"Thư ký Hạ, đem cho tôi một tách cà phê." Ấn vào nút nội bộ, Đoạn Tuấn Hi thoáng cười nói!
"Dạ!" Điện thoại truyền tiếng đáp lại của Vũ Tình!
Không lâu sau, cửa phòng bị đẩy ra,Vũ Tình với bộ trang phục công sở thanh lịch bưng cà phê đi vào!
Cạch –
Ly cà phê bị đặt thật mạnh lên bàn, mặt không chút thay đổi xoay người hướng trở ra!
Chỉ có đồ ngốc mới nhìn không ra sự mất hứng của cô, lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, Đoạn Tuấn Hi thích nhất trò giả ngây giả dại! "Thư ký Hạ, đừng đi vội, anh có văn kiện cho em xem!"
Vũ Tình quay lưng về phía hắn, cố gắng dùng giọng nói bình thường nhất: "Tôi chỉ là một thư ký, nên không không nhất thiết phải xem văn kiện đó!"
Đoạn Tuấn Hi nhíu mày, dường như không quan tâm nói tiếp: "Thật ra cũng không phải văn kiện gì, chỉ là tin tức về Thang Thị! Thang Thị xảy ra chuyện như vậy, đối với Warsaw mà nói đúng là tin tức tốt!"
Đưa lưng về phía hắn, hai tay Vũ Tình nắm chặt, hai gò má tràn đầy tức giận ~!
Nhìn thấy hai tay cô khẽ run run, Đoạn Tuấn Hi tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa nói: "Thư ký Hạ, lại đây nhìn xem, tin tức trên mạng nói trên hai trăm người bị trúng độc đi tố giác Thang Thị!"
Chết tiệt, lẽ nào cô không biết sao? Mấy ngày nay, Thang Duy Thạc bị chuyện này làm tính tình thật không tốt, trên mặt nghiêm hơn lúc trước rất nhiều, hai đứa nhỏ cũng không dám đùa giỡn với hắn nữa!
Hắn đang bốc hỏa, làm cô cũng sốt ruột, làm hại cô mấy ngày nay nghỉ ngơi cũng không tốt, cả đêm không thể nào ngủ yên!
Thấy cô không quay đầu lại, hắn tiếp tục gây sóng gió. "Thư ký Hạ, mau tới đây nhìn xem! Ha ha, Chủ Nhật sau bách hóa 110 của Thang thị sẽ khai trương, đúng ở thời điểm mấu chốt lại xuất hiện chuyện này!"
Giận dữ không ngừng dâng lên khiến cô bỗng xoay người hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm người ngồi trên ghế kia. "Đoạn Tuấn Hi, Thang Thị xảy ra loại chuyện này anh rất vui đúng không, vô cùng vui mừng?"
Phì —-
Vừa mới uống ngụm cà phê, toàn bộ đều phun ra trên bàn làm việc, thậm chí còn có một ít phun bàn phím máy tính. Đoạn Tuấn Hi vội vàng lấy khăn tay, chà lau bàn phím.
Xử lý xong, Đoạn Tuấn Hi ra vẻ nghiêm khắc nói: "Thư ký Hạ, mời em hãy chú ý thân phận mình, tuy rằng Thang Duy Thạc là cha của con em, nhưng em đồng thời cũng là nhân viên Warsaw, em không thể công và tư nhập làm một!"
"Em không dùng công và tư nhập làm một, em chỉ là không muốn nghe tiểu nhân đắc ý nói, chẳng lẽ không được? Mà cái này không nằm trong phạm vi công việc đúng không, giám đốc Đoạn?" Vũ Tình không che dấu sự khinh bỉ của mình, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt nói!
Hừ, cho dù hắn không cần cô thế nào? Nhưng hắn làm nhục Thang Thị, cười nhạo Thang Duy Thạc thì không được!
