Tòa Thành Tội Ác

Chương 217: hộ tống chiến tranh

/247


Giữa vị diện và vị diện, chiến tranh và cướp đoạt là chủ đề vĩnh hằng.

Noland không phải chủ vị diện duy nhất, rất nhiều vị diện đã biết lực lượng không dưới Noland, ví như địa ngục và vực sâu, thiên giới và tinh giới. Một vài vị diện hình thái đặc thù cũng có lực lượng không thua chủ vị diện ví như vị diện nguyên tố hay vị diện bóng đêm. Quan hệ giữa những vị diện này và Noland không phải xa xôi không với đến như trong truyền thuyết, cũng không phải là kết bạn ở chung như lời thần học giả mà chỉ có xung đột và chiến tranh!

Giống như hào môn Noland toàn tâm toàn ý mở rộng hướng về các vị diện khác, rất nhiều vị diện cũng coi Noland là đối tượng chinh phục. Thỉnh thoảng sẽ có cường giả vị diện khác qua không gian loạn lưu tiến hướng Noland, thử chinh phục vị diện phù nhiêu mỹ lệ này. Lấy lực lượng và diện tích rộng lớn của Noland thì gần như không thể dựa vào bạo lực chinh phục, dù sao mỗi lần truyền tống chỉ đưa được số lượng có hạn. Nhưng khi số lần nhiều hơn, số kẻ ngu theo đó nhiều hơn thì sẽ có cường giả nóng đầu dẫn theo đoàn quân thử xung kích Noland. Nhưng lấy đám chiến sĩ truyền tống qua của họ thì thường còn không chinh phục nổi một lãnh địa bá tước.

Gần như mỗi ngày đều có một hoặc vài cuộc xâm nhập dị vị diện cho nên chúng thần căn bản không phát xuống thần dụ, thậm chí cảnh báo cũng lười làm. Dù sao số lượng nhiều quá, chúng thần không thấy nhàm chán thì nhân lực và vật lực của tín đồ cũng có hạn. Còn về kẻ xâm nhập thì sao? Rất đơn giản, nếu như Noland bản thân chiến hỏa không ngừng thì đánh nhau với kẻ xâm nhập từ dị vị diện khác gì chứ? Thậm chí, đánh kẻ xâm nhập dị vị diện còn dễ xử lý hơn, ít nhất không cần suy xét chính trị, cân bằng thế lực, báo thù…

Mà ở Noland, vĩnh hằng và thời quang chi long chiếm vị trí chủ đạo nên địa vị chúng thần không phải chí cao vô thượng như những vị diện cấp thấp khác. Đơn giản vì cường giả truyền kỳ nếu gắng sức mưu đồ tiến thêm một bước là vào bán thần, sau đó thêm một bước… Như vậy sao bọn họ phải sùng bái và tín ngưỡng chúng thần cách họ không xa chứ?

Quy luật phổ biến nhất là lực lượng vị diện càng mạnh thì chúng thần càng ít phụ thuộc vào tín ngưỡng. Mà những kẻ thật sự cao cao tại thượng, thân phận siêu nhiên thì còn không cần tín ngưỡng, ví như vĩnh hằng và thời quang chi long.

Dù cho như nào thì cường giả Noland vô cùng quen thuộc với vực sâu và địa ngục. Thậm chí hoàng đế Thần Thánh Đồng Minh còn tổ chức viễn chinh quy mô lớn. Một cách hiểu khác đến từ bị xâm nhập, những cuộc xâm nhập nhiều không kể xiết! Đương nhiên những cuộc xâm nhập này kết thúc bằng thất bại, chỉ có đại ác ma, đại ma quỷ mới có cơ hội quay về địa ngục hay vực sâu, binh sĩ phổ thông sẽ chết sạch ở Noland. Đây không phải vì những lãnh chủ đủ lực lượng chiến cùng chúng thần ngu xuẩn mà là để giảm số lượng ma quỷ và ác ma, đây cũng là một thủ đoạn luyện binh. Chỉ có cường giả sống sót qua những trận chiến vị diện tàn khốc mới có tư cách gia nhập thánh chiến vĩnh viễn không ngừng nghỉ ở nơi sâu nhất vực sâu và địa ngục.

