Ngọc Tỏa Dao Đài

Chương 25 - Cầu Hôn

/60


Ta và Nguyệt Đồng được làm bạn tù cùng một chỗ rồi.

Thực ra tiên nhân phạm tội ở Thiên Giới phần lớn là bị phán quyết tại chỗ, nhẹ thì ra tiên đảo tư quá, nặng hơn thì giáng xuống phàm trần, tùy tình hình mà quyết định là làm người hay làm súc sinh, còn nghiêm trọng hơn thì trực tiếp trói lên Tru Tiên Đài xử quyết, cho nên thiên lao trống rỗng, không có phạm nhân khác.

Lính canh ngục coi giữ đại lao có lẽ là đến mấy trăm năm chưa thấy mặt phạm nhân, rảnh rỗi đến phát khùng, cho nên nhìn thấy bọn ta vui mừng khôn xiết, hăm hở đọc lại một trường đoạn quy tắc thiên lao, phân chia rõ ràng phòng giam nam, phòng giam nữ, đưa lên một khay thanh lộ với mật đạo làm đồ ăn thức uống, cuối cùng còn nhiệt tình cùng ta lôi kéo làm quen: Tiên nhân trước bị giam vào ngục sau mới thẩm tra xử lí thì đại bộ phận đều không có việc gì cả, sau này khi Ngọc Dao tiên tử ra ngoài, nhớ phải chiếu cố cho tiểu nhân đấy, tiểu nhân họ Tiếu, tên Tiêu, thuộc Tiên Vệ Đội.

Ta chóng mặt trả lời: Ta bị giam trước, xử lý sau là vì chiến sự cấp bách, Thiên Đế không rảnh.

Đồng chí lính canh họ Tiếu sắc mặt đổi ngay lập tức.

Thanh lộ với mật đào cũng mất luôn.

Ánh mắt Nguyệt Đồng nhìn ta đầy nỗi ái ngại.

Ta cũng hối hận rồi.

Hai người ngoan ngoãn ngồi xổm trong đại lao đợi phán quyết. Bởi vì biết rõ hẳn phải chết, tâm tình ngược lại nhẹ nhõm hơn hẳn. Nguyệt Đồng - lăn lộn trong ngục giam đã quen vừa gặm bánh bao vừa than phiền đồ ăn trong nhà giam của Thiên Giới quá khó ăn, ta mới lại không cho phép bất cứ kẻ nào chửi Thiên Giới không bằng Ma Giới đâu, nên lập tức liệt kê ra một hai ba bốn luận điểm mà phản bác, tranh luận rất kịch liệt, cuối cùng kết luận là nhà giam trong Thiên Giới có điều kiện tốt hơn, nhà giam ở Ma Giới có đồ ăn ngon hơn, phong cảnh ngoài cửa sổ của nhà giam Thiên Giới đẹp hơn, còn muội muội canh giữ đại lao Ma Giới lại có dáng người nóng bỏng hơn.

Tình hình chiến đấu bên ngoài hình như càng ngày càng kịch liệt, Thiên Giới mãi vẫn không rảnh xử lý bọn ta, thẳng một lèo nửa tháng qua đi, mới có người truyền lệnh đến, nói là muốn ba ngày sau xử quyết.

Nguyệt Đồng bắt đầu phàn nàn lần thức một ngàn lẻ một: Thiên Giới keo kiệt quá rồi đấy, người sắp chết rồi mà cũng không được miếng thịt để ăn, cơm chặt đầu đến cùng là đâu rồi? Ta là mèo! Làm sao mà ăn củ cải trắng được? Cứ tiếp tục như vậy thì còn chưa bị xử quyết đã chết đói rồi!

Ta an ủi: Ngoại trừ tiên sủng thì đại bộ phận người trên Thiên Giới đều ăn chay, ăn chay tốt cho sức khỏe lắm, còn có thể tu thân dưỡng tính, cho nên ngươi cũng có thể học ăn củ cải trắng thử xem!

