Sủng Mị

Chương 1545: Ma nhân, Hoa nữ - Dị nhân kinh hiện

/1793


Đây là lần đầu tiên Hàn chưởng môn thấy được một con ma quỷ kỳ lạ thế này. Trong lúc hắn còn đang kinh ngạc chưa biết đó là chủng tộc gì, hắn bất chợt phát hiện cái người đang giãy chết trong bàn tay ma quỷ kia lại là cường giả Huyền Môn, tiếng tăm lừng lẫy Cổ Tây Sa.

Cánh tay Ma nhân truyền lực lượng hắc diễm qua cơ thể Cổ Tây Sa, mặc kệ Cổ Tây Sa thống khổ giãy dụa thế nào vẫn không thể tránh khỏi ma diễm xâm lấn.

Ma diễm màu đen vô cùng bá đạo, trong khoảnh khắc đã thiêu hủy toàn bộ làn da trên người Cổ Tây Sa. Sau đó là da thịt, nội tạng và xương cốt cũng bị hòa tan dần dần, có thể nói đây là một phương thức giết người dã man nhất, một màn tra tấn tàn bạo nhất trên cõi đời này.

Một màn này đúng lúc lọt vào mắt Đỗ tông chủ và Hàn chưởng môn, hai người bọn họ lập tức cảm giác một trận lãnh ý truyền khắp toàn thân.

Đỗ tông chủ không có bao nhiêu hứng thú đối với Cổ Tây Sa, người này sống chết không hề liên quan đến hắn. Vào lúc này, hắn chỉ tập trung vào người Song Tà ma nhân, thậm chí còn đang hoài nghi hai mắt của mình nhìn lầm.

“Đây rốt cuộc là sinh vật gì? Là Hắc Yểm Ma hay Bạch Yểm Ma?”

Đỗ tông chủ bị một màn trước mắt này hù dọa ngu người rồi. Hắn đã sống rất nhiều năm nhưng chưa từng thấy qua sinh vật nào kỳ quái như thế.

Sở Mộ chậm rãi quay đầu lại liền thấy được Hàn chưởng môn và một lão nam tử đứng ở cách đó không xa.

Sở Mộ không sợ Hàn chưởng môn, nhưng mà lão nam tử ở bên cạnh lại khiến cho hắn cảm giác lo lắng bất an. Nhất là người này khống chế Long Thủ ma ưng thả ra khí tức cực mạnh.

Hai người này còn cách Sở Mộ một đoạn, hai bên đang nhìn chằm chằm vào nhau, âm thầm đánh giá đối phương.

Sở Mộ không có rời khỏi, một cái mạng Cổ Tây Sa không có cách nào tiêu trừ oán khí trong nội tâm Sở Mộ.

Đúng lúc này, một làn gió thơm làm cho người ta như si như say truyền tới, khu vực bên cạnh thân thể Sở Mộ bỗng nhiên xuất hiện một đóa hoa đỏ sẫm như máu, nhụy hoa tản mát ra mùi hương thơm ngát vào trong không khí.

Đóa hoa nở rộ giống như vương tọa trôi nổi ở gần Sở Mộ, một nữ tử vóc dáng yêu mị đứng ở chính giữa đóa hoa, mái tóc dài màu đỏ tung bay trong gió.

Điểm đáng tiếc duy nhất chính là trên mặt của nàng đeo mặt nạ màu vàng kim che mất dung mạo khuynh quốc khuynh thành.

Ánh mắt Đỗ tông chủ và Hàn chưởng môn lập tức bị thân ảnh yêu mị kia hấp dẫn, nội tâm bọn họ rung động càng sâu.

Đây rõ ràng là hai Dị nhân, một nam một nữ, trên người phát ra khí tức tà ác kinh khủng chí cực.

"Dị nhân, nhất định là dị nhân."

Đỗ tông chủ đột nhiên tỉnh ngộ, cặp mắt ngó chừng Sở Mộ và Thiện Ác nữ vương.

Chỉ có Dị Nhân hệ mới có hình thái như vậy, bọn họ hình dáng giống người nhưng mang trong mình huyết thống cường đại, nắm giữ lực lượng thần bí khó lường.