Ở Noland, gia tộc Schumpeter ít nhất cũng có danh tiếng trong quốc độ nhân loại. Có thể chiếm một vị trí trên phù đảo không chỉ ý nghĩa thực lực và địa vị mà còn là chỗ tốt. Cơ hội tiếp xúc Vĩnh Hằng Long Điện nhiều nên sẽ có xác suất có thần ân lớn. Bất ngờ được thần ân sinh mạng, tọa độ vị diện mới hay thần khí mạnh mẽ đều giúp lực lượng gia tộc tăng vọt.

Gia tộc Schumpeter với lịch sử dài lâu và địa vị cao quý giúp tích lũy lượng lớn tài phú và tri thức. Bọn họ không những hiểu bồi dưỡng trấn hùng kỵ sĩ và ma mã, cũng hiểu rõ ác ma và ma quỷ, không chỉ thể hệ lực lượng mà còn là tư liệu liên quan đến các vị lãnh chủ. Bọn họ đương nhiên biết thánh chiến, quan hệ không chết không ngừng giữa ác ma và ma quỷ. Những tri thức này đều là tri thức cơ bản. Người phụ trách lãnh địa hạp vịnh Miss của gia tộc Schumpeter là Ryan hầu tước, đương nhiên hiểu rõ những kiến thức này.

Hầu tước Ryan từ ba mươi năm trước đã tiến vào thánh vực, dù cho theo tuổi tác tăng dần, thực lực bắt đầu suy yếu nhưng kinh nghiệm không giảm theo tuổi tác. Nếu ai khinh thị lão già đầu đầy tóc bạc này thì tất phải trả giá nặng nề.

Hầu tước Ryan lúc này toàn thân mặc giáp trụ bạc hoa lệ, kiểu dáng khôi giáp không chỉ tinh trí mà còn được bao lên một tầng ánh sáng ma pháp nhàn nhạt, rõ ràng đây không phải loại hàng hoa mà không thực. Trong tay hầu tước là một thanh trường kiếm tinh mỹ, nó cũng là một trang bị ma pháp quý giá. Sau người hầu tước là mười ba cấu trang kỵ sĩ và ba mươi trấn hùng kỵ sĩ. Khi nửa số trấn hùng kỵ sĩ bị Cink Leier mang đi thì trong thời gian ngắn tụ tập từng này trấn hùng kỵ sĩ cũng có thể thấy tính quan trọng của hạp vịnh Miss đối với gia tộc Schumpeter.

Phía sau đội ngũ là hai trăm trọng trang kỵ sĩ, hơn mười ma pháp sư và hơn ngàn bộ binh tinh nhuệ. Hầu tước hiểu rõ đội ngũ này còn không đủ tiêu diệt kẻ xâm nhập dị vị diện nếu như chúng là quân đoàn ma quỷ như trong tình báo nhưng hắn vẫn có lòng tin ngăn trở quân đoàn này, hơn nữa biến trận chiến thành thế giằng co, lợi dụng lãnh địa rộng rãi và địa hình phức tạp kéo dài thời gian. Chỉ cần kéo được một ngày, cường giả gia tộc sẽ kịp chạy đến, cường giả là linh hồn quân đội.

Lòng tin của hầu tước còn đến từ hơn hai mươi thần thuật giả, bọn họ không chỉ giúp tăng thêm chiến lực cho cấu trang kỵ sĩ và trấn hùng kỵ sĩ mà còn tạo thành thương hại nghiêm trọng đối với ma quỷ.

