Kim Ô Thú tính tình giảo hoạt, một khi nó đã nói như vậy, những Thú Tộc khác, đương nhiên là vô cùng tin tưởng. Những Thú Tộc này, kỳ thật đều là mầm mống Thú Tộc của Đại lục Phong Vân mấy vạn năm trước, mang theo vào. Mấy vạn năm trước, bọn chúng chỉ là huyết thống của Thần Tộc, không có ấp nở.
Ngoài Kim Ô Thú là có mấy vạn năm trước ra, những Thú Tộc khác, đều là theo năm tháng không ngừng trôi qua, chậm rãi ấp trứng mà ra.
Chỉ có điều, trong Thần hồn của những Thần thú này, từ nhỏ đã tiếp nhận giáo huấn tẩy não của Đại lục Phong Vân, vì Đại lục Phong Vân bôn ba quên mình phục vụ, đương nhiên cũng là có tình lý bên trong,
Còn về Thần Khí Chi Môn, mấy vạn năm qua, có vô số tin đồn bản cũ. Như những cường giả của Đại lục Thiên Huyền, tham gia vào Thần Khí Chi Môn mở ra mấy vạn năm trước, chỉ có một bộ phận người số lượng không nhiều. Ngoài bộ phận cường giả của thế lực Đồ Đằng, còn lại không có mấy người.
Lần này, nơi tụ tập, lại là nơi mọi người trước khi chuyện xảy ra hoàn toàn không tưởng tượng được, các quốc gia nhân loại!
Các quốc gia nhân loại, luôn được xem là nơi yếu nhất của Đại lục Thiên Huyền, lại trở thành tiêu điểm của Thần Khí Chi Môn mở ra lần này!
Còn về nơi ở của Thần Khí Chi Môn, rất nhiều Đồ Đằng cường giả đều biết, có cửa vào khác nhau. Chỗ bí mật của các đại Cấm địa của Thần, cho dù là những Đồ Đằng cường giả, cũng chưa chắc tất cả đều biết.
Nhưng các quốc gia nhân loại cũng có cửa vào Thần Khí Chi Môn sao? Nghi vấn này quanh quẩn trong đầu tất cả mọi người. Trái lại Tần Vô Song luôn rất bình tĩnh.
Hắn biết, Đại sư huynh Lý Bố Y lúc trước qua lại các quốc gia nhân loại, khẳng định là có nguyên nhân. Tần Vô Song thật ra tò mò là, nếu Thần Khí Chi Môn có cửa vào ở các quốc gia nhân loại, thì sẽ là ở chỗ nào?
Dưới sự dẫn dắt của các thế lực Đồ Đằng ở Cấm địa của Thần, tinh anh cường giả của Đại lục Thiên Huyền, tựa hồ là huy động toàn bộ lực lượng mà ra, không ngừng xuất hiện ở các quốc gia nhân loại. Nguồn: http://truyenyy.com
Các quốc gia nhân loại, nghênh đón một sự kiện lớn nhất trong lịch sử!
Trăm năm trước, vận mệnh của các quốc gia nhân loại là do Cửu Cung Phái, Đế Thích Cung và Cửu Ô Thần Miếu ba đại tông môn mạnh nhất làm chủ.
Sau này Cửu Cung Phái bị Tinh La Điện đánh tan, thành lập xu thế thế chân vạc mới. Tiếp theo, Tinh La Điện cường thế quật khởi, tựa hồ trở thành nhân vật dẫn đầu không cần phải tranh luận của các quốc gia nhân loại.
Cho đến mấy năm gần đây, Tinh La Điện tiến quân vào Hiên Viên Khâu thành công, nhưng thế lực tại các quốc gia nhân loại của Tinh La Điện cũng không dập tắt.
Năm vị Điện chủ bồi dưỡng một bộ phận Đệ tử Trung tâm, ở địa bàn cũ của Tinh La Điện tiếp tục bồi dưỡng thực lực, đại khái thực lực tương đương với Đế Thích Cung và Cửu Ô Thần Miếu, vẫn là cục diện thế chân vạc, chặt chẽ nắm giữ thế cục phía Đông của các quốc gia nhân loại trong tay, không để những tông môn khác có cơ hội tranh giành quyền lợi.
