Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Chương 230 - Chương 156

/283


Anh, anh đã thắng... Đừng có thắng triệt để như vậy chứ...

Một đám người run rẩy nhìn Hách Liên Dạ.

Hách Liên Dạ cũng ngẩn người hồi lâu mới hồi thần lại, năng lực tiếp nhận của y nhanh, cộng thêm thói quen xuyên không cùng đủ loại thuật ngữ hiện đại mới cũng không nghĩ tới muội muội mất tích hai mươi năm của mình lại xuất hiện trước mặt mình lần nữa.

Năm đó muội muội bị người bịt mặt bắt đi, trong quá trình trốn chạy truy đuổi, người bịt mặt trượt chân ngã xuống vách núi, y từng đi theo cấm vệ quân xuống dưới điều tra, tìm được thi thể của người bịt mặt nhưng lại không thấy bóng dáng của muội muội.

Nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, vách núi cao như vậy, mà bé gái lại nhỏ như thế... không có chút khả năng sống sót nào, mấy năm nay đều nói là mất tích cũng chỉ muốn để bản thân bớt đau buồn hơn một chút.

Nhưng... Ngôn Ngôn? Giọng Hách Liên Dạ có chút bất ổn.

Mỹ nữ lại khóc không thành tiếng, nhào đầu vào trong ngực y, Em cho rằng sẽ không còn gặp được mọi người... (nhọc nhằn về xưng hô, cách nói hồi lâu, quyết định để Ngôn Ngôn nói chuyện theo kiểu hiện đại, dù sao khi phản xuyên cô bé chỉ mới 3 4 tuổi)

Anh em nhà này này... thất lạc bao nhiêu năm gặp lại nhau, hình ảnh này quả thật rất khiến người ta xúc động, nhưng...

Một đám người cứng ngắc cái cổ, thật ra lòng hiếu kỳ sắp tràn đầy rồi, nhưng không ai dám nhìn sắc mặt bây giờ của Nghiêm đại thiếu.

Thời khắc mấu chốt, vẫn là Nghiêm Thiếu Hoành đi ra khống chế cục diện này.

Ho nhẹ một tiếng, anh ta không hỏi mà là trực tiếp đổi xưng hô luôn, Chị dâu cả, hôm nay Hách Liên đã mệt một ngày rồi, buổi tối ở lại đây, chị đừng vội đi.

Vị mỹ nữ nào đó không mấy lưu tâm đến xưng hô chị dâu kia, ngược lại Hách Liên Dạ hoàn hồn từ trong kinh ngạc, liếc nhìn sắc mặt cổ quái của Nghiêm đại thiếu, lại liếc nhìn Nghiêm Thiếu Hoành cũng là phúc hắc, ánh mắt lóe lên, Nhà họ Giang đang sửa, ta và Ngư Ngư không có chỗ ở, có thể sẽ quấy rầy một chút rồi.

Hôm nay vốn là Hách Liên Dạ đi theo Giang Ngư Ngư đến chơi, đợi Nghiêm đại thiếu cho phép...

Hiện tại thân phận của hai người đã hoàn toàn đảo ngược, Nghiêm đại thiếu muốn làm em rể người ta, chẳng những cần phải có sự đồng ý của Hách Liên Dạ... còn phải được y giúp đỡ.

Bởi vì vị mỹ nữ nào đó vẫn ngây thơ hồn nhiên không ý thức được có người muốn kết hôn với cô hoặc đang theo đuổi cô.

Mặc dù Hách Liên Dạ vô lương, nhưng dù sao cũng đau khổ theo đuổi Ngư Ngư, cho nên vẫn hết sức đồng tình với Nghiêm đại thiếu cùng cảnh ngộ...

Nói cho cùng, giữ người lại trước rồi nói sau.

Cảm xúc của mỹ nữ có chút kích động, ngồi xuống tán gẫu một hồi lâu mới hơi bình phục lại.

Cho nên sau này mọi người nên gọi cô là Hách Liên Ngôn sao? Không phải là...

Tên hiện tại của em là Nghiêm Ngôn.

Bọn tiểu Bát không có phản ứng gì, hai đại phúc hắc Hách Liên Dạ và Nghiêm Thiếu Hoành lại cười đến ý vị thâm trường... Nghiêm Ngôn?

Tại sao? Hách Liên Dạ dường như thờ ơ hỏi?

Tiểu Thược nói ở hiện đại người có họ Hách Liên rất ít, em dùng tên trước sẽ không thuận tiện.

Lý do này... mới nghe thì dường như có lý.

Nhưng hiếm thấy chứ không phải là không có, hơn nữa đừng nói đến truyền thống có họ kép rồi, còn có người gộp cả họ cha và mẹ vào tên mình, thành cái tên bốn chữ đấy, cũng không bị người ta dòm ngó.

Hơn nữa... Cho dù muốn đổi họ, tại sao phải họ Nghiêm?

