Kim Ô Mẫu Hoàng giao phó hoàn tất, toàn thân bốc lên hỏa diễm cuồn cuộn, liền hóa thành một đạo lưu quang màu đỏ, hướng về mặt nước phóng đi.
Trảm Nhạc đột nhiên cả gan nói:
- Mẫu Hoàng bệ hạ, thuộc hạ có lời muốn nói!
Kim Ô Mẫu Hoàng cười lạnh nói:
- Chờ ta quay về hãy nói.
- Bệ hạ, đợi ngài trở về, sợ rằng không kịp. Bệ hạ lần này đi, hoặc là toàn diện tuyên chiến, hoặc là xin đừng rút dây động rừng. Nếu Mẫu Hoàng bệ hạ bại lộ thân phận, chúng ta chẳng khác nào hoàn toàn bại lộ. Ngoài trực tiếp khai chiến, không còn lựa chọn nào khác.
Kim Ô Mẫu Hoàng tâm thần rùng mình, cảm thấy lời này trái lại có lý.
Nếu lúc này tế ra Chủ Thần Khí, sau này địch diệt sát, chẳng lẽ không phải trực tiếp tuyên chiến sao? Lúc này, không có chút chuẩn bị, một khi khai chiến, cho dù có thể giết được một Thiên Thần Đạo cường giả của đối phương, chỉ sợ cũng là cái được không đủ bù đắp cái mất. Huống hồ, có thể tiêu diệt được một Thiên Thần Đạo hay không, vẫn là một ẩn số!
Dù sao mấy vạn năm qua, Kim Ô Mẫu Hoàng nó vẫn không có động thủ với người khác. Giao chiến lần này, chưa hẳn có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái đỉnh phong, giết chết đối thủ. Nguồn: http://truyenyy.com
Nhưng mà, nếu không tự mình chạy ra, để bọn chúng vòng quanh Vô Tận Đông Hải, chẳng khác nào là lao thẳng vào Thang Cốc. Nếu đại bản doanh Thang Cốc này bị bại lộ, cũng cảm thấy không phải là chuyện tốt gì.
Suy nghĩ trước sau, Mẫu Hoàng cắn răng một cái, hung hăng nói:
- Nếu để bọn chúng tìm được Thang Cốc, phiền phức càng lớn hơn. Vẫn không bằng vô thanh vô tức ở giữa đường chặn giết, khiến bọn chúng chết thần không biết, quỷ không hay!
- Mẫu Hoàng bệ hạ!
Trảm Nhạc và Đoạn Thủy còn muốn khuyên bảo, thân ảnh của Kim Ô Mẫu Hoàng đã sớm biến mất không dấu vết.
Lại nói đến hai người Hoa Tập Nguyệt và Xích Hằng Vũ, một đường theo dõi ba tên gia hỏa đó, bất giác đã tới cảnh nội của Vô Tận Đông Hải.
- Ngũ ca, ngươi xem, ba tên gia hỏa này, hai người đến từ Thiên Hỏa Nam Cương, một người đến từ Vô Tận Đông Hải. Tại sao ba người đồng thời đi đến Vô Tận Đông Hải chứ?
Xích Hằng Vũ cười nói.
Hoa Tập Nguyệt mặc dù tính cách lạnh lùng cũng không phải một chút năng lực phân tích cũng không có, gật gật đầu:
- Như vậy xem ra, Đại sư huynh thả bọn chúng ra, không phải không có đạo lý.
- Đúng, nếu sau lưng bọn chúng thật sự có một tổ chức, ta phỏng chừng cứ điểm chính là ở Vô Tận Đông Hải. Hiện tại nghi vấn duy nhất chính là, chủ mưu sau lưng bọn chúng, có phải là Kim Ô Thú đơn giản như vậy hay không. Nếu là Kim Ô Thú, vậy thì dễ làm. Nếu không phải Kim Ô Thú, vấn đề càng thêm phức tạp rồi.
Hoa Tập Nguyệt lãnh đạm nói:
- Lão Lục, chúng ta đi theo ba tên này xem bọn chúng đi đến đâu. Cùng lắm thì, đến lúc đó tới trong Thang Cốc của Vô Tận Đông Hải xem đến tận cùng, xem xem hang ổ của Kim Ô Thú, rút cuộc có trò quỷ gì, tại sao Kim Ô Thú lại có thể sống lại.