Đương nhiên cao thủ Tinh La Điện đã tiến vào Hiên Viên Khâu, cũng không thể trực tiếp tham gia vào công việc của các quốc gia nhân loại, đây là giới hạn của các quốc gia nhân loại.
Khiến Tần Vô Song tuyệt đối không nghĩ tới là, nơi tập trung lần này, lại là ở Đại Thương Sơn!
Đại Thương Sơn chính là nơi mở ra con đường tu luyện của Tần Vô Song, là nơi thai nghén ra một khối phong thủy bảo địa của Tần gia trấn Đông Lâm!
Đại Thương Sơn kéo dài trong mấy ngàn dặm, không được xem là nơi to lớn, nhưng luôn mang tới cho Tần Vô Song một loại cảm giác dịu dàng yêu thương giống như tình thương của mẹ.
Không ngờ, Đại sư huynh Lý Bố Y lại muốn các tông môn thế lực tập trung ở Đại Thương Sơn.
Mặc dù nơi tập trung cách sơn động của Tần Vô Song rất xa, nhưng nếu người có quyết tâm muốn điều tra một chút, vẫn là rất có thể dễ dàng tìm được sơn động đó.
Nhưng cho đến hôm nay, Tần Vô Song thật ra cũng không lo lắng sơn động của Đệ nhị hoàn bị người ta phát hiện. Có thể nói, cho dù bị phát hiện, hắn cũng không sao cả.
Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đã thăm dò đến Đệ thất hoàn, tất cả huyền ảo hắn đều nắm giữ được. Người ngoài không có thần lực của Tần Vô Song mở ra Truyền Tống Trận, căn bản không có khả năng thăm dò được huyền ảo của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Nói thẳng ra là, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận hiện tại chính là một sơn động bình thường mà thôi.
Nhưng mà, tình cảm của Tần Vô Song đối với Đại Thương Sơn vẫn là vô cùng sâu sắc. Hắn không cho phép bước chân của người khác đặt chân vào trong sơn động này, làm bẩn nơi thần thánh của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Tần gia nghe nơi tụ tập, nghe nói Tần gia trấn Đông Lâm ở gần ở nơi này, tất cả đều vô cùng tò mò, muốn đi xem đến tận cùng, nhận thức một chút về nơi Đại Chưởng môn quật khởi.
Tần Vô Song cũng không cố chấp, dẫn mọi người của Tần gia tới đóng quân ở Thiên Tứ Vương Phủ. Người của Vương phủ này mặc dù đã bỏ đi hết, nhưng Bách Việt Quốc cũng không thể loại bỏ Vương phủ này.
Trái lại, Hoàng thất lại nghĩ đủ mọi cách, muốn giữ gìn Thiên Tứ Vương Phủ thập toàn thập mỹ. Loại chỗ dựa vững chắc này, Bạch Việt Quốc có nằm mơ cũng không nịnh bợ được.
Tần Vô Song quay về chốn cũ, dẫn theo Mộ Dung Nhạn, hai người dạo chơi sau núi. Đột nhiên mặt mày khẽ động, khóe miệng mỉm cười:
- Đại sư huynh, lúc này ngươi còn có thời gian ở đây chờ ta sao?
Trước vách núi trước mặt, Lý Bố Y giống như cười chế nhạo, đứng ở đó, thản nhiên nói:
- Vô Song, ta là muốn xem xem, trận pháp sư phụ bố trí ở đây, rút cuộc là có hình dáng gì. Ha ha, Đại Thương Sơn này mặc dù không phải là loại núi lớn đồ sộ kéo dài mười vạn dặm, nhưng chi tiết rất đầy đủ. Vô Song, sợ rằng ngươi không ngờ tới, nơi này là cửa vào lớn nhất của Thần Khí Chi Môn chứ?
- Cửa vào lớn nhất?
Lý Bố Y nghiêm mặt nói:
- Không sai, lần này, có lẽ là lần cuối cùng Thần Khí Chi Môn mở ra, cũng là một lần quy mô lớn nhất. Đại lục Thiên Huyền có thể chống đỡ được đến lúc Thần Khí Chi Môn mở ra lần sau hay không, vẫn là một ẩn số. Cho nên, lần này, chúng ta cần phải mở ra tất cả mê cung của toàn bộ phương vị!
