Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, đem lá suất kỳ trên tháp cao phấp phới cuồn cuộn.
Ở trong gió, tựa hồ mang theo một cỗ lực lượng thần bí, một cỗ khí tức thần kỳ nói không nên lời.
Trong lòng Lợi Trí vừa động, hắn rõ ràng cảm nhận được một loại cảm giác áp bách cực kỳ rõ ràng, đó là một loại xúc giác trên tinh thần, một cỗ áp lực tinh thần cực kỳ cường đại đến cực điểm.
Thân thể nhanh như thiểm điện của hắn đột nhiên khựng lại trên không trung một thoáng, tinh thần hắn vào giờ khắc này hoàn toàn bị lực lượng tràn ngập trong thiên địa kia hấp dẫn.
Ở trong nháy mắt, hắn căn bản không hề làm ra phản ứng cùng động tác gì.
Cùng lúc đó, Trình Anh Đào đang ngã ngồi trên mặt đất cũng sinh ra một loại cảm xúc khác thường. Hô hấp của hắn phảng phất như muốn dừng lại, loại lực lượng này cũng sinh ra ảnh hưởng đến cho hắn.
Chỉ là loại lực lượng này lại lộ ra vị đạo quen thuộc, trong loáng thoáng, hai người bọn họ tựa hồ nhìn thấy một đôi mắt tràn ngập ngạo khí nồng đậm, đó là một đôi mắt thản đãng, đó là một đôi mắt tràn ngập sự kiêu dũng của một người như địch như bạn.
Hứa Hải Phong.
Vô luận là Lợi Trí lộ ra sát khí, hay là Trình Anh Đào cả người vô lực cũng không biết, bọn họ vì sao ở trong lúc này lại nghĩ tới Hứa Hải Phong. Nhưng bọn họ duy nhất có thể xác định chính là, người tuổi trẻ có vô số quan hệ lạ lùng với họ đã đột nhiên xuất hiện trong đầu họ, xuất hiện trong phạm vi linh giác mà bọn họ có thể dọ thám.
Trong lòng bọn họ dâng lên một trận hiểu ra, Hứa Hải Phong đã tới, hắn đã đi tới Thái Nguyên, đi tới cuộc đại chiến tranh bá Trung Nguyên.
Thân thể Lợi Trí chỉ dừng lại một giây, liền hồi phục bình thường.
Trình Anh Đào đang ngồi trên mặt đất, chân khí trong cơ thể nhanh chóng lưu động, so với dĩ vãng còn nhanh hơn mấy lần, thể lực hắn đang dần dần hồi phục.
Nhưng…nhưng vào lúc này…
Trong không khí tựa hồ có một tia dao động, một tia dao động mà con người không thể phát hiện
Hai ánh mắt đồng thời nhìn lên một địa phương, đó là phía bên phải của tháp cao.
Bởi vì phương hướng chủ công của Lợi Trí nằm bên trái, nên nơi đó lại vắng vẻ không bóng người.
Đột nhiên, một trận nước gợn xuất hiện trong không gian hư vô.
Trong hư không trống trải không hề có vật gì đột nhiên biến thành biển rộng nhấp nhô, nổi lên từng trận trận lưu quang ảo ảnh như sóng cuộn không ngừng.
Một bóng người bay ra, từ trong phiến màn nước xuyên qua đi ra.
Trong cuộc chiến lúc này có thể bắt được sự biến hóa kia cũng chỉ có hai người, chính là Lợi Trí cùng Trình Anh Đào vừa mới lĩnh ngộ được tinh thần lực.
Hai mắt của họ đồng thời cùng trợn lên tới mức lớn nhất, trong mắt biểu lộ thần sắc khó có thể tin.
Đúng vậy, cho dù là tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không thể tin. Hoặc là nói, nguyên nhân chính vì là tận mắt nhìn thấy, cho nên thần kinh của bọn họ ở giờ khắc này lại có một tia hỗn loạn ngoài ý liệu.
/414
|