Xích Hằng Vũ vội nói:
- Ngũ ca không được. Đại sư huynh dặn dò chúng ta không được rút dây động rừng. Nếu tùy tiện xông vào Thang Cốc, chỉ sợ sẽ làm hỏng đại sự.
- Có thể làm hỏng đại sự gì chứ?
Hoa Tập Nguyệt lông mi nhướng lên:
- Lão Lục, không phải ngươi sợ đấy chứ?
Xích Hằng Vũ luôn là người hiền hòa, mặc dù câu hỏi này của Hoa Tập Nguyệt có chút không khách khí, hắn cũng không để ý mà là kiên nhẫn nói:
- Ngũ ca, bảy huynh đệ chúng ta mấy vạn năm qua luôn giữ vững, ngươi cảm thấy huynh đệ ta là người sợ phiền phức sao?
Hoa Tập Nguyệt tựa hồ cũng cảm thấy những lời nói của mình có chút quá đáng:
- Lão Lục, ta cảm thấy chúng ta không thể cứ tiếp tục bị động như vậy, nên chủ động xuất kích.
- Ngũ ca, Đại sư huynh…
Xích Hằng Vũ còn chưa nói hết câu, lập tức dừng lại, sắc mặt khẽ biến đổi:
- Ngũ ca, ngươi cảm giác được không?
Đồng thời với hắn, lông mày của Hoa Tập Nguyệt cũng khẽ nhíu lại. Hiển nhiên hắn cũng cảm giác được một tia dị thường.
Hai người này đều là cường giả Thiên Thần Đạo hai kiếp, ở Đại lục Thiên Huyền, cho dù là biến động ngoài mấy vạn dặm bọn họ cũng có thể cảm ứng được.
- Uy áp thật cường đại!
Trên khuôn mặt trắng trẻo thanh tú của Xích Hằng Vũ, lượt qua một vẻ kinh hãi:
- Ngũ ca, cái này… rõ ràng là uy áp của Thiên Thần Đạo.
Hoa Tập Nguyệt chậm rãi gật đầu, khóe miệng lại tràn ra một nụ cười khoái trá:
- Thiên Thần Đạo, không phải rất tốt sao? Mấy huynh đệ chúng ta kiềm chế mấy vạn năm. Những bại hoại của Dị tộc ẩn núp sâu như vậy, hôm nay khẳng định là chủ động đi ra, gãi đúng chỗ ngứa. Lão Lục, ngươi áp trận cho ta, ta sẽ đi gặp cường giả này!
Xích Hằng Vũ suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Ngũ ca, ngươi phải cẩn thận, địch nhân này là từ phương hướng Thang Cốc mà tới, mặc dù đang ở ngoài ngàn dặm, nhưng thực lực vô cùng cường đại. Không được lỗ mãng!
Hoa Tập Nguyệt lạnh lùng cười, trên khuôn mặt anh tuấn, lộ ra nụ cười tự tin:
- Lão Lục, ngươi yên tâm đi. Hai huynh đệ chúng ta ở cùng nhau, một sáng một tối, địch nhân dù mạnh, cũng không chiếm được ưu đãi đâu.
Loại tự tin này, bắt nguồn từ thực lực cường đại của hắn, càng bắt nguồn từ gần đây có được Chủ Thần Khí.
Mặc dù, uy lực của Chủ Thần Khí chưa có luyện hóa ra bao nhiêu, nhưng có Chủ Thần Khí trên tay, thời khắc mấu chốt, tuyệt đối là một trợ thủ cực lớn.
Xích Hằng Vũ gật gật đầu:
- Ngũ ca, không được khinh địch!
Hành sự của Thiên Huyền Thất Tử, đều có chương trình. Gặp phải loại tình huống này, hai người cùng xông lên, tuyệt đối không hiệu quả bằng một sáng một tối như vậy.
Xích Hằng Vũ lấy đại thần thông giấu thân hình đi, ở trong chỗ tối quan sát tình hình quân địch, ngược lại có thể thu được hiệu quả kỳ diệu.
