Như thế nào lại trở lên như vậy? Bị dọa? Cố Phán Phán giúp cô vợ kia làm kiểm tra thân thể đơn giản, không có phát hiện ra miệng vết thương nào, cô vợ kia sắc mặt tái nhợt nghiêm trọng run rẩy, nói:
Cũng không phải là bị dọa không thôi đâu, tang thi kia đột nhiên liền nhảy lại gần, thiếu chút nữa trở thành thức ăn trong bụng nó.
Không làm bị thương liền so với cái gì cũng tốt. Cố Phán Phán vỗ vỗ bả vai cô vợ kia, cô vợ kia hơi cười, nhưng sắc mặt lại tái nhợt vô cùng.
Đi a, làm đứng đó làm gì? chồng của cô ta đã đi tới, cũng vỗ vỗ vợ mình, cô vợ lại bị hoảng sợ, vội vàng nói:
Đi một chút đi......
Bị dọa rớt hồn? Người chồng cười cười, lôi kéo cô vợ đứng lên, lần này tiên phong đi trước là A Thổ, hắn có dị năng hệ thổ, lực phòng ngự cao, rất thích hợp đi tiên phong.
Lúc này đây mọi người thật cẩn thận đi vào bên trong, nhưng lại không có phát hiện thêm tang thi nào, chỉ có một vài bộ hài cốt, xem ra đã chết từ lâu.
Thiệt nhiều lương thực...... Cố Phán Phán ngơ ngác nhìn kho lúa, cô không nghĩ tới kho lúa này thế nhưng còn còn lại không ít lương thực như thế, đại khái là có con tang thi biến dị kia trấn thủ, mới làm cho kho lúa này không bị lấy đi.
Vài người khác cũng đi chung quanh kho lúa thăm dò, quả nhiên ngay cả một hạt lúa đều không có dư lại, nghĩ đến mấy bộ hài cốt kia, chính là đội viên của những đội tìm kiếm vật tư trước lưu lại.
Khẳng định là bọn hắn cướp đoạt bốn phía kho lúa, sau đó phái người tới bên này lại bị tang thi biến dị giết, bọn họ thu hoạch nhiều như vậy, không thèm để ý điểm lương thực nguy hiểm như vậy, lại lo lắng kho lúa này bên trong có không ít tang thi biến dị, cho nên ly khai, hiện tại tiện nghi chúng ta. Cố Phán Phán hưng phấn nói.
Ngay cả A Thổ đều phụ họa một tiếng:
Ta thấy cũng là có chuyện như vậy! Chúng ta vận khí thật sự quá tốt, lương thực chỗ này, cho dù nộp lên trên một nửa, chúng ta cũng có thể phân không ít!
Đi đem xe mở ra đi, bằng không chúng ta như thế nào chở đi lương thực? Thiệu Tình có vẻ bình tĩnh, dù sao mẹ con cô đối với lương thực nhu cầu cũng không lớn.
Ta đi mở. Cố Xuyên xung phong nhận việc, Nghiêm Hán Thanh cũng vội vàng theo đi lên.
Những người khác bảo vệ ngoài cửa, ở bên kho lúa mọi người làm việc không ngừng nghỉ, đôi vợ chồng trẻ kia chuẩn bị đồ đạc để chuẩn bị cho bữa ăn trong lúc nghỉ ngơi để có thể bổ sung thể lực.
Nấu thành một nồi canh thịt lớn, lấy lương khô đã chuẩn bị sẵn, chờ Cố Xuyên cùng Nghiêm Hán Thanh sau khi đem hai chiếc xe lại đây, một đám người liền dùng bữa.
Kỳ thật Thiệu Tình không cần ăn cái gì, nhưng cô vẫn không thể để lội sự khác thường của bản thân, liền theo cùng mọi người cùng ăn một khối lương khô, lại đút cho đứa nhỏ một ít canh thịt, lấy lý do đi vệ sinh liền phun hết sạch sẽ những đồ đã ăn vào.
Giải quyết vấn đề ăn uống, đoàn người liền đem lương thực đều vận chuyển lên xe, tất cả mọi người đều rất cao hứng phấn chấn, dựa theo bắt đầu đã phân chia rõ ràng, ba dị năng giả mỗi người hai phần, đôi vợ chồng trẻ kia lấy hai phần. Mới hai người gia nhập đội ngũ là Nghiêm Hán Thanh cùng Thiệu Tình được lấy hai phần, đây là bởi vì bọn họ là mới gia nhập, hơn nữa một người là người bình thường, còn một người là phụ nữ dị năng giả hệ mộc nhưng chỉ ở cấp một.