Trước kia Đỗ tông chủ đã từng gặp qua một vài sinh vật Dị Nhân hệ, nhưng mà bọn họ tuyệt đối không có hoàn mỹ và cường đại giống như hai Dị nhân ở trước mắt.

Hắn bây giờ có thể khẳng định trong thân thể Dị nhân nam tính đang chảy xuôi huyết thống Hắc Yểm Ma và Bạch Yểm Ma, còn nữ vương yêu mị kia chắc chắn phải có huyết thống Hoa hệ cổ xưa.

Ánh mắt Đỗ tông chủ từ khiếp sợ dần dần biến thành cuồng nhiệt, hắn hao phí rất nhiều năm bố trí kế hoạch phá hủy Ấn cốc chính là vì mục đích thu hoạch những sinh huyết thống cao cấp.

Mà hai Dị nhân ở phía đối diện chính là sinh vật mang trong mình huyết thống tối cường, sợ rằng trên đời này không có người nào hiểu rõ Dị Nhân hệ cường đại bằng hắn rồi.

Ma nhân, Hoa nữ.

Hai Dị nhân này thả ra khí tức tà ác mạnh mẽ vô song, đó không phải là sinh vật hoàn mỹ nhất mà hắn từng mơ ước hay sao?

"Tâm tình ngươi rất kém?"

Thiện Ác nữ vương nhìn sắc mặt Sở Mộ hồi lâu rồi hỏi.

Linh hồn ước hẹn tồn tại giúp cho Thiện Ác nữ vương có thể nhận ra cảm xúc trong nội tâm Sở Mộ, lúc này lửa giận của hắn đang bốc lên hừng hực cơ hồ lấn át lý trí.

Thiện Ác nữ vương lại nhìn xuống dưới chân, trên mặt đất có không ít thi thể và máu tươi đọng lại thành vũng. Đây là kết quả lúc nãy đám người Cổ Tây Sa chạy tới đúng lúc chạm mặt Sở Mộ.

Thiện Ác nữ vương lần đầu tiên thấy được hình dạng Sở Mộ hóa ma, hai phần ma diễm đen trắng quả thật tạo ra lực xung kích thị giác cực mạnh. Nàng có cảm giác hắn giống như là Ma thần hàng lâm, hoàn toàn không nên tồn tại ở thế giới này.

Sở Mộ không có trả lời vấn đề của Thiện Ác nữ vương, thế là nàng thông qua linh hồn khế ước tìm hiểu trí nhớ trong đầu hắn.

Tốc độ Thiện Ác nữ vương theo dõi rất nhanh, Sở Mộ còn chưa kịp phản ứng thì nàng đã tìm ra sự tình muốn biết.

"Thì ra là như thế !"

Thiện Ác nữ vương thu hồi nụ cười yêu mị trên mặt, sau đó chỉ vào Đỗ tông chủ nói:

"Ta lúc trước chưa có nói cho ngươi biết Ấn cốc sụp đổ là do một tay của hắn tạo thành."

Sở Mộ quay đầu nhìn thoáng qua Thiện Ác nữ vương, chờ đợi nàng tiếp tục giải thích.

"Người này yêu thích thu thập huyết tinh của những sinh vật huyết thống cao cấp, sau đó rót huyết tinh vào trong thân thể chủng tộc khác tiến hành phương pháp dung hợp hỗn huyết. Từ đó hắn sẽ luyện chế ra Chiến sủng hoàn mỹ, thế giới Ấn cốc có rất nhiều chủng tộc huyết thống cực cao, vì thế hắn đã âm thầm phá hủy trụ cột không gian của Ấn cốc."

Thiện Ác nữ vương nói.

Thời điểm Thiện Ác nữ vương tiến vào Tranh Minh thành, Ấn cốc đã bị hoang phế rất nhiều năm.

Nó bị hoang phế là có lý do, mà nguyên nhân chủ yếu là vì Đỗ tông chủ sai người triển khai kế hoạch phá hủy trụ cột không gian trọng yếu.