Nguyệt Đồng nhìn ta bằng ánh mắt là lạ...

Ta rốt cục cũng nhớ ra người sắp chết thì chẳng cần quan tâm đến thân thể khỏe mạnh, lập tức đỏ mặt, không ngừng xoắn xoắn tay, giải thích: Ngươi có thể coi củ cải trắng như thịt, mùi vị cũng không khác nhau là mấy đâu.

Nguyệt Đồng hỏi: Nàng nếm qua thịt chưa?

Ta gật đầu, lúng túng đáp: ''Không cẩn thận cắn phải một miếng bánh bao thịt, Bạch Quản nói là dùng thịt heo để làm, thế là ta lập tức nhổ ra. Thực ra vị giác của ta không tốt lắm, khó mà phân biệt ngon hay không ngơn, củ cải trắng với đào tiên trong miệng ta cũng cùng một vị cả, nếu Nguyệt Đồng nhà ngươi đói, có thể lấy cả củ cải của ta ăn. Bằng không sau khi chết thì cả củ cải cũng không có mà ăn đâu.

Nguyệt Đồng cười to, hai mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, nhe ra hai cái răng nanh nho nhỏ, nó vừa lau nước mắt vừa nói: A Dao, nàng trung thực đến mức người ta không biết nói gì cho phải...

Chẳng lẽ ta an ủi sai rồi?

Ta rất bất an.

Nguyệt Đồng vứt củ cải xuống, mang xiềng xích trên thân bước đến gần ta hai bước, dựa vào cửa nhà giam, hai mắt như làn thu thủy, yên lặng nhìn ta, bỗng nhiên hỏi: A Dao, cứ như vậy mà chết, nàng có cam lòng không>

Ta nói: Cam lòng hay không cam lòng thì liên quan gì?

Ta không cam lòng Nguyệt Đồng nghiêng nghiêng đầu, cười hì hì, nói với ta bằng giọng không đứng đắn: Cha ta khi còn tại thế, nói phải chờ ta trưởng thành, lấy cho ta một thê tử tốt. Còn muốn sau này mọc ra một cái đuôi thật to thật mượt, lông mềm như nhung, trên người phải có ba loại sắc hoa, sinh một ổ linh miêu nho nhỏ. Thế nhưng ông không kịp đợi ta lớn lên đã mất rồi. Linh miêu diệt tộc, ta bị nhốt trong nhà giam hơn nửa đời người, sau khi được thả ra, toàn bộ thế giới đều đã thay đổi, giấc mộng của ta cũng vỡ tan tành rồi, A Dao, giấc mộng của nàng là gì? Dù sao cũng sắp chết rồi, nói ra đi...

Ta nhăn nhó rất lâu, mới thẹn thùng nói: Ta chỉ muốn sư phụ ở lại Giải Ưu Phong, cùng ta sống chung mãi mãi. Thế nhưng mà ta cảm thấy ý nghĩ này hình như rất không tốt, cho nên...

Nguyệt Đồng tỉnh ngộ: Nàng muốn làm vợ của sư phụ nàng?

Không thể nào! Sư phụ ta là thiên nhân chi tư, kinh thế chi tài, mặc dù ngày ta còn bé hắn từng nói làm tướng công cho ta, nhưng đó chỉ là nói chơi, không thể coi là thật, ta thân là đồ đệ, sẽ không dám có ý nghĩ xấu với hắn! Ta xấu hổ phát sốt, liều mạng phủ nhận, sau đó cúi đầu, xoa xoa góc áo, nói: Ta, ta chỉ là rất nhớ hắn...

Người mà mình mong nhớ ngày đêm, đến chết cũng không thấy được một mặt.

Đợi đến khi hồn phi phách tán rồi, có muốn gặp cũng không được nữa.

Ta rốt cục nhịn không được, mắt đỏ lên.