Đoạn Tuấn Hi ghen tị, đúng thật là ghen, thu hồi nụ cười lúc trước, vài phần khổ sở nói: "Thư ký Hạ, em thân là nhân viên Warsaw, thế nhưng lại ủng hộ Thang Thị, thật khiến anh đau lòng!"
"Em không phải ủng hộ Thang Thị, mà không nên lợi dụng lúc này làm thêm chuyện xấu, như thế rất tiểu nhân!"
Đoạn Tuấn Hi thả lỏng cánh tay, thản nhiên nói: "Đay không phải tiểu nhân đắc ý, chúng tôi vốn là kẻ thù, là đối thủ, Thang Thị xảy ra sự cố, anh đương nhiên vui mừng, chuyện này thật bình thường! Vì này chuyện này đối với Warsaw có lợi, Thư ký Hạ, nếu không phải vì em và Thang Duy Thạc có quan hệ, thân là nhân viên Warsaw em có thể vui mừng không?"
Nghe được lời nói của hắn, Vũ Tình không còn gì để nói!
Đúng vậy, nếu cô chỉ là nhân viên Warsaw thôi, đứng trên lập trường Warsaw chuyện này nhất định sẽ là tin tức tốt!
Nhưng thân là người của Thang Duy Thạc, cô không có cách nào chịu được niềm vui của Đoạn Tuấn Hi, thật hận không thể dẫm bẹp khuôn mặt đang cười đó! "Nếu Giám đốc Đoạn không có chuyện gì khác, em về làm tiếp việc vậy!"
Đoạn Tuấn Hi do đang ghen nên giống đứa bé giận dỗi nói: "Đi đi, dù sao nhìn em bây giờ anh thấy thật phiền!"
Vũ Tình không nói gì, trong lòng cam chịu trách mắng. Đúng vậy, cô cũng phiền hắn, hận không thể đuổi Warsaw ra khỏi Đài Bắc!
"Ở tập đoàn Thang Thị nhân dịp sắp khai trương bách hóa thứ 110, công ty lại xảy ra sự cố thực phẩm, thật đúng là không nên! Tôi thấy một xí nghiệp lớn, xảy ra loại chuyện này đúng có chút bất khả kháng.
Hơn nữa nhìn thấy rất nhiều người trên mạng cũng gửi bình luận, nói chuyện này có thể có âm mưu, có người hãm hại. Cẩn thận cân nhắc mà nói, cũng không loại bỏ khả năng này! Dù sao bây giờ Thang Thị có đối thủ cạnh tranh kịch liệt. Chúng ta không thể biết rõ là ai làm, thật ra là công ty nào cũng có thể là kẻ thù của chúng ta!
Hôm nay chúng ta cùng thống nhất chuyện này, cho mời riêng giáo sư Từ Chi Lâm làm bình luận viên đưa ra cho chúng ta chiến lược phân tích thị trường!" Người đẹp miệng rộng chủ trì nở nụ cười, cho ống kính chuyển đi, ống kính chuyển đến một người đàn ông mặc bộ quần áo tây sang trọng!
Giáo sư Từ nhã nhặn đẩy đẩy kính trên sống mũi, sau đó triển khai đề tài. "Mọi người hãy xem! Thật ra mấy ngày nay đến cá nhân tôi cũng vô cùng chú ý chuyện này, dù sao xảy ra sự cố này là xí nghiệp lớn – Thang Thị là một tập đoàn lớn! Trong khoảng thời gian ngắn tất cả ánh mắt đều hướng về Thang Thị, nhiều người đã đến và yêu cầu bồi thường! Cộng đồng mạng đều cho rằng chuyện này có lẽ là một âm mưu, thật ra đúng có loại khả năng này......"
Trong các tiết mục trên TV, đề tài này được nói đến nhiều nhất.
Dỗ lũ trẻ ngủ xong, Vũ Tình ngồi ngay màn hình LCD, chờ Thang Duy Thạc về nhà! Mấy ngày nay, Thang Duy Thạc vô cùng bận rộn!