Tần Vô Song có chút suy nghĩ, hỏi:
- Đại sư huynh, nói như vậy, cửa vào ở đây, có thể thông tới tất cả mười hai tầng mê cung sao?
- Không sai, lần trước ngươi ở Vô Tận Đông Hải, bị không gian loạn lưu cuốn vào Thần Khí Mê Cung, nơi đó kỳ thực cũng là một cửa vào, nhưng mà, cửa vào đó, nhiều nhất chỉ có thể tiến vào đến tầng thứ tám!
Tần Vô Song thở dài:
- Bút tích của tiền bối, quả nhiên là không giống bình thường. Đại sư huynh, các sư huynh khác đều đến rồi sao?
Lý Bố Y nói:
- Cũng được hai ngày rồi. Dù sao Thần Khí Chi Môn chính thức mở ra, còn cần mấy ngày nữa. Chờ bọn họ đến đủ, thời gian cũng không sai biệt lắm.
- Đúng rồi, Đại sư huynh, sư phụ để lại một số thứ, là đưa cho các ngươi. Ta đã từ đó mang ra. Mấy vị sư huynh khác nếu vẫn chưa tới, thì sẽ do ngươi đưa lại cho bọn họ.
Lý Bố Y mỉm cười lắc đầu:
- Vô Song, sư phụ kêu ngươi đưa lễ vật, đều có đạo lý của hắn. Ngươi vẫn là giao tận tay bọn họ đi. Ta chỉ cầm phần của ta thôi!
Tần Vô Song cười nói:
- Cũng được, cũng may mỗi một món lễ vật của sư phụ đều được ghi chú rõ ràng, sẽ không đưa nhầm. Đại sư huynh, Tinh Vân Tiên này, là của ngươi!
Tinh Vân Tiên, không phải là loại roi mềm dài, mà là roi cứng.
Vừa lấy ra trên tay, Tinh Vân Tiên nhất thời có một loại cảm giác như có các ngôi sao xoay quanh mặt trăng, lông của ngôi sao dày đặc cực kỳ, khiến tất cả màu sắc xung quanh đều trở nên tươi đẹp, rất có cảm giác chế tạo vô cùng tinh xảo khéo léo.
Lý Bố Y nhận lấy, nhẹ nhàng xếp lại, sắc mặt khẽ biến đổi, trong đồng tử phóng ra thần thái khác thường:
- Chủ Thần Khí?
Tần Vô Song thản nhiên gật đầu:
- Sư phụ một khi đã tung ra bảo vật chung cực của mình, khẳng định không bình thường. Đại sư huynh, đây cũng là mong đợi của sư phụ đối với các ngươi. Hắn hy vọng, các ngươi sau này sẽ có đủ tư cách, khiến những vũ khí này không đến mức bị bôi nhọ.
Lý Bố Y hoàn toàn thu hồi lại biểu tình vui tươi hớn hở bình thường, vẻ mặt đứng đắn:
- Ưu ái của sư phụ, thân là những đệ tử như chúng ta thật sự không biết lấy gì báo đáp. Vô Song, ngươi là truyền nhân tư tưởng của sư phụ, ngươi đến giám sát bảy người chúng ta, nhất định cố gắng tu luyện, không phụ sự ưu ái tha thiết của sư phụ.
- Đại sư huynh, sư phụ còn có một số chỉ dạy khác. Đợi sau khi đại sự Thần Khí Chi Môn kết thúc, chúng ta lại trao đổi tiếp.
- Được!
Lý Bố Y hiện tại đã không thể nhìn Tần Vô Song giống như một tiểu sư đệ cần chiếu cố tất cả giống như trước, mà là xem hắn là người kế thừa tư tưởng nhất mạch của sư phụ, xem là nhân vật trung tâm.
- Vô Song, ngươi kế thừa tất cả phương diện của sư phụ, Thần Khí Chi Môn này, đối với ngươi mà nói, sợ rằng đã không có bao nhiêu ý nghĩa. Nhưng mà, ngươi vẫn là không thể sơ suất!
