Dược Thần

Chương 661: Thực xin lỗi, thiếu gia! (2)

/1885


Trong mảnh đất trống trong khu rừng.

- Giết huynh đệ chúng ta, chúng ta cũng muốn giết ngươi!

Ánh mắt Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La hai người lạnh như băng, khóe miệng hiện ra sát cơ, linh lực cường đại trong cơ thể, không ngừng tràn ra ngoài, rồi sau đó mạnh mẽ phất tay.

- XÍU...UU!!" "XÍU...UU!!" "XÍU...UU!!

Vô số linh mang giống như chim bay trên trời, chớp động hào quang thanh sắc, hào quang hoàng sắc, nhắm ngay Khắc Lôi Nhã lướt tới nhanh như thiểm điện.

Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, sợi tóc vàng kim, lộ ra cái đồng tử vô cùng cứng ngắt.

- Ah!

Nàng gào thét lên tiếng, toàn thân của nàng hóa thành hỏa diễm, nhắm ngay Mạc Nhĩ La mà lướt đi.

Vung vẩy đại kiếm đầy hỏa diễm cùng hỏa diễm đầy trời, tiếng nổ tung liên tiếp vang lên, lập tức, trên người của Khắc Lôi Nhã xuất hiện thêm mấy đạo vết thương.

Nhưng mà Khắc Lôi Nhã lại hồn nhiên liều mạng bỏ qua tổn thương, nhắm ngay Mạc Nhĩ La mà bổ xuống một kích.

- Muốn phản công lúc sắp chết sao?

Trên mặt của Mạc Nhĩ La mang theo bộ dáng tươi cười trên mặt, hai tay của hắn liên tục huy động, vô số thổ hệ nguyên tố ngưng tụ, trên người của hắn hình thành một tầng nham thạch cứng rắn.

Oanh! Oanh! Oanh!...

Khắc Lôi Nhã liên tiếp bổ ra mấy đạo tầng nham thạch, hỏa hệ linh lực cường hãn xuyên thấu qua tầng nham thạch nặng nề, lúc sắp đâm trúng thân thể của Mạc Nhĩ La, một đạo phong nhận nhanh như thiểm điện bay tới, cắt vào lưng của Khắc Lôi Nhã.

Rơi vào đường cùng, Khắc Lôi Nhã quay người phục hồi tư thế, phong nhận đâm vào đại kiếm của Khắc Lôi Nhã rồi sụp đổ, ngay cả Khắc Lôi Nhã, cũng bị đánh bay ra ngoài.

- Phốc phốc!

Một ngụm máu tươi từ trong miệng của Khắc Lôi Nhã phun ra tung tóe, đồng thời Mạc Nhĩ La cười lên, nhưng vẫn có máu tươi chảy ra.

Linh lực công kích của Khắc Lôi Nhã lúc trước, dĩ nhiên đã làm Mạc Nhĩ La bị thương, chỉ tiếc công kích cuả Vi Tư Đặc đến, Khắc Lôi Nhã vẫn không thể làm Mạc Nhĩ La bị trọng thương được.

Nếu như ở đây chỉ có một người, có lẽ Khắc Lôi Nhã còn có thể chiến đấu với đối phương một trận, nhưng là có tới hai gã lục giai cao cấp Tôn Linh Sư công kích, Khắc Lôi Nhã hoàn toàn không có chút cơ hội nào.

- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã đã từng nói qua muốn tham gia đối kháng tinh anh với ngươi, tuyệt đối không thể bị loại bỏ ở nơi này, tuyệt đối không muốn điểm tích lũy bị cướp đi.

Khắc Lôi Nhã nhìn chằm chằm hai tên kia, hai tay cầm chặt đại kiếm nhuốm máu, cho đến lúc này, nàng vẫn không quên được, đáp ứng Kiệt Sâm sẽ cùng tham gia thi đấu đối kháng tinh anh.

Chỉ vì không muốn điểm tích lũy của mình bị cướp đi, nàng đối mặt với ba địch nhân cường đại, cũng không chịu lui bước chút nào.

Nàng nào biết rằng, kỳ thật với điểm tích lũy của nàng hiện tại, cho dù bị cướp đi một nữa, cũng hoàn toàn có thể tiến vào trước hai trăm, nhưng nàng không biết, nàng chỉ biết không ngừng cướp đoạt trong khu vực núi rừng này, không ngưng chiến đấu, nàng cho rằng chỉ có như vậy, mới có thể sánh vai cùng với thiếu gia của mình.

- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã, thực hiện không được lời hứa của mình rồi.

Nhìn qua hai đạo linh lực cường hãn, trong hai mắt của Khắc Lôi Nhã tràn ngập bi ai, thì thào lên tiếng, khóe mắt, hình như có nước mắtnhấp nhô:

- Thực xin lỗi, thiếu gia!

- Ta bị thương, ta vậy mà bị thương.

Xóa đi máu tươi trong miệng, trong hai mắt của Mạc Nhĩ La xuất hiện một tia điên cuồng, rồi sau đó cùng liếc qua Vi Tư Đặc.

- Ngân Nhãn Ma Nữ, chết đi!