Gần đây bách hóa mới sắp khai trương, lại gặp sự kiện bị trúng độc!
Hai chuyện này lần lượt diễn ra, cũng đủ khiến bận tối mắt rồi. Lần này hai sự kiện diễn ra cùng một lúc, đúng là khiến Thang Duy Thạc sứt đầu mẻ trán!
Nhìn thấy hắn mệt như vậy, Vũ Tình thật sốt ruột, nhưng lại không có cách nào giúp hắn được!
Đang phiền muộn, nghe phân tích trong TV, càng ngày càng tức giận!
Trong TV nhắc tới một công ty khác, nhất định là ám chỉ Warsaw.
Ngay cả người chủ trì và bình luận viên được mời đều nói như vậy, Vũ Tình càng thêm tin chuyện này là do Warsaw hãm hại!
Cách –
Cửa lớn mở ra, Thang Duy Thạc mỏi mệt đi vào!
Vũ Tình việc đứng dậy, chạy lại cạnh cửa. "Ăn cơm chưa? Nếu chưa ăn, em hâm nóng đồ ăn cho anh nha!" Cô giống như cô vợ nhỏ lấy áo khoác trên tay hắn đau lòng hỏi!
Thang Duy Thạc lắc đầu nhẹ, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khiến Vũ Tình yên tâm. "Không có việc gì, anh đã ăn ở bên ngoài!"
Một mùi rượu nồng bay về phía khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Tình!
Tuy rằng rất khó ngửi, nhưng cô cũng không né tránh. "Anh uống nhiều rượu như vậy, có ăn cái gì không đó?"
Người đàn ông lúc xã giao bên ngoài nhất định sẽ không ăn cơm, chỉ biết uống rượu mà thôi!
Vũ Tình đỡ lấy tay hắn, đặt hắn ngồi trên sô pha!
Đưa một ly trà giải rượu, đặt vào trong tay của hắn. "Ngoan ngoãn uống đi, sau đó anh đi tắm, em sẽ nấu vằn thắn cho anh!" Hắn không thích ăn mì, cho nên mấy ngày nay cô làm nhiều vằn thắn đặt sẵn ở trong tủ lạnh!
Uống rượu nhiều, nếu ăn chút mì hay phở sẽ tốt cho bao tử!
Thang Duy Thạc vốn định nói không cần, nhưng nhìn thấy cô chạy vội ra ngoài, cảm giác này khiến hắn thật thích, cho nên cũng không ngăn cản!
Thân thể mỏi mệt, Thang Duy Thạc đi vào tắm vòi sen! Khi hắn quấn khăn ra khỏi phòng, Vũ Tình đã nấu xong vằn thắn đặt ở trên bàn. "Nhanh ăn đi!"
Thang Duy Thạc nở một nụ cười, cầm lấy muỗng nhỏ ăn từng miếng từng miếng!
Sợ hắn phiền lòng, Vũ Tình không dám hỏi hắn chuyện công ty!
Lúc này Thang Duy Thạc đang ăn vằn thắn, bỗng nói: "Cảnh sát đã điều tra và xác định chuyện kia là có người hạ độc!"
"A? Vậy có bắt được người hạ độc không? Do Warsaw sai sao?" Vũ Tình căng thẳng hỏi băn khoăn trong lòng!
"Còn chưa bắt được, nhưng thông qua theo dõi cảnh sát có thể phác họa ra hình dáng của hắn! Cảnh sát còn đang điều tra tiếp! Cảnh sát sẽ sớm phá án thôi, chuyện này Thang Thị còn chưa công bố ra ngoài!"
"Hy vọng chạy nhanh tìm được cái người xấu kia, nhất định phải hỏi ra là do ai sai khiến!" Vũ Tình tức giận nhưng cũng vui mừng nói to!
Nếu đúng là Warsaw làm, hừ, chuyện này bị tố giác, bọn họ nhất định sẽ phải rời khỏi Đài Bắc!
