THIÊN KIM HẠ PHỦ

Chương 43 - Chương 43

/100


Edit: hoacodat

Hạ Niên lại đang ở bên kia dặn dò Hạ Từ: “Con và muội muội của con phải đi xa nhà, cần phải lưu tâm nhiều. Hoa An là đứa ổn trọng, con đi theo bên cạnh nó nghe nhiều nhìn nhiều học nhiều, không nên gây chuyện náo loạn trên đường. Đến Bắc Thành quốc, khi cần biểu hiện cùng không cần khiêm tốn...” Nói xong sờ đầu Hạ Từ, thấy hắn còn chưa đổi giọng, ngay cả hầu kết cũng chưa có nhô rõ, lúc này nhìn vẫn còn giống đứa trẻ, lại bắc chước như một người lớn ưỡn ngực nghe mình nói chuyện, không khỏi buồn cười, lại dặn bảo thêm vài câu nơi đi!

Tưởng Hoa Khoan đứng sau lưng Tưởng Hoa An, thấy Quý Thư đang nói chuyện với Tưởng Hoa An, vẻ mặt lại rất từ ái, không khỏi cười thầm, quả nhiên là nhạc mẫu nhìn nữ tế, càng nhìn càng thích. Đang nghĩ thầm, nhìn thấy Hạ Từ nơi kia đang giòn thanh đáp lời gì đó, này rắc rối rồi, nếu sau này Đại ca mình cưới Viên nhi, huynh ấy chính là muội phu Từ nhi, thế thì chẳng phải ngay cả mình cũng phải thấp hơn Từ nhi một cái đầu sao? Chẳng lẽ đến lúc đó cũng phải theo Đại ca gọi Từ nhi một tiếng Cữu gia? Á, Cữu gia đại nhân xin chào! Phù, thực lạnh!

Tưởng Hoa Khoan nghĩ đến vấn đề này thực nghiêm trọng thì lại nghe thấy giọng nói Tống Thiểu Dương và Đào Linh Kiệt , thì ra bọn họ cũng nổi hứng sáng sớm tinh mơ đã đến đưa tiễn Hạ Từ và Hạ Viên, một lúc sau vài cái hài tử tất nhiên sẽ sáp vào nhau nói nhỏ gì đó. Tống Thiểu Dương kéo Hạ Viên qua nói: “Viên nhi, lúc này đi đến Bắc Thành quốc, muội phải để ý đến tên Đường Chí Lễ kia. Tuy rằng vài năm nay hắn không có tới, nghe được muội qua đó, còn không biết có thể mượn cơ hội lại làm khó dễ muội nữa hay không? Nghe nói đến Bắc Thành quốc, bên kia sẽ bày một quốc yến chiêu đãi các cô nương tham gia đại hội Tú Phẩm Nam Bắc, còn có thể mượn cơ hội so tài một chút những người đi cùng nữa đó, muội nên cẩn thận. Lúc trước tổ chức đại hội Tú Phẩm Nam Bắc hai ca ca ta có đi theo đến Bắc Thành quốc, còn bị đi so tài trước hai đối thủ Trà Liên, may mắn hai người đều giỏi về phương diện này, nên không mất mặt. Lúc này đi theo là An ca ca và Khoan ca ca, muốn nói về võ bọn họ có thể, nói về văn, chỉ sợ có chút không bản lĩnh rồi.”

“Yên tâm, đồng hành theo chúng ta còn có một người, chính là Thẩm Nguyện Chi. Nhưng hắn là Trạng nguyên lang, mấy thứu thi từ này, tất nhiên không làm khó được hắn. Hắn đã đi đến Bắc Thành quốc trước an bày hết thảy, đang chờ bọn muội qua đấy!” Hạ Viên thấy Tống Thiểu Dương và Đào Linh Kiệt chạy tới đưa tiễn, tất nhiên cũng nói lời tạm biệt một phen.

Tưởng Hoa An thấy Tống Thiểu Dương và Đào Linh Kiệt kéo Hạ Viên nói không ngừng, không khỏi nâng cằm lên, nhìn bọn họ không chớp mắt, miệng lại nói với Tưởng Hoa An: “Đại ca, huynh phải giám sát chặt chẽ chút, cũng đừng để người ta lừa Viên nhi đi mất!”

“Đương nhiên!” Tưởng Hoa An thấy Tống Thiểu Dương nói chuyện sát cạnh Hạ Viên, mặt cười hì hì, cất vài bước đi qua, một tay nhấc cánh tay Tống Thiểu Dương, đặt kế bên mình nói: “Được rồi, giúp chuyển hành lý lên xe ngựa đi, còn lời nói nào nữa đợi trở về nói sau!”

“An ca ca, đệ đang chà chà cánh tay mình, ôi, An ca ca nắm ta đau quá, không biết bị làm sao?

“Lần này đi xa nhà, phải tới bến tàu ngồi thuyền, sau đó lại ngồi xa ngựa, hành lý tùy thân của mọi người không thể nhiều quá.” Mấy ma ma kiểm tra túi hành lý của mọi người, chỉ vào túi hành lý của Trần Chau nói: “Một mình ngài mà mang theo ta cái bao đồ, muốn chuyển nhà sao?”

“Nương, người chuẩn bị hành trang cho con gì thế?” Trần Châu nhỏ giọng hỏi Hàn lâm phu nhân, thật ngượng ngùng nói: “Người khác đều chỉ mang hai cái bao đồ, sao người chuẩn bị cho con tới ba cái bao lận?”

“Lúc này là mùa xuân, không lâu sau là mùa hè, rồi đến lúc con đi về, chắc sẽ là mùa thu, bên trong có đầy đủ xiêm y ba mùa xuân hạ thu, sợ khi mùa thu trời lạnh sớm, còn để thêm áo bông. Bất tri bất giác đã ba cái bao đồ.” Hàn Lâm phu nhân nghe không thể mang quá nhiều hành lý, đành phải mở ra ba bao đồ, chuẩn bị lấy áo bông ra.

Trần Châu thấy bao đồ mở ra, thấy ngay cả quạt tròn mùa hè năm trước cũng để bên trong, còn có mấy cái ngoáy tai lẫn lộn cùng các vật linh tinh khác, nhìn không khỏi hoa mắt, trách không được lại nhiều hơn một cái bao đồ so với những người khác! Lại nghe nhóm ma ma bên cạnh nói: “Chỉ cần mang một túi y phục, những xiêm y chăn mền, trong cung phân phát thống nhất, hiện tại chúng ta đang bảo quản. Đến Bắc Thành quốc, xiêm y mười cô nương kiểu dáng màu sắc đều là một kiểu, các ngài chỉ cần mang mấy bộ xiêm y hiện đang mặc là được. Còn một canh giờ nữa sẽ xuất phát, nhanh nhanh sửa sang lại một số vật dụng không cần thiết gì đó đi.” Một bên lại oán giận nói: “Không phải đã sớm nói không được mang quá nhiều đồ sao? Sao vẫn có cô nương mang nhiều đồ quá vậy?”

Quý Thư thấy ma ma nói chỉ có thể mang một túi đồ, bất đắc dĩ cũng đi qua giúp hạ Viên sửa sang túi đồ lại thành một cái, chỉ có một cái gối đầu nhỏ lại bất kể như thế nào cũng không nhét vào được nữa.

Vì lúc trước Hạ Viên hay cúi đầu thêu thùa, nên cổ hay đau nhức, tối ngù


/100

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status