Hoa Tập Nguyệt lưng đeo Diêu Quang Kiếm tiến về phía trước, hóa thành một đạo cầu vồng, hướng về phía Đông bay nhanh đi.
Diêu Quang Kiếm này chính là Chủ Thần Khí sư phụ thông qua tiểu sư đệ Tần Vô Song ban thưởng. Hoàn toàn ăn khớp với con đường tu luyện của hắn.
Thiên Huyền Thất Tử có được Chủ Thần Khí, so với người khác đương nhiên có sự ưu đãi. Đó chính là độ ăn khớp vô cùng cao, luyện hóa ra, so với người khác dễ dàng hơn nhiều.
Lý Huyền Phong ban cho bọn họ bảy món Chủ Thần Khí, đều là thông qua tay của Lý Huyền Phong luyện hóa. Và Thiên Huyền Thất Tử là thông qua thần lực của Lý Huyền Phong điểm hóa tạo nên. Vì vậy, thần thông và sức mạnh luyện hóa của Chủ Thần Khí này, là nhất mạch tương đồng.
Một khi đã là nhất mạch tương đồng, khó khăn khi dung hợp luyện hóa, đương nhiên sẽ ít hơn gấp trăm lần so với một món Chủ Thần Khí xa lạ. Vì vậy, thời gian bọn họ có được mặc dù ngắn, khi vào tay, cũng có thể phát huy được hai ba thành uy lực. Có thêm thời gian tu luyện, phát huy năm thành, thậm chí uy lực nhiều hơn, cũng không có vấn đề. Đương nhiên, muốn phát huy mười phần uy lực, trước khi chưa đạt đến cảnh giới Chủ Thần, khẳng định là không có khả năng đạt thành.
Cũng may, bọn họ mấy vạn năm qua luôn khổ công tu luyện, mặc dù gặp trở ngại quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, Tinh Hà Kết Giới bị phong ấn, bọn họ không cách nào có được đột phá, nhưng tích lũy nội tình bên trong cơ thể, cũng không có mất đi. Đợi Tinh Hà Kết Giới phá vỡ, hoặc là rời khỏi Vị diện Đại lục Thiên Huyền này, tu vi của bọn họ, đương nhiên sẽ có đột phá nhất định. Không chừng lập tức đột phá khỏi cảnh giới hiện tại, tấn thăng một tầng, đó là rất có khả năng.
Đột nhiên, thân ảnh tuấn tú của Hoa Tập Nguyệt dừng lại, ánh mắt sâu xa, bắn về phía Đông. Một đoàn hỏa diễm ngút trời, lại có thể nhuộm hồng cả chân trời, đập vào mặt đè ép tới.
Khí thế này, giống như trên bầu trời lộ ra một lỗ thủng, mưa lửa đầy trời trút xuống vậy, khí thế to lớn, giống như sóng lớn vạn trượng mênh mông kéo tới.
- A!
Ba tên tu luyện giả ở phía trước đang gấp rút chạy trốn, đột nhiên nhất tề phát ra một tiếng kêu thảm, tiếp theo, ba đạo thân ảnh đồng thời nổ tan xác, tan thành từng đoàn hỏa quang nát bấy, xương cốt không còn, rơi xuống mặt nước Vô Tận Đông Hải, một chút gợn sóng cũng không kích động nổi.
Đồng tử của Hoa Tập Nguyệt khẽ co rụt lại, lạnh giọng nói:
- Điểu nhân gì vậy?
Hai từ "điểu nhân" vừa vặn là hai từ Kim Ô Thú Tộc kiêng kỵ nhất, Kim Ô Mẫu Hoàng vừa nghe hai chữ "điểu nhân", cơn tức nhất thời vọt lên tới đỉnh.
Ngọn lửa cao vạn trượng, so với núi cao cự nhạc còn uy thế hơn một chút, nơi mà đoàn hỏa diễm này lan đến, mặt nước của Vô Tận Đông Hải không ngừng sôi trào.
Hoa nước sôi trào bắn tung tóe, cũng có thể bay tới độ cao trên mấy trăm trượng, giống như những con Giao Long tàn sát bừa bãi, không ngừng trùng kích mặt nước.
Hoa Tập Nguyệt nhìn thấy thanh thế này, cũng là giật mình kinh ngạc.