"Dạ!" Điện thoại truyền tiếng đáp lại của Vũ Tình!
Không lâu sau, cửa phòng bị đẩy ra,Vũ Tình với bộ trang phục công sở thanh lịch bưng cà phê đi vào!
Cạch –
Ly cà phê bị đặt thật mạnh lên bàn, mặt không chút thay đổi xoay người hướng trở ra!
Chỉ có đồ ngốc mới nhìn không ra sự mất hứng của cô, lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, Đoạn Tuấn Hi thích nhất trò giả ngây giả dại! "Thư ký Hạ, đừng đi vội, anh có văn kiện cho em xem!"
Vũ Tình quay lưng về phía hắn, cố gắng dùng giọng nói bình thường nhất: "Tôi chỉ là một thư ký, nên không không nhất thiết phải xem văn kiện đó!"
Đoạn Tuấn Hi nhíu mày, dường như không quan tâm nói tiếp: "Thật ra cũng không phải văn kiện gì, chỉ là tin tức về Thang Thị! Thang Thị xảy ra chuyện như vậy, đối với Warsaw mà nói đúng là tin tức tốt!"
Đưa lưng về phía hắn, hai tay Vũ Tình nắm chặt, hai gò má tràn đầy tức giận ~!
Nhìn thấy hai tay cô khẽ run run, Đoạn Tuấn Hi tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa nói: "Thư ký Hạ, lại đây nhìn xem, tin tức trên mạng nói trên hai trăm người bị trúng độc đi tố giác Thang Thị!"
Chết tiệt, lẽ nào cô không biết sao? Mấy ngày nay, Thang Duy Thạc bị chuyện này làm tính tình thật không tốt, trên mặt nghiêm hơn lúc trước rất nhiều, hai đứa nhỏ cũng không dám đùa giỡn với hắn nữa!
Hắn đang bốc hỏa, làm cô cũng sốt ruột, làm hại cô mấy ngày nay nghỉ ngơi cũng không tốt, cả đêm không thể nào ngủ yên!
Thấy cô không quay đầu lại, hắn tiếp tục gây sóng gió. "Thư ký Hạ, mau tới đây nhìn xem! Ha ha, Chủ Nhật sau bách hóa 110 của Thang thị sẽ khai trương, đúng ở thời điểm mấu chốt lại xuất hiện chuyện này!"
Giận dữ không ngừng dâng lên khiến cô bỗng xoay người hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm người ngồi trên ghế kia. "Đoạn Tuấn Hi, Thang Thị xảy ra loại chuyện này anh rất vui đúng không, vô cùng vui mừng?"
Phì —-
Vừa mới uống ngụm cà phê, toàn bộ đều phun ra trên bàn làm việc, thậm chí còn có một ít phun bàn phím máy tính. Đoạn Tuấn Hi vội vàng lấy khăn tay, chà lau bàn phím.
Xử lý xong, Đoạn Tuấn Hi ra vẻ nghiêm khắc nói: "Thư ký Hạ, mời em hãy chú ý thân phận mình, tuy rằng Thang Duy Thạc là cha của con em, nhưng em đồng thời cũng là nhân viên Warsaw, em không thể công và tư nhập làm một!"
"Em không dùng công và tư nhập làm một, em chỉ là không muốn nghe tiểu nhân đắc ý nói, chẳng lẽ không được? Mà cái này không nằm trong phạm vi công việc đúng không, giám đốc Đoạn?" Vũ Tình không che dấu sự khinh bỉ của mình, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt nói!
Hừ, cho dù hắn không cần cô thế nào? Nhưng hắn làm nhục Thang Thị, cười nhạo Thang Duy Thạc thì không được!
Đoạn Tuấn Hi ghen tị, đúng thật là ghen, thu hồi nụ cười lúc trước, vài phần khổ sở nói: "Thư ký Hạ, em thân là nhân viên Warsaw, thế nhưng lại ủng hộ Thang Thị, thật khiến anh đau lòng!"