Thiện Ác nữ vương nhiều lần tiến vào Ấn cốc đã phát hiện ra điểm này, nhưng nàng không có năng lực phục hồi không gian Ấn cốc. Hoặc có thể nói là nàng có tư tâm, muốn tranh thủ cơ hội này tìm kiếm lợi ích lớn nhất.

Đỗ tông chủ nghe thấy Thiện Ác nữ vương nói chuyện, phần lớn sinh vật Dị Nhân hệ có hình thái và trí tuệ không giác gì nhân loại. Thậm chí hắn còn biết không ít Dị Nhân hệ chính là xuất thân từ nhân loại chân chính.

Hắn biết bọn họ có cuộc sống tương tự nhân loại, nhưng hắn không nghĩ tới Hoa nữ lại biết được kế hoạch phá hư Ấn cốc của mình.

Ánh mắt Đỗ tông chủ tập trung vào Thiện Ác nữ vương, cố gắng tìm ra một điểm khả nghi nào đó.

Hoa nữ xuất hiện tại nơi này nhanh như vậy đã chứng minh nàng nhất định là ẩn thân ở trong Tranh Minh chủ thành. Đỗ tông chủ muốn dựa vào khí chất đặc thù hoặc là bộ phận nào đó trên cơ thể để suy đoán ra thân phận của nàng.

Rất đáng tiếc, Đỗ tông chủ quan sát hồi lâu vẫn không thể nhớ ra nữ nhân nào trong trí nhớ trùng hợp với Hoa nữ yêu dị kia.

"Điều ngươi biết thật sự không ít."

Đỗ tông chủ cười nói:

"Thế nhưng, ngươi phải biết rằng ta có hứng thú đối với các ngươi vượt xa đám sinh vật ở trong Ấn cốc. Hai người các ngươi tự giác xuất hiện đúng là rất tốt, có lẽ ta sẽ cho các ngươi có một kết cục không xấu lắm !"

Đỗ tông chủ có một khuôn mặt hiền lành, phúc hậu, lỗ mũi to, rậm lông mày rậm mỗi khi cười lên đích thực là uy nghiêm, chính phái. Nếu như có người nhìn thấy vẻ mặt cuồng nhiệt, tham lam của hắn lúc này sợ rằng bọn họ cũng không dám tin đây là Đỗ tông chủ Thần Tông đại danh đỉnh đỉnh.

Đỗ tông chủ cũng là một nhân vật cấp lãnh tụ, quyền lực, kim tiền đã không thể đánh động nội tâm của hắn. Sau khi thực lực đạt tới cảnh giới đỉnh phong quả thật là rất khó có cơ hội xuất thủ, cuộc sống hằng ngày của bọn họ vô cùng buồn chán, hầu như không có chuyện gì có thể làm cho bọn họ nổi lên hứng thú.

Dĩ nhiên, Đỗ tông chủ tham gia kế hoạch không chỉ ở mỗi Ấn cốc, một phần thần huyết Thế Chủ Thụ đã nằm trong mật thất của hắn, được bảo tồn vô cùng hoàn hảo.

Thái độ Thần Tông công bố với bên ngoài là kiên quyết không thỏa hiệp với những người làm ra sự tình ác độc kia, nhưng nhóm cao tầng đã phải chấp nhận thỏa hiệp một lần duy nhất, không có chế tài kẻ gây tội ác tại Tịch Tĩnh Lâm. Một là vì chuyện này liên quan đến không ít cường giả cấp lãnh tụ, hai là vì phó tông chủ Thần Tông - Đỗ Hàm là một trong những người tham dự, bản thân hắn là phó tông chủ, người có quyền chế tài cũng chỉ có chính hắn.

Đỗ Hàm chưa bao giờ cho rằng chuyện đó xung đột với tôn chỉ Thần Tông, ngược lại hắn vẫn nghĩ mình làm rất tốt. Chỉ cần thế giới nhân loại xuất hiện một vị cường giả câp Bất Tử thì những hi sinh trước kia đều đáng giá, huống chi hắn rất muốn mình trở thành thần linh, là tín ngưỡng cao nhất, duy nhất đối với toàn bộ nhân loại.

