Editor: La Mạn Vân Linh
Dạ Thiên Triệt, ngươi không cần nói giỡn , ngươi mau thả... Ngô... Câu nói kế tiếp của Nhược Hi câu bị hắn dùng môi ngăn chặn...
Nhược Hi chưa từng có hưởng qua nụ hôn như thế này!
Dạ Thiên Triệt dễ dàng liền cạy mở hàm răng nàng, tiến quân thần tốc hút cái lưỡi thơm tho, hương bạc hà thản nhiên tràn ngập tất cả các giác quan của nàng.
Đầu óc của nàng trống rỗng, mọi thứ trước mắt đều trở nên mơ hồ, lưỡi nàng bị hắn hút đến phát đau, lại từ trong cơn đâu phát sinh ra một loại khát vọng khoonng hiểu rõ... Một loại khát vọng tưởng muốn được đến càng nhiều.
Ngô... Ngươi... Nhược Hi bị hắn hôn có chút ý loạn tình mê, tay chiến chân nhuyễn.
Không biết tay của nàng được thả ra từ lúc nào, bàn tay nhỏ bé nguyên bản muốn chống đẩy lại không biết từ khi nào đã ôm lấy cổ Dạ Thiên Triệt... Quần áo của nàng bị mở ra, vừa cảm giác được một chút mát mẻ liền bị cái lưỡi hắn bao trùm. Da thịt nàng nguyên bản trắng nõn mềm mại giống viên ngọc đẹp quý giá nhất như trên thế giới này, giờ phút này lại nổi lên một chút phấn hồng ái muội, da thịt nàng trơn mềm như đậu hủ làm cho người ta nhịn không được tưởng muốn chà đạp.
Dạ Thiên Triệt hôn càng ngày càng xuống phía dưới, dần dần xâm nhập đến hai con thỏ ngọc mẫn cảm trước ngục nàng...
Nhược Hi chưa từng nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ cùng một người mình không yêu làm chuyện này, trên người vừa nóng vừa lạnh, vừa tê dại vừa ngứa... Nàng biết mình bị kích khởi dục vọng.
Nguyên lai cho dù là không muốn lại dưới tay dạng cao thủ thế này, thân thể cũng sẽ có phản ứng.
Gửi thanks, like cà comment ủng hộ Linh đi :'(
La Mạn Vân Linh đđlqđ.
Thân thể nàng và hắn gắt gao dán cùng một chỗ, Nhược Hi thậm chí có thể rõ ràng nhận thấy được thân thể hắn lặng yên biến hóa, có cái địa phương chọt chọt làm nàng đau...
Người hiện đại thường thường chơi một đêm tình, đáng tiếc nàng chưa từng thử, nay xuyên về cổ đại có lẽ cũng nên đáng giá thử xem. Dù sao vị Dạ Thiên Triệt này đẹp trai đến nghiêng nước nghiêng thành, sự trong sạch của mình cho dù bị hủy ở trên người hắn tựa hồ cũng không sai...
Di! Không đúng!
Mình hiện tại không phải người hiện đại, không thể chơi vui vẻ, không thể ngoạn một đêm tình, hơn nữa bây giờ là ban ngày a!
Huống chi, hắn còn là một người sắp giải trừ hôn ước với mình, chuẩn bị vứt bỏ mình nha!
Đầu óc Nhược Hi thoáng chốc trở nên thanh tỉnh, cố gắng sử dụng chiêu Tuyệt hậu hoạn , đột nhiên hướng hạ thể của Dạ Thiên Triệt đá một phát!
A! Một tiếng rống to. Dạ Thiên Triệt như thế nào cũng thật không ngờ nàng sẽ ở thời điểm ý loạn tình mê tập kích hắn, bất ngờ không kịp đề phòng bị nàng hung hăng đạp trúng chỗ hiểm!
Cú đá của Nhược Hi không nhẹ, đau đến Dạ Thiên Triệt lập tức buông nàng ra, có chút hé răng nhếch miệng trừng mắt nhìn Nhược Hi!
Nhược Hi đứng lên sửa sang lại y phục của mình, ngón tay ngọc cơ hồ chỉ vào cái mũi Dạ Thiên Triệt mà mắng: Dạ Thiên Triệt, tên hỗn đản! Dám chiếm tiện nghi của ta!
Người này bình thường luôn biểu hiện bộ dáng thanh cao lạnh như băng, khi nào thì biến thành đăng đồ tử? Ham thích chiếm tiện nghi nàng như vậy...