Lý Bố Y ân cần khuyên bảo. Hắn sợ Tần Vô Song kiêu ngạo, thiếu cảnh giác trong Thần Khí Mê Cung. Dù sao, tu vi hiện tại của Tần Vô Song mới là Chân Thần Đạo năm kiếp, còn chưa tới loại trình độ có thể tùy ý hoành hành. Cho dù là chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, ở bên trong cũng rất phải cẩn thận, không dám có chút lơ là.
Chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, đều có nguy hiểm mất mạng, chứ đừng nói là Chân Thần Đạo năm kiếp!
- Ha ha, Đại sư huynh, ngươi yên tâm đi. Phía bên Thần Khí Chi Môn, ta sẽ chú ý. Sư phụ để lại bảy món Chủ Thần Khí, cũng hy vọng các ngươi sớm ngày tu luyện. Chủ Thần Khí trong tay, có thể khiến các ngươi vượt cấp khiêu chiến chí ít là cường giả từ hai cấp trở lên.
Lý Bố Y gật đầu:
- Đúng, nếu đem uy lực của Chủ Thần Khí phát huy ra, đối mặt với Thiên Thần Đạo năm kiếp không có Chủ Thần Khí, ta cũng có tự tin đối kháng!
Mộ Dung Nhạn nghe thấy âm thầm chép lưỡi.
- Được, Đại sư huynh, những Chủ Thần Khí này, cũng là át chủ bài của Đại lục Thiên Huyền chúng ta sau này đối phó với Dị tộc, các ngươi cần phải đào móc ra tiềm năng lớn nhất. Còn về phương diện tu luyện, sư phụ để lại đường lui, không cần lo lắng quá mức. Một vạn năm mặc dù không dài, nhưng chỉ cần chúng ta tổ chức tốt, nhất định có thể đánh bại Dị tộc!
Lý Bố Y cười nói:
- Bút tích của sư phụ, ta rất là tin tưởng!
Ba ngày sau, Thiên Huyền Thất Tử tề tựu, Tần Vô Song lần đầu tiên làm nhân vật trung tâm của nhất mạch Lý Huyền Phong tham dự hội nghị bè cánh của bọn họ.
Thiên Huyền Thất Tử đối với Tần Vô Song, đương nhiên là càng thêm cung kính.
Tần Vô Song cũng không lãnh đạm, cùng với mọi người thật ra rất vui vẻ hòa thuận, chia sẻ sảng khoái. Những Chủ Thần Khí đó, đương nhiên là khiến tất cả mọi người đều cao hứng không thôi, đều vô cùng hoan hỉ.
Tần Vô Song không kiêu ngạo không nóng nảy, tính cách trầm tĩnh vững vàng, khiến đánh giá của Thiên Huyền Thất Tử đối với hắn cao hơn không ít.
Còn về Thần Khí Chi Môn, cuối cùng cũng nghênh đón thời khắc mở ra.
Ba trăm tên cường giả đến từ Đại lục Thiên Huyền, toàn bộ đúng thời gian đã định. Mỗi một Cấm địa của Thần, đều có sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh, năm đại Cấm địa của Thần, không nhiều không ít, tổng cộng có ba trăm tấm.
Thiên Huyền Thất Tử, ngoài Lý Bố Y ra, những người khác vẫn là không lộ mặt, duy trì sự thần bí.
Lý Bố Y nhàn nhạt mỉm cười, ánh mắt quét qua tất cả mọi người trước mặt:
- Chư vị, thời gian mấy ngàn năm, ba trăm gương mặt, ngoài một số ít là quen thuộc ra, còn lại đều vô cùng lạ lẫm. Điều đó nói rõ chuyện gì? Nói rõ Thần đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền chúng ta, lực sinh mệnh quá yếu. Một Thần đạo cường giả, vốn phải là lực sinh mệnh cực kỳ tràn đầy, mỗi một lần Thần Khí Chi Môn mở ra, cũng có không ít kỳ ngộ, tại sao sống sót, lại ít như vậy? Mọi người các ngươi, có từng nghĩ đến vấn đề này không?
