SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 15: Bám vào quý nhân!

/751


Bởi vì giờ tự học còn chưa bắt đầu cho nên các học sinh đừng thành tốp ba tốp năm ở trong hành lang, tán gẫu một chút về tin tức thể dục hoặc là ngồi trong phòng đọc sách để làm bài, thỉnh thoảng có thể thấy được vài đôi tình lữ đang dựa sát vào nhau vừa nói vừa cười.

Lúc 7strong0", sau khi ăn xong thì Bùi Đông Lai cùng đám người Tần Đông Tuyết đi về phía Giáo Học Lâu.

Mặc dù Tần Đông Tuyết siêu việt hơn Bùi Đông Lai trở thành học sinh học sinh xuất sắc nhất của toàn khối 12 nhưng mà nàng lại không có chút nào lơi lỏng ngược lại nàng lại chịu khó học tập hơn đám học sinh kia, trước đây nàng chỉ dùng 30 để ăn cơm, thời gian còn lại nàng đều để đọc sách.

Đối với ngày hôm nay mà nói, hiểu nhiên là một trường hợp ngoại lệ.

Bất quá Tần Đông Tuyết cũng không thèm để ý đến chuyện đó, nàng cũng không có nóng lòng đi tới phòng học mà là cùng đi bên cạnh Bùi Đông Lai nghe đám người Tào Băng trò chuyện.

Một cơn gió thổi qua làm bay vài sợi tóc trên trán của Tần Đông Tuyết, nàng không nhịn được mà ngó sang Bùi Đông Lai một cái thì thấy Bùi Đông Lai có vẻ hơi nhíu mày cũng không biết là hắn đang suy nghĩ cái gì nữa.

- Nghĩ gì thế?

Có lẽ hành động nắm tay buổi chiều của Bùi Đông Lai đã kéo mối quan hệ của hai người gần lị, vì thế nàng liền hỏi Bùi Đông Lai.

Bùi Đông Lai mỉm cười, vẫn là nụ cười như cũ:

- Đang nghĩ tới, trong vòng ba tháng sau phải làm cái gì để thành tích học tập vượt lên?

Thông qua quan sát của Tần Đông Tuyết, nàng phát hiện hôm nay khi đi học thì Bùi Đông Lai một mực luôn nghe giảng, lại còn thường ghi chép, lúc này lại nghe Bùi Đông Lai nói như vậy thì hai mắt của nàng không khỏi tỏa sáng, trong lòng dường như hiện lên một tia cảm xúc khác thường.

- Như thế nào? Sợ anh một lần nữa sẽ đoạt lấy vị trí thứ nhất trong lớp à?

Thấy Tần Đông Tuyết không nói lời nào thì Bùi Đông Lai liền trêu ghẹo nói.

- Mục tiêu của em chính là Trạng Nguyên của tỉnh.

Tần Đông Tuyết cố ý bĩu môi lại âm thầm quan sát phản ứng của Bùi Đông Lai.

Bùi Đông Lai nghe vậy thì đột nhiên trong lòng lại xuất hiện một ý niệm cổ quá, hắn nhịn không được liền nói:

- Nêu không hai ta hãy thử coi, là ai có thể đạt được Trạng Nguyên?

- Anh được không?

Trong lòng Tần Đông Tuyết liền kích động hình như nàng chờ ngày này đã rất lâu rồi, bất quá nàng lại làm ra một bộ dạng khinh thường, cố gắng khích tướng Bùi Đông Lai.

- Xem thường anh à?

Bùi Đông Lai tức giận nói:

- Như vậy nhé, nếu anh thắng thì em phải đáp ứng một điều kiện của anh, còn nếu em thắng thì anh sẽ đáp ứng một điều kiện của em, như thế nào dám chơi không?

Điều kiện?

Tần Đông Tuyết liền ngẩn ra sau đó lại nhớ đến một số chuyện tình mà thiếu nhi không nên biết, khuôn mặt hơi đỏ lên cũng không có mở miệng.

