bởi vì hắn mà ra. Chắc chắn những tuluyện giả kia lẻn vào từng bộ phận của Thiên Âm Môn là bởi vì muốn tìm xem hắnđang ở nơi nào, chẳng qua lúc đó vừa may hắn đang ở Huyết Sắc Địa Ngục, màkhông ở Thiên Âm Môn.
Thiên Nhi nhìnbiểu tình ngưng trọng đó của Mộ Dật Thần thì không cầm lòng được mà lên tiếng:
- Dật Thần à!Trước tiên đừng có vội vàng. Lần này, kế hoạch của bọn chúng đã thất bại, ThiênÂm Môn đã tăng cường tuần tra, chắc chắn trong khoảng thời gian ngắn, bọn chúngsẽ không thể nào trở lại đây được.
Nghe vậy, Mộ DậtThần lại lắc lắc đầu, nói:
- Huynh khôngphải lo lắng mình gặp phải nguy hiểm, chỉ cảm thấy cảm giác làm rùa đen rút đầuquả thật cực kỳ khó chịu!
Hắn nên đi rangoài cùng những thuộc hạ mà Hắc Ám Lão Nhân phái tới đánh nhau một trận, chứkhông phải ở chỗ này khoanh tay chờ chết như vậy.
Thiên Nhi đi đếnbên cạnh Mộ Dật Thần, tay trái vỗ lên bờ vai của Mộ Dật Thần, dịu dàng nói:
- Dật Thần à!Nhịn một thời gian nữa đi. Lấy thực lực hôm nay củachúng ta so với thời điểm đốiphó với bọn họ còn một khoảng cách nhất định. Chi bằng trước tiên chúng ta nênnhân cơ hội nâng cao thực lực của mình trước. Nên đối mặt thì sớm muộn gì chúngta cũng phải đối mặt.
Mộ Dật Thần vỗmột quyền lên tường, lực đạo to lớn tạo thành một lỗ thủng cực lớn trên tường,nắm đấm tay lại hoàn hảo không tổn hao gì, có thể thấy được lực đạo mạnh đến cỡnào!
- Huynh biếtmà, bây giờ còn chưa phải lúc, huynh sẽ không quá kích động đâu. Chẳng qua saukhi biết được sự tình, không nén nổi cảm giác bùi ngùi trong lòng mà thôi.
Sắc mặt Mộ DậtThần dần dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh, quay đầu sang, dùng ánh mắt thâm tìnhnhìn Thiên Nhi, mỉm cười nói.
Phát hiện ra sựthay đổi của Mộ Dật Thần, sắc mặt Thiên Nhi cũng sáng lạn thêm vài phần, mỉm cườinói:
- Huynh có thểnghĩ thông suốt như vậy là tốt rồi. À! Vừa rồi chấp sự đến tìm chúng ta, bảochúng ta cùng đi tuần tra.
- Vậy bây giờchúng ta lập tức lên đường đi.
Sau khi Mộ ChỉLy xử lý xong hai người Tần Lai và Bùi Ý thì tiếp tục đi về phía trước, căn cứtheo nội dung trò chuyện của Bùi Ý và Tần Lai thì chắn hẳn bọn mới cùng người củaHuyết Khấp Minh tách ra không bao lâu, như vậy thì đội ngũ của Huyết Khấp Minhhẳn ở phía trước, cách nơi này cũng không quá xa.
Nghĩ đến đây, Mộ Chỉ Ly cũng một mạch chạy tớiphía trước, nhưng mà nhịp chân phá lệ giảm bớt vài phần. Nếu như tồn tại mộtngười giống như Tần Lai thì chắc chắn có thể xuất hiện người thứ hai, người thứba. Dù xác xuất xảy ra là rất nhỏ, nhưng nàng tuyệt đối không để cho khả năngnho nhỏ đó xuất hiện nữa.
/655
|