Một phần lòng tin của hắn đến từ người hàng xóm là gia tộc Archimonde. Đối diện là lãnh địa trực thuộc hầu tước Gordon, nghe nói hơn nửa trong số mười ba kỵ sĩ theo đuổi Gordon đều ở đây. Chỉ riêng lực lượng này có thể đánh vỡ hoàn toàn quân đoàn ma quỷ xâm nhập. Dù cho quân đoàn sẽ do tiểu lãnh chủ ma quỷ điều khiển nhưng giống như nhân loại không thể phát huy hoàn toàn chiến lực trong địa ngục vậy, tiểu lãnh chủ ma quỷ ở Noland chỉ có chiến lực đến gần truyền kỳ.

Dù cho quan hệ giữa hai gia tộc không thể tính là đồng minh nhưng những kẻ xâm nhập sẽ công kích không phân biệt, chúng đâu thể phân biệt được khoảng rừng cây nào là của Schumpeter, khoảng rừng cây nào là của Archimonde.

Quân đội Schumpeter trận hình chỉnh tề, hầu tước Ryan đứng đầu đội ngũ. Ánh mắt hắn híp lại nhìn không gian dần vặn vẹo, khí tức địa ngục xuất hiện báo hiện thông đạo sắp mở ra. Hắn không tự chủ được nắm chặt kiếm, thậm chí hắn đã bắt đầu ngửi thấy mùi hôi thối từ đám ma quỷ.

Đây là một bình nguyên rộng lớn, có thể nhìn thấy ngàn mét phía xa. Đội quân gia tộc Archimonde đã xuất hiện hơn nữa dần triển khai đội hình. Đây là một đội quân số lượng không nhiều, toàn bộ do kỵ sĩ tạo thành, nhân số còn không đến năm trăm người. Nhưng là khi Ryan hầu tước nhận ra mấy chục cỗ khí thế khác thường, đặc biệt là thân ảnh cưỡi trên ma mã màu đen kia làm hắn có cảm giác khẩn trương và bất an.

Là Gordon! Không ngờ hắn tự thân xuất hiện trên chiến trường!

Trí tuệ giúp Ryan hầu tước ngửi được một tia không tầm thường. Theo lẽ thường, Gordon không nên xuất hiện, cho dù hắn ở trên lãnh địa của mình thì cũng hẳn đang bày mưu chinh chiến dị vị diện, hắn cùng là cường giả và thống soái nên tác dụng lớn nhất phải là ở trên chiến trường vị diện. Việc nhỏ như giải quyết địa ngục xâm nhập này chỉ cần phái ba, bốn người trong mười ba kỵ sĩ đi theo là được rồi. Nhưng không chỉ Gordon tự thân tới, sau người hắn còn có ma vương Mordred đáng sợ nhất trong mười ba kỵ sĩ. Mà ngoài ma vương ra, bảy trong mười ba kỵ sĩ cũng có mặt!

Ở phía sau bọn họ là năm mươi cấu trang kỵ sĩ và khinh kỵ binh tinh nhuệ, không có trọng kỵ giỏi công phòng! Nhưng là lấy phối hợp chiến lực của gia tộc Archimonde, đã hoàn toàn không cần trọng kỵ, một đòn đột kích của Gordon đủ phá bất cứ trận tuyến nào!

Chí ít Ryan hầu tước cảm giác chiến lực bên mình mỏng yếu như thủy tinh trước mặt Archimonde vậy. Gần như trong nháy mắt hắn nảy sinh ý nghĩ hoang đường, không biết Gordon có phải định thịt cả hắn và những kẻ xâm nhập địa ngục không?

Nhưng là chuyện không thể tin nổi đã xảy ra, ngay khi truyền tống môn địa ngục sắp hình thành, không gian cách vài cây số bất ngờ vặn vẹo, không ngờ hình thành truyền tống môn!