Nguyệt Đồng luống cuống, hắn không ngừng an ủi: Nếu không ta biến thành bộ dáng của sư phụ nàng đến làm bạn với nàng nhé? Hắn trông giống hệt Tiêu Lãng à?

Nghĩ đến Tiêu Lãng kẻ đã hại chết sư phụ, ta rốt cục Oa một tiếng khóc lớn.

Nguyệt Đồng ngoe nguẩy cái đuôi, đề nghị lần nữa: Không bằng ta biến thành sư phụ nàng lấy nàng nhé?

Ta khóc nói: ''Không được!

Nguyệt Đồng lắp bắp nói: Nếu không thì... thì... ta lấy nàng nhé?

Ta mắng nói: Đừng có nói linh tinh!

Không nói linh tinh... Nguyệt Đồng gãi gãi đầu, có chút thẹn thùng: ''Mặc dù nàng không có tai mềm với đuôi to... nhưng làn da của nàng rất mịn màng, xương cốt cũng rất mềm, còn nữa thân thể nàng ấm áp như lò sưởi, đều là những điểm mà mèo yêu thích, chúng ta lại lớn lên bên nhau từ nhỏ, khi đó ta đặc biệt thích ôm nàng ngủ để sưởi ấm, còn cọ cọ lung tung, nước miếng chảy hết lên người nàng cơ...

Ta vội vã bác bỏ: Khi đó ta vẫn còn là khối ngọc chứ gì?

Nguyệt Đồng gật gật đầu, vui mừng nói: Dù sao, dù sao bình thường đều là nữ nhân dỗ dành ta, ta không biết dỗ dành nữ nhân, nhưng mà ta thích nàng, cũng đều sắp chết rồi, không bằng đem tâm sự ra nói cho rõ ràng, ta cầu hôn nàng, nàng gả cho ta đi.

Yêu tộc vốn không để ý đến cấp bậc lễ nghĩa lắm, nó nói trắng ra như thế khiến người ta mặt đỏ tới mang tai, ta cự tuyệt, nói: Như vậy không hay!

Nguyệt Đồng khuyên nhu: Không có gì không hay cả, nàng thích bộ dạng gì, không cần biết nam hay nữ ta đều có thể biến ra để làm bạn với nàng. Nếu không còn chưa kết hôn đã chết rồi thì sao? Mặc dù ta không tốt lắm, vừa dốt, vừa lười, vừa tham ăn, trước kia còn rất bừa bãi... Thế nhưng nàng không gả cho sư phụ được, ở đây cũng không còn sự lựa chọn nào khác, vẫn là cứ cố gả cho ta đi thì hơn...

Ta đả kích nó: Nhà giam nam nữ cách xa nhau như vậy, ngươi cho dù cưới ta cũng không chạm vào được.

Cặp mắt xinh đẹp của Nguyệt Đồng còn sáng hơn cả bầu trời đêm đầy sao, nó khao khát nói: Ít nhất, ta có thể càm tay nàng, cùng bước lên Tru Tiên đài, làm uyên ương đồng mệnh!

Lúc còn bé, muốn một tướng công lông mềm như nhung, nay tướng công lông mềm như nhung đứng ngay trước mắt, ngoe nguẩy cái đuôi, tình thâm ý thiết mà bày tỏ, lại khiến ta không khỏi động tâm. Hơn nữa, giữa vực sâu của tuyệt vọng này, có người ở bên, luôn tốt, Sẽ quên đi sợ hãi, quên đi đe dọa, trở nên dũng cảm hơn.

Nguyệt Đồng vội vàng nói: Nàng không trả lời, ta liền coi là nàng thẹn thùng đồng ý!

Ta vội vàng phủ nhận: Đợi một chút, cho ta suy nghĩ lại đã...

Nữ hài tử nói muốn suy nghĩ lại, trong đầu hơn nửa là đã đồng ý rồi. Nguyệt Động vui mừng quá đỗi, đứng lên vòng vo mấy vòng liên, nếu không phải có song gỗ ngăn cản, nó chắc chắn đã phi thẳng về phía ta ôm hôn ta mấy cái rồi.