- Tiểu tử từ đâu tới, báo danh đi!
Kim Ô Mẫu Hoàng dùng thanh âm sắc bén của nó hỏi.
- Điểu nhân nhà ngươi người không ra người, quỷ không ra quỷ, cũng xứng hỏi tên tuổi của ta sao? Dù sao cũng là dư nghiệt của Kim Ô Tộc, tiểu gia ta tới đây, chính là lấy đầu điểu nhân ngươi.
Kiếm pháp của Hoa Tập Nguyệt độc, miệng lưỡi cũng rất độc.
Kim Ô Thú vốn là tâm tính hẹp hòi, không nghe những lời của đám thuộc hạ, vừa nghe thấy những lời nói móc châm chọc này, đôi cánh hung ác mạnh mẽ dựng thẳng lên.
- Tiểu tử miệng còn hôi sữa, khẩu khí điên cuồng lắm!
Lạnh lùng mỉm cười, Hoa Tập Nguyệt ngạo nghễ nói:
- Con Kim Ô Thú đến Thần Khí Chi Môn quấy tối, là đồng lõa của ngươi, khi nó vừa tới, cũng rất điên cuồng. Kết cục như thế nào? Xương cốt không còn!
Kim Ô Mẫu Hoàng vừa nghe lời này, hai mắt hung hãn nhất thời bắn ra khí xơ xác tiêu điều kinh người, thét dài một tiếng, rên rỉ không thôi:
- Được được được, con ta quả nhiên bị ngươi giết chết sao? Vậy ngươi đến nạp mạng cho lão nương đi!
Hai cánh chấn động, hóa thành hai cánh tay kim quang lấp lánh, đầu thoáng lên, huyễn hóa ra một cái đầu nhân loại, nhưng vẫn là loại mũi ưng, ánh mắt âm hiểm độc ác, kim quang bắn ra xung quanh.
Hai cánh tay rung lên, toàn thân kim quang lập tức hóa thành vạn đạo kim khâu, giống như kiếm tập hợp bay múa khắp trời, mang theo khí tức Thiên Thần Đạo cường đại, chằng chịt đâm tới.
Tư thế này, so với mưa to gió lớn còn mãnh liệt hơn một chút. Phảng phất như giữa thiên địa, cũng bị vạn đạo kim khâu giống như kiếm bay này bắn phá.
Cường giả vừa ra tay, liền biết có hay không có uy thế!
Khi Hoa Tập Nguyệt còn chưa nhìn thấy Kim Ô Mẫu Hoàng, trong lòng liền có mấy phần đề phòng. Sau khi thấy mặt, liền kinh ngạc trước sự cường đại của Kim Ô Thú này. Uy áp không thể ức chế bộc phát ra, giống như núi lửa điên cuồng phun trào, khiến Hoa Tập Nguyệt hắn, cũng cảm thấy có chút thua kém.
Nhìn thấy loại công kích ác liệt này, Hoa Tập Nguyệt nào dám chậm trễ? Toàn thân hào quang chợt thu lại, giống như ánh mắt mặt trăng, hóa thành một đạo sóng mềm, phiêu đãng, huyễn nhập vào hư không, chứ không đi quấn quanh phong mang.
Kim Ô Mẫu Hoàng nhìn thấy Hoa Tập Nguyệt lại có thể tránh né một kích hưng thịnh của nó, tiếng cười âm hiểm kéo dài nổi lên:
- Được, tên công tử nhà ngươi, quả nhiên là Thiên Thần Đạo! Che giấu kỹ lắm!
Trong tiếng cười gằn, Kim Ô Mẫu Hoàng song chưởng bắt lấy, một cây Phương Thiên Họa Kích cực lớn, nắm trong hai bàn tay. Xung quanh Phương Thiên Họa Kích, bùng lên đạo đạo quang mang thiểm điện màu tím giống như Long Xà, đan xen lấp lánh, rung động lòng người.
Phương Thiên Họa Kích này, trời sinh đã mang đặc tính lôi điện, chính là thuộc tính cường đại ngoài Ngũ Hành thuộc tính nền tảng, công kích thuộc tính lôi điện này, không lên tiếng thì thôi, phát ra một tiếng ai nấy đều kinh ngạc.