Lúc này, không ngờ xuất hiện hai lần xâm nhập từ dị vị diện ở cùng không gian… Mà lại xuất hiện bên cạnh lãnh địa quan trọng gia tộc nữa chứ? Nhìn thấy cường độ vặn vẹo của không gian, hắn hiểu lập tức sẽ có đội kẻ xâm nhập không kém quân đoàn ma quỷ là bao. Hầu tước gần như không tin nổi tròng mắt mình nữa, hắn cảm giác cả người phát lạnh, trường kiếm trong tay như đột nhiên nặng gấp mười, lúc nào cũng có thể rơi xuống vậy.

Giây phút này, hắn đột nhiên cảm giác đội quân Archimonde vô cùng thân thiết hơn nữa cảm thấy may mắn ở gần lãnh địa Archimonde. Hiện tại điều hắn lo lắng duy nhất là Archimonde có đủ chiến lực như trong truyền thuyết hay không, có thể giải quyết kẻ xâm nhập hay không.

Hai truyền tống môn gần như đồng lúc hình thành, rất nhiều ma quỷ và ác ma lần lượt đi ra từ truyền tống môn. Bọn họ chỉ cách nhau không đến hai cây, thật sự chỉ một lần xung phong là va chạm lẫn nhau.

Hầu tước đột nhiên cảm thấy vô cùng may mắn, không ngờ là ma quỷ và ác ma cùng lúc xuất hiện! Điều này không phải một cộng một mà hai, mà hai đội ngũ này vừa gặp mặt sẽ chém giết lẫn nhau. Có lẽ lần xâm nhập này rất dễ giải quyết thôi.

Hầu tước giơ cao kiếm hạ mệnh lệnh: "Toàn thể chú ý! Phòng ngự tại chỗ! Không ai được tự tiện công kích, ma pháp sư không được thi triển pháp thuật."

Mỗi người đều hiểu rõ mệnh lệnh của hầu tước, dưới tình huống ma quỷ và ác ma chém giết lẫn nhau, không có ai lại ngu ngốc đến đi trêu chọc chúng.

Ác ma và ma quỷ đương nhiên nhìn rõ nhau, thấy binh sĩ ma quỷ xếp thành trận hình chỉnh tề, đám ác ma bắt đầu gầm gào thị uy. Chúng nó không phải không thấy quân đội nhân loại nhưng giờ phút này thù hận làm trong mắt chúng nó chỉ có thiên địch. Tình thế nhất thời vô cùng căng thẳng.

Bước ra cuối cùng khỏi truyền tống môn là hai tiểu lãnh chủ ma quỷ và một tiểu lãnh chủ ác ma.

Nhưng là tình huống quỷ dị xảy ra! Hai tiểu lãnh chủ ma quỷ nhìn thấy ác ma đối diện lập tức phát ra khí tức mãnh liệt. Nhưng là chúng chỉ hung hăng nhìn đối phương rồi múa may vũ khí ra mệnh lệnh. Thế là đội hình ma quỷ nghiêm chỉnh chuyển bước, nhịp nhàng tiến về phía trước.

Ra khỏi truyền tống môn tiến về bên phải, đây là mệnh lệnh tiểu lãnh chủ ma quỷ thu được, chúng không có gan phản kháng mệnh lệnh đại lãnh chủ nên cho dù trước mặt là ác ma, chúng cũng chỉ kiên trì chấp hành mệnh lệnh.

Tiểu lãnh chủ ác ma khẽ ngớ người, hành động kỳ quái của ma quỷ làm hắn hơi tỉnh táo lại, mệnh lệnh của Gauguin lại vang lên trong đầu hắn. Đó là mệnh lệnh không thể phản kháng, dù cho thiên tính ác ma làm hắn rất muốn tiến lên chém giết ma quỷ nhưng đối diện có hai tiểu lãnh chủ ma quỷ, đánh cũng không có kết cục tốt. Hắn không cam tâm đứng nhìn một chút, bên phía Archimonde đứng yên bất động nhưng lại làm hắn cảm thấy hoảng sợ. Thế là hắn không còn lựa chọn nào khác, tốt nhất là tuân theo mệnh lệnh đại lãnh chủ nếu như còn muốn sống lâu chút.