Thần Tông không phải là tín ngưỡng của nhân loại, và hắn chỉ là người có quyền chế tài. Đỗ Hàm đã ngồi lên cái ghế này hơn trăm năm, số tội nhân chết dưới tay hắn phải lấy hàng nghìn làm đơn vị, bản thân hắn hóa giải các loại tai nạn tự nhiên Chập Hoang, Trùng Hoang …v…v có đếm cũng không hết. Nhưng mà, hắn chán ghét rồi, hắn chán ghét cuộc sống cả ngày bận rộn vì những người xa lạ, yếu ớt còn không bằng con kiến hôi, chán ghét hạng người ưa thích làm xằng làm bậy, chuyên phá hư quy tắc do hắn định ra, chán ghét cả thế giới nhân loại năm bè bảy mảng, dễ dàng lạc lối ngộ nhập ma đạo.

Hắn muốn trở thành tín ngưỡng độc nhất vô nhị, giống như năm đại Bất Tử trong truyền thuyết thống lĩnh năm chủng tộc đi lên đỉnh kim tự tháp sinh mạng. Chỉ khi nào hắn trở thành thần linh, có thực lực quyền uy tuyệt đối làm kinh sợ tất cả nhân loại, lời nói của hắn sẽ là quy tắc, đến lúc đó toàn bộ nhân loại mới có thể tụ tập một chỗ, đồng lòng xem hắn là lãnh tụ duy nhất. Cuối cùng hắn sẽ dẫn dắt nhân loại đi tới thời kỳ thịnh vượng xưa nay chưa từng có.

Đây quả thật là ý nghĩ điên cuồng, nhưng mà hắn có khả năng hoàn thành nguyện vọng này. Bởi vì hắn là cường giả lãnh tụ, là một trong bốn đại tông chủ của Thần Tông. Hắn có quyền lực chi phối thổ địa và tài nguyên khổng lồ, hắn có thần huyết Thế Chủ Thụ, hắn có một nửa thành viên Ẩn Đồng hoàng tộc ủng hộ. Ngoài ra, hắn sắp có được rất nhiều huyết tinh của các chủng tộc cao cấp ở trong Ấn cốc.

Đỗ Hàm biết rất nhiều người đã hoài nghi là hắn chủ mưu phá hủy Ấn cốc, bao gồm cả cao tầng Thần Tông cũng thế.

Nhưng mà bọn họ biết được thì thế nào, có người nào đủ sức ngăn cản hắn hoàn thành dã tâm? Hơn nữa, Ấn cốc hủy diệt chẳng qua là một phần trong kế hoạch của hắn mà thôi.

"Nếu hai người các ngươi nguyện ý thần phục ta, các ngươi sẽ có hết thảy. Ta sẽ cho các ngươi một tương lai huy hoàng giàu sang phú quý, muốn gì có nấy."

Đỗ Hàm chỉ vào Sở Mộ và Thiện Ác nữ vương, trên mặt nở nụ cười tràn đầy tự tin.

Nhân loại xưa nay không có cách nào bước vào lĩnh vực Bất Tử, như vậy Dị Nhân hệ với huyết thống đặc thù thì sao?

Đỗ Hàm cảm thấy Dị Nhân hệ chính là điểm đột phá trong kế hoạch của mình.

Ánh mắt Thiện Ác nữ vương lộ vẻ hứng thú nhìn Đỗ Hàm, nàng biết trong đầu Đỗ Hàm đang suy nghĩ chuyện gì. Bởi vì nàng thấy được đôi mắt Đỗ Hàm thể hiện sự cuồng nhiệt, dã tâm bừng bừng rất giống mình. Người này rõ ràng là không cam lòng chỉ làm một vị phán quan cao nhất tại Thần Tông, cái hắn muốn chính là thống trị nhân loại.

"Thực là có lỗi, ta đã hiệu lực cho người khác."

Thanh âm Thiện Ác nữ vương mềm mại quyến rũ, đôi mắt mỹ lệ lộ vẻ chân thành.

