Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Chương 612 - Có một loại đạo đức gọi là chia sẻ (2)

/932


Kỳ thật cô rất muốn làm rõ cho Đường Thời mình không ở cùng một chỗ với Trần Mặc Thâm, nhưng mà cô lại sợ sau khi cô nói cho Đường Thời, Đường Thời sinh ra nghi ngờ đứa nhỏ trong bụng của cô.

Gần đây vài lần cô tiếp xúc cùng Đường Thời, xác thực tốt lắm, cũng làm cho cô cực kỳ vui vẻ, nhưng mà cô đã có chút phân không rõ thái độ giờ phút này của Đường Thời, do dự một chút Cố Khuynh Thành nhẹ giọng nói: "Anh ấy không ở nhà, công ty có việc nên ở lại tăng ca."

Đường Thời bên kia điện thoại trong nháy mắt trầm mặc, qua một hồi giọng Đường Thời mới trầm thấp nhu hòa truyền đến: "Không có liền tốt rồi."

Đường Thời không có bất cứ ngừng lại liền chuyển đổi đề tài: " Anh xem Microblogging em nói, em trúng thưởng rồi hả?"

Mặc dù trúng thưởng đã là chuyện ngày hôm qua, nhưng mà nhắc đến lần nữa Cố Khuynh Thành vẫn cảm thấy có chút hưng phấn: "Ân, nhân phẩm đại bạo phát, lần đầu tiên trong đời trúng thưởng a!"

Cho dù Cố Khuynh Thành biết Đường Thời đã thấy được phần thưởng của mình trên Microblogging, vẫn cực kỳ khoe ra nói: "Là một chiếc xe em bé rất đẹp a!"

Đường Thời cách điện thoại, cũng có thể cảm giác Cố Khuynh Thành kích động, trong lòng anh bởi vì vừa mới nghĩ đến Trần Mặc Thâm mà hiện ra sa sút và khó chịu nháy mắt bị trấn an rất nhiều.

Kỳ thật như vậy cũng rất tốt, cho dù anh không phải người có thể đi cùng cô, nhưng mà anh vẫn có thể cho cô cực kỳ vui vẻ.

Trong điện thoại Cố Khuynh Thành hơi vài phần tính trẻ con líu ríu nói không ngừng với anh: " Từ đầu em liền không nghĩ tới em sẽ trúng thưởng a, em vẫn cảm thấy loại chuyện tốt này không rơi trên đầu em..."

Cố Khuynh Thành thế này làm cho Đường Thời nhớ tới thời niên thiếu, mình múa bút thành văn giúp cô làm bài tập, cô lại cắn các loại đồ ăn vặt ở trước bàn học của anh, một vòng một vòng vòng quanh, sau đó miệng nói cùng anh một chút chuyện đã xảy ra trong trường học.

Kỳ thật anh cũng không phải hoàn toàn mất đi đúng không?

Tối thiểu anh ở sinh thời còn thấy cô sống thật với mình.

Cho nên như vậy thật sự rất tốt, cô vì Cố Gia gả cho anh, nơm nớp lo sợ ở trước mặt anh, cả đời làm sao sống thật.



Cố Khuynh Thành như vậy... Cô không đau lòng anh lại đau lòng.

Cho nên rất tốt, thật sự rất tốt.

Cố Khuynh Thành kích động còn chưa nói xong liền nghe được bên kia điện thoại truyền đến tiếng Trương Tiểu Tả: "Đường tổng, ngài ở bên trong còn đang chờ ngài họp a."

Trái tim Đường Thời đang tốt đẹp, trong lúc bất chợt bị Trương Tiểu Tả cắt ngang, mi tâm của anh hơi hơi nhăn nhăn, còn chưa mở miệng nói chuyện trong điện thoại liền truyền đến tiếng Cố Khuynh Thành: "Hiện tại anh đang họp?"

Đường Thời hung hăng trừng Trương Tiểu Tả một cái, trừng Trương Tiểu Tả theo bản năng lùi hai bước, cúi đầu xuống, không dám thở mạnh một tiếng.

Cố Khuynh Thành và Đường Thời trò chuyện lâu như vậy, ngược lại có vài phần mệt nhọc, cô miễn cưỡng ngáp một cái, sau đó nói: "Em không quấy rầy anh, em muốn đi ngủ."

Đường Thời lập tức thu liễm ánh mắt ngoan độc vừa mới trừng Trương Tiểu Tả, mặt mày ôn hòa đối với Cố Khuynh Thành trong di động mở miệng nói: "Được, chúc ngủ ngon."

" Ân, muộn...." Cố Khuynh Thành nghĩ đến bên kia Đường Thời là giữa trưa, vì thế chữa lại nói: "Tạm biệt."

" Tạm biệt."

Cố Khuynh Thành tạm dừng một hồi mới tắt điện thoại, sau đó ôm di động nằm ở trên giường mềm mại, khóe môi nhịn không được cong cong.

---

Luôn có người một lần như vậy làm cho ngươi kìm

/932

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status