Mà nghe nói bên phải có Tô Hải Luân, đó là danh từ làm tiểu lãnh chủ ác ma không rét mà run. Dù cho không thấy nàng nhưng tiểu lãnh chủ ác ma này tin chắc nữ nhân đáng sợ kia chắc chắn trốn chỗ nào đó.

Thế là tiểu lãnh chủ ác ma gầm gào, thanh âm như sấm vang vọng khắp chiến trường! Từng ác ma bắt đầu chuyển hướng nhưng vẫn còn mấy tên không cam muốn đến gần đội ngũ ma quỷ. Điều này làm xúc phát cơn giận của tiểu lãnh chủ ác ma, nó trực tiếp giẫm nát hai tên, xé nát một tên lại nắm lên ba tên ném về bên trái, đó chính là phía hầu tước Ryan.

Ra khỏi truyền tống môn đi về bên trái, không được quay đầu, đây là mệnh lệnh không thể vi phạm của Gauguin. Thế là mặt đất chấn động, hắc vụ và liệt diễm giao thoa hình thành may đen cuồn cuộn ập đến! Tiếng gài của ác ma như sấm lớn hạ phàm, trận địa của ma quỷ lại nghiêm chỉnh đến mức làm người ngạt thở!

Keng một tiếng, ma pháp trường kiếm trượt khỏi bàn tay hầu tước rơi xuống đất, trong lúc vô thức hắn quên mất nên ra lệnh gì, chỉ ngạc nhiên nhìn cảnh tượng không thể tin nổi trước mắt.

Không ai tưởng nổi ma quỷ và ác ma lại đi sóng vai nhau như này! Nếu từ trên cao nhìn xuống thì quân đoàn ma quỷ và ác ma hình thành hai cơn lũ hồng ùn ùn trên mặt đất.

Ác ma không có trận hình gì đáng nói, cứ gặp địch nhân là trực tiếp nhào lên đánh đến khi nào xé nát địch nhân mới thôi. Còn ma quỷ thì như một đội quân nghiêm chỉnh, hai tiểu lãnh chủ là thống soái mà cũng là mãnh tướng xung kích trước toàn quân.

Mấy ngày sau đó, liên quân vực sâu và địa ngục sóng vai tiến lên, ai cũng không chịu chậm hơn ai. Chúng nó khi thì phân tán, khi thì tụ lại, lúc gần nhất cách nhau không đến một cây số nhưng đầy thần kỳ không hề phát sinh chiến đấu làm người khác hoài nghi huyết chiến ngàn năm chẳng qua chỉ là truyền thuyết.

Màn kỳ dị này làm gia tộc Schumpeter chịu đả kích trầm trọng. Bọn họ trong thời gian ngắn tổ chức bốn đợt phòng thủ nhưng bị nghiền nát dễ như bỡn. Sau khi bị tổn thất hơn ngàn chiến sĩ, cuối cùng gia tộc Schumpeter không thể không bỏ cách đánh du kích và nhịn đau bỏ đi mảng lớn quáng sơn giá trị liên thành mới có thể tập kết được hơn ba ngàn người ở khu vực trung tâm. Mà bọn họ còn phải dùng hết ma lực thủy tinh tồn kho vội vã chế tạo hai thông đạo, điều động hai nghìn chiến sĩ đang phòng thủ vị diện quay về.

Từ đầu tới cuối, quân đoàn Archimonde thủy chung thoe sát phía sau ác ma và ma quỷ, cũng không rời đi hay gia nhập cuộc chiến. Mà ác ma và ma quỷ như không nhìn thấy Archimonde, chỉ một mực cắm đầu lao hướng quân đội Schumpeter!