Trong lời nói của Lý Bố Y, khiến người ta tỉnh ngộ! Giống như tiếng chuông, âm vang trong lòng mọi người.
Ngoài Kim Ô Thú là có mấy vạn năm trước ra, những Thú Tộc khác, đều là theo năm tháng không ngừng trôi qua, chậm rãi ấp trứng mà ra.
Chỉ có điều, trong Thần hồn của những Thần thú này, từ nhỏ đã tiếp nhận giáo huấn tẩy não của Đại lục Phong Vân, vì Đại lục Phong Vân bôn ba quên mình phục vụ, đương nhiên cũng là có tình lý bên trong,
Còn về Thần Khí Chi Môn, mấy vạn năm qua, có vô số tin đồn bản cũ. Như những cường giả của Đại lục Thiên Huyền, tham gia vào Thần Khí Chi Môn mở ra mấy vạn năm trước, chỉ có một bộ phận người số lượng không nhiều. Ngoài bộ phận cường giả của thế lực Đồ Đằng, còn lại không có mấy người.
Lần này, nơi tụ tập, lại là nơi mọi người trước khi chuyện xảy ra hoàn toàn không tưởng tượng được, các quốc gia nhân loại!
Các quốc gia nhân loại, luôn được xem là nơi yếu nhất của Đại lục Thiên Huyền, lại trở thành tiêu điểm của Thần Khí Chi Môn mở ra lần này!
Còn về nơi ở của Thần Khí Chi Môn, rất nhiều Đồ Đằng cường giả đều biết, có cửa vào khác nhau. Chỗ bí mật của các đại Cấm địa của Thần, cho dù là những Đồ Đằng cường giả, cũng chưa chắc tất cả đều biết.
Nhưng các quốc gia nhân loại cũng có cửa vào Thần Khí Chi Môn sao? Nghi vấn này quanh quẩn trong đầu tất cả mọi người. Trái lại Tần Vô Song luôn rất bình tĩnh.
Hắn biết, Đại sư huynh Lý Bố Y lúc trước qua lại các quốc gia nhân loại, khẳng định là có nguyên nhân. Tần Vô Song thật ra tò mò là, nếu Thần Khí Chi Môn có cửa vào ở các quốc gia nhân loại, thì sẽ là ở chỗ nào?
Dưới sự dẫn dắt của các thế lực Đồ Đằng ở Cấm địa của Thần, tinh anh cường giả của Đại lục Thiên Huyền, tựa hồ là huy động toàn bộ lực lượng mà ra, không ngừng xuất hiện ở các quốc gia nhân loại. Nguồn: http://truyenyy.com
Các quốc gia nhân loại, nghênh đón một sự kiện lớn nhất trong lịch sử!
Trăm năm trước, vận mệnh của các quốc gia nhân loại là do Cửu Cung Phái, Đế Thích Cung và Cửu Ô Thần Miếu ba đại tông môn mạnh nhất làm chủ.
Sau này Cửu Cung Phái bị Tinh La Điện đánh tan, thành lập xu thế thế chân vạc mới. Tiếp theo, Tinh La Điện cường thế quật khởi, tựa hồ trở thành nhân vật dẫn đầu không cần phải tranh luận của các quốc gia nhân loại.
Cho đến mấy năm gần đây, Tinh La Điện tiến quân vào Hiên Viên Khâu thành công, nhưng thế lực tại các quốc gia nhân loại của Tinh La Điện cũng không dập tắt.
Năm vị Điện chủ bồi dưỡng một bộ phận Đệ tử Trung tâm, ở địa bàn cũ của Tinh La Điện tiếp tục bồi dưỡng thực lực, đại khái thực lực tương đương với Đế Thích Cung và Cửu Ô Thần Miếu, vẫn là cục diện thế chân vạc, chặt chẽ nắm giữ thế cục phía Đông của các quốc gia nhân loại trong tay, không để những tông môn khác có cơ hội tranh giành quyền lợi.
Đương nhiên cao thủ Tinh La Điện đã tiến vào Hiên Viên Khâu, cũng không thể trực tiếp tham gia vào công việc của các quốc gia nhân loại, đây là giới hạn của các quốc gia nhân loại.