Là trực tiếp giống họ của Nghiêm đại thiếu, làm người nhà danh xứng với thực, hay là cái họ này phối với tên của mỹ nữ, Nghiêm Ngôn và Ngôn Ngôn không phân ra được là đang gọi tên nào, để thuận tiện cho Nghiêm đại thiếu gọi thân mật chút?

(Nghiêm Ngôn là 严言 [yányán] – Ngôn Ngôn言言 cũng là [yányán] - phiên âm của 2 chữ này giống như, nhưng nghĩa thì khác nhau)

Hành động này, thật… xấu xa mà!

Tiểu Bát không đủ phúc hắc, đầu không thể xoay chuyển nhanh như vậy, thế nhưng cũng bắt kịp mọi người.

Đương nhiên, mặc kệ bọn họ nghĩ gì, đều tuyệt đối không dám dùng ánh mắt chất vấn rõ rành rành với anh cả của bọn họ...

Còn Nghiêm đại thiếu vác bộ mặt không cảm xúc, thoạt nhìn hết sức bình tĩnh ngồi bên bàn ăn, ăn cơm .

Soạt một tiếng, giống như binh sĩ, bọn tiểu Bát đồng loạt cầm đũa lên, vùi đầu ăn cơm.

Anh cả nói ăn cơm, ai dám không ăn?

Đương nhiên là có, đại mỹ nữ Nghiêm Ngôn dám không ăn...

Nhưng hiển nhiên Nghiêm đại thiếu đã sớm có sự chuẩn bị, nói ăn cơm xong liền trực tiếp đứng dứng, kéo Nghiêm Ngôn chạy ra ngoài.

Nghiêm Ngôn lập tức kháng nghị, Hiện tại tôi không có ngã, anh không cần dắt tôi đi!

Nói xong thì quay sang giải thích với Hách Liên Dạ ở bên cạnh, Lúc em mới đến không quen mặc quần áo đi giày dép bên này, đi một bước là ngã một cái, lúc nào anh ấy cũng dắt em đi, nhưng lớn lên thì không còn té nữa, anh ấy vẫn xem em như một đứa bé!

... Một đám người im lặng mãnh liệt và cơm vào miệng.

Chẳng lẽ anh cả bọn họ vẫn luôn làm con người kiên cường... là sai!

Mấy năm nay rốt cuộc bọn họ đã bỏ lỡ bao nhiêu tuồng vui rồi hả hả hả!

Nhưng bây giờ bọn họ vẫn muốn tiếp tục bỏ lỡ, bởi không ai dám vây xem nét mặt bây giờ của Nghiêm đại thiếu...

Hách Liên Dạ ho nhẹ một tiếng, nể mặt Ngư Ngư, quyết định không nên vô lương mà bật cười.

Nghiêm Thiếu Hoành cũng không bình tĩnh nổi liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, anh ta cho rằng kinh nghiệm tình cảm yêu đơn phương bảy năm của mình đã đủ bi thảm rồi, thế mà trong nhà còn có vị anh cả có số khổ hơn...

Ở trước mặt một đám em họ, đương nhiên Nghiêm đại thiếu sẽ không nói gì...

Nghiêm Ngôn nói không cần anh dắt, nhưng mấy năm nay đã thành thói quen, cho nên vẫn để anh dắt đi, còn liên tục vẫy tay với anh trai vừa mới trùng phùng, nói Tiểu Thược có chuyện muốn nói, anh đợi em một lát nhé .

Chắc hẳn tạm thời không về được!

Nghiêm đại thiếu vừa rời đi, cuối cùng mọi người cũng thở phào một hơi, hai mắt từ từ sáng lên.

Giờ tám bắt đầu!

Mặc dù với hình tượng như một vị thần của Nghiêm đại thiếu, cho dù anh không có ở đây, bọn họ cũng không dám thảo luận vấn đề tình cảm của lão ta, nhưng hôm nay vừa mới phát hiện vấn đề tám quá mức chấn động, cho dù tám xong sẽ từ biệt Địa Cầu, cũng không ngăn cản bọn họ nhiệt tình tám!

Hơn nữa hiện tại anh cả hẳn đang bận lừa gạt chị dâu cả tương lai của bọn họ, hoàn toàn không rảnh quan tâm đến bọn họ... nhỉ?

Một đám người kích động đến mức xoắn tay áo lên, bầu không khí sục sôi ngất trời như đang muốn lao ra kéo bè kéo lũ đánh nhau...

Thế nhưng là ăn cơm .

Giọng nói không có cảm xúc phập phồng đột nhiên vang lên lần nữa, giống như cả nhà họ Nghiêm đột nhiên bị mang đến Nam Cực, mọi người lạnh đến da đầu tê dại, trong nháy mắt hiểu cái gì là trời giá lạnh đất đống băng...

Hu, bọn họ không nói nữa là được rồi mà!

Không dám nhìn loạn xung quanh để xác nhận xem




/283

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status