Cuối cùng trận chiến nổ ra trển bến cảng của hạp vịnh Miss, Schumpeter lui đến không thể lui lại được nữa rồi đành quyết chiến với ác ma và ma quỷ. Nhưng là dưới công kích của ba tiểu lãnh chủ, đôi bên lấy kết quả lưỡng bại câu thương chấm dứt cuộc chiến. Về phía ác ma và ma quỷ chỉ còn lại hơn trăm chiến sĩ, trong đó có hơn mười tên thành công thăng cấp. Về phía gia tộc Schumpeter thì quân đội chiến tử hơn nữa, tàn binh lui về bến cảng chuẩn bị tử thủ.

Gia tộc Schumpeter còn có cảnh vệ trên những lãnh địa khác đang chờ mệnh lệnh nhưng là tranh cãi có nên tăng viện cho hạp vịnh Miss ở tổng bộ gia tộc ở Faust đã diễn ra mấy ngày nhưng chưa đưa ra được kết luận. Chiến tranh cuối cùng dừng ở đây, ba tiểu lãnh chủ ác ma và ma quỷ từng cái quay về vị diện. Binh sĩ bình thường bị ném lại rất nhanh sẽ bị tiêu diệt triệt để ở Noland.

Gordon lúc này thì dừng ngựa cách vài cây số, nhìn thấy tiểu lãnh chủ ác ma và ma quỷ biến mất khỏi truyền tống môn liền dẫn kỵ sĩ quay về lãnh địa gia tộc.

Ở thành thị bến cảng, hầu tước Ryan đứng trên tháp viễn vọng nhìn thấy cảnh đó cũng ngầm thở phào. Khi thấy Gordon và đám thuộc hạ rời đi, hắn lại thở phào thêm lần nữa. Hắn còn sợ hãi Archimonde hơn cả ma quỷ và ác ma.

Dù cho trên lý luận, Gordon một mực lựa chọn án binh thì lúc này cũng sẽ không động thủ lúc này, dù sao thổ địa gia tộc Schumpeter đã bị tàn phá nặng nề, sau này sử dụng phương pháp tằm ăn là hữu hiệu và hợp pháp nhất. Nếu như Gordon tấn công gia tộc Schumpeter lúc này thì sẽ dẫn đến toàn bộ giới quý tộc khiển trách. Khoanh tay bàng quan là một chuyện, nhân lúc nhà cháy cướp của thì lại chạm đến giới hạn quý tộc, như vậy đồng minh gia tộc Schumpeter sẽ có cớ tham dự. Nhưng là ai biết đám kẻ điên Archimonde có ra bài theo lẽ thường hay không?

Lúc này một vị đệ tử trẻ tuổi bàng chi bỗng đầy nghi hoặc hỏi: "Archimonde đáng chết không tác chiến với ma quỷ và ác ma, cũng không công kích chúng ta, họ muốn làm gì chứ? Chẳng lẽ chỉ đến xem đánh nhau sao?"

Không ai có thể trả lời hắn nhưng lời của hắn rơi vào tai hầu tước như sấm đánh vang vọng!

Lão hầu tước hốt hoảng kêu lên: "Đáng chết! Trong đội ngũ có long pháp sư Lena! Archimonde đã biết tọa độ vị diện gia tộc chúng ta!" Lời còn chưa dứt, sắc mặt hầu tước đột nhiên trắng bệch rồi phun ra búng máu lảo đảo ngã xuống.

Đám tùy tùng xung quanh vội vã luống cuống đỡ lấy hầu tước. Vừa thở được một hơi, Ryan đã nắm chặt một tên tùy túng nói: "Mau, mau chuẩn bị Griffin! Ta phải về Faust, nhanh!"

Một giờ sau, Griffin được chuẩn bị tốt. Hầu tước mệt mỏi bất chấp người khác khuyên ngăn, một mực bước lên Griffin. Nhưng là vào lúc này, trên trời bỗng vang lên tiếng hót của Griffin, mười mấy con Griffin kết thành đội bay qua. Chúng nó bay từ lãnh địa gia tộc Archimonde và mục đích rõ ràng là Faust. Thân thể hầu tước lắc lư rồi bỗng cảm thấy trước mắt tối sầm, khóe môi lại bắt đầu thấm ra máu. Chốc lát sau, ba con Griffin rời khỏi bến cảng, cũng bay hướng Faust.