Nhược Hi tức giận nói tiếp: Hừ, ta chỉ coi ngươi là bằng hữu bình thường, ngươi cái dạng này thì về sau chúng ta ngay cả bằng hữu cũng đừng làm!
Dạ Thiên Triệt chậm rãi nâng tay lên cầm ngón tay hùng hổ của nàng: Bằng hữu bình thường? Ngươi đến bây giờ còn nói như vậy sao?! Nói xong, cánh tay hắn quay hình vòng tròn, Nhược Hi thân bất do kỷ lại ngã vào trong ngực hắn.
Lần này hắn dùng khí lực mạnh làm cho nàng không thể giãy dụa.
Dạ Thiên Triệt nhìn nàng, trong tròng mắt ám quang lưu chuyển, phức tạp khó phân biệt: Ngươi và ta cũng đã như vậy, ngươi thật sự tuyệt không để ý trong sạch của mình sao?
Đôi môi mỏng của hắn mím gắt gao, hình như giống tức giận lại giống đang ẩn nhẫn.
Dựa vào! Đã muốn cái gì? Không phải là hôn sao! Nói như là mình đã cùng hắn ăn nằm chung giường với nhau!
Nhược Hi thấy giãy dụa không ra, đột nhiên há mồm cắn ngực hắn!
Đồng thời dùng sức đẩy!
Dạ Thiên Triệt lại bất ngờ không đề phòng bị nàng cắn một cái, thiếu chút nữa bị đẩy ngã!
Hắn rút lui từng bước, nhưng còn không có buông tay, vẫn như cũ ôm nàng thật chặt, trong đôi mắt còn lưu lại lửa nóng, Hi Hi, ngươi...
Nha đầu (TQNH) này là cẩu (chó) sao! Nói cắn người liền cắn người!
Chỗ bị cắn trúng ẩn ẩn đau, hiển nhiên cái cắn vừa rồi của Nhược Hi thật sự rất nặng, không phải giả bộ, vì sao vậy? Nàng thật sự thích Thiên Lăng như vậy sao! Vì hắn (DTL) mà không muốn cùng vị hôn phu là hắn (DTT) thân thiết sao!
Nhược Hi hai má ửng hồng, cố gắng ổn định tim đập, nghĩ đến hành động vừa rồi của mình không khỏi lại có chút xấu hổ, bất quá tuyệt đối không chịu nhận sai, Dạ Thiên Triệt, ta đối với ngươi thật không có cảm giác, ngươi đường đường là Tứ vương gia, thân phận tôn quý như ngươi không đến mức muốn Bá Vương Ngạnh Thượng Cung đi!
Dù sao sức lực nhất định không mạnh bằng hắn, dùng võ lực khẳng định không phải là đối thủ của hắn, Nhược Hi đành phải dùng ngôn ngữ sắc bén công kích.
Quả nhiên, thân thể Dạ Thiên Triệt hơi hơi cứng đờ, mâu quang nháy mắt lãnh xuống.
Cánh tay hơi hơi buông lỏng, Nhược Hi nhân cơ hội giãy ra, lòng của nàng giống cái tiểu bạch thỏ, trái tim đập bang bang, nàng vội lùi lại vài bước.
May mắn, chính mình lần nữa kiên trì, bằng không trong sạch thật sự khó giữ được , hình như cũng đã thành công làm hắn mất dục vọng, tạm thời hắn hẳn là sẽ không lại hóa thân làm sói chứ?!
Dạ Thiên Triệt mâu quang thâm trầm, đem động tác nhỏ của nàng đều xem ở ttrong mắt, khóe môi bỗng nhiên hơi hơi nhếch, mân ra độ cong mỉm cười.
Chẳng qua, ý cười này thấy thế nào cũng giống như là trào phúng: Được, tốt lắm! Ngươi đã không quan tâm, ta cần gì phải tự mình đa tình? Ngươi yên tâm, loại chuyện này chú ý ngươi tình ta nguyện, miễn cưỡng vô ý, ta còn không đến mức để ý như vậy! Vừa nói xong xoay người liền đi.
Tốc độ của hắn rất nhanh, đi thật quyết tuyệt, cũng không thèm quay đầu lại, rất nhanh biến mất khỏi Di Thuý uyển.
Nhược Hi sửng sốt, trơ mắt nhìn hắn đi xa, hình như hắn thương tâm?!
Mở miệng giống như muốn nói cái gì, lại ngậm miệng, chung quy cái gì cũng không có nói.
Quên đi, nếu chính mình không nghĩ thích hắn, vây vẫn nên tận lực ít tiếp xúc, mau chóng giải trừ hôn ước là được!