Uy lực lôi điện, từ xưa tới nay chính là thiên uy. Thiên uy khó dò! Lực của lôi điện, lại càng khó dò!
Trảm Nhạc đột nhiên cả gan nói:
- Mẫu Hoàng bệ hạ, thuộc hạ có lời muốn nói!
Kim Ô Mẫu Hoàng cười lạnh nói:
- Chờ ta quay về hãy nói.
- Bệ hạ, đợi ngài trở về, sợ rằng không kịp. Bệ hạ lần này đi, hoặc là toàn diện tuyên chiến, hoặc là xin đừng rút dây động rừng. Nếu Mẫu Hoàng bệ hạ bại lộ thân phận, chúng ta chẳng khác nào hoàn toàn bại lộ. Ngoài trực tiếp khai chiến, không còn lựa chọn nào khác.
Kim Ô Mẫu Hoàng tâm thần rùng mình, cảm thấy lời này trái lại có lý.
Nếu lúc này tế ra Chủ Thần Khí, sau này địch diệt sát, chẳng lẽ không phải trực tiếp tuyên chiến sao? Lúc này, không có chút chuẩn bị, một khi khai chiến, cho dù có thể giết được một Thiên Thần Đạo cường giả của đối phương, chỉ sợ cũng là cái được không đủ bù đắp cái mất. Huống hồ, có thể tiêu diệt được một Thiên Thần Đạo hay không, vẫn là một ẩn số!
Dù sao mấy vạn năm qua, Kim Ô Mẫu Hoàng nó vẫn không có động thủ với người khác. Giao chiến lần này, chưa hẳn có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái đỉnh phong, giết chết đối thủ. Nguồn: http://truyenyy.com
Nhưng mà, nếu không tự mình chạy ra, để bọn chúng vòng quanh Vô Tận Đông Hải, chẳng khác nào là lao thẳng vào Thang Cốc. Nếu đại bản doanh Thang Cốc này bị bại lộ, cũng cảm thấy không phải là chuyện tốt gì.
Suy nghĩ trước sau, Mẫu Hoàng cắn răng một cái, hung hăng nói:
- Nếu để bọn chúng tìm được Thang Cốc, phiền phức càng lớn hơn. Vẫn không bằng vô thanh vô tức ở giữa đường chặn giết, khiến bọn chúng chết thần không biết, quỷ không hay!
- Mẫu Hoàng bệ hạ!
Trảm Nhạc và Đoạn Thủy còn muốn khuyên bảo, thân ảnh của Kim Ô Mẫu Hoàng đã sớm biến mất không dấu vết.
Lại nói đến hai người Hoa Tập Nguyệt và Xích Hằng Vũ, một đường theo dõi ba tên gia hỏa đó, bất giác đã tới cảnh nội của Vô Tận Đông Hải.
- Ngũ ca, ngươi xem, ba tên gia hỏa này, hai người đến từ Thiên Hỏa Nam Cương, một người đến từ Vô Tận Đông Hải. Tại sao ba người đồng thời đi đến Vô Tận Đông Hải chứ?
Xích Hằng Vũ cười nói.
Hoa Tập Nguyệt mặc dù tính cách lạnh lùng cũng không phải một chút năng lực phân tích cũng không có, gật gật đầu:
- Như vậy xem ra, Đại sư huynh thả bọn chúng ra, không phải không có đạo lý.
- Đúng, nếu sau lưng bọn chúng thật sự có một tổ chức, ta phỏng chừng cứ điểm chính là ở Vô Tận Đông Hải. Hiện tại nghi vấn duy nhất chính là, chủ mưu sau lưng bọn chúng, có phải là Kim Ô Thú đơn giản như vậy hay không. Nếu là Kim Ô Thú, vậy thì dễ làm. Nếu không phải Kim Ô Thú, vấn đề càng thêm phức tạp rồi.
Hoa Tập Nguyệt lãnh đạm nói:
- Lão Lục, chúng ta đi theo ba tên này xem bọn chúng đi đến đâu. Cùng lắm thì, đến lúc đó tới trong Thang Cốc của Vô Tận Đông Hải xem đến tận cùng, xem xem hang ổ của Kim Ô Thú, rút cuộc có trò quỷ gì, tại sao Kim Ô Thú lại có thể sống lại.
