Thứ Nữ Yểu Điệu

Chương 86

/137


“Phu nhân cẩn thận chút.” Hóa ra là con trai của mẹ chồng nàng.

“Vâng.” Doãn Thiên Lương đáp, nhìn một chút, mẹ chồng nàng đang cau mày lại nhìn nàng đó.

“Lương nhi sao thế? Có phải vẫn choáng váng đầu không? Ai nha, mẹ đỡ con.” Quận Vương phi nói rồi đưa đôi tay ngọc thon thon tới đỡ nàng.

Đầu không choáng váng mà bị chuột rút. Rất tốt là còn có tật xấu này, xem ra thân thể của cô nàng Doãn Thiên Lương này cũng không thể nào tốt. Thật vất vả ở Quận Vương phi tốt bụng đỡ nàng cắn răng đi trở về.

Vào phòng khách Quận Vương phi liền cho người ta đi gọi đại phu, Doãn Thiên Lương nói không cần, nhưng chân đau một chút. Quận Vương phi nghe sự miêu tả của nàng thì nói nàng có thể là khi trời mưa gặp lạnh cho nên chân mới bị chuột rút.

Trời giá rét bị chuột rút thì khi ở Vân Trung thì làm sao cho tốt? Chẳng lẽ tính chất thuộc loại ẩm ướt lúc có lúc không bị chuột rút.

Nha hoàn đỡ nàng về phòng, theo Quận Vương phi phân phó cầm lò sưởi tay làm ấm chân cho nàng, thoải mái thoải mái Doãn Thiên Lương lại buồn ngủ, trời mưa xuống buồn ngủ a.

Mãi cho đến buổi tối mưa vẫn không có xu hướng ngừng, điều này làm cho Doãn Thiên Lương nhớ lại câu nói “trời mưa xuống, trời giữ khách, trời giữ người không? Ở lại.”

Ăn cơm xong ngồi đối diện cùng Quận Vương phi uống trà nóng nói chuyện phiến, khi nói chuyện phiến tự nhiên lại hàn huyên đến tiệc chia tay, nói tới cái này thì không thể không đề cập tới Nghiễm vương, Quận Vương phi lại một trận cảm khái, nói Hoắc Lũng Nguyệt từ nhỏ bơ vơ, lần này cuối cùng cũng có chốn trở về, bà cũng yên tâm. Doãn Thiên Lương vội vàng gật đầu đồng ý.

Quận Vương phi lại nhìn nàng một chút: “Lương nhi, nếu như tình cảm của Quân Tắc cũng lộ ra giống như hắn có phải sẽ tốt hơn nhiều hay không?”

Lộ ra ngoài? Con trai của ngài chưa đủ lộ ra ngoài, thật ra thì da mặt cũng đủ dày rồi.

“A, chưa từng thấy qua, không biết là cái dạng gì.” Doãn Thiên Lương nói.

Lục Quân Tắc nếu giống như Nghiễm vương ... rùng mình chết.

Uống trà xong trở về phòng nghỉ ngơi, Lục Quân Tắc người này đêm nay không phải trực thế nào vẫn chưa trở lại?

Quên đi, khi nào nên trở về anh ta tự nhiên sẽ về, quan tâm cũng vô dụng. Bò lên giường ngủ, đang ngủ cảm giác chân lại đau một cái, cho là lại bị chuột rút, mở mắt nhìn một chút lại là Lục Quân Tắc đang xoa bóp chân cho nàng ... người anh em, anh đang tính toán học tập gương tốt của Nghiễm vương hả?

“Khá hơn chút rồi hả?” Lục Quân Tắc hỏi.

“Vốn tốt lắm, mới vừa rồi ngài xoa có chút đau.” Doãn Thiên Lương nói. Đây không phải là càng giúp đỡ càng bận rộn sao? Hai cái bắp chân duyên dáng này của mình đã bị bàn tay to của anh ta xoa nắn đến biến dạng.

Lực đạo này đi làm sự phụ kéo mỳ tương đối thích hợp.

“A, sức lực hơi lớn.” Lục Quân Tắc nói, sức ở tay nhỏ hơn một chút.

Doãn Thiên Lương nhất thời cảm thấy sấm sét vang dội trước mắt mình.

Lỗ đen và bề mặt mặt trời phóng ra dòng điện mang điện từ có điện hạt căn bản sẽ ảnh hưởng đến tầng i-on hóa trái đất, nghe nói có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của con người, chẳng lẽ cũng bị ảnh hưởng bởi thời tiết.

“Quận vương, ngài không cần xoa nhẹ, không sao.” Doãn Thiên Lương nói. Đây không phải là làm tôi ngủ muộn sao?

“Tốt, vậy ngủ trước đi.” Lục Quân Tắc thả tay, Doãn Thiên Lương tự động nhường ra vị trí, tình huống hình như có chút mập mờ, trên đùi vẫn còn giữ lại nhiệt độ ở tay anh ta ...

Mặc dù Doãn Thiên Lương có chút kháng cự, nhưng Lục Quân Tắc kia vẫn đem nàng ôm vào trong lòng, lý do vẫn tương đối đầy đủ, chân nàng chính là bị lạnh mới rút gân, vì để chân nàng không bị lạnh ... bọn họ ngủ thành một tư thế mập mơ, bốn cái chân quấn quýt nhau.

Trên dưới cũng quấn chặt chẽ, Doãn Thiên Lương than thở, đây cùng bắt cóc có khác gì nhau? Dĩ nhiên, có lẽ đối với một người ít chán ghét mà nói, đây có thể gọi là “bắt cóc ngọt ngào”.

“Quận vương, như vậy ta không thoải mái.” Doãn Thiên Lương nói. Nàng thích ngủ không bị gò bó, ghét ngủ bị ôm như vậy.

“Nhưng chân nàng sợ lạnh, từ từ quen là tốt rồi.” Lục Quân Tắc nói.

Chân của tôi không phải bị lạnh, nhưng khớp chân tôi sẽ bị lệch đến biến dạng. Bĩu môi. Doãn Thiên Lương quyết định ngày mai sẽ để cho nha hoàn làm cho nàng cái bao để bảo vệ đùi và cổ tay, nhìn anh ta còn nói ngụy biện gì, tối nay nàng nhịn.

Nhịn đến nửa đêm, Doãn Thiên Lương đột nhiên cảm giác hơi thở cứng lại, cho là dưỡng khí trên trái đất đột nhiên biến mất vội mở mắt... khó trách hô hấp khó như vậy, người nào bị đè trên người cũng không thoải mái được.

Thấy nàng mở mắt, bàn tay đó vừa lật tới, nhân tiện Doãn Thiên Lương đang ngủ ở bên trái biến thành ngủ phía bên phải.

Đơn giản là khinh người quá đáng.

“Quận vương, ngài ở đây làm gì?” Mình tỉnh táo, mình bình tĩnh.

“Oh a không phải nói ngủ không thoải mái sao? Đổi lại hướng.” Lục Quân Tắc nói.

Nếu đổi hướng thì vì sao không phải là anh dưới tôi trên? A, lời này nghe có chút không được tự nhiên, quên đi, không quản được nhiều như vậy.

Mình nhẫn, mình nhịn anh ta một lần nữa.

Đêm khuya tiếp tục, Doãn Thiên Lương thở đều đặn mang theo tức giận lần nữa tiến vào mộng đẹp.

/137

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status