Khiến Tần Vô Song tuyệt đối không nghĩ tới là, nơi tập trung lần này, lại là ở Đại Thương Sơn!
Đại Thương Sơn chính là nơi mở ra con đường tu luyện của Tần Vô Song, là nơi thai nghén ra một khối phong thủy bảo địa của Tần gia trấn Đông Lâm!
Đại Thương Sơn kéo dài trong mấy ngàn dặm, không được xem là nơi to lớn, nhưng luôn mang tới cho Tần Vô Song một loại cảm giác dịu dàng yêu thương giống như tình thương của mẹ.
Không ngờ, Đại sư huynh Lý Bố Y lại muốn các tông môn thế lực tập trung ở Đại Thương Sơn.
Mặc dù nơi tập trung cách sơn động của Tần Vô Song rất xa, nhưng nếu người có quyết tâm muốn điều tra một chút, vẫn là rất có thể dễ dàng tìm được sơn động đó.
Nhưng cho đến hôm nay, Tần Vô Song thật ra cũng không lo lắng sơn động của Đệ nhị hoàn bị người ta phát hiện. Có thể nói, cho dù bị phát hiện, hắn cũng không sao cả.
Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đã thăm dò đến Đệ thất hoàn, tất cả huyền ảo hắn đều nắm giữ được. Người ngoài không có thần lực của Tần Vô Song mở ra Truyền Tống Trận, căn bản không có khả năng thăm dò được huyền ảo của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Nói thẳng ra là, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận hiện tại chính là một sơn động bình thường mà thôi.
Nhưng mà, tình cảm của Tần Vô Song đối với Đại Thương Sơn vẫn là vô cùng sâu sắc. Hắn không cho phép bước chân của người khác đặt chân vào trong sơn động này, làm bẩn nơi thần thánh của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Tần gia nghe nơi tụ tập, nghe nói Tần gia trấn Đông Lâm ở gần ở nơi này, tất cả đều vô cùng tò mò, muốn đi xem đến tận cùng, nhận thức một chút về nơi Đại Chưởng môn quật khởi.
Tần Vô Song cũng không cố chấp, dẫn mọi người của Tần gia tới đóng quân ở Thiên Tứ Vương Phủ. Người của Vương phủ này mặc dù đã bỏ đi hết, nhưng Bách Việt Quốc cũng không thể loại bỏ Vương phủ này.
Trái lại, Hoàng thất lại nghĩ đủ mọi cách, muốn giữ gìn Thiên Tứ Vương Phủ thập toàn thập mỹ. Loại chỗ dựa vững chắc này, Bạch Việt Quốc có nằm mơ cũng không nịnh bợ được.
Tần Vô Song quay về chốn cũ, dẫn theo Mộ Dung Nhạn, hai người dạo chơi sau núi. Đột nhiên mặt mày khẽ động, khóe miệng mỉm cười:
- Đại sư huynh, lúc này ngươi còn có thời gian ở đây chờ ta sao?
Trước vách núi trước mặt, Lý Bố Y giống như cười chế nhạo, đứng ở đó, thản nhiên nói:
- Vô Song, ta là muốn xem xem, trận pháp sư phụ bố trí ở đây, rút cuộc là có hình dáng gì. Ha ha, Đại Thương Sơn này mặc dù không phải là loại núi lớn đồ sộ kéo dài mười vạn dặm, nhưng chi tiết rất đầy đủ. Vô Song, sợ rằng ngươi không ngờ tới, nơi này là cửa vào lớn nhất của Thần Khí Chi Môn chứ?
- Cửa vào lớn nhất?
Lý Bố Y nghiêm mặt nói:
- Không sai, lần này, có lẽ là lần cuối cùng Thần Khí Chi Môn mở ra, cũng là một lần quy mô lớn nhất. Đại lục Thiên Huyền có thể chống đỡ được đến lúc Thần Khí Chi Môn mở ra lần sau hay không, vẫn là một ẩn số. Cho nên, lần này, chúng ta cần phải mở ra tất cả mê cung của toàn bộ phương vị!
