Khí Phi Hồ Sủng

Chương 83 - Cổ Tuyệt Tình

/115


(*) Cổ trong cổ độc hay sâu độc

Ánh trăng sáng tỏ lộ ra trên không, xuyên qua cửa sổ mở rộng chiếu vào trong phòng, trên giường lớn, hai người lẳng lặng ôm nhau, một tay Hiên Viên Mị chống đầu, nhìn người ngủ say trong ngực, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn bóng loáng của nàng, vẻ mặt dịu dàng.

“Bệ hạ, Lăng đế bệ hạ mời đi Ngự thư phòng!” Tiêu Mạc ở ngoài điện cung kính bẩm báo.

Trong mắt Hiên Viên Mị xẹt qua suy nghĩ sâu xa, nửa đêm canh ba Thượng Quan Lăng tìm hắn làm gì? Thủy nhi nhíu nhíu màu, hơi bất mãn mở mắt ra, trong mắt còn hơi mê man, Hiên Viên Mị hôn lên trán nàng, nhẹ giọng nói, “Thượng Quan Lăng tìm ta, ta đi nhìn một chút!”

Thủy nhi gật gật đầu, nhìn hắn đi xa, chân mày vẫn nhíu, cảm giác trong lòng hơi không thực tế, lẳng lặng nằm ở trên giường, cũng cuối cùng không cách nào ngủ.

Hiên Viên Mị đến Ngự thư phòng, Thượng Quan Lăng vẫn còn đang phê duyệt tấu chương, nhíu mày, khó trách Thủy nhi nói hắn là hôn quân, hắn làm Hoàng đế thật sự chưa từng bận rộn như vậy.

Lười biếng ngồi xuống bên cạnh, chờ Thượng Quan Lăng mở miệng, qua một lúc lâu, Thượng Quan Lăng dường như mới phát hiện sự hiện hữu của hắn, ngẩng đầu nhìn hắn, lạnh giọng nói, “Linh nhi là nữ nhân của ta, ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào đoạt nàng về!”

Hiên Viên Mị nguy hiểm híp híp mắt, hai mắt hẹp dài nhìn về phía hắn ta, cười như không cười, “Không tiếc bất cứ giá nào? Bao gồm cả Diệp quốc sao?”

Thượng Quan Lăng không trả lời vấn đề của hắn nữa, Hiên Viên Mị không thú vị nhìn hắn một cái, nửa đêm canh ba kêu hắn, chính là vì nói câu nói này? Nhíu nhíu mày, đi ra ngoài, Thượng Quan Lăng chỉ nhìn hắn một cái, ngồi lẳng lặng, giống như đang suy nghĩ cái gì.

Hiên Viên Mị trực tiếp đi tới điện Cảnh Tuyên, đột nhiên một bóng đen chợt lóe lên, giọng nói quyến rũ truyền vào trong tai, “Ha ha… Vương, đã lâu không gặp!”

Ly Tâm! Hai mắt Hiên Viên Mị run lên, bóng dáng trong nháy mắt biến mất tại chỗ, nhìn trước mắt trắng xóa một mảnh, Hiên Viên Mị hừ lạnh một tiếng, thế mà lại dùng huyễn trận vây khốn hắn!

Ly Tâm nhìn vẻ mặt cuồng ngạo của hắn, trên mặt xuất hiện một ý cười quỷ quyệt, trước kia có lẽ vô dụng, nhưng hiện giờ, Yêu Vương Đế Tôn không thể phá vỡ lại cũng có nhược điểm trí mạng, vậy là chuyện khác rồi! Trong ánh mắt quyến rũ thoáng qua một tia phức tạp, Yêu Vương lạnh tâm lạnh tình lại cũng động tình, khẽ cười lắc đầu một cái, phức tạp trong mắt không còn nữa, xoay người biến mất.

Chân mày Hiên Viên Mị nhíu thật chặt, chung quanh tràn ngập sương mù trắng dày đặc, vốn không nhìn thấy rõ cái gì, nếu hắn đi quá lâu không trở về, Thủy nhi nhất định sẽ lo lắng, định bước nhanh về phía trước, định nhanh chóng phá trận pháp này.

Cũng không biết đi bao lâu rồi, chỉ giống như trong nháy mắt, lại giống như cực kỳ lâu, sương trắng cuối cùng dần tiêu tán, xuất hiện ở trước mắt chính là điện Cảnh Tuyên, hơi nghi ngờ nhíu mày, nhấc chân đi vào.

Hiên Viên Mị nhìn người ngủ không yên ổn trên giường, mắt lộ ra vẻ cưng chiều, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực, Thủy nhi mở cặp mắt sương mù ra, nhìn hắn, trong mắt lộ ra vẻ dịu dàng, cau mày hỏi, “Tại sao lâu như thế? Thượng Quan Lăng nói gì với chàng vậy?”

Hiên Viên Mị không vui mấp máy môi, nguy hiểm nhìn nàng, hừ lạnh nói, “Hắn nói không tiếc bất cứ giá nào cướp nàng qua!”

“Ha ha…” Thủy nhi khẽ cười sờ mặt hắn, “Lại ghen?” Tay nhỏ bé trượt xuống dưới gáy hắn, nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực mập mờ mở một nửa của hắn, quyến rũ nói, “Bồi thường chàng được không?”

Hiên Viên Mị xấu xa cười nói: “Được!”

Bầu trời dần sáng, Hiên Viên Mị vẫn không trở lại, trong lòng Thủy nhi càng thêm bất an, sờ trái tim đập rộn lên, đứng dậy mặc quần áo vào, đi ra ngoài.

Mới vừa đi ra ngoài điện, lại nhìn thấy Thượng Quan Lăng, chân mày Thủy nhi nhíu chặt hơn, trầm mặt hỏi, “Mị đâu?”

Thượng Quan Lăng nhìn nàng một cái thật sâu, khổ sở nói, “Linh nhi, nàng cứ không muốn gặp ta như vậy sao?”

Thủy nhi có phần không nhịn được hỏi lần nữa, “Ta hỏi ngươi Mị ở đâu?”

Thượng Quan Lăng hơi mất khống chế gầm nhẹ, “Hắn rốt cuộc tốt hơn ta ở chỗ nào? Tại sao nàng tâm tâm niệm niệm đều là hắn? Nàng rõ ràng yêu ta không phải sao?”

“Đó là chuyện đã qua, tin tưởng Lăng đế là người cầm được thì cũng buông được!”

“Cầm được thì cũng buông được?” Thượng Quan Lăng châm chọc nhìn nàng, “Cho nên nàng đã hoàn toàn buông ta xuống?”

Trong lòng Thủy nhi vốn lo lắng, nhưng không nghĩ tới lúc này hắn cứ dây dưa không ngớt, trong lòng cũng rất tức giận, châm chọc nói, “Ta chưa bao giờ từng làm chuyện có lỗi với ngươi, ngươi lại có thể tuyệt tình đưa ta cho người, ngươi làm những chuyện quá phận với ta như vậy còn trông cậy ta như đứa ngốc mà yêu ngươi? Thượng Quan Lăng, cõi đời này không phải chỉ có một mình ngươi là nam nhân, ta cũng không phải nữ tử yếu đuối không có nam nhân liền sống không


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status