Sau một tuần chiến tranh, hạp vịnh Miss đã bị phá hủy hơn nửa. Những khoảng ruộng tốt bị ác ma và ma quỷ giẫm đạp lên làm lây dính khí tức địa ngục và vực sâu, phải qua mấy năm mới có thể canh tác bình thường trở lại, quáng động sụp đổ cũng cần mấy tháng mới có thể đào lại.

Trong chiến đấu liên miên không dứt, gia tộc Schumpeter tổn thất gần bốn ngàn chiến sĩ tinh nhuệ, mười lăm cấu trang kỵ sĩ và còn lại không đến hai mươi trấn hùng kỵ sĩ. Trải qua lần đả kích này, vũ lực gia tộc Schumpeter một đường hạ thẳng từ hào môn xuống quý tộc hạng nhất, việc bị đánh ra phù đảo đã là việc đương nhiên.

Tổn thất nghiêm trọng nhất là tọa độ hai vị diện của họ! Từ nay về sau, lúc nào cũng có thể có đại quân Archimonde xuất hiện ở hai vị diện đó, gia tộc Schumpeter không thể không tăng binh cho hai vị diện này. Dù cho như thế, lấy quân lực yếu nhược của họ, muốn chống lại đội quân hổ lang của Archimonde là nhiệm vụ bất khả thi. Hiện tại hầu tước chỉ có một hy vọng duy nhất là chính trị có thể kiềm chân được Archimonde. Nhưng là ai cũng biết, chính trị không có vũ lực làm nền tảng thì mềm yếu như miếng pho mát vậy, muốn cắt ra sao thì cắt.

Cùng lúc này, Richard đang ở vị diện Pháp La xa xôi đương nhiên không biết chuyện ở Noland. Toàn thân hắn bọc trong thảm, đang tiến vào giấc ngủ say. Nơi này đã là vùng giáp ranh sa mạc, địa hình gập ghềnh liên miên, ánh mặt trời nóng rực chiếu xuống làm khắp nơi như có lửa thiêu. Không khí về đêm thì lại hạ nhanh kinh khủng, từng tia lạnh lẽo đâm sâu vào từng khối xương cốt. Đưa mắt nhìn lại gần như không thấy được chút sinh cơ, chỉ có mấy cây sương rồng sức sống mãnh liệt mới có thể mọc lên từ cát.

Đội của Richard nghỉ chân sau một cồn đá để chắn gió nhưng là không dựng trại mà mấy trăm người chỉ cuốn thảm nằm ngủ. Mấy ngày qua gần như ngày nào cũng là chiến đấu và chạy trốn, ở xung quanh họ ít nhất có bốn năm đội ngũ mấy trăm người sẵn sàng đưa ra đòn trí mạng với họ. Những kẻ này có chủ thể là Cossacks, còn lại là những thương đoàn nhỏ, mã tặc và dong binh phụ thuộc.

Nhưng kẻ này như sói trên thảo nguyên, tới lui như gió, sức bền cực tốt nên chiến đấu lúc nào cũng có thể xảy ra. Richard căn bản không có thời gian dựng trại, buổi tối đi ngủ còn để nguyên quần áo để có thể nghe báo động cái là đứng lên chiến đấu được.

Ban đêm rất lạnh cũng rất an tĩnh, từ phía xa truyền đến tiếng ngáy của hai thực nhân ma làm hắn có chút cảm giác an toàn. Cái lạnh làm Richard không tự chủ được kéo chăn chặt hơn nhưng là sau người lại truyền đến cảm giác ấm áp thoải mái, đó là Lưu Sa gắp gáo dán chặt vào hắn. Chỉ khi ngủ mơ, nàng mới ngẫu nhiên để lộ mặt mềm yếu, làm người khác nhớ đến nàng mới chỉ là thiếu nữ chưa đủ mười tám tuổi.