"Em không phải ủng hộ Thang Thị, mà không nên lợi dụng lúc này làm thêm chuyện xấu, như thế rất tiểu nhân!"
Đoạn Tuấn Hi thả lỏng cánh tay, thản nhiên nói: "Đay không phải tiểu nhân đắc ý, chúng tôi vốn là kẻ thù, là đối thủ, Thang Thị xảy ra sự cố, anh đương nhiên vui mừng, chuyện này thật bình thường! Vì này chuyện này đối với Warsaw có lợi, Thư ký Hạ, nếu không phải vì em và Thang Duy Thạc có quan hệ, thân là nhân viên Warsaw em có thể vui mừng không?"
Nghe được lời nói của hắn, Vũ Tình không còn gì để nói!
Đúng vậy, nếu cô chỉ là nhân viên Warsaw thôi, đứng trên lập trường Warsaw chuyện này nhất định sẽ là tin tức tốt!
Nhưng thân là người của Thang Duy Thạc, cô không có cách nào chịu được niềm vui của Đoạn Tuấn Hi, thật hận không thể dẫm bẹp khuôn mặt đang cười đó! "Nếu Giám đốc Đoạn không có chuyện gì khác, em về làm tiếp việc vậy!"
Đoạn Tuấn Hi do đang ghen nên giống đứa bé giận dỗi nói: "Đi đi, dù sao nhìn em bây giờ anh thấy thật phiền!"
Vũ Tình không nói gì, trong lòng cam chịu trách mắng. Đúng vậy, cô cũng phiền hắn, hận không thể đuổi Warsaw ra khỏi Đài Bắc!
"Ở tập đoàn Thang Thị nhân dịp sắp khai trương bách hóa thứ 110, công ty lại xảy ra sự cố thực phẩm, thật đúng là không nên! Tôi thấy một xí nghiệp lớn, xảy ra loại chuyện này đúng có chút bất khả kháng.
Hơn nữa nhìn thấy rất nhiều người trên mạng cũng gửi bình luận, nói chuyện này có thể có âm mưu, có người hãm hại. Cẩn thận cân nhắc mà nói, cũng không loại bỏ khả năng này! Dù sao bây giờ Thang Thị có đối thủ cạnh tranh kịch liệt. Chúng ta không thể biết rõ là ai làm, thật ra là công ty nào cũng có thể là kẻ thù của chúng ta!
Hôm nay chúng ta cùng thống nhất chuyện này, cho mời riêng giáo sư Từ Chi Lâm làm bình luận viên đưa ra cho chúng ta chiến lược phân tích thị trường!" Người đẹp miệng rộng chủ trì nở nụ cười, cho ống kính chuyển đi, ống kính chuyển đến một người đàn ông mặc bộ quần áo tây sang trọng!
Giáo sư Từ nhã nhặn đẩy đẩy kính trên sống mũi, sau đó triển khai đề tài. "Mọi người hãy xem! Thật ra mấy ngày nay đến cá nhân tôi cũng vô cùng chú ý chuyện này, dù sao xảy ra sự cố này là xí nghiệp lớn – Thang Thị là một tập đoàn lớn! Trong khoảng thời gian ngắn tất cả ánh mắt đều hướng về Thang Thị, nhiều người đã đến và yêu cầu bồi thường! Cộng đồng mạng đều cho rằng chuyện này có lẽ là một âm mưu, thật ra đúng có loại khả năng này......"
Trong các tiết mục trên TV, đề tài này được nói đến nhiều nhất.
Dỗ lũ trẻ ngủ xong, Vũ Tình ngồi ngay màn hình LCD, chờ Thang Duy Thạc về nhà! Mấy ngày nay, Thang Duy Thạc vô cùng bận rộn!