Mạc Nhĩ La cùng Vi Tư Đặc hai người đồng thời hét lớn tiếng, linh lực cường đại từ trong tay của bọn họ phụt ra, một vàng một xanh hai đạo quang mang, lập tức đánh vào trước người của Khắc Lôi Nhã.

- Khắc Lôi Nhã!

Một đạo âm thanh yếu ớt vào lúc này đây, từ đằng xa cuồn cuộn mà đến, đột nhiên truyền vào trong tai của Khắc Lôi Nhã.

- Thiếu gia, là ngươi sao? Hay là ta gặp ảo giác?

Nghe được âm thanh này, đối mặt với công kích của Mạc Nhĩ La cùng Vi Tư Đặc, Khắc Lôi Nhã đúng là hồn nhiên không né tránh, sửng sờ ở tại chỗ.

Nhưng vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc...

- Oanh!

Một đạo nhân ảnh, bỗng dưng từ trên trời giáng xuống, nhanh như thiểm điện xuất hiện trước mặt của Khắc Lôi Nhã.

- Ai?

Trong lòng Mạc Nhĩ La cùng Vi Tư Đặc hai người giật mình, trong miệng quát lạnh lên tiếng.

Linh lực va chạm nổ tung cực lớn, bụi mù tán đi, sau lưng có cánh chim lam tử sắc lôi điện, thanh niên cầm trong tay hắc sắc trọng kiếm, xuất hiện trước mắt bao người.

Cả núi rừng, giờ khắc này, hoàn toàn yên tĩnh!

- Thiếu niên này là ai, có quan hệ gì với Ngân Nhãn Ma Nữ thế?

- Không biết, nhưng tiểu tử này dám ra tay, hắn không biết hắn đối diện, là thiên tài đỉnh cấp Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La của Lý Duy đồng minh, tiểu tử này dám ra tay, nếu không không thể cứu Ngân Nhãn Ma Nữ, chỉ sợ ngay cả mình cũng phải góp vào.

- Chuyện này thì chưa hẳn, ngươi không thấy được thiếu niên kia à, dễ dàng ngăn cản công kích của Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La sao?

Trong lúc nhất thời, trong núi rừng, cho dù là tuyển thủ ẩn nấp, hay là Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La hai người, trong ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm.

Lúc trước Kiệt Sâm xuất hiện nhanh như thiểm điện, dễ dàng ngăn cản công kích của hai người bọn họ, đồng thời làm cho người ta kinh ngạc chính là, hoàn toàn không cảm nhận được thực lực của Kiệt Sâm.

- Khắc Lôi Nhã, ngươi không sao chớ?

Cảm thụ được sát cơ đậm đặc, Kiệt Sâm xoay người, ánh mắt nhu hòa nhìn vào trên người của Khắc Lôi Nhã.

Trường bào màu đỏ bị tổn hại, sợi tóc mất trật tự, trên người càng có nhiều vết thương nghiêm trọng, đôi mắt của Kiệt Sâm lúc này đã đỏ hồng lên.

Lật tay một cái, một lọ linh dược màu lam xuất hiện trong tay, miệng bình có linh lực chấn động mạnh mẽ, thoáng chốc đã lan tràn khắp núi rừng.

- Khắc Lôi Nhã, ngươi nhanh uống hết dược tề trị liệu thương thế này đi.

Kiệt Sâm lo lắng lên tiếng nói.

- Thiếu gia, thật là ngươi sao, Khắc Lôi Nhã không phải đang nắm mơ chứ?

Khắc Lôi Nhã sững sờ nhìn qua Kiệt Sâm, khóe mắt, ngấn lệ chớp động, lệ quang mừng rỡ.

Nàng thì thào lên tiếng, ngữ khí nhu hòa:

- Nhưng mà, cho dù là nằm mơ, trước khi chết có thể nhìn thấy thiếu giá, Khắc Lôi Nhã cũng thỏa mãn rồi.

Trong nháy mắt, Kiệt Sâm cảm giác tâm của mình như bị cái gì đó xiết chặc lại, cái loại tư vị bị nhìn chằm chằm này, làm hắn áp lực khó chịu, cơ hồ muốn không thở nổi.

Một loại lửa giận không cách nào hình dung được, giống như đỏ dầu vào lửa, không ngừng bốc cháy hừng hực, sinh sôi điên cuồng trong nội tâm của hắn, lập tức lan tràn ra khắp toàn thân của hắn.

- Nha đầu ngốc!

Hắn thấp lẩm bẩm lên tiếng, đem dược tề trị liệu đưa tới miệng của Khắc Lôi Nhã:

- Nhanh uống hết đi, đây là thật, không phải nằm mơ, thiếu gia sẽ không để ngươi bị tổn thương đâu.

- Không phải nằm mơ!

Khắc Lôi Nhã nắm chặc tay của Kiệt Sâm, trong đôi mắt xuất hiện một tia thần thái.

- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã đã cố gắng, rất cố gắng, hiện tại đã ăn nhiều thiệt thòi, Khắc Lôi Nhã tuyệt đối không cho người khác cướp đi điểm tích lũy của Khắc Lôi Nhã được, Khắc Lôi Nhã đã đáp ứng thiếu gia, sẽ cùng thiếu gia tham gia đối kháng tinh anh.

/1885

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status