Xe ngựa của Đông Quân (Thần mặt trời) chậm rãi đi về phía Tây, Thỏ Ngọc chậm rãi kéo mặt trăng lên, đang lúc ta quyết định cho Nguyệt Đồng một câu trả lời rõ ràng thì lính canh ngục vội vàng lao từ ngoài vào, thái độ đối với ta rất là khách khí, cởi bỏ xiềng xích, cung kính đón ta ra ngoài. Nguyệt Đồng đập cửa nhà lao hỏi: Sao vậy? Xử quyết tiến hành sớm hơn à?

Lính canh ngục đáp: Là Thiên Đế cho mời Ngọc Dao Tiên Tử.

Ta theo hắn bước ra khỏi thiên lao, đã thấy Trấn Ma tướng quân mang theo mấy trăm tinh binh, mặt không biểu tình đứng chờ, sau đó phất phất tay, lại để cho người đưa đến một cỗ xe ngựa tinh xảo, nhét ta vào trong, nhanh như gió chạy tới Thiên Cung.

Ta không hiểu gì cả, cảm thấy rất là bất an, hỏi: ''Tướng Quân vội vàng như thế, thật ra đã xảy ra chuyện gì?

Trấn Ma tướng quân lạnh lùng Hừ! một cái, ánh mắt nhìn ta rất là khinh thường: Hôm trước Tiên - Ma đàm phán, Ma giới phái sứ giả đến đây, tiện nhân Thương Quỳnh kia đưa ra điều kiện lui bình là đầu lâu của Nguyên Ma Thiên Quân, còn cả ngươi nữa!

Ngũ lôi oanh đỉnh cũng chưa đủ để mô tả tâm trạng của ta lúc này.

Thương Quỳnh thiện chiến chẳng thiện mưu, chỉ khát máu và ưa dùng vũ lực, rất ít khi đàm phán, dưới thế thượng phòng mà lui binh chắc chắn không phải chủ ý của ả ta, chắc chắn sau lưng ả có người sai sử, có mưu đồ khác.

Bóng dáng khủng bố của kẻ am hiểu tính toán mưu mô kia, lại một lần nữa hiển hiện trong đầu ta.

Thiên Cung ngày nào còn ca múa mừng vui thái bình, hôm nay tràn đầy trong không khí là sự khắc nghiệt đáng sợ, trên mặt mọi người chỉ còn lại vẻ lo lắng giấu đi không hết. Trong đại điện, chỉ có một số rất ít những tướng lĩnh cao cấp và thượng tiên ở lại, Tiên nhân mãi mãi trẻ trung thanh xuân, vậy mà hai mắt Thiên Đế đầy tơ máu như phàm nhân, so với kẻ bị giam một tháng trong đại lao là ta đây còn tiều tụy hơn.

Ta biết rõ, tình hình chiến đấu đã đến mức không thể nào lạc quan nổi, ít nhất đã đánh tới ranh giới phong ấn của Thiên Giới, nếu không có Trấn Ma tướng quân làm đại diện, thì những Tiên nhân ngoan cố kia cũng sẽ không chấp nhận hòa đàm.

Điều càng khiến cho người ta giật mình là, sứ giả mà Ma Giới phái tới để hòa đàm lại là người quen, chính là kẻ có ý đồ xâm phạm Nguyệt Đồng ngày ấy - Xích Hổ tướng quân.

Vẻ thô bạo trên người hắn đã biến mất không thấy tăm hơi, khí chất trở nên ổn trọng bình tĩnh, đứng đó nhưu một ngọn núi sừng sững chọc trời, mưa gió không sờn, sấm chớp không đổi, nào còn là tên tướng quân háo sắc ngày nào?

Trong lúc ta đang hoang mang, Xích Hổ hướng về phía ta chắp chắp tay, nói với giọng hơi hối lỗi: Ngày đó phụng mệnh đắc tội, kính xin Ngọc Dao tiên tử chớ trách.