Dạ Thiên Triệt, ngươi không cần nói giỡn , ngươi mau thả... Ngô... Câu nói kế tiếp của Nhược Hi câu bị hắn dùng môi ngăn chặn...
Nhược Hi chưa từng có hưởng qua nụ hôn như thế này!
Dạ Thiên Triệt dễ dàng liền cạy mở hàm răng nàng, tiến quân thần tốc hút cái lưỡi thơm tho, hương bạc hà thản nhiên tràn ngập tất cả các giác quan của nàng.
Đầu óc của nàng trống rỗng, mọi thứ trước mắt đều trở nên mơ hồ, lưỡi nàng bị hắn hút đến phát đau, lại từ trong cơn đâu phát sinh ra một loại khát vọng khoonng hiểu rõ... Một loại khát vọng tưởng muốn được đến càng nhiều.
Ngô... Ngươi... Nhược Hi bị hắn hôn có chút ý loạn tình mê, tay chiến chân nhuyễn.
Không biết tay của nàng được thả ra từ lúc nào, bàn tay nhỏ bé nguyên bản muốn chống đẩy lại không biết từ khi nào đã ôm lấy cổ Dạ Thiên Triệt... Quần áo của nàng bị mở ra, vừa cảm giác được một chút mát mẻ liền bị cái lưỡi hắn bao trùm. Da thịt nàng nguyên bản trắng nõn mềm mại giống viên ngọc đẹp quý giá nhất như trên thế giới này, giờ phút này lại nổi lên một chút phấn hồng ái muội, da thịt nàng trơn mềm như đậu hủ làm cho người ta nhịn không được tưởng muốn chà đạp.
Dạ Thiên Triệt hôn càng ngày càng xuống phía dưới, dần dần xâm nhập đến hai con thỏ ngọc mẫn cảm trước ngục nàng...
Nhược Hi chưa từng nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ cùng một người mình không yêu làm chuyện này, trên người vừa nóng vừa lạnh, vừa tê dại vừa ngứa... Nàng biết mình bị kích khởi dục vọng.
Nguyên lai cho dù là không muốn lại dưới tay dạng cao thủ thế này, thân thể cũng sẽ có phản ứng.
Gửi thanks, like cà comment ủng hộ Linh đi :'(
La Mạn Vân Linh đđlqđ.
Thân thể nàng và hắn gắt gao dán cùng một chỗ, Nhược Hi thậm chí có thể rõ ràng nhận thấy được thân thể hắn lặng yên biến hóa, có cái địa phương chọt chọt làm nàng đau...
Người hiện đại thường thường chơi một đêm tình, đáng tiếc nàng chưa từng thử, nay xuyên về cổ đại có lẽ cũng nên đáng giá thử xem. Dù sao vị Dạ Thiên Triệt này đẹp trai đến nghiêng nước nghiêng thành, sự trong sạch của mình cho dù bị hủy ở trên người hắn tựa hồ cũng không sai...
Di! Không đúng!
Mình hiện tại không phải người hiện đại, không thể chơi vui vẻ, không thể ngoạn một đêm tình, hơn nữa bây giờ là ban ngày a!
Huống chi, hắn còn là một người sắp giải trừ hôn ước với mình, chuẩn bị vứt bỏ mình nha!
Đầu óc Nhược Hi thoáng chốc trở nên thanh tỉnh, cố gắng sử dụng chiêu Tuyệt hậu hoạn , đột nhiên hướng hạ thể của Dạ Thiên Triệt đá một phát!
A! Một tiếng rống to. Dạ Thiên Triệt như thế nào cũng thật không ngờ nàng sẽ ở thời điểm ý loạn tình mê tập kích hắn, bất ngờ không kịp đề phòng bị nàng hung hăng đạp trúng chỗ hiểm!
Cú đá của Nhược Hi không nhẹ, đau đến Dạ Thiên Triệt lập tức buông nàng ra, có chút hé răng nhếch miệng trừng mắt nhìn Nhược Hi!
Nhược Hi đứng lên sửa sang lại y phục của mình, ngón tay ngọc cơ hồ chỉ vào cái mũi Dạ Thiên Triệt mà mắng: Dạ Thiên Triệt, tên hỗn đản! Dám chiếm tiện nghi của ta!
Người này bình thường luôn biểu hiện bộ dáng thanh cao lạnh như băng, khi nào thì biến thành đăng đồ tử? Ham thích chiếm tiện nghi nàng như vậy...