"Là ai? Các ngươi thần phục người nào ?"

Đỗ Hàm tương đối nhạy cảm, sau khi biết hai Dị nhân cường đại này đã hiệu trung cho một đối tượng khác, hắn nhất thời tức giận hét lớn.

Thiện Ác nữ vương vươn một ngón tay tinh tế ra, sau đó chỉ vào Sở Mộ nói:

"Chẳng lẽ ngươi không có nhìn ra tiểu nữ tử chỉ là một Hoa nô nho nhỏ mặc cho hắn sử dụng sao?"

Da mặt Đỗ Hàm co giật mấy lần, đến giờ mới biết thì ra Hoa nữ cố ý trêu mình.

Thế nhưng, ánh mắt Đỗ Hàm vẫn dời lên người Sở Mộ.

Bởi vì cái tên Ma nhân này quả thật dị thường, hai loại ma diễm đen trắng thả ra khí tức chí yêu chí tà áp đảo hết thảy chủng tộc hắn từng biết.

Đỗ Hàm thu liễm tức giận trong lòng mình, hắn không thể nói ra dã tâm của mình cho hai Dị nhân này biết, rất nhiều chuyện chỉ vì một lần sai lầm sẽ biến thành dã tràng xe cát biển đông. Về phần Sở Mộ, hắn đang dồn tất cả lửa giận lên người Đỗ Hàm.

Người này chính là một trong những đầu sỏ tội ác ở Tịch Tĩnh Lâm, Sở Mộ chắc chắn sẽ bắt hắn đền tội cho việc mình đã gây ra.

Chỉ có tận mắt nhìn thấy Tịch Tĩnh Lâm thảm thiết, tận mắt nhìn thấy Trữ Mạn Nhi khóc đến tê tâm liệt phế, tận mắt nhìn thấy Thủ hộ giả dùng tính mạng thủ hộ một gốc cây già mới có thể hiểu được trận chiến ở Tịch Tĩnh Lâm tàn nhẫn đến mức nào.

Sự kiện Ấn cốc cũng là như thế, trước đó Sở Mộ cho rằng Ấn cốc suy sụp là vì bản thân thế giới không chịu nổi gánh nặng bắt đầu nứt vỡ. Vì thế hắn chỉ có thể lựa chọn để mặc cho hai con Thất Tội Hồ Quang Vương nằm trong hang động chờ đợi tử vong, sau đó yên lặng rời khỏi mặc dù trong lòng không muốn chuyện đó xảy ra.

Cảnh tượng thiên địa suy sụp, sinh linh diệt tuyệt khiến cho nội tâm Sở Mộ nhấc lên một tràng phong ba cuồn cuộn. Hình ảnh Ma Lang đầu lĩnh bất chấp tử vong trong khoảng khắc vẫn muốn tranh thủ một đường sinh cơ cho con của mình đã kích thích một tia cảm xúc ấm áp ẩn sâu trong linh hồn hắn, làm hắn bất chợt nhớ đến người thân đã lâu không gặp.

Hắn nhớ tới cảnh tượng Thất Tội Hồ Quang Vương chiếu cố một đám tiểu Yêu Hồ đáng thương.

Hắn nhớ tới Vũ Vân Long chạy trốn vận mệnh tử vong, tiểu bảo bảo ngây thơ chưa biết sự đời.

Mỗi lần nhớ tới những chuyện này, trái tim Sở Mộ bỗng nhiên đau đớn kỳ lạ.

Huống chi sự kiện Ấn cốc lần này còn chôn vùi tính mạng phụ thân của hắn, ngay cả một câu trăn trối cũng không có. Hết thảy là vì tư dục và điên cuồng của một con người đã chôn vùi ngàn ngàn vạn vạn sinh linh sống trong Ấn cốc, mỗi lần hồi tưởng lại đều phải giật mình kinh sợ.

Mà nguyên nhân tội lỗi đang đứng bình yên vô sự ở trước mặt hắn, bộ dạng tự hào, đắc ý dự định thu phục hắn làm thuộc hạ.