Xích Hằng Vũ vội nói:
- Ngũ ca không được. Đại sư huynh dặn dò chúng ta không được rút dây động rừng. Nếu tùy tiện xông vào Thang Cốc, chỉ sợ sẽ làm hỏng đại sự.
- Có thể làm hỏng đại sự gì chứ?
Hoa Tập Nguyệt lông mi nhướng lên:
- Lão Lục, không phải ngươi sợ đấy chứ?
Xích Hằng Vũ luôn là người hiền hòa, mặc dù câu hỏi này của Hoa Tập Nguyệt có chút không khách khí, hắn cũng không để ý mà là kiên nhẫn nói:
- Ngũ ca, bảy huynh đệ chúng ta mấy vạn năm qua luôn giữ vững, ngươi cảm thấy huynh đệ ta là người sợ phiền phức sao?
Hoa Tập Nguyệt tựa hồ cũng cảm thấy những lời nói của mình có chút quá đáng:
- Lão Lục, ta cảm thấy chúng ta không thể cứ tiếp tục bị động như vậy, nên chủ động xuất kích.
- Ngũ ca, Đại sư huynh…
Xích Hằng Vũ còn chưa nói hết câu, lập tức dừng lại, sắc mặt khẽ biến đổi:
- Ngũ ca, ngươi cảm giác được không?
Đồng thời với hắn, lông mày của Hoa Tập Nguyệt cũng khẽ nhíu lại. Hiển nhiên hắn cũng cảm giác được một tia dị thường.
Hai người này đều là cường giả Thiên Thần Đạo hai kiếp, ở Đại lục Thiên Huyền, cho dù là biến động ngoài mấy vạn dặm bọn họ cũng có thể cảm ứng được.
- Uy áp thật cường đại!
Trên khuôn mặt trắng trẻo thanh tú của Xích Hằng Vũ, lượt qua một vẻ kinh hãi:
- Ngũ ca, cái này… rõ ràng là uy áp của Thiên Thần Đạo.
Hoa Tập Nguyệt chậm rãi gật đầu, khóe miệng lại tràn ra một nụ cười khoái trá:
- Thiên Thần Đạo, không phải rất tốt sao? Mấy huynh đệ chúng ta kiềm chế mấy vạn năm. Những bại hoại của Dị tộc ẩn núp sâu như vậy, hôm nay khẳng định là chủ động đi ra, gãi đúng chỗ ngứa. Lão Lục, ngươi áp trận cho ta, ta sẽ đi gặp cường giả này!
Xích Hằng Vũ suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Ngũ ca, ngươi phải cẩn thận, địch nhân này là từ phương hướng Thang Cốc mà tới, mặc dù đang ở ngoài ngàn dặm, nhưng thực lực vô cùng cường đại. Không được lỗ mãng!
Hoa Tập Nguyệt lạnh lùng cười, trên khuôn mặt anh tuấn, lộ ra nụ cười tự tin:
- Lão Lục, ngươi yên tâm đi. Hai huynh đệ chúng ta ở cùng nhau, một sáng một tối, địch nhân dù mạnh, cũng không chiếm được ưu đãi đâu.
Loại tự tin này, bắt nguồn từ thực lực cường đại của hắn, càng bắt nguồn từ gần đây có được Chủ Thần Khí.
Mặc dù, uy lực của Chủ Thần Khí chưa có luyện hóa ra bao nhiêu, nhưng có Chủ Thần Khí trên tay, thời khắc mấu chốt, tuyệt đối là một trợ thủ cực lớn.
Xích Hằng Vũ gật gật đầu:
- Ngũ ca, không được khinh địch!
Hành sự của Thiên Huyền Thất Tử, đều có chương trình. Gặp phải loại tình huống này, hai người cùng xông lên, tuyệt đối không hiệu quả bằng một sáng một tối như vậy.
Xích Hằng Vũ lấy đại thần thông giấu thân hình đi, ở trong chỗ tối quan sát tình hình quân địch, ngược lại có thể thu được hiệu quả kỳ diệu.
Hoa Tập Nguyệt lưng đeo Diêu Quang Kiếm tiến về phía trước, hóa thành một đạo cầu vồng, hướng về phía Đông bay nhanh đi.