Ta tỉnh ngộ rồi.

Xích Hổ xuống tay thật nặng làm Nguyệt Đồng bị thương, Viêm Hồ cùng Đằng Xà cố ý lộ ra mục đích cùng thời gian Tiêu Lãng sẽ đến, cũng chỉ là chiến thuật của Tiêu Lãng, nếu lúc ấy ta không trốn, Bạch Quản cũng không có khả năng hóa thân thành Tiêu Lãng xuất hiện. Hắn biết rõ nếu hắn càng ép sát, ép đến mức bọn ta bị dồn đến đường cùng, lại thắp lên một chút hi vọng, dẫn dắt bọn ta trốn vào Thiên đường.

Càng nghĩ càng hận, ta không thèm liếc hắn lấy một cái.

Xích Hổ ha ha cười ngây ngô hai tiếng, hướng về phía Thiên Đế nói cáo từ rồi nghênh ngang trở về. Hai quân giao chiến, cái quy tắc không chém sứ giả thì Thương Quỳnh chẳng để vào mắt, nhưng mà ở Thiên Giới thì mười vạn năm qua vẫn áp dụng rất triệt để, cho nên các tướng sĩ tức giận trừng mắt nhìn bóng lưng của hắn, kiếm cung giương lên, nhao nhao tiến lên cầu Thiên Đế cho vây đánh giết chết tên khốn kiếp kia.

Trấn Ma tướng quân thở dài: Thôi đi, Thập phương La Sát, Bát đại ma tướng cho dù có giết chết hết thì cũng có tác dụng gì? Chỉ cần Thương Quỳnh, Tiêu Lãng chưa trừ diệt, thế lực của Ma Quân chắc chắn sẽ chẳng hao tổn bao nhiêu đâu.

Suýt chút nữa đã quên! Xích Hổ đi tới trước cửa, bỗng nhiên vỗ vỗ trán, quay trở lại lớn tiếng nói: Ngọc Dao tiên tử, Tiêu Lãng đại nhân có chuyển lời: ''Một ngày không gặp như cách ba thu đại khái là ngài ấy rất nhớ cô, sẽ không có mới nới cũ, đứng núi này trông núi nọ. Bảo cô cứ thoải mái, thả lỏng tinh thần, đừng lo lắng nhớ nhung ngài ấy đến trà không tha cơm không thiết nhé!

Trước mắt bao người, hắn, hắn tuyệt đối là cố ý mà...

Nếu như không phải bị thị vệ lôi kéo, ta đã mất mặt mà đâm đầu vào cột rồi.

Ánh mắt Trấn Ma tướng quân nhìn ta càng thêm xem thường: Lúc ngươi ở dưới hạ giới đã cấu kết với tên ma đầu Tiêu Lãng kia rồi hả?

Ta vội lên tiếng kêu oan.

Ta thổ huyết nói: Tiêu Lãng tâm cơ rất sâu, hắn không thể nào thực sự nhằm vào ta, cũng không thể nào làm chuyện vô nghĩa. Chọn ta chắc chắn là có nguyên nhân khác, Ngọc Dao không có gì quan trọng. Hôm nay Thương Quỳnh chấp nhận đưa ra điều kiện hòa đàm là bởi lực lượng của ẩ không phá được ranh giới phong ấn của Thiên Giới, nếu như giao ra đầu lâu của Nguyên Ma thiên quân, lại để cho linh hồn ngủ say trong thân thể hắn tỉnh dậy, lại cho hắn và Thương Quỳnh liên thủ, lực lượng của Ma Giới sẽ vực dậy hoàn toàn, đến lúc ấy, phong ấn bị phá, Thiên Giới sẽ triệt để rơi vào tay giặc, cho nên loại điều kiện này tuyệt đối không được chấp nhận.