Nói trắng ra chính là Cố Xuyên bọn họ không biết sức chiến đấu của hai người Thiệu Tình, cho nên mới phân phối như vậy.
Cố Xuyên cùng Cố Phán Phán liếc mắt nhìn nhau một cái, Cố Phán Phán đứng ra nói:
Chị Tình tuy rằng là mới gia nhập, nhưng biểu hiện của chị ấy một đường mọi người đều xem ở trong mắt, tôi cảm thấy mấy người chị Tình lấy hai phần là quá ít, nên tôi cùng anh trai thương nghị một chút, quyết định phân thêm một phần cho mấy người chị Tình..... Cố Phán Phán nói còn chưa nói xong, người chồng kia liền nhịn không được cao giọng nói:
Dừng dừng, ngươi nếu phân cho bọn họ nhiều một chút ta cũng không ngại, nhưng là......chỗ phân cho bọn họ là từ chỗ mấy người ra nha!
Cố Phán Phán nhịn không được nhíu mi, tiểu đội này đội trưởng trên danh nghĩa là Cố Xuyên, đều xem nhẹ lời cô nói, đội lý dựa theo sức chiến đấu hoặc là cống hiến sắp xếp, cô cùng Cố Xuyên cũng là cấp cao, lời nói của người đàn ông này, quả thực là rất không cho bọn họ mặt mũi.
Phân cho chị Tình thêm một phàn, đều là ta cùng anh trai bàn bạc kỹ, chúng ta ba phần, chị Tình ba phần, ngươi yên tâm, sẽ không động tới hai phần kia của các ngươi. Cố Phán Phán mặt không chút thay đổi nói.
Nghe cô nói như vậy, đôi vợ chồng trẻ kia cũng yên tĩnh, nhưng thật ra A Thổ có chút ngượng ngùng, hắn vội vàng nói:
Như vậy đi, ta ra một nửa phần, các ngươi ra một nửa phần, gộp lại thành một phần cấp cho mấy người Thiệu Tình.
Không cần, chúng ta là hội viên mới gia nhập, lấy hai phần đã là nhiều rồi. Thiệu Tình cũng không để ý chỗ lương thực này lắm, cái cô để ý là tinh thạch.
Được rồi, trở về lại phân. Cố Xuyên lời ít mà ý nhiều nói:
Đi về trước.
Vài người mới theo thôi không nói nữa, dọn dẹp một chút này nọ liền trở về đi.
Bình thường đội tìm kiếm vật tư sẽ không ở bên ngoài qua đêm, bởi vì ban đêm là thiên hạ của tang thi, có nhiều nguy hiểm không thể đoán trước được, hơn nữa đám người Thiệu Tình lần này thu hoạch thực không sai, không cần tiếp tục tìm kiếm, cho nên đoàn người đơn giản kiểm tra chung quanh một chút, liền lên đường trở về.
Trên xe chất đầy lương thực nên xe di chuyển chậm hơn một chút, thỉnh thoảng vài người còn không muốn xuống giết tang thi ở trên dọc đường, thế nhưng không thể ở trước trời tối trở lại căn cứ.
Phía trước có nhà dân, rửa sạch một căn, chúng ta ở lại một đêm, sáng mai lại đi đi? A Thổ đề nghị nói, buổi tối chạy xe rất nguy hiểm.
Buổi tối là thời điểm tang thi rất linh động, ta cũng hiểu được chúng ta vẫn là ở một đêm đi. Cố Phán Phán cũng nói, mọi người đều không có dị nghị gì, A Thổ coi như trước tìm một nhà dân còn nguyên vẹn.
Ở nông thôn đại bộ phận đều là dùng gỗ để chế tạo tành cửa, A Thổ thấy được một căn nhà có cánh cửa bằng sắt, thoạt nhìn có vẻ an toàn, bước đi tiến lên phía trước chuẩn bị mở cửa.