Tần Vô Song có chút suy nghĩ, hỏi:
- Đại sư huynh, nói như vậy, cửa vào ở đây, có thể thông tới tất cả mười hai tầng mê cung sao?
- Không sai, lần trước ngươi ở Vô Tận Đông Hải, bị không gian loạn lưu cuốn vào Thần Khí Mê Cung, nơi đó kỳ thực cũng là một cửa vào, nhưng mà, cửa vào đó, nhiều nhất chỉ có thể tiến vào đến tầng thứ tám!
Tần Vô Song thở dài:
- Bút tích của tiền bối, quả nhiên là không giống bình thường. Đại sư huynh, các sư huynh khác đều đến rồi sao?
Lý Bố Y nói:
- Cũng được hai ngày rồi. Dù sao Thần Khí Chi Môn chính thức mở ra, còn cần mấy ngày nữa. Chờ bọn họ đến đủ, thời gian cũng không sai biệt lắm.
- Đúng rồi, Đại sư huynh, sư phụ để lại một số thứ, là đưa cho các ngươi. Ta đã từ đó mang ra. Mấy vị sư huynh khác nếu vẫn chưa tới, thì sẽ do ngươi đưa lại cho bọn họ.
Lý Bố Y mỉm cười lắc đầu:
- Vô Song, sư phụ kêu ngươi đưa lễ vật, đều có đạo lý của hắn. Ngươi vẫn là giao tận tay bọn họ đi. Ta chỉ cầm phần của ta thôi!
Tần Vô Song cười nói:
- Cũng được, cũng may mỗi một món lễ vật của sư phụ đều được ghi chú rõ ràng, sẽ không đưa nhầm. Đại sư huynh, Tinh Vân Tiên này, là của ngươi!
Tinh Vân Tiên, không phải là loại roi mềm dài, mà là roi cứng.
Vừa lấy ra trên tay, Tinh Vân Tiên nhất thời có một loại cảm giác như có các ngôi sao xoay quanh mặt trăng, lông của ngôi sao dày đặc cực kỳ, khiến tất cả màu sắc xung quanh đều trở nên tươi đẹp, rất có cảm giác chế tạo vô cùng tinh xảo khéo léo.
Lý Bố Y nhận lấy, nhẹ nhàng xếp lại, sắc mặt khẽ biến đổi, trong đồng tử phóng ra thần thái khác thường:
- Chủ Thần Khí?
Tần Vô Song thản nhiên gật đầu:
- Sư phụ một khi đã tung ra bảo vật chung cực của mình, khẳng định không bình thường. Đại sư huynh, đây cũng là mong đợi của sư phụ đối với các ngươi. Hắn hy vọng, các ngươi sau này sẽ có đủ tư cách, khiến những vũ khí này không đến mức bị bôi nhọ.
Lý Bố Y hoàn toàn thu hồi lại biểu tình vui tươi hớn hở bình thường, vẻ mặt đứng đắn:
- Ưu ái của sư phụ, thân là những đệ tử như chúng ta thật sự không biết lấy gì báo đáp. Vô Song, ngươi là truyền nhân tư tưởng của sư phụ, ngươi đến giám sát bảy người chúng ta, nhất định cố gắng tu luyện, không phụ sự ưu ái tha thiết của sư phụ.
- Đại sư huynh, sư phụ còn có một số chỉ dạy khác. Đợi sau khi đại sự Thần Khí Chi Môn kết thúc, chúng ta lại trao đổi tiếp.
- Được!
Lý Bố Y hiện tại đã không thể nhìn Tần Vô Song giống như một tiểu sư đệ cần chiếu cố tất cả giống như trước, mà là xem hắn là người kế thừa tư tưởng nhất mạch của sư phụ, xem là nhân vật trung tâm.
- Vô Song, ngươi kế thừa tất cả phương diện của sư phụ, Thần Khí Chi Môn này, đối với ngươi mà nói, sợ rằng đã không có bao nhiêu ý nghĩa. Nhưng mà, ngươi vẫn là không thể sơ suất!