Nhược Hi tức giận nói tiếp: Hừ, ta chỉ coi ngươi là bằng hữu bình thường, ngươi cái dạng này thì về sau chúng ta ngay cả bằng hữu cũng đừng làm!
Dạ Thiên Triệt chậm rãi nâng tay lên cầm ngón tay hùng hổ của nàng: Bằng hữu bình thường? Ngươi đến bây giờ còn nói như vậy sao?! Nói xong, cánh tay hắn quay hình vòng tròn, Nhược Hi thân bất do kỷ lại ngã vào trong ngực hắn.
Lần này hắn dùng khí lực mạnh làm cho nàng không thể giãy dụa.
Dạ Thiên Triệt nhìn nàng, trong tròng mắt ám quang lưu chuyển, phức tạp khó phân biệt: Ngươi và ta cũng đã như vậy, ngươi thật sự tuyệt không để ý trong sạch của mình sao?
Đôi môi mỏng của hắn mím gắt gao, hình như giống tức giận lại giống đang ẩn nhẫn.
Dựa vào! Đã muốn cái gì? Không phải là hôn sao! Nói như là mình đã cùng hắn ăn nằm chung giường với nhau!
Nhược Hi thấy giãy dụa không ra, đột nhiên há mồm cắn ngực hắn!
Đồng thời dùng sức đẩy!
Dạ Thiên Triệt lại bất ngờ không đề phòng bị nàng cắn một cái, thiếu chút nữa bị đẩy ngã!
Hắn rút lui từng bước, nhưng còn không có buông tay, vẫn như cũ ôm nàng thật chặt, trong đôi mắt còn lưu lại lửa nóng, Hi Hi, ngươi...
Nha đầu (TQNH) này là cẩu (chó) sao! Nói cắn người liền cắn người!
Chỗ bị cắn trúng ẩn ẩn đau, hiển nhiên cái cắn vừa rồi của Nhược Hi thật sự rất nặng, không phải giả bộ, vì sao vậy? Nàng thật sự thích Thiên Lăng như vậy sao! Vì hắn (DTL) mà không muốn cùng vị hôn phu là hắn (DTT) thân thiết sao!
Nhược Hi hai má ửng hồng, cố gắng ổn định tim đập, nghĩ đến hành động vừa rồi của mình không khỏi lại có chút xấu hổ, bất quá tuyệt đối không chịu nhận sai, Dạ Thiên Triệt, ta đối với ngươi thật không có cảm giác, ngươi đường đường là Tứ vương gia, thân phận tôn quý như ngươi không đến mức muốn Bá Vương Ngạnh Thượng Cung đi!
Dù sao sức lực nhất định không mạnh bằng hắn, dùng võ lực khẳng định không phải là đối thủ của hắn, Nhược Hi đành phải dùng ngôn ngữ sắc bén công kích.
Quả nhiên, thân thể Dạ Thiên Triệt hơi hơi cứng đờ, mâu quang nháy mắt lãnh xuống.
Cánh tay hơi hơi buông lỏng, Nhược Hi nhân cơ hội giãy ra, lòng của nàng giống cái tiểu bạch thỏ, trái tim đập bang bang, nàng vội lùi lại vài bước.
May mắn, chính mình lần nữa kiên trì, bằng không trong sạch thật sự khó giữ được , hình như cũng đã thành công làm hắn mất dục vọng, tạm thời hắn hẳn là sẽ không lại hóa thân làm sói chứ?!
Dạ Thiên Triệt mâu quang thâm trầm, đem động tác nhỏ của nàng đều xem ở ttrong mắt, khóe môi bỗng nhiên hơi hơi nhếch, mân ra độ cong mỉm cười.
Chẳng qua, ý cười này thấy thế nào cũng giống như là trào phúng: Được, tốt lắm! Ngươi đã không quan tâm, ta cần gì phải tự mình đa tình? Ngươi yên tâm, loại chuyện này chú ý ngươi tình ta nguyện, miễn cưỡng vô ý, ta còn không đến mức để ý như vậy! Vừa nói xong xoay người liền đi.
Tốc độ của hắn rất nhanh, đi thật quyết tuyệt, cũng không thèm quay đầu lại, rất nhanh biến mất khỏi Di Thuý uyển.
Nhược Hi sửng sốt, trơ mắt nhìn hắn đi xa, hình như hắn thương tâm?!
Mở miệng giống như muốn nói cái gì, lại ngậm miệng, chung quy cái gì cũng không có nói.
Quên đi, nếu chính mình không nghĩ thích hắn, vây vẫn nên tận lực ít tiếp xúc, mau chóng giải trừ hôn ước là được!
/27
|