Thiên Đế nói: Thương Quỳnh đúng là không mở được phong ấn của Thiên Giới, theo tin tức mà Xích Hổ tướng quân mang đến, Ma Giới chấp nhận đưa ra điều kiện lựa chọn, chỉ cần giao ra một là ngươi hoặc đầu lầu Nguyên Ma Thiên Quân, lập tức lui quân.

Ta không chút do dự mà lựa chọn: Đầu lâu của Nguyên Ma Thiên Quân không thể giao, xin Thiên Giới giao ra ta, Ngọc Dao thân mang trọng tội, đợi khi đi đến Ma giới sẽ lập tức tự vẫn, tránh làm nhục danh dự Thiên Giới!

Làm càn! Loại nam nhân như Tiêu Lãng, sao có thể để nữ nhi tình trường trong lòng? Cho dù hắn chấp nhận, Thương Quỳnh cũng sẽ không đồng ý! Thái độ của Trấn Ma tướng quân với ta rốt cục cũng có chút hòa hoãn, ông ta cau mày nói: Ta cho rằng Ma Giới muốn ngươi hẳn là có mục đích khác!

Huyền Thanh Tiên Nhân không nhanh không chậm nói: Thuật bổ hồn của Ngọc Dao tiên tử là thiên hạ vô song. Nguyên Ma Thiên Quân cả thân mình và linh hồn đều đã bị giam cầm vạn năm, không biết có thể phục hồi lại hoàn toàn hay không, nếu như Ngọc Dao tiên tử bị xử tử, hồn phách Nguyên Ma Thiên Quân bị hao tổn, cho dù có tìm lại được đầu lâu thì tỉnh lại cũng chỉ là thằng điên. Nếu giữ Ngọc Dao tiên tử ở Ma giới, trị liệu tốt hồn phách của Nguyên Ma, sau lại tìm kế cướp được đầu lâu, đấy mới là thượng sách!

Huyền Mộng tiên tử phụ họa đứng bên cạnh hắn phụ họa: ''Nếu như vậy, thà rằng để cho Nguyên Ma Thiên Quân có được đầu lâu tỉnh lại biến thành thằng điên chứ Ngọc Dao tiên tử là tuyệt đối không thể giao cho Ma Giới.

Thiên Đế lắc đầu: Ma giới nghĩ trước chúng ta dù thế nào cũng không giao ra đầu của Nguyên Ma Thiên Quân nên mới đưa ra kế hai chọn một. Có lẽ đưa ra điều kiện là Ngọc Dao tiên tử chỉ là tung hỏa mù, khả năng hồn phách của Nguyên Ma Thiên Quân không hao tổn chút nào, hắn có lẽ là nghĩ tới chúng ta suy đoán lung tung như vậy, sau đó giao ra đầu lâu của Nguyên Ma, xử tử Ngọc Dao.

Lời vừa nói ra, mọi người lâm vào trầm tư.

Tên ác ma Tiêu Lãng kia, thích nhất là tung hỏa mù, bày ra lựa chọn khiến mọi người đều rơi vào thế khó xử.

Giao ra đầu lâu Nguyên Ma Thiên Quân tựa hồ là bẫy rập.

Giao ra ta cũng tựa hồ là bẫy rập.

Hắn sẽ ở trong bóng đêm cười hỏi bọn ta: Ngươi chọn nhảy vào cái nào?

Ta hỏi: Ta không muốn bổ hồn cho Nguyên Ma Thiên Quân, chẳng lẽ hắn sẽ lấy đao bức chết ta?

Trấn Ma tướng quân xùy một tiếng, nói: Hắn đã bức ngươi mở thiên đường, sao biết hắn có năng lực bức ngươi bổ hồn hay không?

Ta thẹn quá hóa giận: Hắn còn quản được ta chết hay không chết à?

Trấn Ma tướng quân hỏi: Thế nếu hắn uy hiếp là ngươi vừa chết là hắn phát động binh mã tấn công lần nữa thì sao?