Lý Bố Y ân cần khuyên bảo. Hắn sợ Tần Vô Song kiêu ngạo, thiếu cảnh giác trong Thần Khí Mê Cung. Dù sao, tu vi hiện tại của Tần Vô Song mới là Chân Thần Đạo năm kiếp, còn chưa tới loại trình độ có thể tùy ý hoành hành. Cho dù là chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, ở bên trong cũng rất phải cẩn thận, không dám có chút lơ là.
Chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, đều có nguy hiểm mất mạng, chứ đừng nói là Chân Thần Đạo năm kiếp!
- Ha ha, Đại sư huynh, ngươi yên tâm đi. Phía bên Thần Khí Chi Môn, ta sẽ chú ý. Sư phụ để lại bảy món Chủ Thần Khí, cũng hy vọng các ngươi sớm ngày tu luyện. Chủ Thần Khí trong tay, có thể khiến các ngươi vượt cấp khiêu chiến chí ít là cường giả từ hai cấp trở lên.
Lý Bố Y gật đầu:
- Đúng, nếu đem uy lực của Chủ Thần Khí phát huy ra, đối mặt với Thiên Thần Đạo năm kiếp không có Chủ Thần Khí, ta cũng có tự tin đối kháng!
Mộ Dung Nhạn nghe thấy âm thầm chép lưỡi.
- Được, Đại sư huynh, những Chủ Thần Khí này, cũng là át chủ bài của Đại lục Thiên Huyền chúng ta sau này đối phó với Dị tộc, các ngươi cần phải đào móc ra tiềm năng lớn nhất. Còn về phương diện tu luyện, sư phụ để lại đường lui, không cần lo lắng quá mức. Một vạn năm mặc dù không dài, nhưng chỉ cần chúng ta tổ chức tốt, nhất định có thể đánh bại Dị tộc!
Lý Bố Y cười nói:
- Bút tích của sư phụ, ta rất là tin tưởng!
Ba ngày sau, Thiên Huyền Thất Tử tề tựu, Tần Vô Song lần đầu tiên làm nhân vật trung tâm của nhất mạch Lý Huyền Phong tham dự hội nghị bè cánh của bọn họ.
Thiên Huyền Thất Tử đối với Tần Vô Song, đương nhiên là càng thêm cung kính.
Tần Vô Song cũng không lãnh đạm, cùng với mọi người thật ra rất vui vẻ hòa thuận, chia sẻ sảng khoái. Những Chủ Thần Khí đó, đương nhiên là khiến tất cả mọi người đều cao hứng không thôi, đều vô cùng hoan hỉ.
Tần Vô Song không kiêu ngạo không nóng nảy, tính cách trầm tĩnh vững vàng, khiến đánh giá của Thiên Huyền Thất Tử đối với hắn cao hơn không ít.
Còn về Thần Khí Chi Môn, cuối cùng cũng nghênh đón thời khắc mở ra.
Ba trăm tên cường giả đến từ Đại lục Thiên Huyền, toàn bộ đúng thời gian đã định. Mỗi một Cấm địa của Thần, đều có sáu mươi tấm Tinh Hà Lệnh, năm đại Cấm địa của Thần, không nhiều không ít, tổng cộng có ba trăm tấm.
Thiên Huyền Thất Tử, ngoài Lý Bố Y ra, những người khác vẫn là không lộ mặt, duy trì sự thần bí.
Lý Bố Y nhàn nhạt mỉm cười, ánh mắt quét qua tất cả mọi người trước mặt:
- Chư vị, thời gian mấy ngàn năm, ba trăm gương mặt, ngoài một số ít là quen thuộc ra, còn lại đều vô cùng lạ lẫm. Điều đó nói rõ chuyện gì? Nói rõ Thần đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền chúng ta, lực sinh mệnh quá yếu. Một Thần đạo cường giả, vốn phải là lực sinh mệnh cực kỳ tràn đầy, mỗi một lần Thần Khí Chi Môn mở ra, cũng có không ít kỳ ngộ, tại sao sống sót, lại ít như vậy? Mọi người các ngươi, có từng nghĩ đến vấn đề này không?
Trong lời nói của Lý Bố Y, khiến người ta tỉnh ngộ! Giống như tiếng chuông, âm vang trong lòng mọi người.
/1046
|