Hắn còn chưa có mở cửa, cửa chính liền mở ra, một người gầy tới da bọc xương theo từ lỗ hở nhì đến, đại khái là do đói khát, ánh mắt đều trở lên xanh xao.
Các ngươi là người nào?
Cũng không phải là bị dọa không thôi đâu, tang thi kia đột nhiên liền nhảy lại gần, thiếu chút nữa trở thành thức ăn trong bụng nó.
Không làm bị thương liền so với cái gì cũng tốt. Cố Phán Phán vỗ vỗ bả vai cô vợ kia, cô vợ kia hơi cười, nhưng sắc mặt lại tái nhợt vô cùng.
Đi a, làm đứng đó làm gì? chồng của cô ta đã đi tới, cũng vỗ vỗ vợ mình, cô vợ lại bị hoảng sợ, vội vàng nói:
Đi một chút đi......
Bị dọa rớt hồn? Người chồng cười cười, lôi kéo cô vợ đứng lên, lần này tiên phong đi trước là A Thổ, hắn có dị năng hệ thổ, lực phòng ngự cao, rất thích hợp đi tiên phong.
Lúc này đây mọi người thật cẩn thận đi vào bên trong, nhưng lại không có phát hiện thêm tang thi nào, chỉ có một vài bộ hài cốt, xem ra đã chết từ lâu.
Thiệt nhiều lương thực...... Cố Phán Phán ngơ ngác nhìn kho lúa, cô không nghĩ tới kho lúa này thế nhưng còn còn lại không ít lương thực như thế, đại khái là có con tang thi biến dị kia trấn thủ, mới làm cho kho lúa này không bị lấy đi.
Vài người khác cũng đi chung quanh kho lúa thăm dò, quả nhiên ngay cả một hạt lúa đều không có dư lại, nghĩ đến mấy bộ hài cốt kia, chính là đội viên của những đội tìm kiếm vật tư trước lưu lại.
Khẳng định là bọn hắn cướp đoạt bốn phía kho lúa, sau đó phái người tới bên này lại bị tang thi biến dị giết, bọn họ thu hoạch nhiều như vậy, không thèm để ý điểm lương thực nguy hiểm như vậy, lại lo lắng kho lúa này bên trong có không ít tang thi biến dị, cho nên ly khai, hiện tại tiện nghi chúng ta. Cố Phán Phán hưng phấn nói.
Ngay cả A Thổ đều phụ họa một tiếng:
Ta thấy cũng là có chuyện như vậy! Chúng ta vận khí thật sự quá tốt, lương thực chỗ này, cho dù nộp lên trên một nửa, chúng ta cũng có thể phân không ít!
Đi đem xe mở ra đi, bằng không chúng ta như thế nào chở đi lương thực? Thiệu Tình có vẻ bình tĩnh, dù sao mẹ con cô đối với lương thực nhu cầu cũng không lớn.
Ta đi mở. Cố Xuyên xung phong nhận việc, Nghiêm Hán Thanh cũng vội vàng theo đi lên.
Những người khác bảo vệ ngoài cửa, ở bên kho lúa mọi người làm việc không ngừng nghỉ, đôi vợ chồng trẻ kia chuẩn bị đồ đạc để chuẩn bị cho bữa ăn trong lúc nghỉ ngơi để có thể bổ sung thể lực.
Nấu thành một nồi canh thịt lớn, lấy lương khô đã chuẩn bị sẵn, chờ Cố Xuyên cùng Nghiêm Hán Thanh sau khi đem hai chiếc xe lại đây, một đám người liền dùng bữa.
Kỳ thật Thiệu Tình không cần ăn cái gì, nhưng cô vẫn không thể để lội sự khác thường của bản thân, liền theo cùng mọi người cùng ăn một khối lương khô, lại đút cho đứa nhỏ một ít canh thịt, lấy lý do đi vệ sinh liền phun hết sạch sẽ những đồ đã ăn vào.
Giải quyết vấn đề ăn uống, đoàn người liền đem lương thực đều vận chuyển lên xe, tất cả mọi người đều rất cao hứng phấn chấn, dựa theo bắt đầu đã phân chia rõ ràng, ba dị năng giả mỗi người hai phần, đôi vợ chồng trẻ kia lấy hai phần. Mới hai người gia nhập đội ngũ là Nghiêm Hán Thanh cùng Thiệu Tình được lấy hai phần, đây là bởi vì bọn họ là mới gia nhập, hơn nữa một người là người bình thường, còn một người là phụ nữ dị năng giả hệ mộc nhưng chỉ ở cấp một.