Ta bị hỏi đến cứng họng, bỗng nhiên cảm thấy Trấn Ma tướng quân cùng Tiêu Lãng về bản chất chính là cùng một loại người a~~~~~~

Mọi người tranh luận không ngớt, có người nói phải giao ra ta, có người lại nói phải giao ra đầu lâu của Thiên Ma.

Thiên Đế vẫn một mực trầm mặc nghe bọn ta tranh chấp đột nhiên lên tiếng nói: Ý ta đã quyết, để cho Ngọc Dao tiên tử xuống Ma Giới, kéo dài thời gian, lại phái trọng quân đến trấn thủ đất phong ấn, trông giữ đầu lâu của Nguyên Ma Thiên Quân, không thể lại để cho bọn đạo chích trốn Ma Giới có cơ thừa dịp.

Trấn Ma tướng quân gật đầu khen: Thiên Đế cao minh, đợi Thiên Đế bố trí xong tất cả rồi, Ngọc Dao hắng tự vẫn nhé!

--------------------

Tự mình muốn chết với người khác bảo mình đi chết là hai chuyện khác nhau.

Ta bỗng nhiên rất thất lễ mà bắt đầu nảy sinh ra một chút xúc động muốn đánh người.

Trấn Ma tướng quân thấy ta nhìn hắn, chợt đột phát hảo tâm an ủi: Chớ chọn cách thắt cổ với đập đầu, vừa thống khổ lại vừa dễ cứu. Ngươi tối nay đến chỗ Mạn Đà La tiên tử xin một liều đọc dược, lúc chết không hề đau đớn, dung mạo không thay đổi, còn mạnh hơn Tru Tiên đài cả trăm lần.:

____

Sư phụ ơi, kì thật kĩ thật an ủi người của con còn không phải nát nhất đúng không?

Thiên Đế thấy ta nói không nên lời (bị tức đến nỗi nói không nên lời), liền coi như cam chịu (mặc đinh là như vậy), xem như đã quyết định chuyện này, chuẩn bị tuyên bố tan học.

Ta phục hồi tinh thần lại, cấp thiết ngăn lại ông ta, thừa cơ cầu xin: Ngọc Dao phạm sau lầm, nên phạt, Thiên Giới an bài, không dám không tuân theo. Nhưng Nguyệt Đồng kia xác thực là bị ta lừa gạt mới phạm phải sau lầm, xin ngài tha thứ nó ạ!

Thiên Đế vuốt râu trầm mặc.

Ta nhanh chóng nói: Ta chuyến này đi, đại khái là không về được, xin Thiên Đế khai ân, để ta bỏ qua khúc mắc trong lòng, không còn gánh nặng nào nữa, có thể chuyên tâm làm việc!

Đó là một uy hiếp nho nhỏ, ám chỉ Nguyệt Đồng nếu bị giam giữ xử tử, ta khi làm việc có thể phân tâm khi làm việc.

Thiên Đế nhíu mày, hỏi ý kiến mọi người.

Trấn Ma tướng quân sảng khoái nói: Mèo yêu nho nhỏ, không đáng nhắc đến, đại cục làm trọng!

Chuyện này cứ như thế là quyết định, Nguyệt Đồng được sửa án đi Đào Viên diện bích tư quá.

Lúc tan triều, Thiên Đế nói với ta: Lần này đi Ma Giới, khó có thể gặp lại. Ngươi trước cứ đến chỗ Thiên Phi một chuyến, coi như cáo biệt đi!

Ta khó hiểu, ngày thường vốn chẳng hay qua lại chỗ Thiên Phi, ngoài chuyện trước lúc xuống trần có cứu con trai bà ta một lần thì cũng không có giao tình gì, bà ta lấy đầu ra chuyện nói với ta? Đang muốn khách khí từ chối thì Thiên Đế lại lần nữa kiên trì: Chuyện Nguyên Thanh Thiên Quân, nàng còn có mấy lời cảm tạ ngươi, mau đi đi!


/60

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status