Làm như đã nhận ra Tần Đông Tuyết có chút khác thường, Bùi Đông Lai lại có chút xấu hổ, cười nói:

- Không phải là chuyện ấy đâu nha, rất thuần khiết a!

- Anh mới không thuần khiết đâý.

Khuôn mặt Tần Đông Tuyết đỏ lên, nói lại một câu sau đó vì muốn che dấu đi sự xấu hổ cho nên nàng liền chạy nhanh về phía trước.

Nhìn bóng lưng của Tần Đông Tuyết thì nụ cười trên mặt Bùi Đông Lai dần dần biến mất, ánh mắt trở nên trong suốt, dùng một loại thanh âm mà chỉ một mình mới có thể nghe thấy:

- Tần Đông Tuyết, cảm ơn câu này của em, sau khi thi vào trường Đại Học rồi thì anh sẽ tiếp tục nói với em.

------------------------------------------

Ngay khi đám người Bùi Đông Lai đi vào Giáo Học Lâu thì Trịnh Phi đang ngồi trên chiếc Cayenne chạy vào sân trường.

Trong ôtô, biểu tình của Cố Mỹ Mỹ cũng không có phẫn nộ mà vẫn giống như lúc trước, vẫn ngồi ở phía trước thỉnh thoảng lại khinh thường nhìn vào đám học sinh ở bên ngoài.

Trên mặt Trịnh Phi cũng không tìm thấy được vẻ phẫn nộ nào.

Nguyên bản bởi vì hắn biết được chuyện Bùi Đông Lai nắm tay của Tần Đông Tuyết mà thiếu chút nữa phát điên nhưng mà sau khi nghe được kết quả của đám chó săn thì hắn mới biết được Bùi Đông Lai lấy Tần Đông Tuyết ra để làm bia đỡ đạn.

Tin tức này làm cho Trịnh Phi hơi thư thái một chút.

Đương nhiên cũng là thư thái một chút mà thôi, hắn và toàn bộ nam sinh trong trường đều giống nhau đều thầm mến Tần Đông Tuyết không phải chỉ một hai ngày, nằm mơ cũng muốn âu yếm nàng. Cho đến hôm nay, ngay cả cơ hội để nói chuyện với Tần Đông Tuyết thì hắn cũng không có mà mặc dù Bùi Đông Lai lại đem Tần Đông Tuyết ra làm bia đỡ đạn nhưng hắn cũng đã nắm tay của Tần Đông Tuyết a.

Vô cùng khó chịu, Trịnh Phi cũng không có chờ đợi mà trước tiên là hắn thực hiện kế hoạch trả thù.

Lúc trước khi đang ở trong quán ăn thì hắn đã gọi điện thoại cho Vương Hồng, nói cho Vương Hồng biết chỉ cần nàng đem Bùi Đông Lai cũng những tên công tử ăn chơi đuổi ra khỏi lớp thì hắn liền nói với cha hắn để cho chồng của Vương Hồng phụ trách cái kia, hơn nữa lại còn có thêm một khoản tiền.

Vương Hồng sau khi nghe được điện thoại của Trịnh Phi liền đáp ứng.

- Trịnh Phi, thừa dịp còn chưa đến giờ tự học thì anh hãy gọi điện thoại cho cha anh đi, để chắc chắn mà có thể yên tâm.

Sau khi xe dừng lại, Cố Mỹ Mỹ định xuống xe nhưng lại cảm thấy lo lắng vì vậy mới nói với Trịnh Phi.

Trịnh Phi cũng biết Cố Mỹ Mỹ nói có lý cho nên hắn liền lấy điện thoại ra gọi cho phụ thân của hắn.

- Xin lỗi quý khách, thuê bao quý khách vừa gọi …... Bạn đang đọc truyện được copy tại

/751

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status