Nói trắng ra chính là Cố Xuyên bọn họ không biết sức chiến đấu của hai người Thiệu Tình, cho nên mới phân phối như vậy.
Cố Xuyên cùng Cố Phán Phán liếc mắt nhìn nhau một cái, Cố Phán Phán đứng ra nói:
Chị Tình tuy rằng là mới gia nhập, nhưng biểu hiện của chị ấy một đường mọi người đều xem ở trong mắt, tôi cảm thấy mấy người chị Tình lấy hai phần là quá ít, nên tôi cùng anh trai thương nghị một chút, quyết định phân thêm một phần cho mấy người chị Tình..... Cố Phán Phán nói còn chưa nói xong, người chồng kia liền nhịn không được cao giọng nói:
Dừng dừng, ngươi nếu phân cho bọn họ nhiều một chút ta cũng không ngại, nhưng là......chỗ phân cho bọn họ là từ chỗ mấy người ra nha!
Cố Phán Phán nhịn không được nhíu mi, tiểu đội này đội trưởng trên danh nghĩa là Cố Xuyên, đều xem nhẹ lời cô nói, đội lý dựa theo sức chiến đấu hoặc là cống hiến sắp xếp, cô cùng Cố Xuyên cũng là cấp cao, lời nói của người đàn ông này, quả thực là rất không cho bọn họ mặt mũi.
Phân cho chị Tình thêm một phàn, đều là ta cùng anh trai bàn bạc kỹ, chúng ta ba phần, chị Tình ba phần, ngươi yên tâm, sẽ không động tới hai phần kia của các ngươi. Cố Phán Phán mặt không chút thay đổi nói.
Nghe cô nói như vậy, đôi vợ chồng trẻ kia cũng yên tĩnh, nhưng thật ra A Thổ có chút ngượng ngùng, hắn vội vàng nói:
Như vậy đi, ta ra một nửa phần, các ngươi ra một nửa phần, gộp lại thành một phần cấp cho mấy người Thiệu Tình.
Không cần, chúng ta là hội viên mới gia nhập, lấy hai phần đã là nhiều rồi. Thiệu Tình cũng không để ý chỗ lương thực này lắm, cái cô để ý là tinh thạch.
Được rồi, trở về lại phân. Cố Xuyên lời ít mà ý nhiều nói:
Đi về trước.
Vài người mới theo thôi không nói nữa, dọn dẹp một chút này nọ liền trở về đi.
Bình thường đội tìm kiếm vật tư sẽ không ở bên ngoài qua đêm, bởi vì ban đêm là thiên hạ của tang thi, có nhiều nguy hiểm không thể đoán trước được, hơn nữa đám người Thiệu Tình lần này thu hoạch thực không sai, không cần tiếp tục tìm kiếm, cho nên đoàn người đơn giản kiểm tra chung quanh một chút, liền lên đường trở về.
Trên xe chất đầy lương thực nên xe di chuyển chậm hơn một chút, thỉnh thoảng vài người còn không muốn xuống giết tang thi ở trên dọc đường, thế nhưng không thể ở trước trời tối trở lại căn cứ.
Phía trước có nhà dân, rửa sạch một căn, chúng ta ở lại một đêm, sáng mai lại đi đi? A Thổ đề nghị nói, buổi tối chạy xe rất nguy hiểm.
Buổi tối là thời điểm tang thi rất linh động, ta cũng hiểu được chúng ta vẫn là ở một đêm đi. Cố Phán Phán cũng nói, mọi người đều không có dị nghị gì, A Thổ coi như trước tìm một nhà dân còn nguyên vẹn.
Ở nông thôn đại bộ phận đều là dùng gỗ để chế tạo tành cửa, A Thổ thấy được một căn nhà có cánh cửa bằng sắt, thoạt nhìn có vẻ an toàn, bước đi tiến lên phía trước chuẩn bị mở cửa.
Hắn còn chưa có mở cửa, cửa chính liền mở ra, một người gầy tới da bọc xương theo từ lỗ hở nhì đến, đại khái là do đói khát, ánh mắt đều trở lên xanh xao.
Các ngươi là người nào?
/60
|