Gần đây bách hóa mới sắp khai trương, lại gặp sự kiện bị trúng độc!
Hai chuyện này lần lượt diễn ra, cũng đủ khiến bận tối mắt rồi. Lần này hai sự kiện diễn ra cùng một lúc, đúng là khiến Thang Duy Thạc sứt đầu mẻ trán!
Nhìn thấy hắn mệt như vậy, Vũ Tình thật sốt ruột, nhưng lại không có cách nào giúp hắn được!
Đang phiền muộn, nghe phân tích trong TV, càng ngày càng tức giận!
Trong TV nhắc tới một công ty khác, nhất định là ám chỉ Warsaw.
Ngay cả người chủ trì và bình luận viên được mời đều nói như vậy, Vũ Tình càng thêm tin chuyện này là do Warsaw hãm hại!
Cách –
Cửa lớn mở ra, Thang Duy Thạc mỏi mệt đi vào!
Vũ Tình việc đứng dậy, chạy lại cạnh cửa. "Ăn cơm chưa? Nếu chưa ăn, em hâm nóng đồ ăn cho anh nha!" Cô giống như cô vợ nhỏ lấy áo khoác trên tay hắn đau lòng hỏi!
Thang Duy Thạc lắc đầu nhẹ, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khiến Vũ Tình yên tâm. "Không có việc gì, anh đã ăn ở bên ngoài!"
Một mùi rượu nồng bay về phía khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Tình!
Tuy rằng rất khó ngửi, nhưng cô cũng không né tránh. "Anh uống nhiều rượu như vậy, có ăn cái gì không đó?"
Người đàn ông lúc xã giao bên ngoài nhất định sẽ không ăn cơm, chỉ biết uống rượu mà thôi!
Vũ Tình đỡ lấy tay hắn, đặt hắn ngồi trên sô pha!
Đưa một ly trà giải rượu, đặt vào trong tay của hắn. "Ngoan ngoãn uống đi, sau đó anh đi tắm, em sẽ nấu vằn thắn cho anh!" Hắn không thích ăn mì, cho nên mấy ngày nay cô làm nhiều vằn thắn đặt sẵn ở trong tủ lạnh!
Uống rượu nhiều, nếu ăn chút mì hay phở sẽ tốt cho bao tử!
Thang Duy Thạc vốn định nói không cần, nhưng nhìn thấy cô chạy vội ra ngoài, cảm giác này khiến hắn thật thích, cho nên cũng không ngăn cản!
Thân thể mỏi mệt, Thang Duy Thạc đi vào tắm vòi sen! Khi hắn quấn khăn ra khỏi phòng, Vũ Tình đã nấu xong vằn thắn đặt ở trên bàn. "Nhanh ăn đi!"
Thang Duy Thạc nở một nụ cười, cầm lấy muỗng nhỏ ăn từng miếng từng miếng!
Sợ hắn phiền lòng, Vũ Tình không dám hỏi hắn chuyện công ty!
Lúc này Thang Duy Thạc đang ăn vằn thắn, bỗng nói: "Cảnh sát đã điều tra và xác định chuyện kia là có người hạ độc!"
"A? Vậy có bắt được người hạ độc không? Do Warsaw sai sao?" Vũ Tình căng thẳng hỏi băn khoăn trong lòng!
"Còn chưa bắt được, nhưng thông qua theo dõi cảnh sát có thể phác họa ra hình dáng của hắn! Cảnh sát còn đang điều tra tiếp! Cảnh sát sẽ sớm phá án thôi, chuyện này Thang Thị còn chưa công bố ra ngoài!"
"Hy vọng chạy nhanh tìm được cái người xấu kia, nhất định phải hỏi ra là do ai sai khiến!" Vũ Tình tức giận nhưng cũng vui mừng nói to!
Nếu đúng là Warsaw làm, hừ, chuyện này bị tố giác, bọn họ nhất định sẽ phải rời khỏi Đài Bắc!
/152
|