Ánh trăng lạnh lẽo chiếu sáng doanh trại lâm thời của họ. Vòng trong cùng đương nhiên là Richard, Lưu Sa, sau đó nằm sát họ là Just, bộ chiến kỵ sĩ từ Noland. Phía ngoài là dã man nhân, bán thú nhân, thực nhân ma chen chúc lẫn nhau. Cũng chỉ có bán thú nhân và dã man nhân thần kinh thô to mới chịu được tiếng ngáy vang dội của thực nhân ma. Vòng ngoài cùng là mấy trăm chiến sĩ sa dân, trường bào của họ là tấm thảm thiên nhiên, dù cho mặt đất thô cứng thế nào thì cũng chỉ cần đặt lưng xuống là có thể ngủ được.

Trên đỉnh núi đá, tinh linh thi nhân có chút nhàm chán ngồi canh. Trường cung được đặt ngay ở bên tay hắn, chỉ cần có địch tình là có thể bắn tên ra ngay. Vị trí này rất tốt, tầm nhìn có thể đề phòng mọi hướng. Nhiệm vụ gác đêm đêm nay không chỉ có bán tinh linh mà còn có Bọt Nước. Chỉ là Laer cũng không thấy nàng đâu, hắn chỉ biết nàng nhất định đang núp ở chỗ nào đó mà thôi.

Ở phía xa, mấy con phong nha đang chậm rãi di chuyển, chúng nó là lính canh vô cùng ưu tú, dù cho gặp phải sát thủ đáng sợ giết chết thì chính cái chết của chúng đã là cảnh cáo cấp cao nhất đối với Richard.

Mấy ngày này là một trải nghiệm hoàn toàn mới đối với Richard. Mỗi ngày đều là chiến đấu, không ngừng chạy trốn, nghỉ ngơi bổ sung thể lực. Nước và thực vật trở thành vô cùng quý giá, cản bản không thể tắm rửa, dơ bẩn và tro bụi đã trở thành chuyện bình thường, cũng không có ai để ý đến bề ngoài. Tất cả vật tư không cần thiết đều đã bị ném bỏ, chỉ để lại những tài liệu ma pháp và quyển trục quý giá.

Cho dù là chỉ huy của đội ngũ thì Richard cũng thường xuyên bị thương, từ đó có thể thấy chiến cuộc kịch liệt như nào. Hắn đã sơ bộ học được lựa chọn bị thương như nào, tứ đó dùng thương thế khá nhẹ giành lấy cơ hội giữ mạng. Sau mỗi lần chiến đấu, hắn đều rơi vào trạng thái kiệt sức. Hắn không chỉ phải chỉ huy toàn cục mà còn phải phán đoán sử dụng ma pháp bản thân lúc nào hợp lý nhân. Trên chiến trường cỡ nhỏ như này, hắn phải đồng thời để ý mấy chục mục tiêu nên dù có thiên phú trí tuệ cũng làm hắn hao sạch tinh lực. Mỗi khi địch nhân rút lui, hắn chỉ muốn ngủ vùi một giấc thật sâu. Lúc này đây, tính quan trọng của cấu trang sức sống hiện rõ, không ngừng chạy trốn, chiến đấu, chạy trốn… vòng tròn xoay vòng liên tục, dưới tình huống không có dược tề khôi phục ma lực, lực khôi phục trở thành yếu tố quan trọng không thể thiếu.

Cho đến lúc này, Richard không thể không thừa nhận trong Cossacks có nhân vật lợi hại. Bọn họ hoàn toàn dùng chiến thuật lang quần, vòng quanh con mồi, chỉ cần có cơ hội là nhào lên cắn một miếng, xé xuống một miếng thịt đồng thời để lại một vết thương chảy máu cho con mồi. Sau mỗi đòn dù trúng hay không đều lập tức rút lui, tuyệt đối không ham chiến.

/247

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status