Cái tên điên cuồng kia muốn mời hắn vào hàng ngũ của một đám người tâm lý biến thái, xấu xa tới cực điểm, hắn có thể đáp ứng không?

Trên thực tế, loại người này có giết vạn lần cũng không đền hết tội.

Một luồng sát khí lạnh băng nhanh chóng khóa chặt Đỗ Hàm, Sở Mộ chưa bao giờ khát vọng giết chết một người như thế này, hoặc có thể nói là hắn không xứng làm người.

"Thế nào? Ngươi muốn giết ta?"

Đỗ Hàm cảm nhận được sát ý đến từ Sở Mộ chỉ nhếch miệng cười nhạt.

Hắn không chút kinh hoảng, Đỗ Hàm hắn là hạng người gì chứ?

Hắn là phó tông chủ Thần Tông, thân phận cao quý có quyền sinh sát hàng tỉ tỉ người, quyền lực đỉnh phong, lực lượng đỉnh phong. Hắn không e ngại bất kỳ người nào, lại càng không sợ hãi Song Tà ma nhân còn chưa trưởng thành đầy đủ.

"Ngươi rất mạnh, cũng rất có tiềm lực. Nhưng ít ra bây giờ ngươi không phải là đối thủ của ta."

Đỗ Hàm bình tĩnh.

Thiện Ác nữ vương nhìn thoáng qua Sở Mộ sát khí nghiêm nghị, trong mắt lóe lên thần sắc phức tạp. Bởi vì Đỗ Hàm nói đúng sự thật, Sở Mộ bây giờ không thể nào địch nổi cường giả cấp lãnh tụ.

Thế nhưng, Thiện Ác nữ vương tin tưởng Đỗ Hàm muốn giết hai người bọn họ cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Thiện Ác nữ vương đã dám xuất hiện ở chỗ này hiển nhiên là đã có sắp xếp chu toàn.

"Có muốn thấy hắn quát lên như sấm không?"

Thiện Ác nữ vương nói nhỏ vào tai Sở Mộ.

"Nói cho ta biết làm cách nào !"

Sở Mộ không có hoàn toàn mất đi lý trí, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ cách ứng phó.

"Không phải là hắn rất khát vọng đối với huyết tinh của Hồn sủng cường đại trong Ấn cốc hay sao? Vậy thì chúng ta giúp hắn một lần, phóng thích Hồn sủng tối cường ở trong Ấn cốc ra ngoài."

Thiện Ác nữ vương mỉm cười giảo hoạt.

"Là chủng tộc gì ?"

Sở Mộ hỏi.

"Một đầu Hồn sủng bị phong ấn tại ranh giới Đệ Tam trùng thiên và Đệ Nhị trùng thiên, nó được người xưa gọi là Vạn Niên Bất Hủ."

Hậu sơn Thần Tông.

Lực lượng xung kích từ thông đạo không gian truyền đến, các thành viên Thần Tông trấn thủ gần đó có cảm giác hoảng hốt, tinh thần bất an kỳ lạ.

Ấn cốc có rất nhiều chủng tộc cao cấp, sinh vật cường đại hiển nhiên không thiếu. Một khi thế giới sụp đổ, chúng nó nhất định sẽ tìm kiếm thông đạo rời khỏi.

Cho nên đám người Thần Tông không cần xua đuổi, những sinh vật Ấn cốc một cách tự nhiên sẽ chạy trốn theo thông đạo không gian duy nhất ở hậu sơn Thần Tông, sau đó đâm đầu vào lưới.

Đỗ tông chủ muốn bắt giữ càng nhiều Hồn sủng cường đại càng tốt, hắn đã lưu trữ nguồn năng lượng tinh thạch khổng lồ và rất nhiều cao thủ dùng để bày trận.

Chạy trốn trong không gian sụp đổ sẽ làm tiêu hao thể lực rất nhanh, cho dù là Hồn sủng sơ đẳng Bất Hủ cũng sẽ mỏi mệt kiệt lực. Đến khi chúng nó xuất hiện ở hậu sơn Thần Tông sợ rằng không còn đủ một phần năm chiến lực, đám hộ vệ Thần Tông sẽ có thể vây khốn và bắt giữ dễ dàng.