Diêu Quang Kiếm này chính là Chủ Thần Khí sư phụ thông qua tiểu sư đệ Tần Vô Song ban thưởng. Hoàn toàn ăn khớp với con đường tu luyện của hắn.
Thiên Huyền Thất Tử có được Chủ Thần Khí, so với người khác đương nhiên có sự ưu đãi. Đó chính là độ ăn khớp vô cùng cao, luyện hóa ra, so với người khác dễ dàng hơn nhiều.
Lý Huyền Phong ban cho bọn họ bảy món Chủ Thần Khí, đều là thông qua tay của Lý Huyền Phong luyện hóa. Và Thiên Huyền Thất Tử là thông qua thần lực của Lý Huyền Phong điểm hóa tạo nên. Vì vậy, thần thông và sức mạnh luyện hóa của Chủ Thần Khí này, là nhất mạch tương đồng.
Một khi đã là nhất mạch tương đồng, khó khăn khi dung hợp luyện hóa, đương nhiên sẽ ít hơn gấp trăm lần so với một món Chủ Thần Khí xa lạ. Vì vậy, thời gian bọn họ có được mặc dù ngắn, khi vào tay, cũng có thể phát huy được hai ba thành uy lực. Có thêm thời gian tu luyện, phát huy năm thành, thậm chí uy lực nhiều hơn, cũng không có vấn đề. Đương nhiên, muốn phát huy mười phần uy lực, trước khi chưa đạt đến cảnh giới Chủ Thần, khẳng định là không có khả năng đạt thành.
Cũng may, bọn họ mấy vạn năm qua luôn khổ công tu luyện, mặc dù gặp trở ngại quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, Tinh Hà Kết Giới bị phong ấn, bọn họ không cách nào có được đột phá, nhưng tích lũy nội tình bên trong cơ thể, cũng không có mất đi. Đợi Tinh Hà Kết Giới phá vỡ, hoặc là rời khỏi Vị diện Đại lục Thiên Huyền này, tu vi của bọn họ, đương nhiên sẽ có đột phá nhất định. Không chừng lập tức đột phá khỏi cảnh giới hiện tại, tấn thăng một tầng, đó là rất có khả năng.
Đột nhiên, thân ảnh tuấn tú của Hoa Tập Nguyệt dừng lại, ánh mắt sâu xa, bắn về phía Đông. Một đoàn hỏa diễm ngút trời, lại có thể nhuộm hồng cả chân trời, đập vào mặt đè ép tới.
Khí thế này, giống như trên bầu trời lộ ra một lỗ thủng, mưa lửa đầy trời trút xuống vậy, khí thế to lớn, giống như sóng lớn vạn trượng mênh mông kéo tới.
- A!
Ba tên tu luyện giả ở phía trước đang gấp rút chạy trốn, đột nhiên nhất tề phát ra một tiếng kêu thảm, tiếp theo, ba đạo thân ảnh đồng thời nổ tan xác, tan thành từng đoàn hỏa quang nát bấy, xương cốt không còn, rơi xuống mặt nước Vô Tận Đông Hải, một chút gợn sóng cũng không kích động nổi.
Đồng tử của Hoa Tập Nguyệt khẽ co rụt lại, lạnh giọng nói:
- Điểu nhân gì vậy?
Hai từ "điểu nhân" vừa vặn là hai từ Kim Ô Thú Tộc kiêng kỵ nhất, Kim Ô Mẫu Hoàng vừa nghe hai chữ "điểu nhân", cơn tức nhất thời vọt lên tới đỉnh.
Ngọn lửa cao vạn trượng, so với núi cao cự nhạc còn uy thế hơn một chút, nơi mà đoàn hỏa diễm này lan đến, mặt nước của Vô Tận Đông Hải không ngừng sôi trào.
Hoa nước sôi trào bắn tung tóe, cũng có thể bay tới độ cao trên mấy trăm trượng, giống như những con Giao Long tàn sát bừa bãi, không ngừng trùng kích mặt nước.
Hoa Tập Nguyệt nhìn thấy thanh thế này, cũng là giật mình kinh ngạc.
- Tiểu tử từ đâu tới, báo danh đi!
Kim Ô Mẫu Hoàng dùng thanh âm sắc bén của nó hỏi.