Khi gặp phải những Hồn sủng thực lực mạnh hơn, 10 gã thành viên Thần Tông cấp Hồn Hủ sẽ liên thủ tạo ra một cái trận đồ phong ấn giam cầm đối phương.

Trận đồ phong ấn thủ đoạn trọng yếu được Thần Tông sử dụng chế tài tội nhân. Bất kỳ cường giả cảnh giới nào cũng sẽ có trận đồ phong ấn thích hợp đối phó, vì thế từ xưa đến nay có rất ít tội nhân chạy thoát Thần Tông truy bắt.

"Con thứ mấy rồi ?"

Tần Nghiễm đứng ở một bên, lạnh nhạt hỏi.

"Con thứ bảy !"

Hộ vệ trưởng nghiêm túc hồi đáp.

Cho đến lúc này, sinh vật Ấn cốc bắt đầu chạy ra khỏi thông đạo không gian, bảy con Hồn sủng này đều có thực lực sơ đẳng Bất Hủ.

Ngày thường có đi khắp Mê giới, Cấm Vực cũng rất khó gặp được một con Hồn sủng cấp Bất Hủ. Thế mà chỉ trong thời gian ngắn đã có bảy đầu Hồn sủng sơ đẳng Bất Hủ chạy ra khỏi thông đạo không gian. Cũng may Đỗ tông chủ đã dự đoán trước chuyện này, để cho đám thủ hạ bố trí rất nhiều cạm bẫy và trận đồ không khác gì thiên la địa võng. Nhờ đó bảy đầu Hồn sủng lúc nãy không thể gây ra bao nhiêu phiền toái đối với đám hộ vệ Thần Tông.

Nếu để cho một con Hồn sủng bất kỳ chạy vào trong tòa thành, nó sẽ tạo ra một trận tai nạn kinh khủng khó thể hình dung.

Hồn sủng sơ đẳng Bất Hủ không phải là mục tiêu của Đỗ tông chủ, chỉ có trung đẳng Bất Hủ trở lên mới có thể làm cho hắn hài lòng.

Tần Nghiễm là thủ hạ của Đỗ Hàm, hắn không thể đoạt lấy bia khóc đã là một tội lớn. Nếu như kế hoạch săn thú lần này lại có chỗ sai sót, vậy thì cuộc sống trong tương lai của Tần Nghiễm không thể nào yên bình được rồi.

"Ngao ngao ~!"

Bỗng nhiên từ trong thông đạo không gian truyền ra một tiếng gầm thét kinh thiên động địa.

Ở thế giới bình thường, vết nứt không gian sẽ tự hồi phục trong thời gian rất ngắn. Thế nhưng, tiếng gầm này lại khiến cho cả ngọn núi rung động, từng đợt sóng xung kích đánh tới đẩy lùi đám người Thần Tông về phía sau mấy bước.

"Là một con cá lớn."

Trên mặt Tần Nghiễm lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Từ tiếng gầm thét lúc nãy đã có thể đoán ra phía bên kia thông đạo nhất định là một đầu Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ.

Ở trong thế giới nhân loại, Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ đã là tồn tại cực mạnh, đây là đại biểu cho những nhân vật cấp chưởng môn nắm quyền sinh sát trong một khối cương thổ rộng lớn.

Hiện tại đang có một con Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ chạy tới nơi này, tất cả mọi người làm sao không động tâm đây?

Không gian chấn động ùng ùng, theo quá trình Ấn cốc hủy diệt, thông đạo không gian cũng nứt vỡ tan tành không chịu nổi. Đầu Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ kia rõ ràng là đang gặp trở ngại, dốc toàn lực công kích không gian hi vọng tìm được một con đường chạy trốn ra ngoài.

Chỉ tiếc là con đường trước mặt nó không phải tốt đẹp giống như kỳ vọng, mà đó là một cái bẫy tử vong tùy thời đều có thể đổ ập xuống đầu nó.

/1793

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status