- Điểu nhân nhà ngươi người không ra người, quỷ không ra quỷ, cũng xứng hỏi tên tuổi của ta sao? Dù sao cũng là dư nghiệt của Kim Ô Tộc, tiểu gia ta tới đây, chính là lấy đầu điểu nhân ngươi.
Kiếm pháp của Hoa Tập Nguyệt độc, miệng lưỡi cũng rất độc.
Kim Ô Thú vốn là tâm tính hẹp hòi, không nghe những lời của đám thuộc hạ, vừa nghe thấy những lời nói móc châm chọc này, đôi cánh hung ác mạnh mẽ dựng thẳng lên.
- Tiểu tử miệng còn hôi sữa, khẩu khí điên cuồng lắm!
Lạnh lùng mỉm cười, Hoa Tập Nguyệt ngạo nghễ nói:
- Con Kim Ô Thú đến Thần Khí Chi Môn quấy tối, là đồng lõa của ngươi, khi nó vừa tới, cũng rất điên cuồng. Kết cục như thế nào? Xương cốt không còn!
Kim Ô Mẫu Hoàng vừa nghe lời này, hai mắt hung hãn nhất thời bắn ra khí xơ xác tiêu điều kinh người, thét dài một tiếng, rên rỉ không thôi:
- Được được được, con ta quả nhiên bị ngươi giết chết sao? Vậy ngươi đến nạp mạng cho lão nương đi!
Hai cánh chấn động, hóa thành hai cánh tay kim quang lấp lánh, đầu thoáng lên, huyễn hóa ra một cái đầu nhân loại, nhưng vẫn là loại mũi ưng, ánh mắt âm hiểm độc ác, kim quang bắn ra xung quanh.
Hai cánh tay rung lên, toàn thân kim quang lập tức hóa thành vạn đạo kim khâu, giống như kiếm tập hợp bay múa khắp trời, mang theo khí tức Thiên Thần Đạo cường đại, chằng chịt đâm tới.
Tư thế này, so với mưa to gió lớn còn mãnh liệt hơn một chút. Phảng phất như giữa thiên địa, cũng bị vạn đạo kim khâu giống như kiếm bay này bắn phá.
Cường giả vừa ra tay, liền biết có hay không có uy thế!
Khi Hoa Tập Nguyệt còn chưa nhìn thấy Kim Ô Mẫu Hoàng, trong lòng liền có mấy phần đề phòng. Sau khi thấy mặt, liền kinh ngạc trước sự cường đại của Kim Ô Thú này. Uy áp không thể ức chế bộc phát ra, giống như núi lửa điên cuồng phun trào, khiến Hoa Tập Nguyệt hắn, cũng cảm thấy có chút thua kém.
Nhìn thấy loại công kích ác liệt này, Hoa Tập Nguyệt nào dám chậm trễ? Toàn thân hào quang chợt thu lại, giống như ánh mắt mặt trăng, hóa thành một đạo sóng mềm, phiêu đãng, huyễn nhập vào hư không, chứ không đi quấn quanh phong mang.
Kim Ô Mẫu Hoàng nhìn thấy Hoa Tập Nguyệt lại có thể tránh né một kích hưng thịnh của nó, tiếng cười âm hiểm kéo dài nổi lên:
- Được, tên công tử nhà ngươi, quả nhiên là Thiên Thần Đạo! Che giấu kỹ lắm!
Trong tiếng cười gằn, Kim Ô Mẫu Hoàng song chưởng bắt lấy, một cây Phương Thiên Họa Kích cực lớn, nắm trong hai bàn tay. Xung quanh Phương Thiên Họa Kích, bùng lên đạo đạo quang mang thiểm điện màu tím giống như Long Xà, đan xen lấp lánh, rung động lòng người.
Phương Thiên Họa Kích này, trời sinh đã mang đặc tính lôi điện, chính là thuộc tính cường đại ngoài Ngũ Hành thuộc tính nền tảng, công kích thuộc tính lôi điện này, không lên tiếng thì thôi, phát ra một tiếng ai nấy đều kinh ngạc.
Uy lực lôi điện, từ xưa tới nay chính là thiên uy. Thiên uy khó dò! Lực của lôi điện, lại càng khó dò!
/1046
|